• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cuồng Long Xuất Thế (2 Viewers)

  • Chương 206-210

Chương 206: Đoán xem muốn làm gì

Lời nói của Diệp Huyền vang vọng trong quán bar, lập tức khiến Khổng Vân và tên đầu trọc sắc mặt tái mét!

Bọn họ vẫn tưởng rằng không có camera giám sát thì có thể phủi hết mọi chuyện không dính dáng gì, nhưng họ lại chưa nghĩ tới Diệp Huyền lại có bản lĩnh như vậy!

Họ là kẻ đã gây chuyện, họ nhất định phải biết trong rượu có gì, hơn nữa đó là một loại thuốc hiệu quả cực mạnh, không thể uống!

“Mày cho rằng mình là ai? Có tư cách gì mà kêu tao uống chứ?”

Người đàn ông đầu trọc vùng vẫy từ dưới đất đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi chửi bới Diệp Huyền: “Bây giờ tao cũng nghi ngờ mày bỏ thứ gì đó vào rượu, muốn hại chúng tao!”

Nhìn thấy gã đầu trọc không biết xấu hổ tới như vậy, Dương Duy tức giận đến nghiến răng nghiến lợi mà chửi: “Tên trọc đầu chết tiệt, mẹ mày còn có chút mặt mũi nào nữa không vậy?”

Lâm Thanh Nham cùng Trương Vãn Thanh trong mắt không khỏi hiện lên một tia lửa giận, nhất thời không nghĩ ra cái gì để mắng bọn họ.

Nhưng mà, việc này lại kết thúc như vậy thôi sao?

Để cho người đàn ông đầu trọc này đi dễ dàng như vậy sao?

“Ha ha, đấu với tao ư, bọn mày còn non lắm.”

Người đàn ông đầu trọc trong lòng cười thầm, nghĩ mình thật thông minh!

Hắn cười lên!

Nhưng mà Diệp Huyền cũng cười lên!

“Ha ha, mày nói như vậy, là chắc chắn mày không có bỏ thuốc mê đúng không?”

Diệp Huyền cười lạnh chỉ vào hai ly rượu: “Vậy là trong hai ly rượu này vốn có thuốc từ trước à? Chẳng lẽ chi nhánh nhỏ của công ty Thạch gia lại đi bỏ thuốc vào rượu sao?”

Nói đến đây, Diệp Huyền chỉ vào hai hồng nhan tri kỷ của mình: “Hai người đẹp này, bọn họ cũng sẽ không tự bỏ thuốc vào ly rượu của chính mình, đúng không?”

Nghe hắn nói như vậy, vẻ mặt của khách trong quán và mấy nhân viên làm rượu trong quán bar của Thạch gia đột nhiên thay đổi:

“Diệp tiên sinh nói rất đúng, tuyệt đối không thể nào vô cớ mà rượu bị bỏ thuốc!”

“Đầu trọc! Anh vừa nãy cứ nói là không có hạ thuốc vào rượu, vậy ý anh là đang nói Minh Thương Bar của Thạch gia nhà chúng tôi bỏ thuốc vào ly rượu sao?”

Đầu trọc và Khổng Vân ngay lập tức méo mặt!

Bọn họ không ngờ rằng đầu óc Diệp Huyền lại quay nhanh như vậy, có thể vòng vèo xoay chuyển tình huống quay về phía hắn!

Không phải chứ? Đầu óc bọn họ lập tức tê liệt, nhất thời không nghĩ ra được gì để phản bác!

Những người xem không khỏi gật đầu nói: “Minh Thương Bar rất coi trọng danh tiếng của mình. Họ sẽ không bao giờ làm những việc ngu ngốc như vậy để phá hỏng thương hiệu của mình!”

“Hai người đẹp này cũng không ngốc, sao có thể tự chuốc thuốc mê bản thân chứ?”

“Tạm thời chỉ có một kết luận, đầu trọc nhất định là tự mình bỏ thuốc, muốn vu khống người khác!”

Khách hàng biến thành thám tử và chỉ tay vào cái tên đầu trọc mà định tội!

“Anh Diệp Huyền, anh thật sự quá thông minh rồi!”

Trương Vãn Thanh phấn khích đến mức không khỏi vui mừng khen ngợi hắn, còn Lâm Thanh Nham thì thẹn thùng ngại đến đỏ mặt, ánh mắt dịu dàng nhìn Diệp Huyền đầy thân mật!

Dương Duy càng bội phục hơn với Diệp Huyền: “Đại ca chính là đại ca, dù không làm gì cũng có thể chơi chết người!”

Đối mặt trước những lời khen ngợi của mọi người, Diệp Huyền nhẹ nhàng mỉm cười, liếc nhìn tên đầu trọc và Khổng Vân:

“Các người vừa nãy nói không hạ thuốc, vậy thì uống hai cốc cocktail này đi nhỉ, chứng minh sự trong sạch của các người đi!”

“Đúng! Hãy uống và chứng minh mình vô tội đi!”

Lời nói của Diệp Huyền lập tức gây ra một tràng hoan hô trên sân.

Dương Duy thì lập tức thay đổi tâm trạng, nhịp nhàng hô to: “Uống đi! Uống đi!”

Những người uống rượu cũng reo hò!

Không những vậy, ngay cả người nhà họ Thạch và bảo vệ của quán bar cũng tụ tập xung quanh, hiển nhiên là muốn tranh luận với đầu trọc và Khổng Vân!

Sắc mặt Khổng Vân đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi!

Hắn không bao giờ ngờ rằng mọi chuyện lại đi xa tới như thế này, điều này thực sự khiến hắn rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan!

“Mày, uống nó đi!”

Cuối cùng, Khổng Vân không còn cách nào khác, chỉ có thể tức giận mắng tên đầu trọc, trong mắt mang theo sự uy hiếp!

Đầu trọc tuy rằng tức giận nhưng cũng không dám chọc giận Khổng Vân, hắn thầm nghĩ, cứ uống rượu đi vậy, uống xong sẽ đến gặp một người phụ nữ để phát tiết là được!

Ngay lúc hắn cầm ly lên muốn uống hết, Diệp Huyền cười tinh quái: “Mày phải suy nghĩ kỹ chút đi nhe, uống loại cocktail này nếu có phản ứng, vậy nhất định là mày đã hạ thuốc đấy nhé!”

“Điều này cũng có nghĩa là mày đã trắng trợn vi phạm quy tắc thép của Minh Thương Bar, không được hạ thuốc hay có hành vi gây rối ở đây.”

“Thạch gia nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm của mày, phế đi tay của mày, đem mày về tiếp tục trừng phạt là điều hiển nhiên.”

“Sau khi uống rượu nếu có phản ứng, Thạch gia nhất định sẽ không cho mày tìm nữ nhân để phát tiết đâu, nhất định sẽ khó chịu lắm đấy, mày phải suy nghĩ kỹ đó!”

Nghe lời nói của Diệp Huyền, toàn thân tên đầu trọc run lên vì sợ hãi!

Đúng vậy!

Hắn thực sự không ngờ mình lại phải đối mặt với hình phạt khủng khiếp như vậy!

Hắn chột dạ nhìn những người của Thạch gia, phát hiện ra rằng họ đang nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng hung ác!

Lúc này, dũng khí của gã đầu trọc gần như bị dọa mất dạng.

“Vì nhận lỗi thay cho Khổng Vân mà lại bị đánh chết. Ai sẽ thương hại mình chứ?”

“Tên khốn Khổng Vân này là một người ích kỷ. Sau đó hắn nhất định sẽ tàn nhẫn bỏ rơi mình. Mình còn trông chờ cái quái gì?”

Nghĩ đến đây, trong mắt gã đầu trọc hiện lên vẻ hung ác, khiến Khổng Vân hoảng sợ: “Đầu trọc, mày muốn làm gì?”

“Thực xin lỗi Khổng thiếu, tôi thật sự không muốn chết!”

Tên đầu trọc không dám nhìn Khổng Vân, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói với quản lý quán bar:

“Tôi thành thật thú nhận, chính Khổng thiếu là người đã ra lệnh cho tôi bỏ thuốc hai mỹ nhân này. Tôi bị ép phải làm như vậy!”

Ngay khi hắn nói ra điều này, toàn bộ người trong quán bar đều ồ lên!

Khổng Vân lùi lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt!

“Khổng thiếu!”

Chủ quán bar nghiến răng trừng mắt mà nhìn hắn: “Anh lại gây rối trong quán bar của nhà họ Thạch, hãy cho chúng tôi một lời giải thích thích đáng!”

“Chuyện này… tôi…”

Khổng Vân nghiến răng nghiến lợi, một lúc sau mới tỏ ra cao ngạo: “Anh cũng biết tôi là con trai trưởng nhà họ Khổng mà! Bỏ qua chuyện này đi, coi như nhà họ Thạch cho nhà tôi chút mặt mũi.”

Tuy nhiên, người quản lý quán bar lại lắc đầu quả quyết: “Lãnh đạo cao nhất của nhà họ Thạch đã ban hành mệnh lệnh nghiêm khắc, bất kể là ai, nếu dám dở trò ở quan bar thì không cần ngó mặt mũi.”

“Mặc dù anh là đại thiếu gia của nhà họ Khổng, nhưng nếu vi phạm nội quy ở đây thì cũng phải bị trừng phạt!”

“Thứ nhất, anh phải uống hai ly rượu này!”

“Thứ hai, bồi thường cho quán bar 10 triệu tệ vì tổn hại danh dự, hai mỹ nhân này mỗi người bồi thường 5 triệu vì tổn hại tâm lý. Chuyện này coi như đã giải quyết xong!”

Anh ta vừa nói lời này, cả quán đã vỗ tay vang dội!

Mà Diệp Huyền cũng cười nói: “Khổng Vân, các người hôm nay coi như cũng đã trải qua cảm giác hại người hại luôn cả mình nhỉ!”

“Mẹ mày.”

Khổng Vân muốn nổi giận tại chỗ để tránh bị trừng phạt, nhưng người nhà họ Thạch cũng không để hắn vào mắt, lập tức lôi vũ khí ra!

“Các người…!”

Nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn của Thạch gia, Khổng Vân lập tức hoảng sợ!

Hai tiểu đệ bên cạnh cũng vội vàng hạ giọng nói: “Đại thiếu gia, nếu thật sự làm lớn chuyện, chúng ta cũng bị thiệt thôi. Tốt nhất cậu nên uống nhanh đi và đi tìm một người phụ nữ để phát tiết là được!”

Bốp!

Khổng Vân tức giận tát vào mặt tiểu đệ của mình: “Mẹ nó, nếu tao uống rượu này, sau này tao còn mặt mũi nào nữa?”

Sau đó, hắn còn hung hăng nói với quản lý quán bar: “Nghe kỹ đây, tôi có thể bồi thường cho anh số tiền đó, nhưng tôi sẽ không bao giờ uống hai ly rượu này! Nếu các người có gan, thì cứ giết tôi đi này, mẹ kiếp!”

“Các người quên, tôi là trưởng tử của Khổng gia, nếu như ở đây xảy ra chuyện gì, Khổng gia nhất định sẽ cùng Thạch gia đấu đến cùng, không chết không ngừng!”

Rống xong, hắn lấy ra hai tấm séc, viết số lên đó rồi ném lên bàn, muốn rời đi thoát thân!

“Khổng đại thiếu gia!”

Quản lý quán bar không ngờ Khổng Vân lại kiêu ngạo như vậy!

Trong lúc nhất thời, anh ta thật sự bị dọa sợ, không dám ra tay tàn nhẫn với hắn, tựa hồ có chút luống cuống!

Nhưng mà, ngay tại lúc này!

Diệp Huyền đã hành động, đưa tay lôi Khổng Vân lại!

“Diệp Huyền, mày muốn làm gì!”

Khổng Vân lập tức sợ hãi, hai chân mềm nhũn!

“Anh đoán xem tôi muốn làm gì?”

Diệp Huyền cười lạnh, lập tức đổ hai ly rượu bị hạ thuốc trên bàn vào miệng Khổng Vân!
Chương 207: Bốn người đẹp

Diệp Huyền nhanh chóng ra tay, bắt lấy Khổng Vân rồi rót rượu bị bỏ thuốc vào miệng hắn ta!

“Ưm… Ưm…”

Khổng Vân liều mạng giãy dụa, nhưng bất luận hắn ta có giãy dụa như thế nào, cũng không thoát khỏi sự khống chế của Diệp Huyền đối với hắn ta!

Rất nhanh, Khổng Vân đã uống hết hai ly rượu một giọt cũng không thừa vào trong bụng, sau đó bị Diệp Huyền tuỳ ý ném xuống đất!

“Trâu bò!”

Tất cả mọi người đều bị động tác đẹp trai đơn giản trực tiếp này của Diệp Huyền làm cho chấn động, chợt bộc phát ra từng đợt tiếng ủng hộ!

Ngay cả Trương Vãn Thanh và Lâm Thanh Nham cũng vô cùng hả giận!

Thế nhưng, thứ mà những người khác không biết chính là, Diệp Huyền vẫn còn ở trong gân mạch của Khổng Vân đánh một tia hàn khí vào!

Cho dù Khổng Vân muốn móc họng, thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể phun hai ly rượu độc ra!

Hơn nữa Khổng Vân muốn ra bên ngoài tìm phụ nữ để phát tiết, thì cũng không thể phát tiết hết độc tính ra!

Kết quả rõ ràng, hắn ta nhất định sẽ bị tà hoả bức đến phát điên!

“Mẹ kiếp, con mẹ mày!”

Bị Diệp Huyền ép uống hai ly rượu độc, phổi của Khổng Vân cũng sắp tức đến nổ tung, hắn ta giãy dụa muốn đánh chết Diệp Huyền!

Thế nhưng, Diệp Huyền lại hoàn toàn không để hắn ta vào mắt, một cước liền đá bay hắn ta ra ngoài quán bar!

“Ưm a…”

Khổng Vân kêu la thảm thiết liên tục lăn qua lăn lại trên mặt đất, mất hết mặt mũi!

“Đại thiếu gia!”

Mấy tên cấp dưới của Khổng Vân vừa sợ vừa giận, vội vàng rống to uy hiếp về phía Diệp Huyền: “Thằng ranh, mày gặp rắc rối rồi, gặp rắc rối lớn rồi!”

Ầm ầm ầm…

Diệp Huyền lười nói nhảm với mấy tên ngốc này, thưởng cho bọn họ mỗi người một cước, đến đoàn tụ cùng với Khổng Vân!

“Trâu bò!”

Trong quán bar tiếng hoan hô vang lên không ngừng, thằng hèn hạ hạ thuốc hại phụ nữ như Khổng Vân, nên được hung hăng dạy dỗ!

“Mẹ kiếp!”

Khổng Vẫn phẫn nộ không thôi hắn ta hét lớn, còn muốn xông vào liều mạng với Diệp Huyền!

Nhưng quản lý quán bar là người thông minh, gã quả quyết sẽ không để Khổng Vân tiếp tục gây sự ở quán bar.

Mặt gã âm trầm nói: “Khổng đại thiếu, việc bây giờ cậu phải làm không phải là đánh nhau, mà là đến bệnh viện rửa dạ dày!”

“Nếu không những độc tố kia sẽ ăn mòn hệ thần kinh của cậu, vậy thì cậu sẽ gặp phiền phức rồi!”

Nghe vậy, mí mắt Khổng Vân giật giật, nhưng nếu cứ như vậy rời đi, vậy sau này hắn ta còn mặt mũi nào có thể lăn lộn được nữa?

Không! Hắn ta ngạnh cổ la to: “Diệp Huyền, mày có gan thì đi ra đây!”

“Còn chuyện gì?”

Khiến Khổng Vân hồn phi phách tán chính là, Diệp Huyền thật sự đi ra!

Một giây sau, Khổng Vân cũng không quay đầu lại mà chạy!

“Một đám nhát gan!”

Diệp Huyền khinh thường cười lạnh.

Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh cũng nhịn không được cười ra tiếng.

Cái này càng làm cho Khổng Vân đang chạy trốn cảm thấy mất mặt xấu hổ!

“Con mẹ nó…”

Sau khi hắn ta vào trong xe liền cảm thấy tà hỏa trong thân thể của mình bắt đầu khởi động!

Anh lập tức nghĩ đến đây là dược tính đang phát tác: “Mau lái xe, tìm cho tôi hai con đàn bà để hạ hoả!”

“Đừng quên nói cho bố tôi biết, để ông ấy mời Lý Cửu Gia tới, tôi muốn xử Diệp Huyền, tôi phải băm nó thành xương thành tro!”

Đám bảo vệ cấp dưới không dám chậm trễ, lập tức nhận mệnh đi làm việc!

“Ha ha…”

Nhìn thấy Khổng Vân mất mặt xấu hổ chạy trối chết như vậy, những người trong quán bar cũng nhịn không được phát ra một trận cười vang!

“Diệp tiên sinh, tấm chi phiếu này là Khổng Vân bồi thường cho hai cô gái xinh đẹp này!”

Chủ quán bar rất biết làm người, gã lập tức đưa chi phiếu năm trăm vạn Khổng Vân bồi thường cho Trương Vãn Thanh bên cạnh Diệp Huyền!

Sau đó sau khi gã gật gật đầu về phía ba người Diệp Huyền, liền đi tiếp đón các khách rượu khác.

Quán bar nhanh chóng trở lại bình thường.

“Hai người được đấy, nhanh như vậy đã kiếm được năm triệu!”

Diệp Huyền không khỏi trêu ghẹo hai người đẹp.

“Anh Diệp Huyền!”

Trương Vãn Thanh dịu dàng ôm cánh tay Diệp Huyền: “May mà có anh ở đây, nếu không em và chị Thanh Nham đã bị Khổng Vân bắt nạt rồi!”

Cảm nhận được sự dịu dàng trên người Trương Vãn Thanh, Diệp Huyền cười rất vui vẻ, hắn thầm nghĩ chuyện đêm nay thật trùng hợp!

Nếu không, kết cục của Trương Vãn Thanh và Lâm Thanh Nham thật sự không thể tưởng tượng nổi!

“Người Khổng gia đánh chủ ý vào người phụ nữ của mình, bọn họ chán sống rồi!”

Đáy lòng Diệp Huyền trào ra một cỗ sát ý ngập trời!

Thế nhưng, vẻ mặt Lâm Thanh Nham lại kinh ngạc nhìn Diệp Huyền và Dương Duy: “Hai người các anh, sao lại đến đây?”

“À…”

Diệp Huyền ít khi chột dạ, hắn cũng không thể nói với bọn họ rằng hắn đến đây tiêu dao khoái hoạt đúng chứ?

“Chuyện này thì…”

Dương Duy cũng phải nói dối, nhưng đúng lúc này, một thiếu phụ vẻ mặt quyến rũ dẫn bốn cô gái dáng người dung nhan rất xinh đẹp đi tới: “Anh Dương Duy, thì ra anh ở đây sao?”

“Anh xem qua một chút, em vì hai anh nên đã sắp xếp bốn người đẹp này, anh có hài lòng không?”

Nói xong, người thiếu phụ xinh đẹp nhỏ bé vỗ một cái, bốn cô gái xinh đẹp lập tức phát ra tiếng cười nũng nịu chuyên nghiệp: “Chúng em chào hai anh, chào mọi người!”

Nhìn cảnh tượng trước mắt, trong mắt Lâm Thanh Nham trong nháy mắt toát ra lửa giận ngập trời!

Mà Trương Vãn Thanh cũng ít khi vẻ mặt âm trầm!

Hai đại mỹ nữ gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Huyền!

“Không phải… Hai người cần phải nghe anh giải thích…”

Diệp Huyền vô cùng chột dạ nói.

“Chị Thanh Nham, người đẹp Vãn Thanh, hai người ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!”

Dương Duy không nói hai lời liền đi tới giữa bốn người đẹp, một bên ôm hai người, ôm bọn họ vào lòng: “Bốn người họ đều do tôi tự mình chọn! Không có chuyện của Diệp Huyền đại ca!”

Lâm Thanh Nham lửa giận phun trào trừng mắt nhìn Dương Duy, cắn răng tức giận mắng:

“Cậu lừa ai chứ? Thân thể gầy yếu này, có thể đồng thời ứng phó với bốn người đẹp sao? Thành thật khai báo đi, có phải có hai người là gọi cho Diệp Huyền phải không?”

Trong lúc nói chuyện, Diệp Huyền dùng sức đưa mắt ra hiệu cho Dương Duy!

“…”

Dương Duy sau lưng đều đã ớn lạnh, nếu bản thân anh ta không thể giúp đại ca hoá giải sóng gió, thì kết cục tuyệt đối sẽ vô cùng thê thảm!

Không, anh ta thẳng sống lưng lên, bày ra dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi phỏng:

“Chị Thanh Nham, không phải tôi nói với chị rồi sao, người là do tôi gọi, không có bất kỳ liên quan nào đến Diệp Huyền đại ca, anh ấy chỉ theo tôi đi ra ngoài uống rượu thôi!”

Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh nhìn nhau, trong mắt tràn đầy nghi ngờ!

Dương Duy lập tức nhập vai ảnh đế, vô cùng đau đớn nói: “Đại ca tôi trong lòng anh ấy khổ, hai người thật sự cho rằng anh ấy đi ra ngoài là vì tiêu dao khoái hoạt sao, là tầm hoan mua vui sao? Hiểu lầm, là hiểu lầm rất lớn đấy!”

“Hai vị thiên tiên mỹ nhân như hai người, lúc ở Thuỷ Long Cư hẹn nhau ra ngoài, đại ca tôi một mình trằn trọc khó ngủ, thể xác và tinh thần anh ấy trống rỗng, anh ấy cảm thấy khổ sở, chỉ có thể đi ra ngoài uống rượu giải sầu thôi!”

Nhìn Dương Duy khoa tay múa chân, Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh đều bị chấn kinh, nhất thời đầu óc chập mạch!

“Haiz!”

Mà Diệp Huyền cũng lập tức giả bộ buồn bực phiền não, ngoài miệng càng chua xót không thôi nói:

“Dương Duy cậu đừng nói nữa, nỗi khổ tương tư của đàn ông, phụ nữ làm sao có thể hiểu được!”

Nói xong Diệp Huyền cô đơn ngồi xuống, rót cho mình một ly rượu: “Anh chỉ đi ra ngoài uống chút rượu giải khổ mà thôi, lại chọc ra hiểu lầm lớn như vậy, hai người mỹ nữ các em đến quán bar tìm vui vẻ, anh có thể nói cái gì sao?”

Trong lúc nói chuyện, hắn chậm rãi giơ ly rượu lên, sau đó uống một hơi cạn sạch ly rượu, ngay cả dấu chấm câu cũng đều tràn ngập sự buồn khổ!

Nhìn dáng vẻ sầu khổ của Diệp Huyền, Trương Vãn Thanh nhất thời mềm lòng!
Chương 208: Mỹ nhân kế của hai vị mỹ nữ

“Anh Diệp Huyền, em… Em hiểu lầm anh rồi, em xin lỗi…”

Trương Vãn Thanh vội vàng đến bên cạnh Diệp Huyền, dùng sức ôm cánh tay hắn: “Em nên ở lại Thuỷ Long Cư cùng anh, như vậy, anh cũng cần buồn khổ như thế…”

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt cô đỏ lên, xem ra là đau lòng cho Diệp Huyền!

Thấy thế, trong lòng Diệp Huyền rất vui vẻ!

“Dương Duy này không tồi, đầu óc rất thông minh, chẳng những thành công giúp mình giúp mình ngăn một kiếp, hơn nữa còn giúp mình phản kích lại một chiêu tuyệt địa!”

Trong lòng hắn vui tươi hớn hở cảm khái, sau đó nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay Trương Vãn Thanh: “Vãn Thanh, anh không trách em, là anh không may mắn có được em mà thôi!”

Trương Vãn Thanh đỏ mặt nói: “Anh Diệp Huyền, anh không cần nói như vậy, kỳ thật em thật sự rất muốn ở lại với anh… Hơn nữa em cũng là thầy thuốc, đương nhiên cũng biết đàn ông trẻ tuổi cần một số đặc thù để phát tiết…”

“Quả nhiên vẫn là Vãn Thanh của anh hiểu anh!”

Diệp Huyền cố ý làm ra vẻ vui mừng, sau đó lại nhìn Lâm Thanh Nham: “Nhưng có một số người lại không nghĩ như vậy, người ta còn tưởng rằng anh đi ôm trái ấp phải, tiêu dao khoái hoạt đấy…”

Nghe Diệp Huyền nói bóng gió, Lâm Thanh Nham cũng nhịn không được hai gò mà nóng lên đỏ ửng: “Em… Em cũng không nói anh ra ngoài lêu lổng mà! Diệp Huyền, anh không thể hiểu lầm em được!”

Nhìn bộ dạng chột dạ của Lâm Thanh Nham, trong lòng Diệp Huyền đã sớm nhịn không được bật cười to, nhưng ngoài miệng hắn vẫn giả bộ lạnh như băng:

“Em không hiểu lầm anh, là anh ra ngoài tiêu dao khoái hoạt, ra ngoài lêu lổng!”

Thấy Diệp Huyền đang nói lời tức giận, trong lòng Lâm Thanh Nham hoảng hốt không chịu được, lại thấy Dương Duy ở một bên ngu ngốc cười ngây ngô, trong lòng cô lại lập tức tức giận, hung hăng véo Dương Duy một cái!

“Dương Duy! Đều là lỗi của cậu, cậu đi uống rượu thì uống rượu, gọi nhiều người đẹp bồi rượu như vậy làm gì, là cậu khiến chúng tôi hiểu lầm Diệp Huyền!”

Dương Duy có chút khóc khóc không ra nước mắt, hơn nữa cánh tay anh ta cũng bị Lâm Thanh Nham bóp đến đau nhức, nhưng cũng không thể vào lúc này bán đứng Diệp Huyền đại ca được!

Vì thế, anh ta vội vàng cầu xin tha thứ nói: “Chị Thanh Nham, tôi sai rồi, tôi xin lỗi…”

Lâm Thanh Nham liếc Dương Duy một cái, lúc này cô mới ngồi xuống bên cạnh Diệp Huyền, bàn tay ngọc nhẹ nhàng lay động cánh tay hắn, nói những lời ngon tiếng ngọt hiếm thấy:

“Diệp Huyền, là em sai rồi, anh đừng giận em có được không?”

Trong lúc nói chuyện, Lâm Thanh Nham còn lắc lư trước ngực mềm mại cố ý cọ xát trên cánh tay Diệp Huyền, vừa đặt tay Diệp Huyền lên chiếc đùi bọc tất chân của mình!

“Anh yêu, anh đừng giận, đêm nay anh muốn đối xử với em thế nào cũng đều nghe anh hết, được không?”

Giọng nói của Lâm Thanh Nham ngọt ngào, trong mắt tràn đầy sự dịu dàng ám chỉ cho Diệp Huyền!

“Tối nay anh muốn đối xử với em thế nào cũng được, em đều nghe lời anh sao?”

Diệp Huyền nhất thời một trận mừng như điên, kinh ngạc vui mừng vô hạn hỏi ngược lại một câu!

“Ừm, nghe anh hết!”

Lâm Thanh Nham ôm mu bàn tay Diệp Huyền, ghé vào tai hắn hà hơi như cỏ lan:

“Chỉ cần anh không giận em, anh như thế nào đều được, nói được làm được!”

“Anh Diệp Huyền, em cũng vậy!”

Trương Vãn Thanh cũng càng dùng sức ôm cánh tay Diệp Huyền: “Anh Diệp Huyền, xin anh đừng nóng giận nữa, như vậy em cũng sẽ khó chịu theo…”

“Cái này…”

Cảm nhận được mỹ nhân kế của hai vị thiên tiên mỹ nhân, bên trái một người anh trai tốt, bên phải một người gọi anh yêu, Diệp Huyền sướng đến độ sắp bay lên trời!

Thì ra đây chính là ôm trái ấp phải, tề nhân chi phúc tuyệt vời!

Quả thực tuyệt không thể tả!

Thể xác và tinh thần của Diệp Huyền đều vô cùng sảng khoái, nhưng ngoài miệng hắn vẫn giả vờ giả vịt dạy dỗ:

“Anh miễn cưỡng tha cho các em một lần, nhưng lần sau không thể lại đổ oan cho anh, nhớ kỹ chưa?”

“Nhớ kỹ rồi!”

Nghe Diệp Huyền nói tha thứ cho mình, Trương Vãn Thanh và Lâm Thanh Nham không khỏi bật cười!

Tâm tình Diệp Huyền rất tốt, ôm vai mỹ nữ như hương như ngọc: “Nào, chúng ta cạn ly!”

“Phục rồi, không phục không được…”

Dương Duy nhìn thấy rồi cười khúc khích, trong lòng thầm nghĩ ngay cả loại phụ nữ mạnh mẽ như Lâm Thanh Nham hắn cũng trị được làm cho cô phục tùng, đại ca chính là đại ca, đại ca vĩnh viễn trâu bò!

“Dương Duy, cậu còn ở đây cười ngây ngô làm gì, đi sang một bên!”

Lâm Thanh Nham lườm anh ta một cái, trong ánh mắt tràn đầy oán giận đối với anh ta!

“Tôi hiểu rồi!”

Dương Duy lập tức lôi kéo bốn người phụ nữ đi đến ghế dài bên kia, xoa cánh tay đau đớn: “Khi nào thì mình mới có thể ưu tú như đại ca chứ?”

Bốn người đẹp đối với tình cảnh như vậy lại thấy nhưng không thể trách, lôi kéo tay Dương Duy cười an ủi nói:

“Anh trai đừng buồn bực, anh còn có tụi em nha, nào, chúng ta cùng nhau uống rượu!”

