Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-959
CHƯƠNG 959:
Không có cách nào ai bảo anh Hoa không chịu nổi tiếng xưng hô "Ông xã " này chứ?
Cao Thanh Thu nói: " Anh thật tốt."
Hoa Ngọc Thành dừng một chút, nhìn thấy Cao Thanh Thu vô cùng thỏa mãn, "Cũng bởi vì anh gội đầu cho em sao?"
"Ừm." Cao Thanh Thu nói: " Em rất thích anh ôn nhu như vậy."
Hoa Ngọc Thành nhìn bọt trên đầu cô, cưng chiều nói: "Được rồi, sau này mỗi ngày anh đều gội đầu cho em!"
"..."
Hoa Ngọc Thành giúp cô gội đầu xong, lại cầm khăn lông lau tóc cho cô, dùng máy sấy tóc sấy khô mái tóc của cô.
Bây giờ cô còn đang trong ngày ở cữ, sơ ý một chút đều có thể lưu lại mầm bệnh.
Hoa Ngọc Thành mặc dù là một người đàn ông, nhưng luôn rất yêu thương và chú ý từng ly từng tý đến vợ mình, bình thường khi cô gội đầu, anh đều lấy máy sấy tóc để sấy khô tóc cho cô, chứ đừng nhắc tới vào lúc này.
Cao Thanh Thu nhìn anh chăm sóc mình như chăm sóc con gái không nhịn được dương khóe miệng lên.
Làm sao cô lại cảm giác, mình sinh một đứa con, trong mắt anh lại trở thành vô năng không thể làm gì được nữa?
Gội đầu xong, hai người xuống dưới lầu, Hoa Châu Du nhìn thấy Cao Thanh Thu, hỏi " Em gội đầu rồi hả?"
Cao Thanh Thu nói: " Vâng ạ."
Nghe đến đó, Hoa Châu Du trở nên khẩn trương, "Mới vừa sinh con xong làm sao có thể gội đầu được? Đối với sức khỏe của người mới sinh nở không tốt đẹp gì. Nếu để cho mẹ thấy được, nhất định sẽ phê bình em cho xem."
bà Hoa thường rất để ý những chuyện như thế, bà cảm thấy ở cữ không nên gội đầu.
Cao Thanh Thu nói: "Không có chuyện gì đâu mà chị, em sấy khô ngay rồi mà "
bà Hoa lúc này đang ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ, ở ghế sa lon cho nó ăn sữa.
Cao Thanh Thu đi tới, nhìn thấy thằng nhóc, nói với bà Hoa nói: "Mẹ, để con cho nó ăn đi."
bà Hoa yêu thích không buông tay nói: " Bóng đèn nhỏ nhà chúng ta thật ngoan ngoãn!"
Mặc dù mới ra đời mấy ngày, nhưng thằng nhóc đã thành tiểu bảo bối của nhà họ Hoa rồi.
Cao Thanh Thu nở nụ cười, ngón tay nhẹ nhàng thả vào trên mặt của thằng nhóc, sờ sờ.
Có con trai, trong nhà trong nháy mắt trở nên náo nhiệt.
Ăn xong cơm tối, Cao Thanh Thu đi ngủ rất sớm.
Cô mới sinh con không lâu, thân thể rất yếu.
Đại khái mười một giờ, Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, bị tiếng khóc của Bóng Đèn Nhỏ đánh thức.
Trong phòng của bọn họ có nôi, Bóng Đèn Nhỏ ngủ ở bên trong.
lúc ở bệnh viện Cao Thanh Thu không phải thức đêm chăm con nhiều vì đều có y tá chiếu cố, hiện tại trở lại một cái, thì phải có người nhà chiếu cố.
Cao Thanh Thu bị đánh thức, đang muốn đi dỗ con, thấy Hoa Ngọc Thành chạy tới bên nôi rồi ngồi xuống, đem Bóng Đèn Nhỏ ôm vào trong lòng.
Anh Sợ tiếng khóc Bóng Đèn Nhỏ làm ồn đến Cao Thanh Thu, Hoa Ngọc Thành ôm ra xa một chút để đi dỗ con.
Cao Thanh Thu nghe được thanh âm êm ái của anh, "Ngoan ngoãn, đừng khóc, đừng đánh thức mẹ con dậy."
Cao Thanh Thu vốn rất mệt, nghe được câu này, trái tim mềm nhũn tấn chảy thành nước.
Cô ngồi dậy, nói: "nó khóc rồi hả?"
Trên người Hoa Ngọc Thành mặc áo Tshirt rộng , anh mới vừa kết thúc công việc, còn chưa ngủ, nhìn thấy Cao Thanh Thu tỉnh lại, ôn nhu nói: "Không có việc gì, em ngủ đi, anh đi dỗ con là được."
"Anh ôm con tới đây cho em đi." Cao Thanh Thu đã không còn buồn ngủ gì nữa rồi.
Hoa Ngọc Thành ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ đi tới, Cao Thanh Thu đưa tay nhận lấy, nhìn lấy thằng nhóc, thấy con khóc rồi, tay chân luống cuống, " Có phải con đang đói không anh?"
" Anh đi pha sữa cho con." Hoa Ngọc Thành đứng lên, đi ra khỏi cửa, rất nhanh liền đem bình sữa ấm áp lên rồi.
Lúc Hoa Ngọc Thành trở về, Bóng Đèn Nhỏ đã không khóc nữa, nhóc được Cao Thanh Thu ôm vào trong ngực, tay nhỏ đặt ở đầu, Cao Thanh Thu nhìn con trai đáng yêu như bánh bao mềm mại, nhịn không được bật cười, "Ông xã! Anh mau đến xem đi, con chúng mình thật là đáng yêu, đáng yêu chết đi được!"
Không có cách nào ai bảo anh Hoa không chịu nổi tiếng xưng hô "Ông xã " này chứ?
Cao Thanh Thu nói: " Anh thật tốt."
Hoa Ngọc Thành dừng một chút, nhìn thấy Cao Thanh Thu vô cùng thỏa mãn, "Cũng bởi vì anh gội đầu cho em sao?"
"Ừm." Cao Thanh Thu nói: " Em rất thích anh ôn nhu như vậy."
Hoa Ngọc Thành nhìn bọt trên đầu cô, cưng chiều nói: "Được rồi, sau này mỗi ngày anh đều gội đầu cho em!"
"..."
Hoa Ngọc Thành giúp cô gội đầu xong, lại cầm khăn lông lau tóc cho cô, dùng máy sấy tóc sấy khô mái tóc của cô.
Bây giờ cô còn đang trong ngày ở cữ, sơ ý một chút đều có thể lưu lại mầm bệnh.
Hoa Ngọc Thành mặc dù là một người đàn ông, nhưng luôn rất yêu thương và chú ý từng ly từng tý đến vợ mình, bình thường khi cô gội đầu, anh đều lấy máy sấy tóc để sấy khô tóc cho cô, chứ đừng nhắc tới vào lúc này.
Cao Thanh Thu nhìn anh chăm sóc mình như chăm sóc con gái không nhịn được dương khóe miệng lên.
Làm sao cô lại cảm giác, mình sinh một đứa con, trong mắt anh lại trở thành vô năng không thể làm gì được nữa?
Gội đầu xong, hai người xuống dưới lầu, Hoa Châu Du nhìn thấy Cao Thanh Thu, hỏi " Em gội đầu rồi hả?"
Cao Thanh Thu nói: " Vâng ạ."
Nghe đến đó, Hoa Châu Du trở nên khẩn trương, "Mới vừa sinh con xong làm sao có thể gội đầu được? Đối với sức khỏe của người mới sinh nở không tốt đẹp gì. Nếu để cho mẹ thấy được, nhất định sẽ phê bình em cho xem."
bà Hoa thường rất để ý những chuyện như thế, bà cảm thấy ở cữ không nên gội đầu.
Cao Thanh Thu nói: "Không có chuyện gì đâu mà chị, em sấy khô ngay rồi mà "
bà Hoa lúc này đang ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ, ở ghế sa lon cho nó ăn sữa.
Cao Thanh Thu đi tới, nhìn thấy thằng nhóc, nói với bà Hoa nói: "Mẹ, để con cho nó ăn đi."
bà Hoa yêu thích không buông tay nói: " Bóng đèn nhỏ nhà chúng ta thật ngoan ngoãn!"
Mặc dù mới ra đời mấy ngày, nhưng thằng nhóc đã thành tiểu bảo bối của nhà họ Hoa rồi.
Cao Thanh Thu nở nụ cười, ngón tay nhẹ nhàng thả vào trên mặt của thằng nhóc, sờ sờ.
Có con trai, trong nhà trong nháy mắt trở nên náo nhiệt.
Ăn xong cơm tối, Cao Thanh Thu đi ngủ rất sớm.
Cô mới sinh con không lâu, thân thể rất yếu.
Đại khái mười một giờ, Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, bị tiếng khóc của Bóng Đèn Nhỏ đánh thức.
Trong phòng của bọn họ có nôi, Bóng Đèn Nhỏ ngủ ở bên trong.
lúc ở bệnh viện Cao Thanh Thu không phải thức đêm chăm con nhiều vì đều có y tá chiếu cố, hiện tại trở lại một cái, thì phải có người nhà chiếu cố.
Cao Thanh Thu bị đánh thức, đang muốn đi dỗ con, thấy Hoa Ngọc Thành chạy tới bên nôi rồi ngồi xuống, đem Bóng Đèn Nhỏ ôm vào trong lòng.
Anh Sợ tiếng khóc Bóng Đèn Nhỏ làm ồn đến Cao Thanh Thu, Hoa Ngọc Thành ôm ra xa một chút để đi dỗ con.
Cao Thanh Thu nghe được thanh âm êm ái của anh, "Ngoan ngoãn, đừng khóc, đừng đánh thức mẹ con dậy."
Cao Thanh Thu vốn rất mệt, nghe được câu này, trái tim mềm nhũn tấn chảy thành nước.
Cô ngồi dậy, nói: "nó khóc rồi hả?"
Trên người Hoa Ngọc Thành mặc áo Tshirt rộng , anh mới vừa kết thúc công việc, còn chưa ngủ, nhìn thấy Cao Thanh Thu tỉnh lại, ôn nhu nói: "Không có việc gì, em ngủ đi, anh đi dỗ con là được."
"Anh ôm con tới đây cho em đi." Cao Thanh Thu đã không còn buồn ngủ gì nữa rồi.
Hoa Ngọc Thành ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ đi tới, Cao Thanh Thu đưa tay nhận lấy, nhìn lấy thằng nhóc, thấy con khóc rồi, tay chân luống cuống, " Có phải con đang đói không anh?"
" Anh đi pha sữa cho con." Hoa Ngọc Thành đứng lên, đi ra khỏi cửa, rất nhanh liền đem bình sữa ấm áp lên rồi.
Lúc Hoa Ngọc Thành trở về, Bóng Đèn Nhỏ đã không khóc nữa, nhóc được Cao Thanh Thu ôm vào trong ngực, tay nhỏ đặt ở đầu, Cao Thanh Thu nhìn con trai đáng yêu như bánh bao mềm mại, nhịn không được bật cười, "Ông xã! Anh mau đến xem đi, con chúng mình thật là đáng yêu, đáng yêu chết đi được!"
Bình luận facebook