Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 358: Tìm cớ cho bản th n
Không những không cảm kích mà còn nghĩ toàn bộ hành động đó là sự bá đạo chết tiệt.
Anh rất 3thất vọng, không hiểu tại sao mình lại yêu người phụ nữ này tới mức không thoát ra được? La Thiên Nhã nhìn anh, không thể bày tỏ lòng mình, chỉ6 có thể nén nó vào trong.
Anh đuổi theo không buông như thể đâu phải vì yêu1, mà là vì anh muốn chiếm làm của riêng mà thôi.
Được, rất tốt đó chứ.
“Tới tận bây 1em vẫn luôn cho rằng anh không yêu em.
Là một Lạc Thần Hi bá đạo không biết nói lý lẽ.
Em muốn rời khỏi anh.
Là anh bỏ rơi em là được chứ gì?” Lạc Thần Hi cúi đầu, hai tay siết chặt tay lái.
Lạc Thần Hi hung hăng bóp phần tay lái, cắn chặt môi.
“La Thiên Nhã, em là đồ ngu ngốc đáng chết!” Anh rít những từ này qua kẽ răng.
Khó có dịp Thiệu Vĩnh Sang được ở nhà cùng với vợ, ông ta đang đọc một tờ báo kinh tế.
Cô ta không thích anh họ con nhưng luôn cho anh họ con, làm nó mê cô ta tới mức choáng váng đầu óc.
“Mẹ! Mọi việc không phải như thế đâu! Thiên Nhã không phải người như vậy.
“Câm miệng ngay cho cha! Trở về phòng ngay! Ở đây không có chỗ cho con nói chuyện! Con tự mình mở công ty thiết kế bên ngoài cha còn chưa hỏi tội đâu, giờ còn dám chạy tới đây khởi binh vấn tội ngược lại hả?” Thiệu Vĩnh Sang tức giận tới mức cả khuôn mặt bạnh ra.
Đó là tự do của con, mỗi một công dân đều có quyền tự do chọn nghề nghiệp, cha không cần can thiệp vào.”
“Cha, con không trông mong gì vào việc cha ủng hộ con nhưng con hi vọng cha có thể hiểu cho con.
Công ty con sắp đi vào kinh doanh rồi, hi vọng lễ khai trương cha và mẹ có thể tới.” “Không có chuyện đó đâu!” Thiệu Vĩnh Sang trả lời mà không cần suy nghĩ.
“Không sao cả.
Mẹ Thiệu kéo tay cô: “Karen, con càng ngày càng quá đáng rồi đó.
Lẽ nào mẹ cũng không ủng hộ con gái mình sao? Con muốn làm chuyện mình thích cũng là có lỗi sao?” “Con làm chuyện mình muốn làm là không sai, còn mẹ thì sao? Mẹ nói những gì mình muốn nói cũng là sai sao?” Mẹ Thiệu hỏi ngược lại.
Con không muốn vì Thiên Nhã mà anh họ hiểu lầm con.” Mẹ Thiệu chỉ vào ót Karen, nói: “Mẹ biết ngay là con sẽ nói như vậy mà.
Nhưng cái con quan tâm hơn cả là không muốn chân tướng sự việc bị bẻ cong.” Karen nói.
Đó chỉ là những lời nói trong lúc tức giận của con mà thôi.
Con không tin anh họ mình là người như vậy, Thiên Nhã cũng không phải người như thế.”
Nó là một người đàn ông nghiêm túc lại thâm tình, nhưng con không cảm thấy La Thiên Nhã rất khiến người khác nghi ngờ sao? Cái lần con tỏ tình với anh họ, mẹ cũng có mặt ở đó, là cô ta đưa anh họ con đi ra ngoài từ cửa sau.
Lúc đó cha con rất tức giận đây.
“Mẹ, chuyện này không đơn giản như những gì mẹ tưởng tượng đầu.
Dù là kết bạn với ai con cũng phải biết đạo lý này.
Sao con biết bác con bất mãn với cô ta? Không cần phải nói cũng biết là cô ta nói cho con.”
Mẹ Thiệu thở dài: “Karen à, anh họ còn là một người đàn ông tốt.
Cô ta có thích anh họ con thật cũng không sao cả, mẹ sẽ khuyên con chúc phúc cho họ, nhưng giờ cô ta đang làm gì? Người phụ nữ này cứ hay thay đổi thất thường.
“Mẹ, con không cho phép mẹ nói bạn của con như thế.” Mẹ Thiệu lắc đầu: “Lâu ngày mới biết được lòng người con ạ.
Mẹ mới là người khổ đây này.
Con nhìn xem ông ấy tức giận tới mức nào đi.” Mẹ Thiệu bực tức nói, bỏ lên tầng.
Cái gì là thật? Cái gì là giả đây? Không đâu, cô tin vào phán đoán của bản thân mình.
“Chủ tịch, chú cảm thấy đây là một cơ hội rất tốt.
Họ có rất nhiều sản phẩm, đều là các mặt hàng có tiếng.
Cháu nhìn đi, bây giờ vật dụng hàng ngày tràn lan những danh tiếng của Viễn Dương luôn ở trên đỉnh cao.
Mở thêm một chân trời mới trên vùng đất hoang vắng đó.” Lạc Dương Hiến ba hoa chích chòe, gắng sức thuyết phục Lạc Thần Hi thu mua Công ty Viễn Dương gần đây đang gặp khủng hoảng tài chính.
Huống hồ, Tập đoàn Lạc Thần chúng ta bây giờ đang làm ở mảng nào? Là đầu tư tài chính, dầu mỏ, bất động sản và lợi ích chủ sở hữu, phát triển kinh doanh du lịch và khách sạn.
“Sao lại không cần? Vật dụng hàng ngày là những sản phẩm cần thiết trong cuộc sống của mỗi người.
Hiện tại có rất nhiều tập đoàn muốn thu mua Viễn Dương, bao gồm cả Tập đoàn Kha thị.
Gần đây Kha Tử Thích bị thương nằm ở bệnh viện nhưng người dưới tay cậu ta không hề nhàn rỗi.
Những lãnh đạo cấp cao bên đó đang tiếp xúc với người bến Viễn Dương rồi.
Mặc dù giờ đây Viễn Dương rơi vào cảnh khó khăn nhưng trong mắt các doanh nghiệp nó vẫn là con dê béo bở.
Nội bộ công ty bọn họ xảy ra vấn đề nhưng không hề tác động tới sự ảnh hưởng của công ty trên thị trường.”
Nghe thấy tên Kha Tử Thích, Lạc Thần Hi cau mày.
Nhưng nếu Lạc Dương Hiến cho rằng khi anh biết Tập đoàn Kha thị cũng có ý định thu mua thì sẽ lao vào cạnh tranh, nóng đầu nghe ý kiến của ông ta đi thu mua, vậy ông ta sai rồi.
Anh khoanh tay trước ngực, ngả người vào ghế, nói: “Đúng là ngành sản xuất vật dụng hàng ngày rất lớn cũng rất ổn nhưng chủ có nghĩ tới việc vật giá càng ngày càng leo thang làm tiền nguyên liệu cũng tăng theo không? Dựa theo lời chú nói thì quần chúng mua hàng liệu có năng lực mua sản phẩm với giá càng ngày càng tăng không? Kẻ địch của bọn họ liệu có càng ngày càng phong phú: Tôi không muốn chúng ta dồn tinh lực kiếm lời ở cái nhỏ như vậy.
Bây giờ chúng ta có nhiều hạng mục cần làm cần mở rộng hơn.”
Bình luận facebook