• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cuồng Long Xuất Thế (1 Viewer)

  • Chương 54: Vì yêu sinh hận

“Có chuyện gì với mình vậy? Đừng nói mình thực sự thích anh ta chứ?” Lâm Thanh Nham vừa ảo não vừa sợ hãi, vội vàng nhấp một ngụm rượu!

Đúng lúc này, hai người đàn ông mặc vest hàng hiệu đi tới.

Một người tên là Từ Thiếu Phong, gia đình kinh doanh sản phẩm chăm sóc sức khỏe. Một người tên là Thạch Long Quân, gia đình kinh doanh quần áo cao cấp. Họ là bạn học của Lâm Thanh Nham và Lý Tân, cả bốn là bạn bè có mối quan hệ tốt, cũng có một nhóm chat chung.

Và Từ Thiếu Phong đang theo đuổi Lâm Thanh Nham!

Hôm nay, Lý Tân trở về từ nước ngoài, mọi người đã hẹn gặp nhau.

“Thanh Nham, cô lại xinh đẹp hơn rồi!”

Ngay khi Từ Thiếu Phong đến, anh ta lập tức không tiếc lời khen ngợi, và đưa ra hai hộp quà Carloman tinh xảo: “Đây là món quà nhỏ tôi chuẩn bị cho hai người!”

Lý Tân vui mừng nhận lấy hộp quà: “Ông chủ Từ quá dữ! Đây là vòng tay mới vừa ra mắt vào tháng trước!”

Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham lại lịch sự từ chối: “Từ Thiếu Phong, quà của anh cũng phải năm mươi sáu mươi ngàn, quá đắt, tôi không nhận được.”

“Thanh Nham, đừng khách khí với tôi, chỉ có năm mươi, sáu mươi ngàn thôi, mấy tiếng nữa là tôi kiếm lại rồi.”

Từ Thiếu Phong mạnh mẽ nhét hộp quà vào tay Lâm Thanh Nham!

“Phụt!”

Lý Tân không nhịn được cười thành tiếng: “Thanh Nham, ông chủ Từ của chúng ta so với Diệp Huyền ở nhà cô tốt hơn nhiều đúng không?”

Thạch Long Quân khinh thường cười lạnh: “Hắn chỉ là phế vật, có tư cách gì để so với Từ thiếu gia của chúng ta?”

Khóe miệng Từ Thiếu Phong nhếch lên, trông cực kỳ tự tin!

Nhưng vào lúc này…

Trương Vãn Thanh giữ lấy cánh tay Diệp Huyền, vừa nói vừa cười bước vào nhà hàng!

“Là Diệp Huyền và Trương Vãn Thanh?”

Lâm Thanh Nham không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy hai người bọn họ cùng nhau đi vào. Đêm nay Trương Vãn Thanh mặc một chiếc váy dài màu tím, váy chỉ dài đến nửa đùi, làn da trắng nõn mềm mại, đôi chân dài không tì vết!

Ngoài ra còn có bờ vai quyến rũ chết người, xương quai xanh mà vô số phụ nữ khao khát nhưng không có được, cực kỳ mê người!

Một mặt dây chuyền hình trái tim treo trên cổ ngọc, vừa vặn rơi vào giữa đôi gò bồng đảo mềm mại đầy mê hoặc!

Ngoài ra, để tạo ấn tượng tốt với Diệp Huyền, Trương Vãn Thanh đã đặc biệt trang điểm nhẹ nhàng, thanh lịch nhưng quý phái!

Một thân ăn mặc trang điểm như vậy khiến cô trở nên xinh đẹp không gì sánh được, sức sống vô hạn, rất có cá tính!

Ngay cả người đẹp lạnh lùng quyến rũ như Lâm Thanh Nham và Lý Tân cũng không nhịn được mà thầm cảm thán ở trong lòng !

Đêm nay Diệp Huyền mặc một bộ vest màu đỏ tía quý phái!

Dáng người thẳng tắp, dáng vẻ phi phàm, rất cao quý! Cùng với sự tự tin và khí chất toát ra từ trong xương tủy, hắn giống như Thần Long hạ phàm vậy!

Không có so sánh thì không có tổn thương!

Diệp Huyền cứ như thế trực tiếp đè bẹp Từ Thiếu Phong và Thạch Long Quân!

“Đây là một đôi thần tiên quyến lữ sao?”

Nhìn thấy cặp đôi tươi cười, những vị khách có mặt ở đây không thể không thốt lên!

“Vãn Thanh, mọi người đều khen cô kìa!”

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, thì thầm nhẹ nhàng bên tai cô, ngửi mùi thơm trên cơ thể cô!

“Thật sao?”

Trương Vãn Thanh cảm nhận được sự dịu dàng của Diệp Huyền, không khỏi nội tâm cuồng loạn!

Mà bàn tay ngọc vốn đang giữ lấy cánh tay Diệp Huyền không khỏi càng thêm dùng sức! Và một nửa thân thể mềm mại bất giác dính vào cánh tay Diệp Huyền!

Sự dịu dàng dâng trào, tự nhiên tiếp xúc thân mật với Diệp Huyền. Cảm nhận được sự dịu dàng của Trương Vãn Thanh, Diệp Huyền không hề phản kháng, ngược lại trên mặt lộ ra một nụ cười dịu dàng!

“Đi vào thôi, tôi đã đặt chỗ rồi.”

Hai người nhìn nhau với ánh mắt dịu dàng và nụ cười rạng rỡ, giống như một đôi tình nhân đang yêu vậy!

Khung cảnh dịu dàng và tình cảm như vậy cũng khiến những người xung quanh phải ghen tị!

Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thấy mãnh liệt ghen tuông trong lòng!

Chẳng lẽ anh ta thật sự yêu Trương Vãn Thanh? Sao anh ta có thể như vậy…

Uổng mấy ngày qua mình đã thay đổi cái nhìn với anh ta!

Một sự ghen tuông khó tả đã biến thành vô số cơn giận dữ.

Đúng là tình yêu sẽ sinh ra hận.

Bạn thân Lý Tân cũng nhìn Trương Vãn Thanh với ánh mắt ghen tị: “Cô ấy không phải là cháu gái của bác sĩ Trương sao, tôi nhớ cô ấy là người đẹp đứng đầu Đại học Y!”

“Không hổ là hoa khôi số một Đại học Y! Mà anh chàng đẹp trai bên cạnh cũng đẹp trai đến phát điên, anh ta là bạn trai của cô ấy sao? “

“Anh ta…”

Ánh sáng trong mắt Lâm Thanh Nham mờ đi rất nhiều: “Anh ta… Chính là Diệp Huyền! “

“Cái gì? Anh ta chính là Diệp Huyền?”

Nghe Lâm Thanh Nham nói như vậy, cô bạn thân Lý Tân đột nhiên ngồi thẳng dậy, vẻ mặt đầy kinh ngạc!

Cô thường xuyên nghe thấy Lâm Thanh Nham hạ thấp Diệp Huyền qua điện thoại, nói hắn chỉ là phế vật chơi bời lêu lổng!

Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham không đưa ảnh của Diệp Huyền cho Lý Tân xem. Điều này khiến Lý Tân đơn phương cho rằng Diệp Huyền là loại đàn ông bỉ ổi mắt dơi mày chuột!

Không ngờ, Diệp Huyền không ra gì trong miệng Lâm Thanh Nham hóa ra lại là một anh chàng đẹp trai đến khó tin!

“Anh ta đẹp trai như vậy nhưng lại là một tay chơi bời lêu lổng, tôi khinh thường anh ta!”

Quan tâm đến cảm xúc của Lâm Thanh Nham, Lý Tân miệng một đằng tâm một nẻo mà chế giễu Diệp Huyền một chút!

“Hừ, hắn chỉ là một tên ăn cơm mềm!”

Ánh mắt Lâm Thanh Nham tràn đầy ai oán: “Ăn mặc của anh ta đều được quẹt trên thẻ vàng mà ông nội tôi đưa cho, anh ta còn có mức lương kếch xù 300.000 một tháng từ Tập đoàn Lâm thị!”

Lâm Thanh Nham không khỏi chỉ trích Diệp Huyền, đồng thời trong lòng cũng càng ngày càng chua!

Nhưng không biết vì cái gì, vào thời điểm cô quở trách Diệp Huyền, trong lòng lại cảm thấy thất lạc, thậm chí còn có một chút hối hận.

Mình thật sự chán ghét anh ta sao? Không phải đúng không? Mình chỉ là… Ăn dấm mà thôi… Lâm Thanh Nham mím đôi môi đỏ mọng, trong lòng tự hỏi!

Tuy nhiên, Từ Thiếu Phong đang ngồi đối diện với Lâm Thanh Nham không khỏi cười thầm trong lòng, cảm thấy cơ hội theo đuổi được Lâm Thanh Nham của mình lớn hơn rất nhiều!

Anh ta cảm thấy chỉ cần mình giúp Lâm Thanh Nham đả kích Diệp Huyền, như vậy nhất định có thể lấy lòng Lâm Thanh Nham!

Anh ta lạnh lùng nói: “Nhìn bộ đồ Diệp Huyền mặc tối nay để hẹn hò với Trương Vãn Thanh, có vẻ đều là tiền của Lâm gia cô! Tên khốn kiếp này, thật không biết xấu hổ!”

Bên này, Diệp Huyền và Trương Vãn Thanh cũng nhìn thấy Lâm Thanh Nham.

“Là Lâm Thanh Nham…”

Trương Vãn Thanh lập tức nhớ tới Diệp Huyền đang tạm thời sống ở nhà họ Lâm, và cùng Lâm Thanh Nham là vợ chồng giả, trong lòng cô không khỏi có chút chột dạ!

Bàn tay ngọc đang nắm lấy Diệp Huyền cũng vô thức muốn buông ra!

“Đừng sợ.”

Diệp Huyền chủ động đặt tay lên mu bàn tay Trương Vãn Thanh, vẻ mặt đầy dịu dàng:

“Tôi và cô hẹn hò, quang minh chính đại!”

Trương Vãn Thanh cảm nhận được sự dịu dàng của Diệp Huyền, nhìn sự kiên định trong mắt hắn, tim cô đập nhanh đồng thời cũng cảm thấy ngọt ngào!

“Vâng!”

Trương Vãn Thanh càng thêm dùng sức khoác lên cánh tay Diệp Huyền!

Nhìn Diệp Huyền và Trương Vãn Thanh, trong lòng Lâm Thanh Nham cháy lên ngọn lửa vô danh: “Tên khốn kiếp này thật sự cho rằng tôi chết rồi à?”

Dưới sự chua xót tột độ trong lòng, Lâm Thanh Nham châm chọc khiêu khích nói với Diệp Huyền:

“Diệp Huyền, trong giờ làm việc mà anh tự ý rời khỏi vị trí không có sự cho phép, còn chạy đến đây làm gì?”

Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Cô không thấy tôi và Vãn Thanh đang hẹn hò sao?”

Lâm Thanh Nham không ngờ Diệp Huyền còn không thèm tìm cớ, tức giận mắng: “Anh tự ý rời khỏi chức vụ, trừ 10.000 tiền lương!”

Nghe vậy, Trương Vãn Thanh không khỏi có chút đau lòng: “Anh Diệp, hóa ra anh trốn việc để hẹn hò với em, em hại anh bị trừ 10.000 tệ tiền lương rồi…”

Tuy nhiên, Diệp Huyền lại cười: “Tôi có thể hẹn hò với tiên nữ xinh đẹp như cô, có bị trừ lương cũng không sao, cứ để cô ấy trừ đi!”

“Cái này…”

Trương Vãn Thanh bị sự chiều chuộng bá đạo của Diệp Huyền làm cho đỏ bừng cả khuôn mặt, không khỏi ngượng ngùng cúi đầu. Bộ dáng này của cô có sự ngượng ngùng đặc biệt của thiếu nữ, cực kì xinh đẹp!

Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham suýt chút nữa bị Diệp Huyền làm cho tức giận đến mức nổ tung:

“Tiền của anh còn không phải là do ông nội tôi đưa cho anh à, anh có tư cách gì để khoe khoang?”

Trong lúc mắng, cô lại nhìn về phía Trương Vãn Thanh: “Vãn Thanh, Diệp Huyền này là một tên chơi bời lêu lổng, không có chút chí tiến thủ nào. Đừng để bị miệng lưỡi trơn tru của anh ta lừa gạt. Tôi nói vậy là muốn tốt cho cô thôi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cuồng Long Cái Thế
Cuồng long vượt ngục
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Nộ Long cuồng rể
  • Đang cập nhật..

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom