Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1038
CHƯƠNG 1038: ÔNG XÃ, MẮT NHÌN CỦA CHÚ THẬT TỐT
CHƯƠNG 1038: ÔNG XÃ, MẮT NHÌN CỦA CHÚ THẬT TỐT
“Mẹ vui mà.” Cao Thanh Thu nói: “Bình thường chúng ta không có thời gian ở bên bà ấy, bây giờ là cuối tuần, bà ấy đi gặp bạn bè, em đi với bà ấy một lát.”
Bà Hoa đối với Cao Thanh Thu rất tốt, Cao Thanh Thu cũng đối với bà Hoa rất tốt.
Vốn là người một nhà, nên tôn trọng lẫn nhau.
Cho nên có lúc, cho dù có là nơi mà cô không thích, cô cũng sẽ vì bà Hoa mà nhịn một chút.
Hoa Ngọc Thành cười lên: “Bà xã của anh thật ngoan.”
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, trong đôi con ngươi màu đen của anh mang theo ánh sáng, cô cười lên một tiếng: “Ông xã, mắt nhìn người của chú thật tốt.”
“...”
Hai người đang nói chuyện thì cửa phòng bị gõ, từng tiếng từng tiếng, nghe là biết Bóng Đèn Nhỏ rồi, Cao Thanh Thu đi mở cửa, nhìn thấy cậu con trai mặc đồ vest nhỏ, cô bế bé lên.
Hoa Ngọc Thành nhìn Bóng Đèn Nhỏ: “Nó cũng muốn đi à?”
Cao Thanh Thu nói: “Có khi nào mẹ ra ngoài mà không dắt nó theo đâu? Hay là để nó ở nhà cho chú trông nha?”
Hoa Ngọc Thành nhướng mày: “Được thôi.”
“Đừng mà, em sợ chú ăn hiếp nó.” Cô tràn đầy hoài nghi với Hoa Ngọc Thành.
Luôn cảm thấy anh là loại người sẽ ngược đãi con trai ở sau lưng người khác.
“...” Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, quả thật không biết là nên nói gì nữa.
-
Đến khách sạn, bà Hoa đi gặp bạn bè, Cao Thanh Thu tìm một chỗ ngồi xuống, không bao lâu sau thì nhìn thấy bà Dương, bên cạnh còn có Vũ Minh Hân.
Vũ Minh Hân khoác tay bà Dương, không biết nói gì mà đã chọc bà Dương cười lên.
Cao Thanh Thu đặt tay lên lưng ghế, tướng ngồi có chút giống đàn ông.
Cô nhìn Vũ Minh Hân, nhịn không được mà cười một tiếng, không thể không khâm phục tâm cơ của Vũ Minh Hân.
Nhà họ Vũ phá sản, ông Vũ bây giờ còn đang ngồi tù, mẹ của Vũ Minh Hân còn đang ở bệnh viện, còn Vũ Minh Hân thì lại nóng ruột ở đây nịnh hót kẻ thù của cô ta.
Vũ Minh Hân nói chuyện với bà Dương một hồi, nhìn thấy Cao Thanh Thu thì đi tới, ngồi ở trước mặt cô.
Cao Thanh Thu nói: “Chỗ này có người rồi.”
Cứ cảm thấy Vũ Minh Hân mà tiến gần thì bầu không khí xung quanh liền khó chịu.
Vũ Minh Hân nhìn Cao Thanh Thu nói: “Không sao, tôi chỉ ngồi một lát thôi.”
Cao Thanh Thu nói: “Có chuyện sao?”
Nhìn cô ta như vậy, chính là bộ dạng lại muốn kiếm chuyện.
Vũ Minh Hân nói: “Nghe nói cô và Lâm Vi đã vào Điện tử Đông Hằng rồi?”
“Có gì sao?” Cao Thanh Thu hỏi.
Vũ Minh Hân nhếch khoé môi lên: “Tiền lương một tháng bao nhiêu? Có được vài chục triệu không?”
Cô ta biết, sau khi Cao Thanh Thu và Lâm Vi vào thì đều bắt đầu từ cấp thấp nhất, tiền lương chắc chắn sẽ không cao lắm.
Cao Thanh Thu nói: “Đương nhiên là rất ít a!”
Nhắc đến vấn đề tiền bạc, Cao Thanh Thu đã cảm thấy không thân thiện rồi.
“Đùa gì vậy?” Vũ Minh Hân nói: “Cô vào đó chắc chắn là làm giám đốc bộ phận gì đó chứ? Ông xã của cô là Hoa Ngọc Thành mà, mấy chục triệu mà cũng không nỡ cho sao?”
Cao Thanh Thu nhếch khoé miệng lên, biết Vũ Minh Hân đến là để tìm cảm giác tồn tại, cô cười nói: “Tôi lại không có biết đi cửa sau như cô, vào công ty không bao lâu thì đã lăn lộn tốt như vậy rồi.”
Nhìn bộ dạng nịnh hót bà Dương lúc nãy của cô ta, Cao Thanh Thu cũng thật khâm phục.
Vũ Minh Hân kiêu ngạo nói: “Tháng này tiền lương của tôi là hơn 300 triệu. Nếu như thành tích cuối năm tốt thì còn có thể nhận được nhiều hơn nữa.”
Công ty mà Vũ Minh Hân đang làm bây giờ là do Cố Sâm quản lý, ở phương diện sản phẩm điện tử, thành tích làm việc vô cùng tốt, tiền lương cũng là cao nhất trong cả ngành nghề.
Nghe nói có không ít người muốn vào công ty của bọn họ.
Cao Thanh Thu nhếch khoé môi lên: “Hơn 300 triệu, nhiều quá đi! Hâm mộ ghê.”
Vũ Minh Hân nói: “Cô và Lâm Vi ưu tú như vậy, chắc hẳn phải lợi hại hơn tôi mới đúng. Đừng có nói là cô không cao bằng tôi, tôi không tin đâu.”
Cao Thanh Thu: “…”
CHƯƠNG 1038: ÔNG XÃ, MẮT NHÌN CỦA CHÚ THẬT TỐT
“Mẹ vui mà.” Cao Thanh Thu nói: “Bình thường chúng ta không có thời gian ở bên bà ấy, bây giờ là cuối tuần, bà ấy đi gặp bạn bè, em đi với bà ấy một lát.”
Bà Hoa đối với Cao Thanh Thu rất tốt, Cao Thanh Thu cũng đối với bà Hoa rất tốt.
Vốn là người một nhà, nên tôn trọng lẫn nhau.
Cho nên có lúc, cho dù có là nơi mà cô không thích, cô cũng sẽ vì bà Hoa mà nhịn một chút.
Hoa Ngọc Thành cười lên: “Bà xã của anh thật ngoan.”
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, trong đôi con ngươi màu đen của anh mang theo ánh sáng, cô cười lên một tiếng: “Ông xã, mắt nhìn người của chú thật tốt.”
“...”
Hai người đang nói chuyện thì cửa phòng bị gõ, từng tiếng từng tiếng, nghe là biết Bóng Đèn Nhỏ rồi, Cao Thanh Thu đi mở cửa, nhìn thấy cậu con trai mặc đồ vest nhỏ, cô bế bé lên.
Hoa Ngọc Thành nhìn Bóng Đèn Nhỏ: “Nó cũng muốn đi à?”
Cao Thanh Thu nói: “Có khi nào mẹ ra ngoài mà không dắt nó theo đâu? Hay là để nó ở nhà cho chú trông nha?”
Hoa Ngọc Thành nhướng mày: “Được thôi.”
“Đừng mà, em sợ chú ăn hiếp nó.” Cô tràn đầy hoài nghi với Hoa Ngọc Thành.
Luôn cảm thấy anh là loại người sẽ ngược đãi con trai ở sau lưng người khác.
“...” Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, quả thật không biết là nên nói gì nữa.
-
Đến khách sạn, bà Hoa đi gặp bạn bè, Cao Thanh Thu tìm một chỗ ngồi xuống, không bao lâu sau thì nhìn thấy bà Dương, bên cạnh còn có Vũ Minh Hân.
Vũ Minh Hân khoác tay bà Dương, không biết nói gì mà đã chọc bà Dương cười lên.
Cao Thanh Thu đặt tay lên lưng ghế, tướng ngồi có chút giống đàn ông.
Cô nhìn Vũ Minh Hân, nhịn không được mà cười một tiếng, không thể không khâm phục tâm cơ của Vũ Minh Hân.
Nhà họ Vũ phá sản, ông Vũ bây giờ còn đang ngồi tù, mẹ của Vũ Minh Hân còn đang ở bệnh viện, còn Vũ Minh Hân thì lại nóng ruột ở đây nịnh hót kẻ thù của cô ta.
Vũ Minh Hân nói chuyện với bà Dương một hồi, nhìn thấy Cao Thanh Thu thì đi tới, ngồi ở trước mặt cô.
Cao Thanh Thu nói: “Chỗ này có người rồi.”
Cứ cảm thấy Vũ Minh Hân mà tiến gần thì bầu không khí xung quanh liền khó chịu.
Vũ Minh Hân nhìn Cao Thanh Thu nói: “Không sao, tôi chỉ ngồi một lát thôi.”
Cao Thanh Thu nói: “Có chuyện sao?”
Nhìn cô ta như vậy, chính là bộ dạng lại muốn kiếm chuyện.
Vũ Minh Hân nói: “Nghe nói cô và Lâm Vi đã vào Điện tử Đông Hằng rồi?”
“Có gì sao?” Cao Thanh Thu hỏi.
Vũ Minh Hân nhếch khoé môi lên: “Tiền lương một tháng bao nhiêu? Có được vài chục triệu không?”
Cô ta biết, sau khi Cao Thanh Thu và Lâm Vi vào thì đều bắt đầu từ cấp thấp nhất, tiền lương chắc chắn sẽ không cao lắm.
Cao Thanh Thu nói: “Đương nhiên là rất ít a!”
Nhắc đến vấn đề tiền bạc, Cao Thanh Thu đã cảm thấy không thân thiện rồi.
“Đùa gì vậy?” Vũ Minh Hân nói: “Cô vào đó chắc chắn là làm giám đốc bộ phận gì đó chứ? Ông xã của cô là Hoa Ngọc Thành mà, mấy chục triệu mà cũng không nỡ cho sao?”
Cao Thanh Thu nhếch khoé miệng lên, biết Vũ Minh Hân đến là để tìm cảm giác tồn tại, cô cười nói: “Tôi lại không có biết đi cửa sau như cô, vào công ty không bao lâu thì đã lăn lộn tốt như vậy rồi.”
Nhìn bộ dạng nịnh hót bà Dương lúc nãy của cô ta, Cao Thanh Thu cũng thật khâm phục.
Vũ Minh Hân kiêu ngạo nói: “Tháng này tiền lương của tôi là hơn 300 triệu. Nếu như thành tích cuối năm tốt thì còn có thể nhận được nhiều hơn nữa.”
Công ty mà Vũ Minh Hân đang làm bây giờ là do Cố Sâm quản lý, ở phương diện sản phẩm điện tử, thành tích làm việc vô cùng tốt, tiền lương cũng là cao nhất trong cả ngành nghề.
Nghe nói có không ít người muốn vào công ty của bọn họ.
Cao Thanh Thu nhếch khoé môi lên: “Hơn 300 triệu, nhiều quá đi! Hâm mộ ghê.”
Vũ Minh Hân nói: “Cô và Lâm Vi ưu tú như vậy, chắc hẳn phải lợi hại hơn tôi mới đúng. Đừng có nói là cô không cao bằng tôi, tôi không tin đâu.”
Cao Thanh Thu: “…”
Bình luận facebook