• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (3 Viewers)

  • Chương 5851-5855

Chương 5851: Gọi người đi

Ầm ầm!

Đúng lúc này, nơi chân trời phía xa đột nhiên có một luồng sức mạnh kinh khủng nổ ra, ngay sau đó, Diệp Huyên và người bảo vệ kia liên tục thối lui lại, cả hai phải bị đẩy đi hơn mười vạn trượng mới có thể dừng lại được.

Sau khi Diệp Huyên dừng lại, hắn hít sâu một hơi, vô số kiếm khí lửa xung quanh liền rung lên.

Lúc này đây, khí tức của hắn đã đạt đến một trình độ vô cùng khủng bố.

Bởi vì hắn không chỉ có Hỏa Diễm Nữ phụ trợ, mà còn có Huyết Mạch Chi Lực trong người, ngoài ra lại có thêm kiếm ý Nhân Gian cuồn cuộn không ngớt.

Sức mạnh vô cùng vô tận!

Đây chính là cảm giác của Diệp Huyên giờ khắc này!

Mà đúng lúc này, người bảo vệ kia ở phía xa lại bỗng cầm trường mâu nhìn lên trời, một khắc sau, lại có một luồng kim quang giáng xuống, chui thẳng vào trong thân trường mâu.

Ầm ầm!

Không gian xung quanh người bảo vệ lập tức nứt ra.

Sức mạnh quá lớn!

Lại được chúc phúc lần nữa!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên sầm đi: "Mẹ kiếp! Bắt nạt người ta vừa thôi!"

Tiểu Bút cũng nói: "Đúng vậy".

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xòe tay ra, một tòa tế đàn xuất hiện đằng sau hắn.

Tế đàn Đại đạo, có thể tăng cường sức chiến đấu!

Diệp Huyên vội thôi thúc tế đàn Đại đạo, bỗng, trên tế đàn có một luồng chiến ý khủng bố phóng thẳng lên trời.

Diệp Huyên mở tay ra, ngay sau đó có vô tận chiến ý đổ xuống từ trên trời cao, cuối cùng tụ lại vào trong cơ thể Diệp Huyên.

Ầm ầm!

Thời không xung quanh Diệp Huyên lại lần nữa sôi sục lên!

Lúc này, Hỏa Diễm Nữ trong cơ thể Diệp Huyên chậm rãi bay lên, nàng ta hóa thành một bóng mở ngự trên đỉnh đầu của hắn, sau đó vung hai tay, chỉ chốc lát, xung quanh liền biến thành một biển lửa.

Diệp Huyên nhìn người bảo vệ kia, không nói thêm gì nữa mà lập tức hóa thành một luồng kiếm quang biến đi mất.

Mà Hỏa Diễm Nữ cũng cùng lúc xông ra ngoài, khi đến gần người bảo vệ kia, nàng ta đột nhiên hóa thành một áng lửa chui vào trong cơ thể Diệp Huyên.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, trong cơ thể Diệp Huyên bỗng bùng lên một luồng hỏa diễm kinh khủng.

Lúc này, Diệp Huyên chém kiếm xuống.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt chiêu kiếm bổ xuống đó, người bảo vệ liền bị đánh bay ra ngoài mấy vạn trượng, mà thời không lúc này cũng nhanh chóng đổ nát.

Người bảo vệ vừa dừng lại thì thanh trường mâu trong tay đã gãy vụn.

Người bảo vệ đứng sững tại chỗ!

Phía xa, Diệp Huyên cầm trường kiếm trong tay, quan thân tỏa ra ngọn lửa đỏ ngòm, khí tức mạnh mẽ đến mức khiến thời không xung quanh hắn bị bóp méo, trông rất đáng sợ.

Người bảo vệ nhìn Diệp Huyên, không nói gì.

Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên bước ra trước một bước, một luồng kiếm quang màu đỏ nhanh chóng phóng ra, lao về phía người bảo vệ!

Xoẹt!

Mạnh đến mức khiến thời không Linh Độ giới lập tức bị chấn vỡ!

Người bảo vệ híp mắt lại, gã huơ tay ngang, trong phút chốc, vô số kim quang đột nhiên bùng phát khỏi cơ thể gã.

Ầm!

Theo chiêu kiếm chém xuống của Diệp Huyên, vô số kim quang nhanh chóng bị phá nát, mà tiếp đó, người bảo vệ lại bị chấn bay ra ngoài hơn mấy vạn trượng, khi gã dừng lại thì đã là lúc một luồng kiếm quang khác chém đến một cách tàn nhẫn.

Tròng mắt người bảo vệ đột nhiên co rụt lại, gã gầm lên đầy giận dữ, đột nhiên, một luồng kim quang khổng lồ giáng từ trên trời xuống, đánh thẳng vào cơ thể gã.

Lại lần nữa được chúc phúc!

Người bảo vệ đấm một quyền ra, cú đấm này bao trùm lên mấy chục vạn luồng kim quang, chớp mắt đã nhấn chìm thời không nơi đây.

Ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ vang lên không ngừng, Diệp Huyên bị đẩy lùi liên tục ra ngoài hơn vạn trượng, mà khi hắn dừng lại thì mảnh thời không hắn và người bảo vệ vừa giao chiến kia đã sụp đổ, biến thành một màu đen kịt.

Vô giới xuất hiện!

Thấy thế, sắc mặt Diệp Huyên trầm đi, sức mạnh vừa rồi của cả hai đã quá mức khủng bố, vậy nên mới mở ra được Vô giới.

Người bảo vệ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên, trong mắt gã có kim quang dâng lên, quanh thân đang tỏa ra từng luồng khí tức khủng bố.

Diệp Huyên nhìn người bảo vệ, không nói gì.

Mà đúng lúc này, người bảo vệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời, huơ hai tay ngang.

Ầm!

Phía chân trời đột nhiên rung lên dữ dội, một khắc sau, một luồng kim quang đổ xuống như thác nước, chảy dọc vào cơ thể của người bảo vệ.

Ầm ầm!

Lại lần nữa được chúc phúc. Thân thể của người bảo vệ đột nhiên xảy ra biến hóa, chớp mắt gã đã tăng lên thành một người khổng lồ cao vạn trượng. Cùng lúc đó, một luồng kim quang chợt ngưng thành một thanh trường mâu ở trong tay gã.

Thấy cảnh này, Diệp Huyên đen thui mặt mày.

Tiểu Bút đột nhiên nói: "Gọi người đi! Bọn chúng khốn nạn quá!"

Tiểu Tháp cũng nói: "Đúng là quá đáng thật!"

Diệp Huyên im lặng một lát, sau đó xòe tay, kiếm Thanh Huyên rung lên...

Gọi người!

...
Chương 5852: Thái Sơ Thần Thụ đáng sợ!

Oanh

Kiếm Thanh Huyên rung động dữ dội, thời không trên đầu Diệp Huyên đột nhiên nứt ra, sau đó, một khí thế đáng sợ kéo xuống từ trên trời, một cô gái mặc áo dài trắng chậm rãi xuất hiện!

Đồ!

Nhưng đây không phải là bản thể, mà chỉ là phân thân.

Vào khoảnh khắc Đồ xuất hiện, Đại tế sư trên Thái Sơ Thần Thụ phía xa lập tức híp mắt.

Còn Vô Biên Chủ trong Vô Giới thì đột nhiên cười to!

Mẹ kiếp!

Cuối cùng Kháo Sơn Vương này cũng không chịu được nữa rồi!

Nói thật thì ông ta cũng thấy không ưa tên người bảo vệ Thái Sơ này!

Con mẹ nó!

Không có việc gì làm đi ban phúc linh tinh, chẳng khác nào tên điên!

Đúng là không thể hiểu nổi!

Lúc này, người bảo vệ Thái Sơ kia đột nhiên biến thành một tia kim quang vạn trượng kéo về phía Diệp Huyên!

Ầm!

Lực lượng mạnh mẽ khiến thời không xung quanh vỡ nát.

Phía xa, sắc mặt Đồ rất bình tĩnh, khi kim quang bay đến trước mặt nàng ấy, nàng ấy đột nhiên mở lòng bàn tay, một thanh kiếm xuất hiện, sau đó, người nàng ấy khẽ run, biến thành một tia kiếm quang lao ra ngoài!

Vụt!

Kim quang vạn trượng kia đột nhiên vỡ tan, sau đó, một bóng người bị đánh bay.

Chính là người bảo vệ Thái Sơ kia!

Vào khoảnh khắc gã bay ra ngoài, một thanh kiếm phá không bay đi, chém thẳng về phía người bảo vệ Thái Sơ!

Con ngươi người bảo vệ Thái Sơ co lại, sắc mặt xám xịt!

Chiêu kiếm này quá mạnh, cũng quá nhanh!

Ông ta hoàn toàn không thể chống lại!

Vào thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, một cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta, chính là Đại tế sư!

Đại tế sư chắp tay chỉ về phía trước, một tấm chắn máu đen xuất hiện.

Kiếm chém tới!

Oanh!

Lá chắn kia rung động dữ dội, vô số vết nứt xuất hiện, nhưng cũng không vỡ ra!

Lúc này, Đại tế sư đột nhiên vung tay áo, trong nháy mắt, hắc quang thoáng chốc càn quét!

Ầm!

Thời không chấn động, thanh kiếm kia cũng bị đánh bay!

Trước mặt Diệp Huyên không xa, Đồ mở lòng bàn tay, kiếm bay vào tay nàng ấy!

Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên thoáng chốc trở nên nặng nề!

Thật kinh khủng!

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy người có thể đỡ được chiêu kiếm của Đồ, hơn nữa còn không hề rơi vào thế yếu! Dù đây chỉ là một phân thân của Đồ, nhưng vẫn rất là khủng khiếp!

Đồ nhìn về phía Đại tế sư, sau đó, kiếm trong tay nàng ấy đột nhiên bay ra!

Xoẹt!

Dưới thanh kiếm này, thời không của Linh Độ giới mỏng manh tựa như giấy!

Đại tế sư ở phía xa vô cùng bình tĩnh, ả ta mở lòng bàn tay, trong nháy mắt, một tia kim quang bay ra từ bên trong.

Ầm!

Một âm thanh chấn động đất trời xuất hiện, kim quang kia chặn lại chiêu kiếm của Đồ!

Ngay lúc này, Đồ đột nhiên biến mất khỏi vị trí ban đầu!

Xoẹt!

Kim quang kia đột nhiên vỡ tan, lúc này, Đại tế sư kia lật tay phải, sau đó đè xuống!

Ầm!

Trong nháy mắt, một ngọn lửa màu vàng bộc phát ra từ trước mặt ả ta, ngọn lửa màu vàng mạnh mẽ thoáng chốc bao phủ lấy Đồ.

Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên thoáng chốc thay đổi, lúc này, một tia kiếm quang đột nhiên chém tan ngọn lửa màu vàng, sau đó, một thanh kiếm chém tới trước mặt Đại tế sư kia.

Đại tế sư híp mắt, không hề di chuyển, lúc này, một người khổng lồ màu vàng đột nhiên xuất hiện sau lưng ả ta. Sau đó, một bàn tay khổng lồ màu vàng đánh một quyền lên thân kiếm của Đồ!

Bịch!

Vô số kim quang loé lên!

Cú đấm này đã chắn lại chiêu kiếm của Đồ!

Đồ híp mắt, xoay tay phải!

Rắc!

Nắm đấm của người khổng lồ thoáng chốc nứt ra, nhưng ngay lúc này, trong mắt Đại tế sư kia đột nhiên loé lên hai chùm sáng màu vàng đáng sợ!

Đồ cau mày, nâng kiếm chém một phát.

Xoẹt!

Hai tia kim quang tháng chốc vỡ tan.

Nhưng đồ cũng bị nó làm cho liên tục lùi lại.

Lúc này, người khổng lồ sau lưng Đại tế sư đột nhiên nhảy lên, đánh một quyền về phía Đồ!

Đồ đột nhiên chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó, thanh kiếm trong tay nàng ấy chợt rung động kịch liệt, kiếm đột nhiên hoá thành kiếm quang bay đi!

Ong!

Tiếng kiếm reo vang vọng khắp Linh Độ giới!

Oanh!

Chiêu kiếm chém tới, người khổng lồ màu vàng kia thoáng chốc vỡ tan, kiếm quang mạnh mẽ cũng không biến mất, mà chém thẳng về phía Đại tế sư kia!

Nét mặt Đại tế sư rất bình tĩnh, khi thanh kiếm bay tới trước mặt ả ta, ả ta không lùi còn tiến, bước một bước về phía trước. Sau đó, ả ta lật tay phải, trong nháy mắt, vô số kim quang dâng trào từ trong cơ thể ả ta.

Ầm!

Kiếm quang kia thoáng chốc bị đánh tan, cùng lúc đó, Đại tế sư đột nhiên biến mất!

Vụt!

Thời không xung quanh đột nhiên nổ tung, vô số kim quang nối đuôi nhau bao phủ lấy Đồ.

Lực lượng mạnh mẽ khiến toàn bộ Linh Độ giới không ngừng run rẩy, cực kỳ đáng sợ!

Mà trong kim quang vô tận đó có những tia kiếm quang không ngừng xuất hiện.

Tình trạng này kéo dài khoảng nửa khắc, sau đó, vô số kim quang và kiếm quang lụi tàn!

Lúc này, Đại tế sư và Đồ cách nhau khá xa!

Hai người đều không sao cả!

Diệp Huyên xuất hiện bên cạnh Đồ, cất giọng điệu nặng nề: “Thanh Nhi, không sao chứ?”

Đồ nhìn Đại tế sư: “Bản thể của ả ở trong Thần Thụ!”

Bản thế!

Nghe vậy, con ngươi Diệp Huyên co lại, hắn quay đầu nhìn về phía Đại tế sư, con mẹ nó, không ngờ ả ta cũng không phải bản thể?

Đại tế sư nhìn Đô: “Bản thể của cô ở Hư Chân!”

Đồ không quan tâm đến Đại tế sư mà cười nói với Diệp Huyên: “Không ngờ huynh đến được nơi này nhanh đến thế!”

Diệp Huyên lắc đầu cười khổ: “Những người này xấu xa quá!”

Nói xong, hắn nhìn về phía Thái Sơ Thần Thụ kia.

Không thể không nói, Thái Sơ Thần Thụ này thật sự hơi kinh khủng.

Việc ban phúc này cũng khá là khó hiểu!

Đồ quay đầu nhìn thoáng qua Thái Sơ Thần Thụ kia: “Cái cây này không đơn giản! Để ta thử xem năng lực của nó!”
Chương 5853: Tu luyện thêm!

Dứt lời, nàng ấy đột nhiên biến thành một tia kiếm quang chém về phía Thái Sơ Thần Thụ!

Người kiếm hợp nhất!

Mà Đại tế sư cũng không ngăn cản, mặc cho Đồ lao về phía Thái Sơ Thần Thụ!

Mà trước khi Đồ cầm kiếm xông đến chỗ Thái Sơ Thần Thụ kia, những lá cây Thái Sơ đột nhiên biến thành những tia kim quang chém về phía Đồ.

Oanh!

Sau khi kiếm quang vỡ tan, phân thân của Đồ cũng biến mất.

Trên không trung, lá cây màu vàng chậm rãi rụng xuống.

Bên dưới, Đại tế sư mở lòng bàn tay, lá cây màu vàng rơi vào tay ả ta, ả ta nhìn về phía Diệp Huyên, không nói gì.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên im lặng.

Mà lúc này, Vô Biên Chủ ở Vô Giới đột nhiên run rẩy nói: “Tên kia, gọi cô gái mặc váy trắng, gọi nàng đi!”

Diệp Huyên nhìn về phía ông ta, lúc này, Vô Biên Chủ và người đàn ông ở Hư Chân giới kia đã bị Tộc trưởng Thái Sơ tộc áp đảo, bị áp chế hoàn toàn!

Hai đánh một vẫn bị áp chế!

Có thể tưởng tượng được thực lực của Tộc trưởng Thái Sơ tộc kinh khủng đến mức nào!

Hơn nữa, dường như đối phương còn chưa từng được ban phúc!

Đánh không lại!

Diệp Huyên đã thấy rõ tình hình, lập tức nói: “Vô Biên, rút lui đi!”

Dứt lời, hắn xoay người bỏ chạy!

Trong Vô Giới, Vô Biên ngây người, sau đó run rẩy nói: “Ngươi có thể gọi cô gái váy trắng đó mà! Đại ca, gọi ngươi không có gì là không tốt cả, ta không coi thường ngươi nữa! Ngươi gọi đi!”

Nhưng Diệp Huyên đã biến mất ở cuối chân trời.

Thấy cảnh này, sắc mặt Vô Biên lập tức trở nên vô cùng khó coi, ông ta vội nói: “Rút lui!”

Dứt lời, ông ta xoay người trốn ra khỏi Vô Giới, sau đó chạy về phía chân trời.

Người đàn ông của Hư Chân giới nhìn thấy vậy cũng không chút do dự xoay người bỏ chạy.

Còn Tộc trưởng Thái Sơ tộc và Đại tế sư cũng không đuổi theo!

Tộc trưởng Thái Sơ tộc xuất hiện bên cạnh Đại tế sư, ông ta nhìn về phía cuối trời: “Bản thể của cô gái kiếm tu khi nãy ở thế giới Hư Chân à?”

Đại tế sư gật đầu.

Tộc trưởng Thái Sơ tộc im lặng.

Ở thế giới Hư Chân!

Việc này mang ý nghĩa gì?

Có nghĩa là có người không thông qua Thái Sơ Thần Thụ đã đến thế giới Hư Chân!

Có người mở ra kết giới của hai thế giới?

Không có khả năng này lắm!

Vì dù là Thái Sơ Thần Thụ cũng không thể làm được điều này!

Đại tế sư lắc đầu: “Người đàn ông khi nãy là đến từ thế giới Hư Chân, chắc chắn thế giới Hư Chân xảy ra chuyện gì rồi!”

Tộc trưởng gật đầu: “E rằng thời thế sắp thay đổi!”

Dứt lời, hai người nhìn nhau bằng ánh mắt rất nặng nề.



Ở một nơi khác, ba người chạy tới một cánh đồng hoang vu.

Sau khi dừng lại, Diệp Huyên lắc đầu: “Cái cây kia kinh khủng quá!”

Lúc này, Vô Biên Chủ và người đàn ông Hư Chân kia xuất hiện bên cạnh Diệp Huyên.

Sắc mặt cả hai người đều khá khó coi.

Hai đánh một còn bị đối phương áp đảo, thật sự thì khá là mật mắt!

Diệp Huyên chợt nói: “Ta muốn trở về hạ giới!”

Vô Biên Chủ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn đầu hàng hay sao?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Ta muốn trở về để trưởng thành hơn!”

Vô Biên Chủ im lặng một lát rồi nói: “Thật ra muội muội mặc váy trắng kia của ngươi…”

Diệp Huyên ngắt lời ông ta: “Dù dựa vào nàng đi đến thế giới Hư Chân, thì ba người chúng ta cũng chưa chắc có thể sống sót ở đó mà?”

Vô Biên Chủ im lặng.

Diệp Huyên xoay người nhìn về phía Thái Sơ Thần Thụ, nhẹ giọng nói: “Ta muốn tự vượt qua cửa ải này, ta muốn dựa vào thực lực của mình khuất phục Thái Sơ Thần Tộc”.

Vô Biên Chủ cạn lời!

Con mẹ nó!

Dựa lâu như thế rồi, sao ngươi cứ đến thời khắc mấu chốt là không muốn có chỗ dựa thế?

Đúng là cạn lời.

Diệp Huyên nhìn hai người, sau đó nói: “Các người thì sao? Tiếp tục ở lại đây đánh nhau với Thái Sơ Thần Tộc, hay là vào trong tháp của ta tu luyện?”

Vô Biên Chủ và người đàn ông Hư Chân nhìn nhau, người đàn ông nói: “Ta vẫn nên tu luyện thêm!”

Trận đấu khi nãy khiến y nhận ra, y không thể chống lại Tộc trưởng Thái Sơ tộc, vì thế phải phát triển bản thân trước đã!

Vô Biên Chủ im lặng một lát rồi nói: “Vậy thì tu luyện trước đã!”

Diệp Huyên cười nói: “Mời hai vị vào tháp!”

Vô Biên Chủ và người đàn ông Hư Chân tiến vào trong Tiểu Tháp, còn Diệp Huyên thì xoay người rời đi!

Sau khi rời khỏi Linh Độ giới, Diệp Huyên trở lại thư viện ở vũ trụ Quan Huyên.

Diệp Huyên tiến vào Tiểu Tháp, hắn tìm đến An Lan Tú, hai người tản bộ bên bờ biển.

An Lan Tú nói: “Ta đã mở rộng ra hai mươi nghìn người, bây giờ, có lẽ thực lực của bọn họ chỉ đứng sau Quan Huyên Vệ!”

Chỉ đứng sau Quan Huyên Vệ!

Diệp Huyên lắc đầu: “Vẫn chưa đủ!”

An Lan Tú gật đầu: “Ta biết!”

Diệp Huyên lại nói: “Gần đây Nguyệt Hoàng kia thế nào?”

An Lan Tú khẽ cười nói: “Nàng ấy đã chinh phục được mười mấy vũ trụ bình hành, ta có đi xem thử, nàng ấy xử lý rất tốt, cũng không có hành động quá đáng gì!”

Diệp Huyên gật đầu: “Vậy thì tốt!”

Dứt lời, hắn nắm lấy tay An Lan Tú, An Lan Tú cũng không từ chối.

Hai người cứ thế chậm rãi đi về phía xa.
Chương 5854: Hành tinh kỳ lạ

Hai người dắt tay nhau chậm rãi bước đi trên bờ biển.

Rất yên tĩnh, rất ấm áp!

Diệp Huyên chợt cất lời: “Ta từng đến Linh Độ giới!”

An Lan Tú nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Thái Sơ tộc rất mạnh, rất mạnh!”

An Lan Tú cười nói: “Vậy thì say này hẳn đến!”

Diệp Huyên gật đầu.

Thật ra muốn khiến Thái Sơ tộc này phục tùng thật sự không phải là chuyện dễ dàng!

Nhưng lần này hắn thật sự phải dựa vào bản thân chinh phục nó.

Nếu không dựa vào thực lực của bản thân tiến lên thế giới Hư Chân thì còn có ý nghĩa gì nữa?

Khoảng thời gian tiếp theo, mỗi ngày Diệp Huyên ngoài việc ở trong tháp tu luyện thì chỉ có xử lý chính vụ của thư viện Quan Huyên!

Bây giờ, hắn chỉ làm hai chuyện, tu luyện và xây dựng tốt thư viện!

Hôm nay, Diệp Huyên rời khỏi Tiểu Tháp.

Trong Quan Huyên Điện, chỉ có Diệp Huyên và Tín công chúa.

Hiện tại Tín công chúa đã chinh phục được trên trăm vũ trụ thế giới, đội quân của nàng ấy cũng đang không ngừng mở rộng, hiện tại ngoài Quan Huyên Vệ, dưới trướng nàng ấy còn có một đội quân hơn triệu người!

Có thể nói là quyền thế ngút trời trong thư viện!

Tín công chúa cất lời: “Lần này đến tìm ngươi là muốn dẫn ngươi đi xem một thế giới đặc biệt!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Thế giới đặc biệt?”

Tín công chúa gật đầu: “Đúng thế, một thế giới rất đặc biệt, thế giới này khiến ta cảm thấy hơi bất an, vì vậy, ta cũng không cho người của chúng ta tiến vào!”

Diệp Huyên nói: “Đi xem thử đi!”

Tín công chúa gật đầu, hai người đứng dậy rời đi!

Hai người nhanh chóng đi tới một vùng tinh không, Tín công chúa chỉ về phía một hành tinh xa xa: “Ngươi xem đi!”

Diệp Huyên nhìn hành tinh đó, sau đó, hắn cau mày!

Hành tinh này có màu đỏ, trên hành tinh tản ra một khí thế mạnh mẽ vô cùng kỳ lạ!

Diệp Huyên định dùng thần thức kiểm tra, nhưng thần thức còn chưa đến gần hành tinh kia đã bị một lực lượng thần bí đánh tan!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên sửng sốt.

Tín công chúa trầm giọng nói: “Rất mạnh!”

Diệp Huyên nhất thời cảm thấy hứng thú: “Đi, đi xem thử!”

Dứt lời, hắn dẫn theo Tín công chúa cùng biến mất!

Hai người nhanh chóng tiến vào hành tinh kia, vừa mới tiến vào hành tinh, hai người đã gặp những đám mây màu máu vô cùng vô tận!

Diệp Huyên cau mày: “Chẳng lẽ là có người tu luyện ở đây?”

Tín công chúa lắc đầu: “Cẩn thận một chút!”

Diệp Huyên gật đầu, hắn chắp ngón tay, một tia kém quang chém đến tận cùng, tầng mây màu máu lập tức vỡ ra. Khi nhìn thấy cảnh tượng bên dưới, cả hắn và Tín công chúa đều sa sầm mặt!

Bên dưới chính là một biển máu!

Diệp Huyên cau mày, một hành tinh biển máu?

Lúc này, Tín công chúa chợt nói: “Sâu trong biển máu kia có động tĩnh!”

Diệp Huyên nhìn về phía biển máu, lúc này, nó đột nhiên trở nên sôi trào!

Diệp Huyên híp mắt lại, sau đó, một con rồng màu máu đột nhiên rẽ nước biển, lao thẳng về phía hai người!

Diệp Huyên giơ tay chém xuống một kiếm!

Tia kiếm quang chém thẳng xuống dưới!

Ầm!

Theo chiêu kiếm, một vùng kiếm quang kéo xuống từ trên trời, chém lên con rồng màu máu kia.

Oanh!

Lực lượng kiếm khí mạnh mẽ đánh bay con rồng kia!

Cự long lui lại đến gần cuối chân trời!

Nó có dáng người khổng lồ, dài ít nhất mấy vạn trượng, lượn lờ trong không trung, tản ra long uy mạnh mẽ đáng sợ!

Diệp Huyên nhìn con huyết long kia, sau đó nói: “Cô có biết đây là giống loài gì không?”

Tín công chúa lắc đầu: “Chưa gặp bao giờ!”

Lúc này, con huyết long kia đột nhiên gầm thét: “Các ngươi là ai mà dám làm phiền bản tôn hả!”

Diệp Huyên quan sát nó: “Các hạ xưng hô thế nào?”

Huyết long nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi là ai!”

Diệp Huyên đáp: “Viện trưởng của thư viện Quan Huyên, Diệp Huyên!”

Ánh mắt huyết long rất dữ tợn: “Không quen!”

Diệp Huyên nhìn biển máu bên dưới, ngoài con huyết long này, hắn không cảm nhận được hơi thở của bất cứ sinh linh nào nữa!

Diệp Huyên nhìn huyết long, cười nói: “Làm phiền rồi!”

Dứt lời, hắn nhìn về phía Tín công chúa: “Chúng ta đi thôi!”

Tín công chúa gật đầu.

Hai người muốn rời đi, mà lúc này, con huyết long kia đột nhiên hét to: “Cứ thế mà đi à?”

Diệp Huyên xoay người nhìn về phía huyết long: “Không thì sao?”

Huyết long nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Các ngươi làm phiền đến giấc ngủ của bản tôn!”

Diệp Huyên gật đầu: “Chúng ta xin lỗi!”

Huyết long giận dữ nói: “Nếu xin lỗi có tác dụng thì bản tôn còn cần tu luyện làm gì?”

Diệp Huyên nhìn huyết long: “Vậy ngươi muốn làm thế nào?”

Huyết long nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Để thứ trên người ngươi lại!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Thứ trên người ta?”

Trong mắt huyết long lộ vẻ tham lam: “Bản tôn cảm nhận được trên người ngươi có bảo vật”.

Diệp Huyên nhìn huyết long: “Ngươi nhất định muốn nó à?”

Thân thể huyết long đột nhiên phóng to, sau đó, nó lập tức trở nên lớn hơn không chỉ gấp mấy lần!

Nó nhìn xuống hai người Diệp Huyên từ chân trời, long uy đáng sợ không ngừng vọt xuống, thời không xung quanh trở nên sôi trào.

Diệp Huyên nhìn huyết long, sau đó, hắn nói: “Đại Sơn!”

“Ai dám ức hiếp Diệp thiếu!”

Một tiếng hét giận dữ vang lên, Đại Sân lập tức xuất hiện, sau đó, ông ta xông lên, đánh một quyền về phía huyết long!

Oanh!

Cú đấm này đánh ra, huyết long kia còn chưa kịp phản ứng đã bị đánh bay mấy vạn trượng, sau đó, Đại Sơn lại xông đến!

Ầm!

Phía chân trời có tiếng nổ không ngừng vang lên.

Con huyết long cứ thế bị Đại Sơn đánh đến mức không có khả năng đánh trả!

Dù huyết long cũng mạnh, nhưng chắc chắn không thể bằng được Đại Sơn, ở vũ trụ này, mấy người nhóm Đại Sơn có thể xem là tồn tại đứng đầu đỉnh kim tự tháp rồi!

Đương nhiên là không thể sánh với Thái Sơ Thần tộc!

Lúc này, Tín công chúa chợt nói: “Biển máu kia có gì đó sai sai!”

Nghe vậy, Diệp Huyên nhìn về phía biển máu, sau đó, hắn cau mày: “Đi!”

Dứt lời, hắn dẫn theo Tín công chúa cùng biến mất!
Chương 5855: Đánh!

Con huyết long ở phía xa nhìn thấy cảnh này thì lập tức thay đổi sắc mặt, hét to: “Các ngươi dám!”

Nhưng sau đó, Đại Sơn đã đánh một quyền vào miệng nó!

Bốp!

Huyết long hét to một tiếng, sau đó lại xông lên!

Lực lượng của nó rất mạnh, nhưng Đại Sơn lại mạnh hơn nó, đáng sợ nhất là khả năng phòng ngự của Đại Sơn cũng kinh khủng hơn nó!

Hoàn toàn bị áp đảo toàn diện!



Diệp Huyên và Tín công chúa đi đến nơi sâu trong biển máu, ở nơi này, bọn họ nhìn thấy một toà cung điện màu đen, trong cung điện đặt một quan tài thuỷ tinh, trong quan tài là một cô gái mặc váy trắng.

Diệp Huyên và Tín công chúa đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều chứa đựng vẻ nghi ngờ.

Diệp Huyên đi về phía cung điện, mà vào lúc hắn sắp đến gần, một khí thế thần bí đột nhiên bao vây lấy hắn!

Diệp Huyên híp mắt, hắn quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có một tượng người đá, lúc này, cái tượng đó đang nhìn hắn chằm chằm!

Là sống!

Tượng đá kia đột nhiên đâm một thương về phía Diệp Huyên!

Một thương vô cùng nhanh!

Diệp Huyên híp mắt, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn bay ra, sau đó, kiếm chém lên trường thương của bức tượng.

Ầm!

Trường thương của tượng thoáng chốc vỡ nát!

Tượng người đá sửng sốt!

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trong đại điện: “Lui ra!”

Nghe thấy thế, tượng người đá lui sang một bên, sau đó chậm rãi quỳ xuống!

Diệp Huyên và Tín công chúa nhìn vào trong đại điện, lúc này, cô gái trong quan tài chậm rãi bay lên.

Diệp Huyên quan sát cô gái váy trắng: “Các hạ là?”

Cô gái chậm rãi mở mắt, Diệp Huyên phát hiện, hai con ngươi của nàng ta có màu tím đấm.

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên, không nói một lời.

Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Cô nương, chúng ta không có ác ý, chỉ là đi ngang qua nơi này cho nên đến xem thử mà thôi…”

Cô gái chợt nói: “Ngươi là người thiên mệnh!”

Diệp Huyên gật đầu.

Cô gái lại hỏi: “Ngươi từng đi qua Thái Sơ Thần tộc chưa?”

Diệp Huyên lại gật đầu.

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Vậy ngươi có biết ta là ai không?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không biết!”

Cô gái nhếch môi, nàng ta mở lòng bàn tay, một tia kim quang đột nhiên bay lên.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên thoáng chốc thay đổi: “Cô là người của Thái Sơ Thần tộc!”

Nói thật, lúc này hắn thật sự hơi ngạc nhiên!

Con mẹ nó!

Nơi này có một người của Thái Sơ Thần tộc?

Cô gái đột nhiên chậm rãi bay tới trước mặt Diệp Huyên, nàng ta quan sát Diệp Huyên, sau đó nói: “Ta ngửi thấy mùi của Thái Sơ thần thụ trên người ngươi, rõ ràng là ngươi từng đến Linh Độ giới, nhưng ta khá tò mò một điều, vì sao ngươi có thể đi, còn có thể trở lại?”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi: “Vì sao cô lại ở đây?”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ta hỏi ngươi! Trả lời ta!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Nếu cô muốn nói chuyện theo cách này thì không cần phải nói nữa!”

Cô gái đột nhiên ra tay, trong nháy mắt, một vùng kim quang bao phủ lấy Diệp Huyên!

Oanh!

Một tia kiếm quang đột nhiên xông ra từ trong vùng kim quang kia, trong nháy mắt, Diệp Huyên và cô gái đồng thời lùi lại.

Hai người lùi khoảng mấy nghìn trượng mới dừng lại, mà lúc này, cung điện mà cô gái vừa ở bên trong đã biến thành hư vô!

Diệp Huyên bình tĩnh nhìn cô gái.

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Cũng có bản lĩnh đấy!”

Dứt lời, nàng ta đột nhiên mở lòng bàn tay, trong nháy mắt, một tia kim quang bộc phát, chém về phía Diệp Huyên phía xa!

Diệp Huyên híp mắt, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện, sau đó, một ngọn lửa đột nhiên dâng trào từ trong người hắn.

Oanh!

Chẳng mấy chốc, Diệp Huyên đã như trở thành một người lửa!

Sau đó, Diệp Huyên biến thành một kiếm quang hoả diễm chém về phía cô gái!

Vụt!

Kim quang mà cô gái tản ra thoáng chốc vỡ tan, nhưng sau đó, kim quang lại bao phủ lấy Diệp Huyên.

Ầm!

Lực lượng mạnh mẽ khiến toàn bộ biển máu sôi trào!

Nhưng cô gái cũng lùi lại gần trăm trượng!

Sau khi dừng lại, trong mắt nàng ta lộ vẻ dữ tợn, hai tay nâng lên, miệng thầm đọc một thần chú cổ xưa, chẳng mấy chốc, biển máu xung quanh lập tức sôi trào, sau đó, dưới ánh nhìn của Diệp Huyên, biển máu kia thoáng chốc biến thành những tia kim quang.

Thấy cảnh này, Diệp Huyên cau mày.

Cô gái nhìn Diệp Huyên, gằn giọng nói: “Đi tìm đường chết đi!”

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Vô Biên, nơi này có người của Thái Sơ tộc, ông muốn ra tay không?”

Sau một thoáng yên tĩnh, Vô Biên lập tức lao ra, ông ta nhìn cô gái với nét mặt lạnh như băng: “Đánh! Sao lại không đánh? Lão tử đánh chết nàng!”

Dứt lời, ông ta lập tức xông lên.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom