Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-899
CHƯƠNG 899:
"Ừm." Cao Thanh Thu uống nước xong, lần nữa nằm lại trên giường, cảm giác thân thể mềm nhũn.
Sắc mặt của Hoa Ngọc Thành vẫn rất bình tĩnh, nhưng mà, ánh mắt của anh lại có điểm không bình thường.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, trầm mặc một hồi, nhớ tới chuyện trong lòng mình, nói: "Thật ra em có chuyện muốn nói với anh."
"Chuyện gì?" Hoa Ngọc Thành nhìn lấy bảo bối nhà mình, chỉ muốn hôn lên đó một cái.
Cao Thanh Thu biết chuyện này khó nói ra, Hoa Ngọc Thành cũng không khả năng đáp ứng, nhưng, nhìn vì Dao Dao, cô vẫn quyết định cố gắng một lần, "Hôm nay em đi gặp Dao Dao rồi, cô ấy là con gái của Trương tổng, Trương tổng hiện tại xảy ra chuyện, cô ấy rất lo lắng. Mà cô ấy lại là bạn tốt nhất của em, lúc trước Vũ Minh Hân bắt nạt em, cô ấy là người duy nhất đứng ra giúp em. Cho nên em muốn thay cô ấy hỏi một chút, anh có thể..."
"Được! Gì cũng được hết " Hoa Ngọc Thành nói.
"..." Cao Thanh Thu nhìn lấy anh, không thể tin được anh lại trả lời tùy tiện như vậy, cái này cũng quá tùy tiện rồi đi, " Anh cũng không biết em muốn nói gì mà."
"Em nói cái gì anh đều sẽ đáp ứng."
Cao Thanh Thu luôn cảm thấy, anh đang nói đùa mình, coi như là Cao Thanh Thu, cũng biết Hoa Ngọc Thành hai ngày nay vì chuyện này có bao nhiêu phiền lòng.
Cô nhìn Hoa Ngọc Thành, " Em muốn xin anh cho Trương tổng một cơ hội, nhưng em biết, chuyện công việc không phải là chuyện đùa giỡn, nếu anh băn khoăn, coi như em chưa từng nói cái gì."
cho tới bây giờ Cao Thanh Thu cũng không dám yêu cầu anh vì mình làm cái gì, nhất là liên lụy đến chuyện công việc của anh.
Hơn nữa, cô nghĩ, với tính cách của Hoa Ngọc Thành, hẳn là sẽ không vì cô mà thay đổi quyết định trong công việc của anh.
Ai biết, Cao Thanh Thu vừa nói xong, Hoa Ngọc Thành vẫn là một lần nữa khẳng định: " Anh nói rồi, chỉ cần em muốn, chuyện gì anh cũng có thể làm "
"..." Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, " Anh không có nói đùa em đấy chứ? Thật sự có thể sao?"
Hoa Ngọc Thành gật đầu, "Ừ. Mặc dù lần chúng ta tổn thất không ít, nhưng rốt cuộc ông ta cũng không phải cố ý. Anh có thể tha thứ cho ông ta một lần."
Không hợp tác với những kẻ đã từng phạm sai lầm chính là nguyên tắc của anh, nhưng bây giờ đại bảo bối của anh đã lên tiếng, anh cũng nguyện ý cho Trương tổng một cơ hội.
Ngược lại hiện tại, chuyện gì không vui, Hoa Ngọc Thành cảm thấy anh đều có thể tha thứ.
Bởi vì tất cả mọi chuyện, đều không quan trọng bằng chuyện anh sắp được làm bố.
Có một loại cảm giác muốn đại xá thiên hạ.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, " Liệu có vấn đề gì không?"
"Không biết."
Rất nhanh, Hoa Ngọc Thành liền gọi Lý Sơn vào, để cho cậu ta đi liên lạc Trương tổng, quyết định cho Trương tổng một cơ hội, Lý Sơn nghe xong, cũng không có dị nghị, gật đầu một cái liền đi ra ngoài.
Về công việc, Lý Sơn từ trước đến giờ là một người rất lý trí, chỉ là hôm nay anh ta đáp ứng cũng rất thoải mái.
Cao Thanh Thu ngồi ở trên giường, tay nắm chăn, có chút không dám tin tưởng nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, " Hai người đều uống lộn thuốc à?"
Luôn cảm thấy quái lạ chỗ nào.
Nguyên bản Cao Thanh Thu dự đoán tình tiết là: khi mình trở lại nói với Hoa Ngọc Thành, bảo anh tha thứ cho Trương tổng một lần, Hoa Ngọc Thành sẽ cự tuyệt, hơn nữa còn cảm thấy cô không hiểu chuyện, Lý Sơn phỏng chừng cũng sẽ khuyên nhủ cô, nhưng mà...
Hoa Ngọc Thành bộ dáng ngáo ngơ của bà xã nhà mình, cái gì cũng không biết, nhếch mép lên, rốt cục không giấu được vui sướng, "Bảo bối, có chuyện này anh muốn trịnh trọng nói cho em biết."
"Anh mua vé số trúng độc đắc à?" Cao Thanh Thu cười cợt trả lời.
"..." Hoa Ngọc Thành sửng sốt một chút, sau đó nhếch mép lên, "So với chuyện ấy còn quan trọng hơn."
"Ừm." Cao Thanh Thu uống nước xong, lần nữa nằm lại trên giường, cảm giác thân thể mềm nhũn.
Sắc mặt của Hoa Ngọc Thành vẫn rất bình tĩnh, nhưng mà, ánh mắt của anh lại có điểm không bình thường.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, trầm mặc một hồi, nhớ tới chuyện trong lòng mình, nói: "Thật ra em có chuyện muốn nói với anh."
"Chuyện gì?" Hoa Ngọc Thành nhìn lấy bảo bối nhà mình, chỉ muốn hôn lên đó một cái.
Cao Thanh Thu biết chuyện này khó nói ra, Hoa Ngọc Thành cũng không khả năng đáp ứng, nhưng, nhìn vì Dao Dao, cô vẫn quyết định cố gắng một lần, "Hôm nay em đi gặp Dao Dao rồi, cô ấy là con gái của Trương tổng, Trương tổng hiện tại xảy ra chuyện, cô ấy rất lo lắng. Mà cô ấy lại là bạn tốt nhất của em, lúc trước Vũ Minh Hân bắt nạt em, cô ấy là người duy nhất đứng ra giúp em. Cho nên em muốn thay cô ấy hỏi một chút, anh có thể..."
"Được! Gì cũng được hết " Hoa Ngọc Thành nói.
"..." Cao Thanh Thu nhìn lấy anh, không thể tin được anh lại trả lời tùy tiện như vậy, cái này cũng quá tùy tiện rồi đi, " Anh cũng không biết em muốn nói gì mà."
"Em nói cái gì anh đều sẽ đáp ứng."
Cao Thanh Thu luôn cảm thấy, anh đang nói đùa mình, coi như là Cao Thanh Thu, cũng biết Hoa Ngọc Thành hai ngày nay vì chuyện này có bao nhiêu phiền lòng.
Cô nhìn Hoa Ngọc Thành, " Em muốn xin anh cho Trương tổng một cơ hội, nhưng em biết, chuyện công việc không phải là chuyện đùa giỡn, nếu anh băn khoăn, coi như em chưa từng nói cái gì."
cho tới bây giờ Cao Thanh Thu cũng không dám yêu cầu anh vì mình làm cái gì, nhất là liên lụy đến chuyện công việc của anh.
Hơn nữa, cô nghĩ, với tính cách của Hoa Ngọc Thành, hẳn là sẽ không vì cô mà thay đổi quyết định trong công việc của anh.
Ai biết, Cao Thanh Thu vừa nói xong, Hoa Ngọc Thành vẫn là một lần nữa khẳng định: " Anh nói rồi, chỉ cần em muốn, chuyện gì anh cũng có thể làm "
"..." Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, " Anh không có nói đùa em đấy chứ? Thật sự có thể sao?"
Hoa Ngọc Thành gật đầu, "Ừ. Mặc dù lần chúng ta tổn thất không ít, nhưng rốt cuộc ông ta cũng không phải cố ý. Anh có thể tha thứ cho ông ta một lần."
Không hợp tác với những kẻ đã từng phạm sai lầm chính là nguyên tắc của anh, nhưng bây giờ đại bảo bối của anh đã lên tiếng, anh cũng nguyện ý cho Trương tổng một cơ hội.
Ngược lại hiện tại, chuyện gì không vui, Hoa Ngọc Thành cảm thấy anh đều có thể tha thứ.
Bởi vì tất cả mọi chuyện, đều không quan trọng bằng chuyện anh sắp được làm bố.
Có một loại cảm giác muốn đại xá thiên hạ.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, " Liệu có vấn đề gì không?"
"Không biết."
Rất nhanh, Hoa Ngọc Thành liền gọi Lý Sơn vào, để cho cậu ta đi liên lạc Trương tổng, quyết định cho Trương tổng một cơ hội, Lý Sơn nghe xong, cũng không có dị nghị, gật đầu một cái liền đi ra ngoài.
Về công việc, Lý Sơn từ trước đến giờ là một người rất lý trí, chỉ là hôm nay anh ta đáp ứng cũng rất thoải mái.
Cao Thanh Thu ngồi ở trên giường, tay nắm chăn, có chút không dám tin tưởng nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, " Hai người đều uống lộn thuốc à?"
Luôn cảm thấy quái lạ chỗ nào.
Nguyên bản Cao Thanh Thu dự đoán tình tiết là: khi mình trở lại nói với Hoa Ngọc Thành, bảo anh tha thứ cho Trương tổng một lần, Hoa Ngọc Thành sẽ cự tuyệt, hơn nữa còn cảm thấy cô không hiểu chuyện, Lý Sơn phỏng chừng cũng sẽ khuyên nhủ cô, nhưng mà...
Hoa Ngọc Thành bộ dáng ngáo ngơ của bà xã nhà mình, cái gì cũng không biết, nhếch mép lên, rốt cục không giấu được vui sướng, "Bảo bối, có chuyện này anh muốn trịnh trọng nói cho em biết."
"Anh mua vé số trúng độc đắc à?" Cao Thanh Thu cười cợt trả lời.
"..." Hoa Ngọc Thành sửng sốt một chút, sau đó nhếch mép lên, "So với chuyện ấy còn quan trọng hơn."
Bình luận facebook