• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (4 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-120

Chương 121: Rất lâu chưa làm chuyện yêu thương nhau rồi




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
67072.png

Xem ảnh 2
67072_2.png
Khí thế bức người.



Đây là cảm giác cũng là ấn tượng đầu tiên của Minh Duệ Viễn đổi với Phó Cẩm Hành



Cho dù cậu ta có trưởng thành sớm và ngang bướng thể nào, nhưng tuổi tác và sự từng trải đều chênh lệch, vì vậy Phó Cẩm Hành vẫn thắng thế



Càng đừng nói là Minh Duệ Viễn vẫn còn ở thời kỳ dậy thì, so với Phó Cẩm Hành còn thấp hơn kha khá



“Tôi? Không phải chị đã nói với chú rồi sao? Xem ra trí nhớ của chủ không tốt lắm.” Minh Duệ Viễn quẳng ván trượt trong tay xuống dưới chân, dùng một chân đạp lên



Cậu ta càng thể hiện trẻ con, càng thể hiện ngây thơ vô hại thì càng khiến Phó Cẩm Hành nghi ngờ



Nhưng hắn đã điều tra rồi, không tra được thông tin gì hữu dụng



Thằng bé này như thình lình chui ra từ không khí vậy



“Cô ấy luôn rất hiền lành, sẵn lòng tin tưởng người khác, nhưng tôi thì không như vậy.” Phó Cẩm Hành quay đầu nhìn Hà Tư Ca đang cùng Tân Tân làm mấy động tác khởi động, ánh mắt vốn tràn đầy sát khi lập tức trở nên dịu dàng



“Tôi không quan tâm cậu là ai, cậu có mục đích gì, nếu như cậu dám làm hại vợ và con trai tôi, tôi nhất định sẽ khiến cậu cảm nhận được cái gì gọi là hối hận vì đã có mặt trên đời này!” Phó Cẩm Hành không gắng sức nâng cao giọng, nhưng sự tức giận trong giọng nói không hề che giấu



“Ồ? Xem ra chủ thật sự rất ghét tôi.” Minh Duệ Viễn nói sâu xa: “Theo như chú nói, nếu như chú có thể quyết định sống chết của tôi, chú nhất định sẽ không tha cho tôi?” Phó Cẩm Hành cũng chẳng có tâm trạng phí lời với cậu ta, hắn nói xong liền xoay người rời đi



Thấy hắn định đi, Minh Duệ Viễn vừa tức vừa cuống: “Này! Phó Cẩm Hành, chú đừng đi!” Cậu ta vội đuổi theo, giơ tay túm lấy Phó Cẩm Hành.



Ai ngờ Phó Cẩm Hành đã sớm có chuẩn bị, khẽ nghiêng người sang bên cạnh, không tốn chút sức nào đã tránh được



Minh Duệ Viễn bắt hụt, cơ thể lập tức mất đi thăng bằng



Phó Cẩm Hành thêm dầu vào lửa dùng khuỷu tay dụng mạnh một cái, Minh Duệ Viễn khẽ hố một tiếng, dùng tư thế chó ăn sh*t ngã xuống đất! Cậu ta ngã xuống, bụi đất bay lên mịt mù



Minh Duệ Viễn muốn mắng người, nhưng bị sặc bụi, ho dữ dội



“Khụ khụ khụ khụ...” Nghe thấy tiếng, Hà Tư Ca vội vàng nhìn qua bên này



Tân Tân nhỏ giọng nói: “Nhất định là anh bị ngã từ trên ván trượt xuống rồi, thật là sợ!” Nghe thấy lời con trai, Phó Cẩm Hành không nhịn được khen ngợi trong lòng, không hổ là bảo bối của ba, đúng là thần trợ công! Hà Tư Ca vốn muốn đi qua xem, không biết sao lại bị Tấn Tân giữ chặt tay



“Mẹ đừng đi, Tân Tân sợ.” Tân Tân kéo cô chạy theo hướng ngược lại



Phó Cẩm Hành khẽ thở dài một cái, cũng đuổi theo hai người họ



Đến gần rồi, Hà Tư Ca mới kinh ngạc hỏi: “A Viễn làm sao thế?”



Phó Cẩm Hành hoạt động tay chân, ra vẻ vô tội trả lời: “Anh khuyến cậu ta nghỉ ngơi nhiều, không nên ra ngoài chơi ván trượt, kết quả cậu ta nói mình không sao, còn muốn biểu diễn cho anh xem, không ngờ lại ngã sấp mặt.”



Tân Tân ở bên cạnh chu môi: “Thật là nguy hiểm.” Phó Cẩm Hành xoa đầu con, thương yêu nói: “Tân Tân phải ngoan, chúng ta đi chạy bộ đi.”



Tân Tân gật đầu: “Vâng!” Mặc dù Hà Tư Ca nghi ngờ nhưng nhìn Phó Cẩm Hành rất bình thường, cộng thêm đúng là Minh Duệ Viễn bị thương ở chân, cô cũng không nghĩ nhiều



Quay đầu nhìn lại, có hai người giúp việc chạy ra khỏi biệt thự, một trái một phải đỡ lấy Minh Duệ Viễn, đưa cậu ta đi



Mà Minh Duệ Viễn thì đang tức giận chửi bới



Hà Tư Ca lắc đầu, trong lòng nghĩ cậu ta đúng là một đứa bé bị chiều thành hư.



(



Các loại tin vịt chưa hoàn toàn lắng xuống, vẫn như có mũi có mắt mà truyền đi khắp nơi trong Phó Thị



Nhất là tin tức liên quan đến Tào Cảnh Đổng nhoáng cái đã leo lên làm Giám đốc của công ty đối thủ khiến rất nhiều người cảm thán



Một tuần trôi qua, Phó Cẩm Hành vẫn chưa tìm được trợ lý thích hợp



“Nhìn dáng vẻ anh hình như không sốt ruột chút nào



Một trợ lý tốt có thể khiến anh bớt rất nhiều tâm sức, em cũng sẽ yên tâm hơn.” Lúc ăn trưa, Hà Tư Ca quan sát Phó Cẩm Hành, lo lắng nói



Phó Cẩm Hành thì vẫn cười trừ: “Anh tìm một trợ lý trẻ tuổi ưa nhìn dẫn theo bên cạnh, em cũng đồng ý à?” Hà Tư Ca ngẩn ra: “Trẻ tuổi ưa nhìn? Được, bổ mắt, em đồng ý.” Hắn cười khẽ: “Biết ngay em không mắc bẫy mà!” Hà Tư Ca cũng cười theo: “Ai nói trẻ tuổi ưa nhìn nhất định là phụ nữ chứ, có lẽ là đàn ông có sở thích đặc biệt thì sao...” Hai người đều cười, Phó Cẩm Hành còn véo mũi cổ trêu cô.



Trêu đùa một lúc, Phó Cẩm Hành nghiêm túc nói: “Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, anh không muốn để một người có lý lịch không rõ ràng đi theo anh



Bên phòng Tổng Giám đốc tạm thời có thể đối phó được, ngộ nhỡ có xã giao gì, em cũng có thể đi cùng anh.” Lo lắng của hắn không phải thừa, từ lúc phát hiện bên cạnh đầy mối nguy, Phó Cẩm Hành không thể không dùng một trăm hai mươi phần trăm sự chú ý đi ứng đổi



“Cứ nhắc đến Tào Cảnh Đồng là em lại tức chết



Anh không nói với em thì em cũng biết rồi, bây giờ anh ta chuyển đổi đầu với Phó Thị, gây khó khăn cho chúng ta nhiều lần, có đúng không?”



Hà Tư Ca kéo tay Phó Cẩm Hành, quan tâm hỏi



Cô cũng mới nghe nói từ chỗ Lạc Tuyết



Dưới sự dẫn dắt của Tào Cảnh Đồng, chỉ có nửa tháng ngắn ngủi mà các công ty Bất động sản Thành Uy kia đã lắc mình từ một công ty nhỏ không tiếng tăm lập tức tiến vào tầm nhìn của công chúng



Cái cảm giác này giống như là tỳ nữ bên cạnh Hoàng hậu nương nương ủ mưu, dùng trăm phương nghìn kế leo lên giường vua, cũng bắt đầu ỷ vào ân sủng mà ngang vai ngang về với chủ cũ vậy



“Em đó, bớt xem phim cung đấu đi.” Phó Cẩm Hành uống một ngụm cà phê, dửng dưng cười



Không ngờ, đến buổi chiều thì Tào Cảnh Đồng lại đến



Đúng là ứng với câu ban ngày không nói người, sau lưng không nhắc quỷ



Lúc cậu ta đến còn mang theo một hộp bánh ngọt, là loại Hà Tư Ca luôn thích ăn



Hãng bánh ngọt này cả thành phố chỉ có một cửa hàng bán, lại còn ở một khu khác, lái xe cũng phải mất bốn mươi phút



Cho nên, mặc dù thích nhưng Hà Tư Ca cũng chỉ có thể cách một khoảng thời gian mới đi mua một lần



“Cô Phó, tôi vừa vặn đi ngang qua, thuận đường mang đến cho cô một hộp.”



Tào Cảnh Đồng vừa nhìn thấy Hà Tư Ca, lập tức đưa đồ qua



Cô không đưa tay nhận, Lạc Tuyết ở bên cạnh chỉ đành cầm lấy



“Bây giờ anh đã không phải là trợ lý rồi, sao tôi lại không biết ngại mà làm phiền anh được?” Hà Tư Ca lạnh lùng hỏi ngược lại



Tào Cảnh Đồng cười: “Mặc dù không làm việc ở Phó Thị, nhưng dù sao tôi cũng coi cô và anh Phó là anh chị của mình, hiếm khi đến một chuyến, cũng không thể di tay không.”



“Tào Cảnh Đồng, anh ấy ép anh đi là anh ấy không đúng, tôi thừa nhận điều này



Anh rời khỏi Phó Thị, có thể đi làm bất cứ công việc gì, nhưng tại sao anh phải gây khó dễ với công ty cũ của mình? Bây giờ bên ngoài ai cũng nói Bất động sản Thành Uy chính là công cụ báo thù của anh, mọi người đều đang đợi xem trò cười đấy!”



Hà Tư Ca tiến lên, đến gần Tào Cảnh Đồng, hạ thấp giọng, chất vấn cậu ta



Cậu ta cụp mắt xuống, không phản bác



“Bây giờ anh tự làm chủ rồi, Đoàn Phù Quang đồng ý ở bên anh chưa?” Thấy cậu ta không mở miệng, Hà Tư Ca lại hỏi



Mặc dù cô giận Tào Cảnh Đồng, nhưng trong lòng vẫn hy vọng cậu ta và Đoàn Phù Quang có thể có một cái kết có hậu, như vậy cũng không uổng công cậu ta rời khỏi Phó Thị, vứt bỏ tất cả những gì đang có để bắt đầu từ con số không.



Cho nên, cô mới muốn biết Tào Cảnh Đồng và Đoàn Phù Quang đã xác định quan hệ chưa



“Cô ấy..



cô ấy không quan tâm đến tôi, có lẽ ngay cả cô ấy cũng cảm thấy, tôi là một người không niệm tình xưa.”



Vẻ mặt Tảo Cảnh Đông có chút nặng nề nói.



Nghe cậu ta nói như vậy, Hà Tư Ca ngược lại không biết phải nói gì.



Đang im lặng, Phó Cẩm Hành họp xong đi ra khỏi thang máy.



Hắn vừa ra khỏi thang máy đã nhìn thấy Tào Cảnh Đồng.



“Xem ra, tôi nên đổi mật khẩu thang máy rồi, nếu không ai cũng có thể tùy tiện chạy ra chạy vào.” Sắc mặt Phó Cẩm Hành sầm xuống, giọng điệu nghiêm túc, “Hai người nói chuyện đi, em phải đến bộ phận quan hệ công chúng đây.” Thấy hắn quay lại, Hà Tư Ca khẽ gật đầu, cùng Lạc Tuyết vào thang máy



Còn hộp bánh ngọt kia, cố định cấm đi mượn hoa dâng Phật, chia cho người ở bộ phận quan hệ công chúng ăn, cũng coi như không lãng phí



Đợi bọn họ đi rồi, Phó Cẩm Hành mới kín đáo liếc nhìn Tào Cảnh Đồng: “Vào đi.” Rốt cuộc hai người bọn họ nói gì, không ai hay biết



Chỉ có điều, nghe tin tức bến phòng Tổng Giám đốc truyền ra, nói sau khi Tào Cảnh Đồng đi, Phó Cẩm Hành nổi trận lôi đình ở trong phòng làm việc



Ngày hôm sau, một hạng mục đã nắm chắc đến chín phần lại gặp trở ngại, Phó Thị lại lần nữa bị Bất động sản Thành Uy cướp mất miếng bánh giữa đường.



Như vậy, mọi người càng có thể khẳng định Tào Cảnh Đồng và ông chủ cũ của mình thật sự trở mặt với nhau rồi



Hơn mười giờ tối, Tào Cảnh Đồng ở một mình trong phòng VIP của quán bar



Cậu ta cởi mấy cúc ở cổ áo sơ mi, uống hết ly này đến ly khác



Đột nhiên, cửa phòng VIP bị đẩy ra



Nhìn thấy người đến, Tào Cảnh Đồng không hề kinh ngạc, hình như đã sớm biết hắn nhất định sẽ xuất hiện



“Sao Tào tổng lại uống rượu giải sầu một mình thế này, nhìn từ tình hình bây giờ, anh không nên khui rượu vang chúc mừng sao?” Minh Duệ Tư đảo mắt nhìn một vòng, như cười như không mà hỏi



Một khoảng thời gian không gặp, cằm hắn càng nhọn hơn, sắc mặt cũng càng tái nhợt, giống như một bệnh nhân thiếu máu



Lại thêm quần áo màu đen rộng, khiến hắn càng thêm quỷ dị



“Đường càng dài thì càng về sau sẽ càng khó khăn, bây giờ đã đắc ý vênh váo, không phải quá sớm sao?” Tào Cảnh Đồng nghịch cái ly, ung dung hỏi ngược lại



“Quả nhiên tôi không nhìn lầm người.” Minh Duệ Tư ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, nhìn cậu ta đẩy tán thưởng



“Nghe nói, hôm qua anh đến Phó Thị à?” Hắn đổi chủ đề, giả vờ như không để ý mà hỏi



“Tôi lấy mất hạng mục của Phó Thị, đương nhiên phải đích thân thưởng thức phản ứng của anh ta.” Tào Cảnh Đồng ngẩng đầu lên, uống cạn ly rượu



Ánh mắt Minh Duệ Tư luôn rơi trên người cậu ta, giống như con dao tẩm độc, vô cùng âm u lạnh lẽo



Hẳn không chỉ không tin người này mà hắn không tin bất cứ ai



“Căn cơ của Bất động sản Thành Uy rất sạch sẽ, cho nên tôi mới giao cho anh, làm cho tốt đấy.” Minh Duệ Tư đứng lên, vỗ vai vai Tào Cảnh Đồng, cười một tiếng rồi rời khỏi phòng VIP



Đợi hắn đi rồi, Tào Cảnh Đồng mới im lặng thở phào một hơi



Cậu ta biết, có lẽ mình đã tạm thời qua cửa rồi



Có điều Minh Duệ Tư là một người rất đa nghi, chỉ cần có chút sai sót là sẽ khiến hắn cảnh giác.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom