• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Hồ Sơ Bí Ẩn Full Dịch 2023 (2 Viewers)

  • Chương 2049

Thân thể thai phụ run lên bần bật, trợn to mắt, hai tay buông thõng, hoàn toàn bất động.

Tư duy của cô ta tựa như đã đóng băng, hoàn toàn không thể đưa ra bất kì phản ứng nào với tình huống trước mắt.

Tiểu Điềm cũng không đỡ hơn chút nào. Ngoài sững sờ nhìn cái bụng của thai phụ ra thì cô ta không còn động tác nào khác.

Nhạc chuông ngừng lại.

Hai người đều ngồi sững ra2đó, giữ nguyên tư thế khi nãy.

Tựa như thấy chưa đủ, tiếng gõ cửa đã lại vang lên.

Giọng của bà sếp đó từ ngoài cửa vang vào: “Tiểu Điềm, Khương Tâm Điềm. Cô biết rồi đúng không? Cô đã chết rồi mà. Giai Giai, Giai Giai… chúng tôi đều chết cả rồi. Nhưng chúng tôi sẽ không hại cô đâu. Chúng tôi chỉ chết đi, biến thành ma, tồn tại ở hình thức khác. Giai Giai, Tiểu Điềm,8hai người mở cửa đi.”

Thai phụ tựa như vừa tỉnh cơn mê, lập tức bật dậy.

Cô ta không ôm bụng nữa mà đưa hai tay tới trước, ngón tay cử động tựa như đang muốn nắm lấy thứ gì đó.

Cô ta nhìn chằm chằm Tiểu Điềm, không ngừng lùi lại, cuối cùng đã lùi đến trước ban công. Hai tay cô ta bám chặt lấy rèm cửa sổ, khiến rèm cửa phát ra tiếng kêu kèn kẹt kèn2kẹt, tựa như sắp bị cô ta kéo rớt xuống.

Tiểu Điềm rơi nước mắt, đưa hai tay lên, để ngang trước mắt, giống như đang xác định lại sự tồn tại của mình.

“Á… á!” Lúc này thai phụ chợt gào lên một tiếng, quát lớn: “Đi ra! Cút ra ngoài! Cô đừng có qua đây! Đừng…”

Cô ta chưa nói xong, trong bụng lại có tiếng chuông điện thoại vang ra.

Thai phụ quỳ xuống đất, ôm lấy bụng, hoàn2toàn không biết phải làm sao.

“Chúng đã tìm đến cô rồi.” Giọng nói ở bên ngoài lập tức vang lên: “Giai Giai, chúng đã tìm đến cô rồi. Họ đã hủy diệt chúng tôi, giờ lại muốn giết cô. Giai Giai, chúng tôi chỉ là chết đi, biến thành ma, chúng tôi không hại ai. Thứ muốn hại cô là…”

Tôi giật mình, vì đột nhiên hiểu ra ý nghĩa của cảnh tượng trước mắt.

Có lẽ Meditation muốn truyền6đạt thông tin này cho tôi biết.

Nó mang đến cái chết, nó có thể giết người.

Mặt khác, hồn ma do ma vương điều khiển lại có mưu toan khác.

Kế hoạch ban đầu của chúng đã bị tôi phá vỡ, bây giờ, chúng đã vạch ra kế hoạch mới.

Chỉ cần con người có thể chấp nhận sự tồn tại của ma, thế thì, chấp nhận tồn tại của ma vương, sẽ không còn khó khăn mấy.

Đây chính là quá trình nước ấm nấu ếch. Về khoa học, nấu ếch trong nước ấm là không thể, vì khi nhiệt độ đạt đến độ nóng nhất định, ếch nhất định sẽ nhảy ra khỏi nồi. Nhưng trong trường hợp cụ thể, có rất nhiều cách để chi phối sự chú ý của “ếch”, khiến chúng ngoan ngoãn ở yên trong nồi, chờ chết nóng.

Meditation đại diện cho ảo tưởng về cái chết của loài người, đây là trở ngại lớn nhất và cũng là nguồn trợ lực lớn nhất đối với kế hoạch này của ma vương.

Người thân, bạn bè qua đời, tiếp tục tồn tại ở một hình thức khác, bầu bạn cùng mình; sau khi mình chết, cũng sẽ có cơ hội có được đời sống mới, bắt đầu một quãng đời mới. Hai giả thuyết này, đều sẽ khiến người ta vui vẻ chấp nhận.

Tội chợt nhớ đến chuyện ở đảo Cụt Đầu, nhớ đến bà cụ Tống Hiền.

Địa Phủ biến mất, hồn ma trong Địa Phủ đều xuất hiện ở nhân gian và bắt đầu mời gọi người thân của mình ở nhân gian.

Trước đây Hàn Vân cũng từng nói, sau khi Địa Phủ biến mất, tất cả người chết đều sẽ biến thành ma, chết và đầu thai đã có quá trình hoàn toàn mới. Vì thế nó đã không tiếc hi sinh bản thân, tạo nên một Địa Phủ dành riêng cho trẻ em, để chúng có thể bình yên đi vào vòng luân hồi của kiếp sống mới.

Nhưng những người khác thì sao?

Những thứ trong tòa nhà văn phòng mà tôi biết ngoài ảo cảnh, còn có hồn ma tay sai của con ma chuyển phát nhanh. Chúng cũng khác so với tay sai của ma cổ trang. Chúng làm việc cho con ma chuyển phát nhanh, làm việc cho tất cả ma vương, hoàn toàn khác hẳn với công ty livestream Nai Sừng To do hồn ma kinh doanh.

Chúng không phải là cô hồn dã quỷ không chốn dung thân, khổ sở đi tìm nơi nương náu.

Sự thật mà tôi biết được cũng chỉ mỗi mình tôi biết mà thôi.

Tiểu Điềm đã chìm vào hoang mang. Cô ta chỉ ngồi đó, mất hết phản ứng, tựa như máy mọc bị hỏng hóc, không hoạt động nữa.

Thai phụ thì càng kinh hãi hơn.

Tiếng chuông điện thoại trong bụng cô ta kêu không ngừng, mãi vẫn chưa dừng lại.

Âm thanh ấy tựa như bùa đòi mạng, nhắc nhở thai phụ, rằng cô ta đang trải qua chuyện vô cùng đáng sợ.

“Á!” Cô ta la lớn một tiếng, đã bị ép vào đường cùng, lảo đảo xông về phía cửa.

Tôi nhìn thấy cô ta vừa thở hổn hển, vừa lóng ngóng mở khóa cửa.

Cửa đã mở ra.

Lúc này Tiều Điềm đã quay đầu qua, ánh mắt vô hồn, nhưng vẫn nhìn về phía cửa.

Những người đang đứng ngoài cửa đều không có biểu cảm gì cả.

Thai phụ chụp lấy người phụ nữ đứng đầu, van xin: “Cầu xin chị! Cầu xin chị! Chị cứu tôi, cứu con tôi với! Sếp… chị Lý, chị Lý…”

Cô ta gần như đã quỳ xuống đất, gục đầu nhìn sững bụng mình.

Không nghe thấy hồi đáp, cô ta từ từ ngẩng đầu lên liền thấy trên khuôn mặt không cảm xúc của những người ấy đồng loạt nở nụ cười.

Giống như có người đang kéo cơ mặt của họ ra, khiến họ gượng gạo nở nụ cười như thế.

Thai phụ buông tay, hình như đã nhận ra gì đó, chầm chậm lùi lại.

“Đừng sợ.” Người sếp trở tay túm lấy thai phụ.

“Á! Á á á.”Thai phụ hất tay đối phương ra, chạy vào gian phòng gần nhất.

Đóng sầm cửa lại, kế đó tiếng khóa cửa đã vang lên.

Những người kia hệt như cương thi, chậm chạp di chuyển đến cửa phòng, gõ cửa, nói chuyện bằng giọng nói vô hồn vô cảm.

Cửa thang máy lại lần nữa mở ra.

Người trong thang máy ùa ra, đi vào nhà.

Tiểu Điềm đã nước mắt giàn giụa, nhưng vẫn ngồi trên sàn nhà, không chạy trốn.

Đám người ấy chia làm hai tốp, một tốp chặn ở cửa, tốp còn lại tụ tập về phía Tiểu Điềm.

Họ vây quanh Tiểu Điềm, nắm lấy thân thể cô ta, vác cô ta lên. Tất cả họ đều đang nói liên tục, lặp đi lặp lại những lời – mình đã chết, mình tồn tại bằng một hình thức khác.

Thân thể Tiểu Điềm lắc lư, đôi môi mấp máy, từ từ nói những lời tương tự như đám người đó.

Họ khiêng theo Tiểu Điềm đến tụ tập trước cửa phòng, gõ cửa và nói những lời ấy. Tất cả các âm thanh đan vào nhau, thành một mớ ồn ào.

Tầm nhìn của tôi đã chuyển vào trong phòng.

Gian phòng thai phụ vừa vào là phòng vệ sinh.

Cô ta đang bịt tai mình, co rút người trên sàn.

Tiếng chuông điện thoại và âm thanh hỗn tạp ngoài cửa chồng chéo lên nhau.

Thai phụ hét lớn lên, muốn lấn át những âm thanh ấy.

Nhưng cách này không có tác dụng gì.

Cô ta vừa thở dốc, vừa khóc nức nở.

Hiện giờ tôi không phải ở trong cảnh mộng, không thể cảm nhận thấy tâm trạng và ý thức của thai phụ. Nhưng chỉ từ những gì tôi nhìn thấy thì biết tinh thần của cô ta đã suy sụp.

Hầu hết những ai thình lình gặp phải chuyện quái dị, có lẽ đều có biểu hiện như vậy.

Nếu thai phụ không bị nhắm đến, chỉ là xem thời sự, nhận cuộc gọi, có lẽ vẫn còn đường cứu vãn.

Nhưng lúc này, Meditation và ma vương đều nhắm đến cô ta, dốc hết sức để ảnh hưởng đến ý thức của cô ta. Thủ đoạn của đôi bên đều vô cùng mãnh liệt, thoáng chốc đã dồn thai phụ vào đường cùng.

Cô ta đổi thế ngồi, quỳ trên sàn nhà. Nước mắt rơi lên cánh tay.

Tay cô ta đang che lên bụng, xoa xoa cái bụng.

Tôi có thể nhìn thấy tay cô ta và da bụng đều đang run rẩy. Tựa như kiểu rung động khi di động ở chế độ rung.

Thai phụ nhắm mắt, nước mắt lại tuôn mấy giọt nữa.

Cô ta vịn tường đứng lên, đến trước bồn rửa mặt.

Gương trên bồn rửa đã được kéo ra, trong ngăn tủ ở sau gương có chứa rất nhiều vật dụng hằng ngày.

Thai phụ mò được một cây kéo nhỏ, rồi lại lấy một con dao tỉa lông mày từ trong ấy ra.

Cô ta ngồi xuống sàn trở lại, hai mắt đỏ hoe, vén áo ra.

Cái bùng tròn vo lộ ra, rung động khe khẽ bên bề mặt da bụng càng trở nên rõ rệt.

Thai phụ nghiến răng, dùng dao tỉa lông mày rạch từ trên xuống dưới, da bụng bị rách đứt, nhưng chỉ tạo ra một vết thương nông.

Cô ta rên rỉ, cúi đầu xuống nhìn bụng mình, lần này đã bất chấp, dùng thẳng cây kéo nhỏ, đâm vào trong bụng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom