• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hãy cho nhau lối thoát (17 Viewers)

  • Chương 431

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.

**********



“Chẳng lẽ không có cách nào sao?” Hách Ánh đỏ mắt.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Bác sĩ rút ít khăn giấy ra cho Hách Ánh, do dự mở miệng: "Phu nhân đừng nóng vội, cũng không phải là hoàn toàn không có cách nào. “Cách gì?” “Chỉ là cách đó hơi mạo hiểm. “Mạo hiểm dù sao vẫn tốt hơn nhiều là không có cách nào. Chúng ta thử xem có lẽ còn có cơ hội, nếu như không thử thì ngay cả tính mạng của Niệm Sơ cũng không còn!”



Bác sĩ nói: “Nếu như đứa bé trong bụng thiếu phu nhân có tủy tương thích với cậu chủ Niệm Sơ thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Hách Ánh lau nước mắt, muốn đợi bác sĩ nói tiếp.



Lăng Diệu phản đối ý định của bác sĩ, đứng dậy ngay: “Nhưng đứa bé trong bụng Hân Dự còn chưa đầy ba tháng, sáu tháng sau mới đến ngày dự sinh, khi đó đã qua thời gian phẫu thuật tốt nhất của Lăng Niệm Sơ, cho dù có tìm được tủy tương thích thì tỉ lệ thành công khi phẫu thuật cấy ghép cũng thấp



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Trên người Lăng Diệu có một loại khí thế mạnh mẽ, không nhìn thấy, không sở được nhưng lại có thể khiến người khác vô cùng áp lực: “Tôi sẽ không để bảo bối của tôi đi đổi lấy tính mạng của một đứa trẻ khác.



Con của Lê Hân Dư là bảo bối của anh.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”









Mà Lăng Niệm Sơ chỉ là một đứa trẻ khác, chỉ thế thôi.



Ban đầu bác sĩ chỉ đưa ra một phương án, thế nhưng dáng vẻ này của Lăng Diệu lại làm cho ông ta cảm thấy vô cùng tội lỗi. “Nếu như cấy ghép thành công, chúng tôi cũng sẽ không để phu nhân và đứa bé trong bụng bị thương, chỉ là lấy hai đứa trẻ ra sớm bằng phương pháp mổ đẻ thôi." Lau mồ hôi lạnh trên trán, bác sĩ thận trọng giải thích: “Bây giờ trẻ sinh thiếu tháng cũng không phải là không thể sống sót, chỉ là cơ thể yếu ớt phải ở trong lồng ấp một thời gian. Đứa bé nhỏ nhất ở bệnh viện chúng tôi ra đời lúc mới hơn sáu tháng, hiện tại cũng sống rất khỏe mạnh, chỉ là sức khỏe hơi yếu một chút, bây giờ lớn lên không khác gì một đứa trẻ bình thường.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”










Hách Ảnh lo lắng hỏi bác sĩ: “Bao lâu nữa có thể lấy máu cuống rốn để cấy ghép?”



Việc cấy ghép máu cuống rốn của đứa trẻ là hi vọng ít ỏi của Lăng Niệm Sơ nên Hách Ảnh không thể từ bỏ.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Huống chi bác sĩ cũng đã nói là sẽ không để cho đứa trẻ xảy ra chuyện gì, chỉ là mổ lấy đứa trẻ ra sớm hai tháng thôi. “Tình trạng của thiếu phu nhân gần đây khá ổn định, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tiếp tục duy trì thì giữa tháng sau hẳn là có thể chọc dò và lấy máu cuống rốn để ra kết quả tương thích. “Vậy thì việc này các anh nhất định phải bảo vệ Hân Dư cẩn thận, không thể để nó xuất hiện bất kỳ điều gì ngoài ý muốn “Đây là chức trách của chúng tôi.



Hách Ảnh đang hỏi thăm bác sĩ tình hình. Cho dù là Lăng Niệm Sơ hay hai đứa trẻ trong bụng Lê Hân Dư thì đều là cháu của bà ta, phẫu thuật như vậy nhất định phải bảo đảm chắc chắn không có sai sót gì. Cập nhật nhanh n*hất trên ТгцyeлАРР.cом



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Đang nói chuyện nhập tâm thì Lăng Diệu bỗng nhiên đứng lên: “Tôi không đồng ý.



Anh không đồng ý.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Hiện tại Lê Hân Dư không quan tâm đến điều gì, thậm chí nếu ly hôn thì cô cũng muốn có đứa con này, nếu làm như thế, đứa con thật sự có chuyện gì ngoài ý muốn thì Lê Hân Dư sẽ sụp đổ. “Mẹ biết con không đồng ý là bởi vì thương xót Lê Hân Dư, nhưng mà con suy nghĩ thật kỹ đi, nếu như con không muốn ly hôn thì nhất định phải để con của nó ghép tủy cho Niệm Sơ. Hách Ảnh nói: “Chỉ có không nợ Niệm Sơ thì sau này mới có thể không cần quan tâm đến Niệm Sơ. Nếu không thì các con sẽ hại Niệm Sơ vì sự ích kỷ của mình.



Cả người Lăng Diệu cứng đờ. “Để Hán Dư cấy ghép cho Niệm Sơ, mẹ đồng ý với con nếu như không thành công thì mẹ sẽ đích thân đưa Niệm Sơ ra nước ngoài. Cho dù sau này tình trạng như thế nào thì cũng sẽ không để Niệm Sơ trở lại, các con cũng không nợ Niệm Sơ điều gì. Nếu như cấy ghép thành công, đề Hân Dư làm phẫu thuật cấy ghép tủy cho Niệm Sơ. Sau khi phẫu thuật xong mẹ cũng sẽ đưa Niệm Sơ đi khỏi đây và không bao giờ để nó bước vào thành phố A một bước.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Hách Ảnh nói: “Nếu như Niệm Sơ chết thì trong lòng tất cả mọi người đều có vướng mắc, ai cũng đừng mong sống yên” Để Lê Hân Dư cấy ghép cho Lăng Niệm Sơ đây là cách tốt nhất.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom