Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 153
“Chính là ở đây. Cảnh sát đã từng kiểm tra qua, tôi chỉ thu dọn sơ qua một chút thôi. Máy tính ở phía bên kia, ngày hôm đó khi tôi bước vào, âm lượng cũng không quá lớn, xấp xỉ với mức có thể nghe được rõ ràng. Cửa sổ đều không mở.”
“Có thể nhìn ra vị trí cuối cùng nơi mà cô Tạ Văn đã ở không?”
“Là ý gì vậy?”
“Ví dụ như là, cái ghế được kéo ra, giường chiếu chưa sắp xếp gọn gàng, cái ly đã rót nước đặt ở đâu đó, đôi giày được kéo ra đang đặt ở đâu đó...”
“Tôi không có chú ý... giường thì được xếp gọn gàng, chăn mền đã được xếp ngăn nắp, chắc hẳn cô ấy đã ngủ dậy rồi. Trong nhà bếp có đồ ăn được cắt một nửa. Khả năng ở trong nhà bếp là lớn nhất... điện thoại di động thì được đặt ở trên bàn ăn ở bên này, người thì có lẽ là đang ở trong bếp.”
“Có bật đèn không?”
“Không có. Chỉ có máy tính là đang mở. Cảnh sát đã điều tra phần mềm trên máy tính, khi cô ấy gọi điện cho tôi là bốn giờ chiều, cũng là thời gian xấp xỉ với lúc mở máy tính để phát cái đĩa nhạc đó.
“Cũng tức là nói, vào hôm đó cô ấy đã bị mất tích rồi.”
“Đúng vậy...”
“Sếp, thế nào rồi?”
“Trong phòng không có vấn đề gì, tôi không nhìn thấy gì cả.”
“Căn phòng vốn dĩ không có vấn đề gì, thứ có vấn đề là cái đĩa nhạc đó đúng không? Là do âm hồn của Christiana...”
“Đây chỉ là suy đoán của anh. Christiana là có khả năng lớn nhất, nhưng cũng không thể xem nhẹ những khả năng khác được. Trước mắt ở trong nước, chúng tôi đã không điều tra ra được điều gì cả, tiếp sau đây chúng tôi sẽ đi ra nước ngoài để tiến hành điều tra.”
“Vậy đành nhờ cả vào các anh rồi.”
“Không cần khách sáo. Ở trong nước chúng tôi cũng sẽ cho người ở lại, nếu như anh có nghĩ ra điều gì, thì có thể liên lạc với anh ta.”
“Đây là số điện thoại của tôi, anh Hách.”
“Ồ, được rồi.”
Ngày 11 tháng 12 năm 2012, phân tích file ghi âm. File ghi âm 07520121211G.wav.
“... điện thoại di động thì được đặt ở trên bàn ăn ở bên này, người thì có lẽ là đang ở trong bếp...”
“Căn phòng này không có vấn đề gì. Vấn đề còn nằm trên đĩa nhạc, điểm đáng nghi ngờ lớn nhất là Christiana.”
“Quan điểm của anh và Hách Quân Thành giống nhau thế.”
“Đừng có dùng cái giọng đó được không hả? Trong những chuyện như thế này sao lại không thể phân biệt nghiệp dư hay chuyên nghiệp chứ.”
“Vậy thì là một người chuyên nghiệp, anh nhìn nhận thế nào về cái đĩa nhạc này?”
“Bản đĩa thu gọn thì như vậy, hiệu quả chất lượng âm thanh bình thường. Tôi không nghe ra được cái gì cả, gần đây cũng không có bị hoa mắt.”
“Anh nên ra ngoài đi dạo thử xem sao.”
“Không cần.”
“Nói vậy thì, anh không đi ra nước ngoài nữa hả?”
“Tôi đi làm gì chứ? Tôi có biết tiếng Anh đâu. Chỉ có Diệp Tử và Linh đi thôi sao ấy? Nam Cung, cậu thì sao?”
“Tôi ở lại. Công việc phải chạy đi chạy lại thì tôi cũng chẳng giúp được gì. Cần điều tra cái gì, các anh cứ gọi điện thoại về là được, từ bên đây thì tôi cũng có thể kết nối với máy chủ nước ngoài. Có một điều là, tốt nhất là các anh tìm một thư viện về những sự cố ở bản địa, lục tìm những tờ báo cũ. Có một số báo cũ không được quét lên kho dữ liệu, mà chỉ có báo giấy, tôi ở bên này không tìm ra được.”
“Được.”
“Gửi file ghi âm về ngay nhé, tôi không muốn sau khi nhàn rỗi mấy ngày rồi lại phải làm việc liên tục mấy chục giờ đồng hồ liền đâu đó.”
“Không phải là anh không biết tiếng Anh sao?”
“Tạp âm và tiếng người thứ ba nói chuyện thì dù sao tôi vẫn có thể nghe thấy mà!”
“Không, có thể anh không nghe thấy được đâu.”
“Hả? Diệp Tử, cậu nói vậy là có ý gì?”
“Anh không thể chỉ đơn thuần dựa vào thính giác để phân biệt những âm thanh đó, nếu không sẽ không có khả năng là anh có thể nghe thấy, mà tôi thì không nghe thấy được. Khi não của anh không hiểu biết về một loại âm thanh nào đó thì anh sẽ không nghe thấy được âm thanh đó. Những ngôn ngữ mà anh hoàn toàn không hiểu gì hay âm thanh mà anh hoàn toàn không để trong lòng, thì não của anh sẽ che mờ chúng đi.”
“Là như vậy à...”
“Kẻ nghiệp dư như anh thì nên ngoan ngoãn nghe lời người chuyên nghiệp đi.”
“Cút.”
Ngày 13 tháng 12 năm 2012, đi đến nước Y điều tra.
Liên lạc được với Tyler - bạn cùng phòng của một trong số những người bị mất tích là Abigail. Theo những gì kể lại, thì Abigail đã mua bản DVD bìa cứng của [Giọng ca của Thiên Thần] vào ngày 21 tháng 8 năm 2012, ngày hôm đó đã mở xem ở trong phòng ngủ, không có gì khác thường. Qua mấy ngày sau đó, Abigail đắm chìm vào trong [Giọng ca của Thiên Thần], mở xem cả đêm, ban ngày tinh thần uể oải, đã từng hét lên khi đang chơi bóng là “Tôi đã nhìn thấy Chris!”. Ngày 4 tháng 9, Abigail đang tiếp tục xem [Giọng ca của Thiên Thần], khoảng bảy giờ tối Tyler đi vào phòng tắm để tắm rửa, luôn có nghe thấy tiếng hát của Christiana, sau khi ra khỏi phòng tắm, không thấy Abigail đâu cả, đi tìm thì không thấy đâu nữa, ngày hôm sau đi báo cảnh sát, cho đến nay vẫn chưa tìm thấy Abigail.
Ngày 16 tháng 12 năm 2012, liên lạc được với Karida - chị của người mất tích là Skye. Theo những gì kể lại, thì Skye mua được đĩa [Giọng ca của Thiên Thần] vào tháng 8 năm 2012, trong ngày sinh nhật là ngày 9 tháng 11 đã mời Karida và những người thân khác trong gia đình tham gia buổi tiệc. Trong thời gian của buổi tiệc, Skye đã mở đĩa [Giọng ca của Thiên Thần], đồng thời nói là bản thân đã nhìn thấy Christiana, Christiana xinh đẹp như khi còn sống. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ở trong bóng tối khi tắt đèn, thổi nến sinh nhật, Skye đã bị mất tích. Skye tuổi đã ngoài năm mươi, sống một mình. Sau khi người nhà đã tìm một tiếng đồng hồ, thì đi báo cảnh sát, đến nay vẫn chưa tìm thấy Skye.
Ngày 17 tháng 12 năm 2012, tìm được bản tin địa phương về sự cố của Christiana ngày hôm đó. Ban tổ chức vũ hội Giáng Sinh mà đã mời công ty của Christiana là Công ty Đầu tư Thụy Hoa Đức, thành lập vào năm 1947, bị Công ty Đầu tư Tài chính MH thôn tính vào năm 2008. Kèm theo: bản phô tô tờ báo.
Ngày 18 tháng 12 năm 2012, điều tra biết được người tổng phụ trách khu vực nước Y của Công ty Đầu tư Thụy Hoa Đức khi đó là ông Victor Miller, là fan hâm mộ công khai của Christiana, có ảnh chụp chung với Christiana. Suy đoán là Victor Miller đã mời Christiana tham gia buổi vũ hội của công ty. Kèm theo: bản phô tô bức hình.
Victor Miller mất vào ngày 16 tháng 9 năm 2010, nguyên nhân chết là do ung thư phổi, không có gì khác thường cả. Kèm theo: báo cáo của bệnh viện.
Ngày 20 tháng 12 năm 2012, đi đến phần mộ của Christiana, chưa phát hiện điều gì khác lạ.
Ngày 22 tháng 12 năm 2012, điều tra biết được người quản lý lúc trước của Christiana là Neal Sterling vẫn sống khỏe mạnh, đã tham gia vào bộ phận hoạt động tuyên truyền [Giọng ca của Thiên Thần].
Ngày 23 tháng 12 năm 2012, liên hệ với N.Sterling thất bại, liên hệ với Công ty Quản lý Tinh Cầu thất bại, không có cách nào đạt được bản nhạc gốc của Christiana.
Ngày 24 tháng 12 năm 2012, nước Y cử hành hoạt động tưởng nhớ Christiana, N.Sterling, Công ty Quản lý Tinh Cầu, Công ty sản xuất băng đĩa Best Music, Công ty Đầu tư Tài chính MH đều xuất hiện tham dự, chưa phát hiện điều gì khác thường. Kèm theo: Bản ghi hình hoạt động 07520121224.avi.
Ngày 28 tháng 12 năm 2012, liên hệ được với người sưu tập băng đĩa của Christiana ở trong nước, mua được bản đĩa than đầu tiên của Christiana là bản [In Heaven].
Ngày 29 tháng 12 năm 2012, phân tích bản đĩa than. File ghi âm: ghi âm.m4a.
Ngày 29 tháng 12 năm 2012, thành viên Cổ Mạch mất tích.
Ngày 1 tháng 1 năm 2013, phân tích file ghi âm. File ghi âm 07520130101.avi.
“... kì lạ, đâu rồi? Đi vệ sinh rồi sao?...”
“Sếp... là do chúng tôi không chú ý. Ma Cô...”
“Anh ấy không có hiện tượng tinh thần hoảng hốt chứ?”
“Không có. Đó là lần đầu tiên phát cái đĩa nhạc này.”
“Điều này và biểu hiện của những người mất tích khác không giống nhau.”
“Ma Cô cũng không giống với những người mất tích khác. Đĩa nhạc không có vấn đề gì, trong bản ghi âm tôi cũng không nghe ra được cái gì cả. Tôi gọi điện thoại cho Huyền Thanh vậy.”
...
“You make me free... Ma Cô! Ma Cô!...”
“Thế nào rồi, lão Đạo?”
“Ài... thời thế thay đổi rồi, đây đã không phải là thời đại mà một đạo sĩ bấm bấm thủ quyết, vẽ vẽ bùa chú, cầm một thanh kiếm gỗ đào, thì có thể giải quyết hết yêu ma quỷ quái nữa rồi. Tiểu Diệp Tử, cậu chắc hẳn đối với chuyện này rõ hơn ai hết. Ma Cô, còn có cả bản thân cậu chính là minh chứng cho sự thay đổi thời đại.”