• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (1 Viewer)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-117

Chương 118: Cuộc sống không khó khăn, đầu lại mọc thêm sừng




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
67069.png

Xem ảnh 2
67069_2.png
Hà Tư Ca lập tức thay đổi sắc mặt, giọng điệu cũng khác hẳn so với vừa rồi: “Không cần đâu, đã tối rồi, không phiền anh phải đi một chuyến nữa



Tần Tấn có rất nhiều khăn quàng cổ, thiếu một cái cũng không hề gì.”



Ý chính là nói với Phó Cẩm Thiêm, đừng có mượn danh nghĩa cái khăn quàng cổ ra mà kiếm cớ tiếp cận cô nữa



“Cũng đúng, anh tôi đường đường là Tổng Giám đốc Phó Thị, sao lại để tâm đến một cái khăn quàng cổ chứ? Ha ha.” Phó Cẩm Thiêm bị từ chối cũng không tức giận, ngược lại lạnh lùng nói



Ngay sau đó, anh ta đổi chủ đề: “Chỉ là không biết, nếu có một ngày anh ấy không ngồi vững được cái vị trí này nữa, liệu có còn phung phí giống như bây giờ không?” Trái tim Hà Tư Ca run lên, cô theo bản năng đi sang bên cạnh hai bước, không muốn để cho Phó Cẩm Hành nghe thấy đoạn đối thoại của hai người bọn họ



“Anh có ý gì?” Cô hạ thấp giọng, đồng thời ngẩng đầu lên ra hiệu với Phó Cẩm Hành, giục hắn mau đi tắm



Phó Cẩm Hành khẽ cau mày, nhưng vẫn xoay người đi về phía nhà tắm



Đợi bóng dáng hắn hoàn toàn biến mất sau cánh cửa, Hà Tư Ca mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, cô cầm điện thoại đi đến trước cửa sổ, có chút căng thẳng truy hỏi: “Cẩm Thiềm, rốt cuộc anh muốn làm cái gì? Tôi còn cho rằng chúng ta sẽ không đi đến bước đường ngày hôm nay!” Từ lúc Phó Cẩm Thiêm nhặt được điện thoại của cô, còn nghe được đoạn ghi âm bên trong, Hà Tư Ca luôn trong trạng thái thấp thỏm, lo lắng không yên



Bởi vì cô rất rõ ràng, đối với Phó Cẩm Thiêm mà nói, đây không chỉ đơn giản là biết được một bí mật



Tiến một bước, chính là vinh hoa phú quý vạn người hâm mộ, ai có thể chống lại được sự cám dỗ này? Đợi rất lâu, đầu dây bên kia điện thoại mới truyền đến một tiếng thở dài



Hình như Phó Cẩm Thiêm có chút thương cảm, giọng nói cũng thấp xuống: “Tư Ca, lần đầu tiên gặp cô, tôi đã yêu cô rồi



Cô nói với tôi có tên là Nhan Nhan, là trợ lý mà anh tôi mới tuyển, tôi đều tin!” Giọng anh ta tràn đầy đau đớn, Hà Tư Ca nghe mà cũng khắc khoải theo



Cô thừa nhận, lúc đó mình chỉ thuận miệng nói thế, ít nhiều gì cũng mang theo chút ác ý



Bởi vì Hà Tư Ca vừa nghe đến tên Phó Cẩm Thiêm là đã đoán được anh ta chính là em họ của Phó Cẩm Hành, vì thế cô mới không nhịn được muốn trêu đùa một chút.



Không ngờ lại tạo ra mối nghiệt duyên này..



“Tư Ca, đừng ép tôi, tôi thật sự không muốn khiến cô hận tôi.” Không nghe thấy tiếng Hà Tư Ca, Phó Cẩm Thiêm mở miệng nói tiếp



“Rốt cuộc anh muốn thế nào?”.



Cô biết rõ còn hỏi, liếc về phía nhà tắm



Phó Cẩm Thiêm khẽ cười một tiếng, trong tiếng cười lộ ra chút vui vẻ: “Hai ngày Tết ăn quá nhiều đồ dầu mỡ, chỉ là muốn tìm cô uống ly trà nóng, thanh lọc dạ dày mà thôi, là cô quá đề phòng tôi rồi.” Hà Tư Ca khẽ nghiến răng, hạ quyết định, dứt khoát đồng ý: “Được, anh nói địa điểm đi, tôi đi tìm anh.” Ai ngờ anh ta lại dứt khoát gạt bỏ: “Tôi đi đón cô, nửa tiếng nữa cô ra ngoài.” Không đợi cô nói gì nữa, Phó Cẩm Thiêm đã cúp điện thoại



Nghe tiếng báo cuộc gọi kết thúc truyền ra từ điện thoại, lòng dạ Hà Tư Ca rối bời, trừ đi tại chỗ ra, cô không làm được gì khác



Sau mười phút, Phó Cẩm Hành tắm xong, đã đi ra ngoài rồi



Cô không muốn giấu hắn, đi thẳng đến trước mặt hắn, có chút căng thẳng liếm môi, khàn giọng nói: “Em phải đi ra ngoài một chuyến, khăn quàng cổ của Tần Tấn rơi ở chỗ Cẩm Thiêm, lát nữa anh ta sẽ đem qua đấy, em đi nói với anh ta mấy câu rồi về, anh đừng lo lắng.”



Mặc dù Hà Tư Ca nói rất khéo léo, nhưng người thông minh như Phó Cẩm Hành lập tức hiểu ngay



Nghe lời này, hắn kiềm chế sự tức giận trong lòng, cố gắng bình tĩnh hòa nhã nói: “Anh đi lấy khăn quàng cổ, em ở nhà.”



Hà Tư Ca lắc đầu lia lịa, giọng điệu kiên quyết: “Không được, anh ta đã chỉ đích danh muốn gặp em, nếu như đổi thành anh, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa



Bây giờ anh ta đã biết thân thể của anh, em muốn thăm dò ý anh ta, xem xem...”



Phó Cẩm Hành cũng không nhịn được nữa, lạnh lùng ngắt lời cô: “Còn cần phải thăm dò ý nữa sao? Mục đích của nó đã viết ở trên mặt rồi, đừng nói với anh là em không nhìn ra!” Hai người giằng co, bầu không khí trở nên vô cùng ngột ngạt



Qua mấy phút, Hà Tư Ca vẫn quay người đi thay bộ quần áo khác, chuẩn bị ra ngoài



Phó Cẩm Hành rõ hơn ai hết, biết tính cô bướng bỉnh thể nào, chỉ cần là chuyện cô muốn làm, cho dù cả thế giới đều phản đối thì Hà Tư Ca cũng không thay đổi quyết định



Sắc mặt hắn tái mét nhìn cô, cuối cùng vẫn không mở miệng ngăn cản



Đội gió đêm gào thét, Hà Tư Ca ra ngoài, chưa đến hai phút thì thấy Phó Cẩm Thiêm đã lái xe đến



Cô không chút do dự, trực tiếp tiến lên, mở cửa xe ra ngồi vào ghế phụ



“Uống trà thì không cần đầu, nói luôn ở đây đi.” Hà Tư Ca đi thẳng vào vấn đề.



“Phòng trà kia...”



Phó Cẩm Thiêm còn chưa nói hết, cô đã cau chặt mày: “Tôi không muốn uống trà, đã muộn thế này rồi, uống trà sẽ không ngủ được



Có gì anh cứ nói đi, chuyện đã đến nước này rồi, chúng ta đều không cần giấu giếm nữa, không phải sao?” Giọng nói lạnh lùng của Hà Tư Ca hình như đã làm Phó Cẩm Thiêm tổn thương, ý cười trên mặt anh ta dần dần nhạt đi, vẻ mặt cũng càng thêm khó coi



“Tôi nói rồi, đừng ép tôi, nếu như tôi thật sự có ý muốn có được Phó Thị thì cũng không phải là không thể”



Cuối cùng anh ta cũng nói ra câu này, sau khi nghe xong, Hà Tư Ca lại có cảm giác thoải mái hơn, trong lòng không còn xáo trộn nữa



Rốt cuộc vẫn đi đến bước đường này..



Giữa nam nữ làm gì có tình bạn đơn thuần, câu nói này chẳng sai chút nào.



Cô luôn tự phụ, cho là mình có thể khống chế tốt khoảng cách với Phó Cẩm Thiêm, dưới tình hình này, vẫn tiếp tục làm bạn.



Sự thật chứng minh, chuyện này là không thể



“Anh thật sự cho là anh có thể thay thế anh ấy sao? Cho dù anh ấy không phải là con trai của Phó Trí Uyên, cho dù anh ấy không phải là con trai trưởng, cháu đích tôn của nhà họ Phó, chẳng lẽ tất cả đều là của anh sao?” Hà Tư Ca thu lại sự mất mát trong mắt, nghiêm mặt, lạnh lùng hỏi ngược lại



Hình như Phó Cẩm Thiêm không ngờ cô sẽ nói như vậy, lập tức ngẩn ra.



“Năng lực của anh ấy, tôi và anh đều quá rõ ràng, đừng thấy bây giờ Phó Thị có sự nghiệp lớn như vậy là do nó tự có, đó đều là nhờ có Phó Cẩm Hành



Nói cách khác, chỉ cần anh ấy không ngồi ở trên cái vị trí đó thì tất cả đều sẽ trở thành ẩn số.”



Nếu đã nói ra rồi, Hà Tư Ca cũng không kiêng nể gì nữa



Mặc dù thời gian cô ở Phó Thị không dài, nhưng cũng nhìn thấu rất nhiều chuyện



Đầu tiên, nhà họ Phó là một trong sáu gia tộc giàu có, tiếng tăm vang dội, có điều sự xa hoa phóng túng vẫn tồn tại trong máu, cho dù là chi chính hay là chi bên, mức chi tiêu đều làm người ta phải kinh ngạc



Thứ hai, thời gian Phó Cẩm Hành tiếp nhận Phó Thị không hề dài, chỉ có năm sáu năm ngắn ngủi mà thôi, so với Phó Trí Hán luôn điều hành công ty hai mươi năm trước mà nói, nền móng của ông ta không hề ổn định



Còn những thứ linh tinh khác, Hà Tư Ca lười để ý đến, nhưng trong lòng lại rất rõ



Cho nên, kéo Phó Cẩm Hành xuống dưới, có lẽ đối với một ai đó mà nói là một chuyện tốt, nhưng đối với tiền đồ của cả nhà họ Phó mà nói thì tuyệt đối là mối nguy to lớn



“Không phải anh ấy, đương nhiên chính là tối



Tôi thừa nhận, năng lực của tôi không bằng anh ấy, nhưng một công ty không phải chỉ dựa vào một người chống đỡ, anh ấy ưu tú, tôi cũng không kém.” Phó Cẩm Thiêm híp mắt lại, nụ cười tự tin trên khuôn mặt trẻ tuổi có sáu bảy phần giống với Phó Cẩm Hành Chỉ có điềuý cười không đến được đáy mắt, ngược lại khiến vẻ mặt anh ta mang theo chút ác nghiệt



“Có tự tin là chuyện tốt, nhưng quá mức thì chẳng khác nào người ngốc nói mê cả.”



Hà Tư Ca cười lạnh, cô nghiêng đầu nhìn thẳng về phía Phó Cẩm Thiêm, ánh mắt không hề né tránh



Bị cô nhìn như vậy, lồng ngực Phó Cẩm Thiêm chợt có cảm giác đắng chát



Cuối cùng, anh ta đành phải dời tầm mắt đi trước, thở dài nói: “Tôi không muốn như vậy, nhưng tôi cũng rất muốn ngồi lên vị trí kia



Huống hồ, nó vốn dĩ nên là của tôi.” Phó Cẩm Hành là con riêng, không có tư cách thừa kế



Trừ hắn ra, chỉ có Phó Cẩm Thiêm là con trai danh chính ngôn thuận của nhà họ Phó, cho dù xếp thứ mấy, đều là người thừa kế hợp pháp



“Tôi biết, cô có một cô em gái không có quan hệ huyết thống tên là Hà Thiên Nhu



Cô oán hận cô ta cướp đi mọi thứ vốn thuộc về cô, vậy tôi thì sao? Tôi cũng giống cô, tôi có thể hiểu được tâm trạng của cô, tại sao cô không thể nghĩ thay tôi một chút?”



Phó Cẩm Thiêm nói đến nỗi kích động, sắc mặt căng đỏ lên.



Lần này, Hà Tư Ca bị hỏi đến nỗi á khẩu không trả lời được.



“Đây không phải là một món đồ chơi lúc bé, cũng không phải là một cái hạng mục trong công ty, có thể khiêm nhượng, thậm chí có thể nhượng bộ



Từ sau khi tôi biết chuyện này, tôi vô cùng mâu thuẫn, từ nhỏ, tôi và anh tôi đã rất thân thiết...”



Phó Cẩm Thiêm nhìn về phía trước, giọng nói có chút nghẹn ngào.



“Vậy, cuối cùng thì thế nào?”



Có một thoáng, Hà Tư Ca thật sự đã mềm lòng.



Cô muốn thuyết phục mình, Phó Cẩm Thiêm tính toán vì mình cũng không có gì sai



Nhưng cô lập tức ý thức được một điểm, sở dĩ anh ta nói nhiều như vậy, mục đích chỉ có một, chính là làm nền



“Xin lỗi, Tư Ca



Đợi qua Tết, tôi sẽ công bố chuyện này với bên ngoài



Tôi cũng không muốn ầm ĩ quá khó coi, càng không muốn để cho truyền thông biết, giải quyết trong nội bộ gia tộc đi, hy vọng cô có thể hiểu được nỗi khổ của tôi.” Quả nhiên, Phó Cẩm Thiêm thu lại vẻ thương cảm, nghiêm túc nói.



“Anh đang rào trước với tôi đấy à?” Hà Tư Ca ngồi thẳng người lên, cũng nghiêm mặt nói



Không đợi anh ta mở miệng, cô lại chế giễu: “Vậy tôi còn phải cảm ơn anh đấy, không uổng công đã từng là bạn của nhau, anh rất niệm tình cũ.” “Tiếp tục đi theo anh ấy, đối với cô, với Tân Tân đều không có lợi



Cô cũng không muốn Tân Tân còn nhỏ như vậy đã bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ đúng không?” Phó Cẩm Thiêm nghiêm túc nhìn cô, dứt khoát vạch trần: “Nhân lúc tất cả những thứ này vẫn chưa bắt đầu, cô và Tân Tân rời xa anh ấy đi, tôi sẽ thu xếp cho hai người ra nước ngoài sống một khoảng thời gian, đợi bên này ổn định lại, tôi sẽ đích thân đi đón hai người về.”



Hà Tư Ca lộ ra vẻ mặt suy nghĩ, không phản bác lại ngay.



Ngược lại, cô còn tiếp tục hỏi: “Vậy anh định ăn nói với ba mẹ anh thế nào?” Phó Cẩm Thiêm khẽ mỉm cười: “Đợi tôi ngồi lên vị trí kia rồi, đương nhiên sẽ không còn ai nói gì, đây chính là lợi ích của quyền lực.” Giống như Phó Cẩm Hành, hắn nói muốn kết hôn với Hà Tư Ca, mặc dù mọi người đều không đồng ý, nhưng ai dám phản đối? Từ chuyện này, Phó Cẩm Thiêm đã lĩnh hội được sâu sắc, nếu như một người đàn ông muốn lấy được trái tim của một người phụ nữ, nhất định phải trở nên lớn mạnh, trong tay nắm quyền.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom