-
Chương 447-448
Chương 447: Lăng Tiêu muốn ăn cỏ cũ sao
"Rốt cục cũng chịu quay đầu nhìn tôi rồi sao?"
Nói xong, Diệp Sâm nâng cái chân thon dài lên đạp nghiêng về phía trước.
Một người đàn ông cạo tóc húi cua quay đầu lại, vẻ mặt nghiêm túc dọa người, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Diệp Sâm lộ ra vẻ không kiên nhẫn: “Chuyện gì?"
Diệp Sâm sớm đã thu hồi vẻ tà khí và hững hờ trên người, khí thế hoàn toàn thay đổi như trở thành một người khác, toàn thân hiện ra sự uy hiếp của người bề trên khiến người ta không dám nhìn thẳng: “Đổi chỗ."
Dưới sự uy hiếp này, người kia bất giác gật đầu.
Thế là Diệp Sâm thành công ngồi xuống bên cạnh Nam Tầm, cũng dụ dỗ cô nhóc Hoan Hoan trong lòng cô qua chỗ mình.
Lăng Kha "Chậc chậc" một tiếng: “Diệp Thiếu, bội phục."
Nam Tầm cảnh cáo: “Lăng, Kha."
Cái con bé này đứng về phe nào?
Lăng Kha rụt cổ một cái rồi nói khẽ với Nam Tầm: “Chị Nam Tầm, vừa rồi ảnh đáng sợ quá, hay chị chiều theo ảnh đi?"
Nam Tầm cắn răng: “Ngậm miệng!"
Lăng Kha thức thời mím môi lại.
Vừa ngồi thẳng người lên thì Lăng Kha đã phát hiện chẳng biết lúc nào chỗ ngồi bên cạnh đã trống không, không kịp nghĩ nhiều thì Đường Dật đã ngồi xuống bên cạnh cô.
Lăng Kha bất giác căng thẳng cả người: Anh ấy, sao anh ấy cũng leo lên ngồi chỗ này?
Sau khi Đường Dật đổi vị trí thì vòng hai tay qua ngực nghiêm túc xem so tài.
Giờ phút này cuộc tranh tài tổ thứ hai đã bắt đầu, bên tai chỉ có thể nghe thấy tiếng reo hò "Kim Thần".
Tổ thứ hai gồm bọn người Kim Thần, Vu Quang, Trần Phỉ Phỉ.
Tổ này không có bất ngờ gì xảy ra thì Kim Thần sẽ dẫn đầu, Vu Quang theo sát phía sau, nhưng khoảng cách giữa họ lại hơi xa, đủ thấy thực lực của hai người chênh lệch khá nhiều.
Kim Thần là thần tượng của Lăng Kha, nhưng cô lại không quan tâm cả quá trình thi đấu này.
Trong buổi tiệc độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn, Lăng Kha chọn mạo hiểm thổi hơi trêu chọc bên tai Đường Dật, cộng thêm lần trước vui quá hóa buồn hôn một cái lên mặt anh, hiện tại cô cứ cảm thấy chột dạ khi đối mặt với Đường Dật.
Lúc này Đường Dật ngồi bên cạnh làm toàn thân cô không được tự nhiên.
Đang yên đang lành sao anh lại ngồi ở đây!
Mặc dù tính cách Lăng Kha sáng sủa, nhưng trừ bạn nối khố ra thì đàn ông cô từng tiếp xúc chỉ có Lệ Hàn Ti.
Những năm qua trong mắt cô chỉ có Lệ Hàn Ti, chưa bao giờ có chút mập mờ nào với người đàn ông khác, cho nên Đường Dật xuất hiện làm cô rối bời.
Thân thể cô gái này căng thẳng như vậy là sợ anh sao?
Lần trước nhào tới rất to gan mà!
Khóe miệng Đường Dật bất giác nhếch lên, tâm tình tốt lên một cách bất ngờ.
Rất nhanh đã có kết quả trận tranh tài thứ hai, Kim Thần và Vu Quang bước vào cuộc thi đoạt giải quán quân, kết quả này không nằm ngoài sự mong đợi của mọi người, nhưng cũng không có chút bất ngờ nào.
Mọi người mong đợi nhất vẫn là tổ thứ ba của Thịnh Hoàn Hoàn.
Sau khi Trần Phỉ Phỉ bị loại thì không chịu chấp nhận hiện thực, lát sau đã trốn vào phòng thay đồ khóc, Lý Vệ Lâm muốn đi theo an ủi, nhưng nhìn những người tiếp theo phải ra sân thì lại yên lặng ngồi trở về.
Lần trước Thịnh Hoàn Hoàn có thể thoát khỏi sự áp chế của Cao Kiếm chỉ do may mắn, lần này cô có thể bước vào cuộc thi giành giải quán quân không?
Lý Vệ Lâm rất chờ mong!
"Thành viên tranh tài tổ thứ ba, Thịnh Hoàn Hoàn, Quân Lê, Cao Kiếm..."
MC gọi tên những tay đua sắp lên sân, Thịnh Hoàn Hoàn đứng lên, cầm mũ bước từng bước đi đến đường đua.
Cao Dương nhìn sống lưng thẳng tắp của Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy may mắn mà nói với Lý Hưng Hoài: “Cũng may ông sớm đã thu điện thoại của cô ấy."
Lý Hưng Hoài bất đắc dĩ nói: “Hiện tại bạo lực internet thật là không hiểu nổi, hi vọng Hoàn Hoàn không bị ảnh hưởng."
Thời khắc này Thịnh Hoàn Hoàn không nghĩ đến cái gì cả, chỉ đi về hướng xe đua của mình như năm tay đua còn lại.
Ống kính nhắm vào mặt cô, ngũ quan xinh xắn được trang điểm chăm chút và dây chuyền tô điểm đã thể hiện rõ dung mạo khuynh thành thoát tục, làn da nhẵn nhụi trắng đến phát sáng, đẹp đến mức khiến người ta trầm trồ.
Khu vực nào đó ngo ngoe muốn động như có người dẫn dắt, họ cùng la tên của Thịnh Hoàn Hoàn lên: “Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn cố lên..."
Vợ chồng Thịnh Tư Nguyên, vợ chồng Hàn Tín và bọn Lăng lão thái thái đều như trẻ lại mười mấy tuổi, cùng hò hét cổ vũ Thịnh Hoàn Hoàn theo những người trẻ tuổi bên cạnh.
Thịnh Hoàn Hoàn nghiêng đầu, nhếch môi đỏ lên phất tay đáp lại họ.
"Chị dâu trông thấy chúng ta, chị dâu trông thấy chúng ta..."
Lăng Tích kích động phất tay: “Chị dâu, tụi em ở đây."
Thịnh Tư Nguyên cũng hô to: “Hoàn Hoàn cố lên..."
Trông thấy nhiều bạn bè người thân và người của công ty trình diện cổ vũ động viên cho mình như vậy, Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt cảm động, lập tức hôn gió về hướng bọn họ, khiến trong sân sôi trào cả lên.
Không ít người nghĩ thầm, mặc kệ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn thắng hay thua thì chỉ xét đến giá trị nhan sắc thần tiên của cô thôi thì họ cũng nhất định thành fan.
Thịnh Hoàn Hoàn đi đến trước mặt xe đua mới phát hiện trên nắp động cơ xe của cô có thêm một ký hiệu Kim Ưng, đó là tiêu chí của tập đoàn Lăng Thị.
Mà cô chưa từng nhìn thấy tiêu chí này trên xe của hắn.
Nói cách khác, chỉ có một mình cô có được!
MC kích động nói: “Mọi người thấy tiêu chí trên xe đua của Thịnh Hoàn Hoàn không, đó là Kim Ưng đặc thù của tập đoàn Lăng Thị, nó không chỉ đại diện cho Lăng Thị mà còn đại biểu cho nhà giàu số một Hải Thành - Lăng Tiêu, là độc nhất trong đường đua này."
Tin tức này lập tức làm trên mạng nổ tung:
"Lăng Tiêu là ông chủ đứng sau đội xe Vũ Yến, Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn đều là tay đua của Vũ Yến, vì sao nhà tài trợ Triệu Giai Ca lại không phải Lăng Thị?"
"Hay là Lăng Tiêu muốn ăn cỏ cũ?"
"Người như Lăng Tiêu sẽ không lấy danh dự công ty ra nói đùa, anh ta lựa chọn Thịnh Hoàn Hoàn nhất định là có nguyên nhân, có lẽ chúng ta đều xem nhẹ Thịnh Hoàn Hoàn."
"Đột nhiên thật chờ mong biểu hiện tiếp theo của Thịnh Hoàn Hoàn, hi vọng cô ấy không làm chúng ta thất vọng..."
Con Kim Ưng trên nắp động cơ dang rộng hai cánh như đang bay lên, đôi mắt cực kỳ sắc bén như vua của bầu trời đánh đâu thắng đó.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại nhìn về hướng ghế trọng tài, trông thấy Lăng Tiêu lười biếng dựa vào ghế và đang nhìn thẳng vào cô, ngón tay thon dài đang sờ sờ lên khuy áo trên cổ tay.
Cô đã sắp quên lúc trước mình tham gia cuộc thi quốc tế là vì người đàn ông này.
MC rất hào phóng với nhà tài trợ lớn nhất cuộc thi đấu lần này là Lăng Tiêu, anh ta đi thẳng tới bên cạnh hắn rồi cười chân thành và hỏi: “Lăng tiên sinh, anh có lời gì muốn nói với các tay đua không?"
Lăng Tiêu nhận lấy micro, ánh mắt sắc nhọn nhìn thẳng vào Thịnh Hoàn Hoàn: “Đừng quên lời hứa của cô."
Giọng nói của hắn vang lên bên tai mọi người như tiếng đàn Cello trầm thấp hùng hậu, lại như rượu lâu năm thơm lừng, khiến người ta trầm mê.
Đám đàn ông ganh tỵ, thủ phủ anh tuấn phi phàm, khí chất tôn quý thì thôi, cả giọng nói cũng dễ nghe nữa, thật là khiến người ta tự ti mặc cảm!
Nhưng càng nhiều người hiếu kì về hứa hẹn mà hắn nói đến.
MC không phụ sự mong đợi của mọi người mà hỏi: “Lăng tiên sinh có ngại kể cho chúng tôi nghe về lời hứa này không?"
Lăng Tiêu lạnh lùng đáp lại một chữ: “Ngại."
MC không nghĩ tới Lăng Tiêu sẽ từ chối trực tiếp vô tình như vậy nên ngượng ngùng cười giảng hòa: “Nếu Lăng tiên sinh không muốn nói thì chúng tôi đành cất lòng hiếu kỳ đi, nghiêm túc quan sát cuộc tranh tài tiếp theo, tôi nghĩ mọi người đều như tôi, rất chờ mong biểu hiện hôm nay của Thịnh Hoàn Hoàn."
Chương 448: Hai người này giống ly hôn chỗ nào
MC quay đầu liền lau mồ hôi lạnh, vị đại gia này nói chuyện thật không nể mặt ai, cũng may anh ta nhạy bén lão luyện, nếu là người khác thì căn bản không tiếp nổi câu này.
Anh ta đâu biết trong lòng Lăng Tiêu thì đây là chuyện giữa hắn và Thịnh Hoàn Hoàn, người khác không xứng hỏi đến.
Còn Thịnh Hoàn Hoàn, cô đương nhiên nhớ kỹ hứa hẹn lúc trước.
Hắn từng nói một là không tham gia, hai là phải lấy được giải quán quân.
Cô không dám hứa chắc cái gì, nhưng cô sẽ dùng hết sức để không nuốt lời.
"Tranh tài sắp bắt đầu, mời các tay đua vào chỗ."
Dưới ánh mắt của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đội nón bảo hiểm lên rồi kiên định lên xe.
So với sự kiên định của Thịnh Hoàn Hoàn, Cao Kiếm tràn ngập bất an, anh ta biết Quân Lê và Thịnh Hoàn Hoàn đều là đối thủ rất mạnh, anh ta muốn bước vào cuộc chung kết cũng không dễ.
Nhưng anh ta không muốn bị loại như vậy.
Ở độ tuổi này, cuộc thi quốc tế lần này là trận tranh tài cuối cùng của anh ta, nếu không tạo nên được gợn sóng gì thì sao xứng với những gì anh ta đã trả giá bao năm qua?
Còn Quân Lê, áp lực của anh ta cũng rất lớn.
Trước khi Kim Thần đến đội xe Quân Hạm thì anh ta là người đứng đầu, sau khi Kim Thần đến Quân Hạm thì quyền lên tiếng của anh ta cũng giảm đi rất nhiều.
Nếu lần này thua Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thì anh ta còn mặt mũi nào ở lại Quân Hạm, người khác sẽ nhìn anh ta như thế nào?
Sáu tay đua mang tâm tư khác nhau, nhưng lại có cùng một niềm tin mà bước lên sân đấu, một trận tranh đấu kịch liệt sắp bắt đầu.
"Đùng!" Tiếng súng chói tai vang lên, cờ xí cùng rơi xuống.
Sáu chiếc xe đua gần như cùng xông ra ngoài, tranh nhau chen lấn gia tốc, tiếng động cơ lập tức đốt cháy cả đấu trường.
"Quân Lê Quân Lê, quân này vô địch..."
"Cao Kiếm ra ngựa, không chệch một tên..."
"Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn..."
Fan các nhà không ngừng hò hét cổ vũ cho tay đua nhà mình, nhưng những âm thanh này bị tiếng động cơ bao trùm nên tay đua ngồi trong xe không nghe thấy gì cả.
Đám tay đua một lòng nghĩ đến vạch đích, trừ phía trước ra thì họ không còn nhìn thấy, nghe thấy cái gì cả.
Rất nhanh, thứ tự trước sau bắt đầu rõ ràng.
Lần này khả năng phản ứng của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta kinh hãi, cô và Cao Kiếm đều xông lên dẫn đầu:
"Tôi không nhìn lầm đó chứ, Thịnh Hoàn Hoàn lại xông lên trước kìa?"
"Cao Kiếm chinh chiến đấu trường nhiều năm như vậy là dựa vào năng lực phản ứng hơn người, cho nên anh ta muốn áp chế ai thì người đó nhất định sẽ trốn không thoát, không ngờ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng nhanh như vậy."
"xem ra trước đó Thịnh Hoàn Hoàn ẩn giấu thực lực."
"Hai xe ngang nhau, lấy biểu hiện trên đường đua trước đó của Thịnh Hoàn Hoàn thì lần này Cao Kiếm không cách nào áp chế cô ta."
"Xem ra Quân Lê xui xẻo rồi! ! !"
Quân Lê rơi lại đằng sau chau mày, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm cùng chạy đằng trước anh ta: Không phải Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng chậm sao, sao lần này...
Xem ra mọi người đã đánh giá thấp Thịnh Hoàn Hoàn.
Quân Lê lập tức tập trung lại rồi giẫm mạnh chân ga, anh ta không thể luôn bị hai người này áp chế, anh ta phải xông lên vượt qua họ.
Rất nhanh cơ hội của Quân Lê đã đến, đoạn đường chướng ngại cứ hết cua quẹo này đến cua quẹo khác, cả quá trình anh ta đều nắm bắt đúng chỗ, không có sai lầm nào.
Anh ta thành công vượt qua Cao Kiếm.
Nhưng có người biểu hiện càng toả sáng hơn anh ta.
Thao tác của Thịnh Hoàn Hoàn được coi là hoàn mỹ, những cái hất đuôi xinh đẹp lại dễ dàng, thao tác đảo bánh nhẹ như nước chảy không có chút gián đoạn nào, khiến các fan như đang xem một màn trình diễn.