“Ha ha, vẫn là các em hiểu anh!”

Dương Duy lập tức hết buồn bực, cùng các người đẹp uống rượu vui vẻ!

Rượu sâm banh, rượu ngon, hết sức vui vẻ!

Diệp Huyền cũng uống vô cùng tận hứng, Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh vốn có dung nhan tuyệt vời, lại bởi vì uống không ít rượu ngon, mà giờ phút này hai mắt hai người họ say mông lung, mỹ nhân đỏ ửng, quả thực câu hồn đoạt phách!

Hơn nữa đêm nay hai người ăn mặc vô cùng gợi cảm, cặp đùi đẹp cùng với trước ngực mềm mại dán trên người Diệp Huyền đong đưa qua lại, càng ghẹo chết người!

“Vãn Thanh và Thanh Nham mỗi người một vẻ, mỗi người một vẻ đẹp, thật sự là quá đẹp…”

Diệp Huyền trong lòng kích động, hô hấp cũng trở nên nóng rực, nắm chặt tay hai đại mỹ nữ:

“Chúng ta đều uống không ít rượu rồi, hay là ba người chúng ta bây giờ trở về ngủ đi?”

Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh tuy rằng mắt đã say đến mông lung, nhưng vẫn còn một chút tỉnh táo, bây giờ lại nghe được Diệp Huyền nói như vậy, trong mắt cũng không nhịn được nổi lên vẻ ngượng ngùng!

Bọn họ đương nhiên biết Diệp Huyền nói ngủ không phải cái loại ngủ đơn thuần này!

“Diệp Huyền, nhìn bộ dạng gấp gáp của anh kìa…”

Lâm Thanh Nham cười khanh khách, không ngừng ở bên tai Diệp Huyền hà hơi như cỏ lan, ngự tỷ nhập vào người:

“Kỳ thật em cũng chờ anh nói những lời này đã lâu…”

Ôi!

Lâm Thanh Nham nói thẳng ra, lập tức khiến trái tim Diệp Huyền đập mạnh, toàn thân trở nên nóng bỏng!

“Thanh Nham như vậy, thật sự là mê chết người…”

Diệp Huyền dùng sức ôm cái eo nhỏ nhắn của cô!

Ai ngờ Lâm Thanh Nham lại như con rắn nước, quấn lấy thân thể Diệp Huyền!

Bên kia!

Mặt mũi Trương Vãn Thanh cũng ửng đỏ, mắt say đến mông lung, thấp giọng oán trách nói:

“Anh Diệp Huyền, đêm nay anh muốn mượn rượu hành hung chúng em sao?”

Trương Vãn Thanh như con chim nhỏ nép vào người hắn và nét ngự tỷ của Lâm Thanh Nham là hai mặt vô cùng khác nhau!

Đôi mắt đẹp của Trương Vãn Thanh lúc này đều là sự quan tâm dịu dàng đối với Diệp Huyền!

Trương Vãn Thanh như vậy, khiến trái tim Diệp Huyền đập mạnh một cái!

“Vãn Thanh như con chim nhỏ nép vào người, ngoan ngoãn phục tùng, cũng vô cùng chết người!”

Hai tay Diệp Huyền đồng thời ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của mỹ nhân, cười đến rất vui vẻ:

“Tiểu bảo bối, đêm nay anh muốn giở trò xấu với các em rồi!”

Hai đại mỹ nữ không khỏi phì cười, dưới sự trợ giúp của rượu ngon, hai người cũng càng thêm to gan, hướng về phía Diệp Huyền, thể hiện tình yêu của mình đối với hắn!

Nhưng quy củ khuôn phép kia cũng đã sớm bị hai người họ ném lên chín tầng mây!

Vui chơi phải kịp thời, nhất là với người mình yêu nhất!

“Chúng ta trở về… Ngủ thôi!”

Diệp Huyền ôm hai đại mỹ nữ như thiên tiên, xuân phong đắc ý rời khỏi quán bar!

Trong lòng hắn vô cùng vui vẻ, chuyện hắn luôn mong muốn, cuối cùng cũng đã xảy ra!
Chương 209: Mỹ nhân như ngọc Kiếm như hồng

"Tuyệt vời, giấc mơ của mình sắp thành hiện thực rồi!"

Diệp Huyền vui mừng đến mức không khỏi vỗ nhẹ vào mông hai người đẹp!

“Ôi, Cái tên xấu xa này!”

Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh ngay lập tức cảm thấy xấu hổ mà chửi rủa, nhưng trong mắt họ niềm vui tỏa ra không thể so sánh được.

"Nhìn kìa..."

"Chết tiệt, thật ghen tị quá..."

Những người uống rượu trong quán bar không khỏi ghen tị khi nhìn Diệp Huyền ôm ấp và tán tỉnh những mĩ nhân tuyệt đẹp như Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh

Thường thì gặp một mỹ nữ xinh đẹp như vậy cũng là một điều tốt rồi, nhưng chúa ơi, người đàn ông đó lại có thể ôm một lúc hai người đẹp như vậy

Đó thực sự là hình mẫu hoàn hảo của một người đàn ông!

Dương Vĩ cũng ngưỡng mộ không ngừng: "Anh Diệp Huyền, anh là người hùng và hình mẫu của cuộc đời tôi!"

Rất nhanh,Diên Huyền ôm hai thiên thần xinh đẹp quay trở lại ngôi nhà trên đỉnh núi.

Đứng trên đỉnh cao, nhìn xuống phong cảnh đêm trốn dưới chân núi, Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh cảm thấy một chút lo lắng, nhưng cũng đầy kỳ vọng ngọt ngào!

Sau những biến cố, cuối cùng họ cũng thiết lập mối quan hệ người yêu với Diệp Huyền! Từ giờ trở đi, bọn họ sẽ là những người phụ nữ của Diệp Huyền!

Hai người đẹp không khỏi nhìn nhau, thân hình uyển chuyển, mỉm cười ngọt ngào với Diệp Huyền: "Diệp Huyền, anh đi tắm nước nóng đi, bọn em sẽ đợi anh ở phòng.."

Những lời nói tràn ngập sự dịu dàng và ngọt ngào này khiến cho trái tim của Diệp Huyền rực lửa, anh ngay lập tức chạy vào tắm!

Nhưng khi Diệp Huyền tắm xong… Hai người đẹp đã say khướt nằm trên giường ngủ say!

"Cái này..."

Diệp Huyền bước nhanh về phía trước, nhìn thấy dáng vẻ say khướt trên mặt Lâm Thanh Nham và Trương Vạn Thanh, thì phát hiện ra bọn họ thực sự say và bất tỉnh rồi.

"Hai em... thật là..."

Diệp Huyền có chút thất vọng, nhưng hắn cũng không hề tức giận bọn họ!

Tâm trạng anh rất tốt, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của hai người đẹp: "Chúc ngủ ngon em yêu!"

Tuy rằng hai mỹ nhân này không có phát sinh thân mật nhưng trong lòng Diệp Huyền hai bọn họ đã là bạn lữ thân cận nhất của anh.

Chặng đường phía trước còn dài nên không cần phải vội vàng.

Sáng sớm hôm sau.

Diệp Huyền đã leo lên đỉnh núi Long Thủy Cư ngồi tu luyện, hấp thụ linh khí của trời đất!

Mỗi nhịp thở, trên đỉnh đầu của Diệp Huyền xuất hiện một vòi rồng linh khí khổng lồ, vô cùng đẹp mắt!

Còn nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết, sau sự kiện đó, đã biết được danh tính thực sự của Diệp Huyền!

