Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
"Tiểu Tịch! Cậu định đi chơi với Mặc Hoài thật à?"
Cố Nhanh nhìn Đường Tịch đứng ở trước gương chải chuốt đầu tóc, ngạc nhiên hỏi
"Cậu nói rất ghét mặc váy mà? Sao hôm nay lại mặc thế?"
Trên người Đường Tịch mặc cái váy màu xanh rêu, chân mang đôi giày vải
"Nếu như không đi gặp cậu ta thì tớ đâu có đứng đây mà chải chuốt chứ?"
Đường Tịch nói lại, với tay cầm lấy cây son mà mình mới vừa mua hôm qua thoa vào môi
"Nhưng mà..."
Lạc Hân ngồi trên giường, đưa tay đẩy cái gọng kính, khó hiểu mở miệng hỏi
"Tiểu Tịch! Tớ cứ tưởng lần đó cậu nói giỡn, cố ý nói cho giáo sư Tô nghe chứ!"
"Tớ không biết!"
Đường Tịch cất son, rồi cầm lấy cái túi thản nhiên nói
"Tớ không hề muốn quen cậu ta! Nhưng dù gì đã là con gái thì ít nhất cũng phải biết sửa soạn khi bước ra đường chứ!"
Yêu! Đối với cô, hai lần trong đời, như thế đã là quá đủ rồi!!!
"Được rồi! Tớ đi đây! Lúc về, các cậu muốn ăn gì? Tớ mua!"
"Piza loại lớn đi!!!"
Ba miệng một lời!
Nước mắt Đường Tịch ầm thầm chảy trong lòng, thương xót vì tiền sắp rời xa ví của cô rồi...
******
"Đường Tịch! Hôm nay... cậu dễ thương lắm!"
Đường Tịch nhìn khuôn mặt hơi đỏ ửng của Mặc Hoài mà thầm thở dài trong lòng
Đúng là thanh niên trẻ, hể nhìn thấy gái đẹp một chút, hoặc dễ thương một chút là không tự chủ mặt bắt đầu đỏ lên
Thật là...
"Haha! Cảm ơn cậu! Hôm nay cậu cũng rất đẹp trai"
"Cảm... cảm ơn!"
Haizzz... Lại đỏ mặt nữa kìa!
Do đã có vé sẵn, nên Đường Tịch ngồi ở ghế chờ Mặc Hoài đi mua nước và bắp rang bơ về, rồi chỉ việc vào xem mà thôi
"Tiểu Tịch?"
Giọng nói nhẹ nhàng, quen thuộc, từ xa đã loang thoáng mùi nước hoa bay đến chỗ cô
Ngước mặt lên theo giọng nói, thân hình quyến rũ của Lưu Tinh liền xuất hiện trong tầm mắt cô
"Em cũng đến đây để xem phim à?"
Lưu Tinh trước mặt cô rất xinh đẹp, từng cử chỉ cũng rất đẹp mắt. Ánh mắt nhìn cô dường như hiểu ra điều gì đó
"Ừm..."
Thật ra thì, cái cảm giác khó chịu của cô với chị ta hình như đã tan biến.
Đường Tịch đã từng nghĩ, trong chuyện tình giữa cô, chị ta và Đường Thiên. Thì chị ta có lẽ là người đau khổ nhất
"Chị cũng đến đây xem phim à?"
"Đúng vậy! Mà chị nghe nói! Em và Tô Lam đã chia tay rồi!"
Lưu Tinh cười nhẹ, khẳng định nói
"Ừm!"
Được Tịch cũng không có gì làm lạ, vì có thể là Đường Thiên đã nói cho chị ta biết
"Đường Tịch!"
Mặc Hoài bước tới, đưa đồ ăn cho cô
"Bạn em tới rồi! Em đi trước đây!"
Đường Tịch đứng dậy nói, vừa định xoay người thì lại thấy bóng dáng Tô Lam đang đi tới
Phải nói là đi tới chổ của Lưu Tinh
Ánh mắt Tô Lam và cô chỉ giao nhau đúng một giây, thì Tô Lam liền chuyển ánh mắt sang nhìn Lưu Tinh, trầm thấp mở miệng nói
"Đi thôi!"
Đây là câu mà Tô Lam nói với Lưu Tinh
"Vậy... Tiểu Tịch! Chị đi trước!"
