Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5850: Giấu đi thiên cơ
Người bảo vệ nhìn Diệp Huyên, khẽ nhíu mày lại.
Gã thật sự không ngờ Diệp Huyên lại mạnh đến vậy.
Không đúng!
Là do ngọn lửa kia!
Người bảo vệ nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trên người Diệp Huyên, ánh mắt dần trở nên nghiêm túc.
Diệp Huyên liếc mắt nhìn người bảo vệ, một khắc sau, hắn đột nhiên biến mất.
Xoẹt!
Một luồng kiếm quang rực lửa lại xé ngang thời không lao đi.
Phía xa, người bảo vệ kia đột nhiên đâm mâu ra, vô số kim quang bùng lên.
Ầm ầm!
Kim quang bị phá vụn, người bảo vệ kia lại bị đánh bay ra ngoài mấy nghìn trượng, không chỉ thế, trường mâu của gã còn bị nứt ra!
Sau khi dừng lại, người bảo vệ đột nhiên dựng thẳng trường mâu trong tay lên, một khắc sau, một luồng kim quang đột nhiên lao xuống từ trên trời, đâm thẳng vào trường mâu.
Ầm!
Trường mâu lập tức trở lại bình thường, cùng lúc đó, khí tức của người bảo vệ cũng tăng lên điên cuồng!
Thấy thế, Diệp Huyên trầm mặc một lát rồi nói: "Ngươi chơi như vậy hình như hơi bẩn!"
Người bảo vệ không nói lời nào đã bay vọt đến trước, đâm mâu về phía Diệp Huyên.
Vô số kim quang bùng lên!
Trong mắt Diệp Huyên ánh lên sự dữ tợn, hắn vọt về trước, bổ kiếm thẳng xuống người bảo vệ kia!
Hắn có Hỏa Diễm Nữ phụ trợ nên không hề sợ người bảo vệ này!
Ầm ầm!
Lực lượng của hai người vừa va vào nhau đã nổ tung!
Hai người đồng thời thối lui liên tục.
Mà sau khi người bảo vệ dừng lại, gã lại cầm trường mâu chĩa lên trời, sau đó lại có một luồng kim quang lao xuống chui vào trong trường mâu của gã.
Ầm!
Khí tức của người bảo vệ lại lần nữa tăng vọt!
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên đen lại: "Ngươi làm thế là ta sẽ không tuân theo võ đức nữa đấy, ngươi tin không?"
Người bảo vệ chẳng nói chẳng rằng gì đã lần nữa hóa thành kim quang vọt đến chỗ Diệp Huyên.
Lần này có hơn vạn luồng kim quang phóng tới, thời không xung quanh liền sôi sục lên.
Nhìn thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyên lập tức trở nên âm trầm, hắn xòe tay ra, nhanh chóng gấp thời không xung quanh cùng chồng chất kiếm ý Nhân Gian lên, cùng lúc đóc, Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể hắn cũng được kích hoạt!
Ầm!
Một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên bộc phát ra khỏi cơ thể của Diệp Huyên, một khắc sau, hắn vọt về trước một cái rồi chém kiếm xuống người bảo vệ kia!
Đối đầu trực diện!
Ầm ầm!
Đột nhiên, đất trời rung lên kịch liệt, thời không xung quanh xuất hiện vô số vết rạn nứt li ti, người bảo vệ kia thì lập tức bị chiêu kiếm của Diệp Huyên chém bay ra ngoài hơn vạn trượng. Mà khi gã vừa dừng lại, tay phải đột nhiên vung lên trời, tiếp đó lại có một luồng kim quang phóng xuống.
Lần này luồng kim quang kia còn lớn hơn lúc trước.
Kim quang lao xuống, khí tức của người bảo vệ lại lần nữa tăng vọt lên, khí tức mạnh mẽ đến mức khiến thời không Linh Độ không chịu nổi phải gợn lên từng làn sóng nhỏ.
Diệp Huyên thấy cảnh này diễn ra mãi thì thở dài trong lòng: "Tiểu Bút, Tiểu Tháp, hai người nói thử xem, giờ ta bật hack thì có quá đáng không? Có quá đáng không?"
Tiểu Bút và Tiểu Tháp im lặng.
Chúng nó cũng không biết nói gì hơn!
Người này khó khăn lắm mới bỏ cái tật bật hack. Thế mà giờ đến lượt đối thủ của hắn liên tục chơi ăn gian!
Thói đời vô nghĩa là vậy đấy.
Lúc này, người bảo vệ kia ở phía xa đột nhiên chậm rãi bước đến chỗ Diệp Huyên, mỗi bước đi của gã đều để lại một vệt kim quang.
Khí tức mạnh mẽ khiến gã tựa như một vị thần giáng thế, trông rất đáng sợ.
Diệp Huyên nhìn người bảo vệ, im lặng không nói gì.
Lúc này, người bảo vệ đột nhiên đâm mâu ra, mấy trăm nghìn luồng kim quang liền xuất hiện, sức mạnh của chúng lớn đến mức chấn nát cả thời không Linh Độ ở xung quanh!
Diệp Huyên thấy thế thì đen mặt lại.
Sức mạnh của thằng cha này mạnh hơn trước chí ít phải mấy lần! Gã được ban phúc!
Diệp Huyên liếc nhìn Thái Sơ Thần Thụ ở cuối chân trời, sau đó đột nhiên chém một kiếm về phía trước.
Chiêu kiếm vừa được tung ra, vô số kiếm quang màu đỏ rực lập tức bùng lên.
Ầm ầm ầm!
Đột nhiên, toàn bộ thời không ở Linh Độ giới nổ tung đúng lúc này, kiếm quang lửa và kim quang kia va chạm vào nhau rồi rung lên không ngừng, thời không mấy trăm nghìn dặm xung quanh rung lên bần bật như có động đất, vô cùng đáng sợ!
Diệp Huyên và người bảo vệ kia điên cuồng giáp chiến với nhau.
Hai người không ai phân được cao thấp.
Tất nhiên Diệp Huyên là do nhờ có Hỏa Diễm Nữ phụ trợ thêm, nếu không, với thực lực của hắn bây giờ chắc chắn không thể chống lại được người bảo vệ này.
Mà giờ khắc này, Diệp Huyên cũng đang dần tiến vào trạng thái Phong Ma.
Thực lực đang càng lúc càng mạnh!
Mà bên trong Vô giới, Tộc trưởng Thái Sơ Thần tộc bấy giờ đã áp đảo được hai người kia. Nhưng không thể không nói, Vô Biên Chủ đúng là rất mạnh mẽ, tuy bị áp chế nhưng khí thế không hề thua kém
Mà người đàn ông đến từ thế giới Hư Chân thì đang càng đánh càng bực mình!
Bị bắt nạt ở thế giới Hư Chân thì thôi đi, tới đây rồi mà vẫn bị đánh là sao?
Không thể nhẫn nhịn được!
Chẳng mấy chốc, trận chiến của ba người đã tiến vào trạng thái gây cấn.
Ở bên khác, trên một nhánh cây của Thái Sơ Thần Thụ, có một cô gái mặc áo bào trắng đang yên lặng quan sát hết tất cả sự việc trước mắt.
Cô gái này để tóc xõa sau lưng, trong tay cầm pháp trượng, giữa trán có một nốt chu sa đỏ thắm.
Đại tế sư!
Cũng là một trong bốn đại cường giả của Thái Sơ Thần tộc.
Lúc này, một ông lão xuất hiện phía sau Đại tế sư, lão hơi thi lễ: "Tế sư, đã điều tra được thân phận của thanh niên kia".
Nói rồi, lão lấy một quyển sách ra đưa đến trước mặt Đại tế sư.
Đại tế sư mở ra nhìn lướt qua, sau đó lại nhìn Diệp Huyên ở phía xa.
Ông lão trầm giọng nói: "Người này đang thay đổi trật tự của chủ nhân bút Đại đạo, nhưng chủ nhân bút Đại đạo không chỉ không ngăn cản, mà ngược lại còn đang giúp đỡ hắn, chuyện này rất bất bình thường".
Đại tế sư chậm rãi nhắm hai mắt lại, không nói gì.
Ông lão liếc mắt nhìn Đại tế sư, sau đó lui sang một bên.
Lúc này, Đại tế sư lại bỗng nhìn Diệp Huyên lại lần nữa, nàng ta mở tay trái, ngón tay bấm lên từng đốt, như đang tính toán điều gì.
Một lát sau, tròng mắt nàng ta chợt co rụt lại, khóe môi có một sợi máu tươi chảy xuống.
Thấy thế, sắc mặt ông lão lập tức thay đổi: "Đại tế sư!"
Đại tế sư lau máu tươi bên khóe miệng, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, khẽ nói: "Không thể thăm dò vận mệnh..."
Nói rồi, nàng ta ngẩng đầu nhìn về chân trời xa xôi: "Là ai đang giấu đi thiên cơ, che đậy vận mệnh của hắn?"
Ông lão do dự một lúc rồi nói: "Chủ nhân bút Đại đạo?"
Đại tế sư chậm rãi nhắm mắt lại, không nói gì.
Gã thật sự không ngờ Diệp Huyên lại mạnh đến vậy.
Không đúng!
Là do ngọn lửa kia!
Người bảo vệ nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trên người Diệp Huyên, ánh mắt dần trở nên nghiêm túc.
Diệp Huyên liếc mắt nhìn người bảo vệ, một khắc sau, hắn đột nhiên biến mất.
Xoẹt!
Một luồng kiếm quang rực lửa lại xé ngang thời không lao đi.
Phía xa, người bảo vệ kia đột nhiên đâm mâu ra, vô số kim quang bùng lên.
Ầm ầm!
Kim quang bị phá vụn, người bảo vệ kia lại bị đánh bay ra ngoài mấy nghìn trượng, không chỉ thế, trường mâu của gã còn bị nứt ra!
Sau khi dừng lại, người bảo vệ đột nhiên dựng thẳng trường mâu trong tay lên, một khắc sau, một luồng kim quang đột nhiên lao xuống từ trên trời, đâm thẳng vào trường mâu.
Ầm!
Trường mâu lập tức trở lại bình thường, cùng lúc đó, khí tức của người bảo vệ cũng tăng lên điên cuồng!
Thấy thế, Diệp Huyên trầm mặc một lát rồi nói: "Ngươi chơi như vậy hình như hơi bẩn!"
Người bảo vệ không nói lời nào đã bay vọt đến trước, đâm mâu về phía Diệp Huyên.
Vô số kim quang bùng lên!
Trong mắt Diệp Huyên ánh lên sự dữ tợn, hắn vọt về trước, bổ kiếm thẳng xuống người bảo vệ kia!
Hắn có Hỏa Diễm Nữ phụ trợ nên không hề sợ người bảo vệ này!
Ầm ầm!
Lực lượng của hai người vừa va vào nhau đã nổ tung!
Hai người đồng thời thối lui liên tục.
Mà sau khi người bảo vệ dừng lại, gã lại cầm trường mâu chĩa lên trời, sau đó lại có một luồng kim quang lao xuống chui vào trong trường mâu của gã.
Ầm!
Khí tức của người bảo vệ lại lần nữa tăng vọt!
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên đen lại: "Ngươi làm thế là ta sẽ không tuân theo võ đức nữa đấy, ngươi tin không?"
Người bảo vệ chẳng nói chẳng rằng gì đã lần nữa hóa thành kim quang vọt đến chỗ Diệp Huyên.
Lần này có hơn vạn luồng kim quang phóng tới, thời không xung quanh liền sôi sục lên.
Nhìn thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyên lập tức trở nên âm trầm, hắn xòe tay ra, nhanh chóng gấp thời không xung quanh cùng chồng chất kiếm ý Nhân Gian lên, cùng lúc đóc, Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể hắn cũng được kích hoạt!
Ầm!
Một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên bộc phát ra khỏi cơ thể của Diệp Huyên, một khắc sau, hắn vọt về trước một cái rồi chém kiếm xuống người bảo vệ kia!
Đối đầu trực diện!
Ầm ầm!
Đột nhiên, đất trời rung lên kịch liệt, thời không xung quanh xuất hiện vô số vết rạn nứt li ti, người bảo vệ kia thì lập tức bị chiêu kiếm của Diệp Huyên chém bay ra ngoài hơn vạn trượng. Mà khi gã vừa dừng lại, tay phải đột nhiên vung lên trời, tiếp đó lại có một luồng kim quang phóng xuống.
Lần này luồng kim quang kia còn lớn hơn lúc trước.
Kim quang lao xuống, khí tức của người bảo vệ lại lần nữa tăng vọt lên, khí tức mạnh mẽ đến mức khiến thời không Linh Độ không chịu nổi phải gợn lên từng làn sóng nhỏ.
Diệp Huyên thấy cảnh này diễn ra mãi thì thở dài trong lòng: "Tiểu Bút, Tiểu Tháp, hai người nói thử xem, giờ ta bật hack thì có quá đáng không? Có quá đáng không?"
Tiểu Bút và Tiểu Tháp im lặng.
Chúng nó cũng không biết nói gì hơn!
Người này khó khăn lắm mới bỏ cái tật bật hack. Thế mà giờ đến lượt đối thủ của hắn liên tục chơi ăn gian!
Thói đời vô nghĩa là vậy đấy.
Lúc này, người bảo vệ kia ở phía xa đột nhiên chậm rãi bước đến chỗ Diệp Huyên, mỗi bước đi của gã đều để lại một vệt kim quang.
Khí tức mạnh mẽ khiến gã tựa như một vị thần giáng thế, trông rất đáng sợ.
Diệp Huyên nhìn người bảo vệ, im lặng không nói gì.
Lúc này, người bảo vệ đột nhiên đâm mâu ra, mấy trăm nghìn luồng kim quang liền xuất hiện, sức mạnh của chúng lớn đến mức chấn nát cả thời không Linh Độ ở xung quanh!
Diệp Huyên thấy thế thì đen mặt lại.
Sức mạnh của thằng cha này mạnh hơn trước chí ít phải mấy lần! Gã được ban phúc!
Diệp Huyên liếc nhìn Thái Sơ Thần Thụ ở cuối chân trời, sau đó đột nhiên chém một kiếm về phía trước.
Chiêu kiếm vừa được tung ra, vô số kiếm quang màu đỏ rực lập tức bùng lên.
Ầm ầm ầm!
Đột nhiên, toàn bộ thời không ở Linh Độ giới nổ tung đúng lúc này, kiếm quang lửa và kim quang kia va chạm vào nhau rồi rung lên không ngừng, thời không mấy trăm nghìn dặm xung quanh rung lên bần bật như có động đất, vô cùng đáng sợ!
Diệp Huyên và người bảo vệ kia điên cuồng giáp chiến với nhau.
Hai người không ai phân được cao thấp.
Tất nhiên Diệp Huyên là do nhờ có Hỏa Diễm Nữ phụ trợ thêm, nếu không, với thực lực của hắn bây giờ chắc chắn không thể chống lại được người bảo vệ này.
Mà giờ khắc này, Diệp Huyên cũng đang dần tiến vào trạng thái Phong Ma.
Thực lực đang càng lúc càng mạnh!
Mà bên trong Vô giới, Tộc trưởng Thái Sơ Thần tộc bấy giờ đã áp đảo được hai người kia. Nhưng không thể không nói, Vô Biên Chủ đúng là rất mạnh mẽ, tuy bị áp chế nhưng khí thế không hề thua kém
Mà người đàn ông đến từ thế giới Hư Chân thì đang càng đánh càng bực mình!
Bị bắt nạt ở thế giới Hư Chân thì thôi đi, tới đây rồi mà vẫn bị đánh là sao?
Không thể nhẫn nhịn được!
Chẳng mấy chốc, trận chiến của ba người đã tiến vào trạng thái gây cấn.
Ở bên khác, trên một nhánh cây của Thái Sơ Thần Thụ, có một cô gái mặc áo bào trắng đang yên lặng quan sát hết tất cả sự việc trước mắt.
Cô gái này để tóc xõa sau lưng, trong tay cầm pháp trượng, giữa trán có một nốt chu sa đỏ thắm.
Đại tế sư!
Cũng là một trong bốn đại cường giả của Thái Sơ Thần tộc.
Lúc này, một ông lão xuất hiện phía sau Đại tế sư, lão hơi thi lễ: "Tế sư, đã điều tra được thân phận của thanh niên kia".
Nói rồi, lão lấy một quyển sách ra đưa đến trước mặt Đại tế sư.
Đại tế sư mở ra nhìn lướt qua, sau đó lại nhìn Diệp Huyên ở phía xa.
Ông lão trầm giọng nói: "Người này đang thay đổi trật tự của chủ nhân bút Đại đạo, nhưng chủ nhân bút Đại đạo không chỉ không ngăn cản, mà ngược lại còn đang giúp đỡ hắn, chuyện này rất bất bình thường".
Đại tế sư chậm rãi nhắm hai mắt lại, không nói gì.
Ông lão liếc mắt nhìn Đại tế sư, sau đó lui sang một bên.
Lúc này, Đại tế sư lại bỗng nhìn Diệp Huyên lại lần nữa, nàng ta mở tay trái, ngón tay bấm lên từng đốt, như đang tính toán điều gì.
Một lát sau, tròng mắt nàng ta chợt co rụt lại, khóe môi có một sợi máu tươi chảy xuống.
Thấy thế, sắc mặt ông lão lập tức thay đổi: "Đại tế sư!"
Đại tế sư lau máu tươi bên khóe miệng, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, khẽ nói: "Không thể thăm dò vận mệnh..."
Nói rồi, nàng ta ngẩng đầu nhìn về chân trời xa xôi: "Là ai đang giấu đi thiên cơ, che đậy vận mệnh của hắn?"
Ông lão do dự một lúc rồi nói: "Chủ nhân bút Đại đạo?"
Đại tế sư chậm rãi nhắm mắt lại, không nói gì.
Bình luận facebook