Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-215
CHƯƠNG 215:
CHƯƠNG 215:
"Dĩ nhiên rồi."
Cao Thanh Thu còn để balô ở một bên, cô cầm tới, từ bên trong lấy ra kỉ niệm chương, "chú nhìn xem, em không có lừa chú chứ!"
Trước anh luôn nói cô hát không hay, cô còn hoài nghi bản thân, nhưng lần này, còn có phần thưởng, mặc dù không có tác dụng gì, nhưng lại có chút vui vẻ.
nghe Cao Thanh Thu giành giải nhất, Hoa Ngọc Thành trong lòng có một loại cảm giác tự hào.
Vợ anh là lợi hại nhất!
Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tràn đầy vui vẻ của cô, cười một tiếng, "Làm rất tốt."
Cao Thanh Thu giả bộ không nghe rõ, hỏi lại, "chú mới vừa nói cái gì, em không có nghe rõ, chú có thể nói lại lần nữa cho em nghe không."
"..."
Hoa Ngọc Thành nhìn bộ dáng này của cô, dứt khoát một tay đem cô kéo vào trong ngực, ở trên trán cô in lại một nụ hôn, "Cao Thanh Thu hát hay nhất, được chưa?"
Cao Thanh Thu dựa vào ở trên người anh, cố ý hỏi: "Cái kia, trước kia là ai nói em hát khó nghe?"
Mỗi một câu nói của anh, cô đều ghi tạc trong lòng, nhớ đến rõ ràng không thiếu một chữ.
Hoa Ngọc Thành run lên lông mày, "anh từng nói sao?"
Anh sao có thể nói như vậy!
Không có khả năng!
Cao Thanh Thu: "Rõ ràng từng nói!"
Cô lần trước lúc trở về anh đã từng nói như vậy, lúc này mới qua mấy ngày, anh liền quên rồi.
Còn nói sao, anh căn bản đang giả ngu!
Hoa Ngọc Thành đưa tay ra, ôm cô vào trong ngực mình, "anh làm sao có thể nói như vậy được? Thanh Thu của anh hát hay như vậy, người nói mấy câu đó, lỗ tai nhất định là có vấn đề."
"..." Cao Thanh Thu nhịn không được bật cười, có người tự nói mình như vậy sao?
Liền như vậy!
Nhìn thấy anh nói như vậy, Cao Thanh Thu cũng không so đo với anh nữa.
-
"Cháu chào Chú ạ." Buổi chiều, Cao Thanh Thu đi theo sau lưng Hoa Ngọc Thành, mới vừa bước vào phòng khách Nhà họ Hoa, liền nghe thấy được âm thanh của Tả Dục.
Tả Dục hiện tại cùng Đinh Cẩn ở chung một chiến đội game, rất thân cận, cho nên thường xuyên xuất hiện tại Nhà họ Hoa, cũng không khiến người ta thấy lạ.
Hoa Ngọc Thành nhìn cậu ta một cái, biểu tình rất phức tạp, anh còn nhớ lần trước Tả Dục ở trong trường học giúp Cao Thanh Thu.
Mặc dù có chút cảm kích Tả Dục, nhưng, mình lúc trước đã cảnh cáo, bảo cậu ta cách Cao Thanh Thu xa một chút.
Cậu ta lại còn ở trước mặt Cao Thanh Thu lởn vởn, tiểu tử này, lá gan quá lớn rồi!
Tả Dục đứng ở một bên, bị Hoa Ngọc Thành nhìn chăm chú, liền không nhịn được tim đập rộn lên.
Ánh mắt của Hoa Ngọc Thành, thật sự là quá đáng sợ, chẳng qua là liếc mắt nhìn, liền để ngươi tê cả da đầu.
Tả Dục cười một tiếng, vô cùng nịnh nọt nói: "chú Hoa yên tâm, cháu bây giờ đối với Cao Thanh Thu, không có tơ tưởng gì cả. Cô ấy là vợ chú, cháu lại không hiểu chuyện, cũng sẽ không có ý đồ với cô ấy nữa."
"..." Biết là tốt rồi.
Thấy cậu ta coi như hiểu chuyện, ánh mắt của Hoa Ngọc Thành, mới dịu đi một chút.
Cao Thanh Thu nhìn bộ dáng của Tả Dục, nhịn không được cười lên, khó trách Tả Dục gần đây là lạ, nguyên lai là bị anh dậy dỗ!
Lý Sơn đẩy Hoa Ngọc Thành đến phòng khách, bà Hoa cùng Hoa Châu Du đều ở đó.
"Thanh Thu, mau tới đây." Bà Hoa vẫy tay với Cao Thanh Thu, rất hiền hòa.
Cao Thanh Thu nhanh chóng đi tới, "Mẹ, chị."
Bà Hoa cầm tay cô, giống như mẹ ruột "Nghe nói, con được giải nhất ở trường học à?"
CHƯƠNG 215:
"Dĩ nhiên rồi."
Cao Thanh Thu còn để balô ở một bên, cô cầm tới, từ bên trong lấy ra kỉ niệm chương, "chú nhìn xem, em không có lừa chú chứ!"
Trước anh luôn nói cô hát không hay, cô còn hoài nghi bản thân, nhưng lần này, còn có phần thưởng, mặc dù không có tác dụng gì, nhưng lại có chút vui vẻ.
nghe Cao Thanh Thu giành giải nhất, Hoa Ngọc Thành trong lòng có một loại cảm giác tự hào.
Vợ anh là lợi hại nhất!
Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tràn đầy vui vẻ của cô, cười một tiếng, "Làm rất tốt."
Cao Thanh Thu giả bộ không nghe rõ, hỏi lại, "chú mới vừa nói cái gì, em không có nghe rõ, chú có thể nói lại lần nữa cho em nghe không."
"..."
Hoa Ngọc Thành nhìn bộ dáng này của cô, dứt khoát một tay đem cô kéo vào trong ngực, ở trên trán cô in lại một nụ hôn, "Cao Thanh Thu hát hay nhất, được chưa?"
Cao Thanh Thu dựa vào ở trên người anh, cố ý hỏi: "Cái kia, trước kia là ai nói em hát khó nghe?"
Mỗi một câu nói của anh, cô đều ghi tạc trong lòng, nhớ đến rõ ràng không thiếu một chữ.
Hoa Ngọc Thành run lên lông mày, "anh từng nói sao?"
Anh sao có thể nói như vậy!
Không có khả năng!
Cao Thanh Thu: "Rõ ràng từng nói!"
Cô lần trước lúc trở về anh đã từng nói như vậy, lúc này mới qua mấy ngày, anh liền quên rồi.
Còn nói sao, anh căn bản đang giả ngu!
Hoa Ngọc Thành đưa tay ra, ôm cô vào trong ngực mình, "anh làm sao có thể nói như vậy được? Thanh Thu của anh hát hay như vậy, người nói mấy câu đó, lỗ tai nhất định là có vấn đề."
"..." Cao Thanh Thu nhịn không được bật cười, có người tự nói mình như vậy sao?
Liền như vậy!
Nhìn thấy anh nói như vậy, Cao Thanh Thu cũng không so đo với anh nữa.
-
"Cháu chào Chú ạ." Buổi chiều, Cao Thanh Thu đi theo sau lưng Hoa Ngọc Thành, mới vừa bước vào phòng khách Nhà họ Hoa, liền nghe thấy được âm thanh của Tả Dục.
Tả Dục hiện tại cùng Đinh Cẩn ở chung một chiến đội game, rất thân cận, cho nên thường xuyên xuất hiện tại Nhà họ Hoa, cũng không khiến người ta thấy lạ.
Hoa Ngọc Thành nhìn cậu ta một cái, biểu tình rất phức tạp, anh còn nhớ lần trước Tả Dục ở trong trường học giúp Cao Thanh Thu.
Mặc dù có chút cảm kích Tả Dục, nhưng, mình lúc trước đã cảnh cáo, bảo cậu ta cách Cao Thanh Thu xa một chút.
Cậu ta lại còn ở trước mặt Cao Thanh Thu lởn vởn, tiểu tử này, lá gan quá lớn rồi!
Tả Dục đứng ở một bên, bị Hoa Ngọc Thành nhìn chăm chú, liền không nhịn được tim đập rộn lên.
Ánh mắt của Hoa Ngọc Thành, thật sự là quá đáng sợ, chẳng qua là liếc mắt nhìn, liền để ngươi tê cả da đầu.
Tả Dục cười một tiếng, vô cùng nịnh nọt nói: "chú Hoa yên tâm, cháu bây giờ đối với Cao Thanh Thu, không có tơ tưởng gì cả. Cô ấy là vợ chú, cháu lại không hiểu chuyện, cũng sẽ không có ý đồ với cô ấy nữa."
"..." Biết là tốt rồi.
Thấy cậu ta coi như hiểu chuyện, ánh mắt của Hoa Ngọc Thành, mới dịu đi một chút.
Cao Thanh Thu nhìn bộ dáng của Tả Dục, nhịn không được cười lên, khó trách Tả Dục gần đây là lạ, nguyên lai là bị anh dậy dỗ!
Lý Sơn đẩy Hoa Ngọc Thành đến phòng khách, bà Hoa cùng Hoa Châu Du đều ở đó.
"Thanh Thu, mau tới đây." Bà Hoa vẫy tay với Cao Thanh Thu, rất hiền hòa.
Cao Thanh Thu nhanh chóng đi tới, "Mẹ, chị."
Bà Hoa cầm tay cô, giống như mẹ ruột "Nghe nói, con được giải nhất ở trường học à?"
Bình luận facebook