Lưu Tinh cười nói với cô rồi đi cùng Tô Lam vào rạp xem phim
"Đường Tịch! Chúng ta cũng đi thôi"
Nghe tiếng gọi của Mặc Hoài, Đường Tịch từ từ quay đầu, cười nói, chậm chạp đi vào xem phim
"Đi thôi!"
Phim mà Mặc Hoài chọn là một bộ phim lãng mạng, xen một chút hài hước.
Thật sự là rất hài hước, vì Đường Tịch xem tới đâu thì ôm bụng cười tới đó, có lúc cười tới nổi mà chảy ra cả nước mắt
Vì hôm nay là ngày nghỉ, nên khi kết thúc bộ phim, thì người người ùa ra khỏi phòng như kiến vỡ tổ...
"Hôm nay xem ra cậu rất vui!"
Mặc Hoài đưa que kem cho Đường Tịch, nhẹ giọng hỏi thử
"Đúng vậy! Tớ rất là vui a... Phim cậu chọn rất là hay"
Đường Tịch đưa que kem vào miệng, cái vị hương dâu, lạnh lạnh, khiến lưỡi cô có chút tê tái
"Đường Tịch này! Tớ... tớ muốn hỏi cậu..."
"Cậu muốn nói cái gì???"
Đường Tịch thở dài, nhìn điệu bộ ấp a, ấp úng, cô chờ đợi cậu ta nói
"Cậu hiện tại đã có người yêu chưa?"
Cuối cùng thì cậu ta cũng chịu nói ra, Đường Tịch chậm rãi lắc đầu nói
"Chưa!"
Cậu ta nghe vậy, liền mừng hớn hở, nói tiếp
"Vậy cậu làm người yêu tớ được không?"
"Tại sao phải làm?"
"Bởi vì tớ thích cậu!"
Mặc Hoài nhìn Đường Tịch nghiêm túc nói
"Nhưng mà..."
Tay Đường Tịch vẫn cầm que kem, cô nhẹ lắc đầu cười nói
"Mặc Hoài! Tớ không có thích cậu!"
"Tiểu Tịch! Cậu định đi chơi với Mặc Hoài thật à?"
Cố Nhanh nhìn Đường Tịch đứng ở trước gương chải chuốt đầu tóc, ngạc nhiên hỏi
"Cậu nói rất ghét mặc váy mà? Sao hôm nay lại mặc thế?"
Trên người Đường Tịch mặc cái váy màu xanh rêu, chân mang đôi giày vải
"Nếu như không đi gặp cậu ta thì tớ đâu có đứng đây mà chải chuốt chứ?"
Đường Tịch nói lại, với tay cầm lấy cây son mà mình mới vừa mua hôm qua thoa vào môi
"Nhưng mà..."
Lạc Hân ngồi trên giường, đưa tay đẩy cái gọng kính, khó hiểu mở miệng hỏi
"Tiểu Tịch! Tớ cứ tưởng lần đó cậu nói giỡn, cố ý nói cho giáo sư Tô nghe chứ!"
"Tớ không biết!"
Đường Tịch cất son, rồi cầm lấy cái túi thản nhiên nói
"Tớ không hề muốn quen cậu ta! Nhưng dù gì đã là con gái thì ít nhất cũng phải biết sửa soạn khi bước ra đường chứ!"
Yêu! Đối với cô, hai lần trong đời, như thế đã là quá đủ rồi!!!
"Được rồi! Tớ đi đây! Lúc về, các cậu muốn ăn gì? Tớ mua!"
"Piza loại lớn đi!!!"
Ba miệng một lời!
Nước mắt Đường Tịch ầm thầm chảy trong lòng, thương xót vì tiền sắp rời xa ví của cô rồi...
******
"Đường Tịch! Hôm nay... cậu dễ thương lắm!"
Đường Tịch nhìn khuôn mặt hơi đỏ ửng của Mặc Hoài mà thầm thở dài trong lòng
Đúng là thanh niên trẻ, hể nhìn thấy gái đẹp một chút, hoặc dễ thương một chút là không tự chủ mặt bắt đầu đỏ lên
Thật là...
"Haha! Cảm ơn cậu! Hôm nay cậu cũng rất đẹp trai"
"Cảm... cảm ơn!"
Haizzz... Lại đỏ mặt nữa kìa!
Do đã có vé sẵn, nên Đường Tịch ngồi ở ghế chờ Mặc Hoài đi mua nước và bắp rang bơ về, rồi chỉ việc vào xem mà thôi
"Tiểu Tịch?"
Giọng nói nhẹ nhàng, quen thuộc, từ xa đã loang thoáng mùi nước hoa bay đến chỗ cô
Ngước mặt lên theo giọng nói, thân hình quyến rũ của Lưu Tinh liền xuất hiện trong tầm mắt cô
"Em cũng đến đây để xem phim à?"
Lưu Tinh trước mặt cô rất xinh đẹp, từng cử chỉ cũng rất đẹp mắt. Ánh mắt nhìn cô dường như hiểu ra điều gì đó
"Ừm..."
Thật ra thì, cái cảm giác khó chịu của cô với chị ta hình như đã tan biến.
Đường Tịch đã từng nghĩ, trong chuyện tình giữa cô, chị ta và Đường Thiên. Thì chị ta có lẽ là người đau khổ nhất
"Chị cũng đến đây xem phim à?"
"Đúng vậy! Mà chị nghe nói! Em và Tô Lam đã chia tay rồi!"
Lưu Tinh cười nhẹ, khẳng định nói
"Ừm!"
Được Tịch cũng không có gì làm lạ, vì có thể là Đường Thiên đã nói cho chị ta biết
"Đường Tịch!"
Mặc Hoài bước tới, đưa đồ ăn cho cô
"Bạn em tới rồi! Em đi trước đây!"
Đường Tịch đứng dậy nói, vừa định xoay người thì lại thấy bóng dáng Tô Lam đang đi tới
Phải nói là đi tới chổ của Lưu Tinh
Ánh mắt Tô Lam và cô chỉ giao nhau đúng một giây, thì Tô Lam liền chuyển ánh mắt sang nhìn Lưu Tinh, trầm thấp mở miệng nói
"Đi thôi!"
Đây là câu mà Tô Lam nói với Lưu Tinh
"Vậy... Tiểu Tịch! Chị đi trước!"
Lưu Tinh cười nói với cô rồi đi cùng Tô Lam vào rạp xem phim
"Đường Tịch! Chúng ta cũng đi thôi"
Nghe tiếng gọi của Mặc Hoài, Đường Tịch từ từ quay đầu, cười nói, chậm chạp đi vào xem phim
"Đi thôi!"
Phim mà Mặc Hoài chọn là một bộ phim lãng mạng, xen một chút hài hước.
Thật sự là rất hài hước, vì Đường Tịch xem tới đâu thì ôm bụng cười tới đó, có lúc cười tới nổi mà chảy ra cả nước mắt
Vì hôm nay là ngày nghỉ, nên khi kết thúc bộ phim, thì người người ùa ra khỏi phòng như kiến vỡ tổ...
"Hôm nay xem ra cậu rất vui!"
Mặc Hoài đưa que kem cho Đường Tịch, nhẹ giọng hỏi thử
"Đúng vậy! Tớ rất là vui a... Phim cậu chọn rất là hay"
Đường Tịch đưa que kem vào miệng, cái vị hương dâu, lạnh lạnh, khiến lưỡi cô có chút tê tái
"Đường Tịch này! Tớ... tớ muốn hỏi cậu..."
"Cậu muốn nói cái gì???"
Đường Tịch thở dài, nhìn điệu bộ ấp a, ấp úng, cô chờ đợi cậu ta nói
"Cậu hiện tại đã có người yêu chưa?"
Cuối cùng thì cậu ta cũng chịu nói ra, Đường Tịch chậm rãi lắc đầu nói
"Chưa!"
Cậu ta nghe vậy, liền mừng hớn hở, nói tiếp
"Vậy cậu làm người yêu tớ được không?"
"Tại sao phải làm?"
"Bởi vì tớ thích cậu!"
Mặc Hoài nhìn Đường Tịch nghiêm túc nói
"Nhưng mà..."
Tay Đường Tịch vẫn cầm que kem, cô nhẹ lắc đầu cười nói
"Mặc Hoài! Tớ không có thích cậu!"
Bình luận facebook