-
Chương 89: Diệp Huyền không nể mặt
Bởi vì Lâm Văn Bạch bất kính với Diệp Huyền nên Hồng U Tử rất không vui!
"Ồ? Quý ông này là ai vậy?"
Hồng U Tử nhìn Diệp Huyền, giả vờ tò mò hỏi. Lâm Văn Bạch cũng rất ngạc nhiên vì câu hỏi này, sao Hồng U Tử lại có thể tò mò về Diệp Huyền. Ông ta vội vàng giải thích:
"Cậu ta tên là Diệp Huyền, là một nhân viên bình thường thuộc tổ tám của Bộ phận Dự án."
"Ha ha!"
Hồng U Tử khẽ mỉm cười: "Tôi cảm thấy cậu thanh niên này không tệ!"
"Lúc tôi vừa đến cổng tập đoàn các người thì vừa vặn gặp cậu ấy, là cậu ấy dẫn tôi đến đây."
"Cậu ấy rất nhiệt tình và chân thành, khiến tôi vô cùng hài lòng, chính cậu ấy làm tôi cảm thấy rằng nhân viên của tập đoàn Lâm thị có tố chất rất cao!"
"Nếu không phải anh chàng Diệp Huyền này mang lại cho tôi ấn tượng rất tốt thì tôi đã không dễ dàng quyết định đầu tư vào tập đoàn Lâm thị của các người!"
"Tôi không ngại nói cho các người biết, Diệp Huyền là quý nhân của tôi, cũng là quý nhân của tập đoàn Lâm thị các người!"
Nghe những lời Hồng U Tử nói, Lâm Thanh Nham đột nhiên hiểu ra!
"Ra là như vậy!"
"Chẳng trách Diệp Huyền lại tự tin khẳng định tập đoàn Lâm thị sẽ không có việc gì!"
"Hóa ra là anh ta dẫn Hồng U Tử đến đây!"
"Mà anh ta đã để lại ấn tượng ban đầu rất tốt với Hồng U Tử, để Hồng U Tử có lòng tin vào việc đầu tư vào tập đoàn Lâm thị!"
"Diệp Huyền! Anh thực sự là ngôi sao may mắn của nhà họ Lâm chúng tôi!"
Trong lòng Lâm Thanh Nham tràn đầy cảm xúc, khi cô lần nữa nhìn về phía Diệp Huyền thì ánh mắt đã tràn đầy dịu dàng!
"Hử?"
Diệp Huyền nhìn sự dịu dàng trong mắt Lâm Thanh Nham, không khỏi giật mình: "Chết tiệt! Nhìn ánh mắt này của cô ấy, đừng bảo là cô ấy yêu mình rồi chứ?"
Lâm Văn Bạch thấy Hồng U Tử đánh giá cao Diệp Huyền như vậy, ông không khỏi cảm thấy xấu hổ!
"Chẳng lẽ những gì mình vừa nói với Diệp Huyền khiến Hồng U Tử không thoải mái?"
Trong lòng ông ta lập tức thấp thỏm, sợ Hồng U Tử sẽ không đầu tư vào tập đoàn Lâm thị!
"Khụ khụ!"
Lâm Văn Bạch lập tức bày ra vẻ mặt hiền lành, nói với Diệp Huyền: "Diệp Huyền, anh cũng có thể ở lại họp!"
Nhưng mà Diệp Huyền lại không cảm kích chút nào: "Chủ tịch Lâm, không phải ngài vừa nói nếu tôi ở lại sẽ phá vỡ quy tắc của tập đoàn sao!"
Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Văn Bạch đầy xấu hổ, tựa như bị Diệp Huyền tát vào mặt mấy cái!
Vẻ mặt Hồng U Tử cũng trở nên lạnh nhạt, khiến Lâm Văn Bạch bị dọa!
"Diệp Huyền, anh vẫn có tiềm lực và triển vọng rất lớn, ở lại họp đi, sau này nhất định có thể trở thành thành viên cấp cao của tập đoàn!"
Lâm Văn Bạch dối lòng, mỉm cười thuyết phục Diệp Huyền!
"Không ở!"
Sau khi ném xuống câu này, Diệp Huyền xoay người rời đi, không cho Lâm Văn Bạch chút mặt mũi nào!
"Anh!"
Điều này làm cho Lâm Văn Bạch cảm thấy oán hận trong lòng!
Tên Diệp Huyền này nhất định là cố ý làm xấu mặt mình trước mặt Hồng U Tử!
"Đồ nhà quê, anh chờ đó cho tôi!" Lâm Văn Bạch oán hận mắng trong lòng.
"Diệp Huyền…"
Lâm Thanh Nham nhìn theo bóng lưng Diệp Huyền, cảm xúc trong lòng trở nên rất phức tạp!
Trong lòng cô cảm thấy mâu thuẫn và còn có một loại cảm giác đã khiến người khác chịu thiệt thòi!
Cô cũng nhìn ra được Diệp Huyền rất có ý kiến đối với cha mình!
Mà cô cũng cho rằng cha Lâm Văn Bạch của mình cũng sai, ông không nên đối xử thờ ơ lạnh lùng với Diệp Huyền như vậy!
Đôi mắt đầy cảm xúc phức tạp của Lâm Thanh Nham đã bị Hồng U Tử hoàn toàn nhìn rõ ràng!
Hắn cố ý mỉm cười nói với Lâm Văn Bạch: "Chủ tịch Lâm, mặc dù cần phải nghiêm khắc với nhân viên của tập đoàn. Thế nhưng quá khắt khe cũng không phải là chuyện tốt, rất dễ ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của nhân viên, đúng không?"
Lời này khiến mặt Lâm Văn Bạch đỏ lên, ông ta gật đầu một cách đầy lúng túng, nói:
"Đúng vậy, đúng vậy, anh Hồng nói đúng. Tôi nhất định sẽ tự kiểm điểm sâu sắc và cố gắng trở thành một chủ tịch xứng chức!"
Lâm Thanh Nham cũng sợ Hồng U Tử sẽ không đầu tư vào tập đoàn Lâm thị nữa nên vội vàng đổi chủ đề: "Đúng rồi, ngài Hồng, tại sao ngài lại nghĩ đến chuyện đầu tư vào tập đoàn Lâm thị thế ạ?"
Nghe câu hỏi của cô, Hồng U Tử mỉm cười!
Trên thực tế, trước khi đến đây, hắn đã chuẩn bị tốt hết thảy, không có chút nào hoảng loạn khi bị hỏi!
"Thật ra, gần đây tôi rất chú ý đến tập đoàn Lâm thị!"
"Mặc dù tốc độ phát triển của tập đoàn Lâm thị không nhanh, nhưng lại đang phát triển vững chắc từng bước đi lên!"
"Ngoài ra, nhiều dự án được hoàn thành bởi tập đoàn Lâm thị đều được người tiêu dùng và người trong ngành khen ngợi."
"Mà tôi là một nhà đầu tư, và sự phát triển ổn định của tập đoàn Lâm thị rất phù hợp với mục đích đầu tư của tôi!"
"Hôm nay, bốn ngân hàng lớn đã cùng lúc phát động thu hồi nợ, điều này cũng khiến tôi thấy được cơ hội hợp tác với tập đoàn Lâm thị!"
Nghe vậy, Lâm Văn Bạch và Lâm Thanh Nham lập tức hiểu ra!
Nói một cách đơn giản, Hồng U Tử là một nhà đầu tư hàng đầu nổi tiếng trong nước, hắn có được nguồn tài nguyên tin tức rất đáng sợ!
Hắn biết được một số tin tức mật trong tập đoàn Lâm thị cũng là chuyện rất bình thường!
Mà Lâm Văn Bạch cũng không nghĩ rằng những gì Hồng U Tử nói đều là sự thật, nhưng những chuyện này không quan trọng!
Dù sao thì Hồng U Tử cũng đến đây để đầu tư, hắn đáng tin cậy hơn nhiều so với Lục Chí Phàm và những cổ đông sói mắt trắng kia!
"Anh Hồng, hoan nghênh anh đầu tư, chúng ta hãy thảo luận chi tiết về việc hợp tác!"
Lâm Văn Bạch và Lâm Thanh Nham cũng ngay lập tức thể hiện năng lực của mình, nói về quy hoạch trong tương lai của tập đoàn Lâm thị cho Hồng U Tử nghe. Khi nghe Lâm Thanh Nham giải thích bài bản về nội dung quy hoạch của dự án Tân Dân Sinh, Hồng U Tử không khỏi lau mắt mà nhìn!
"Lâm Thanh Nham này không chỉ xinh đẹp mà năng lực của cô ấy cũng xuất sắc như vẻ bề ngoài, trách không được ngài Diệp Huyền lại đặc biệt chiếu cố cô ấy như vậy!"
Trong lòng Hồng U Tử không khỏi đưa ra phỏng đoán, mơ hồ đoán được giữa bọn họ có mối quan hệ vi diệu!
…
Ở phía bên kia, trong văn phòng tổ tám.
"A ha ha, chuyện này đỉnh quá trời! Quả thực là sự nghịch chuyển nghiêng trời lệch đất!"
Dương Duy không khỏi giơ tay hoan hô!
"Để tôi nói cho mọi người biết, Hồng U Tử - một ông lớn trong giới đầu tư đã tới đây, hơn nữa còn mang tới số tiền khổng lồ là 2 tỷ để đầu tư!"
"Ha ha, cha con Lục Chí Phàm và những cổ đông sói mắt trắng kia vậy mà đã ký hợp đồng rút cổ phần và vốn một phút trước khi chuyện đầu tư được định ra!"
"Hiện tại bọn họ nhất định là đang hối hận muốn chết, quá đã!"
Trong tập đoàn Lâm thị, không chỉ tổ tám của bộ phận dự án phấn khởi, mà ngay cả các bộ phận khác cũng đang thảo luận về chủ đề này!
Dương Duy cười rất hưng phấn kích động: "Cha con nhà họ Lục đã rời khỏi tập đoàn Lâm thị, sau này sẽ không có ai tranh cãi với ông nội tôi nữa!"
"Chị Thanh Nham và chú Lâm cũng có thể buông tay buông chân ra, phát triển một cách lớn mạnh!"
Thấy trên mặt bọn họ tràn đầy nụ cười vui mừng, Diệp Huyền không khỏi mỉm cười. Mặc dù Diệp Huyền cười rất tự nhiên, nhưng Dương Duy đã nhìn ra một số manh mối!
Đúng vậy, trước khi cuộc họp bắt đầu, anh ta đã nhìn thấy Diệp Huyền gọi điện thoại!
Ngay sau đó, Hồng U Tử đã đến tập đoàn Lâm thị!
"Đây tuyệt đối không phải là trùng hợp, nhất định không phải!"
Dương Duy đè nén chấn động trong lòng, vội vàng kéo Diệp Huyền sang một bên: "Diệp đại ca, em thật sự coi anh là anh ruột của em, anh có thừa nhận đàn em trung thành như em không?"
Diệp Huyền trừng mắt liếc anh ta một cái, cười mắng: "Đừng nói nhảm, có chuyện gì thì mau nói!"
"Được!"
Dương Duy lấy hết can đảm nói: "Vì em là đàn em trung thành của anh, xin hãy nói cho em biết, có phải là anh gọi Hồng U Tử đến không?"
"Ồ? Quý ông này là ai vậy?"
Hồng U Tử nhìn Diệp Huyền, giả vờ tò mò hỏi. Lâm Văn Bạch cũng rất ngạc nhiên vì câu hỏi này, sao Hồng U Tử lại có thể tò mò về Diệp Huyền. Ông ta vội vàng giải thích:
"Cậu ta tên là Diệp Huyền, là một nhân viên bình thường thuộc tổ tám của Bộ phận Dự án."
"Ha ha!"
Hồng U Tử khẽ mỉm cười: "Tôi cảm thấy cậu thanh niên này không tệ!"
"Lúc tôi vừa đến cổng tập đoàn các người thì vừa vặn gặp cậu ấy, là cậu ấy dẫn tôi đến đây."
"Cậu ấy rất nhiệt tình và chân thành, khiến tôi vô cùng hài lòng, chính cậu ấy làm tôi cảm thấy rằng nhân viên của tập đoàn Lâm thị có tố chất rất cao!"
"Nếu không phải anh chàng Diệp Huyền này mang lại cho tôi ấn tượng rất tốt thì tôi đã không dễ dàng quyết định đầu tư vào tập đoàn Lâm thị của các người!"
"Tôi không ngại nói cho các người biết, Diệp Huyền là quý nhân của tôi, cũng là quý nhân của tập đoàn Lâm thị các người!"
Nghe những lời Hồng U Tử nói, Lâm Thanh Nham đột nhiên hiểu ra!
"Ra là như vậy!"
"Chẳng trách Diệp Huyền lại tự tin khẳng định tập đoàn Lâm thị sẽ không có việc gì!"
"Hóa ra là anh ta dẫn Hồng U Tử đến đây!"
"Mà anh ta đã để lại ấn tượng ban đầu rất tốt với Hồng U Tử, để Hồng U Tử có lòng tin vào việc đầu tư vào tập đoàn Lâm thị!"
"Diệp Huyền! Anh thực sự là ngôi sao may mắn của nhà họ Lâm chúng tôi!"
Trong lòng Lâm Thanh Nham tràn đầy cảm xúc, khi cô lần nữa nhìn về phía Diệp Huyền thì ánh mắt đã tràn đầy dịu dàng!
"Hử?"
Diệp Huyền nhìn sự dịu dàng trong mắt Lâm Thanh Nham, không khỏi giật mình: "Chết tiệt! Nhìn ánh mắt này của cô ấy, đừng bảo là cô ấy yêu mình rồi chứ?"
Lâm Văn Bạch thấy Hồng U Tử đánh giá cao Diệp Huyền như vậy, ông không khỏi cảm thấy xấu hổ!
"Chẳng lẽ những gì mình vừa nói với Diệp Huyền khiến Hồng U Tử không thoải mái?"
Trong lòng ông ta lập tức thấp thỏm, sợ Hồng U Tử sẽ không đầu tư vào tập đoàn Lâm thị!
"Khụ khụ!"
Lâm Văn Bạch lập tức bày ra vẻ mặt hiền lành, nói với Diệp Huyền: "Diệp Huyền, anh cũng có thể ở lại họp!"
Nhưng mà Diệp Huyền lại không cảm kích chút nào: "Chủ tịch Lâm, không phải ngài vừa nói nếu tôi ở lại sẽ phá vỡ quy tắc của tập đoàn sao!"
Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Văn Bạch đầy xấu hổ, tựa như bị Diệp Huyền tát vào mặt mấy cái!
Vẻ mặt Hồng U Tử cũng trở nên lạnh nhạt, khiến Lâm Văn Bạch bị dọa!
"Diệp Huyền, anh vẫn có tiềm lực và triển vọng rất lớn, ở lại họp đi, sau này nhất định có thể trở thành thành viên cấp cao của tập đoàn!"
Lâm Văn Bạch dối lòng, mỉm cười thuyết phục Diệp Huyền!
"Không ở!"
Sau khi ném xuống câu này, Diệp Huyền xoay người rời đi, không cho Lâm Văn Bạch chút mặt mũi nào!
"Anh!"
Điều này làm cho Lâm Văn Bạch cảm thấy oán hận trong lòng!
Tên Diệp Huyền này nhất định là cố ý làm xấu mặt mình trước mặt Hồng U Tử!
"Đồ nhà quê, anh chờ đó cho tôi!" Lâm Văn Bạch oán hận mắng trong lòng.
"Diệp Huyền…"
Lâm Thanh Nham nhìn theo bóng lưng Diệp Huyền, cảm xúc trong lòng trở nên rất phức tạp!
Trong lòng cô cảm thấy mâu thuẫn và còn có một loại cảm giác đã khiến người khác chịu thiệt thòi!
Cô cũng nhìn ra được Diệp Huyền rất có ý kiến đối với cha mình!
Mà cô cũng cho rằng cha Lâm Văn Bạch của mình cũng sai, ông không nên đối xử thờ ơ lạnh lùng với Diệp Huyền như vậy!
Đôi mắt đầy cảm xúc phức tạp của Lâm Thanh Nham đã bị Hồng U Tử hoàn toàn nhìn rõ ràng!
Hắn cố ý mỉm cười nói với Lâm Văn Bạch: "Chủ tịch Lâm, mặc dù cần phải nghiêm khắc với nhân viên của tập đoàn. Thế nhưng quá khắt khe cũng không phải là chuyện tốt, rất dễ ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của nhân viên, đúng không?"
Lời này khiến mặt Lâm Văn Bạch đỏ lên, ông ta gật đầu một cách đầy lúng túng, nói:
"Đúng vậy, đúng vậy, anh Hồng nói đúng. Tôi nhất định sẽ tự kiểm điểm sâu sắc và cố gắng trở thành một chủ tịch xứng chức!"
Lâm Thanh Nham cũng sợ Hồng U Tử sẽ không đầu tư vào tập đoàn Lâm thị nữa nên vội vàng đổi chủ đề: "Đúng rồi, ngài Hồng, tại sao ngài lại nghĩ đến chuyện đầu tư vào tập đoàn Lâm thị thế ạ?"
Nghe câu hỏi của cô, Hồng U Tử mỉm cười!
Trên thực tế, trước khi đến đây, hắn đã chuẩn bị tốt hết thảy, không có chút nào hoảng loạn khi bị hỏi!
"Thật ra, gần đây tôi rất chú ý đến tập đoàn Lâm thị!"
"Mặc dù tốc độ phát triển của tập đoàn Lâm thị không nhanh, nhưng lại đang phát triển vững chắc từng bước đi lên!"
"Ngoài ra, nhiều dự án được hoàn thành bởi tập đoàn Lâm thị đều được người tiêu dùng và người trong ngành khen ngợi."
"Mà tôi là một nhà đầu tư, và sự phát triển ổn định của tập đoàn Lâm thị rất phù hợp với mục đích đầu tư của tôi!"
"Hôm nay, bốn ngân hàng lớn đã cùng lúc phát động thu hồi nợ, điều này cũng khiến tôi thấy được cơ hội hợp tác với tập đoàn Lâm thị!"
Nghe vậy, Lâm Văn Bạch và Lâm Thanh Nham lập tức hiểu ra!
Nói một cách đơn giản, Hồng U Tử là một nhà đầu tư hàng đầu nổi tiếng trong nước, hắn có được nguồn tài nguyên tin tức rất đáng sợ!
Hắn biết được một số tin tức mật trong tập đoàn Lâm thị cũng là chuyện rất bình thường!
Mà Lâm Văn Bạch cũng không nghĩ rằng những gì Hồng U Tử nói đều là sự thật, nhưng những chuyện này không quan trọng!
Dù sao thì Hồng U Tử cũng đến đây để đầu tư, hắn đáng tin cậy hơn nhiều so với Lục Chí Phàm và những cổ đông sói mắt trắng kia!
"Anh Hồng, hoan nghênh anh đầu tư, chúng ta hãy thảo luận chi tiết về việc hợp tác!"
Lâm Văn Bạch và Lâm Thanh Nham cũng ngay lập tức thể hiện năng lực của mình, nói về quy hoạch trong tương lai của tập đoàn Lâm thị cho Hồng U Tử nghe. Khi nghe Lâm Thanh Nham giải thích bài bản về nội dung quy hoạch của dự án Tân Dân Sinh, Hồng U Tử không khỏi lau mắt mà nhìn!
"Lâm Thanh Nham này không chỉ xinh đẹp mà năng lực của cô ấy cũng xuất sắc như vẻ bề ngoài, trách không được ngài Diệp Huyền lại đặc biệt chiếu cố cô ấy như vậy!"
Trong lòng Hồng U Tử không khỏi đưa ra phỏng đoán, mơ hồ đoán được giữa bọn họ có mối quan hệ vi diệu!
…
Ở phía bên kia, trong văn phòng tổ tám.
"A ha ha, chuyện này đỉnh quá trời! Quả thực là sự nghịch chuyển nghiêng trời lệch đất!"
Dương Duy không khỏi giơ tay hoan hô!
"Để tôi nói cho mọi người biết, Hồng U Tử - một ông lớn trong giới đầu tư đã tới đây, hơn nữa còn mang tới số tiền khổng lồ là 2 tỷ để đầu tư!"
"Ha ha, cha con Lục Chí Phàm và những cổ đông sói mắt trắng kia vậy mà đã ký hợp đồng rút cổ phần và vốn một phút trước khi chuyện đầu tư được định ra!"
"Hiện tại bọn họ nhất định là đang hối hận muốn chết, quá đã!"
Trong tập đoàn Lâm thị, không chỉ tổ tám của bộ phận dự án phấn khởi, mà ngay cả các bộ phận khác cũng đang thảo luận về chủ đề này!
Dương Duy cười rất hưng phấn kích động: "Cha con nhà họ Lục đã rời khỏi tập đoàn Lâm thị, sau này sẽ không có ai tranh cãi với ông nội tôi nữa!"
"Chị Thanh Nham và chú Lâm cũng có thể buông tay buông chân ra, phát triển một cách lớn mạnh!"
Thấy trên mặt bọn họ tràn đầy nụ cười vui mừng, Diệp Huyền không khỏi mỉm cười. Mặc dù Diệp Huyền cười rất tự nhiên, nhưng Dương Duy đã nhìn ra một số manh mối!
Đúng vậy, trước khi cuộc họp bắt đầu, anh ta đã nhìn thấy Diệp Huyền gọi điện thoại!
Ngay sau đó, Hồng U Tử đã đến tập đoàn Lâm thị!
"Đây tuyệt đối không phải là trùng hợp, nhất định không phải!"
Dương Duy đè nén chấn động trong lòng, vội vàng kéo Diệp Huyền sang một bên: "Diệp đại ca, em thật sự coi anh là anh ruột của em, anh có thừa nhận đàn em trung thành như em không?"
Diệp Huyền trừng mắt liếc anh ta một cái, cười mắng: "Đừng nói nhảm, có chuyện gì thì mau nói!"
"Được!"
Dương Duy lấy hết can đảm nói: "Vì em là đàn em trung thành của anh, xin hãy nói cho em biết, có phải là anh gọi Hồng U Tử đến không?"
Bình luận facebook