-
Chương 95: Diệp Huyền hài lòng
"Không chừng còn có thể gia nhập Thương hội Trấn Nam nha!"
Giang Kim Bưu đột nhiên trở nên hăng hái: "Đúng vậy, đây là cơ hội ngàn năm có một của chúng ta!"
Tất nhiên, Lưu Công Thiên của lưu gia, tam gia của Phùng gia và các đại gia tộc khác cũng muốn mời Hồng U Tử đi ăn tối. Mục đích đều giống nhau, là muốn nịnh bợ Hồng U Tử, sau đó tìm cơ hội gia nhập Thương hội Trấn Nam!
Ngay lập tức, Hồng U Tử đã trở thành nhân vật được yêu thích ở Dương Thành. Tất nhiên, người nổi tiếng nhất là nữ thần chiến tranh Tiêu Băng Tuyết!
Nhưng không ai có thể nghĩ rằng hai nhân vật nổi danh này đều có liên quan đến Diệp Huyền.
…
Văn phòng tổ tám.
"Đại ca, anh quá lợi hại rồi! Chỉ với một chiêu đã phế bỏ tay Ngô Long Tôn!"
Ánh mắt Dương Duy tỏa ra ánh sao, mặt mũi đầy cao hứng!
"Chuyện nhỏ mà thôi."
Diệp Huyền lại rất nhẹ nhàng, đúng lúc này, điện thoại của hắn reo lên.
Dương Duy vô thức nhìn lướt qua, đôi mắt mở to đầy sợ hãi. Bởi vì cái tên đang hiển thị trên điện thoại Diệp Huyền là - Diệp Trấn Nam!
"Diệp Trấn Nam?"
Phải biết, cái tên này có thể nói là như sấm bên tai!
Thương nhân trên đỉnh!
Chủ tịch Thương Hội Trấn Nam!
Nguyên lão cao cấp của tổng Thương hội Long Quốc!
Mỗi một cái danh xưng của ông ta đều nổi tiếng!
"Đại ca, Diệp Trấn Nam này có phải là người mà em biết không?"
Dương Duy hưng phấn đến mức không ngậm miệng được, vội vàng hỏi Diệp Huyền.
"Câm miệng!"
Diệp Huyền không khỏi liếc mắt một cái, ra hiệu Dương Duy đừng nói nữa, sau đó hắn bắt máy: "Này, lão Diệp, sao vậy?"
Đúng vậy, đây quả thật là cuộc gọi của Diệp Trấn Nam.
"Thiếu gia, cách xử lý của tôi có ổn không?"
Diệp Trấn Nam dường như đang mỉm cười, nhưng trên thực tế lại vô cùng lo lắng.
"Cũng được!"
Diệp Huyền không biết trong phòng họp đã xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ mọi người trong công ty đều đang ăn mừng, điều này chứng tỏ Hồng U Tử đã làm rất tốt. Nghe được lời khẳng định của Diệp Huyền, Diệp Trấn Nam thở phào nhẹ nhõm:
"Thiếu gia, xin đừng lo lắng, chúng tôi tuyệt đối không để lộ tin tức về thân phận của cậu!"
"Ừ!"
Diệp Huyền cũng không hy vọng Lâm Thanh Nham biết hắn là người ở phía sau trợ giúp, nếu không sợ là cô lại tự mình đa tình, cho rằng hắn yêu cô sâu đậm nữa. Phụ nữ, thực sự là vừa tự luyến vừa phiền phức!
Đặc biệt là khi một người ngã vào bể tình, có thể vì yêu sinh hận mà làm ra những điều không thể hiểu được. Sau khi hỏi thêm hai câu, Diệp Huyền cúp điện thoại.
Dương Duy cuối cùng không nhịn được nữa, đầy mong đợi hỏi: "Đại ca, đây là Diệp Trấn Nam, chủ tịch của Thương hội Trấn Nam sao?"
"Đúng đúng đúng!"
Diệp Huyền trừng mắt: "Sao cậu lại dài dòng như vậy? Nhất định phải hỏi cho ra à?"
"Trời ạ!"
Dương Duy không bận tâm đến thái độ của Diệp Huyền, kích động hét lên: "Đại ca, anh thật sự là con ngoài giá thú của Diệp Trấn Nam? Điều này cũng có thể lý giải tại sao Hồng U Tử lại nghe lời anh!"
"Con ngoài giá thú? Cái gì vậy chứ?"
Diệp Huyền tránh xa Dương Duy: "Tôi phong lưu phóng khoáng như vậy, có liên quan gì đến lão già kia chứ?"
"Cũng đúng!" Dương Duy cười ha hả, vô cùng hưng phấn: "Anh gọi ông ấy là lão Diệp, vậy chứng tỏ hai người có thân phận tương đương nhau! Thật quá lợi hại, anh và ông ấy là anh em sao?"
Diệp Huyền thật sự bị chấn động bởi mạch não của Dương Duy: "Thôi, cậu có thể đoán được cái gì thì chính là cái đó! Nhưng nhớ kỹ, nếu cậu dám lộ ra chuyện tôi biết Diệp Trấn Nam, tôi sẽ băm chim nhỏ của cậu!"
"He he he!"
Dương Duy cười đầy nịnh nọt, mặt mũi tràn đầy sùng bái: "Đại ca, anh thật sự quá lợi hại! Từ nay về sau anh phải nhớ em là đàn em của anh đó nha! Đại ca, uống trà nào!"
…
Chi nhánh Thương hội Trấn Nam.
Sau khi Diệp Trấn Nam tán gẫu với Diệp Huyền một lúc, trên mặt nở nụ cười nhẹ nhàng. Diệp Huyền có tính tình rất tốt, nhưng Diệp Trấn Nam vẫn luôn rất kính trọng Diệp Huyền, tuyệt đốt luôn chấp hành nghiêm ngặt mệnh lệnh của hắn. Không lâu sau, ông lại bấm số điện thoại của Hồng U Tử.
"Anh Diệp!" Thái độ của Hồng U Tử rất cung kính.
"Cậu làm rất tốt, cậu Diệp khá hài lòng!"
Diệp Trấn Nam khẽ mỉm cười, một lời khen hiếm có. Ông ở vị trí cao, có thể nói là được hàng ngàn người ngưỡng mộ, hiếm khi khen ngợi người khác. Lần này có thể nói là một ngoại lệ.
Hồng U Tử ở đầu bên kia điện thoại lập tức yên lòng: "Vậy là tốt rồi! Chỉ cần ngài Diệp hài lòng, tôi an tâm rồi!"
"Ừm."
Diệp Trấn Nam nhẹ giọng đáp: "Cậu tiếp tục nhìn chằm chằm Tập đoàn Lâm thị, nếu có chuyện gì thì thông báo cho tôi càng sớm càng tốt!"
Nghe được Diệp Trấn Nam lại ra lệnh, Hồng U Tử lập tức xốc lại tinh thần. Đây là một cơ hội tuyệt vời để thể hiện!
"Anh Diệp, xin đừng lo lắng! Tôi nhất định sẽ tiếp tục chú ý đến Tập đoàn Lâm thị, có bất kỳ tin tức gì sẽ ngay lập tức thông báo cho anh!"
"Được!"
Giọng nói của Diệp Trấn Nam dịu đi một chút: "Lúc trước cậu từng nói với tôi là muốn thành lập một đội kỹ thuật đúng không?"
"Tôi đồng ý, tôi sẽ phân bổ cho cậu kinh phí 80 triệu, khi nào dùng hết thì báo tôi!"
"Cậu là người làm việc đáng tin cậy, tôi biết cậu có thể!"
Nghe được lời này, Hồng U Tử lập tức kích động, có cảm giác giống như đang nằm mơ: "Anh Diệp, anh, anh đồng ý?"
Vấn đề thành lập đội này thật ra đã được đề cập với Diệp Trấn Nam từ ba tháng trước. Nhưng rủi ro rất lớn, lại không có nhiều kinh nghiệm, vì vậy Diệp Trấn Nam không đồng ý.
"Làm đi, thua lỗ cũng không thành vấn đề! Tuy nhiên, tôi vẫn hy vọng cậu có thể chứng minh bản thân!"
Nói xong, Diệp Trấn Nam cúp điện thoại. Hồng U Tử phấn khích đến mức khoa tay múa chân. Đương nhiên, hắn biết Diệp Trấn Nam thay đổi quyết định là vì hắn đã làm tốt trong việc của Diệp Huyền.
"Diệp Huyền thiếu gia!"
Hồng U Tử thông minh như vậy, đương nhiên hiểu chuyện này có liên quan đến Diệp Huyền. Người thanh niên bí ẩn kia, ngay cả Diệp Trấn Nam rất cung kính như thế, vậy thì tất nhiên thân phận của cậu ấy không đơn giản!
Từ nay về sau, khi hắn nhìn thấy Diệp Huyền nhất định phải trông trọng gọi một tiếng thiếu gia!
Hồng U Tử vô cùng biết ơn Diệp Huyền, nếu không phải chuyện của Diệp Huyền cho hắn cơ hội thì hắn cũng sẽ không được Diệp Trấn Nam ưu ái như vậy.
"Mình quyết định, phải tổ chức một bữa tiệc, mời Diệp Huyền thiếu gia ăn cơm, tạo mối quan hệ tốt với cậu ấy mới được!"
…
Tập đoàn Lâm thị.
Tới giờ tan tầm, Lâm Thanh Nham mệt mỏi ngừng làm việc. Đồng thời, cô cũng buông bỏ tảng đá lớn trong lòng. Nghĩ đến những biến cố ngày hôm nay, những thăng trầm thực sự khiến người ta hồi hộp và xúc động.
"Đúng như Diệp Huyền nói, chuyện hôm nay quả thực là hồi sinh từ tuyệt cảnh, khổ tận cam lai!"
Trong lòng cô rất biết ơn Diệp Huyền đã khẳng định và ủng hộ cô, và càng cảm ơn Diệp Huyền vì đã bỏ qua mâu thuẫn và đưa tay giúp đỡ vào thời điểm quan trọng!
"Mình cũng phải gạt bỏ thành kiến của mình và hòa thuận với anh ta, có lẽ còn có thể…"
Lâm Thanh Nham không khỏi ảo tưởng, nếu cô và Diệp Huyền ở bên nhau, nói không chừng cũng sẽ hạnh phúc đúng không?
"Chẳng lẽ, mình thật sự có duyên với anh ta sao?"
Nghĩ như vậy, Lâm Thanh Nham gửi tin nhắn cho Diệp Huyền: "Này, biến thái, tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn đi ăn tối với anh!"
Sau khi tin nhắn được gửi đi, Lâm Thanh Nham rất căng thẳng và chờ mong, không biết Diệp Huyền sẽ trả lời như thế nào.
Giang Kim Bưu đột nhiên trở nên hăng hái: "Đúng vậy, đây là cơ hội ngàn năm có một của chúng ta!"
Tất nhiên, Lưu Công Thiên của lưu gia, tam gia của Phùng gia và các đại gia tộc khác cũng muốn mời Hồng U Tử đi ăn tối. Mục đích đều giống nhau, là muốn nịnh bợ Hồng U Tử, sau đó tìm cơ hội gia nhập Thương hội Trấn Nam!
Ngay lập tức, Hồng U Tử đã trở thành nhân vật được yêu thích ở Dương Thành. Tất nhiên, người nổi tiếng nhất là nữ thần chiến tranh Tiêu Băng Tuyết!
Nhưng không ai có thể nghĩ rằng hai nhân vật nổi danh này đều có liên quan đến Diệp Huyền.
…
Văn phòng tổ tám.
"Đại ca, anh quá lợi hại rồi! Chỉ với một chiêu đã phế bỏ tay Ngô Long Tôn!"
Ánh mắt Dương Duy tỏa ra ánh sao, mặt mũi đầy cao hứng!
"Chuyện nhỏ mà thôi."
Diệp Huyền lại rất nhẹ nhàng, đúng lúc này, điện thoại của hắn reo lên.
Dương Duy vô thức nhìn lướt qua, đôi mắt mở to đầy sợ hãi. Bởi vì cái tên đang hiển thị trên điện thoại Diệp Huyền là - Diệp Trấn Nam!
"Diệp Trấn Nam?"
Phải biết, cái tên này có thể nói là như sấm bên tai!
Thương nhân trên đỉnh!
Chủ tịch Thương Hội Trấn Nam!
Nguyên lão cao cấp của tổng Thương hội Long Quốc!
Mỗi một cái danh xưng của ông ta đều nổi tiếng!
"Đại ca, Diệp Trấn Nam này có phải là người mà em biết không?"
Dương Duy hưng phấn đến mức không ngậm miệng được, vội vàng hỏi Diệp Huyền.
"Câm miệng!"
Diệp Huyền không khỏi liếc mắt một cái, ra hiệu Dương Duy đừng nói nữa, sau đó hắn bắt máy: "Này, lão Diệp, sao vậy?"
Đúng vậy, đây quả thật là cuộc gọi của Diệp Trấn Nam.
"Thiếu gia, cách xử lý của tôi có ổn không?"
Diệp Trấn Nam dường như đang mỉm cười, nhưng trên thực tế lại vô cùng lo lắng.
"Cũng được!"
Diệp Huyền không biết trong phòng họp đã xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ mọi người trong công ty đều đang ăn mừng, điều này chứng tỏ Hồng U Tử đã làm rất tốt. Nghe được lời khẳng định của Diệp Huyền, Diệp Trấn Nam thở phào nhẹ nhõm:
"Thiếu gia, xin đừng lo lắng, chúng tôi tuyệt đối không để lộ tin tức về thân phận của cậu!"
"Ừ!"
Diệp Huyền cũng không hy vọng Lâm Thanh Nham biết hắn là người ở phía sau trợ giúp, nếu không sợ là cô lại tự mình đa tình, cho rằng hắn yêu cô sâu đậm nữa. Phụ nữ, thực sự là vừa tự luyến vừa phiền phức!
Đặc biệt là khi một người ngã vào bể tình, có thể vì yêu sinh hận mà làm ra những điều không thể hiểu được. Sau khi hỏi thêm hai câu, Diệp Huyền cúp điện thoại.
Dương Duy cuối cùng không nhịn được nữa, đầy mong đợi hỏi: "Đại ca, đây là Diệp Trấn Nam, chủ tịch của Thương hội Trấn Nam sao?"
"Đúng đúng đúng!"
Diệp Huyền trừng mắt: "Sao cậu lại dài dòng như vậy? Nhất định phải hỏi cho ra à?"
"Trời ạ!"
Dương Duy không bận tâm đến thái độ của Diệp Huyền, kích động hét lên: "Đại ca, anh thật sự là con ngoài giá thú của Diệp Trấn Nam? Điều này cũng có thể lý giải tại sao Hồng U Tử lại nghe lời anh!"
"Con ngoài giá thú? Cái gì vậy chứ?"
Diệp Huyền tránh xa Dương Duy: "Tôi phong lưu phóng khoáng như vậy, có liên quan gì đến lão già kia chứ?"
"Cũng đúng!" Dương Duy cười ha hả, vô cùng hưng phấn: "Anh gọi ông ấy là lão Diệp, vậy chứng tỏ hai người có thân phận tương đương nhau! Thật quá lợi hại, anh và ông ấy là anh em sao?"
Diệp Huyền thật sự bị chấn động bởi mạch não của Dương Duy: "Thôi, cậu có thể đoán được cái gì thì chính là cái đó! Nhưng nhớ kỹ, nếu cậu dám lộ ra chuyện tôi biết Diệp Trấn Nam, tôi sẽ băm chim nhỏ của cậu!"
"He he he!"
Dương Duy cười đầy nịnh nọt, mặt mũi tràn đầy sùng bái: "Đại ca, anh thật sự quá lợi hại! Từ nay về sau anh phải nhớ em là đàn em của anh đó nha! Đại ca, uống trà nào!"
…
Chi nhánh Thương hội Trấn Nam.
Sau khi Diệp Trấn Nam tán gẫu với Diệp Huyền một lúc, trên mặt nở nụ cười nhẹ nhàng. Diệp Huyền có tính tình rất tốt, nhưng Diệp Trấn Nam vẫn luôn rất kính trọng Diệp Huyền, tuyệt đốt luôn chấp hành nghiêm ngặt mệnh lệnh của hắn. Không lâu sau, ông lại bấm số điện thoại của Hồng U Tử.
"Anh Diệp!" Thái độ của Hồng U Tử rất cung kính.
"Cậu làm rất tốt, cậu Diệp khá hài lòng!"
Diệp Trấn Nam khẽ mỉm cười, một lời khen hiếm có. Ông ở vị trí cao, có thể nói là được hàng ngàn người ngưỡng mộ, hiếm khi khen ngợi người khác. Lần này có thể nói là một ngoại lệ.
Hồng U Tử ở đầu bên kia điện thoại lập tức yên lòng: "Vậy là tốt rồi! Chỉ cần ngài Diệp hài lòng, tôi an tâm rồi!"
"Ừm."
Diệp Trấn Nam nhẹ giọng đáp: "Cậu tiếp tục nhìn chằm chằm Tập đoàn Lâm thị, nếu có chuyện gì thì thông báo cho tôi càng sớm càng tốt!"
Nghe được Diệp Trấn Nam lại ra lệnh, Hồng U Tử lập tức xốc lại tinh thần. Đây là một cơ hội tuyệt vời để thể hiện!
"Anh Diệp, xin đừng lo lắng! Tôi nhất định sẽ tiếp tục chú ý đến Tập đoàn Lâm thị, có bất kỳ tin tức gì sẽ ngay lập tức thông báo cho anh!"
"Được!"
Giọng nói của Diệp Trấn Nam dịu đi một chút: "Lúc trước cậu từng nói với tôi là muốn thành lập một đội kỹ thuật đúng không?"
"Tôi đồng ý, tôi sẽ phân bổ cho cậu kinh phí 80 triệu, khi nào dùng hết thì báo tôi!"
"Cậu là người làm việc đáng tin cậy, tôi biết cậu có thể!"
Nghe được lời này, Hồng U Tử lập tức kích động, có cảm giác giống như đang nằm mơ: "Anh Diệp, anh, anh đồng ý?"
Vấn đề thành lập đội này thật ra đã được đề cập với Diệp Trấn Nam từ ba tháng trước. Nhưng rủi ro rất lớn, lại không có nhiều kinh nghiệm, vì vậy Diệp Trấn Nam không đồng ý.
"Làm đi, thua lỗ cũng không thành vấn đề! Tuy nhiên, tôi vẫn hy vọng cậu có thể chứng minh bản thân!"
Nói xong, Diệp Trấn Nam cúp điện thoại. Hồng U Tử phấn khích đến mức khoa tay múa chân. Đương nhiên, hắn biết Diệp Trấn Nam thay đổi quyết định là vì hắn đã làm tốt trong việc của Diệp Huyền.
"Diệp Huyền thiếu gia!"
Hồng U Tử thông minh như vậy, đương nhiên hiểu chuyện này có liên quan đến Diệp Huyền. Người thanh niên bí ẩn kia, ngay cả Diệp Trấn Nam rất cung kính như thế, vậy thì tất nhiên thân phận của cậu ấy không đơn giản!
Từ nay về sau, khi hắn nhìn thấy Diệp Huyền nhất định phải trông trọng gọi một tiếng thiếu gia!
Hồng U Tử vô cùng biết ơn Diệp Huyền, nếu không phải chuyện của Diệp Huyền cho hắn cơ hội thì hắn cũng sẽ không được Diệp Trấn Nam ưu ái như vậy.
"Mình quyết định, phải tổ chức một bữa tiệc, mời Diệp Huyền thiếu gia ăn cơm, tạo mối quan hệ tốt với cậu ấy mới được!"
…
Tập đoàn Lâm thị.
Tới giờ tan tầm, Lâm Thanh Nham mệt mỏi ngừng làm việc. Đồng thời, cô cũng buông bỏ tảng đá lớn trong lòng. Nghĩ đến những biến cố ngày hôm nay, những thăng trầm thực sự khiến người ta hồi hộp và xúc động.
"Đúng như Diệp Huyền nói, chuyện hôm nay quả thực là hồi sinh từ tuyệt cảnh, khổ tận cam lai!"
Trong lòng cô rất biết ơn Diệp Huyền đã khẳng định và ủng hộ cô, và càng cảm ơn Diệp Huyền vì đã bỏ qua mâu thuẫn và đưa tay giúp đỡ vào thời điểm quan trọng!
"Mình cũng phải gạt bỏ thành kiến của mình và hòa thuận với anh ta, có lẽ còn có thể…"
Lâm Thanh Nham không khỏi ảo tưởng, nếu cô và Diệp Huyền ở bên nhau, nói không chừng cũng sẽ hạnh phúc đúng không?
"Chẳng lẽ, mình thật sự có duyên với anh ta sao?"
Nghĩ như vậy, Lâm Thanh Nham gửi tin nhắn cho Diệp Huyền: "Này, biến thái, tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn đi ăn tối với anh!"
Sau khi tin nhắn được gửi đi, Lâm Thanh Nham rất căng thẳng và chờ mong, không biết Diệp Huyền sẽ trả lời như thế nào.
Bình luận facebook