Cho dù là tiếng thắng xe cũng như một bài nhạc dễ nghe.
Trên đoạn đường chướng ngại, Thịnh Hoàn Hoàn thành công xông lên dẫn đầu, hoàn mỹ mà bỏ Cao Kiếm và Quân Lê lại đằng sau.
Hàn phu nhân sợ hãi thán phục: “Oa, thao tác của Hoàn Hoàn làm người ta quá bất ngờ!"
Hàn Tín cũng dâng trào cảm xúc: “Đúng vậy, anh nhìn mà nhiệt huyết sôi trào..."
Lăng Kha quên đi Đường Dật bên cạnh mà nhịn không được cảm thán: “Hoàn Hoàn thật là quá trâu bò, thao tác này cũng ngang tầm với Kim Thần đấy."
Kim Thần: “Không hổ là sư nương..."
Sau một vòng, thứ hạng đã xảy ra thay đổi, Thịnh Hoàn Hoàn xông lên dẫn đầu, Cao Kiếm thì bị Quân Lê vượt qua.
Vòng thứ hai và vòng thứ ba sau đó, biểu hiện của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta cực kỳ thán phục, trên đường đua đồng loạt vang lên tiếng reo gọi tên của cô.
Đến vòng thứ tư, Quân Lê xuất hiện một chút sai lầm nhỏ nên đã cho Cao Kiếm cơ hội vượt qua mình.
Sau khi thành công vượt lên, Cao Kiếm lại bắt đầu dùng chiêu "Áp chế" cũ, kết cục của Quân Lê đã được định sẵn.
Thắng bại đã có kết quả, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thành công bước vào vòng trong, Quân Lê và ba tay đua còn lại đều bị loại.
Đội trưởng Giang Lương Ngọc của đội xe Quân Hạm cực kỳ đau lòng: “Quân Lê bị loại rồi."
Đây là ái tướng mà ông ta đích thân dạy dỗ ra!
Cao quản ngồi bên cạnh ông ta cười nói: “Xem ra cuộc thi quốc tế năm nay thay máu nhiều rồi, lần này hai nữ tay đua đội xe Vũ Yến đều có biểu hiện làm người ta kinh ngạc."
Giang Lương Ngọc đặc biệt không cam lòng: “Lý Hưng Hoài thật là gặp may mà."
Làm đội xe vương bài, năm nay Quân Hạm chỉ có Kim Thần đánh vào quân chung kết, mà đội xe Vũ Yến luôn bị họ xem thường lại chiếm được hai vị trí, đồng thời thành tích đều rất nổi bật.
Đây là đang vả mặt Giang Lương Ngọc.
Ai không biết Kim Thần là lính nhảy dù, vinh dự của anh ta chẳng liên quan gì đến ông, đáng tiếc ái tướng Quân Lê của ông ta... Ai!
Lúc này người vui vẻ nhất không ai khác ngoài Lý Hưng Hoài và Cao Dương.
Lý Hưng Hoài kích động đến mức nói năng lộn xộn: “Tốt... Thật tốt quá..."
Cao Dương cười lộ ra cả hàm răng: “Quả nhiên cô ấy không làm chúng ta thất vọng, xem ra lần này chúng ta thành công rồi."
Lý Hưng Hoài gật đầu, hốc mắt hơi đỏ lên: “Đời này có người tài thay thế rồi!"
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đi xuống từ xe đua rồi đưa tay tháo mũ ra làm mái tóc thẳng đen dày rủ xuống.
Cô nhìn về phía người đàn ông đẹp trai trên ghế trọng tài kia, hiểu ý cười một tiếng như đang nói: Xem đi, tôi không quên hứa hẹn giữa chúng ta.
Người nào đó tâm tình rất tốt, đầu ngón tay gõ trên khuy áo bảo thạch lam biến thành vuốt ve, động tác dịu dàng thong dong như vuốt quả tim trong lòng mình.
Người trên ghế trọng tài đều là "Cáo già", phát giác khí thế trên người Lăng Tiêu đã thay đổi nên một trọng tài hơi lớn tuổi lập tức chúc mừng hắn: “Chúc mừng Lăng Tổng, Thịnh tiểu thư thật không phụ sự mong đợi của mọi người."
Một trọng tài khác cũng nói: “Thịnh tiểu thư tuổi còn trẻ mà thực lực lại làm người ta khâm phục."
Lăng Tiêu khó được lộ ra vẻ mặt ôn hoà: “Hai vị quá khen, còn phải rèn luyện thêm."
Nghe đi, nghe lời nói và giọng điệu kiêu ngạo của Lăng Tiêu kìa.
Hai người này giống ly hôn chỗ nào?
Hai người này nịnh bợ đúng chỗ rồi nên không nói thêm nữa.
Họ thật lòng tán dương Thịnh Hoàn Hoàn, nếu con hổ bên cạnh đã được vuốt thuận lông thì nói thêm gì nữa thật sự có hiềm nghi "Nịnh nọt".
An Na nhìn người phụ nữ xinh đẹp thoát tục trên màn hình, trong lòng khó tránh khỏi có chút ghen ghét: Đây chính là tiểu thư đứng đầu Thịnh Hoàn Hoàn của Hải Thành à, dáng dấp chả có gì đặc biệt!
"Rốt cục cũng chịu quay đầu nhìn tôi rồi sao?"
Nói xong, Diệp Sâm nâng cái chân thon dài lên đạp nghiêng về phía trước.
Một người đàn ông cạo tóc húi cua quay đầu lại, vẻ mặt nghiêm túc dọa người, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Diệp Sâm lộ ra vẻ không kiên nhẫn: “Chuyện gì?"
Diệp Sâm sớm đã thu hồi vẻ tà khí và hững hờ trên người, khí thế hoàn toàn thay đổi như trở thành một người khác, toàn thân hiện ra sự uy hiếp của người bề trên khiến người ta không dám nhìn thẳng: “Đổi chỗ."
Dưới sự uy hiếp này, người kia bất giác gật đầu.
Thế là Diệp Sâm thành công ngồi xuống bên cạnh Nam Tầm, cũng dụ dỗ cô nhóc Hoan Hoan trong lòng cô qua chỗ mình.
Lăng Kha "Chậc chậc" một tiếng: “Diệp Thiếu, bội phục."
Nam Tầm cảnh cáo: “Lăng, Kha."
Cái con bé này đứng về phe nào?
Lăng Kha rụt cổ một cái rồi nói khẽ với Nam Tầm: “Chị Nam Tầm, vừa rồi ảnh đáng sợ quá, hay chị chiều theo ảnh đi?"
Nam Tầm cắn răng: “Ngậm miệng!"
Lăng Kha thức thời mím môi lại.
Vừa ngồi thẳng người lên thì Lăng Kha đã phát hiện chẳng biết lúc nào chỗ ngồi bên cạnh đã trống không, không kịp nghĩ nhiều thì Đường Dật đã ngồi xuống bên cạnh cô.
Lăng Kha bất giác căng thẳng cả người: Anh ấy, sao anh ấy cũng leo lên ngồi chỗ này?
Sau khi Đường Dật đổi vị trí thì vòng hai tay qua ngực nghiêm túc xem so tài.
Giờ phút này cuộc tranh tài tổ thứ hai đã bắt đầu, bên tai chỉ có thể nghe thấy tiếng reo hò "Kim Thần".
Tổ thứ hai gồm bọn người Kim Thần, Vu Quang, Trần Phỉ Phỉ.
Tổ này không có bất ngờ gì xảy ra thì Kim Thần sẽ dẫn đầu, Vu Quang theo sát phía sau, nhưng khoảng cách giữa họ lại hơi xa, đủ thấy thực lực của hai người chênh lệch khá nhiều.
Kim Thần là thần tượng của Lăng Kha, nhưng cô lại không quan tâm cả quá trình thi đấu này.
Trong buổi tiệc độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn, Lăng Kha chọn mạo hiểm thổi hơi trêu chọc bên tai Đường Dật, cộng thêm lần trước vui quá hóa buồn hôn một cái lên mặt anh, hiện tại cô cứ cảm thấy chột dạ khi đối mặt với Đường Dật.
Lúc này Đường Dật ngồi bên cạnh làm toàn thân cô không được tự nhiên.
Đang yên đang lành sao anh lại ngồi ở đây!
Mặc dù tính cách Lăng Kha sáng sủa, nhưng trừ bạn nối khố ra thì đàn ông cô từng tiếp xúc chỉ có Lệ Hàn Ti.
Những năm qua trong mắt cô chỉ có Lệ Hàn Ti, chưa bao giờ có chút mập mờ nào với người đàn ông khác, cho nên Đường Dật xuất hiện làm cô rối bời.
Thân thể cô gái này căng thẳng như vậy là sợ anh sao?
Lần trước nhào tới rất to gan mà!
Khóe miệng Đường Dật bất giác nhếch lên, tâm tình tốt lên một cách bất ngờ.
Rất nhanh đã có kết quả trận tranh tài thứ hai, Kim Thần và Vu Quang bước vào cuộc thi đoạt giải quán quân, kết quả này không nằm ngoài sự mong đợi của mọi người, nhưng cũng không có chút bất ngờ nào.
Mọi người mong đợi nhất vẫn là tổ thứ ba của Thịnh Hoàn Hoàn.
Sau khi Trần Phỉ Phỉ bị loại thì không chịu chấp nhận hiện thực, lát sau đã trốn vào phòng thay đồ khóc, Lý Vệ Lâm muốn đi theo an ủi, nhưng nhìn những người tiếp theo phải ra sân thì lại yên lặng ngồi trở về.
Lần trước Thịnh Hoàn Hoàn có thể thoát khỏi sự áp chế của Cao Kiếm chỉ do may mắn, lần này cô có thể bước vào cuộc thi giành giải quán quân không?
Lý Vệ Lâm rất chờ mong!
"Thành viên tranh tài tổ thứ ba, Thịnh Hoàn Hoàn, Quân Lê, Cao Kiếm..."
MC gọi tên những tay đua sắp lên sân, Thịnh Hoàn Hoàn đứng lên, cầm mũ bước từng bước đi đến đường đua.
Cao Dương nhìn sống lưng thẳng tắp của Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy may mắn mà nói với Lý Hưng Hoài: “Cũng may ông sớm đã thu điện thoại của cô ấy."
Lý Hưng Hoài bất đắc dĩ nói: “Hiện tại bạo lực internet thật là không hiểu nổi, hi vọng Hoàn Hoàn không bị ảnh hưởng."
Thời khắc này Thịnh Hoàn Hoàn không nghĩ đến cái gì cả, chỉ đi về hướng xe đua của mình như năm tay đua còn lại.
Ống kính nhắm vào mặt cô, ngũ quan xinh xắn được trang điểm chăm chút và dây chuyền tô điểm đã thể hiện rõ dung mạo khuynh thành thoát tục, làn da nhẵn nhụi trắng đến phát sáng, đẹp đến mức khiến người ta trầm trồ.
Khu vực nào đó ngo ngoe muốn động như có người dẫn dắt, họ cùng la tên của Thịnh Hoàn Hoàn lên: “Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn cố lên..."
Vợ chồng Thịnh Tư Nguyên, vợ chồng Hàn Tín và bọn Lăng lão thái thái đều như trẻ lại mười mấy tuổi, cùng hò hét cổ vũ Thịnh Hoàn Hoàn theo những người trẻ tuổi bên cạnh.
Thịnh Hoàn Hoàn nghiêng đầu, nhếch môi đỏ lên phất tay đáp lại họ.
"Chị dâu trông thấy chúng ta, chị dâu trông thấy chúng ta..."
Lăng Tích kích động phất tay: “Chị dâu, tụi em ở đây."
Thịnh Tư Nguyên cũng hô to: “Hoàn Hoàn cố lên..."
Trông thấy nhiều bạn bè người thân và người của công ty trình diện cổ vũ động viên cho mình như vậy, Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt cảm động, lập tức hôn gió về hướng bọn họ, khiến trong sân sôi trào cả lên.
Không ít người nghĩ thầm, mặc kệ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn thắng hay thua thì chỉ xét đến giá trị nhan sắc thần tiên của cô thôi thì họ cũng nhất định thành fan.
Thịnh Hoàn Hoàn đi đến trước mặt xe đua mới phát hiện trên nắp động cơ xe của cô có thêm một ký hiệu Kim Ưng, đó là tiêu chí của tập đoàn Lăng Thị.
Mà cô chưa từng nhìn thấy tiêu chí này trên xe của hắn.
Nói cách khác, chỉ có một mình cô có được!
MC kích động nói: “Mọi người thấy tiêu chí trên xe đua của Thịnh Hoàn Hoàn không, đó là Kim Ưng đặc thù của tập đoàn Lăng Thị, nó không chỉ đại diện cho Lăng Thị mà còn đại biểu cho nhà giàu số một Hải Thành - Lăng Tiêu, là độc nhất trong đường đua này."
Tin tức này lập tức làm trên mạng nổ tung:
"Lăng Tiêu là ông chủ đứng sau đội xe Vũ Yến, Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn đều là tay đua của Vũ Yến, vì sao nhà tài trợ Triệu Giai Ca lại không phải Lăng Thị?"
"Hay là Lăng Tiêu muốn ăn cỏ cũ?"
"Người như Lăng Tiêu sẽ không lấy danh dự công ty ra nói đùa, anh ta lựa chọn Thịnh Hoàn Hoàn nhất định là có nguyên nhân, có lẽ chúng ta đều xem nhẹ Thịnh Hoàn Hoàn."
"Đột nhiên thật chờ mong biểu hiện tiếp theo của Thịnh Hoàn Hoàn, hi vọng cô ấy không làm chúng ta thất vọng..."
Con Kim Ưng trên nắp động cơ dang rộng hai cánh như đang bay lên, đôi mắt cực kỳ sắc bén như vua của bầu trời đánh đâu thắng đó.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại nhìn về hướng ghế trọng tài, trông thấy Lăng Tiêu lười biếng dựa vào ghế và đang nhìn thẳng vào cô, ngón tay thon dài đang sờ sờ lên khuy áo trên cổ tay.
Cô đã sắp quên lúc trước mình tham gia cuộc thi quốc tế là vì người đàn ông này.
MC rất hào phóng với nhà tài trợ lớn nhất cuộc thi đấu lần này là Lăng Tiêu, anh ta đi thẳng tới bên cạnh hắn rồi cười chân thành và hỏi: “Lăng tiên sinh, anh có lời gì muốn nói với các tay đua không?"
Lăng Tiêu nhận lấy micro, ánh mắt sắc nhọn nhìn thẳng vào Thịnh Hoàn Hoàn: “Đừng quên lời hứa của cô."
Giọng nói của hắn vang lên bên tai mọi người như tiếng đàn Cello trầm thấp hùng hậu, lại như rượu lâu năm thơm lừng, khiến người ta trầm mê.
Đám đàn ông ganh tỵ, thủ phủ anh tuấn phi phàm, khí chất tôn quý thì thôi, cả giọng nói cũng dễ nghe nữa, thật là khiến người ta tự ti mặc cảm!
Nhưng càng nhiều người hiếu kì về hứa hẹn mà hắn nói đến.
MC không phụ sự mong đợi của mọi người mà hỏi: “Lăng tiên sinh có ngại kể cho chúng tôi nghe về lời hứa này không?"
Lăng Tiêu lạnh lùng đáp lại một chữ: “Ngại."
MC không nghĩ tới Lăng Tiêu sẽ từ chối trực tiếp vô tình như vậy nên ngượng ngùng cười giảng hòa: “Nếu Lăng tiên sinh không muốn nói thì chúng tôi đành cất lòng hiếu kỳ đi, nghiêm túc quan sát cuộc tranh tài tiếp theo, tôi nghĩ mọi người đều như tôi, rất chờ mong biểu hiện hôm nay của Thịnh Hoàn Hoàn."
Chương 448: Hai người này giống ly hôn chỗ nào
MC quay đầu liền lau mồ hôi lạnh, vị đại gia này nói chuyện thật không nể mặt ai, cũng may anh ta nhạy bén lão luyện, nếu là người khác thì căn bản không tiếp nổi câu này.
Anh ta đâu biết trong lòng Lăng Tiêu thì đây là chuyện giữa hắn và Thịnh Hoàn Hoàn, người khác không xứng hỏi đến.
Còn Thịnh Hoàn Hoàn, cô đương nhiên nhớ kỹ hứa hẹn lúc trước.
Hắn từng nói một là không tham gia, hai là phải lấy được giải quán quân.
Cô không dám hứa chắc cái gì, nhưng cô sẽ dùng hết sức để không nuốt lời.
"Tranh tài sắp bắt đầu, mời các tay đua vào chỗ."
Dưới ánh mắt của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đội nón bảo hiểm lên rồi kiên định lên xe.
So với sự kiên định của Thịnh Hoàn Hoàn, Cao Kiếm tràn ngập bất an, anh ta biết Quân Lê và Thịnh Hoàn Hoàn đều là đối thủ rất mạnh, anh ta muốn bước vào cuộc chung kết cũng không dễ.
Nhưng anh ta không muốn bị loại như vậy.
Ở độ tuổi này, cuộc thi quốc tế lần này là trận tranh tài cuối cùng của anh ta, nếu không tạo nên được gợn sóng gì thì sao xứng với những gì anh ta đã trả giá bao năm qua?
Còn Quân Lê, áp lực của anh ta cũng rất lớn.
Trước khi Kim Thần đến đội xe Quân Hạm thì anh ta là người đứng đầu, sau khi Kim Thần đến Quân Hạm thì quyền lên tiếng của anh ta cũng giảm đi rất nhiều.
Nếu lần này thua Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thì anh ta còn mặt mũi nào ở lại Quân Hạm, người khác sẽ nhìn anh ta như thế nào?
Sáu tay đua mang tâm tư khác nhau, nhưng lại có cùng một niềm tin mà bước lên sân đấu, một trận tranh đấu kịch liệt sắp bắt đầu.
"Đùng!" Tiếng súng chói tai vang lên, cờ xí cùng rơi xuống.
Sáu chiếc xe đua gần như cùng xông ra ngoài, tranh nhau chen lấn gia tốc, tiếng động cơ lập tức đốt cháy cả đấu trường.
"Quân Lê Quân Lê, quân này vô địch..."
"Cao Kiếm ra ngựa, không chệch một tên..."
"Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn..."
Fan các nhà không ngừng hò hét cổ vũ cho tay đua nhà mình, nhưng những âm thanh này bị tiếng động cơ bao trùm nên tay đua ngồi trong xe không nghe thấy gì cả.
Đám tay đua một lòng nghĩ đến vạch đích, trừ phía trước ra thì họ không còn nhìn thấy, nghe thấy cái gì cả.
Rất nhanh, thứ tự trước sau bắt đầu rõ ràng.
Lần này khả năng phản ứng của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta kinh hãi, cô và Cao Kiếm đều xông lên dẫn đầu:
"Tôi không nhìn lầm đó chứ, Thịnh Hoàn Hoàn lại xông lên trước kìa?"
"Cao Kiếm chinh chiến đấu trường nhiều năm như vậy là dựa vào năng lực phản ứng hơn người, cho nên anh ta muốn áp chế ai thì người đó nhất định sẽ trốn không thoát, không ngờ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng nhanh như vậy."
"xem ra trước đó Thịnh Hoàn Hoàn ẩn giấu thực lực."
"Hai xe ngang nhau, lấy biểu hiện trên đường đua trước đó của Thịnh Hoàn Hoàn thì lần này Cao Kiếm không cách nào áp chế cô ta."
"Xem ra Quân Lê xui xẻo rồi! ! !"
Quân Lê rơi lại đằng sau chau mày, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm cùng chạy đằng trước anh ta: Không phải Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng chậm sao, sao lần này...
Xem ra mọi người đã đánh giá thấp Thịnh Hoàn Hoàn.
Quân Lê lập tức tập trung lại rồi giẫm mạnh chân ga, anh ta không thể luôn bị hai người này áp chế, anh ta phải xông lên vượt qua họ.
Rất nhanh cơ hội của Quân Lê đã đến, đoạn đường chướng ngại cứ hết cua quẹo này đến cua quẹo khác, cả quá trình anh ta đều nắm bắt đúng chỗ, không có sai lầm nào.
Anh ta thành công vượt qua Cao Kiếm.
Nhưng có người biểu hiện càng toả sáng hơn anh ta.
Thao tác của Thịnh Hoàn Hoàn được coi là hoàn mỹ, những cái hất đuôi xinh đẹp lại dễ dàng, thao tác đảo bánh nhẹ như nước chảy không có chút gián đoạn nào, khiến các fan như đang xem một màn trình diễn.
Cho dù là tiếng thắng xe cũng như một bài nhạc dễ nghe.
Trên đoạn đường chướng ngại, Thịnh Hoàn Hoàn thành công xông lên dẫn đầu, hoàn mỹ mà bỏ Cao Kiếm và Quân Lê lại đằng sau.
Hàn phu nhân sợ hãi thán phục: “Oa, thao tác của Hoàn Hoàn làm người ta quá bất ngờ!"
Hàn Tín cũng dâng trào cảm xúc: “Đúng vậy, anh nhìn mà nhiệt huyết sôi trào..."
Lăng Kha quên đi Đường Dật bên cạnh mà nhịn không được cảm thán: “Hoàn Hoàn thật là quá trâu bò, thao tác này cũng ngang tầm với Kim Thần đấy."
Kim Thần: “Không hổ là sư nương..."
Sau một vòng, thứ hạng đã xảy ra thay đổi, Thịnh Hoàn Hoàn xông lên dẫn đầu, Cao Kiếm thì bị Quân Lê vượt qua.
Vòng thứ hai và vòng thứ ba sau đó, biểu hiện của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta cực kỳ thán phục, trên đường đua đồng loạt vang lên tiếng reo gọi tên của cô.
Đến vòng thứ tư, Quân Lê xuất hiện một chút sai lầm nhỏ nên đã cho Cao Kiếm cơ hội vượt qua mình.
Sau khi thành công vượt lên, Cao Kiếm lại bắt đầu dùng chiêu "Áp chế" cũ, kết cục của Quân Lê đã được định sẵn.
Thắng bại đã có kết quả, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thành công bước vào vòng trong, Quân Lê và ba tay đua còn lại đều bị loại.
Đội trưởng Giang Lương Ngọc của đội xe Quân Hạm cực kỳ đau lòng: “Quân Lê bị loại rồi."
Đây là ái tướng mà ông ta đích thân dạy dỗ ra!
Cao quản ngồi bên cạnh ông ta cười nói: “Xem ra cuộc thi quốc tế năm nay thay máu nhiều rồi, lần này hai nữ tay đua đội xe Vũ Yến đều có biểu hiện làm người ta kinh ngạc."
Giang Lương Ngọc đặc biệt không cam lòng: “Lý Hưng Hoài thật là gặp may mà."
Làm đội xe vương bài, năm nay Quân Hạm chỉ có Kim Thần đánh vào quân chung kết, mà đội xe Vũ Yến luôn bị họ xem thường lại chiếm được hai vị trí, đồng thời thành tích đều rất nổi bật.
Đây là đang vả mặt Giang Lương Ngọc.
Ai không biết Kim Thần là lính nhảy dù, vinh dự của anh ta chẳng liên quan gì đến ông, đáng tiếc ái tướng Quân Lê của ông ta... Ai!
Lúc này người vui vẻ nhất không ai khác ngoài Lý Hưng Hoài và Cao Dương.
Lý Hưng Hoài kích động đến mức nói năng lộn xộn: “Tốt... Thật tốt quá..."
Cao Dương cười lộ ra cả hàm răng: “Quả nhiên cô ấy không làm chúng ta thất vọng, xem ra lần này chúng ta thành công rồi."
Lý Hưng Hoài gật đầu, hốc mắt hơi đỏ lên: “Đời này có người tài thay thế rồi!"
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đi xuống từ xe đua rồi đưa tay tháo mũ ra làm mái tóc thẳng đen dày rủ xuống.
Cô nhìn về phía người đàn ông đẹp trai trên ghế trọng tài kia, hiểu ý cười một tiếng như đang nói: Xem đi, tôi không quên hứa hẹn giữa chúng ta.
Người nào đó tâm tình rất tốt, đầu ngón tay gõ trên khuy áo bảo thạch lam biến thành vuốt ve, động tác dịu dàng thong dong như vuốt quả tim trong lòng mình.
Người trên ghế trọng tài đều là "Cáo già", phát giác khí thế trên người Lăng Tiêu đã thay đổi nên một trọng tài hơi lớn tuổi lập tức chúc mừng hắn: “Chúc mừng Lăng Tổng, Thịnh tiểu thư thật không phụ sự mong đợi của mọi người."
Một trọng tài khác cũng nói: “Thịnh tiểu thư tuổi còn trẻ mà thực lực lại làm người ta khâm phục."
Lăng Tiêu khó được lộ ra vẻ mặt ôn hoà: “Hai vị quá khen, còn phải rèn luyện thêm."
Nghe đi, nghe lời nói và giọng điệu kiêu ngạo của Lăng Tiêu kìa.
Hai người này giống ly hôn chỗ nào?
Hai người này nịnh bợ đúng chỗ rồi nên không nói thêm nữa.
Họ thật lòng tán dương Thịnh Hoàn Hoàn, nếu con hổ bên cạnh đã được vuốt thuận lông thì nói thêm gì nữa thật sự có hiềm nghi "Nịnh nọt".
An Na nhìn người phụ nữ xinh đẹp thoát tục trên màn hình, trong lòng khó tránh khỏi có chút ghen ghét: Đây chính là tiểu thư đứng đầu Thịnh Hoàn Hoàn của Hải Thành à, dáng dấp chả có gì đặc biệt!