• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Nam Chính Bệnh Kiều Cầu Cưng Chiều (3 Viewers)

  • Chương 57

NGƯỜI TRONG MỘNG CỦA GIANG CHỨC


Cô đè vai anh xuống: “Anh đừng động đậy.”


Anh không động đậy thật.


Bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng sấm.


Giang Chức3 chợt ngồi dậy, tỉnh mộng.


Ngoài trời không đổ mưa, chỉ có tiếng sấm, ánh sáng của bình minh bị mây đen che khuất, cả bầu trời đề1u xám xịt,
qua mười phút sau thì mưa bắt đầu rả rích, Giang Chức không buồn ngủ nên ngồi dậy, nghe tiếng mưa đập vào
cửa sổ, tâm trạng kh9ó mà yên ổn.


Cơn mưa này kéo dài tận ba ngày.


Ngay cả Tiết Bảo Di cũng nhận ra được sắc mặt của Giang Chức rất tệ, tiệc m3ừng thọ của nhà họ Tiết còn chưa tổ
chức được một nửa thì đã không thấy bóng dáng của anh đầu, tìm một hồi mới phát hiện ra anh đang ngủ 8bù
trong phòng nghỉ.


Anh vẫn chưa ngủ say mà chỉ uể oải nằm đó.


“Giang Chức.”


“U”


Dáng vẻ của anh nu xìu.


Tiết Bảo Di không yên tâm nên gọi Tiết Băng Tuyết đến: “Chú mau xem cậu ấy đi.” Sao mà nhìn anh như đang
trong tình trạng nguy kịch vậy.


Tiết Băng Tuyết đến bắt mạch cho Giang Chức.


“Mạch đập rất hỗn loạn, cơ thể suy nhược nghiêm trọng.” Tiết Băng Tuyết hỏi anh: “Mấy ngày này cậu đã làm gì
vậy?” Giang Chức chống người ngồi dậy: “Không có gì đâu.” Giọng điệu của anh rất bình thường, giống như đang
thuật lại một chuyện anh xem như là đương nhiên: “Chỉ là thích một người, thích đến nỗi bệnh luôn.”


Hai chú cháu nhà họ Tiết: “…”


Bọn họ đều biết Giang Chức đã động lòng trước một người phụ nữ, nhưng mà không ngờ anh lại chết mê chết mệt
như vậy.


Tiết Bảo Di vẫn khó mà tin được: “Cậu bị bẻ thẳng thật rồi sao?”


“Cậu thích cô ấy đến như vậy sao?” Giang Chức chần chừ một giây rồi cũng thừa nhận: “… Ừ.”


Chậc.


Thật luôn kìa!


Thật ra mà nói thì Tiết Bảo Di cảm thấy hơi ghen tỵ, nói thế nào thì đảm anh em bọn họ cũng đã nâng niu cưng
chiều người đẹp Giang Chức trong lòng bàn tay bao nhiêu năm rồi, vậy mà chỉ mới vài ngày thôi thì đã bị heo nhà
người ta ủn đi mất. Anh ta cảm thấy vô cùng bùi ngùi xúc động.


Nhưng mà khó khăn lắm cái cây vạn tuế Giang Chức này mới nở hoa, anh ta là anh em thân thiết của Giang Chức,
sao có thể cắt đứt duyên phận của anh được, phải ủng hộ anh: “Đừng sợ, có phải chuyện gì lớn đầu, chẳng phải chỉ
là thích một cô gái thôi sao.” Chắc chắn phải giúp đỡ anh bày mưu tính kế: “Cậu ấm Chức, đừng suy nghĩ lung
tung, thích thì cứ theo đuổi, không biết thì để ông đầy dạy cậu.”


Nói thế nào thì cậu Hai nhà họ Tiết này cũng là người đào hoa.


Tiết Bảo Di càng nói càng hăng hái: “Có cần tôi truyền dạy cho cậu…”


Giang Chức đứng dậy bỏ đi.


“Cậu đi đâu vậy?”


Anh đến một tiệm làm tóc tên là Tiên Nữ Hạ Phàm ở địa chỉ số bốn mươi ba đường Xương Đô.


“Anh là…” Chủ tiệm kiêm người tạo mẫu tóc hàng đầu Trình Tân cảm thấy không thể tin nổi: “Đạo diễn Giang ư?”


Giang Chức không xuất hiện nhiều trước công chúng nhưng khuôn mặt của anh khiến người ta nhìn qua là khó
quên. Trình Tân nghi ngờ mình bị hoa mắt rồi, sao một vị Phật lớn lại đến cái miếu rách nát này của anh ta vậy.


“Suyt.” A Vãn ra hiệu bằng ánh mắt bảo anh ta khiêm tốn.


Thật sự đúng rồi sao!


Trình Tân vừa mừng vừa lo, vội vàng chào đón anh: “Đạo diễn Giang, anh đến để… làm tóc hả?”


Anh lơ đãng, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm vào tấm áp phích trước cửa.


Trình Tân không hiểu tại sao Giang Chức lại hạ mình đến đây làm tóc nên anh ta suy nghĩ rồi hỏi: “Vậy Đạo diễn
Giang muốn làm kiểu tóc như thế nào vậy?”


Giang Chức thu lại ánh mắt của mình: “Cùng kiểu tóc với Chu Từ Phưởng.”


Trình Tân ngơ ra: “Hả?”


“Tấm áp phích ở trước cửa.” Giang Chức chỉ vào: “Nhuộm cho tôi màu giống cô ấy.”


Dường như tâm trạng của đạo diễn không tồi, mặc dù sắc mặt ốm yếu xanh xao, dưới mắt có quầng thâm, nhưng
mặt mày đầy sức sống, môi đỏ da trắng mắt đẹp, ngoại hình đẹp thật. Trình Tân không nhịn được mà thưởng thức
nhan sắc này: “Anh muốn nhuộm màu xanh lam khói sao?”


Ánh mắt của Giang Chức nhìn liếc qua chiếc ghế.


A Vãn nhanh chóng lót thêm vài chiếc khăn tay sạch lên trên.


Giang Chức ngồi xuống rồi trả lời: “Ừ.”


Màu xanh lam khói là màu được ưa chuộng nhất của tiệm trong thời gian gần đây, nhưng đa số người đến nhuộm
màu này là những thanh niên trẻ tuổi, Trình Tân cảm thấy không hợp với thân phận của Giang Chức lắm nên anh
ta đưa ra đề nghị khách quan: “Đạo diễn Giang, hay là anh xem thêm màu khác đi, sợ rằng màu này…”


Sắc mặt của Giang Chức không đổi, ngắt lời anh ta: “Tôi đang vội, nhuộm nhanh đi.”


Một đạo diễn lớn mà lại nhuộm màu xanh lam khói mà đàn ông cặn bã yêu thích nhất, cái này hơi…


Bốn tiếng đồng hồ sau.


Trình Tân bị tác phẩm của mình làm cho ngạc nhiên: “Amazing!”


Mẹ ơi, đẹp quá đi mất!


Hãy nhuộm màu này đi!


Hãy nhuộm màu này đi!


Giang Chức nhắm mắt nghỉ ngơi suốt cả quá trình, lúc này anh mới mở mắt ra, anh không tỉnh táo lắm, mắt hơi lim
dim lười biếng hỏi một câu bằng giọng nói khàn đặc: “Đẹp không?”


Trình Tân gật đầu mạnh.


Nói thật thì sau khi Chu Từ Phưởng nhuộm thì anh ta lại có hiểu biết khác về màu xanh lam khói.


Có không ít nam giới đến tiệm nhuộm màu xanh lam khói, mặc dù nhuộm xong nhìn rất đẹp, nhưng luôn có cảm
giác hư hỏng. Không giống như Giang Chức, vẻ bề ngoài rất đẹp, màu xanh lam dạ quang hơi tối làm nổi bật đôi
mắt hút người ấy, vừa khiêu gợi vừa lạnh lùng, rất có phong thái của cậu chủ nhà giàu, đẹp đến mê hoặc lòng
người nhưng lại không hề thô tục.


Vào giờ này thì trong tiệm không có ai.


Vì vậy Trình Tân nịnh nọt không chút kiêng dè: “Đạo diễn Giang, anh mà ra ngoài thì chắc chắn sẽ là người đẹp trai
nhất vùng này.” A Vãn xem trọng vinh nhục cũng rất tự hào, lập tức tiếp lời: “Tất nhiên rồi, nhìn khắp thủ đô này
thì khuôn mặt của ông chủ chúng tôi là vô địch.”


Mặc dù tính tình không tốt nhưng mà có khuôn mặt chống đỡ.


“Nếu đã đẹp.” Giang Chức đứng lên đi đến trước gương, vén phần tóc trước trận và nói: “Vậy thì có thể làm người mẫu cho tiệm của anh không?”


Trong đôi mắt hoa đào long lanh ánh lên màu xanh lam khói nhạt, mỗi khi anh ngước mắt lên nhìn người khác đều mê hoặc khiến lòng người ta hoảng loạn.


Trình Tân sững sờ: “Hả?” “Cho tôi tấm áp phích trước cửa, giá cả bao nhiêu tùy anh.” Giang Chức nói: “Anh cũng có thể dán hình của tôi lên làm người mẫu.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom