Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-115
Chương 116: Cuộc hẹn mỗi người mang một ý nghĩ xấu xa riêng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Hà Tư Ca nhẹ nhàng giơ tay ra nắm lấy tay hắn, dịu giọng an ủi: “Sẽ không đâu, giữa mẹ con không có thù hận lâu dài, anh xem có lần nào em mắng Tân Tân mà con nhớ mãi không?”
Bị cô chọc cười, Phó Cẩm Hành bất đắc dĩ nói: “Anh không phải là Tân Tân, em cũng không phải là mẹ anh.” Hà Tư Ca trùng hắn: “Nhưng trên lý thuyết đều giống nhau, mẹ chồng có thể oán hận con dâu, nhưng từ trước đến nay sẽ không oán hận con trai, vì dù sao đó cũng là miếng thịt rơi ra từ người mình.” Dùng một chút, cô lại bổ sung một câu: “Đợi Tân Tân trưởng thành rồi, em sẽ cố gắng hết sức làm một người mẹ chồng tốt, yêu cầu đầu tiên của mẹ chồng tốt chính là có tiền thì tiêu nhiều, không có tiền tiêu ít, không nhiều lời không nhiều chuyện, mắt không thấy tim không phiền!”
“Thể cũng phải đợi thêm ít nhất hai mươi năm nữa, em cứ thong thả đợi đi!”.
Phó Cẩm Hành cười lớn
Nhìn hắn cười, cuối cùng trái tim căng thẳng của Hà Tư Ca mới yên ổn lại được.
Cô dựa vào vai Phó Cẩm Hành, đột nhiên cảm thấy chua xót trong lòng, nhất thời có chút phiền muộn.
Chưa qua được bao ngày yên ổn đã bắt đầu loạn hết cả lên, hết chuyện này đến chuyện kia rồi.
“Em nghe trợ lý Tào nói, cái Tập đoàn Minh Thị đó cướp mấy hợp đồng làm ăn của chúng ta, là thật sao?”
Một lúc lâu sau, Hà Tư Ca khàn giọng hỏi.
Phó Cẩm Hành cong khóe miệng lên: “Tào Cảnh Đồng này càng ngày càng hóng hớt nhỉ, sao lại còn chạy đến trước mặt em khua môi múa mép thế?”
“Không phải, là em thấy lần trước mọi người họp lâu như vậy, nhất định là có chuyện, cho nên mới hỏi cậu ta.”
Hà Tư Ca vội vàng giải thích
Cô không thể hại Tào Cảnh Đồng được, nếu không lại uổng công hở ra là Tiểu Tào lại lén chuyển cho mình một ít tin tức nội bộ, Hà Tư Ca mới có thể nghe ngóng được mọi nơi ở Phó Thị, loại chuyện bán đứng bạn này cô không làm
“Ừ, là thật.” Phó Cẩm Hành cũng không giấu cô, nói qua loa với Hà Tư Ca mấy câu
“Không sao, vốn dĩ cũng không phải là hợp đồng làm ăn lớn, chỉ là đều xảy ra cùng một lúc cho nên mới có chút nghiêm trọng.”
Hắn chống tay lên thái dương, bình tĩnh nói
Nhưng nghe hắn nói xong, Hà Tư Ca lại không nghĩ như vậy
“Không liên quan đến lớn bé! Nhưng chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của Phó Thị, nó sẽ khiến người ta sinh ra cảm giác, chính là cho dù một công ty không tiếng tăm cũng có thể đè lên đầu lên cổ Phó Thị đái bậy, làm mưa làm gió!” Cô nói hơi thô tục, có điểu đạo lý lại rất rõ ràng
“Em biết, anh cảm thấy quan hệ của tập đoàn Minh Thị và Minh Duệ Tư không đơn giản, cho nên không muốn truy cứu
Nhưng anh có từng nghĩ, liệu những đối thủ cạnh tranh kia có vì vậy mà rục rịch ngóc đầu, cảm thấy Phó Thị thay thời đổii vận rồi, ngay cả những kẻ yếu kém cũng có thể đến bắt nạt không?” Hà Tư Ca ngồi thẳng người lên, giọng nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào Phó Cẩm Hành
Hắn thật sự có tâm sự, cô biết
Hắn cảm thấy mình có lỗi với Hoắc Tư Giai, cho nên sau khi biết, cũng từ bỏ phản kích tập đoàn Minh Thi.
Coi như là bù đắp năm đó chưa làm được...
“Em nói..
rất có lý”
Qua một lúc lâu, Phó Cẩm Hành mới khàn giọng nói, vẻ mặt thoáng qua chút áy náy
Đúng vậy, hắn không tự chủ được mà lẫn lộn chuyện riêng và chuyện công, thậm chí dùng lợi ích của Phó Thị để thuận nước giong thuyền, chuyện này đối với Phó Cẩm Hành mà nói là một sự sỉ nhục
Hắn luôn ghét nhất người công tư bất phân, nhưng chỉ cần là con người thì sẽ không thể không có lúc phạm sai lầm, Phó Cẩm Hành cũng không ngoại lệ
“Anh có thể không nghênh chiến Minh Thị ngay, nhưng Phó Thị không thể tùy ý bị người ta chèn ép, một khi khơi dòng, sẽ không ai đoán được hậu quả.” Hà Tư Ca nắm chặt tay hắn
Trận chiến này, trận chiến sau, trận chiến sau nữa, cô vẫn sẽ ở bên hắn.
Ngày hôm sau, có hai tin tức nhanh chóng lan truyền ở Phó thị...
Tin tức thứ nhất, là mấy công ty trước kia đột nhiên quyết định không hợp tác với Phó Thị, trong một đêm đều gặp phải phiền phức
Có công ty bị ngân hàng thông báo ngừng cho vay, có công ty nhận được điện thoại hủy bỏ hợp đồng của bên cung cấp nguyên liệu, có công ty thì hồ sơ đến hạn rồi nhưng không được phê duyệt...
Ngoài miệng mọi người không nói gì, trong lòng đều biết, đây là hành động đáp trả của Phó Thị
Thật ra Phó Cẩm Hành không hề để ý những công ty này có tiến hành hợp tác với Phó Thị hay không, dù sao đều không phải là doanh nghiệp nổi tiếng gì, thiểu mấy miếng thịt chó này cũng không đến nỗi không mở được tiệc rượu
Nhưng mọi người biết, hắn làm như vậy là để cho người khác nhìn, nhìn xem kết cục của việc đắc tội với Phó Thị
Giết gà dọa khỉ, tránh cho có người được như ý rồi lại vênh váo
Tin tức thứ hai chính là vợ Phó Trí Uyên, mẹ Phó Cẩm Hành - Mai Lan lại bị bệnh tâm thần, đang tiến hành điều trị khép kín.
Từ hôm nay, tất cả chức vụ của bà ta ở Phó Thị đều bị hủy bỏ, rút khỏi tất cả các hoạt động xã hội.
Mai Lan cũng là nhân vật có tiếng tăm ở giới quý bà thượng lưu Trung Hải, tin tức truyền đi, rất nhiều người đều cảm thấy kinh ngạc
Có điều, liên hệ với chuyện xảy ra hôm hôn lễ của Phó Cẩm Hành, mọi người cũng đều đánh hơi được chuyện hay ho
Nói không chừng, là Mai Lan chột dạ nên dùng cái danh bị bệnh, đóng cửa không tiếp khách
“Anh Phó, đã truyền tin tức ra ngoài theo dặn dò của anh rồi.” Hơn hai giờ chiều, Tào Cảnh Đồng báo cáo công việc buổi sáng với Phó Cẩm Hành, thuận tiện nói một số phản hồi với hắn
“Nếu không phải Tư Ca nhắc nhở tôi, có lẽ tôi vẫn còn hồ đồ.” Sau khi nghe xong, Phó Cẩm Hành chậm rãi nói
Tào Cảnh Đồng nhân cơ hội nịnh nọt: “Đúng thế, không chỉ là cộng sự tốt, còn là vợ hiển nữa.” “Cậu thì sao, gần đây yêu đương thế nào rồi? Có cần ăn bữa cơm, tiện thể cho chúng tôi gặp mặt không?” Vẻ mặt Phó Cẩm Hành như cười như không nói
Hắn không nhắc đến còn tốt, vừa nhắc đến cái đề tài nhạy cảm này, đôi mắt vốn phát sáng của Tào Cảnh Đồng lập tức ảm đạm, hình như không muốn nói nhiều
“Có cơ hội rồi hãy nói ạ.” Cậu ta kéo khóe miệng lên, có chút khó xử, nói qua loa lấy lệ
Xem ra, chuyện tình cảm không quá thuận lợi, cho nên Phó Cẩm Hành cũng không truy hỏi nữa
Từ lúc ý thức được Phó Cẩm Hành nói là làm thật, nhốt mình ở đây, Mai Lan cảm thấy cho dù bà ta không điển thì nay giờ cũng gần như thế rồi! Bà ta đã quen sống trong nhung lụa, phía trước có người hô hào, phía sau có người ủng hộ, bây giờ thì sao? Một căn phòng, một người giúp việc, cả ngày ở cùng với một đám bệnh nhân tâm thần, tương lai mờ mịt không lối thoát! Bà ta gọi điện thoại cho Phó Cẩm Hành nhưng làm sao cũng không gọi được, sau đó mới ý thức được là hắn cho số điện thoại của mình vào danh sách đen rồi
Mai Lan chỉ đành đoạt lấy điện thoại của cô Lan thì khi ấy mới gọi được.
“Cố Lan?”
Phó Cẩm Hành không ngờ người dùng điện thoại của cô Lan lại là Mai Lan
“Tại sao con không nghe điện thoại của mẹ! Rốt cuộc con muốn nhốt mẹ ở đây bao lâu? Con nói đi!” Mai Lan nghiến răng nghiến lợi hỏi
Cổng chính của trung tâm điều dưỡng thần kinh đều nghiêm khắc hạn chế ra vào, vì để phòng bệnh nhân chạy trốn, mặc dù cạnh núi cạnh sống, nhưng đều là tường cao lưới điện
Cho nên, không có sự cho phép của Phó Cẩm Hành, về cơ bản thì bà ta không thể nào ra khỏi nơi này.
Cô Lan mặc dù trung thành, nhưng khả năng có hạn
“Con làm vậy cũng là vì tốt cho mẹ, năm đó Ngô Hân Du cầm đầu bắt nạt Hoắc Tư Giai, mẹ biết cô ta và mấy người bạn của cô ta chết thảm thế nào không?” Chuyện đến nước này, Phó Cẩm Hành cũng không muốn giấu giếm nữa, hắn lạnh lùng hỏi ngược lại
Chuyện con gái yêu của nhà họ Ngô chết thảm lan truyền sôi sùng sục ở toàn bộ Trung Hải, tất nhiên Mai Lan không thể không biết, thậm chí ba ta còn từng hóng chuyện với bạn bè sau lưng
“Cái gì? Con nói cô ta là..
là bị...” Cái tay cầm điện thoại của Mai Lan sắp không còn sức nữa, cả người nhũn ra, bà ta trực tiếp ngồi xuống sụp xuống sô pha
“Tốt nhất mẹ hãy an phận ở lại đó đi, không ra được cũng không vào được, đối với mẹ mà nói mới là an toàn nhất!” Nói xong câu này, Phó Cẩm Hành trực tiếp kết thúc cuộc gọi
Hắn biết, Mai Lan sẽ không ầm ĩ đòi ra ngoài nữa, bởi vì bà ta không dám
Tuy nói như vậy, nhưng Phó Cẩm Hành vẫn không dám buông lỏng, hắn sai người qua đó chú ý tình hình của Mai Lan, đề phòng có người trà trộn vào, ra tay với bà ta
Ngoài ra, hắn còn tăng thêm người, mỗi ngày Tận Tân đi học và tan học đều đi theo
So sánh với Mai Lan, Phó Cẩm Hành lo lắng cho con trai mình hơn.
Hắn không biết năm đó Hoắc Tư Giai có sinh đứa bé kia ra không, nhìn dáng vẻ của cô ta thì có lẽ là không, cho nên bây giờ Minh Duệ Tư cũng sẽ không sinh lòng thương hại đối với con của hắn và Hà Tư Ca.
Hắn ra tay với Tân Tân hai lần, như thể đã đủ để nói rõ tất cả
Chuyện Phó Thị ra tay với mấy công ty thất tín bội nghĩa kia, nội bộ công ty ngược lại không có dị nghị gì
Nhưng Phó Cẩm Hành tự mình quyết định hủy bỏ tất cả chức vụ của Mai Lan ở trong công ty lại bị người ta cố ý lôi ra nói
Những kẻ cố ý đó chính là nhóm người do Phó Trí Hán và Phó Cẩm Thiêm cầm đầu
Phó Trí Trạch vốn dĩ đứng thứ hai nhiều năm qua luôn giữ hình ảnh người tốt bụng, ông ta không đắc tội ai, ba phải ở giữa, ngược lại cũng bình yên vô sự
Bây giờ thì khác, lôi hoàng đế xuống để mình làm hoàng đế, nếu như Phó Cẩm Hành thật sự là con riêng, vậy thì trên đời này, người thừa kế danh chính ngôn thuận chỉ có Phó Cẩm Thiêm, con trai ông ta! Cho dù Phó Trí Hán có lại lên chức, tuổi ông ta cũng đã cao rồi, lại không có con trai, không được bao lâu sẽ giao cho Phó Cẩm Thiêm
Vừa nghĩ đến việc mình cũng có cơ hội lên làm thái thượng hoàng, Phó Trí Trạch liền thay đổi ngay thái độ, tỏ ra vô cùng tích cực trong cuộc họp
“Cẩm Hành, dù sao chị dâu cũng là thành viên Hội đồng quản trị của Phó Thị, nếu như chị ấy vì nguyên nhân cá nhân mà muốn từ chức, vậy thì cần phải thông qua quy trình của công ty, bổ sung thêm một người mới được.” Phó Trí Trạch tính toán, vừa vặn mượn cơ hội này để Phó Cẩm Thiêm gia nhập Hội đồng quản trị
“Dưới tình huống bình thường, đúng là nên như vậy, nhưng tình huống lần này có chút đặc biệt, cho nên cháu không định làm theo quy trình này.” Phó Cẩm Hành nhìn Phó Trí Trạch một cái, lập tức nhìn thấu tâm tư của ông ta.
Dùng danh nghĩa giải quyết việc công, thật ra là muốn giành vị trí này cho con trai mình
Nếu như là trước kia thì Phó Cẩm Hành cũng không thèm để ý, chỉ là một vị trí thành viên Hội đồng quản trị, cho ai ngồi mà chẳng được, huống hồ là em họ mình
Nhưng Phó Cẩm Thiêm bây giờ đã là một con chó sói vong ơn bội nghĩa rồi, mình sẽ không cho thêm một miếng thịt nào nữa
“Cháu! Những người có mặt ở đây đều là nhân vật có địa vị ở công ty, ít nhất cháu cũng phải thông báo với chúng tôi một tiếng!” Phó Trí Trạch có chút không nên được giận
“Ồ, đáng tiếc cháu là Tổng Giám đốc của Phó Thị, cháu có quyền lợi đặc biệt này.” Phó Cẩm Hành ung dung nói
Sau đó, hắn quét mắt một vòng, nhìn về phía mọi người
“Cho dù là Hội đồng quản trị muốn bãi nhiệm tối, cũng phải lấy được trên nửa phiếu trong cùng với năm mươi phần trăm cổ phiếu trở lên
Ngoài ra, còn phải mời đơn vị thứ ba tiến hành kiểm tra đánh giá biểu hiện của tôi trong thời gian nhậm chức, cho dù kết quả kiểm tra đánh giá rất tệ, tôi vẫn có một phiếu phủ quyết.” Nói cách khác, Phó Cẩm Hành không muốn đi thì không ai đuổi được hắn cả.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Bị cô chọc cười, Phó Cẩm Hành bất đắc dĩ nói: “Anh không phải là Tân Tân, em cũng không phải là mẹ anh.” Hà Tư Ca trùng hắn: “Nhưng trên lý thuyết đều giống nhau, mẹ chồng có thể oán hận con dâu, nhưng từ trước đến nay sẽ không oán hận con trai, vì dù sao đó cũng là miếng thịt rơi ra từ người mình.” Dùng một chút, cô lại bổ sung một câu: “Đợi Tân Tân trưởng thành rồi, em sẽ cố gắng hết sức làm một người mẹ chồng tốt, yêu cầu đầu tiên của mẹ chồng tốt chính là có tiền thì tiêu nhiều, không có tiền tiêu ít, không nhiều lời không nhiều chuyện, mắt không thấy tim không phiền!”
“Thể cũng phải đợi thêm ít nhất hai mươi năm nữa, em cứ thong thả đợi đi!”.
Phó Cẩm Hành cười lớn
Nhìn hắn cười, cuối cùng trái tim căng thẳng của Hà Tư Ca mới yên ổn lại được.
Cô dựa vào vai Phó Cẩm Hành, đột nhiên cảm thấy chua xót trong lòng, nhất thời có chút phiền muộn.
Chưa qua được bao ngày yên ổn đã bắt đầu loạn hết cả lên, hết chuyện này đến chuyện kia rồi.
“Em nghe trợ lý Tào nói, cái Tập đoàn Minh Thị đó cướp mấy hợp đồng làm ăn của chúng ta, là thật sao?”
Một lúc lâu sau, Hà Tư Ca khàn giọng hỏi.
Phó Cẩm Hành cong khóe miệng lên: “Tào Cảnh Đồng này càng ngày càng hóng hớt nhỉ, sao lại còn chạy đến trước mặt em khua môi múa mép thế?”
“Không phải, là em thấy lần trước mọi người họp lâu như vậy, nhất định là có chuyện, cho nên mới hỏi cậu ta.”
Hà Tư Ca vội vàng giải thích
Cô không thể hại Tào Cảnh Đồng được, nếu không lại uổng công hở ra là Tiểu Tào lại lén chuyển cho mình một ít tin tức nội bộ, Hà Tư Ca mới có thể nghe ngóng được mọi nơi ở Phó Thị, loại chuyện bán đứng bạn này cô không làm
“Ừ, là thật.” Phó Cẩm Hành cũng không giấu cô, nói qua loa với Hà Tư Ca mấy câu
“Không sao, vốn dĩ cũng không phải là hợp đồng làm ăn lớn, chỉ là đều xảy ra cùng một lúc cho nên mới có chút nghiêm trọng.”
Hắn chống tay lên thái dương, bình tĩnh nói
Nhưng nghe hắn nói xong, Hà Tư Ca lại không nghĩ như vậy
“Không liên quan đến lớn bé! Nhưng chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của Phó Thị, nó sẽ khiến người ta sinh ra cảm giác, chính là cho dù một công ty không tiếng tăm cũng có thể đè lên đầu lên cổ Phó Thị đái bậy, làm mưa làm gió!” Cô nói hơi thô tục, có điểu đạo lý lại rất rõ ràng
“Em biết, anh cảm thấy quan hệ của tập đoàn Minh Thị và Minh Duệ Tư không đơn giản, cho nên không muốn truy cứu
Nhưng anh có từng nghĩ, liệu những đối thủ cạnh tranh kia có vì vậy mà rục rịch ngóc đầu, cảm thấy Phó Thị thay thời đổii vận rồi, ngay cả những kẻ yếu kém cũng có thể đến bắt nạt không?” Hà Tư Ca ngồi thẳng người lên, giọng nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào Phó Cẩm Hành
Hắn thật sự có tâm sự, cô biết
Hắn cảm thấy mình có lỗi với Hoắc Tư Giai, cho nên sau khi biết, cũng từ bỏ phản kích tập đoàn Minh Thi.
Coi như là bù đắp năm đó chưa làm được...
“Em nói..
rất có lý”
Qua một lúc lâu, Phó Cẩm Hành mới khàn giọng nói, vẻ mặt thoáng qua chút áy náy
Đúng vậy, hắn không tự chủ được mà lẫn lộn chuyện riêng và chuyện công, thậm chí dùng lợi ích của Phó Thị để thuận nước giong thuyền, chuyện này đối với Phó Cẩm Hành mà nói là một sự sỉ nhục
Hắn luôn ghét nhất người công tư bất phân, nhưng chỉ cần là con người thì sẽ không thể không có lúc phạm sai lầm, Phó Cẩm Hành cũng không ngoại lệ
“Anh có thể không nghênh chiến Minh Thị ngay, nhưng Phó Thị không thể tùy ý bị người ta chèn ép, một khi khơi dòng, sẽ không ai đoán được hậu quả.” Hà Tư Ca nắm chặt tay hắn
Trận chiến này, trận chiến sau, trận chiến sau nữa, cô vẫn sẽ ở bên hắn.
Ngày hôm sau, có hai tin tức nhanh chóng lan truyền ở Phó thị...
Tin tức thứ nhất, là mấy công ty trước kia đột nhiên quyết định không hợp tác với Phó Thị, trong một đêm đều gặp phải phiền phức
Có công ty bị ngân hàng thông báo ngừng cho vay, có công ty nhận được điện thoại hủy bỏ hợp đồng của bên cung cấp nguyên liệu, có công ty thì hồ sơ đến hạn rồi nhưng không được phê duyệt...
Ngoài miệng mọi người không nói gì, trong lòng đều biết, đây là hành động đáp trả của Phó Thị
Thật ra Phó Cẩm Hành không hề để ý những công ty này có tiến hành hợp tác với Phó Thị hay không, dù sao đều không phải là doanh nghiệp nổi tiếng gì, thiểu mấy miếng thịt chó này cũng không đến nỗi không mở được tiệc rượu
Nhưng mọi người biết, hắn làm như vậy là để cho người khác nhìn, nhìn xem kết cục của việc đắc tội với Phó Thị
Giết gà dọa khỉ, tránh cho có người được như ý rồi lại vênh váo
Tin tức thứ hai chính là vợ Phó Trí Uyên, mẹ Phó Cẩm Hành - Mai Lan lại bị bệnh tâm thần, đang tiến hành điều trị khép kín.
Từ hôm nay, tất cả chức vụ của bà ta ở Phó Thị đều bị hủy bỏ, rút khỏi tất cả các hoạt động xã hội.
Mai Lan cũng là nhân vật có tiếng tăm ở giới quý bà thượng lưu Trung Hải, tin tức truyền đi, rất nhiều người đều cảm thấy kinh ngạc
Có điều, liên hệ với chuyện xảy ra hôm hôn lễ của Phó Cẩm Hành, mọi người cũng đều đánh hơi được chuyện hay ho
Nói không chừng, là Mai Lan chột dạ nên dùng cái danh bị bệnh, đóng cửa không tiếp khách
“Anh Phó, đã truyền tin tức ra ngoài theo dặn dò của anh rồi.” Hơn hai giờ chiều, Tào Cảnh Đồng báo cáo công việc buổi sáng với Phó Cẩm Hành, thuận tiện nói một số phản hồi với hắn
“Nếu không phải Tư Ca nhắc nhở tôi, có lẽ tôi vẫn còn hồ đồ.” Sau khi nghe xong, Phó Cẩm Hành chậm rãi nói
Tào Cảnh Đồng nhân cơ hội nịnh nọt: “Đúng thế, không chỉ là cộng sự tốt, còn là vợ hiển nữa.” “Cậu thì sao, gần đây yêu đương thế nào rồi? Có cần ăn bữa cơm, tiện thể cho chúng tôi gặp mặt không?” Vẻ mặt Phó Cẩm Hành như cười như không nói
Hắn không nhắc đến còn tốt, vừa nhắc đến cái đề tài nhạy cảm này, đôi mắt vốn phát sáng của Tào Cảnh Đồng lập tức ảm đạm, hình như không muốn nói nhiều
“Có cơ hội rồi hãy nói ạ.” Cậu ta kéo khóe miệng lên, có chút khó xử, nói qua loa lấy lệ
Xem ra, chuyện tình cảm không quá thuận lợi, cho nên Phó Cẩm Hành cũng không truy hỏi nữa
Từ lúc ý thức được Phó Cẩm Hành nói là làm thật, nhốt mình ở đây, Mai Lan cảm thấy cho dù bà ta không điển thì nay giờ cũng gần như thế rồi! Bà ta đã quen sống trong nhung lụa, phía trước có người hô hào, phía sau có người ủng hộ, bây giờ thì sao? Một căn phòng, một người giúp việc, cả ngày ở cùng với một đám bệnh nhân tâm thần, tương lai mờ mịt không lối thoát! Bà ta gọi điện thoại cho Phó Cẩm Hành nhưng làm sao cũng không gọi được, sau đó mới ý thức được là hắn cho số điện thoại của mình vào danh sách đen rồi
Mai Lan chỉ đành đoạt lấy điện thoại của cô Lan thì khi ấy mới gọi được.
“Cố Lan?”
Phó Cẩm Hành không ngờ người dùng điện thoại của cô Lan lại là Mai Lan
“Tại sao con không nghe điện thoại của mẹ! Rốt cuộc con muốn nhốt mẹ ở đây bao lâu? Con nói đi!” Mai Lan nghiến răng nghiến lợi hỏi
Cổng chính của trung tâm điều dưỡng thần kinh đều nghiêm khắc hạn chế ra vào, vì để phòng bệnh nhân chạy trốn, mặc dù cạnh núi cạnh sống, nhưng đều là tường cao lưới điện
Cho nên, không có sự cho phép của Phó Cẩm Hành, về cơ bản thì bà ta không thể nào ra khỏi nơi này.
Cô Lan mặc dù trung thành, nhưng khả năng có hạn
“Con làm vậy cũng là vì tốt cho mẹ, năm đó Ngô Hân Du cầm đầu bắt nạt Hoắc Tư Giai, mẹ biết cô ta và mấy người bạn của cô ta chết thảm thế nào không?” Chuyện đến nước này, Phó Cẩm Hành cũng không muốn giấu giếm nữa, hắn lạnh lùng hỏi ngược lại
Chuyện con gái yêu của nhà họ Ngô chết thảm lan truyền sôi sùng sục ở toàn bộ Trung Hải, tất nhiên Mai Lan không thể không biết, thậm chí ba ta còn từng hóng chuyện với bạn bè sau lưng
“Cái gì? Con nói cô ta là..
là bị...” Cái tay cầm điện thoại của Mai Lan sắp không còn sức nữa, cả người nhũn ra, bà ta trực tiếp ngồi xuống sụp xuống sô pha
“Tốt nhất mẹ hãy an phận ở lại đó đi, không ra được cũng không vào được, đối với mẹ mà nói mới là an toàn nhất!” Nói xong câu này, Phó Cẩm Hành trực tiếp kết thúc cuộc gọi
Hắn biết, Mai Lan sẽ không ầm ĩ đòi ra ngoài nữa, bởi vì bà ta không dám
Tuy nói như vậy, nhưng Phó Cẩm Hành vẫn không dám buông lỏng, hắn sai người qua đó chú ý tình hình của Mai Lan, đề phòng có người trà trộn vào, ra tay với bà ta
Ngoài ra, hắn còn tăng thêm người, mỗi ngày Tận Tân đi học và tan học đều đi theo
So sánh với Mai Lan, Phó Cẩm Hành lo lắng cho con trai mình hơn.
Hắn không biết năm đó Hoắc Tư Giai có sinh đứa bé kia ra không, nhìn dáng vẻ của cô ta thì có lẽ là không, cho nên bây giờ Minh Duệ Tư cũng sẽ không sinh lòng thương hại đối với con của hắn và Hà Tư Ca.
Hắn ra tay với Tân Tân hai lần, như thể đã đủ để nói rõ tất cả
Chuyện Phó Thị ra tay với mấy công ty thất tín bội nghĩa kia, nội bộ công ty ngược lại không có dị nghị gì
Nhưng Phó Cẩm Hành tự mình quyết định hủy bỏ tất cả chức vụ của Mai Lan ở trong công ty lại bị người ta cố ý lôi ra nói
Những kẻ cố ý đó chính là nhóm người do Phó Trí Hán và Phó Cẩm Thiêm cầm đầu
Phó Trí Trạch vốn dĩ đứng thứ hai nhiều năm qua luôn giữ hình ảnh người tốt bụng, ông ta không đắc tội ai, ba phải ở giữa, ngược lại cũng bình yên vô sự
Bây giờ thì khác, lôi hoàng đế xuống để mình làm hoàng đế, nếu như Phó Cẩm Hành thật sự là con riêng, vậy thì trên đời này, người thừa kế danh chính ngôn thuận chỉ có Phó Cẩm Thiêm, con trai ông ta! Cho dù Phó Trí Hán có lại lên chức, tuổi ông ta cũng đã cao rồi, lại không có con trai, không được bao lâu sẽ giao cho Phó Cẩm Thiêm
Vừa nghĩ đến việc mình cũng có cơ hội lên làm thái thượng hoàng, Phó Trí Trạch liền thay đổi ngay thái độ, tỏ ra vô cùng tích cực trong cuộc họp
“Cẩm Hành, dù sao chị dâu cũng là thành viên Hội đồng quản trị của Phó Thị, nếu như chị ấy vì nguyên nhân cá nhân mà muốn từ chức, vậy thì cần phải thông qua quy trình của công ty, bổ sung thêm một người mới được.” Phó Trí Trạch tính toán, vừa vặn mượn cơ hội này để Phó Cẩm Thiêm gia nhập Hội đồng quản trị
“Dưới tình huống bình thường, đúng là nên như vậy, nhưng tình huống lần này có chút đặc biệt, cho nên cháu không định làm theo quy trình này.” Phó Cẩm Hành nhìn Phó Trí Trạch một cái, lập tức nhìn thấu tâm tư của ông ta.
Dùng danh nghĩa giải quyết việc công, thật ra là muốn giành vị trí này cho con trai mình
Nếu như là trước kia thì Phó Cẩm Hành cũng không thèm để ý, chỉ là một vị trí thành viên Hội đồng quản trị, cho ai ngồi mà chẳng được, huống hồ là em họ mình
Nhưng Phó Cẩm Thiêm bây giờ đã là một con chó sói vong ơn bội nghĩa rồi, mình sẽ không cho thêm một miếng thịt nào nữa
“Cháu! Những người có mặt ở đây đều là nhân vật có địa vị ở công ty, ít nhất cháu cũng phải thông báo với chúng tôi một tiếng!” Phó Trí Trạch có chút không nên được giận
“Ồ, đáng tiếc cháu là Tổng Giám đốc của Phó Thị, cháu có quyền lợi đặc biệt này.” Phó Cẩm Hành ung dung nói
Sau đó, hắn quét mắt một vòng, nhìn về phía mọi người
“Cho dù là Hội đồng quản trị muốn bãi nhiệm tối, cũng phải lấy được trên nửa phiếu trong cùng với năm mươi phần trăm cổ phiếu trở lên
Ngoài ra, còn phải mời đơn vị thứ ba tiến hành kiểm tra đánh giá biểu hiện của tôi trong thời gian nhậm chức, cho dù kết quả kiểm tra đánh giá rất tệ, tôi vẫn có một phiếu phủ quyết.” Nói cách khác, Phó Cẩm Hành không muốn đi thì không ai đuổi được hắn cả.
Bình luận facebook