Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5791-5795
Chương 5791: Miệng lưỡi.
Tiểu Bút: “Dung hợp cùng thời không và quy tắc Đại đạo”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Dung hợp?"
Tiểu Bút: “Chính xác”.
Diệp Huyên: “E là không dễ như huynh nói đâu”.
Tiểu Bút: “Với người khác thì sẽ rất khó, nhưng với cậu thì dễ òm”.
Diệp Huyên: “Nghĩa là sao?"
Tiểu Bút: “Vì cậu có đạo ấn trong tay! Đừng vội xem thường, nó cũng từng thuộc về Đạo Môn ở thời trật tự cũ, kinh khủng vô cùng. Nó không chỉ tượng trưng cho thân phận mà còn đại diện cho chủ nhân, cường giả Đạo Môn càng mạnh càng không dám làm trái lời. Có nó rồi, cậu muốn dung hợp với thời không chỉ là chuyện cỏn con”.
Diệp Huyên: “Để ta thử xem”.
Hắn nhắm mắt lại, gọi đạo ấn xuất hiện giữa trán.
Rồi ngồi xuống cảm nhận bốn phía.
Tiểu Bút hỏi: “Cảm nhận được đạo tắc tuế nguyệt quanh đây không?"
Diệp Huyên gật đầu: “Được”.
Tiểu Bút: “Dùng nó để dung hợp với thời không đi”.
Diệp Huyên gật đầu rồi thử giao lưu với pháp tắc tuế nguyệt, nhưng sau đó lại cau mày khi nhận ra nó đang ra sức chống đối kịch liệt, còn mang theo địch ý với hắn.
Tiểu Bút thốt lên: “Mang đạo ấn ra cho nó xem, còn lì nữa thì đập luôn!"
Diệp Huyên có một thoáng cứng đờ nhưng vẫn làm theo. Pháp tắc tuế nguyệt kia thấy đạo ấn được đẩy đến trước mặt mình thì lập tức vứt bỏ toàn bộ địch ý rồi nhanh chóng chủ động dung hợp cùng Diệp Huyên.
Hắn thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may nó còn biết nể mặt nhau!
Tiểu Bút: “Để nó dung hợp với cậu đi”.
Diệp Huyên ngẩn ra: “Để nó làm gì?"
Tiểu Bút: “Dung hợp chứ không phải chiếm đoạt thì có gì mà nó không chịu chứ. Chưa kể nếu dung hợp thì không phải lẽo đẽo theo cậu mỗi ngày nữa”.
Diệp Huyên gật đầu: “Để thử xem”.
Rồi bắt đầu dung hợp với pháp tắc tuế nguyệt, nhưng sau đó phát hiện nó đang tỏ vẻ chống đối.
Tiểu Bút: “Dụ nó đi!"
Diệp Huyên ngơ ra: “Dụ kiểu gì?"
Tiểu Bút: “Cứ nhận là chuyển thế của chủ nhân là được”.
Diệp Huyên ngây ra như tượng.
Tiểu Bút: “Cậu không dụ dỗ thì làm sao nó chịu phối hợp?"
Thế là hắn gật gù: “Huynh nói chí phải!"
Rồi hắn lại bắt đầu bắt chuyện với pháp tắc tuế nguyệt, nhận mình là chuyển thế của chủ nhân bút Đại đạo như lời Tiểu Bút chỉ cho.
Pháp tắc tuế nguyệt kia nghe xong thì kích động hẳn lên.
Nó hóa thành một tia sáng chui vào giữa trán hắn.
Uỳnh!
Thân hình Diệp Huyên bất chợt run rẩy trước khi có một luồng sức mạnh đáng sợ tuôn trào ra.
Đó là Tuế Nguyệt Chi Lực!
Vô cùng vô tận!
Diệp Huyên cả kinh.
Tiểu Bút nói: “Tuế Nguyệt Chi Lực đến từ pháp tắc tuế nguyệt, cậu dung hợp được với nó đồng nghĩa với việc sở hữu Tuế Nguyệt Chi Lực vô tận. Bây giờ nếu đấu một chọi một với vị Tín công chúa kia thì nàng ấy hẳn không phải là đối thủ của cậu!"
Diệp Huyên thở dài: “Thế này không phải hack thì là gì?"
Tiểu Bút: “Với ta thì chỉ cần cậu không gọi chi viện tới thì bật hack đã là khiêm tốn lắm rồi”.
Diệp Huyên: “...”
Tiểu Bút tiếp tục: “Cậu thử cảm nhận thời không tuế nguyệt xem”.
Diệp Huyên gật đầu rồi nhắm mắt làm theo, sau đó trở nên hưng phấn tột độ.
Bởi vì hắn và thời không tuế nguyệt đã hòa làm một thể rồi!
Diệp Huyên sung sướng vô cùng.
Tiểu Bút: “Thử gấp nó xem”.
Diệp Huyên xoay bàn tay phải một cái, toàn bộ thời không tuế nguyệt vặn vẹo theo, nơi tầm mắt có thể nhìn tới bị gấp lại thành một đường thẳng dài cả mấy chục triệu dặm với tâm điểm là Diệp Huyên.
Diệp Huyên nhìn nó mà kích động không thôi.
Một kiếm này chém ra, ai có thể chịu nổi?
E rằng cả Vô Biên Chủ cũng phải quỳ xuống chứ hả?
Vô Biên Chủ: “..”.
Diệp Huyên nhìn đường thẳng trong tay, thì thầm: “Thì ra tu luyện lại dễ đến vậy! Trước kia ta thấy khó là do dùng sai cách, phương pháp mới là quan trọng nhất!"
Tiểu Bút ra vẻ muốn nói lại thôi.
Diệp Huyên hỏi nó: “Tiểu Bút, ta có thể dùng phương pháp này để gấp thời không Linh Độ được không?"
Tiểu Bút trầm ngâm một hồi mới đáp: “Có thể thử xem”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Sao vậy? Chẳng lẽ pháp tắc của thời không Linh Độ có gì đặc biệt hơn?"
Tiểu Bút: “Đúng là vậy thật”.
Diệp Huyên: “Nghĩa là sao?"
Tiểu Bút: “Nó thông minh hơn, khó dụ hơn”.
Diệp Huyên: “...”
Tiểu Bút: “Nhưng bây giờ cậu đã có thể đi đến thời không Linh Độ để tu luyện Tuế Nguyệt Chi Lực rồi. Mấy đại lão ở đó đều rất mạnh, cậu có thể học hỏi theo. Tin ta đi, họ dù gì cũng là đại lão cao cấp đến từ nhiều vị diện khác nhau, chắc chắn sẽ giúp ích cho cậu rất nhiều!"
Diệp Huyên chần chừ: “Liệu họ có chịu nể mặt ta không ấy chứ?"
Tiểu Bút: “Cái này thì phải xem miệng lưỡi cậu dẻo đến đâu”.
Diệp Huyên: “...”
Một hồi sau, hắn đứng dậy đi đến thời không Linh Độ.
Đã có thời không tuế nguyệt trong tay rồi, hắn muốn giao thủ vài chiêu với mấy đại lão ở đó.
Oai như cóc!
Chương 5792: Thiên Kiếp
Trước khi đi thời không Linh Độ, Diệp Huyên đi tới Đế quốc Cổ!
Không thể không nói, hiệu suất của Tín công chúa thật sự rất nhanh, thư viện Quan Huyên đã xây dựng xong ở Đế Đô của Đế quốc Cổ, hơn nữa quy mô còn rất lớn, chỉ đại điện đã có hơn một trăm toà!
Có thể nhìn ra Tín công chúa đang nghiêm túc!
Trên tầng mây, Tín công chúa nhìn thư viện Quan Huyên hùng vĩ bên dưới, cười nói: “Diệp công tử, cậu thấy sao?”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua, gật nhẹ đầu: “Rất hài lòng!”
Tín công chúa gật đầu: “Ta đã tuyển được một nhóm nhà thông thái, trong đó có không ít người là đại học sĩ của Đế quốc Cổ ta, vì tránh dẫn đến phiền phức sau này, ta để bọn họ bắt đầu học tập Quan Huyên pháp”.
Diệp Huyên nhìn về phía Tín công chúa: “Quan Huyên pháp có mâu thuẫn với luật pháp của Đế quốc Cổ không?”
Tín công chúa gật đầu: “Có!”
Diệp Huyên nhìn Tín công chúa, không nói một lời.
Tín công chúa cười nói: “Nếu có mâu thuẫn, Quan Huyên pháp sẽ làm chủ!”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Tín công chúa, ta sắp phải đi đến thời không Linh Độ, cô có hứng thú đi cùng không? Có lẽ chúng ta sẽ học tập được nhiều điều ở nơi đó!”
Tín công chúa chớp mắt: “Đương nhiên rồi!”
Nàng ấy biết, Diệp Huyên đang báo đáp cho mình!
Diệp Huyên cười nói: “Đi!”
Dứt lời, hai người lập tức biến mất.
…
Thời không Linh Độ.
Diệp Huyên và Tín công chúa vừa đi vào thời không Linh Độ đã cảm nhận được sự lạnh lẽo thấu xương, nhưng hai người vẫn có thể chịu đựng được.
Lúc này, cô bé váy trắng kia lại xuất hiện trước mặt hai ngời!
Thấy Diệp Huyên, cô bé váy trắng hơi nhíu mày: “Tại sao lại là ngươi?”
Diệp Huyên đen mặt: “Có phải người cướp bóc ở đây không?”
Cô bé váy trắng nhìn Diệp Huyên, không nói một lời.
Diệp Huyên nhìn thanh đao bên hông cô bé váy trắng, sau đó hỏi: “Ngươi là đao tu à?”
Cô bé váy trắng xoay người rời đi!
Cô bé không muốn nhìn thấy người đàn ông này!
Diệp Huyên đột nhiên đổi theo, lúc này, cô bé váy trắng xoay người nhìn về phía hắn. Cô bé cứ nhìn chằm chằm vào hắn như thế, không nói một lời.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Nói chuyện một lát đi!”
Cô bé lạnh nhạt hỏi: “Nói chuyện gì?”
Diệp Huyên đáp: “Có phải ngươi cần tiền lắm không?”
Cô bé nhìn hắn: “Ngươi cho ta à?”
Diệp Huyên mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện, trong nhẫn có chứa mười nghìn Mạt Pháp Tinh!
Cô bé nhìn thoáng qua nhẫn chứa đồ, sau đó nói: “Cảm ơn!”
Nói xong, cô bé cất nhẫn đi, xoay người biến thành một tia đao quang biến mất!
Mẹ kiếp!
Diệp Huyên ngơ ngác!
Con mẹ nó!
Ngươi lấy xong là đi ngay à?
Hả?
Ngươi là cướp sao?
Diệp Huyên đen mặt, cô gái này đúng là không có đạo đức!
Một lát sau, thấy cô bé thật sự không quay lại, hắn cũng hiểu đối phương không có ý định quay lại!
Diệp Huyên cất lời: “Chúng ta đi thôi!”
Sau đó, hắn dẫn theo Tín công chúa đi về phía xa.
Nhưng hắn vẫn hơi tức giận, mẹ kiếp, sao người nơi này lại mặt dày thế?
Đi không bao lâu, Diệp Huyên và Tín công chúa đi tới đồi Phong Bạo, lúc này, trên đồi Phong Bạo rất yên tĩnh, không có sấm chớp.
Diệp Huyên nhìn đồi Phong Bạo: “Ngọn đồi này trải qua lôi kiếp như thế vẫn không bị huỷ diệt, lại còn tồn tại biết bao nhiêu năm…”
Tín công chúa chớp mắt: “Ngươi cảm thấy ngọn đồi này không đơn giản à?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”
Tín công chúa quay đầu nhìn về phía đồi Phong Bạo: “Nhưng nó rất nguy hiểm!”
Diệp Huyên chợt nói: “Tiểu Bút, lôi kiếp này có Linh không?”
Tiểu Bút đáp: “Có! Hơn nữa nó còn là thiên kiếp lợi hại nhất hiện giờ, tên của nó là Thiên Kiếp!”
Diệp Huyên hỏi: “Huynh có quen biết nó không?”
Tiểu Bút nói: “Không quen!”
Diệp Huyên cau mày: “Không quen?”
Tiểu Bút khẳng định: “Thật sự không quen! Cậu muốn làm gì?”
Diệp Huyên đáp: “Ta muốn đi lên đồi xem thử, nhưng sợ nó đánh ta!”
Tiểu Bút im lặng một lát rồi nói: “Vậy cậu có thể thử thương lượng với nó!”
Diệp Huyên hỏi: “Nó có biết đạo ấn không?”
Tiểu Bút đáp: “Cậu thử xem!”
Diệp Huyên gật đầu, hắn nhìn về phía Tín công chúa: “Cô đợi ta ở đây, ta đi thử xem sao!”
Dứt lời, hắn đi về phía đồi Phong Bạo!
Diệp Huyên vừa đi tới đồi Phong Bạo, một vùng mây đen lập tức xuất hiện bên trên.
Lúc này, mấy chục khí thế mạnh mẽ xuất hiện xung quanh đồi Phong Bạo.
Có người muốn đi lên đồi Phong Bạo?
Mọi người đều thấy khá ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy Diệp Huyên, ai nấy đều sửng sốt!
Cô bé váy trắng kia cũng có mặt, cô bé nhìn Diệp Huyên, hơi nhíu mày.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Diệp Huyên bước lên đồi Phong Bạo, lúc này, trong mây đen kia đột nhiên xuất hiện một tia chớp!
Mọi người liên tục lùi về sau!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía mây đen: “Nói chuyện chút đi!”
Nét mặt mọi người cứng đờ.
Mà Thiên Kiếp kia dường như không có ý định trò chuyện!
Lúc này, giữa chân mày Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện một đạo ấn.
Một bóng dáng hư ảo xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Thiên Kiếp!
Sắc mặt mọi người xung quanh đều vô cùng nặng nề!
Biết bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy bản thể của Thiên Kiếp xuất hiện!
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên trước mặt: “Ngươi muốn nói chuyện gì?”
Diệp Huyên đáp: “Bất cứ một ai bước lên đồi Phong Bạo đều phải chịu Thiên Kiếp của ngươi sao?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Phải!”
Diệp Huyên chần chừ một lát rồi hỏi: “Có thể thay đổi quy tắc chút không?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên, không nói một lời.
Diệp Huyên hỏi: “Ngươi đã ở đây bao nhiêu năm rồi?”
Thiên Kiếp đáp: “Không nhớ nổi nữa!”
Diệp Huyên chớp mắt: “Ngươi cảm thấy ta thế nào?”
Chương 5793: Đến chơi đúng không?
Thiên Kiếp thẳng thắn: “Rất yếu!”
Diệp Huyên đen mắt: “Ý ta là sau này ta sẽ thế nào?”
Thiên Kiếp lắc đầu: “Ngươi có thể nói thẳng không, ví dụ như ngươi có thể cho ta lợi ích gì…”
Diệp Huyên chớp mắt, mẹ kiếp, tên này khó chịu thế!
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Sau này ta sẽ đến thế giới Hư Chân, ta cảm thấy ta có thể dẫn ngươi theo!”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên tiếp tục: “Ngươi cảm thấy ta có thực lực này không?”
Dứt lời, hắn lấy kiếm Thanh Huyên ra đưa cho Thiên Kiếp.
Thiên Kiếp nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó nói: “Ta nói thật, tuy ngươi là người thiên mệnh, nhưng ngươi quá yếu, trước mắt, đừng nói đi đến thế giới Hư Chân, dù là Sinh Tử Lộ ngươi cũng không qua nổi! Không đúng, phải nói là ngay cả chỗ của ta ngươi cũng không qua nổi!”
Diệp Huyên nói: “Sau này! Chúng ta đang nói đến chuyện sau này!”
Thiên Kiếp im lặng một lúc lâu mới nói: “Ngươi phải để ta tin tưởng sau này chắc chắn ngươi có thể đi đến thế giới Hư Chân, hơn nữa là có thể dẫn ta theo!”
Diệp Huyên im lặng một lát rồi hỏi: “Ngươi biết đã có bao nhiêu người từng đến thế giới Hư Chân không?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Từ trước đến giờ, có năm ngươi đã đi qua chỗ của ta!”
Diệp Huyên mở lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng vung lên, bức vẽ của người đàn ông áo xanh xuất hiện trước mặt Thiên Kiếp.
Diệp Huyên nhìn Thiên Kiếp: “Nhận ra ông ấy không?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Kiếm chủ áo xanh, người thiên mệnh kiếp trước! Ông ấy từng đi qua nơi này!”
Diệp Huyên nói: “Ông ấy là cha của ta!”
Thiên Kiếp im lặng.
Diệp Huyên lại vung tay phải, bức vẽ của Tiêu Dao Tử xuất hiện trước mặt Thiên Kiếp: “Nhận ra người này không?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Kiếm tu Tiêu Dao… Hắn cũng đi qua chỗ của ta!”
Diệp Huyên cất lời: “Đây là đại ca ta!”
Thiên Kiếp không nói gì.
Diệp Huyên lại nhẹ nhàng vung tay phải, bức vẽ của cô gái váy trắng xuất hiện trước mặt Thiên Kiếp: “Ngươi có biết nàng không?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên: “Ta biết, nàng là muội muội của ngươi!”
Diệp Huyên gật đầu, sau đó, đạo ấn xuất hiện ở giữa chân mày hắn: “Cái này ta cũng không cần nhiều lời với ngươi đúng không?”
Thiên Kiếp im lặng, đương nhiên nó nhận ra đạo ấn!
Diệp Huyên nói: “Cả nhà ta đều đã đến thế giới Hư Chân, cho nên, ngươi cảm thấy sau này ta không thể đến đó à?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Đồi Phong Bạo này có thể chịu được Thiên Kiếp Chi Lôi của ngươi, chắc chắn nó không đơn giản, đúng không?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Ngọn núi này đã biến chất, có thể nói, bây giờ nó chính là ngọn núi vững chắc nhất vũ trụ hiện tại! Hơn nữa, trong đó còn có năng lượng lôi hệ cực kỳ tinh thuần”.
Diệp Huyên nói: “Thứ này không có tác dụng với ngươi đúng không?”
Thiên Kiếp đáp: “Đúng!”
Diệp Huyên chớp mắt: “Ta có thể lấy nó đi không?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên: “Có thể! Nhưng nó rất cứng rắn! Ngươi lấy đi…”
Nói đến đây, nó đột nhiên nhìn về phía kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên, sau đó im lặng.
Diệp Huyên cười nói: “Còn một yêu cầu nho nhỏ nữa!”
Thiên Kiếp gật đầu: “Ngươi nói đi!”
Diệp Huyên đáp: “Thiên kiếp của ngươi rất có ích cho việc rèn luyện thân thể đúng không?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn dùng ta để rèn luyện thân thể?”
Diệp Huyên gật đầu: “Được chứ?”
Nòng cốt của hắn vẫn là Kiếm đạo, nhưng nếu có thể mượn thiên kiếp để rèn luyện thân thể thì hắn vẫn muốn, năng lượng của thiên kiếp này quá tinh thuần!
Thiên Kiếp trầm giọng nói: “Thân thể ngươi không thể chịu đựng lực lượng của ta!”
Diệp Huyên đáp: “Ngươi giảm uy lực xuống một chút, sau đó để ta từ từ làm quen!”
Thiên Kiếp hơi do dự, sau đó nói: “Có thể thử xem!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta thu ngọn núi này đây!”
Thiên Kiếp gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên há miệng cười, sau đó dưới ánh nhìn của mọi người, hắn thu hồi toàn bộ đồi Phong Bạo vào trong Tiểu Tháp.
Nhìn thấy cảnh này, những người xung quanh đều hoá đá!
Tên này đang làm gì thế?
Sau khi lấy đồi Phong Bạo, Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Kiếp: “Ngươi có công pháp để tu luyện thân thể không?”
Thiên Kiếp lắc đầu: “Ta không có!”
Diệp Huyên nhất thời hơi khó xử.
Không có công pháp, chỉ mượn thiên kiếp để rèn luyện thân thể sẽ không có tác dụng lớn lắm!
Diệp Huyên đột nhiên chỉ về phía một người đàn ông trung niên ở xa xa: “Người này tu luyện thân thể, ông ta từng đỡ một lôi kiếp của ta, ngươi hỏi ông ta đi!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên, người đàn ông vóc người vạm vỡ, để trần thân trên, cơ bắp gồ lên, vừa nhìn đã thấy là rất khoẻ!
Diệp Huyên đi tới trước mặt người đàn ông trung niên, cười nói: “Xin hỏi tiền bối xưng hô thế nào?”
Người đàn ông hơi chần chừ, sau đó đáp: “Đại Sơn, đến từ vũ trụ Cổ Nguyên! Chủ tu thân thể!”
Diệp Huyên hỏi: “Ông có thể cho ta mượn phương pháp luyện thể dùng một lát không?”
Người đàn ông im lặng.
Thiên Kiếp ở bên cạnh chợt cất lời: “Nếu ngươi không cho mượn, ta đánh chết ngươi!”
Mẹ kiếp!
Đại Sơn vội nói: “Được! Ta cho mượn!”
Dứt lời, ông ta chắp ngón tay, một tia sáng trắng bay vào giữa chân mày Diệp Huyên!
Kỷ Nguyên Đạo Thể!
Phương pháp luyện thể mạnh nhất của vũ trụ hiện tại!
Thấy Đại Sơn ngoan ngoãn đưa phương pháp luyện thể ra, mọi người xung quanh nhất thời đưa mắt nhiên nhau.
Con mẹ nó!
Tên này hành động vô lý quá!
Hắn đến vượt ải à?
Hay hắn đến chơi đúng không?
Chương 5794: Hâm mộ!
Kỷ Nguyên Đạo Thể!
Không thể không nói, Kỷ Nguyên Đạo Thể này thật sự rất mạnh, có thể nói là phương pháp luyện thể mạnh nhất của vũ trụ hiện tại!
Mà Đại Sơn này cũng không phải người bình thường, ông ta thật sự rất mạnh!
Thân thể đỡ được một lôi kiếp của Thiên Kiếp đã chứng minh là ông ta rất đáng sợ rồi!
Hơn nữa có thể đi đến đây chắc chắn đều là cường giả đứng đầu mỗi vũ trụ, hơn nữa gần như là người trước giờ chưa từng có!
Diệp Huyên đột nhiên lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ đưa cho Đại Sơn: “Tiền bối, ta không muốn nhận đồ của ông miễn phí!”
Bên trong nhẫn chứa đồ của một trăm nghìn Mạt Pháp Tinh!
Nhìn nhẫn chứa đồ trước mắt, tâm trạng Đại Sơn nhất thời dễ chịu hơn rất nhiều!
Diệp Huyên chần chừ một lát rồi hỏi: “Ông có thể chỉ bảo cho ta một chút về việc tu luyện không?”
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên: “Được thôi!”
Diệp Huyên đột nhiên nhìn xung quanh, sau đó chỉ về phía Tín công chúa: “Đây là bạn của ta, mọi người có muốn nhận nàng làm đệ tử không?”
Mọi người nhìn thoáng qua Tín công chúa, dù Tín công chúa rất yêu nghiệt, nhưng ở nơi này, thiên phú của nàng ấy cũng không quá nổi bật!
Vì ở đây đều là yêu nghiệt trong yêu nghiệt!
Thấy không ai nói gì, Diệp Huyên cau mày, hắn đang định lên tiếng thì Tín công chúa khẽ mỉm cười: “Không sao! Ta ở lại đây tu luyện Linh Độ Thời Không Chi Lực là được!”
Diệp Huyên gật đầu, sau đó mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Tín công chúa, bên trong là Mạt Pháp Tinh!
Tín công chúa nhận lấy nhẫn chứa đồ, cười nói: “Cảm ơn!”
Một số người đang có mặt đều nhìn về phía nhẫn chứa đồ trong tay Tín công chúa.
Diệp Huyên lạnh nhạt nói: “Ai ra tay với bạn của ta chính là ra tay với ta, ai ra tay với ta, thì đừng trách ta vô tình!”
Mọi người: “…”
Diệp Huyên nhìn về phía Đại Sơn: “Tiền bối, chúng ta đến nơi khác tu luyện đi!”
Dứt lời, hắn dẫn theo Đại Sơn tiến vào Tiểu Tháp.
Sau khi vào trong Tiểu Tháp, sắc mặt Đại Sơn thoáng chốc thay đổi!
Một lát sau, tâm trạng ông ta chợt trở nên phức tạp!
Trời ạ!
Xem thử hoàn cảnh tu luyện của người ta đi!
Sau đó lại nhìn ông ta trước đây!
Không có so sánh sẽ không có tổn thương!
Diệp Huyên ngồi xếp bằng, dưới sự chỉ dẫn của Đại Sơn, không lâu sau đó, hắn đã hiểu rõ được công pháp, tiếp theo là trải qua thiên kiếp!
Sau khi Diệp Huyên và Đại Sơn rời khỏi Tiểu Tháp, mọi người xung quanh đều nhíu mày, vừa mới đi vào đã đi ra rồi à?
Chỉ có Đại Sơn biết thật ra hai người đã đi vào một khoảng thời gian rồi!
Nhưng ở bên ngoài chỉ mới trôi qua một lúc mà thôi!
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên bằng ánh mắt vô cùng phức tạp!
Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Kiếp, cười nói: “Bây giờ được rồi! Nhớ kỹ, giảm nhẹ uy lực của ngươi lại một chút!”
Thiên Kiếp gật đầu, sau đó hoá thành một tia lôi quang biến mất.
Bên dưới, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, sau đó bắt đầu điều động công pháp Kỷ Nguyên Đạo Thể, chẳng mấy chốc, trên người hắn đã xuất hiện ánh sáng mờ nhạt.
Lúc này, trong mây đen có một tia lôi điện đánh xuống!
Nhìn thấy thế, sắc mặt mọi người xung quanh lập tức thay đổi, nhưng sau đó, mọi người đều sửng sốt.
Uy lực yếu thế à?
Dưới ánh nhìn ngơ ngác của mọi người, lôi điện kia đánh lên đầu Diệp Huyên!
Oanh!
Một tia chớp bộc phát trên người Diệp Huyên, thân thể Diệp Huyên run rẩy dữ dội, sau đó, năng lượng lôi điện từng chút bị Diệp Huyên hấp thu!
Thấy thế, tất cả mọi người xung quanh đều sững sờ!
Đang làm gì thế này?
Một lát sau, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu: “Có thể giảm uy lực lại một chút nữa”.
Lúc này, một tia lôi điện lại đánh xuống.
Mà uy lực của nó thật sự đã yếu hơn tia lôi điện khi nãy một chút!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người xung quanh đều hoá đá!
Con mẹ nó!
Uy lực còn có thể điều chỉnh à? Lúc này, tam quan của mọi người đều sụp đổ!
Lúc này, Đại Sơn ở bên cạnh cũng trợn mắt há mồm!
Trước đây ông ta suýt bị lôi kiếp này đánh chết đấy!
Mà bây giờ, uy lực của nó…
Thật không biết nói gì hơn!
Cứ thế, dưới ánh nhìn của mọi người, Diệp Huyên bắt đầu chậm rãi hấp thu năng lượng thiên kiếp đó.
Không lâu sau, Diệp Huyên bắt đầu yêu cầu Thiên Kiếp tăng thêm uy lực, mà Thiên Kiếp cũng làm theo lời hắn!
Dưới sự rèn luyện của Thiên Kiếp, thân thể của Diệp Huyên cũng chậm rãi thay đổi!
Đại Sơn ở bên cạnh tỏ vẻ hâm mộ!
Nếu Thiên Kiếp cũng có thể phối hợp với ông ta như thế, thân thể của ông ta cũng sẽ được cường hoá. Phải biết rằng, dù uy lực lôi kiếp của Thiên Kiếp này rất đáng sợ, nhưng đồng thời nó cũng hàm chứa năng lượng cực kỳ tinh thuần, nếu thân thể của hắn bây giờ có thể hấp thu những lôi kiếp này thì chắc chắn sẽ có tác dụng rất lớn!
Tiếc là Thiên Kiếp sẽ không phối hợp với ông ta!
Thời gian dần trôi, Diệp Huyên điên cuồng tu luyện, mà những người xung quanh cũng không rời đi, đều ở lại quan sát Diệp Huyên.
Uy lực của lôi kiếp ngày càng mạnh, lúc này thân thể Diệp Huyên cũng xuất hiện thay đổi long trời lở đất, bên dưới thân thể hắn ẩn chứa vô số tia chớp nhỏ bé, mỗi tia chớp đều mang theo năng lượng vô cùng đáng sợ!
Không biết bao lâu trôi qua, Thiên Kiếp mới dừng lại.
Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất hít sâu một hơi, hắn chậm rãi đứng dậy, mở lòng bàn tay ra, trong nháy mắt, vô số lôi quang xuất hiện trong lòng bàn tay hắn!
Mọi người đều im lặng nhìn Diệp Huyên.
Diệp Huyên đột nhiên chắp tay chỉ về phía trước!
Vụt!
Một tia kiếm quang lôi điện lướt qua bầu trời mênh mông, chém thẳng lên vùng đất phía xa, mặt đất lập tức nứt ra, xuất hiện một khe hở sâu không thấy đáy.
Diệp Huyên vô cùng hưng phấn, như nghĩ đến điều gì, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Đại Sơn: “Đánh ta một quyền!”
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên, sau đó đánh một quyền về phía mặt Diệp Huyên!
Bốp!
Chương 5795: Mới một nửa thôi?
Một âm thanh vang lên, Diệp Huyên bay ra xa mấy vạn trượng, cuối cùng ngã mạnh xuống đất!
Mọi người lập tức giơ ngón tay cái với Đại Sơn.
Bọn họ cũng rất muốn làm thế!
Diệp Huyên chậm rãi bò dậy từ dưới đất, đầu óc choáng váng, hơn nữa, khoé miệng của hắn còn có máu tươi chậm rãi chảy ra!
Diệp Huyên cau mày: “Thân thể này của ta vẫn yếu thế à?”
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên: “Nếu là trước đây, cú đấm này của ta có thể đánh nát thần hồn của cậu!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vẫn chưa đủ mạnh!”
Khoé miệng Đại Sơn khẽ giật: “Vẫn chưa đủ mạnh? Cậu có biết thân thể của cậu bây giờ… Không đúng, cậu biết lực lượng của ta bây giờ đáng sợ đến mức nào không? Ở đây không ai dám đỡ một quyền của ta cả, mà cậu sau khi đỡ một quyền của ta vẫn không chết, hơn nữa, thân thể cũng không bị nứt vỡ, thế này đã là kinh khủng lắm rồi! Vả lại, cậu mới tu luyện bao lâu chứ? Chỉ mới tu luyện mấy ngày thôi! Ta thật sự thấy khâm phục đấy! Cậu có khác nào bật hack vô địch đâu! Mẹ kiếp!”
Nói xong câu cuối, ông ta thật sự muốn nổi điên!
Giận quá đi mà!
Lúc trước ông ta tu luyện thân thể cũng giống như ở trong địa ngục vậy.
Mà người này thì sao?
Đơn giản như đang chơi đùa!
Con mẹ nó!
Mà người này vẫn cảm thấy không đủ?
Ông trời!
Sao ông bất công thế!
Mọi người xung quanh cũng nhìn Diệp Huyên bằng ánh mắt không được thân thiện!
Bọn họ có thể đi đến đây thật sự đều rất vất vả, còn người này thì ngược lại, đến nơi này như đi chơi vậy!
Kỳ lạ nhất là người này còn có thể đi!
Hắn muốn đến thì đến, muốn đi thì đi!
Diệp Huyên chợt nói: “So với ông, thân thể của ta bây giờ thế nào?”
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên: “Một nửa!”
Diệp Huyên cau mày: “Mới một nửa thôi á?”
Đại Sơn nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ta tu luyện sắp tám mươi triệu năm rồi! Tám mươi triệu năm đó! Còn cậu thì sao? Cậu mới tu luyện chưa đến hai ngày! Hai ngày! Cậu còn muốn sao nữa?”
Diệp Huyên mỉm cười: “Để ta bảo Thiên Kiếp phối hợp với ông!”
Đại Sơn ngơ ngác, sau đó run rẩy nói: “Cậu… À không, Diệp… Diệp thiếu… Cậu… nói thật chứ?”
Diệp Huyên gật đầu: “Thật!”
Đại Sơn kích động nói: “Diệp thiếu… Khi nãy ta… ta nói chuyện hơi lớn tiếng, Diệp thiếu, xin lỗi, ta xin lỗi, ta xin chân thành xin lỗi!”
Diệp Huyên cười đáp: “Không sao!”
Dứt lời, hắn cười nói với Thiên Kiếp: “Thiên Kiếp huynh, phối hợp với Đại Sơn huynh đệ này một chút đi, cảm ơn!”
Thiên Kiếp ở chân trời đáp: “Được thôi!”
Diệp Huyên nhìn về phía Đại Sơn: “Đi đi!”
Đại Sơn kích động nói: “Được! Được!”
Dứt lời, ông ta đi sang một bên, sau đó ngồi xếp bằng xuống, ông ta ngẩng đầu nhìn Thiên Kiếp nơi chân trời, lúc này, trong mắt ông ta không còn nỗi sợ hãi trước đây nữa, đa phần chỉ có hưng phấn mà thôi!
Như nghĩ đến điều gì, ông ta đột nhiên nhìn Diệp Huyên phía xa, ông ta chợt cảm thấy hơi hối lỗi vì suy nghĩ của mình khi nãy!
Một chàng trai trẻ ưu tú và chất phác biết bao!
Thiên Kiếp nhanh chóng đánh lôi điện xuống, uy lực của lôi điện cũng không lớn lắm, vẫn trong phạm vi chịu đựng của Đại Sơn!
Đại Sơn chậm rãi nhắm mắt, mặc cho Lôi Điện đánh lên người mình.
Oanh!
Thân thể Đại Sơn không ngừng run rẩy, một năng lượng lôi điện đáng sợ tản ra quanh người ông ta!
Trên mặt Đại Sơn nhất thời lộ vẻ tham lam!
Cảm giác này thật sự quá tuyệt vời!
Không hổ danh lôi kiếp lợi hại nhất vũ trụ, năng lượng này…
Quá đã!
Đương nhiên phải khống chế uy lực mới dễ chịu như thế, nếu không lôi kiếp đã giết chết ông ta rồi!
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Còn có thể làm thế à?
Diệp Huyên không quan tâm đến mọi người, hắn ngồi xếp bằng xuống, sau đó cảm nhận thân thể của mình, không thể không nói, thân thể của hắn lúc này đã xảy ra thay đổi vô cùng lớn!
Thân thể của hắn đã mạnh mẽ đến mức đáng sợ rồi, chẳng những thế, nó còn chứa đựng lực lượng như huỷ diệt đất trời!
Thời không tuế nguyệt cũng không thể đỡ nổi một cú đấm của hắn!
Cảm giác vô địch!
Đương nhiên hắn cũng biết, so với cường giả như Đại Sơn, thân thể của hắn còn kém xa!
Nhưng bây giờ nếu hắn muốn cường hoá thân thể thêm thì cũng chỉ có thể làm từ từ, vì thiên kiếp không thể tăng thêm uy lực được nữa. Nếu còn tăng thêm, thân thể của hắn không chịu được, hơn nữa, việc hắn phải làm bây giờ là hoàn toàn hấp thu những năng lượng lôi kiếp này, để chúng hoà làm một với cơ thể!
Sau khi hấp thu có thể tiếp tục tu luyện!
Để không lãng phí thời gian, Diệp Huyên tiến vào Tiểu Tháp hấp thu!
Mọi người xung quanh nhìn Đại Sơn đang tu luyện phía xa với nét mặt phức tạp, trong lòng cũng khó chịu!
Bọn họ biết không bao lâu nữa, thực lực của Đại Sơn này sẽ xuất hiện thay đổi long trời lở đất!
Cường giả như thế muốn nâng cao thực lực là rất khó, nhưng một khi nâng cao sẽ vô cùng kinh khủng.
Lúc trước, mọi người đều rất khinh thường hành động của Diệp Huyên!
Nhưng lúc này, bọn họ lại thấy hâm mộ!
Tiểu Bút: “Dung hợp cùng thời không và quy tắc Đại đạo”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Dung hợp?"
Tiểu Bút: “Chính xác”.
Diệp Huyên: “E là không dễ như huynh nói đâu”.
Tiểu Bút: “Với người khác thì sẽ rất khó, nhưng với cậu thì dễ òm”.
Diệp Huyên: “Nghĩa là sao?"
Tiểu Bút: “Vì cậu có đạo ấn trong tay! Đừng vội xem thường, nó cũng từng thuộc về Đạo Môn ở thời trật tự cũ, kinh khủng vô cùng. Nó không chỉ tượng trưng cho thân phận mà còn đại diện cho chủ nhân, cường giả Đạo Môn càng mạnh càng không dám làm trái lời. Có nó rồi, cậu muốn dung hợp với thời không chỉ là chuyện cỏn con”.
Diệp Huyên: “Để ta thử xem”.
Hắn nhắm mắt lại, gọi đạo ấn xuất hiện giữa trán.
Rồi ngồi xuống cảm nhận bốn phía.
Tiểu Bút hỏi: “Cảm nhận được đạo tắc tuế nguyệt quanh đây không?"
Diệp Huyên gật đầu: “Được”.
Tiểu Bút: “Dùng nó để dung hợp với thời không đi”.
Diệp Huyên gật đầu rồi thử giao lưu với pháp tắc tuế nguyệt, nhưng sau đó lại cau mày khi nhận ra nó đang ra sức chống đối kịch liệt, còn mang theo địch ý với hắn.
Tiểu Bút thốt lên: “Mang đạo ấn ra cho nó xem, còn lì nữa thì đập luôn!"
Diệp Huyên có một thoáng cứng đờ nhưng vẫn làm theo. Pháp tắc tuế nguyệt kia thấy đạo ấn được đẩy đến trước mặt mình thì lập tức vứt bỏ toàn bộ địch ý rồi nhanh chóng chủ động dung hợp cùng Diệp Huyên.
Hắn thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may nó còn biết nể mặt nhau!
Tiểu Bút: “Để nó dung hợp với cậu đi”.
Diệp Huyên ngẩn ra: “Để nó làm gì?"
Tiểu Bút: “Dung hợp chứ không phải chiếm đoạt thì có gì mà nó không chịu chứ. Chưa kể nếu dung hợp thì không phải lẽo đẽo theo cậu mỗi ngày nữa”.
Diệp Huyên gật đầu: “Để thử xem”.
Rồi bắt đầu dung hợp với pháp tắc tuế nguyệt, nhưng sau đó phát hiện nó đang tỏ vẻ chống đối.
Tiểu Bút: “Dụ nó đi!"
Diệp Huyên ngơ ra: “Dụ kiểu gì?"
Tiểu Bút: “Cứ nhận là chuyển thế của chủ nhân là được”.
Diệp Huyên ngây ra như tượng.
Tiểu Bút: “Cậu không dụ dỗ thì làm sao nó chịu phối hợp?"
Thế là hắn gật gù: “Huynh nói chí phải!"
Rồi hắn lại bắt đầu bắt chuyện với pháp tắc tuế nguyệt, nhận mình là chuyển thế của chủ nhân bút Đại đạo như lời Tiểu Bút chỉ cho.
Pháp tắc tuế nguyệt kia nghe xong thì kích động hẳn lên.
Nó hóa thành một tia sáng chui vào giữa trán hắn.
Uỳnh!
Thân hình Diệp Huyên bất chợt run rẩy trước khi có một luồng sức mạnh đáng sợ tuôn trào ra.
Đó là Tuế Nguyệt Chi Lực!
Vô cùng vô tận!
Diệp Huyên cả kinh.
Tiểu Bút nói: “Tuế Nguyệt Chi Lực đến từ pháp tắc tuế nguyệt, cậu dung hợp được với nó đồng nghĩa với việc sở hữu Tuế Nguyệt Chi Lực vô tận. Bây giờ nếu đấu một chọi một với vị Tín công chúa kia thì nàng ấy hẳn không phải là đối thủ của cậu!"
Diệp Huyên thở dài: “Thế này không phải hack thì là gì?"
Tiểu Bút: “Với ta thì chỉ cần cậu không gọi chi viện tới thì bật hack đã là khiêm tốn lắm rồi”.
Diệp Huyên: “...”
Tiểu Bút tiếp tục: “Cậu thử cảm nhận thời không tuế nguyệt xem”.
Diệp Huyên gật đầu rồi nhắm mắt làm theo, sau đó trở nên hưng phấn tột độ.
Bởi vì hắn và thời không tuế nguyệt đã hòa làm một thể rồi!
Diệp Huyên sung sướng vô cùng.
Tiểu Bút: “Thử gấp nó xem”.
Diệp Huyên xoay bàn tay phải một cái, toàn bộ thời không tuế nguyệt vặn vẹo theo, nơi tầm mắt có thể nhìn tới bị gấp lại thành một đường thẳng dài cả mấy chục triệu dặm với tâm điểm là Diệp Huyên.
Diệp Huyên nhìn nó mà kích động không thôi.
Một kiếm này chém ra, ai có thể chịu nổi?
E rằng cả Vô Biên Chủ cũng phải quỳ xuống chứ hả?
Vô Biên Chủ: “..”.
Diệp Huyên nhìn đường thẳng trong tay, thì thầm: “Thì ra tu luyện lại dễ đến vậy! Trước kia ta thấy khó là do dùng sai cách, phương pháp mới là quan trọng nhất!"
Tiểu Bút ra vẻ muốn nói lại thôi.
Diệp Huyên hỏi nó: “Tiểu Bút, ta có thể dùng phương pháp này để gấp thời không Linh Độ được không?"
Tiểu Bút trầm ngâm một hồi mới đáp: “Có thể thử xem”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Sao vậy? Chẳng lẽ pháp tắc của thời không Linh Độ có gì đặc biệt hơn?"
Tiểu Bút: “Đúng là vậy thật”.
Diệp Huyên: “Nghĩa là sao?"
Tiểu Bút: “Nó thông minh hơn, khó dụ hơn”.
Diệp Huyên: “...”
Tiểu Bút: “Nhưng bây giờ cậu đã có thể đi đến thời không Linh Độ để tu luyện Tuế Nguyệt Chi Lực rồi. Mấy đại lão ở đó đều rất mạnh, cậu có thể học hỏi theo. Tin ta đi, họ dù gì cũng là đại lão cao cấp đến từ nhiều vị diện khác nhau, chắc chắn sẽ giúp ích cho cậu rất nhiều!"
Diệp Huyên chần chừ: “Liệu họ có chịu nể mặt ta không ấy chứ?"
Tiểu Bút: “Cái này thì phải xem miệng lưỡi cậu dẻo đến đâu”.
Diệp Huyên: “...”
Một hồi sau, hắn đứng dậy đi đến thời không Linh Độ.
Đã có thời không tuế nguyệt trong tay rồi, hắn muốn giao thủ vài chiêu với mấy đại lão ở đó.
Oai như cóc!
Chương 5792: Thiên Kiếp
Trước khi đi thời không Linh Độ, Diệp Huyên đi tới Đế quốc Cổ!
Không thể không nói, hiệu suất của Tín công chúa thật sự rất nhanh, thư viện Quan Huyên đã xây dựng xong ở Đế Đô của Đế quốc Cổ, hơn nữa quy mô còn rất lớn, chỉ đại điện đã có hơn một trăm toà!
Có thể nhìn ra Tín công chúa đang nghiêm túc!
Trên tầng mây, Tín công chúa nhìn thư viện Quan Huyên hùng vĩ bên dưới, cười nói: “Diệp công tử, cậu thấy sao?”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua, gật nhẹ đầu: “Rất hài lòng!”
Tín công chúa gật đầu: “Ta đã tuyển được một nhóm nhà thông thái, trong đó có không ít người là đại học sĩ của Đế quốc Cổ ta, vì tránh dẫn đến phiền phức sau này, ta để bọn họ bắt đầu học tập Quan Huyên pháp”.
Diệp Huyên nhìn về phía Tín công chúa: “Quan Huyên pháp có mâu thuẫn với luật pháp của Đế quốc Cổ không?”
Tín công chúa gật đầu: “Có!”
Diệp Huyên nhìn Tín công chúa, không nói một lời.
Tín công chúa cười nói: “Nếu có mâu thuẫn, Quan Huyên pháp sẽ làm chủ!”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Tín công chúa, ta sắp phải đi đến thời không Linh Độ, cô có hứng thú đi cùng không? Có lẽ chúng ta sẽ học tập được nhiều điều ở nơi đó!”
Tín công chúa chớp mắt: “Đương nhiên rồi!”
Nàng ấy biết, Diệp Huyên đang báo đáp cho mình!
Diệp Huyên cười nói: “Đi!”
Dứt lời, hai người lập tức biến mất.
…
Thời không Linh Độ.
Diệp Huyên và Tín công chúa vừa đi vào thời không Linh Độ đã cảm nhận được sự lạnh lẽo thấu xương, nhưng hai người vẫn có thể chịu đựng được.
Lúc này, cô bé váy trắng kia lại xuất hiện trước mặt hai ngời!
Thấy Diệp Huyên, cô bé váy trắng hơi nhíu mày: “Tại sao lại là ngươi?”
Diệp Huyên đen mặt: “Có phải người cướp bóc ở đây không?”
Cô bé váy trắng nhìn Diệp Huyên, không nói một lời.
Diệp Huyên nhìn thanh đao bên hông cô bé váy trắng, sau đó hỏi: “Ngươi là đao tu à?”
Cô bé váy trắng xoay người rời đi!
Cô bé không muốn nhìn thấy người đàn ông này!
Diệp Huyên đột nhiên đổi theo, lúc này, cô bé váy trắng xoay người nhìn về phía hắn. Cô bé cứ nhìn chằm chằm vào hắn như thế, không nói một lời.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Nói chuyện một lát đi!”
Cô bé lạnh nhạt hỏi: “Nói chuyện gì?”
Diệp Huyên đáp: “Có phải ngươi cần tiền lắm không?”
Cô bé nhìn hắn: “Ngươi cho ta à?”
Diệp Huyên mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện, trong nhẫn có chứa mười nghìn Mạt Pháp Tinh!
Cô bé nhìn thoáng qua nhẫn chứa đồ, sau đó nói: “Cảm ơn!”
Nói xong, cô bé cất nhẫn đi, xoay người biến thành một tia đao quang biến mất!
Mẹ kiếp!
Diệp Huyên ngơ ngác!
Con mẹ nó!
Ngươi lấy xong là đi ngay à?
Hả?
Ngươi là cướp sao?
Diệp Huyên đen mặt, cô gái này đúng là không có đạo đức!
Một lát sau, thấy cô bé thật sự không quay lại, hắn cũng hiểu đối phương không có ý định quay lại!
Diệp Huyên cất lời: “Chúng ta đi thôi!”
Sau đó, hắn dẫn theo Tín công chúa đi về phía xa.
Nhưng hắn vẫn hơi tức giận, mẹ kiếp, sao người nơi này lại mặt dày thế?
Đi không bao lâu, Diệp Huyên và Tín công chúa đi tới đồi Phong Bạo, lúc này, trên đồi Phong Bạo rất yên tĩnh, không có sấm chớp.
Diệp Huyên nhìn đồi Phong Bạo: “Ngọn đồi này trải qua lôi kiếp như thế vẫn không bị huỷ diệt, lại còn tồn tại biết bao nhiêu năm…”
Tín công chúa chớp mắt: “Ngươi cảm thấy ngọn đồi này không đơn giản à?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”
Tín công chúa quay đầu nhìn về phía đồi Phong Bạo: “Nhưng nó rất nguy hiểm!”
Diệp Huyên chợt nói: “Tiểu Bút, lôi kiếp này có Linh không?”
Tiểu Bút đáp: “Có! Hơn nữa nó còn là thiên kiếp lợi hại nhất hiện giờ, tên của nó là Thiên Kiếp!”
Diệp Huyên hỏi: “Huynh có quen biết nó không?”
Tiểu Bút nói: “Không quen!”
Diệp Huyên cau mày: “Không quen?”
Tiểu Bút khẳng định: “Thật sự không quen! Cậu muốn làm gì?”
Diệp Huyên đáp: “Ta muốn đi lên đồi xem thử, nhưng sợ nó đánh ta!”
Tiểu Bút im lặng một lát rồi nói: “Vậy cậu có thể thử thương lượng với nó!”
Diệp Huyên hỏi: “Nó có biết đạo ấn không?”
Tiểu Bút đáp: “Cậu thử xem!”
Diệp Huyên gật đầu, hắn nhìn về phía Tín công chúa: “Cô đợi ta ở đây, ta đi thử xem sao!”
Dứt lời, hắn đi về phía đồi Phong Bạo!
Diệp Huyên vừa đi tới đồi Phong Bạo, một vùng mây đen lập tức xuất hiện bên trên.
Lúc này, mấy chục khí thế mạnh mẽ xuất hiện xung quanh đồi Phong Bạo.
Có người muốn đi lên đồi Phong Bạo?
Mọi người đều thấy khá ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy Diệp Huyên, ai nấy đều sửng sốt!
Cô bé váy trắng kia cũng có mặt, cô bé nhìn Diệp Huyên, hơi nhíu mày.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Diệp Huyên bước lên đồi Phong Bạo, lúc này, trong mây đen kia đột nhiên xuất hiện một tia chớp!
Mọi người liên tục lùi về sau!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía mây đen: “Nói chuyện chút đi!”
Nét mặt mọi người cứng đờ.
Mà Thiên Kiếp kia dường như không có ý định trò chuyện!
Lúc này, giữa chân mày Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện một đạo ấn.
Một bóng dáng hư ảo xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Thiên Kiếp!
Sắc mặt mọi người xung quanh đều vô cùng nặng nề!
Biết bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy bản thể của Thiên Kiếp xuất hiện!
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên trước mặt: “Ngươi muốn nói chuyện gì?”
Diệp Huyên đáp: “Bất cứ một ai bước lên đồi Phong Bạo đều phải chịu Thiên Kiếp của ngươi sao?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Phải!”
Diệp Huyên chần chừ một lát rồi hỏi: “Có thể thay đổi quy tắc chút không?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên, không nói một lời.
Diệp Huyên hỏi: “Ngươi đã ở đây bao nhiêu năm rồi?”
Thiên Kiếp đáp: “Không nhớ nổi nữa!”
Diệp Huyên chớp mắt: “Ngươi cảm thấy ta thế nào?”
Chương 5793: Đến chơi đúng không?
Thiên Kiếp thẳng thắn: “Rất yếu!”
Diệp Huyên đen mắt: “Ý ta là sau này ta sẽ thế nào?”
Thiên Kiếp lắc đầu: “Ngươi có thể nói thẳng không, ví dụ như ngươi có thể cho ta lợi ích gì…”
Diệp Huyên chớp mắt, mẹ kiếp, tên này khó chịu thế!
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Sau này ta sẽ đến thế giới Hư Chân, ta cảm thấy ta có thể dẫn ngươi theo!”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên tiếp tục: “Ngươi cảm thấy ta có thực lực này không?”
Dứt lời, hắn lấy kiếm Thanh Huyên ra đưa cho Thiên Kiếp.
Thiên Kiếp nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó nói: “Ta nói thật, tuy ngươi là người thiên mệnh, nhưng ngươi quá yếu, trước mắt, đừng nói đi đến thế giới Hư Chân, dù là Sinh Tử Lộ ngươi cũng không qua nổi! Không đúng, phải nói là ngay cả chỗ của ta ngươi cũng không qua nổi!”
Diệp Huyên nói: “Sau này! Chúng ta đang nói đến chuyện sau này!”
Thiên Kiếp im lặng một lúc lâu mới nói: “Ngươi phải để ta tin tưởng sau này chắc chắn ngươi có thể đi đến thế giới Hư Chân, hơn nữa là có thể dẫn ta theo!”
Diệp Huyên im lặng một lát rồi hỏi: “Ngươi biết đã có bao nhiêu người từng đến thế giới Hư Chân không?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Từ trước đến giờ, có năm ngươi đã đi qua chỗ của ta!”
Diệp Huyên mở lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng vung lên, bức vẽ của người đàn ông áo xanh xuất hiện trước mặt Thiên Kiếp.
Diệp Huyên nhìn Thiên Kiếp: “Nhận ra ông ấy không?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Kiếm chủ áo xanh, người thiên mệnh kiếp trước! Ông ấy từng đi qua nơi này!”
Diệp Huyên nói: “Ông ấy là cha của ta!”
Thiên Kiếp im lặng.
Diệp Huyên lại vung tay phải, bức vẽ của Tiêu Dao Tử xuất hiện trước mặt Thiên Kiếp: “Nhận ra người này không?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Kiếm tu Tiêu Dao… Hắn cũng đi qua chỗ của ta!”
Diệp Huyên cất lời: “Đây là đại ca ta!”
Thiên Kiếp không nói gì.
Diệp Huyên lại nhẹ nhàng vung tay phải, bức vẽ của cô gái váy trắng xuất hiện trước mặt Thiên Kiếp: “Ngươi có biết nàng không?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên: “Ta biết, nàng là muội muội của ngươi!”
Diệp Huyên gật đầu, sau đó, đạo ấn xuất hiện ở giữa chân mày hắn: “Cái này ta cũng không cần nhiều lời với ngươi đúng không?”
Thiên Kiếp im lặng, đương nhiên nó nhận ra đạo ấn!
Diệp Huyên nói: “Cả nhà ta đều đã đến thế giới Hư Chân, cho nên, ngươi cảm thấy sau này ta không thể đến đó à?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Đồi Phong Bạo này có thể chịu được Thiên Kiếp Chi Lôi của ngươi, chắc chắn nó không đơn giản, đúng không?”
Thiên Kiếp gật đầu: “Ngọn núi này đã biến chất, có thể nói, bây giờ nó chính là ngọn núi vững chắc nhất vũ trụ hiện tại! Hơn nữa, trong đó còn có năng lượng lôi hệ cực kỳ tinh thuần”.
Diệp Huyên nói: “Thứ này không có tác dụng với ngươi đúng không?”
Thiên Kiếp đáp: “Đúng!”
Diệp Huyên chớp mắt: “Ta có thể lấy nó đi không?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên: “Có thể! Nhưng nó rất cứng rắn! Ngươi lấy đi…”
Nói đến đây, nó đột nhiên nhìn về phía kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên, sau đó im lặng.
Diệp Huyên cười nói: “Còn một yêu cầu nho nhỏ nữa!”
Thiên Kiếp gật đầu: “Ngươi nói đi!”
Diệp Huyên đáp: “Thiên kiếp của ngươi rất có ích cho việc rèn luyện thân thể đúng không?”
Thiên Kiếp nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn dùng ta để rèn luyện thân thể?”
Diệp Huyên gật đầu: “Được chứ?”
Nòng cốt của hắn vẫn là Kiếm đạo, nhưng nếu có thể mượn thiên kiếp để rèn luyện thân thể thì hắn vẫn muốn, năng lượng của thiên kiếp này quá tinh thuần!
Thiên Kiếp trầm giọng nói: “Thân thể ngươi không thể chịu đựng lực lượng của ta!”
Diệp Huyên đáp: “Ngươi giảm uy lực xuống một chút, sau đó để ta từ từ làm quen!”
Thiên Kiếp hơi do dự, sau đó nói: “Có thể thử xem!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta thu ngọn núi này đây!”
Thiên Kiếp gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên há miệng cười, sau đó dưới ánh nhìn của mọi người, hắn thu hồi toàn bộ đồi Phong Bạo vào trong Tiểu Tháp.
Nhìn thấy cảnh này, những người xung quanh đều hoá đá!
Tên này đang làm gì thế?
Sau khi lấy đồi Phong Bạo, Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Kiếp: “Ngươi có công pháp để tu luyện thân thể không?”
Thiên Kiếp lắc đầu: “Ta không có!”
Diệp Huyên nhất thời hơi khó xử.
Không có công pháp, chỉ mượn thiên kiếp để rèn luyện thân thể sẽ không có tác dụng lớn lắm!
Diệp Huyên đột nhiên chỉ về phía một người đàn ông trung niên ở xa xa: “Người này tu luyện thân thể, ông ta từng đỡ một lôi kiếp của ta, ngươi hỏi ông ta đi!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên, người đàn ông vóc người vạm vỡ, để trần thân trên, cơ bắp gồ lên, vừa nhìn đã thấy là rất khoẻ!
Diệp Huyên đi tới trước mặt người đàn ông trung niên, cười nói: “Xin hỏi tiền bối xưng hô thế nào?”
Người đàn ông hơi chần chừ, sau đó đáp: “Đại Sơn, đến từ vũ trụ Cổ Nguyên! Chủ tu thân thể!”
Diệp Huyên hỏi: “Ông có thể cho ta mượn phương pháp luyện thể dùng một lát không?”
Người đàn ông im lặng.
Thiên Kiếp ở bên cạnh chợt cất lời: “Nếu ngươi không cho mượn, ta đánh chết ngươi!”
Mẹ kiếp!
Đại Sơn vội nói: “Được! Ta cho mượn!”
Dứt lời, ông ta chắp ngón tay, một tia sáng trắng bay vào giữa chân mày Diệp Huyên!
Kỷ Nguyên Đạo Thể!
Phương pháp luyện thể mạnh nhất của vũ trụ hiện tại!
Thấy Đại Sơn ngoan ngoãn đưa phương pháp luyện thể ra, mọi người xung quanh nhất thời đưa mắt nhiên nhau.
Con mẹ nó!
Tên này hành động vô lý quá!
Hắn đến vượt ải à?
Hay hắn đến chơi đúng không?
Chương 5794: Hâm mộ!
Kỷ Nguyên Đạo Thể!
Không thể không nói, Kỷ Nguyên Đạo Thể này thật sự rất mạnh, có thể nói là phương pháp luyện thể mạnh nhất của vũ trụ hiện tại!
Mà Đại Sơn này cũng không phải người bình thường, ông ta thật sự rất mạnh!
Thân thể đỡ được một lôi kiếp của Thiên Kiếp đã chứng minh là ông ta rất đáng sợ rồi!
Hơn nữa có thể đi đến đây chắc chắn đều là cường giả đứng đầu mỗi vũ trụ, hơn nữa gần như là người trước giờ chưa từng có!
Diệp Huyên đột nhiên lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ đưa cho Đại Sơn: “Tiền bối, ta không muốn nhận đồ của ông miễn phí!”
Bên trong nhẫn chứa đồ của một trăm nghìn Mạt Pháp Tinh!
Nhìn nhẫn chứa đồ trước mắt, tâm trạng Đại Sơn nhất thời dễ chịu hơn rất nhiều!
Diệp Huyên chần chừ một lát rồi hỏi: “Ông có thể chỉ bảo cho ta một chút về việc tu luyện không?”
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên: “Được thôi!”
Diệp Huyên đột nhiên nhìn xung quanh, sau đó chỉ về phía Tín công chúa: “Đây là bạn của ta, mọi người có muốn nhận nàng làm đệ tử không?”
Mọi người nhìn thoáng qua Tín công chúa, dù Tín công chúa rất yêu nghiệt, nhưng ở nơi này, thiên phú của nàng ấy cũng không quá nổi bật!
Vì ở đây đều là yêu nghiệt trong yêu nghiệt!
Thấy không ai nói gì, Diệp Huyên cau mày, hắn đang định lên tiếng thì Tín công chúa khẽ mỉm cười: “Không sao! Ta ở lại đây tu luyện Linh Độ Thời Không Chi Lực là được!”
Diệp Huyên gật đầu, sau đó mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Tín công chúa, bên trong là Mạt Pháp Tinh!
Tín công chúa nhận lấy nhẫn chứa đồ, cười nói: “Cảm ơn!”
Một số người đang có mặt đều nhìn về phía nhẫn chứa đồ trong tay Tín công chúa.
Diệp Huyên lạnh nhạt nói: “Ai ra tay với bạn của ta chính là ra tay với ta, ai ra tay với ta, thì đừng trách ta vô tình!”
Mọi người: “…”
Diệp Huyên nhìn về phía Đại Sơn: “Tiền bối, chúng ta đến nơi khác tu luyện đi!”
Dứt lời, hắn dẫn theo Đại Sơn tiến vào Tiểu Tháp.
Sau khi vào trong Tiểu Tháp, sắc mặt Đại Sơn thoáng chốc thay đổi!
Một lát sau, tâm trạng ông ta chợt trở nên phức tạp!
Trời ạ!
Xem thử hoàn cảnh tu luyện của người ta đi!
Sau đó lại nhìn ông ta trước đây!
Không có so sánh sẽ không có tổn thương!
Diệp Huyên ngồi xếp bằng, dưới sự chỉ dẫn của Đại Sơn, không lâu sau đó, hắn đã hiểu rõ được công pháp, tiếp theo là trải qua thiên kiếp!
Sau khi Diệp Huyên và Đại Sơn rời khỏi Tiểu Tháp, mọi người xung quanh đều nhíu mày, vừa mới đi vào đã đi ra rồi à?
Chỉ có Đại Sơn biết thật ra hai người đã đi vào một khoảng thời gian rồi!
Nhưng ở bên ngoài chỉ mới trôi qua một lúc mà thôi!
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên bằng ánh mắt vô cùng phức tạp!
Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Kiếp, cười nói: “Bây giờ được rồi! Nhớ kỹ, giảm nhẹ uy lực của ngươi lại một chút!”
Thiên Kiếp gật đầu, sau đó hoá thành một tia lôi quang biến mất.
Bên dưới, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, sau đó bắt đầu điều động công pháp Kỷ Nguyên Đạo Thể, chẳng mấy chốc, trên người hắn đã xuất hiện ánh sáng mờ nhạt.
Lúc này, trong mây đen có một tia lôi điện đánh xuống!
Nhìn thấy thế, sắc mặt mọi người xung quanh lập tức thay đổi, nhưng sau đó, mọi người đều sửng sốt.
Uy lực yếu thế à?
Dưới ánh nhìn ngơ ngác của mọi người, lôi điện kia đánh lên đầu Diệp Huyên!
Oanh!
Một tia chớp bộc phát trên người Diệp Huyên, thân thể Diệp Huyên run rẩy dữ dội, sau đó, năng lượng lôi điện từng chút bị Diệp Huyên hấp thu!
Thấy thế, tất cả mọi người xung quanh đều sững sờ!
Đang làm gì thế này?
Một lát sau, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu: “Có thể giảm uy lực lại một chút nữa”.
Lúc này, một tia lôi điện lại đánh xuống.
Mà uy lực của nó thật sự đã yếu hơn tia lôi điện khi nãy một chút!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người xung quanh đều hoá đá!
Con mẹ nó!
Uy lực còn có thể điều chỉnh à? Lúc này, tam quan của mọi người đều sụp đổ!
Lúc này, Đại Sơn ở bên cạnh cũng trợn mắt há mồm!
Trước đây ông ta suýt bị lôi kiếp này đánh chết đấy!
Mà bây giờ, uy lực của nó…
Thật không biết nói gì hơn!
Cứ thế, dưới ánh nhìn của mọi người, Diệp Huyên bắt đầu chậm rãi hấp thu năng lượng thiên kiếp đó.
Không lâu sau, Diệp Huyên bắt đầu yêu cầu Thiên Kiếp tăng thêm uy lực, mà Thiên Kiếp cũng làm theo lời hắn!
Dưới sự rèn luyện của Thiên Kiếp, thân thể của Diệp Huyên cũng chậm rãi thay đổi!
Đại Sơn ở bên cạnh tỏ vẻ hâm mộ!
Nếu Thiên Kiếp cũng có thể phối hợp với ông ta như thế, thân thể của ông ta cũng sẽ được cường hoá. Phải biết rằng, dù uy lực lôi kiếp của Thiên Kiếp này rất đáng sợ, nhưng đồng thời nó cũng hàm chứa năng lượng cực kỳ tinh thuần, nếu thân thể của hắn bây giờ có thể hấp thu những lôi kiếp này thì chắc chắn sẽ có tác dụng rất lớn!
Tiếc là Thiên Kiếp sẽ không phối hợp với ông ta!
Thời gian dần trôi, Diệp Huyên điên cuồng tu luyện, mà những người xung quanh cũng không rời đi, đều ở lại quan sát Diệp Huyên.
Uy lực của lôi kiếp ngày càng mạnh, lúc này thân thể Diệp Huyên cũng xuất hiện thay đổi long trời lở đất, bên dưới thân thể hắn ẩn chứa vô số tia chớp nhỏ bé, mỗi tia chớp đều mang theo năng lượng vô cùng đáng sợ!
Không biết bao lâu trôi qua, Thiên Kiếp mới dừng lại.
Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất hít sâu một hơi, hắn chậm rãi đứng dậy, mở lòng bàn tay ra, trong nháy mắt, vô số lôi quang xuất hiện trong lòng bàn tay hắn!
Mọi người đều im lặng nhìn Diệp Huyên.
Diệp Huyên đột nhiên chắp tay chỉ về phía trước!
Vụt!
Một tia kiếm quang lôi điện lướt qua bầu trời mênh mông, chém thẳng lên vùng đất phía xa, mặt đất lập tức nứt ra, xuất hiện một khe hở sâu không thấy đáy.
Diệp Huyên vô cùng hưng phấn, như nghĩ đến điều gì, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Đại Sơn: “Đánh ta một quyền!”
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên, sau đó đánh một quyền về phía mặt Diệp Huyên!
Bốp!
Chương 5795: Mới một nửa thôi?
Một âm thanh vang lên, Diệp Huyên bay ra xa mấy vạn trượng, cuối cùng ngã mạnh xuống đất!
Mọi người lập tức giơ ngón tay cái với Đại Sơn.
Bọn họ cũng rất muốn làm thế!
Diệp Huyên chậm rãi bò dậy từ dưới đất, đầu óc choáng váng, hơn nữa, khoé miệng của hắn còn có máu tươi chậm rãi chảy ra!
Diệp Huyên cau mày: “Thân thể này của ta vẫn yếu thế à?”
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên: “Nếu là trước đây, cú đấm này của ta có thể đánh nát thần hồn của cậu!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vẫn chưa đủ mạnh!”
Khoé miệng Đại Sơn khẽ giật: “Vẫn chưa đủ mạnh? Cậu có biết thân thể của cậu bây giờ… Không đúng, cậu biết lực lượng của ta bây giờ đáng sợ đến mức nào không? Ở đây không ai dám đỡ một quyền của ta cả, mà cậu sau khi đỡ một quyền của ta vẫn không chết, hơn nữa, thân thể cũng không bị nứt vỡ, thế này đã là kinh khủng lắm rồi! Vả lại, cậu mới tu luyện bao lâu chứ? Chỉ mới tu luyện mấy ngày thôi! Ta thật sự thấy khâm phục đấy! Cậu có khác nào bật hack vô địch đâu! Mẹ kiếp!”
Nói xong câu cuối, ông ta thật sự muốn nổi điên!
Giận quá đi mà!
Lúc trước ông ta tu luyện thân thể cũng giống như ở trong địa ngục vậy.
Mà người này thì sao?
Đơn giản như đang chơi đùa!
Con mẹ nó!
Mà người này vẫn cảm thấy không đủ?
Ông trời!
Sao ông bất công thế!
Mọi người xung quanh cũng nhìn Diệp Huyên bằng ánh mắt không được thân thiện!
Bọn họ có thể đi đến đây thật sự đều rất vất vả, còn người này thì ngược lại, đến nơi này như đi chơi vậy!
Kỳ lạ nhất là người này còn có thể đi!
Hắn muốn đến thì đến, muốn đi thì đi!
Diệp Huyên chợt nói: “So với ông, thân thể của ta bây giờ thế nào?”
Đại Sơn nhìn Diệp Huyên: “Một nửa!”
Diệp Huyên cau mày: “Mới một nửa thôi á?”
Đại Sơn nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ta tu luyện sắp tám mươi triệu năm rồi! Tám mươi triệu năm đó! Còn cậu thì sao? Cậu mới tu luyện chưa đến hai ngày! Hai ngày! Cậu còn muốn sao nữa?”
Diệp Huyên mỉm cười: “Để ta bảo Thiên Kiếp phối hợp với ông!”
Đại Sơn ngơ ngác, sau đó run rẩy nói: “Cậu… À không, Diệp… Diệp thiếu… Cậu… nói thật chứ?”
Diệp Huyên gật đầu: “Thật!”
Đại Sơn kích động nói: “Diệp thiếu… Khi nãy ta… ta nói chuyện hơi lớn tiếng, Diệp thiếu, xin lỗi, ta xin lỗi, ta xin chân thành xin lỗi!”
Diệp Huyên cười đáp: “Không sao!”
Dứt lời, hắn cười nói với Thiên Kiếp: “Thiên Kiếp huynh, phối hợp với Đại Sơn huynh đệ này một chút đi, cảm ơn!”
Thiên Kiếp ở chân trời đáp: “Được thôi!”
Diệp Huyên nhìn về phía Đại Sơn: “Đi đi!”
Đại Sơn kích động nói: “Được! Được!”
Dứt lời, ông ta đi sang một bên, sau đó ngồi xếp bằng xuống, ông ta ngẩng đầu nhìn Thiên Kiếp nơi chân trời, lúc này, trong mắt ông ta không còn nỗi sợ hãi trước đây nữa, đa phần chỉ có hưng phấn mà thôi!
Như nghĩ đến điều gì, ông ta đột nhiên nhìn Diệp Huyên phía xa, ông ta chợt cảm thấy hơi hối lỗi vì suy nghĩ của mình khi nãy!
Một chàng trai trẻ ưu tú và chất phác biết bao!
Thiên Kiếp nhanh chóng đánh lôi điện xuống, uy lực của lôi điện cũng không lớn lắm, vẫn trong phạm vi chịu đựng của Đại Sơn!
Đại Sơn chậm rãi nhắm mắt, mặc cho Lôi Điện đánh lên người mình.
Oanh!
Thân thể Đại Sơn không ngừng run rẩy, một năng lượng lôi điện đáng sợ tản ra quanh người ông ta!
Trên mặt Đại Sơn nhất thời lộ vẻ tham lam!
Cảm giác này thật sự quá tuyệt vời!
Không hổ danh lôi kiếp lợi hại nhất vũ trụ, năng lượng này…
Quá đã!
Đương nhiên phải khống chế uy lực mới dễ chịu như thế, nếu không lôi kiếp đã giết chết ông ta rồi!
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Còn có thể làm thế à?
Diệp Huyên không quan tâm đến mọi người, hắn ngồi xếp bằng xuống, sau đó cảm nhận thân thể của mình, không thể không nói, thân thể của hắn lúc này đã xảy ra thay đổi vô cùng lớn!
Thân thể của hắn đã mạnh mẽ đến mức đáng sợ rồi, chẳng những thế, nó còn chứa đựng lực lượng như huỷ diệt đất trời!
Thời không tuế nguyệt cũng không thể đỡ nổi một cú đấm của hắn!
Cảm giác vô địch!
Đương nhiên hắn cũng biết, so với cường giả như Đại Sơn, thân thể của hắn còn kém xa!
Nhưng bây giờ nếu hắn muốn cường hoá thân thể thêm thì cũng chỉ có thể làm từ từ, vì thiên kiếp không thể tăng thêm uy lực được nữa. Nếu còn tăng thêm, thân thể của hắn không chịu được, hơn nữa, việc hắn phải làm bây giờ là hoàn toàn hấp thu những năng lượng lôi kiếp này, để chúng hoà làm một với cơ thể!
Sau khi hấp thu có thể tiếp tục tu luyện!
Để không lãng phí thời gian, Diệp Huyên tiến vào Tiểu Tháp hấp thu!
Mọi người xung quanh nhìn Đại Sơn đang tu luyện phía xa với nét mặt phức tạp, trong lòng cũng khó chịu!
Bọn họ biết không bao lâu nữa, thực lực của Đại Sơn này sẽ xuất hiện thay đổi long trời lở đất!
Cường giả như thế muốn nâng cao thực lực là rất khó, nhưng một khi nâng cao sẽ vô cùng kinh khủng.
Lúc trước, mọi người đều rất khinh thường hành động của Diệp Huyên!
Nhưng lúc này, bọn họ lại thấy hâm mộ!
Bình luận facebook