Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1113
CHƯƠNG 1113:
CHƯƠNG 1113:
Cao Thanh Thu nằm ở trên gối, cảm giác thanh âm của anh ta đặc biệt ôn nhu, liền đối Bóng Đèn Nhỏ anh ta cũng chưa từng ôn nhu nhự vậy.
Cao Thanh Thu sát vào bộ ngực anh ta, cảm giác được nhịp tim đang đập mạnh mẽ của anh ta, cùng khí tức ấm áp, cả trái tim trong lồng ngực đều đi theo ấm áp lên.
Cô ta nằm một hồi, mở mắt, nhìn xem Hoa Ngọc Thành, “Sao anh cứ ôm em như vậy?”
“Dỗ em đi ngủ.” Hoa Ngọc Thành lẽ thẳng khí hùng mà nhìn chằm chằm vào cô ta.
Cao Thanh Thu nhìn về Hoa Ngọc Thành, “Em cũng đâu phải là trẻ con nữa, không cần thiết dỗ.”
“Thế anh đi đây?” Anh ta liền muốn buông tay, Cao Thanh Thu lại ôm lấy cánh tay của anh ta, ôn nhu nói: “Lại bồi em một hồi.”
Bên tai vang vọng lên tiếng cười của anh ta, Hoa Ngọc Thành cười nói: “Vậy em rốt cuộc là muốn hay là không muốn?”
“Muốn.” Cao Thanh Thu nói: “Muốn anh bồi em.”
“Muốn cái gì?” Anh ta xấu xa hỏi.
Cao Thanh Thu: “...”
Cô ta nằm ở trong ngực Hoa Ngọc Thành một hồi, nói: “Em đột nhiên có chút muốn ăn kem ly.”
“...” Con ngươi đen nhánh thâm tình mà của Hoa Ngọc Thành nhìn về cô ta, “Đã mấy giờ rồi? Giờ này ăn kem ly đối với sức khỏe không tốt.”
“Em muốn ăn mà.” Cao Thanh Thu nói.
“Con heo nhỏ nhà chúng ta cái gì mà không muốn ăn? Mỗi ngày trong đầu em liền không có bỏ đi chữ ‘ăn’!”
Vừa nhắc tới ăn, cô ta thì đặc biệt hưng phấn.
“Đúng là phảiăn sạch vốn tài sản của anh.” Cao Thanh Thu ác ý nói.
Hoa Ngọc Thành nhìn xem cô bé ngốc này, “Ngủ đi, sáng mai ăn nha, hiện tại quá muộn.”
“Ô ô ô.” Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, chùi đầu vào gối bông. Tỏ ra vẻ rất là đáng thương.
Hoa Ngọc Thành biết cô ta là giả vờ, đứng lên, “Anh đi tắm rửa rồi.”
Sau đó liền tiến vào phòng tắm.
Cao Thanh Thu dứt khoát nằm ở trên giường, cầm điện thoại di động lên, xem thức ăn ngoài.
Đêm khuya, trong quán mạng rất nhiều người, Tả Dục mặc áo liền mũ, đội cái mũ, đang cùng choc game cùng bạn học hồi cấp ba.
Nhớ đến trước cùng Lâm Vi ở bên nhau, mỗi ngày trừ công tác, chính là về nhà, chuyện như hôm nay chạy tới quán mạng chơi game suốt đêm, là căn bản không thể xảy ra.
Anh ta đang bận, điện thoại đột nhiên vang lên, anh ta nhận điện thoại, bên trong truyền tới âm thanh ôn nhu lại mang theo mấy phần mềm mại đáng yêu, “Ông xã, mở cửa ra cho em mà.”
“...” Trong điện thoại, thanh âm của cô ta mang theo sự men say, rõ ràng là đã uống say rồi. Tả Dục dừng một chút, nói: “Chìa khóa ở dưới thảm, em tìm một chút.”
Bên trong điện thoại an tĩnh một hồi, truyền tới âm thanh lục lọi, chỉ chốc lát sau, cô ta nói: “Em thấy rồi.”
Mở cửa, vào nhà...
Trong quán mạng rất ồn ào, anh ta phải rất chăm chú mới có thể nghe được động tĩnh bên kia. Anh ta đang suy nghĩ có phải cúp điện thoại hay không, chỉ nghe thấy cô ta nói: “Ông xã, anh đang làm gì?”
“Ở quán mạng chơi game.”
“Em nhớ anh rồi, hôm nay em bị đau dạ dày.”Thanh âm của cô ta trong điện thoại di động hơi nhẹ nhàng.
Tả Dục nhìn về màn hình máy vi tính, nói: “Trong ngăn kéo thứ hai có thuốc dạ dày, cô ăn một chút."
“...” Một lát sau, cô ta nói: “Em tìm được rồi.”
Cô ta uống thuốc, ở trên giường nằm xuống, âm thanh mềm mại nhẹ nhàng mà nói: “Ông xã, anh đừng chơi game rồi, về nhà bồi em có đươc không?”
“...” Tả Dục nhìn màn hình game trên vi tính, không nhịn được trầm mặc mấy giây.
Giọng nói của người phụ nữ mang theo một tia than phiền, “Anh chỉ biết chơi game, không có chút nào quan tâm em...”
Mấy phần khổ sở lại uất ức.
Tả Dục cảm thấy trong ngực mình lại bực bội, hơi trức trắc mở miệng: “Lâm Vi, chúng ta đã chia tay rồi.”
“...” Lời của anh ta mới vừa nói xong, điện thoại liền bị cúp đi rồi.
CHƯƠNG 1113:
Cao Thanh Thu nằm ở trên gối, cảm giác thanh âm của anh ta đặc biệt ôn nhu, liền đối Bóng Đèn Nhỏ anh ta cũng chưa từng ôn nhu nhự vậy.
Cao Thanh Thu sát vào bộ ngực anh ta, cảm giác được nhịp tim đang đập mạnh mẽ của anh ta, cùng khí tức ấm áp, cả trái tim trong lồng ngực đều đi theo ấm áp lên.
Cô ta nằm một hồi, mở mắt, nhìn xem Hoa Ngọc Thành, “Sao anh cứ ôm em như vậy?”
“Dỗ em đi ngủ.” Hoa Ngọc Thành lẽ thẳng khí hùng mà nhìn chằm chằm vào cô ta.
Cao Thanh Thu nhìn về Hoa Ngọc Thành, “Em cũng đâu phải là trẻ con nữa, không cần thiết dỗ.”
“Thế anh đi đây?” Anh ta liền muốn buông tay, Cao Thanh Thu lại ôm lấy cánh tay của anh ta, ôn nhu nói: “Lại bồi em một hồi.”
Bên tai vang vọng lên tiếng cười của anh ta, Hoa Ngọc Thành cười nói: “Vậy em rốt cuộc là muốn hay là không muốn?”
“Muốn.” Cao Thanh Thu nói: “Muốn anh bồi em.”
“Muốn cái gì?” Anh ta xấu xa hỏi.
Cao Thanh Thu: “...”
Cô ta nằm ở trong ngực Hoa Ngọc Thành một hồi, nói: “Em đột nhiên có chút muốn ăn kem ly.”
“...” Con ngươi đen nhánh thâm tình mà của Hoa Ngọc Thành nhìn về cô ta, “Đã mấy giờ rồi? Giờ này ăn kem ly đối với sức khỏe không tốt.”
“Em muốn ăn mà.” Cao Thanh Thu nói.
“Con heo nhỏ nhà chúng ta cái gì mà không muốn ăn? Mỗi ngày trong đầu em liền không có bỏ đi chữ ‘ăn’!”
Vừa nhắc tới ăn, cô ta thì đặc biệt hưng phấn.
“Đúng là phảiăn sạch vốn tài sản của anh.” Cao Thanh Thu ác ý nói.
Hoa Ngọc Thành nhìn xem cô bé ngốc này, “Ngủ đi, sáng mai ăn nha, hiện tại quá muộn.”
“Ô ô ô.” Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, chùi đầu vào gối bông. Tỏ ra vẻ rất là đáng thương.
Hoa Ngọc Thành biết cô ta là giả vờ, đứng lên, “Anh đi tắm rửa rồi.”
Sau đó liền tiến vào phòng tắm.
Cao Thanh Thu dứt khoát nằm ở trên giường, cầm điện thoại di động lên, xem thức ăn ngoài.
Đêm khuya, trong quán mạng rất nhiều người, Tả Dục mặc áo liền mũ, đội cái mũ, đang cùng choc game cùng bạn học hồi cấp ba.
Nhớ đến trước cùng Lâm Vi ở bên nhau, mỗi ngày trừ công tác, chính là về nhà, chuyện như hôm nay chạy tới quán mạng chơi game suốt đêm, là căn bản không thể xảy ra.
Anh ta đang bận, điện thoại đột nhiên vang lên, anh ta nhận điện thoại, bên trong truyền tới âm thanh ôn nhu lại mang theo mấy phần mềm mại đáng yêu, “Ông xã, mở cửa ra cho em mà.”
“...” Trong điện thoại, thanh âm của cô ta mang theo sự men say, rõ ràng là đã uống say rồi. Tả Dục dừng một chút, nói: “Chìa khóa ở dưới thảm, em tìm một chút.”
Bên trong điện thoại an tĩnh một hồi, truyền tới âm thanh lục lọi, chỉ chốc lát sau, cô ta nói: “Em thấy rồi.”
Mở cửa, vào nhà...
Trong quán mạng rất ồn ào, anh ta phải rất chăm chú mới có thể nghe được động tĩnh bên kia. Anh ta đang suy nghĩ có phải cúp điện thoại hay không, chỉ nghe thấy cô ta nói: “Ông xã, anh đang làm gì?”
“Ở quán mạng chơi game.”
“Em nhớ anh rồi, hôm nay em bị đau dạ dày.”Thanh âm của cô ta trong điện thoại di động hơi nhẹ nhàng.
Tả Dục nhìn về màn hình máy vi tính, nói: “Trong ngăn kéo thứ hai có thuốc dạ dày, cô ăn một chút."
“...” Một lát sau, cô ta nói: “Em tìm được rồi.”
Cô ta uống thuốc, ở trên giường nằm xuống, âm thanh mềm mại nhẹ nhàng mà nói: “Ông xã, anh đừng chơi game rồi, về nhà bồi em có đươc không?”
“...” Tả Dục nhìn màn hình game trên vi tính, không nhịn được trầm mặc mấy giây.
Giọng nói của người phụ nữ mang theo một tia than phiền, “Anh chỉ biết chơi game, không có chút nào quan tâm em...”
Mấy phần khổ sở lại uất ức.
Tả Dục cảm thấy trong ngực mình lại bực bội, hơi trức trắc mở miệng: “Lâm Vi, chúng ta đã chia tay rồi.”
“...” Lời của anh ta mới vừa nói xong, điện thoại liền bị cúp đi rồi.
Bình luận facebook