Sau một đêm mất ngủ, cô liên tục nhìn về hướng Long Thủy Cư trên đỉnh núi. "Nơi gió lốc đó, chẳng lẽ Diệp Huyền đang tu luyện sao?"

Trong lòng Tiêu Băng Tuyết có chút rối bời, cô rất muốn ngay lập tức đến Long Thủy Cư để xin lỗi Diệp Huyền, nhưng lại không tìm được lý do chính đáng.

Ở một nơi khác.

Tại nhà họ Khổng.

Khổng Vân, thiếu gia nhà họ Khổng, đã bị Diệp Huyền đưa cho hai chén rượu độc, khiến anh ta đau đớn cả đêm!

Đúng vậy, Diệp Huyền đã tiêm khí hàn vào cơ bắp và tĩnh mạch của hắn, khiến cho độc tố trong cơ thể không thể được loại bỏ trong thời gian ngắn

"Bác sĩ, cứu tôi... tôi đau quá..."

Khổng Vân la lớn, âm thanh vô cùng thảm thiết!

"Con trai của tôi xảy ra chuyện gì vậy?"

Cha ruột của Khổng Vân, Khổng Hổ, bị cảnh sát tại phòng thương mại Dương Thành bắt đi, mất tư cách tham dự bữa tiệc chiêu đãi của vua Hồng Chiến Vương, và bị giam giữ, mãi đến sáng sớm nay mới được thả ra!

Ông vừa mới về đến nhà, đã nghe thấy con trai mình là Khổng Vân đang la hét trong đau đớn!"

"Ông chủ, có chuyện xấu xảy ra, thiếu gia Khổng Vân bị trúng độc! Phần dưới của anh ấy... sắp nổ rồi!"

Mấy tên vệ sĩ vẻ mặt hoảng sợ, vội vàng kể lại chuyện Diệp Huyền đêm qua say khướt với Khổng Vân!

"Cái gì...?"

Khổng Hổ hai mắt trợn tròn, ông vội vàng lên thăm con trai khổng Vân!

Nhưng ông ta thấy chỗ đó của Khổng Vân, phình to như một quả bóng, đen thui, tím tái, như muốn nổ tung!

Không chỉ vậy, hai bên đùi còn có những đường gân giống như tơ nhện, thậm chí còn lan xuống bụng!

Nó thực sự rất sốc!

Một bác sĩ nam khoa nổi tiếng lắc đầu bất lực: "Ông Khổng, độc tố ở phần dưới

của thiếu gia Khổng không thoát ra được, tôi nghĩ tốt nhất nên cắt bỏ nó đi, không thì có thể sẽ mất mạng!"

"Nhưng thành thật mà nói, nếu phần dưới của thiếu gia Khổng đã bị tổn thương, thì suốt đời này vĩnh viễn anh ấy không thể trở thành một người đàn ông thực sự nữa!"

"Thế này à? Con trai tôi không thể là một người đàn ông thực sự ư?"

Khổng Hổ nghe lời khuyên của bác sĩ, hai mắt lập tức đỏ bừng!

Đúng vậy!

Con trai thứ hai của ông là Khổng Thiên, đã bị Diệp Huyền hạ đo ván, biến anh ta thành một thằng "ngốc" tại quán nướng thịt! Và giờ đây, con trai lớn Khổng Vân cũng trở thành một "kẻ không đủ nam tính"!

Tôi thực sự sắp chết rồi !

"Đưa thiếu gia đến bệnh viện, cắt bỏ tận gốc!"

Khổng Hổ nghiến răng nghiến lợi tức giận ra lệnh!

"Không...đừng... đừng cắt phần đó của tôi đi..."

Khổng Vân hét toáng lên: "Cha, con thà chết còn hơn phải sống như một kẻ không đáng là đàn ông!"

"Con trai của ta! Quan trọng là phải cứu mạng con!"

Khổng Hổ trách móc: "Cha đã cảnh cáo con rồi, trước khi ta về nhà, trước khi Lý Cửu Gia và Triệu Tam Đạo Đồng tới, con đừng khiêu khích Diệp Huyền, nhưng tại sao con không nghe lời

Khổng Vân cũng vô cùng hối hận, hắn hận chính mình tối hôm qua muốn chuốc thuốc mê Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh, từ đó gây ra sự trả thù khủng khiếp từ Diệp Huyền !

Diệp Huyền không phải là người nói nhiều nhưng rất tàn nhẫn, cho rằng Khổng Vân đã làm hại rất nhiều cô, nên không lấy mạng Khổng Vân ngay lập tức, mà khiến cho Khổng Vân sống không bằng chết !

"Con trai yên tâm, Cha hứa với con nhất định sẽ giúp con báo thù! Bây giờ đừng nói gì nữa, đến bệnh viện để phẫu thuật cắt đi phần đó đi!"

Nói xong, Khổng Hổ xua tay, vệ sĩ lập tức đưa Khổng Vân đến bệnh viện để phẫu thuật cắt bỏ!

“Cha, xin đừng... xin đừng cắt phần đó của con, không... không được..."

Khổng Vân đau lòng hét lên, cảm thấy cuộc sống của mình thật sự không bằng chết!

“.....”

Nghe tiếng con trai cả vang lên trong cơn tuyệt vọng, Khổng Hổ tức giận đến toàn thân run rẩy: "Diệp Huyền, ta và ngươi quyết không đội trời chung!"

Đúng lúc này, một vị tiền bối của Khổng gia nhanh chóng bước vào, giọng điệu vội vàng nói: "Ông chủ, Lý Cửu Gia tới rồi!"

Lời còn chưa dứt, một ông già mặc áo choàng bước vào với thanh kiếm lớn trong tay, bước đi mạnh mẽ!

Đôi mắt của ông ta không lớn, nhưng lại toát ra khí chất giết người đáng kinh sợ!

Với đôi má hóp, gò má nhô cao, mái tóc hoa râm, kết hợp với thanh kiếm lớn, ông ấy trông như thể khiến người ta khiếp sợ !

Người đàn ông này nổi danh ngoan độc, chính là người mà Khổng gia đã bỏ rất nhiều tiền để thuê từ thủ phủ của tỉnh – Lý Cửu Gia

"Cửu gia!"

Khổng Hổ nhìn thấy hắn tới, liền rưng rưng nước mắt: "Xin hãy đòi lại công lý cho hai đứa con trai của tôi !”

"Chuyện của đại thiếu gia và nhị thiếu gia, ta đã nghe nói rồi."

Lý Cửu Gia khẽ gật đầu, vẻ mặt đầy sát khí: "Việc loại bỏ tên Diệp Huyền này hơi khó khăn, ta sẽ cần thêm tiền, tám tỷ!"

Khổng Hổ tức giận, không cần suy nghĩ liền đồng ý: "Sau khi giết chết Diệp Huyền, hắn còn cầu xin Cửu sư phụ đem người nhà họ Lâm nghiền nát thành từng mảnh để báo thù cái chết cho gia tộc tôi!"

Lý Cửu Gia gật đầu: "Lâm gia vô dụng, ta sẽ giết bọn họ như giết gà giết chó! Nghe nói Khổng gia và Phùng gia đã thành lập liên minh, sau đó Tam Triệu Đao trở về Dương Thành rồi ư?"

Khổng Hổ không có gì giấu diếm, gật đầu nói: "Đúng vậy, gia đình chúng ta có mối thù sâu sắc với Diệp Huyền! Ta sẽ lập tức mời Phùng gia và Tam Triệu Đao tới đây để bàn việc loại bỏ Diệp Huyền!"

Lý Cửu Gia không tự phụ kiêu ngạo như những cao thủ khác, hắn cũng không xem thường Diệp Huyền!

Ngược lại, hắn cảm thấy thiếu niên tên Diệp Huyền này đang tung hoành không kiểm soát ở Dương Thành, sau lưng nhất định có hậu thuẫn lớn nào đó!

Loại bỏ Diệp Huyền, không khó!

Nhưng nếu hậu thuẫn đằng sau Diệp Huyền rất lớn, thì cái được nhiều hơn cái mất!

Lý Cửu Gia không muốn gây ra quá nhiều rắc rối!

Vì vậy, hắn quyết định để Phùng gia và Tam Triệu Đao tấn công Diệp Huyền trước!

Hắn sẽ đánh giá tình hình từ phía sau, hiểu rõ thân phận thực sự của Diệp Huyền rồi ra tay cũng không muộn !

Rất nhanh, Khổng gia và Phùng gia gặp nhau để bàn bạc.

Mục tiêu trả thù – Diệp Huyền!

...

Tại Long Thủy Cư, Diệp Huyền trở về biệt thự sau khi đã luyện khí xong.

Lúc này, Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh đã tỉnh dậy.

Dưới sự chăm sóc của những cô hầu gái xinh đẹp, họ tắm nước nóng, mặc áo choàng tắm gợi cảm, hương thơm lan tỏa, làm cho họ trở nên lộng lẫy và quyến rũ!

Cảnh tượng này khiến cho lòng của Diệp Huyền trỗi dậy ham muốn không thể kiềm chế được!
Chương 210: Trái ôm phải ấp vui vẻ

Diệp Huyền nhìn thấy hai người con gái xinh đẹp như hoa như ngọc, như đoá sen mới nở thì trong lòng không khỏi rung động: “Đẹp, thật sự rất đẹp!”

“Hai em đã tỉnh dậy rồi à?”

Diệp Huyền nhẹ nhàng mỉm cười, ánh mắt đong đầy tình cảm nhìn Tự Thủy bước nhanh đi qua.

“Anh Diệp Huyền…”

“Diệp Huyền…”

Trương Vãn Thanh và Lâm Thanh Nham nhớ lại chuyện tối qua, đều cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Bởi vì tối qua mọi người nói muốn ngủ chung, nhưng lại vì say rượu mà ngủ quên mất.

“Thật sự rất xin lỗi… Anh Diệp Huyền…”

Lâm Thanh Nham mặt đỏ tía tai xin lỗi, Trương Vãn Thanh cũng cúi đầu, đôi mắt đẹp như nước.

“Có chuyện gì mà phải xin lỗi?”

Diệp Huyền dùng ngón tay sờ nhẹ đôi môi đỏ mọng của hai người, sau đó lại nắm tay hai người đẹp:

“Có một số việc không nên nóng vội, chúng ta còn nhiều thời gian, sau này đương nhiên cũng sẽ có nhiều cơ hội.”

Nghe Diệp Huyền nói vậy, Trương Vãn Thanh không khỏi ngượng ngùng đỏ mặt.

Còn Lâm Thanh Nham thì giả bộ nghe không hiểu, trong lòng lại có chút vui mừng, nói lảng đi:

“Nếu anh muốn lấy lòng bọn em để ngủ chung, anh phải dỗ dành bọn em!”

Trương Vãn Thanh cũng vội vàng phụ họa, ôm cánh tay Lâm Thanh Nham, khoe mẽ nói: “Em đồng ý với chị Thanh Nham! Sau này chị Thanh Nham chính là chị ruột của em!”

Hai người đẹp nhìn nhau cười một tiếng, quan hệ giữa họ hòa hợp vô cùng, không chỉ dừng lại ở chị em ruột mà còn hơn cả chị em ruột!

“Thật là bất ngờ! nha”

Diệp Huyền nhìn thấy hai vị hồng nhan tri kỷ không ghen tuông với nhau, mà còn thân thiết với nhau vô cùng thế này, hắn cảm thấy rất hạnh phúc!

Ba người cười cười nói nói, cùng nhau ăn sáng một cách vui vẻ, Diệp Huyền liền đưa các cô xuống núi.

Hắn lái xe đưa Trương Vãn Thanh về phòng khám trước, sau đó lại cùng Lâm Thanh Nham đến tập đoàn Lâm thị làm việc.

Sau khi trở lại tập đoàn, Lâm Thanh Nham lại hóa thân thành nữ tổng tài lạnh lùng cao ngạo

“Diệp Huyền, giờ làm việc anh đừng cứ mãi chơi điện thoại hay nói chuyện phiếm với Vãn Thanh, biết không hả?”

“Biết rồi!”

Diệp Huyền cười lớn một tiếng, tay nhanh chóng bóp một cái vào mông Lâm Thanh Nham một cách mượt mà.

“Ai u!”

Lâm Thanh Nham chợt cảm thấy một luồng điện chạy khắp người, không khỏi giật mình: “Cái tên hư đốn này, anh muốn chết à, đây là tập đoàn đấy!”

“He he, ở đây làm gì có ai thấy đâu mà, không cần sợ!”

Diệp Huyền nở nụ cười xấu xa, lúc này mới hài lòng trở về văn phòng số tám.

Nhìn theo bóng lưng cường tráng, vạm vỡ của Diệp Huyền, trong lòng Lâm Thanh Nham lại có chút ngọt ngào, tâm trạng lập tức trở nên bừng sức sống.

Vừa trở lại văn phòng, điện thoại di động của Diệp Huyền vang lên.

Nhìn vào màn hình điện thoại, là hội trưởng hội thương mại Giang Nam, Diệp Trấn Nam nhắn tin đến.

“Thiếu gia, tôi điều tra được tin tình báo xác thực, Phùng gia từ tỉnh lị mời Triệu Tam Đao, Khổng gia mời Lý Cửu Gia, bọn họ đều đã đến Dương Thành!”

“Bọn chúng hiện đang họp bàn bạc cách trả thù ngài ở biệt thự Mạn Đà Sơn phía tây thành phố!”

“Thiếu gia, nếu ngài không rảnh, tôi sẽ cho người đi xử lý bọn chúng!”

Nghe Diệp Trấn Nam báo cáo, trong lòng Diệp Huyền không khỏi tức giận, nghĩ đến chuyện tối qua thiếu gia của Khổng gia Khổng Vân có ý đồ hạ độc Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh.

“Xem ra bọn chúng chán sống rồi nhỉ!”

“Ông không cần nhúng tay vào việc này, tôi cũng muốn xem xem, Phùng gia và Khổng gia bỏ ra nhiều tiền mời Triệu Tam Đao và Lý Cửu Gia đến tận đây thì có bản lĩnh gì!”

Diệp Huyền gửi lại cho Diệp Trấn Nam một tin nhắn, một vòng sát khí hiện lên trong đáy mắt hắn!

Diệp Trấn Nam cười, trả lời Diệp Huyền một tin nhắn: “Vậy tôi cho người chuẩn bị một chút, làm tốt việc thu dọn cục diện!”

Cất điện thoại vào túi áo sau, khóe miệng Diệp Huyền nhếch lên một nụ cười lạnh: “Bọn chúng đều đã tụ tập đầy đủ, cũng tiết kiệm cho ta chút thời gian phải đi tìm bọn chúng, xử lý hết cùng một lúc cho bớt việc!”

Nghĩ vậy, Diệp Huyền lập tức lên đường đến biệt thự Mạn Đà Sơn phía tây thành phố trước khi ra tay.

“Đại ca!”

Dương Duy bất thình lình xông ra: “Anh muốn đi đâu vậy, để em đưa anh đi cho! Kỹ thuật lái xe của em rất tốt, cho em làm tài xế đi!”

“Được không ạ?”

Diệp Huyền nhìn anh ta đầy hứng thú và hỏi: “Bây giờ đại ca đi giết người, cậu nhất định phải đi theo cùng không?”

“Cái gì? Đi giết người?”

Dương Duy không khỏi trợn tròn mắt: “Đại ca muốn giết ai?”

“Mấy con điếm Phùng gia cùng Khổng gia cùng với hai tên Triệu Tam Đao và Lý Cửu Gia!”

Diệp Huyền hững hờ lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, bình tĩnh nói.

“Chuyện này…”

Dương Duy không khỏi nhớ lại tối hôm qua tại Vân Thủy Cư lúc chia tay, Diệp Huyền đại ca có nói qua, muốn tiêu diệt Phùng gia và Khổng gia.

"Trời ơi, em còn tưởng rằng đại ca nói đùa, không ngờ là thật á!”

Trái tim Dương Duy không khkoi3 đập rộn ràng lên, mồ hôi nhễ nhại chảy sau lưng!

“Em còn muốn cho lái xe cho đại ca nữa không?”

Diệp Huyền mỉm cười, không đợi Dương Duy trả lời đã đi trước.

Dương Duy không khỏi lưỡng lự, đi hay không đi, vấn đề này rất đáng suy nghĩ!

Đương nhiên, chuyện này đối với anh ta cũng là một thử thách!

“Đại ca đi đâu em đi đó!”

Dương Duy nhìn theo bóng lưng của Diệp Huyền, bỗng nhiên cắn răng: “Anh một ngày là đại ca của em, đời này đều là đại ca của em! Bất kể kẻ địch của anh là ai, em cũng không sợ!”

Nhìn thấy Dương Duy mang theo vẻ mặt kiên định đuổi theo, Diệp Huyền dừng chân, nhìn từ trên xuống dưới hắn một lượt, rồi mỉm cười gật đầu: “Tốt lắm, xem ra em đã chuẩn bị sẵn sàng, lái xe đi!”

“Được, thưa đại ca!”

Được Diệp Huyền khen ngợi, trong nháy mắt nhiệt huyết của Dương Duy sôi trào!

Anh ta lại có một dự cảm mãnh liệt rằng mình sắp được chứng kiến sức mạnh kinh khủng mà Diệp Huyền không muốn người khác biết!

Grừmmm!

Phải nói rằng kỹ thuật lái xe của Dương Duy quả thực rất tốt!

Chiếc xe lao vun vút trên đường, vừa nhanh lại vừa êm ái!

Hai mươi phút sau, Diệp Huyền và Dương Duy đã đến Biệt thự Mạn Đà Sơn!

Bên trong biệt thự, trước một chiếc bàn tròn bằng gỗ trinh nam xa xỉ, đã có Phùng Kim Long, gia chủ Phùng gia, cùng tên ác nhân Triệu Tam Đao mà hắn mời đến ngồi ung dung tự tại.

Đối diện họ là gia chủ của Khổng gia, Khổng Hổ, cùng tên ác nhân giang hồ Lý Cửu Gia mà Khổng gia bỏ ra nhiều tiền mời đến!

“Vậy ta chia thành hai cánh, một cánh đến nhà Lâm gia gặp ai giết nấy, bắt lấy Lâm lão gia và Lâm Thanh Nham!”

“Một cánh khác đến phòng khám bắt bác sĩ Trương và Trương Vãn Thanh!”

“Hai người phụ nữ kia và Diệp Huyền là tình nhân, còn hai lão già kia, Diệp Huyền rất tôn kính!”

“Bắt họ làm con tin, Diệp Huyền chắc chắn sẽ bó tay bó chân, tâm thần rối loạn! Đến lúc đó muốn giết hắn, dễ như trở bàn tay!”

Khổng Hổ nghiến răng nghiến lợi nói ra kế hoạch của mình, trong lòng vô cùng hận thù.

“Không tệ, đây quả là kế sách hay!”

Lúc này, gia chủ Phùng gia Phùng Kim Long trợn trừng hai mắt đỏ ngầu nói:

“Tên chó Diệp Huyền kia… Mặc dù rất mạnh, nhưng… Dù sao thì… Hai… con… điếm kia… là… là điểm yếu của hắn!”

Sau hơn một tháng trị liệu, nửa người bị liệt của Phùng Kim Long do Diệp Huyền dùng ngân châm bắn đã có chuyển biến tốt đẹp, nhưng nói chuyện vẫn có chút lắp bắp và hở miệng.

Lần trước, Diệp Huyền giết nhiều người của Phùng gia như thế, lại còn làm rối loạn toàn bộ tập đoàn, Phùng Kim Long có thể nói là hận Diệp Huyền thấu tận xương tuỷ!

“Hai vị tiền bối thấy kế sách này của tôi thế nào?”

Khổng Hổ quay sang Triệu Tam Đao và Lý Cửu Gia, dò hỏi ý kiến của họ.

Hai người nhìn nhau, cùng lúc gật đầu: “Được, cứ theo lời anh mà làm, chúng ta không có ý kiến gì.”

Bình thường, hai vị cao nhân này muốn giết ai, chỉ cần trực tiếp ra tay là xong chuyện.

Nhưng dạo gần đây, liên tiếp có cao thủ nổi tiếng trên giang hồ chết dưới tay Diệp Huyền, chứng tỏ thực lực của hắn rất mạnh.

Lúc này không thể chủ quan khinh địch, bày mưu tính kế rồi hành động mới là phương án tốt nhất.

Nếu không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải khiến Diệp Huyền nhất định phải chết!

“Cha…”

Khổng Thiên tràn đầy sát khí nói: “Sau khi khống chế được Diệp Huyền, con muốn chính mắt hắn chứng kiến người của con đùa giỡn với hai con điếm mà hắn yêu thương nhất Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh đến chết cho hả giận!”

Buổi sáng khi bị đưa đi bệnh viện làm phẫu thuật cắt bỏ, lòng căm thù Diệp Huyền trong lòng Khổng Thiên không hề giảm đi chút nào, ngược lại còn ngày càng cuồn cuộn mãnh liệt hơn!

Gã từng giờ từng phút mong muốn nghiền nát xương Diệp Huyền thành tro, sau đó tàn nhẫn trả thù hai người phụ nữ tri kỷ bên cạnh hắn!

“Con trai, con cứ yên tâm dưỡng bệnh đi!”

Khổng Hổ hít sâu một hơi, an ủi: “Bên này chúng ta có hai cao nhân giang hồ ra tay, cho dù Diệp Huyền có ba đầu sáu tay, cũng nhất định phải chết!”

“Ha ha!”

Hai vị cao nhân giang hồ tràn đầy tự tin vào thực lực của mình, nở nụ cười kiêu ngạo: “Bây giờ, chúng ta chia ra thành hai phe hoạt động, cho Dương Thành này một trận long trời lở đất!”

“Được!”

Phùng Kim Long và Khổng Hổ, hai gia chủ của hai gia tộc quyền quý, hung hăng đấm mạnh xuống bàn, dẫn theo đám tay sai của hai gia tộc, chuẩn bị đi giết người!

Nhưng đúng lúc này!

Một tiếng cười lạnh khiến người ta rùng mình vang lên từ cửa chính biệt thự: “Không cần huy động nhân lực, các người muốn tìm người đúng không? Người đến đây luôn rồi này!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cuồng Long Cái Thế
Cuồng long vượt ngục
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Nộ Long cuồng rể
  • Đang cập nhật..

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom