Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 351: Bí mật của dương tử
Hơn nữa, Vũ Triết có thể giúp được Lạc Thần Hi, tớ rất vui.”
La Thiên Nhã cảm kích: “Hoa Kỳ, cậu tốt quá!” “Cô gái ngốc này, cậu khách 3sáo với tớ làm gì, chúng ta là người một nhà cơ mà.
Con trai bảo bối của Lạc Thần Hi là con nuôi của tớ, dù thế nào thì tớ cũng sẽ đứn6g ở bên cạnh các cậu.“Vậy cậu nên cảm ơn tôi đấy.
Là tôi giúp nhà họ Dương các cậu báo thù đội nón xanh(*):.” Lạc Thần Dương trêu tức.
(*)Ý chỉ việc bị ngoại tình.“Không phải là tôi không tin cậu mà Dương Tử à, lấy sự hiểu biết của tôi đối với cậu mà nói, cậu sẽ không thích người giống Jenny Trình.” “Thật không? Có thể là do sức mạnh tình yêu quá vĩ đại.
Tôi cũng không ngờ là cậu sẽ yêu một La Thiên Nhã đơn thuần, hơi ngây ngô.” Lạc Thần Hi và Dương Tử nhìn nhau một lúc, rồi cùng cười.
“Có điều, có một nguyên nhân nữa khiến tôi và Jenny Trình ở bên nhau.” “Ồ? Nói nghe thử xem.” “Người phụ nữ kia muốn tôi cưới cháu gái của bà ta.Ông ấy cảm thấy tôi chưa đủ chững chạc, hiểu chuyện, vì vậy muốn bà ta điều hành Tập đoàn SGB trước, khiến cho bà ta chẳng khác gì thái hậu Từ Hi.
Nhưng bà ta lại phạm phải sai lầm.
Tôi phải thông qua cách thức rất vòng vèo để nói cho cha biết bà ta hồng hạnh vượt tường.Việc này tôi vốn không muốn nói cho bất kỳ ai vì dù sao nó cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Chuyện xấu trong nhà thì không thể truyền ra ngoài.
Trước khi cha tôi qua đời, người phụ nữ kia đã âm thẩm qua lại với Trình Đạo Phu.”“Thần, nội dung trên tờ báo này là thật hay giả?” Dương Tử đặt tuần san đó ra trước mặt Lạc Thần Hi, hỏi.
“Cậu thấy sao? Nó là thật hay giả?” Lạc Thần Hi thần bí nói.
Dương Tử cười nhạt: “Tôi tin vào những gì hai mắt mình nhìn thấy.”Dương Tử hơi nheo mắt, hình như đang do dự.
“Mọi người ai cũng biết cô ta là con gái Trình Đạo Phu.
Sở dĩ bây giờ Trình Đạo Phu ngồi trong tù là do tôi tổ giác.Tôi vì tránh né việc bà ta xếp người bên cạnh mình mà nhanh chóng tìm bạn gái.” “Nhưng vì sao phải là Jenny Trình?” Lạc Thần Hi quan sát anh ta, con ngươi sâu thẳm để lộ ra tia nghi ngờ.
“Thần, để tôi nói thật cho cậu biết vậy.
Trước kia, Trình Đạo Phu và người phụ nữ kia từng qua lại với nhau.Dương Tử vỗ vai anh: “Thần, miệng lưỡi cậu độc ác quá đấy! Bây giờ tôi bắt đầu hối hận vì đã nói cho cậu biết bí mật này, để sau này cậu có cái trêu tức tôi.” Lạc Thần Hi cười nói: “Vậy phải xem biểu hiện của cậu thể nào đã.
Nếu cậu làm tôi không vui, tôi không dám đảm bảo là mình sẽ giữ bí mật này đâu.” Dương Tử thở dài: “Tình bạn mong manh.” Lạc Thần Hi hỏi: “Vậy giờ cậu có tìm tôi tính sổ nữa không? Không tính sổ nữa thì chúng ta khui rượu uống đi.” “Này, ai nói là không tính sổ nữa? Nhưng chúng ta có thể vừa uống vừa tỉnh sổ“.
“Lạc Thần Hi và Dương Tử bị chụp hình cùng nhau đi ăn tối.Có cái của trước đây, c1ó cả ở trong khách sạn ngày hôm đó.
Cô ta ôm lấy anh từ phía sau, chụp từ góc độ này cứ như hai người đang hôn nhau rất cuồng nhiệt.
“Sao lại có thể có chuyện này?” Lạc Thần Hi xem mẩu tin đó xong, tức giận ném tạp chí xuống đất.Cha tôi rất tức giận.
Khi đó ông ấy đã bệnh nặng, trong khoảng thời gian hấp hổi ấy đã đi tìm luật sư sửa lại di chúc.”
“Vì vậy cậu mới lên chức chủ tịch?”Cô ta thật sự đã liên lạc với tôi nhưng vỏn vẹn chỉ dừng lại ở liên lạc mà thôi.
Tôi chưa hề làm gì với cô ta giống như cậu nghĩ.” “Cậu sao biết được tôi đang nghĩ gì?” Dương Tử nhướng mày, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.
Lạc Thần Hi cười châm chọc: “Dương Tử, nếu cậu muốn biết chân tướng ra sao thì hỏi tôi làm gì? Cậu có thể về hỏi người phụ nữ thần thông quảng đại của mình ấy.Người phụ nữ kia không thể ngờ được là cha tôi đã biết vụ lùm xùm của bà ta, còn có cả chuyện xấu bà ta làm mấy năm gần đây.” “Trước đó cha cậu không vạch trần bà ta?” “Cha và bảo vệ tối mà không vạch trần bà ta.
Lúc đó tôi chưa đủ cứng cáp, cần sự trợ giúp của người phụ nữ kia, cũng cần phải che giấu kín chuyện đó để tránh bà ta chó cùng rứt giậu, dùng thủ đoạn mạnh mẽ để đoạt quyền.” Lạc Thần Hi cong môi cười, nói: “Xem ra cha cậu có đánh giá cậu.
Cậu rất thành thạo trong việc đối phó với bà ta.” “Câu cũng không tránh khỏi mắt tôi được đâu.Rốt cuộc cô ta muốn làm gì? Có thể làm cái gì đó đem lại hiệu quả cao hơn không.” “Thần, lời này của cậu là có ý gì?” “Tôi chỉ muốn hỏi cậu một câu thôi.
Cậu có tin tôi không?” Lạc Thần Hi hỏi ngược lại.
Dương Tử liếc nhìn anh, đáp: “Có.” “Vậy cậu tin tưởng cô ta không?” Ánh mắt Lạc Thần Hi rơi xuống gương mặt của Jenny Trình trên quyển tuần san.Bây giờ bà ta vẫn còn đang không ngừng xếp người của mình vào trong Tập đoàn SGB.
Tôi giả vờ như không thấy chẳng qua là chờ thời cơ để phản kích, đâm một nhát làm cho bà ta trở tay không kịp.
Nhưng lòng dạ bà ta rất sâu, đến bây giờ tôi cũng chưa hiểu rõ được trên tay bà ta rốt cuộc có bao nhiêu quân bài.” “Thế nên cậu mới dời trọng tâm tới Trung Quốc, đúng không? Đầu tiên là muốn tạo ra thành tích tốt để củng cố địa vị, thứ hai là để bà ta lỡ làng, để bà ta nghĩ cậu vì cái lợi trước mắt mà đầu tư một cách ngu ngốc.” Dương Tử nở nụ cười: “Sao tôi lại cảm giác như cậu đang lắt léo mắng tôi” “Mắng không đúng sao? Không phải trước khi nói ra những lời này, cậu có ý định giấu diếm tôi à?” Dương Tử gật đầu, than: “Đúng vậy.“Có đôi khi, chính mắt nhìn thấy chưa chắc đã là thật.
Huống hồ, đây là cái loại ảnh chụp có độ tin cậy không cao.” “Tôi biết cậu từng qua lại với Jenny Trình, tôi cũng chấp nhận quá khứ của cô ấy nhưng tôi không thể nào chấp nhận được việc bây giờ cô ấy còn liên lạc với cậu.” Dương Tử siết chặt tay, nên một đấm lên quyển tuần san.
“Đúng thế, cậu nói không sai.Nếu chúng ta muốn động tới bọn họ, sợ rằng sẽ không dễ đâu.” “Rốt cuộc là kẻ nào đã bày mưu, đào chuyện cũ của tôi và Jenny Trình lên, lại bịa đặt thêm cả mấy tin không căn cứ?” Lạc Thần Hi khoanh tay, suy ngẫm.
“Chủ tịch, hiện giờ Jenny Trình là bạn gái của Chủ tịch Dương Tử.
Tôi sợ khi anh ấy nhìn thấy tờ báo này, sẽ.” Lạc Thần Hi hừ lạnh: “Đây chính là kết quả người đó mong muốn.” Trong phòng tiếp khách tại Khách sạn Lạc Thần.Tình anh em giữa họ không bị ảnh hưởng gì từ chuyện xấu của Lạc Thần Hi và Jenny Trình.
Hợp tác giữa Tập đoàn Lạc Thần và Tập đoàn SGB rất khăng khít, đang trên đà thắng lợi.” Lạc Dương Hiên hung hăng ném tờ báo đó xuống đất, nghiến răng nghiến lợi siết chặt hai tay.
Lạc Thần Dương đẩy cửa bước vào đúng lúc tờ báo được ném xuống chân anh ta.Thần, đúng là tôi có ý giấu diếm cậu nhưng tôi nghĩ điều này không quan trọng.” Lạc Thần Hi cầm quyển tuần san lên, nhìn hình ảnh chói mắt trên đó, nói: “Bây giờ cậu thấy quan trọng không?” Dương Tử cướp lại quyển tuần san, nói: “Jenny Trình là bạn gái tôi, người phụ nữ kia không dám nói gì đâu.
Bà ta có nhược điểm bị Jenny Trình tóm được.” “Jenny Trình cũng biết cha mình qua lại với người phụ nữ kia?” “Chắc chắn là vậy, nếu không sao bà ta lại đối xử khách sáo với Jenny Trình như vậy.” Lạc Thần Hi trêu: “Thế thì xem ra Trình Đạo Phu với người phụ nữ mới là tình yêu đích thực.” Dương Tử cười nhạt: “Thế giới của phụ nữ, ai biết trong đó cái gì mới gọi là tình yêu đích thực? Chẳng qua bà ta muốn lợi dụng Trình Đạo Phu mà thôi.
Sau khi Trình Đạo Phu vào tù, bà ta nóng lòng phải sạch quan hệ giữa hai người.”“Cũng có thể nói là như vậy.
Đây chính là cơ hội cho tôi.
Nếu không có chuyện này, tôi đã không thể nhanh chóng xoay chuyển cục diện.Vũ Triết cũng thế.” La Thiên Nhã gật đầu: “Đúng thế, chúng ta là người một nhà.” Trong phòng làm việc của Chủ tị1ch tại Tập đoàn Lạc Thần.
Hạ Nhất Y khẩn trương đẩy cửa bước vào.
Cô ta cầm quyển tập san tới, đặt trước mặt Lạc Thần Hi: “Chủ1 tịch, anh xem đi.” Lạc Thần Hi nhìn tuần san trên bàn, ấy thế mà bên trong lại có ảnh của anh và Jenny Trình.Tuy tôi không biết quá trình cầu và Jenny Trình quen nhau như thế nào nhưng tôi luôn cảm thấy người phụ nữ của cậu tiếp cận cậu là có mưu đồ khác.
Nói vậy, cậu đã hiểu chưa?” “Tôi quen cô ấy vào hai năm trước, cũng có duyên gặp Trình Đạo Phu một lần.” “Đơn giản thế thôi à?” Lạc Thần Hi cau mày, hỏi.
“Cậu không tin tôi?” Dương Tử hỏi ngược lại.“Chủ tịch, hôm nay chỉ có mỗi nhà làm quyển tuần san này đưa tin về anh và Jenny Trình.
Tôi nghĩ là có người đã đưa cho bọn họ tư liệu có một không hai này.
Hơn nữa, chỗ chống lưng cho tuần san này rất lớn, có quan hệ khá sâu với bên chính trị.“Cha cậu có biết không?”
Dương Tử cười lạnh: “Biết chứ.
Nếu không biết thì sao tôi có thể dễ dàng đoạt lại quyền lực từ trong tay bà ta? Lúc đầu cha tôi rất tin tưởng bà ta.Lạc Dương Hiên hừ lạnh: “Ai cho phép con đi vào không gõ cửa?” Lạc Thần Dương đóng cửa lại, nói: “Mùi thuốc súng của Tổng giám đốc nặng thể này, con sợ là sẽ đốt của Tập đoàn Lạc Thần mất, cho nên xung phong tới đây dập lửa.” Lạc Dương Hiên trừng mắt nhìn anh ta, nói: “Con đi theo cha.”
“Đi đâu?”
“Sân thượng.” Trên sân thượng Tập đoàn Lạc Thần.
Hai cha con nhìn xuống đường phố phía dưới, nhìn khung cảnh bao la trước mắt, mỗi bên ôm một suy nghĩ của riêng mình.
“Nhìn đi, đây là đoạn đường phồn hoa nhất của thành phố A.
Hầu hết những chi nhánh, công ty con, doanh nghiệp hợp tác với Tập đoàn Lạc Thần đều nằm trên con đường này.
Có thể nói, nơi này nằm dưới ách thống trị của Tập đoàn Lạc Thần, là thành quả của biết bao nhiêu năm dốc sức làm việc.
Nhưng người đang nắm để quốc thượng nghiệp trong tay là ai? Người nắm chặt thiên hạ trong tay là ai? Không phải cha cũng không phải con, mà là anh trai con.
Cha không thể chắp tay nhường Tập đoàn Lạc Thần cho nó được.” “Cha, bây giờ không phải cha đang cố gắng sao? Con tin là cha sẽ được như ý nguyện.” “Cha đang cố gắng nhưng thân là con trai cha, cha lại không thấy lòng con hướng về phía mình.” Lạc Thần Dương cười nhạt: “Cha, nếu lòng con không hướng về phía cha, cha nghĩ con sẽ tham gia vào vũng nước đục này sao?” Lạc Dương Hiên chắp tay sau lưng, thở dài: “Cha biết là cha đã kéo con xuống nước.
Khoảng thời gian này quan sát con, hình như cha thấy con đang làm một số việc mà cha không biết.”
Bình luận facebook