• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (2 Viewers)

  • Chương 5861-5865

Chương 5861: Tu tự thân!

Vô Biên Chủ liếc Diệp Huyên hỏi: "Chắc không?"

Diệp Huyên gật đầu.

Vô Biên Chủ cười ha ha nói: "Vậy đến đây đi!"

Ông ta nói xong bèn tiến vào hư không.

Diệp Huyên cũng cười, cơ thể nhoáng lên hóa thành một luồng kiếm quang biến mất khỏi tại chỗ.

Trong một mảnh hư không vắng lặng, Diệp Huyên và Vô Biên Chủ đứng đối diện nhau từ xa!

Vô Biên Chủ cười nói: "Ta cũng muốn nhìn thử kiếm ý Nhân Gian sau khi đã được lột xác của ngươi!"

Diệp Huyên cười bảo: "Vậy tới đây!"

Hắn nói xong bèn vung tay lên, một luồng kiếm quang bỗng bổ về phía Vô Biên Chủ!

Không phải kiếm Thanh Huyên mà là kiếm do kiếm ý Nhân Gian ngưng tụ thành!

Mặt mày Vô Biên Chủ vẫn hết sức bình tĩnh, giơ tay đấm ra một quyền!

Ầm!

Thanh kiếm Nhân Gian kia trực tiếp bị một quyền kia chặn lại!

Nhưng mà, Vô Biên Chủ cũng lùi lại gần trăm trượng, vả lại thanh kiếm Nhân Gian kia vẫn chưa vỡ vụn!

Vô Biên Chủ thấy vậy lập tức kinh ngạc.

Đúng lúc này, lại có một thanh kiếm Nhân Gian nữa chém tới!

Vô Biên Chủ híp mắt, siết chặt tay phải rồi lại đấm ra một quyền. Nó vừa được đánh ra, thời không ở hiện trường lập tức hóa thành bột mịn!

Lần này, ông ta đã dùng hết sức mạnh!

Ầm!

Thanh kiếm Nhân Gian kia trực tiếp bị một quyền đó chặn đứng lại!

Nhưng vẫn không gãy!

Song bấy giờ, Diệp Huyên chợt xuất hiện trước mặt Vô Biên Chủ y như quỷ mị. Ngay sau đó, vô số kiếm quang thoáng chốc bao phủ Vô Biên Chủ.

Ầm, ầm!

Hiện trường, không ngừng có vô số kiếm quang xuất hiện, thoáng chốc đã có hơn mười vạn thanh kiếm. Hơn nữa, nó vẫn đang tăng lên với một tốc độ vô cùng khủng bố.

Sau khi kiếm Nhân Gian không còn bị đánh nát một cách dễ dàng nữa thì mức độ khủng bó của nó đã không thua kém gì kiếm Thanh Huyên!

Bởi vì kiếm ý Nhân Gian của hắn là vô cùng vô tận.

Lần này, dù là Vô Biên Chủ cũng không thể đánh nát kiếm Nhân Gian của hắn!

Kiếm khí không đáng sợ, đáng sợ là nó vừa cứng vừa vô cùng vô tận!

Hiện trường, trận chiến giữa Vô Biên Chủ và Diệp Huyên càng ngày càng kịch liệt. Mà lúc này, đã có gần trăm vạn thanh kiếm Nhân Gian!

Hết thanh này đến thanh khác chém về phía Vô Biên Chủ, dù là ông ta cũng có chút không chịu nổi. Vì ông ta thử phá hủy chúng, nhưng đều thất bại.

Phải công nhận rằng, sau khi kiếm ý Nhân Gian không thể bị phá hủy thì đúng là phải khiến người ta đau đầu!

Đùng!

Đúng lúc này, kiếm quang chợt nổ tung, Diệp Huyên và Vô Biên Chủ lập tức lùi lại.

Song bấy giờ, Diệp Huyên chợt mở tay ra, thoáng cái hơn trăm vạn thanh kiếm Nhân Gian bỗng hóa thành vô số kiếm quang lao tới. Phút chốc, trong tay hắn đã xuất hiện một thanh kiếm ý được ngưng tụ từ trăm vạn thanh kiếm Nhân Gian!

Ngay sau đó, nó bỗng dưng bay ra.

Keng!

Một tiếng kiếm ngân chợt vang vọng khắp chư thiên vạn giới!

Đằng xa, Vô Biên Chủ híp mắt lại rồi bước lên trước một bước, sau đó đấm mạnh ra. Một quyền đó vừa xuất hiện, một lực lượng khủng bố kết hợp với quyền mang đáng sợ chợt phun ra từ trong nắm đấm của ông ta.

Ầm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc chợt vang lên, Vô Biên Chủ thoáng chốc lùi lại mấy ngàn trượng.

Nhưng thanh kiếm ý kia vẫn chưa biến mất, mà lập tức hóa thành trăm vạn thanh bổ về phía ông ta!

Trong mắt Vô Biên Chủ lóe lên vẻ lạnh lẽo, bước lên trước một bước rồi vung tay phải lên. Thoáng chốc, vô số lá bùa màu đen quỷ dị chợt bay ra từ trong tay ông ta. Ngay sau đó, từng luồng sức mạnh như muốn hủy diệt đất trời chợt xuất hiện trong sân!

Ầm!

Mấy vạn luồng sóng xung kích khủng bố lập tức khuếch tán ra xung quanh, thoáng chốc đã lan rộng ra mấy ngàn vạn dặm...

Toàn bộ vũ trụ đều là một đống lộn xộn!

Trong hư không, Diệp Huyên mở tay ra, vô số kiếm ý kia lập tức bay về rồi ngưng tụ thành một thanh kiếm!

Đằng xa, Vô Biên Chủ nhìn Diệp Huyên, im lặng.

Phải công nhận rằng lúc này, ông ta quả thật là vô cùng kinh ngạc!

Trước đó, ông ta có thể đè bẹp vị Kháo Sơn Vương kia đánh!

Còn giờ, tên đó thế mà đã có thể đánh ngang tay với mình!

Tốc độ ấy sao mà y như mở buff vậy?

Vẻ mặt Vô Biên Chủ có chút phức tạp!

Diệp Huyên đằng xa lại chậm rãi nhắm mắt, có thể cảm giác được sức mạnh khủng bố trước nay chưa từng có của kiếm Nhân Gian!

Hơn nữa, lúc này, hắn cảm giác được nó còn thân thiết với mình hơn cả kiếm Thanh Huyên, vì nó chính là ý chí của hắn!

Là cùng một thể với hắn!

Trước giờ đây là lần đầu tiên, hắn không hề ỷ vào kiếm Thanh Huyên!

Diệp Huyên như nghĩ đến gì đó, kiếm Thanh Huyên chợt bay ra khỏi người. Hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trước mặt, chợt nghĩ, nó bèn dung hợp với thanh kiếm Nhân Gian kia!

Ầm!

Ngay khi chúng dung hợp với nhau, một tiếng kiếm ngân chợt vang vọng trong đất trời!

Vô Biên Chủ thấy vậy, sắc mặt lập tức sa sầm!

Mẹ nó!

Lại mở buff!

Ông ta đã từng trải nghiệm sự khủng bố của kiếm Thanh Huyên, mà giờ Diệp Huyên lại dung hợp nó vào kiếm Nhân Gian. Vậy sức mạnh của nó phải đáng sợ đến mức nào chứ.

Mở buff!

Tên này lại mở buff!

Vô Biên Chủ thầm khinh bỉ trong lòng!

Diệp Huyên nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, khẽ cong môi. Hai bên dung hợp với nhau, có thể nói là cả hai đều được tăng lên một mảng lớn!

Mà lúc này, hắn cũng hiểu được một đạo lý chính là mình mới là trung tâm, dù là tu Tín Ngưỡng Chi Lực cũng phải tu bản thân trước. Bản thân có mạnh thì Tín Ngưỡng Chi Lực mới có thể mạnh hơn!

Diệp Huyên hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Vô Biên Chủ: "Đến Linh Độ Giới một lần nữa không?"

...
Chương 5862: Tiên tổ Đại Hoang

Đắc ý?

Không!

Tự tin!

Lúc này, Diệp Huyên quả thực rất tự tin.

Nhưng Vô Biên Chủ lại lắc đầu: “Thực lực ngươi tuy được nâng cao rất nhiều, nhưng hai người chúng ta vẫn không phải đối thủ của Thái Sơ Thần Tộc như trước, ngươi phải biết rằng, cho dù là tộc trưởng Thái Sơ Thần Tộc hay là Đại Tế Sư kia, thì khi bọn họ giao đấu với chúng ta, cũng chẳng phải ban phước cho chúng ta! Hơn nữa, từ đầu chí cuối, Thái Sơ Thần Thụ kia cũng chưa từng ra tay!”

Diệp Huyên im lặng.

Vô Biên Chủ cười nói: “Ta thấy, kiếm đạo của ngươi hiện tại mới thật sự bắt đầu!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu, lúc này, cảm giác của hắn so với lúc trước khác hoàn toàn!

Vô Biên Chủ nhìn Hoang Lâm bên cạnh, sau đó nói: “Đi gặp tiên tổ của Đại Hoang Tộc ngươi xem!”

Hoang Lâm gật đầu: “Được!”

Nói xong, ông ta quay người rời đi.

Vô Biên Chủ và Diệp Huyên đi theo, trên đường, Vô Biên Chủ nói: “Tiên tổ Đại Hoang Tộc, là một người rất lợi hại!”

Diệp Huyên nhìn Vô Biên Chủ: “Ông gặp rồi?”

Vô Biên Chủ khẽ gật đầu: “Vùng vũ trụ này sinh ra rất nhiều người tài giỏi. Đáng tiếc, lại rất ít người có thể đạt đến đỉnh cao!”

Diệp Huyên hỏi: “Đỉnh cao nào?”

Vô Biên chủ khẽ nói: “Đỉnh cao như kiểu muội muội ngươi!”

Diệp Huyên im lặng.

Kiểu người như Thanh Nhi, tương lai có lẽ cũng rất khó sẽ xuất hiện lại nhỉ?

Rất nhanh chóng, ba người đã đến một khu mộ, giương mắt nhìn thì có đến mấy chục vạn ngôi mộ.

Hoang Lâm khẽ nói: “Đây đều là những người trong Đại Hoang Tộc ta tử trận năm đó!”

Diệp Huyên im lặng.

Ân oán giữa Đại Hoang Tộc và Thái Sơ Tộc, hắn không biết, cũng không đánh giá.

Tranh chấp giữa các đại tộc, nhiều lúc không nói đúng sai, mà chỉ nói đến lợi ích!

Lúc này, Hoang Lâm nhìn Vô Biên Chủ, Vô Biên Chủ khẽ gật đầu.

Hoang Lâm im lặng một lúc, như đã ra quyết định gì đó, ông ta quay người nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Diệp thiếu, linh hồn tiên tổ ta còn có thể xuất hiện một lần nữa, lát nữa sau khi ta gọi ông ấy lên, ông ấy sẽ giúp Diệp thiếu nâng cao thực lực, sau đó… Đại Hoang Tộc ta nguyện ý đi theo Diệp thiếu, gia nhập thư viện Quan Huyên!”

Diệp Huyên nhìn Vô Biên Chủ, có chút kinh ngạc.

Vô Biên Chủ nói: “Tiên tổ kia, có thể giúp ngươi không ít!”

Diệp Huyên im lặng.

Hắn biết, đây là một cuộc giao dịch!

Đương nhiên hắn không có lý do từ chối!

Đại Hoang Tộc tuy hiện tại không có thực lực như năm đó, nhưng chắc chắn không thể xem thường!

Diệp Huyên nhìn Hoang Lâm, gật đầu: “Được!”

Hoang Lâm hít sâu một hơi, ông ta biết, trong lần này đánh cược, nếu cược thắng, Đại Hoang Tộc sẽ mược sức Diệp Huyên sống dậy lần nữa!

Khôi phục lại danh dự Đại Hoang Tộc năm đó, đây là chuyện mà người Đại Hoang Tộc đời này phải làm!

Hoang Lâm quay người, ông ta kính cẩn thi lễ: “Xin mời tiên tổ!”

Vừa dứt lời, trong nghĩa trang sâu thẳm kia, bỗng chốc có một luồng hơi thở mạnh mẽ lập tức tràn ra.

Cảm nhận được khí tức mạnh mẽ này, vẻ mặt Diệp Huyên lập tức trở nên nghiêm trọng!

Khí tức quá mạnh!

Rất nhanh sau đó, một người đàn ông trung niên đã xuất hiện trước mặt ba người!

Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng rộng, tóc dài, vẻ mặt ngạo mạn tự tin.

Tiên tổ Đại Hoang!

Ánh mắt người đàn ông trung niên lập tức dừng trên người Diệp Huyên, một lúc sau, ông ta nhìn Hoang Lâm: “Có thể!”

Có thể!

Hoang Lâm lập tức thở phào trong lòng!

Vô Biên Chủ không lừa ông ta!

Nếu không, tiên tổ vừa xuất hiện, thì người đầu tiên phải giết, chỉ sợ là chính ông ta!

Tiên tổ Thái Hoang nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Đi theo ta!”

Nói rồi, ông ta đột nhiên quay người biến mất nơi tinh không sâu thẳm.

Diệp Huyên lập tức đi theo!

Không lâu sau, hai người đã đến một vùng hư không vô tận.

Mà trước mặt hai người không xa, có một luồng sáng kỳ lạ lơ lửng.

Diệp Huyên có phần khó hiểu: “Tiền bối, đây là?”

Tiên tổ Đại Hoang khẽ nói: “Đây là một kết giới vũ trụ! Phá vỡ kết giới này, thì có thể đi đến thế giới Hư Chân!”

Nghe vậy, Diệp Huyên bỗng ngây người.

Tiên tổ Đại Hoang nhìn kết giới vũ trụ trước mắt, ánh mắt có chút phức tạp: “Năm đó, ta tâm khí cao ngạo, từng muốn phá vỡ kết giới vũ trụ này, nhưng đều không thể thành công. Mà sau đó, ta dùng cả một đời nghiên cứu kết giới này. Thế nhưng, đến khi ta chết đi cũng không thể phá vỡ được kết giới này!”

Diệp Huyên đi đến phía trước kết giới vũ trụ, hắn suy nghĩ trong lòng, bỗng phi kiếm nhân gian chém ra.

Vù!

Kết giới kia lập tức bùng nổ một luồng kiếm quang, thế nhưng, khi kiếm quang tản ra, Diệp Huyên lại phát hiện, trên bề mặt thậm chí còn chẳng có một vết kiếm nào của hắn!

Như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyên xòe tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, sau đó, kiếm Thanh Huyên lập tức bay đi, chém vào kết giới kia.

Vù!

Tiếng kiếm chói tai vang lên, kết giới vũ trụ kia đã xuất hiện một vết kiếm!

Diệp Huyên chợt ngây người, mà sau đó, vết kiếm kia bỗng lập tức biến mất!

Thấy vậy, Diệp Huyên bỗng nhíu chặt mày.

Lúc này, tiên tổ Đại Hoang chợt lên tiếng: “Kiếm này của ngươi khá đặc biệt!”

Diệp Huyên quay đầu cười: “Kết giới vũ trụ này, thật sự rất kỳ lạ!”

Tiên tổ Đại Hoang khẽ gật đầu: “Đây không phải là thứ mà năng lượng bình thường có thể phá được!”

Nói rồi, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Đưa ngươi đến đây, là muốn nói cho ngươi biết một bí mật!”

Diệp Huyên có chút kinh ngạc: “Bí mật?”

Tiên tổ Đại Hoang gật đầu: “Cả đời ta tuy chưa thể phá vỡ được kết giới vũ trụ này, nhưng, lại thu hoạch được một thứ bất ngờ!”
Chương 5863: Đường Hư Chân!

Nói rồi, ông ta đặt tay phải lên kết giới vũ trụ kia, sau đó, một luồng sức mạnh thần bí bỗng truyền ra từ trong kết giới vũ trụ!

Vẻ mặt Diệp Huyên kinh ngạc: “Tiền bối, đây là?”

Tiên tổ Đại Hoang nhìn Diệp Huyên: “Đây là sức mạnh Hư Chân!”

Sức mạnh Hư Chân!

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ý ngươi là, đây là sức mạnh đến từ thế giới Hư Chân?”

Tiên tổ Đại Hoang gật đầu: “Đúng vậy!”

Nói rồi, hắn xòe tay, luồng sức mạnh Hư Chân chầm chậm bay đến trước mặt Diệp Huyên.

Mà khi Diệp Huyên tiếp xúc với sức mạnh Hư Chân kia, vẻ mặt hắn bỗng thay đổi: “Sức mạnh thật đáng sợ!”

Tiên tổ Đại Hoang gật đầu: “Luồng sức mạnh Hư Chân này đến từ thế giới Hư Chân, mà người ở đó sở dĩ mạnh như vậy, là bởi vì bọn họ từ nhỏ đã tu luyện năng lượng này! Nếu là người chúng ta bên này đến bên đó, há nào lại kém hơn bọn họ?”

Nói rồi, ông ta cười nhạt một tiếng: “Thật ra, sau khi phát hiện ra sức mạnh Hư Chân này, ta xem như đã hiểu rõ một chuyện, chính là, vũ trụ hiện tại của chúng ta, thật ra chính là một lồng giam khổng lồ, lồng giam này nhốt tất cả chúng ta”.

Diệp Huyên im lặng.

Tiên tổ Đại Hoang nhìn Diệp Huyên: “Giữa đất trời này, chỉ có ngươi mới có thể tu luyện được sức mạnh Hư Chân này!”

Diệp Huyên không hiểu: “Tại sao?”

Tiên tổ Đại Hoang nói: “Kiểu phương pháp này của ta, là thuộc kiểu lấy trộm, mà kiểu lấy trộm này, sẽ bị một loại pháp tắc trừng phạt, pháp tắc này chính là pháp tắc Hư Chân, mà pháp tắc Hư Chân này, ngươi biết là do ai tạo ra không?”

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo?”

Tiên tổ Đại Hoang gật đầu: “Đúng!”

Vẻ mặt Diệp Huyên u ám: “Chủ nhân bút Đại Đạo nay rốt cuộc là cùng một phe với vũ trụ chúng ta, hay là cùng một giuộc với vũ trụ kia đây?”

Tiên tổ Đại Hoang lắc đầu: “Ta không biết, nhưng, ngươi không thể tin tưởng y, bởi vì, y đến từ thế giới Hư Chân, chứ không phải người thế giới chúng ta, như tục ngữ nói “tanh máu khác lòng”, vì vậy, ta nghĩ, chắc chắn y sẽ đứng về phía thế giới Hư Chân kia!”

Diệp Huyên im lặng.

Chủ nhân bút Đại Đạo, không phải người tốt nhỉ!

Tiên tổ Đại Hoang nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là người y chọn, ta nghĩ, có lẽ y sẽ không trừng phạt ngươi! Vì vậy, ngươi có thể tu luyện sức mạnh Hư Chân này!”

Diệp Huyên đi đến phía trước kết giới vũ trụ kia: “Phải làm sao để hấp thu lấy sức mạnh Hư Chân này?”

Tiên tổ Đại Hoang nhìn Diệp Huyên, điểm tay, một luồng sáng trắng xuyên qua trán Diệp Huyên.

Ầm!

Chớp mắt, một vùng công pháp bỗng xuất hiện trong thức hải Diệp Huyên.

Diệp Huyên từ từ nhắm hai mắt, một lúc sau, hắn bắt đầu sử dụng công pháp kia, tiếp đó, hắn đặt tay lên trên kết giới kia, không lâu sau, từng luồng sức mạnh Hư Chân từ trong kết giới vũ trụ bỗng tuôn ra, sau đó nương theo tay hắn đi vào trong thân thể hắn!

Ầm!

Thoáng chốc, hơi thở Diệp Huyên bỗng đã tăng lên rất nhiều!

Vẻ mặt Diệp Huyên vô cùng nghiêm trọng!

Không thể không nói, sức mạnh Hư Chân này thật sự rất khủng khiếp!

Đây là sức mạnh kinh khủng nhất mà hắn từng gặp!

Như lời của tiên tổ Đại Hoang, hiện tại hắn xem như đã hiểu tại sao cao thủ thế giới Hư Chân đều mạnh đến vậy rồi!

Mà ngay lúc này, có chuyện kỳ lạ xảy ra, sau đó, trên đỉnh đầu Diệp Huyên bỗng xuất hiện một vết nứt, sâu trong vết nứt, có một luồng huyết quang xuất hiện!

Cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong huyết quang này, vẻ mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi!

Luồng sức mạnh này, không hề kém so với Thái Sơ Thần Thụ mà lúc trước hắn từng gặp!

Diệp Huyên biết, đây chính là pháp tắc Hư Chân!

Diệp Huyên nhìn luồng huyết quang kia, sau đó nói: “Ngươi dám đánh ta, ta sẽ gọi muội muội ta đánh chết ngươi!”

Tiên tổ Đại Hoang nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt sững sờ.

Diệp Huyên không nói gì, hắn nhìn luồng huyết quang kia, mà lúc này luồng huyết quang bỗng bùng nổ một luồng áp lực kinh khủng, thế nhưng, nó cũng không ra tay lập tức!

Diệp Huyên nhìn luồng huyết quang kia, vẻ mặt bình tĩnh!

Đối phương dám đánh hắn, hắn cũng dám gọi người!

Hắn muốn dựa vào thực lực bản thân đánh lên thế giới Hư Chân, nhưng tiền đề là, các ngươi không thể ra đòn tấn công, nếu không, ông đâu cũng không chơi bình thường với các ngươi nữa!

Phải chơi ỷ lại, ai sợ ai?

Ông đây có là có người!

Nhưng ngay lúc này, hơi thở luồng huyết quang kia bỗng từ từ trở nên yếu hơn, sau đó, nó chầm chậm lui vào vết nứt thời không kia, sau đó chậm rãi biến mất!

Vết nứt thời không khôi phục lại bình thường!

Diệp Huyên dời mắt, tiếp tục hấp thu sức mạnh Hư Chân.

Ở bên cạnh, tiên tổ Đại Hoang do dự chốc lát rồi nói: “Hình như nó rất sợ ngươi!”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Ta là người tốt!”

Tiên tổ Đại Hoang lắc đầu cười: “Diệp công tử, ngươi đúng là không hề đơn giản, năm đó khi ta đối mặt với pháp tắc Hư Chân này…”

Nói đến đây, ông ta lại lắc đầu: “Đúng là một lời khó nói!”

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Tiền bối, năm đó sở dĩ ngươi thua tiên tổ Thái Sơ Thần Tộc, là bởi vì pháp tắc Hư Chân sao?”

Tiên tổ Đại Hoang cười nói: “Có một phần nguyên do là vậy, nhưng, ta buộc phải thừa nhận, tiên tổ Thái Sơ kia quả thực rất mạnh, rất mạnh!”

Hai người rất mạnh!

Diệp Huyên có chút hiếu kỳ: “Có thể nói về vị tiên tổ Thái Sơ này không?”

Tiên tổ Đại Hoang im lặng một lúc rồi nói: “Tương lai, có thể ngươi sẽ gặp được hắn!”

Diệp Huyên nheo mắt: “Không phải nói đã chết rồi sao?”

Tiên tổ Đại Hoang lắc đầu: “Không có, có lẽ ông ta đang chiến đấu ở đường Hư Chân rồi…”
Chương 5864: Không cam tâm

Diệp Huyên có chút kinh ngạc: “Đường Hư Chân?”

Tiên tổ Đại Hoang cười nói: “Một con đường thông đến thế giới Hư Chân!”

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Theo ta biết, hắn không phải bị đánh bại rồi sao?”

Tiên tổ Đại Hoang hỏi lại: “Bị đánh bại thì không thể đánh tiếp được sao?”

Diệp Huyên im lặng.

Tiên tổ Đại Hoang cười nói: “Bị nhốt là Thái Sơ Thần Tộc, hắn không bị giam cầm. Mà hiện tại Thái Sơ Thần Tộc tuy đang trấn thủ hai thế giới, nhưng ngươi nghĩ bọn họ sẽ cam lòng bị giam cầm cả đời này sao?”

Diệp Huyên cười nói: “Có lẽ sẽ không cam tâm!”

Tiên tổ Đại Hoang gật đầu: “Bọn họ chắc chắn sẽ không cam tâm, dù sao, tộc bọn họ cũng xem như là đỉnh cao của vùng vũ trụ này, bọn họ sao có thể cam tâm bị nhốt ở đây chứ?”

Nói rồi, ông ta nhìn Diệp Huyên, cười nói:” Không nói đến bọn họ nữa!

Nói xong, thân thể ông ta trở nên hư vô từng chút một!

Diệp Huyên nói: “Tiền bối sẽ đi vào Quy Khư sao?”

Tiên tổ Đại Hoang lắc đầu: “Không! Ta là bị xóa bỏ!”

Diệp Huyên im lặng.

Không tiên vào Quy Khư, vậy ông ta sẽ không thể sống lại được nữa.

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Tiền bối, đi đường bình an!”

Tiên tổ Đại Hoang khẽ cười, sau đó nhìn kết giới vũ trụ kia, ánh mắt ông ta có chút phức tạp, cũng có chút không cam tâm, ngay sau đó, ông ta đã biến mất hoàn toàn!

Biến mất rồi!

Diệp Huyên nhìn kết giới vũ trụ trước mặt, hắn nhìn thấy được sự không cam tâm trong mắt tiên tổ Đại Hoang.

Cách thế giới Hư Chân, chỉ còn thiếu một kết giới này, mà kết giới này đã nhốt ông ta cả một đời!

Lúc này, Vô Biên Chủ và Hoang Lâm xuất hiện bên cạnh Diệp Huyên, Hoang Lâm nhìn trước mặt Diệp Huyên trống rỗng, cả người bỗng chốc ngơ ngác.

Diệp Huyên nhìn Hoang Lâm: “Đại Hoang Tộc hiện tại còn bao nhiêu người?”

Hoang Lâm khẽ nói: “Không đến mười vạn!”

Diệp Huyên nói: “Đưa bọn họ đến thư viện Quan Huyên đi!”

Hoang Lâm nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên khẽ nói: “Ở đó, các ngươi có thể phát triển được tốt hơn”.

Hoang Lâm gật đầu: “Được!”

Diệp Huyên bỗng xòe tay, một luồng sáng trắng xuyên qua giữa trán Hoang Lâm.

Chính là quyển tâm pháp mà tiên tổ Đại Hoang đã cho hắn!

Hoang Lâm sững sờ: “Diệp thiếu, đây là?”

Diệp Huyên nói: “Một quyển tâm pháp do tiên tổ các ngươi cho ta từ khi đến đây hấp thụ sức mạnh Hư Chân của thế giới Hư Chân. Trước đó bọn họ không đưa cho các ngươi là bởi vì hấp thụ sức mạnh Hư Chân này sẽ bị pháp tắc Hư Chân trừng phạt. Mà hiện tại, các ngươi có thể cùng ta tu hành sức mạnh Hư Chân này rồi”.

Hoang Lâm vội thi lễ: “Đa tạ Diệp thiếu!”

Ông ta biết, Diệp Huyên vốn có thể một mình giữ lấy, nhưng Diệp Huyên không làm như vậy!

Diệp Huyên khẽ gật đầu, hắn nhìn kết giới vũ trụ trước mặt, khẽ nói: “Vô Biên, có hứng thú tu hành sức mạnh Hư Chân này không?”

Vô Biên nhìn Diệp Huyên: “Hấp thụ sức mạnh đến từ thế giới Hư Chân?”

Diệp Huyên gật đầu, nói rồi, hắn đặt tay phải lên kết giới kia, sau đó, một luồng sức mạnh Hư Chân bị hắn kéo ra, hắn nhìn Vô Biên, sức mạnh Hư Chân chầm chậm bay đến trước mặt Vô Biên.

Vô Biên Chủ liếc nhìn, chỉ im lặng.

Diệp Huyên nói: “Loại sức mạnh này, vượt qua bất kỳ sức mạnh nào của vũ trụ hiện tại của chúng ta!”

Ngay lúc này, người đàn ông Hư Chân trong tháp nhỏ của Diệp Huyên bỗng xuất hiện ở sân, người đàn ông Hư Chân nhìn luồng sức mạnh Hư Chân trước mặt Vô Biên, vẻ mặt nghiêm trọng: “Sức mạnh Hư Chân…”

Diệp Huyên nhìn người đàn ông Hư Chân, cười nói: “Tiền bối xưng hô thế nào?”

Người đàn ông Hư Chân nhìn Diệp Huyên: “Lâm Hoảng!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Tiền bối Lâm Hoảng, ngươi ở thế giới Hư Chân đều tu hành loại sức mạnh này sao?”

Lâm Hoảng lại lắc đầu: “Không phải!”

Diệp Huyên và Vô Biên Chủ đều ngây người.

Lâm Hoảng trầm giọng nói: “Chúng ta tu hành là khí Hư Chân, chứ không phải sức mạnh Hư Chân, sức mạnh Hư Chân là một loại sức mạnh đặc biệt trên cả khí Hư Chân, chỉ có một vài thế lực đặc biệt mới có thể tu luyện! Mà chúng ta… Thì không có tư cách đó!”

Diệp Huyên cười nói: “Vậy cùng tu hành sức mạnh Hư Chân này đi!”

Nói xong, hắn đưa tâm pháp cho hai người.

Lâm Hoảng do dự sau đó nói: “Như vậy e rằng sẽ khiến pháp tắc Hư Chân trừng phạt!”

Vô Biên cười nói: “Không sao, hắn gánh được!”

Lâm Hoảng nhìn Diệp Huyên, kinh ngạc.

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta gánh được!”

Vẻ mặt Lâm Hoảng trở nên kỳ lạ: “Diệp công tử, thực lực pháp tắc Hư Chân kia, chắc chắn không kém hơn Thái Sơ Thần Thụ kia, chuyện này…”

Diệp Huyên cười nói: “Không sao!”

Nói rồi, hắn đặt tay phải lên kết giới kia, rất nhanh sau đó, có không ít sức mạnh Hư Chân được hắn kéo ra nhưng lại không khiến pháp tắc Hư Chân xuất hiện.

Thấy vậy, vẻ mặt Lâm Hoảng càng trở nên kỳ lạ!

Diệp Huyên cười nói: “Tu luyện đi!”

Nói rồi, hắn lập tức bắt đầu từ từ hấp thụ sức mạnh Hư Chân!

Hiện tại, kiếm ý Nhân Gian của hắn đã đạt đến một cực hạn, muốn nâng cao thêm nữa, thì chỉ có thể đợi, đợi Tín Ngưỡng Chi Lực của vạn vật chúng sinh!

Mà chuyện này thì cần thời gian!

Thời gian tiếp theo, ngoài việc mỗi ngày hấp thụ sức mạnh Hư Chân thì Diệp Huyên cũng chỉ xử lý chuyện của thư viện Quan Huyên.

Tuy có nội các, nhưng nhiều chuyện lớn vẫn cần hắn quyết định mới được!
Chương 5865: Sinh đứa con đi!

Mà ngoài chuyện để Đại Hoang Tộc tu hành sức mạnh Hư Chân, thì Diệp Huyên cũng bắt đầu cho Quan Huyên Vệ tu hành sức mạnh Hư Chân, ngoài ra, đội quân mà An Lan Tú lập ra cũng được hắn gọi là Đạo Binh! Đạo Binh của thư viện Quan Huyên, dưới sự dẫn dắt của An Lan Tú, cũng đang bắt đầu tu hành sức mạnh Hư Chân!

Đạo Binh vè Quan Huyên vệ là nhóm trọng điểm hắn muốn bồi dưỡng!

Đây là nền tảng tương lai của thư viện Quan Huyên!

Hôm nay, trong điện Quan Huyên, Diệp Huyên ngồi dưới đất, trước mặt hắn không xa, là Mặc Vân Khởi, Kỷ An Chi, Khương Cửu, Bạch Trạch.

Mấy người đó đang nướng thịt!

Cười cười nói nói!

Lúc này, Khương Cửu bỗng nói: “Theo ta biết, Tiểu An thành lập một đội quân, đúng không?”

Diệp Huyên gật đầu: “Hiện tại nàng ấy đang dẫn dắt Đạo Binh của thư viện chúng ta!”

Khương Cửu nhìn Diệp Huyên: “Ta cũng có thể thành lập một đội quân chứ?”

Diệp Huyên nhìn Khương Cửu, có chút kinh ngạc.

Khương Cửu cười nói: “So với việc xử lý công vụ thì ta thích dẫn binh hơn!”

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi muốn thành lập một đội quân như thế nào?”

Khương Cửu ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Đều được cả, chỉ cần có thể dẫn binh là được!”

Diệp Huyên bỗng nói: “Vậy thì thành lập Ngự Lâm Quân đi!”

Khương Cửu chớp mắt: “Ngự Lâm Quân?”

Diệp Huyên gật đầu: “Trong thư viện còn thiếu một đội quân bảo vệ an toàn cho thư viện, ngươi cứ lập một nhóm Ngự Lâm Quân đi!”

Quan Huyên Vệ và Đạo Binh đều ẩn nấp trong tối, hơn nữa, nhiệm vụ tương lai của hai nhóm quân này đều là tuần tra bảo vệ chư thiên vạn giới, không thể cứ ở mãi trong thư viện được, mà thư viện cũng cần có một đội quân!

Khương Cửu bỗng lên tiếng: “Được!”

Diệp Huyên gật đầu: “Ngươi có thể chọn người từ các thư viện!”

Khương Cửu nhếch miệng cười: “Được!”

Diệp Huyên nhìn Mặc Vân Khởi: “Ngươi thì sao? Muốn tiếp tục xử lý công vụ, hay là?”

Mặc Vân Khởi cười nói: “Xử lý công vụ đi!”

Diệp Huyên gật đầu: “Được!”

Lúc này, Kỷ An Chi bỗng nói: “Ta có thể không làm gì được không?”

Nghe vậy, vẻ mặt mọi người đều cứng đờ.

Diệp Huyên nhìn Kỷ An Chi, cười nói: “Mệt sao?”

Kỷ An Chi gật đầu: “Rất mệt, không muốn làm nữa”.

Diệp Huyên lắc đầu cười: “Vậy ngươi muốn làm gì?”

Kỷ An Chi gặm đùi gà, sau đó nói: “Ăn!”

Diệp Huyên im lặng.

Mọi người đều im lặng.

Cũng mà là người tu hành, nếu không, Kỷ An Chi ăn như vậy, thân thể này sợ là cũng không giữ được rồi!

Diệp Huyên cười nói: “Ngoài việc ăn thì sao?”

Ký An Chi nói: “Tu luyện!”

Diệp Huyên im lặng một lúc, khẽ gật đầu: “Được!”

Kỷ An Chi gật đầu: “Ngươi có tâm pháp nào tu luyện tốt không?”

Diệp Huyên cười nói: “Có!”

Nói rồi, hắn lấy quyển tâm pháp mà tiên tổ Đại Hoang cho hắn đưa cho mọi người trong sân.

Khương Cửu bỗng lên tiếng: “Ngươi sẽ rời khỏi thư viện sao?”

Nghe vậy, mấy người Kỷ An Chỉ đều nhìn Diệp Huyên.

Diệp Huyên im lặng một lúc sau đó nói: “Có thể sẽ đi!”

Khương Cửu thấp giọng nói: “Đi đến thế giới Hư Chân trong truyền thuyết gì đó sao?”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy! Cũng muốn đi xem xem!”

Khương Cửu lại nói: “Đi xem xem, đi rồi sẽ về chứ?”

Diệp Huyên cười nói: “Đương nhiên!”

Khương Cửu im lặng một lúc rồi nói: “Chúng ta quay về Thanh Châu xem xem?”

Về Thanh Châu!

Mấy người Mặc Vân Khởi gật đầu liên tục.

Đã lâu lắm rồi chưa quay về!

Diệp Huyên cười nói: “Đi!”

Nói rồi, hắn lập tức đưa mọi người biến mất.

Không lâu sau, mọi người đã đến Thanh Châu.

Khương Quốc.

Khương Quốc hiện tại, cũng là một nước siêu cấp lớn tại địa giới Thanh Châu.

Mọi người đến thư viện Quan Huyên!

Diệp Huyên nhìn biển hiệu thư viện Quan Huyên trước mặt, trong lòng đầy cảm xúc.

Trước kia, nơi này từng là thư viện Thương Lan.

Lúc đó, hắn và muội muội DIệp Liên ở nơi này trải qua những tháng ngày tươi đẹp.

Mà bây giờ, rất nhiều người năm đó đã không còn!

Kể cả Diệp Phủ, rất nhiều người trước kia cũng đã không còn!

Mà lúc này, Thanh Châu phát triển có thể nói là rất kinh khủng, văn minh võ đạo nơi này, không kém hơn với cá vũ trụ lớn bao nhiêu cả!

Dù sao, nơi này cũng là quê nhà của viện trưởng hắn đây, được tổng viện thư viện Quan Huyên quan tâm đặc biệt.

Mặc Vân Khởi nhìn thư viện trước mặt, cười nói: “Vẫn cảm thấy nơi này thân thiết hơn!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Quả thực!”

Mặc Vân Khởi nhìn Diệp Huyên: “Về Diệp Tộc xem thử không? Theo ta biết, nha đầu Diệp Vũ của Diệp Tộc kia bây giờ phát triển không tệ!”

Diệp Tộc!

Diệp Huyên lắc đầu: “Thôi vậy!”

Mặc Vân Khởi gật đầu: “Đến thư viện xem xem!”

Diệp Huyên gật đầu: “Được!”

Mọi người đến thư viện Quan Huyên, nhưng, đều không làm phiền đến người của thư viện.

Mọi người đến đại điện trước kia thường tụ tập ăn uống, mọi thứ của thư viện Thương Lan, đều được giữ ở đây.

Nhìn đại điện trước mắt, vẻ mặt nhóm Diệp Huyên đều tươi cười.

Từng hình ảnh trước kia đều hiện lên trong đầu.

Mặc Vân Khởi bỗng lên tiếng: “Thật ra, hiện tại ta không muốn ra ngoài xông pha cho lắm!”

Diệp Huyên nhìn Mặc Vân Khởi, Mặc Vân Khởi cười nói: “Ta chỉ muốn ở Thanh Châu, bảo vệ nơi này thật tốt, ở đây dạy học dưỡng người”.

Diệp Huyên cười nói: “Ta còn đợi ngươi vào các nữa kìa!”

Mặc Vân Khởi lắc đầu cười.

Buổi tối, mọi người tập trung ăn uống xong xuôi rồi tự mình về phòng.

Diệp Huyên đến bên ngoài đại điện, một cô gái đang ngồi trên bậc thềm đá, chính là Kỷ An Chi, trong tay nàng ấy còn cầm một cái đùi gà.

Diệp Huyên ngồi xuống bên cạnh Kỷ An chi, hắn nhẹ nhàng ôm Kỷ An Chi vào lòng, khẽ nói: “An Chi…”

Lúc này, Kỷ An Chi bỗng ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên: “Hay là, chúng ta sinh một đứa con đi?”

Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom