• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (4 Viewers)

  • Chương 271-275

Chương 271:



Lê Nghiên Nghiên nhìn Lê Hương đứng phía trước, sắc mặt tái nhợt nhanh ‘ chồng lộ ra mây phần đau khổ phiền muộn: “Lê Hương, đây đều là lỗi của chị, hiện tại chị xin lỗi em, lần này em có thê tha thứ cho chị không, có chuyện gì thì nhắm về chị, đừng giận cả chém thớt lên gia đình bạn bè chị, càng đừng nên tồn thương bọn họ được không?”



Lê Hương thật sự không ngờ Lê Nghiên Nghiên lần đầu tiên xuất hiện a tái nhọt đên đáng thương như thế này: “Lê Nghiên Nghiên, vậy bây giờ cô đang chơi trò khô nhục kế, giả làm nạn nhân vô tội sao?”



Lê Nghiên Nghiên bước lên phía trước hai bước, lông mi chớp chớp, nước mắt rơi xuống: “Lê Hương, chị thật sự… thật sự không biết mình đã làm gì sai, em có thể nói cho chị biết chị đã làm sai cái gì không?”



“Tôi và Mạc tổng là người quen cũ, mọi người đều biết Mạc tổng từng vung 120 triệu giúp Lê thị vượt qua.



cửa ải khó khăn, anh ấy tuần tú nhiều tiền quyên rũ, chị thừa nhận chị đã ái mộ anh ây sấu đậm, nhưng tụi chị tuân thủ nghiêm ngặt lễ quân tử, từ nhỏ chị chịu sự giáo dục của Thục Viện cũng đủ đề chị biết dè dặt và tự ái, ngay cả tay tụi chị cũng chưa từng chạm qua, nên chị cũng không thấy thích một người cũng trở thành một loại tội lỗi.”



“Bây giò cả mạng xã hội cười nhạo chị đa tình, mây người trên mạng đó cũng biết trước đó chị không biêt em gả thay cho Mạc tổng, trở thành Mạc phu nhân, nhưng… nhưng chị nào hay biết gì, em cũng biết điều đó mà.”



“Lê Hương, sao trước đó em không nói cho chị biết em là Mạc phu nhân, đề chị từ bỏ đi ý niệm, bồ tổ chức tiệc sinh nhật cho chúng. ta, cái đêm hoa đăng đốt sáng cả Hải Thành ây huyện náo ai cũng biết, em để mặc chị tràn ngập hy vọng, vô tình đứng trong góc cười nhạo chị là đứa ngồc sỉ tình, sau đó… sau đó em mới đâm chị một nhát trí mạng, khắp thành phó chỉ trỏ bàn tán chị, làm chị rơi vào tình cảnh lúng ĐH chật vật, em… hận chị đên vậy sao?”



Lê Nghiên Nghiên vừa khóc vừa than thỏ, nghẹn ngào máy lần, khuôn mặt nhòe đi vì nước mắt, đôi vai run rây, vẻ ngoài tội nghiệp này ngay lập tức chiếm được mọi thiện cảm.



Quần chúng đang ăn dưa cũng xì xào bàn tán, “Thật ra thì Nghiên Nghiên cũng rất – đáng thương.”



“Đúng vậy, ai mà không yêu Mạc tổng chứ, Lê Hương biết rằng Nghiên Nghiên thích Mạc tổng nhưng không nói ra sự thật. Thay vào đó, lại trong tiệc sinh nhật của mình bày ra một vở kịch, bây giờ nghĩ lại thủ đoạn này…



thật đúng là độc ác!



Song Song suýt chết vì tức giận, trước đây cô thật sự đánh gìá thấp Lê Nghiên ‘ Nghiện, sao cô không biết kỹ năng diễn xuất của cô ta tốt như vậy, thê này thì giành được cả giải ảnh hậu, Oscar luôn đó.



Song Song muốn bước tới, nhưng Lê Hương đã giữ cô lại.



Lê Hương lúc này mới nhìn Lê Nghiên Nghiên, rất tốt, Lê Nghiên, Nghiên đã nắm bắt sơ hở trong kê hoi của cô, tiễn hành phản công quyết liệt, đây mới chính là Lê Nghiên Nghiên trong trí nhớ của cô, rốt cuộc cô ta cũng thi triển tài nghệ của mình ra rồi.



Cánh lưng thon thả xinh đẹp Lê Hương thẳng tắp, đôi mắt trong veo toát ra ánh sáng mát lạnh sáng ngời, đúng là càng ngày càng thú vị rồi nhỉ.



Đôi mắt đẫm lệ của Lê Nghiên Nghiên toát lên vẻ tính toán mưu mô xảo quyệt, Lê Hương nghĩ răng mọi chuyện đã kết thúc rồi sao, không, đây mới chính là bắt đầu!



“Lê Hương, chị biết em hận chị, em hận bố đã gửi em đến nông thôn, làm em chỉ học đến cấp ba, nhưng chị đã trở thành người Hoa Hạ đầu tiên đi du học Thánh Lê viện nước F, đúng vậy, đều do chị sai, giờ chị quỳ xuông xin em.”



“Phịch” một tiếng, Lê Nghiên Nghiên thực sự quỳ xuông.



Lê Nghiên Nghiên quỳ xuống thật ngay trong viện nghiên cứu, khóc lóc kể lễ cầu xin Lê Hương, trong mắt cô-ta hiện lên vẻ sợ hãi cùng hoảng hốt, giống như thực sự bị fan của Lê Hương dọa sợ.



Song Song thấp giọng hỏi Lê Hương: “Lê Hương, fan của cô thật sự cuồng nhiệt đến vậy sao?”



Lượng fan hâm mộ của Lê Hương tăng chóng mặt, lên tới hơn 30 triệu.



Giờ đây, Lê Nghiên Nghiên bát ngờ bộc Bạch cô ta bị fan hâm mộ gièm pha chửi rủa đe dọa.



Đây cũng là lần đầu tiên Lê Hương nghe đến chuyện như vậy, cô bước tới, tiền đến bên cạnh Lê Nghiêu: “Cô nói những người đó là fan của tôi, cô làm thể nào để chứng minh?”
Chương 272:



Lê Nghiên Nghiên lần này rất thông minh, cô ta không hề muộn rơi vào hồ của Lê Hương thêm lần nào, bởi vì chuyện này do cô ta bịa ra một cách ngẫu nhiên nên Lê Hương rất dễ dàng bắt được sai sót.



Lê Nghiên Nghiên vừa khóc vừa lấy điện thoại di động ra tự nói: “Nhìn đi Lê Hương, chị có chụp ảnh, tin nhắn riêng Weibo của chị đã nỗ tung, fan của em dùng đủ thứ ngôn từ ác ý đề chửi bới chị, nói chị quyên rũ Mạc tổng , là con điềm, thuận tiện còn chửi cả gia đình chị, mây ngày nay chị cũng nhận được rất nhiều chuyền phát nhanh trong đó có đồ chơi tình dục khó coi, có axit hủy dung, còn có mực đỏ đáng sợ, còn có một sô bức thư khủng khiếp, fan hâm mộ của em nói răng người mà bọn họ thuê đã đến rồi, bảo chị cần thận chút, bọn họ muốn để những người đó cưỡng hiếp chị trước rồi giệt chị, chị thực sự sợ lắm…”



Lê Hương liếc điện thoại của Lê Nghiên Nghiên, cô ta đã chụp rất nhiêu ảnh, những bức ảnh đó rất giống thật, người nhìn đều rợn cả người.



Lúc này mọi người rối rít nghị luận.



“Sao fan của Lê Hương lại đáng sợ như vậy?”



“Bây giò Lê Hương đã là người nôi tiêng, mọi người gửi meme “cầu ban phước” cho cô ây tại bữa tiệc sinh nhật, Lê Hương đã xé xác Lê Nghiên Nghiên như vậy, tất nhiên là fan của cô ấy theo chủ chửi mắng đe dọa Lê Nghiên Nghiên đủ thứ rôi.



“Thực ra, Nghiên Nghiên cũng không làm gì cả, lân này Lê Hương thực sự’ hơi quá: đáng, không nên ác như vậy chứ, cái này là ép Nghiên Nghiên phải chết!”



Lê Hương nhệch đôi môi đỏ lên, cười lạnh: “Lê Nghiên Nghiên, tôi thông cảm cho cảnh ngộ của cô, nhưng quỳ dưới ¡ người tôi cũng VÔ dụng. Bây giò cô hãn là nên lập tức báo cảnh sát đề cảnh sát xử lý!”



Lê Nghiên Nghiên sửng sốt trong giây lát, cô không ngờ Lê Hương lại nói báo cảnh sát mui vậy, gọi cảnh sát thì không thể được, đến lúc đó cô ta sẽ sập cái bẫy chính mình tạo ra mắt.



Lê Hương nhìn sơ hở trên mặt cô ta, chân mày lá liễu thanh tú khẽ nhướng, cô chậm rãi lấy điện thoại di động ra, bắm dãy số 110 trước mặt Lê Nghiên Nghiên: “Lê Nghiên Nghiên, nêu cô không muôn gọi cảnh sát, thì tôi sẽ gọi cảnh sát cho cô ngay, cô chờ chút. “



Lê Nghiên Nghiên lạnh hết cả người, cô ta chạy nhanh lên ôm lấy chân Lê Hương: “Lê Hương, đừng gọi cảnh sát, bọn họ sẽ tìm được chị, và họ sẽ làm tốn thương gia đình và bạn bè của chị… A, chị rất sợ!” : Lê Nghiên Nghiên hét lên, nhắm mắt và ngất đi.



Lúc này, Triệu Lập Anh chạy nhanh tới, anh ta tức giận nhìn Lê Hương: “Lê Hương, cô đủ rồi đấy, cô hại Nghiên, Nghiên còn chưa đủ thảm sao, cô ây chỉ là cô gái yêu đuối mà cô lại dọa cô ây sợ đến xỉu, trước giờ tôi chưa từng thấy người nào ác độc như côi”



Triệu Lập Anh bế Lê Nghiên Nghiên đã ngất xỉu khẩn cấp đưa đến bệnh viện.



Mọi người nhìn về Lê Hương, trong ánh mắt có chút kỳ quái.



“Lê Hương này thật độc ác, cô ta đã dọa Nghiên Nghiên sợ đến ngất xỉu rồi, nêu ¡ tiệp tục như vậy, tôi đoán tỉnh thần của Nghiên Nghiên sẽ có vấn đề.”



“Chúng ta hãy tránh xa Lê Hương một chút, chúng ta không. chọc nổi, nhưng chúng ta có thê trồn.”



Mọi người nhanh chóng rời đi.



Song Song tức giận giậm chân tại chỗ: “Lê Hương, cái trò khổ nhục kế của Lê Nghiên Nghiên chơi đẹp thật đó, bây giờ cô ta quay lại căn cô một cái, hoàn mỹ xoay mình rôi.”



Lê Hương đứng. ở nơi đó nhìn theo hướng biến mắt của Lê Nghiên Nghiên: “Song Song, đừng lo lãng, tiệp theo xem Lê Nghiên Nghiên sẽ còn trò gì nữa, để cô ta nhảy múa một hồi đi.”



Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Lê Hương, Song Song mới yên tâm.



Hai người bước vào dược phòng, Lê Hương chỉ vào chậu hoa trong góc hỏi: “Song Song, thứ trong chậu hoa này có phải mây liều thuốc hiếm mà cô trồng không?”



Song Song gật đầu, cô ngượng ngùng nói: “Thực ra gia đình tôi cũng là một y dược thế gia, nhưng tôi không. thích học y từ khi còn nhỏ nên ông nội tôi rất thất vọng về tôi, tôi không có tài cán gì, chỉ thích chút cỏ cây các kiểu, rồi sưu tầm các loại thảo mộc quý hiếm hoặc thậm chí đã tuyệt chủng thôi.” : Lê Hương trợn to hai mắt, luyện chế ra dược liệu quý hiếm mà nói không có tài cán gì ư?
Chương 273:



“Song Song, cô giỏi thật đó, tôi giúp cô chuyền những chậu hoa này ra ngoài phơi nắng nhé?”



“Được chứ, cảm ơn Lê Hương.”



Lê Hương dời một chậu hoa ra bên ngoài, cô không nhìn đường đi, đang đi thì cái đầu nhỏ của cô bông va vào một bức tường thịt.



Đau.



Lê Hương đưa bàn day nhỏ bé xoa xoa trán đau đớn rồi ngẳng đầu lên, một khuôn mặt tuần tú phỏng đại trong tàm mắt cô, cô đụng phải Mạc Tử Tiễn vừa mới bước vào.
1643421283544.png



Song Song nhìn dáng vẻ đẹp trai lạnh lùng của Mạc Tử Tiên, anh câm một cuồn sách y học, ngón tay mảnh khảnh trắng nõn, đẹp nhử tác phẩm nghệ thuật.



“Thế nào Lê Hương? Có phải anh ấy rất đẹp trai không? Ti bộ vẻ Enh lùng cao ngạo của đám công tử danh môn ây có anh ày cũng có, anh ây chính là cỏ thơm của viện nghiên cứu chúng ta!” Song Song nhỏ giọng phán khích nói.



Lê Hương xoa xoa trán: “Song Song, cô thích anh ấy sao?”



“Ai cũng yêu cái đẹp mà, tôi không thích, cũng không dám. thích anh .ây, anh ấy rất lạnh lùng, hồi đó anh ấy mới đên viện nghiên cứu, mây sư tỷ viện chúng ta như phát cuỗông vây.



quanh anh ây, nhưng đã lâu vậy rôi mà anh ây vận chưa hẹn hò với cô gái nào.” Song Song nói chuyện phiếm.



“Phải không?”



“Ừ, anh ấy coi thường chúng ta, nhưng Lê Hương, tôi nghĩ anh ấy đối xử với cô rất khác!”



Lê Hương run lên: “Có ý gì?”



“Chính là…” Song Song suy nghĩ một chút nên nói thê nào: “Tôi chỉ cảm thầy từ khi cô xuất hiện, anh ấy đối xử với cô rất khác, trước đây hai người từng quen nhau sao?”



Lê Hương vội vàng lắc đầu: “Không quen, Song Song, đừng nói bậy, tôi đã kết hôn rôi, Mạc tiên sinh thích ăn giắm lắm đó!”



Nhắc đến Mạc tiên sinh thích ăn giấm, Song Song bỗng dưng thấy sợ.



Lê Hương vừa dọn châu hoa xong, lúc này “ting” một tiếng, là tin – nhắn Wechat của Diệp Linh gửi: “Lê Hương, mau lên Weibo đi, Lê Nghiên Nghiên tẩy trắng kinh hồn lắm kìa.”



Lê Hương mở Weibo, Hoắc Tuyền đã đăng một bài khác, trực tiếp đính kèm lình. ảnh của Lê Nghiên Nghiên trên giường bệnh.



Lê Nghiên Nghiên nằm trên giường mặc áo bệnh viện, trên tay còn căm bình nước biển, cô ta vận còn hôn mê, cả người toát lên vẻ yêu ớt bệnh tật, trông rât đáng thương.



Lại lên top search Weibo, drama giữa Lê Hương và Lê Nghiên Nghiên cứ như là phim truyền hình nhiêu tập vậy, thu hút toàn bộ cư dân mạng đên hóng chuyện.



Một fan của Lê Nghiên Nghiên nói: “Nghiên Nghiên đã bị cư dân mạng dọa sợ chêt khiếp rồi, chỉ có thể yêu ớt nói một câu, Nghiên Nghiên chăm sóc tốt cho bản thân nhé, chúng em vân luôn ở cạnh chị!”

Chương 274:

“Tôi không phải fan của Lê Nghiên Nghiên, thực sự không biết Lê Nghiên Nghiên sao lại bị chế nhạo thảm như vậy, , chúng tôi không biết Lê Hương là Mạc phu nhân, mà vị Mạc phu nhân này đã lợi dụng việc này đầy Lê Nghiên Nghiên lên đầu ào ngọn gió, thủ đoạn cung đầu thế này CÓ. thể nói ở cấp. vương giả luôn rồi, tôi ở rước mặt cô ta chặc chắn không sống nồi quá hai tập.”

“Fans Lê Hương tuyệt đối không biết sai đâu, cô ta từ nông thôn trở lại, lần đầu tiên đánh bại Lê gia, bây giờ chạy thẳng đến Nghiên Nghiên, dùng những phương thức hung ác, không phục cũng không được.”

Tin tức tiếp tục nỗ tung trên Weibo, một số người đã tung ra những bức ảnh chụp Lê Nghiên Nghiên quỳ gồi ngay trước mặt mọi người tại viện nghiên cứu, cũng như những bức ảnh đe dọa chửi rủa uy hiếp kia từ khóa “fan hâm mộ Lê Hương” đã trở thành hot search.

“OMG, Lê Hương lại ép Lê Nghiên Nghiên quỳ xuông ngay trước mặt mọi người!”

“Vị Mạc phu nhân này ghê gớm thật đó, có dám đắc tội với cô ta không, đề bạn nêm thử cảm giác người thân bị công kích, bị uy hiếp đe dọa!”

“Sao fan của Lê Hương lại ác độc như vậy, lại còn dọa Lê Nghiên I0, tôi tức đến run người luôn rôi!

“Xin Lê Hương nương tay cho, cô đã là Mạc phu nhân cao cao tại thượng, làm ơn bỏ qua cho kẻ hèn đáng thương Nghiên Nghiên bọn tôi!”

Fan hâm mộ của Lê Nghiên Nghiên đã bình luận ngay ngắn dưới những hotsearch, thậm chí họ còn đổi ảnh đại diện thành hình meme quỳ xuông van xin lòng thương xót, kèm theo dòng chữ câu xin Mạc phu nhân hãy bỏ qual Trong chốc lát, từ “Mạc phu nhân” đã tràn đây ác ý và mỉa mai.

Lê Hương không bất ngờ, hôm nay Ï lúc Lê Nghiên Nghiên quỳ xuống cô liền biết cô ta giỏ trò khô nhục kê, bây giò cô ta đang ở cảnh đầu Sóng ngọn gió, rất dễ dàng căn trả lại, mà một Lê Nghiên Nghiên yếu đuôi lại có thể dễ dàng chiếm được đồng cảm.

Giờ đây, toàn bộ dư luận đã nghiêng hẳn về Trột phía Lê Nghiên Nghiên.

“Ting” một tiếng, Diệp Linh gửi tin nhăn Wechat: “Bọn họ ghen tị với cậu thôi, trần trụi ghen tị, vậy nên đừng buôn nhé.”

Lê Hương rep lại Linh Linh: “Đừng nghĩ nhiều, bọn họ không thê ảnh hưởng đến tớ đâu.”

Diệp Linh đáp lại: “Ừ, tiếp theo cậu định làm gì? Lê Nghiên Nghiên tây – trắng cũng giỏi lãm, thực ra đây là công lao cô ta tích góp qua nhiêu năm, cô ta rất nâng niu danh dự của mình, mây năm qua. đều là nữ thiên tài y học bậc nhất của danh viện mà, có tài hoa, lại an tĩnh không làm điều gian ác, rất dễ dàng chiêm được lòng thương hại và đông cảm của công chúng thôi.”

Lê Hương tán thành, so với Lê Nghiên Nghiên cô có thê nói là không có chút cơ sở nào, bởi vì những năm này cô ở nông thôn, mới vệ Hải Thành đã bị ép chiến đấu, bây giờ nhắm vào hào quang Mạc phu nhân lại là cây to gió lớn, dễ thịnh nhưng cũng dễ suy.

Lê Hương đáp: “Đừng lo, Lê Nghiên Nghiên nhất định còn có hậu chiêu, chúng ta hãy xem cô ta chăm chỉ biêu diễn trước đã.”

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Diệp Linh, một chuỗi chuông điện thoại di động du dương vang lên, là cuộc gọi đên.

Là cuộc gọi từ Mạc Tuân.

Trận máu tanh trên Weibo ở chỗ anh chắc là biết đầu tiên.

Lê Hương ấn nút nhận, ngọt ngào nói: “Alo, Mạc tiên sinh, anh tìm em có chuyện gì không?”

Giọng nói trầm thấp từ tính của Mạc Tuân truyền từ đầu dây bên kia: “Cần anh giúp không?”

Chỉ câu từ đơn giản thôi, như phong cách thường lệ luôn mạnh mẽ bá đạo của anh.

Lê Hương chớp hàng mi cánh bướm, giả bộ tức giận: “Mạc tiên sinh, anh nhìn xem đã anh gây ra bao nhiêu phiền phức cho em này, bọn họ đều ghen tị với em, công kích em.

Anh đừng làm gì cả, cứ ngây Jẽ ngoan ngoãn đi, đừng ra ngoài là được, câm anh trêu hoa ghẹo bướm rƯỚC thêm địch cho em nữa đó, vê phần những điêu dân nhung nhớ anh kia, em sẽ giúp anh tiêu diệt từng tên!”
Chương 275:



Mạc Tuân thấp giọng, tràn ra mấy phần cưng chiêu: “Mạc phu nhân lợi hại quá, trên giường hay dưới giường đều lợi hại như nhau.”



Vành tai trắng như tuyết của Lê Hương nhanh chóng trở nên ửng hông, nghĩ đến chuyện. xảy ra tối hôm đó, cô hận không thể rửa sạch tay mình thêm máy lần.



Lê Hương lập tức cắt ngang đề tài: “Mạc tiên sinh, không cho phép anh đã chiếm được tiện nghỉ còn khoe khoang nữal”



“Vậy trước tiên cứ thê, nêu em cân thì gọi cho anh, anh sẽ thỏa mãn bọn họ chút, để bọn họ quỳ xuống cầu xin em tha thứ.”



Trái tìm của Lê Hương ngọt ngào như phết một dớp mật, cô đột nhiên phát hiện ra răng mình đã gả cho một người đàn ông rât lợi hại!



Lê Nghiên Nghiên năm viện ba ngày, ba ngày nay dư luận vẫn rât nồi, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng chút nào đên Lê Hương, cô đang trong viện nghiên cứu tỉnh luyện độc tô hoa Mạn Đà La, chuẩn bị thử độc để luyện chế thuốc.



Ngày hôm đó Weibo của Lê Nghiên Nghiên cập nhật trạng thái mới, việt răng: “Sau cơn mưa trời lại sáng, hôm nay thật vui, giáo sư Tiền bay đến Hải Thành rồi.”



Lê Nghiên Nghiên còn kèm thêm tấm ảnh, là hình cô ta đến sân bay đón, ở trong phòng khách, cô ta và giáo sư Tiên vui vẻ giơ tay chữ V chụp ảnh.



Số lượt thích trên bài post Weibo này đạt một triệu like trong vài phút, top comments đều như thê này, “Nữ thiên tài y học Lê Nghiên Nghiên đã trở lại!”



“Nghiên Nghiên, chúng ta đừng yêu nữa, tập trung cho sự nghiệp của chúng ta đi!”



“Tôi phổ cập một chút cho, Nghiên Nghiên nhà tôi 12 tuổi đã kinh động toàn giới y học, các đài truyền hình lón đêu tranh nhau phỏng vân cô ây, sau đó cô ây nhảy cập liên tục, trở thành cô gái Hoa Hạ đầu tiên đi du học Thánh Lê viện nước F, Thánh Lê viện là trường cũ Nghiên Nghiên nhà ta đấy, giáo sư Tiên là cô của Nghiên Nghiên.”



“Đột nhiên tôi có thể hiểu được nỗi hận của Lê Hương, một cô gái quê mùa với trình độ học vấn trung học thực sự là một trời một vực với mộ nữ khoa y thiên tài xinh đẹp.”



“Đừng nói, người ta là Mạc phu nhân đó, Tiêu Nghiên Nghiên nhà ta không đắc tội nồi đâu!”



Lúc này “ting” một tiếng, Wechat của Diệp Linh đền: “Hóa ra là một vòng lớn, Lê Nghiên Nghiên lại diễn vai nữ thiên tài y học quan trọng à, Thánh Lê viện lại là thiên đường giới y học, nghe nói giáo sư Tiền đức cao vọng trọng lắm, lần này chắc là làm chỗ _- dựa cho Lê Nghiên Nghiên rồi, Lê Hương, cậu có quen với giáo sư Tiền không?”



Ý cười đong đầy trong đôi mắt sáng ngời của Lê Hương, mây ngày này Lê Nghiên Nghiên tận lực diễn, hóa ra là muôn dùng vai nữ thiên tài y học ép với cô à?



Nữ thiên tài y học…



Lê Hương đọc máy chữ này mấy lần, đột nhiên nở nụ cười, cô trả lời Diệp Linh “Không quen ai hét.”



Diệp Linh “Aizz, Lê Hương, cậu thảm thật đó.”



Lê Hương: “Nhưng mà, hiệu trưởng của Thánh Lê viện và tớ là người quen cũ.”



Diệp Linh: “…”



“Lê Hương, cậu có thể nói hết luôn một lần không, tớ bị cậu dọa đến phát bệnh tim rồi này, cậu mà lại là người _ quen cũ với hiệu trưởng Thánh Lê viện hả?”



Lê Hương “Hiệu trưởng từng đích thân mời tớ đến du học Jhánh Lê viện, nhưng tớ đã từ chối.”



cu, Linh: “What?”



Lê Hương: “Chủ yếu là lúc đó tớ còn nhỏ quá, mới 15 tuổi, không muốn học xa nhà quá ấy mà..
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom