• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU (3 Viewers)

  • Chương 160

CHƯƠNG 160


Nụ hôn chuồn chuồn lướt nước vừa chạm đã tách ra, nhưng xúc cảm mềm mại lại thấm vào như chất mật.


“Đồ cơ hội!” Tưởng Tử Hàn đầy vẻ ghét bỏ, nhưng ánh mắt không tự chủ được lại trở nên dịu dàng.


Ai ôi chết tiệt!


Cố Vũ Tùng vội vàng che mắt lại.


Tình cảm này thật là… Mắt chó của anh ta cũng sắp mù rồi.


Tưởng Tử Hàn đi xem bệnh án và thuốc uống của ông cụ: “Phương án điều trị không sai, chỉ cần chăm sóc tốt, sau khi xuất viện chăm sóc chu đáo thì sống thêm bảy tám năm cũng không thành vấn đề.”


“Thật à?”


Tống Hân Nghiên thở phào nhẹ nhõm.


Ở bên kia.


Tống Quốc Dũng đuổi kịp anh cả và em ba.


Lửa giận của Tống Quốc Đại cuối cùng cũng bùng lên: “Nhìn chuyện tốt mà cả nhà chú đã làm đi! Còn ngại chưa đủ mất mặt đúng không?”


Trong lòng Tống Quốc Dũng cũng đè nén lửa giận, nhưng vì đuối lý nên không dám bộc phát: “Anh cả, chuyện này đều là Tống Hân Nghiên nó…”


“Tôi không muốn biết chuyện trong nhà chú!”


Tống Quốc Đại không kiên nhẫn cắt ngang lời ông ta: “Sau khi ông cụ khỏe lại, tôi sẽ sắp xếp người tới chăm sóc, sau này không cần nhà chú nhúng tay vào. Nếu để tôi biết bọn chú còn làm loạn, tôi sẽ bảo ông cụ cắt đứt quan hệ với chú, đuổi cả gia đình chú ra khỏi nhà họ Tống!”


Tống Quốc Dũng run lên, chuyện này không thể được!


Tuy nói ông cụ chia công ty cho ba anh em, nhưng đó đều là chuyện bề nổi.


Sau lưng, không biết trong tay ông cụ còn bao nhiêu thứ nữa.





Nếu thật sự bị đuổi khỏi nhà họ Tống, sau khi ông cụ chết, những thứ kia sẽ không liên quan gì đến bọn họ.


Tống Quốc Dũng cuống lên: “Anh cả, chuyện hôm nay thật sự không trách em được, tất cả đều do một tay Tống Hân Nghiên làm ra. Nếu anh không tin thì cứ hỏi Kim Minh đi, nó cũng biết rõ. Đúng không Kim Minh?”


Tống Kim Minh và Tống Mỹ Như hợp tác với nhau, đã không thể nào dứt ra được từ lâu.


Lại thêm vốn có bất mãn với Tống Hân Nghiên, hôm nay còn bị đạp một cước. Lúc này anh ta chỉ hận không thể rút gân lột da cô, thế nên vội vàng gật đầu phụ họa: “Đúng vậy ạ, tất cả là do con nhỏ đê tiện Tống Hân Nghiên kia!”


Hốc mắt Tống Mỹ Như đỏ hoe, vừa tủi thân lại mềm yếu nói: “Bác cả, chú ba, Hân Nghiên tức giận việc con trở về nên mới trút giận lên người ông nội và mọi người. Con xin lỗi, do con làm liên lụy tới mọi người.”


Nói xong, nước mắt lại lăn xuống.


Chút tin tưởng và thiện cảm còn sót lại của Tống Quốc Đại đối với Tống Hân Nghiên cũng dần biến mất.


Tống Quốc Bảo cau mày không hài lòng: “Cái con Tống Hân Nghiên này!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom