Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-353
Chương 356: Loạn
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Muốn mở Quỷ Môn phải đợi tới buổi tối mới được.
Ban ngày, dương khí quá mạnh, mở Quỷ Môn ra lúc đó chẳng khác gì ném thẳng một cây đuốc đang cháy vào phòng kín, hơn nữa còn là loại đuốc không thể dập tắt... Nếu Thành Hoàng định làm như vậy thật, tạm thời không cần xét đến chuyện ban ngày ông ta có mở được Quỷ Môn ra không. Ngộ nhỡ ngáp phải ruồi mở ra được thật, ít nhất cũng sẽ có một nửa đám ma quỷ ở âm phủ bị ông ta thiêu chết.
Vậy nên dù vội thế nào, đám người Phong Tiểu Tiểu cũng phải đợi mấy tiếng nữa. Phong Tiểu Tiểu nhớ đến dự định thay đổi quy hoạch cả âm phủ mà Tiết quỷ vương đã nhắc đến. Cô rảnh rỗi đến mức sắp mọc nấm nên tiện tìm luôn sơ đồ bố cục các thành phố lớn từ cổ đại đến hiện đại, từ trong nước đến nước ngoài, viết vẽ gạch xóa, tính toán xem lúc đập đá thì nhân tiện sửa tường thành vòng ngoài của âm phủ thành thế nào.
Phong cách Hy Lạp cổ đại? Phong cách Ai Cập cổ đại? Hay là Babylon thời cổ... Không được! Mặc dù những ý tưởng này đều rất hấp dẫn, nhưng cách nghĩ này tuyệt đối không ổn. Phải yêu quý vẻ đẹp cổ điển của Trung Hoa, không thể sính ngoại như thế được!
Phong Tiểu Tiểu vo tròn cả đám sơ đồ phác thảo vừa mới vẽ xong lại, sau đó cô lấy tờ khác ra, tiếp tục hăng hái phát huy.
Dương Nghiên liếc qua nhìn, suýt nữa phun nước. Anh tiện tay chỉ vào một vùng sông núi trên bức phác thảo đang vẻ dở một nửa: “Cô thiết kế thế này không hợp lý, vừa không thuận tiện vừa không thực tế. Ví dụ như ở đây... ở đây, còn ở đây nữa... Chẳng may trong thành có chuyện xảy ra như chiến tranh hay cháy nổ gì, mọi người chạy ra kiểu gì.”
“Cũng đúng, hay là để tôi lên mạng tìm bạn bè chuyên nghiệp làm giúp... Ý?” Phong Tiểu Tiểu nói được một nửa mới phát hiện ra chỗ không bình thường: “Anh đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa nhiều loạn đầu rồi à? Âm tào địa phủ thì có chiến tranh cái đầu anh đấy!”
“Cô nói không đúng rồi.” Dương Nghiên vui vẻ hớn hở: “Không phải khi Tần Thủy Hoàng chết còn phải chôn theo tượng binh mã sao, chưa biết chừng ổng định sử dụng bạo lực vũ trang đoạt quyền kiểm soát âm phủ cũng nên... Hơn nữa dù không tính đến chuyện này thì ít nhất cô cũng phải thiết kế sao cho người ta dễ quản lý sinh hoạt chứ. Cô còn không quy hoạch rõ ràng đường nào dùng để đi lại, nếu ma quỷ nào trong thành muốn có một con đường riêng cho người đi bộ hay phố thương mại linh tinh thì sao. Cô thiết kế kiểu này, tìm khắp nơi cũng chẳng thấy chỗ này mở cửa hàng được. Tôi bảo này, tốt xấu gì cô cũng vẽ lấy cái quảng trường chứ!”
Bàn Cổ mất tự nhiên không nói lời nào: “...” Hắn thật chẳng muốn nhìn đến hai tên ngốc kéo thấp chỉ số thông minh của mình này nữa.
Thành Hoàng uyển chuyển chen lời: “Thực ra âm phủ nên sửa chữa quy hoạch thế nào, lão Tiết có thể tự mình lo được...”
Phong Tiểu Tiểu vỗ tay một cái: “Anh nói cũng phải. Vậy tôi vẽ ý tưởng của mình ra đây, lát nữa đưa cho ổng tham khảo rồi tự làm.” Dù sao, về mặt chi tiết, chắc chắn BOSS sẽ tìm nhân viên chuyên nghiệp đến xử lý.
“...” Thật ra tôi muốn nói là, cô đừng có rảnh rỗi tự mua việc vào người nữa... Thành Hoàng chớp mắt mấy cái, lại bị vợ kéo tay áo ra hiệu đừng nói.
Phong Tiểu Tiểu viết viết vẽ vẽ, nghịch phá đến tận tối. Chẳng mấy khi có nhiều người tụ tập, mọi người nấu lẩu ăn, vui chơi giải trí nói chuyện phiếm hai tiếng, còn đánh mấy ván bài... Phong Tiểu Tiểu gan thỏ đế không biết chơi mạt chược, Bàn Cổ lại càng dốt đặc cán mai. Mọi người không còn cách nào, chỉ đành tiếc nuối lùi một bước, bỏ qua nét văn hóa độc đáo của tổ quốc, hẹn kỳ sau tái ngộ... Cả đám ngao ngán đợi mãi mới đến nửa đêm, lúc âm khí mạnh mẽ nhất. Phong Tiểu Tiểu sắp ngáp rách miệng, vợ chồng Thành Hàng lại hăng hái full mana đứng lên: “Có thể mở Quỷ Môn rồi.”
“Hay là để ngày mai mở đi!” Phong Tiểu Tiểu che miệng ngáp lần nữa. Lần này thực là xem xét mọi việc không chu toàn. Hôm nay cô đã phải đi đám phán, tìm người rồi lại thức đêm... Quả thực không còn tinh thần làm gì nữa. Buồn ngủ chết được! Khổ cái thân quá mà!
“...” Thành Hoàng quay đầu hỏi Dương Nghiên: “Mở Quỷ Môn thông thẳng đến đầu sông Hoàng Tuyền hay chỉ đến bên cầu Nại Hà thôi?”
Dương Nghiên xách Phong Tiểu Tiểu đang muốn trượt xuống ghế lên, phất tay: “Đến cầu Nại Hà đi. Hoàng Tuyền có gì hay để xem đâu, ngay cả quỷ cũng không có con nào.”
Thì cũng chỉ là không nhìn thấy con quỷ nào thôi mà.
Thành Hoàng gật đầu. Anh ta vừa dẫn theo những người khác đi đến khu đất bí mật nhưng rộng rãi, đang chuẩn bị mở cửa thì điện thoại di động của Phong Tiểu Tiểu lại rung lên.
“Tôi nghe nói các cô định tới âm phủ?” Athena xổ một tràng bằng tiếng Hy Lạp cổ, hỏi thẳng vào vấn đề.
“Anh Na nắm bắt tin tức nhanh thật đó.” Phong Tiểu Tiểu đen mặt: “Là tên gián điệp nào bán đứng chúng tôi vậy hả?”
“Dù sao chuyện này cũng chẳng phải thông tin cần giấu giếm. Chỉ là người của tôi đi đánh mạt chược trong khu các cô quản lý, hắn trùng hợp nghe được các cô nói chuyện mà thôi...” Athena hỏi: “Có tiện cho tôi đi cùng các cô không?”
Phong Tiểu Tiểu bất cần: “Tiện thì chẳng có gì không tiện cả, nhưng bây giờ chúng tôi sẽ xuất phát ngay. Giờ để lỡ thời gian, đợi đến khi mở được cửa lần nữa có chút khó. Vậy nên anh muốn đi hôm nay hay...”
“Bây giờ tôi đang ở ngay sảnh sòng bạc của các cô.”
“...”
“Tiện nói luôn, trò chơi này của các cô hay thật đó. Có điều, bà thím ngồi trước mặt tôi có vẻ rất mất lịch sự. Từ khi tôi ngồi xuống bàn thắng liên tiếp đến giờ, bà ta đã mỉm cười dùng tiếng Trung sỉ vả tôi suốt bốn tiếng đồng hồ... Ồ, đúng rồi, chắc bà ta tưởng rằng tôi không biết tiếng Trung.”
“...”
Thành Hoàng đen mặt sai người đi ra ngoài đón Athena vào trong. Làm sao để nhận ra anh ta? Đơn giản lắm, tìm người nước ngoài nào mà trông giống con gái, đó chính là anh ta.
Athena đến, chỉnh lại quần áo, hơi cúi người chào Phong Tiểu Tiểu, rất lịch sự dùng tiếng Trung nói: “Tôi rất vinh hạnh được đến âm phủ của quý quốc tham quan! Tối nay phải làm phiền mọi người rồi.”
“Anh không cần khách sáo, giúp đỡ lẫn nhau thôi mà.” Có khách nước ngoài ở đây, Phong Tiểu Tiểu lấy lại tinh thần, chỉnh lại trạng thái.
Sau đó, Thành Hoàng mở Quỷ Môn ra một cách thuận lợi. Cả đám người lần lượt đi vào, chỉ bước một bước đã đi đến thảm hoa bỉ ngạn đỏ sẫm màu máu.
“Phong cảnh chỗ này đẹp hơn so với địa ngục của Hades nhiều.” Athena nhìn xung quanh, xúc động: “Ở chỗ anh ta chỉ có bạch dương đen thẫm và cây dừa không ra quả... Nói thật thì tôi rất muốn đề nghị ông ta nhập thêm thực vật từ địa ngục của các nước khác, cải tạo lại phong cảnh một chút.”
“Bên đó không phải có hoa thủy tiên và cây lựu sao?” Phong Tiểu Tiểu vừa dẫn đường, vừa thuận miệng nói: “Thực ra tôi thấy địa ngục của Hy Lạp cũng khá đẹp, chí ít thì cung điện của Hades rộng hơn chỗ chúng tôi nhiều... Chỗ chúng tôi là cả tòa thành hợp thành một thể, mười điện Diêm La cùng nhau quản lý âm phủ. Bên các anh thì chỉ xây một cung điện duy nhất, rất có phong cách duy ngã độc tôn(1).”
(1) Duy ngã độc tôn (惟我独尊): Chỉ mình là cao quý nhất, không có ai hơn được.
“Từ trước đến nay, phương Đông vẫn luôn là hệ thần có bộ máy thần linh khổng lồ nhất. Âm phủ của các cô cũng không ngoại lệ.” Athena gật đầu tán thành: “Số lượng quỷ sai trong một gian địa phủ của các cô cũng đủ nhét đầy cả đỉnh Olympus của chúng tôi.”
“Bộ máy hành chính quá rườm rà, để anh chê cười rồi.” Phong Tiểu Tiểu đột nhiên thấy bùi ngùi. Bất kể là Thần giới hay trần gian, dân số của Trung Quốc đều gấp mấy lần các nước khác. Chỉ nói riêng đến chức Quyển Liêm Đại Tướng(2) trong Tây Du Ký cũng đủ chọc cười người ta rồi... Móa! Chỉ vén rèm cũng cần một đại tướng, còn không phải quá ăn no rửng mỡ sao?
(2) Quyển Liêm Đại Tướng (卷帘大将): Là chức trông coi việc vén rèm cho Ngọc Đế, Sa Tăng đã từng đảm nhiệm chức này trước khi bị đày xuống trần gian.
Chỉ cần có rắc rối thì sẽ kéo đến một đàn người dây mơ rễ má với nhau. Phân chia chức vụ thì hỗn loạn vô tổ chức, nào có được như ở nước ngoài. Ở bển, một vị trí chỉ có một vị thần duy nhất.
Không nói đâu xa, chỉ cần nhắc đến chuyện kết nhân duyên bọn họ đang giải quyết. Phương Đông có Nguyệt Lão, có Hòa Hợp nhị tiên(3), có Trụ Vương được phong là Thiên Hỷ Tinh... Ngay cả Nữ Oa cũng từng kiêm chức này thời thượng cổ. Mặc dù phân chia rõ ràng ra thì mỗi vị thần đều có phạm vi quản lý khác nhau, ví dụ như Nguyệt Lão chỉ lo nối tình duyên, Hòa Hợp nhị tiên phụ trách quan hệ trong gia đình sau khi kết hôn, Thiên Hỷ Tinh quản lý tình cảm vợ chồng... Nói tóm lại, tình trạng này hình thành là do phân chia ra quá nhiều chức vụ.
(3) Hòa Hợp nhị tiên (和合二仙): còn được gọi là Hòa Hợp nhị thánh, là chỉ hai vị thần Hòa, Hợp trong thần thoại dân gian Trung Quốc, được xem là thần hoan hỉ, tượng trưng cho gia đình hòa thuận, hôn nhân hạnh phúc.
Mọi người đều có quan hệ với nhau, khắp nơi đều muốn đút người của mình vào, thật là bó tay! Nói đùa chứ, vào thời thiên đình mạnh mẽ, ngay cả người sai vặt quét rác cũng phải chia rõ, một người quét lá rụng một người nhặt hoa rơi. Người ít quá thì lại thấy không có khí thế, không đủ sang trọng...
Trọng tâm câu chuyện càng ngày càng bay xa. Suốt một đường đi tới điện Diêm La, Phong Tiểu Tiểu và Athena bắt đầu thảo luận về các vị thần con thần cháu.
Là một đại biểu của thần con phương Đông có mặt ở đó, Dương Nghiên nhắm mắt giả ngu. Mà Athena làm đại diện cho Hy Lạp, anh ta than thở đám người thân phiền toái nhà mình gây nhiều rắc rối lắm. Nhất là khi có rất nhiều cô dì chú bác địa vị cao hơn bạn, sức mạnh thì chỉ có chút xíu nhưng chỉ chực níu chân bạn lại. Điều này quả thực khiến Thần vương - chính là anh ta, buồn lo không thôi. Không cần nói gì khác, chỉ riêng chuyện dây tơ hồng này, anh ta nghi đây là chuyện xấu mà Hades gây ra lắm.
Phong Tiểu Tiểu cười khà khà chuyển chủ đề. Chuyện cô không thích nhất chính là chẳng may bị dính dáng đến mớ bòng bong của nhà người khác. Cô chỉ là người ngoài, tỏ thái độ như thế nào cũng là không nên...
“Nương nương đã tới!” Tiết quỷ vương đang xét duyệt hồ sơ thiện ác của đám ma mới. Ông ta vừa ngẩng đầu nhìn thấy một đám người lũ lượt kéo đến, vội vàng đứng dậy đi ra chào.
Đám ma mới xếp thành hàng chờ làm thủ tục ở một bên tò mò nhìn sang: “Những người kia chết đẹp thật, không cụt đầu cũng không lè lưỡi.”
“Đúng, sắc mặt còn trắng hồng khỏe mạnh, không tám xái đi... Oa, anh kia đẹp trai quá!” Một nữ quỷ mặt mày tím tái, vừa nhìn đã biết là chết do ngạt khí than một cách thẹn thùng: “Nếu sớm biết còn nhiều trai đẹp như vậy, tôi việc gì phải tự tử chứ!”
“Ủa? Hình như vừa nãy Giám đốc âm phủ gọi cô gái kia là nương nương phải không?” Một con quỷ nọ để ý đến chi tiết nhỏ vừa rồi: “Là tiễn con đi hay là gì khác? Tôi nhớ trong truyền thuyết không nhắc đến các vị nương nương có quan hệ gì với âm phủ mà nhỉ?”
Phong Tiểu Tiểu coi đám quỷ hồn đang chụm đầu ghé tai thảo luận bên cạnh thành vô hình, gật đầu với Tiết quỷ vương. Cô chỉ vào Bàn Cổ đang đứng bên cạnh, nói: “Lát nữa A Bàn sẽ phải tìm và khoanh vùng vị trí ban đầu của đá Tam Sinh, nếu tiện thì tôi dịch chuyển đất đá đổi dòng chảy của sông luôn. Ông nhớ sắp xếp khu vực đó, bảo mấy người đến chỉ huy nhé!”
“Đợi chút, để tôi tìm xem có bản đồ âm phủ không đã.” Tiết quỷ vương vừa nghe có chuyện nghiêm chỉnh, cũng phối hợp gật đầu: “Cô đừng động đến đoạn sông ở đầu và cuối thành, chỉ cần sửa dòng đoạn giữa, để sông uốn lượn vòng quanh thành là được... Tôi thấy nên đào hào trước, sau đó mới nối đến sông Vong Xuyên. Làm vậy sẽ tránh gây ảnh hưởng, dẫn đến nước sông tràn ra.”
“Lượng công việc không ít nhỉ?” Phong Tiểu Tiểu hít sâu một hơi: “Ông coi tôi là công nhân xây dựng thật đấy à?”
“Tôi nào dám chứ!” Tiết quỷ vương cũng thấy ngại, nhưng chuyện này thực sự không thể làm qua loa được. Trước khi quy hoạch hoàn tất thì xem nên để sông Vong Xuyên chảy thế nào mà lại đào một cái lỗ to đùng bên sông, chẳng may có lũ lụt nhấn chìm cả Quỷ thành, đến lúc đó anh biết tìm ai để khóc chứ?
Athena tốt bụng mở miệng: “Tôi có thể bảo Hades điều vài Titan từ vực sâu Vô Tận qua đây. Đào hào quanh thành chắc là cũng không mất bao nhiêu thời gian đâu.”
“Cảm ơn anh!” Phong Tiểu Tiểu lập tức gật đầu đồng ý. Có lao động miễn phí, sao lại không cần chứ!
Đám quỷ hồn không hiểu chuyện gì, chỉ cảm thấy hình như những người này rất trâu bò thì phải?
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Ban ngày, dương khí quá mạnh, mở Quỷ Môn ra lúc đó chẳng khác gì ném thẳng một cây đuốc đang cháy vào phòng kín, hơn nữa còn là loại đuốc không thể dập tắt... Nếu Thành Hoàng định làm như vậy thật, tạm thời không cần xét đến chuyện ban ngày ông ta có mở được Quỷ Môn ra không. Ngộ nhỡ ngáp phải ruồi mở ra được thật, ít nhất cũng sẽ có một nửa đám ma quỷ ở âm phủ bị ông ta thiêu chết.
Vậy nên dù vội thế nào, đám người Phong Tiểu Tiểu cũng phải đợi mấy tiếng nữa. Phong Tiểu Tiểu nhớ đến dự định thay đổi quy hoạch cả âm phủ mà Tiết quỷ vương đã nhắc đến. Cô rảnh rỗi đến mức sắp mọc nấm nên tiện tìm luôn sơ đồ bố cục các thành phố lớn từ cổ đại đến hiện đại, từ trong nước đến nước ngoài, viết vẽ gạch xóa, tính toán xem lúc đập đá thì nhân tiện sửa tường thành vòng ngoài của âm phủ thành thế nào.
Phong cách Hy Lạp cổ đại? Phong cách Ai Cập cổ đại? Hay là Babylon thời cổ... Không được! Mặc dù những ý tưởng này đều rất hấp dẫn, nhưng cách nghĩ này tuyệt đối không ổn. Phải yêu quý vẻ đẹp cổ điển của Trung Hoa, không thể sính ngoại như thế được!
Phong Tiểu Tiểu vo tròn cả đám sơ đồ phác thảo vừa mới vẽ xong lại, sau đó cô lấy tờ khác ra, tiếp tục hăng hái phát huy.
Dương Nghiên liếc qua nhìn, suýt nữa phun nước. Anh tiện tay chỉ vào một vùng sông núi trên bức phác thảo đang vẻ dở một nửa: “Cô thiết kế thế này không hợp lý, vừa không thuận tiện vừa không thực tế. Ví dụ như ở đây... ở đây, còn ở đây nữa... Chẳng may trong thành có chuyện xảy ra như chiến tranh hay cháy nổ gì, mọi người chạy ra kiểu gì.”
“Cũng đúng, hay là để tôi lên mạng tìm bạn bè chuyên nghiệp làm giúp... Ý?” Phong Tiểu Tiểu nói được một nửa mới phát hiện ra chỗ không bình thường: “Anh đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa nhiều loạn đầu rồi à? Âm tào địa phủ thì có chiến tranh cái đầu anh đấy!”
“Cô nói không đúng rồi.” Dương Nghiên vui vẻ hớn hở: “Không phải khi Tần Thủy Hoàng chết còn phải chôn theo tượng binh mã sao, chưa biết chừng ổng định sử dụng bạo lực vũ trang đoạt quyền kiểm soát âm phủ cũng nên... Hơn nữa dù không tính đến chuyện này thì ít nhất cô cũng phải thiết kế sao cho người ta dễ quản lý sinh hoạt chứ. Cô còn không quy hoạch rõ ràng đường nào dùng để đi lại, nếu ma quỷ nào trong thành muốn có một con đường riêng cho người đi bộ hay phố thương mại linh tinh thì sao. Cô thiết kế kiểu này, tìm khắp nơi cũng chẳng thấy chỗ này mở cửa hàng được. Tôi bảo này, tốt xấu gì cô cũng vẽ lấy cái quảng trường chứ!”
Bàn Cổ mất tự nhiên không nói lời nào: “...” Hắn thật chẳng muốn nhìn đến hai tên ngốc kéo thấp chỉ số thông minh của mình này nữa.
Thành Hoàng uyển chuyển chen lời: “Thực ra âm phủ nên sửa chữa quy hoạch thế nào, lão Tiết có thể tự mình lo được...”
Phong Tiểu Tiểu vỗ tay một cái: “Anh nói cũng phải. Vậy tôi vẽ ý tưởng của mình ra đây, lát nữa đưa cho ổng tham khảo rồi tự làm.” Dù sao, về mặt chi tiết, chắc chắn BOSS sẽ tìm nhân viên chuyên nghiệp đến xử lý.
“...” Thật ra tôi muốn nói là, cô đừng có rảnh rỗi tự mua việc vào người nữa... Thành Hoàng chớp mắt mấy cái, lại bị vợ kéo tay áo ra hiệu đừng nói.
Phong Tiểu Tiểu viết viết vẽ vẽ, nghịch phá đến tận tối. Chẳng mấy khi có nhiều người tụ tập, mọi người nấu lẩu ăn, vui chơi giải trí nói chuyện phiếm hai tiếng, còn đánh mấy ván bài... Phong Tiểu Tiểu gan thỏ đế không biết chơi mạt chược, Bàn Cổ lại càng dốt đặc cán mai. Mọi người không còn cách nào, chỉ đành tiếc nuối lùi một bước, bỏ qua nét văn hóa độc đáo của tổ quốc, hẹn kỳ sau tái ngộ... Cả đám ngao ngán đợi mãi mới đến nửa đêm, lúc âm khí mạnh mẽ nhất. Phong Tiểu Tiểu sắp ngáp rách miệng, vợ chồng Thành Hàng lại hăng hái full mana đứng lên: “Có thể mở Quỷ Môn rồi.”
“Hay là để ngày mai mở đi!” Phong Tiểu Tiểu che miệng ngáp lần nữa. Lần này thực là xem xét mọi việc không chu toàn. Hôm nay cô đã phải đi đám phán, tìm người rồi lại thức đêm... Quả thực không còn tinh thần làm gì nữa. Buồn ngủ chết được! Khổ cái thân quá mà!
“...” Thành Hoàng quay đầu hỏi Dương Nghiên: “Mở Quỷ Môn thông thẳng đến đầu sông Hoàng Tuyền hay chỉ đến bên cầu Nại Hà thôi?”
Dương Nghiên xách Phong Tiểu Tiểu đang muốn trượt xuống ghế lên, phất tay: “Đến cầu Nại Hà đi. Hoàng Tuyền có gì hay để xem đâu, ngay cả quỷ cũng không có con nào.”
Thì cũng chỉ là không nhìn thấy con quỷ nào thôi mà.
Thành Hoàng gật đầu. Anh ta vừa dẫn theo những người khác đi đến khu đất bí mật nhưng rộng rãi, đang chuẩn bị mở cửa thì điện thoại di động của Phong Tiểu Tiểu lại rung lên.
“Tôi nghe nói các cô định tới âm phủ?” Athena xổ một tràng bằng tiếng Hy Lạp cổ, hỏi thẳng vào vấn đề.
“Anh Na nắm bắt tin tức nhanh thật đó.” Phong Tiểu Tiểu đen mặt: “Là tên gián điệp nào bán đứng chúng tôi vậy hả?”
“Dù sao chuyện này cũng chẳng phải thông tin cần giấu giếm. Chỉ là người của tôi đi đánh mạt chược trong khu các cô quản lý, hắn trùng hợp nghe được các cô nói chuyện mà thôi...” Athena hỏi: “Có tiện cho tôi đi cùng các cô không?”
Phong Tiểu Tiểu bất cần: “Tiện thì chẳng có gì không tiện cả, nhưng bây giờ chúng tôi sẽ xuất phát ngay. Giờ để lỡ thời gian, đợi đến khi mở được cửa lần nữa có chút khó. Vậy nên anh muốn đi hôm nay hay...”
“Bây giờ tôi đang ở ngay sảnh sòng bạc của các cô.”
“...”
“Tiện nói luôn, trò chơi này của các cô hay thật đó. Có điều, bà thím ngồi trước mặt tôi có vẻ rất mất lịch sự. Từ khi tôi ngồi xuống bàn thắng liên tiếp đến giờ, bà ta đã mỉm cười dùng tiếng Trung sỉ vả tôi suốt bốn tiếng đồng hồ... Ồ, đúng rồi, chắc bà ta tưởng rằng tôi không biết tiếng Trung.”
“...”
Thành Hoàng đen mặt sai người đi ra ngoài đón Athena vào trong. Làm sao để nhận ra anh ta? Đơn giản lắm, tìm người nước ngoài nào mà trông giống con gái, đó chính là anh ta.
Athena đến, chỉnh lại quần áo, hơi cúi người chào Phong Tiểu Tiểu, rất lịch sự dùng tiếng Trung nói: “Tôi rất vinh hạnh được đến âm phủ của quý quốc tham quan! Tối nay phải làm phiền mọi người rồi.”
“Anh không cần khách sáo, giúp đỡ lẫn nhau thôi mà.” Có khách nước ngoài ở đây, Phong Tiểu Tiểu lấy lại tinh thần, chỉnh lại trạng thái.
Sau đó, Thành Hoàng mở Quỷ Môn ra một cách thuận lợi. Cả đám người lần lượt đi vào, chỉ bước một bước đã đi đến thảm hoa bỉ ngạn đỏ sẫm màu máu.
“Phong cảnh chỗ này đẹp hơn so với địa ngục của Hades nhiều.” Athena nhìn xung quanh, xúc động: “Ở chỗ anh ta chỉ có bạch dương đen thẫm và cây dừa không ra quả... Nói thật thì tôi rất muốn đề nghị ông ta nhập thêm thực vật từ địa ngục của các nước khác, cải tạo lại phong cảnh một chút.”
“Bên đó không phải có hoa thủy tiên và cây lựu sao?” Phong Tiểu Tiểu vừa dẫn đường, vừa thuận miệng nói: “Thực ra tôi thấy địa ngục của Hy Lạp cũng khá đẹp, chí ít thì cung điện của Hades rộng hơn chỗ chúng tôi nhiều... Chỗ chúng tôi là cả tòa thành hợp thành một thể, mười điện Diêm La cùng nhau quản lý âm phủ. Bên các anh thì chỉ xây một cung điện duy nhất, rất có phong cách duy ngã độc tôn(1).”
(1) Duy ngã độc tôn (惟我独尊): Chỉ mình là cao quý nhất, không có ai hơn được.
“Từ trước đến nay, phương Đông vẫn luôn là hệ thần có bộ máy thần linh khổng lồ nhất. Âm phủ của các cô cũng không ngoại lệ.” Athena gật đầu tán thành: “Số lượng quỷ sai trong một gian địa phủ của các cô cũng đủ nhét đầy cả đỉnh Olympus của chúng tôi.”
“Bộ máy hành chính quá rườm rà, để anh chê cười rồi.” Phong Tiểu Tiểu đột nhiên thấy bùi ngùi. Bất kể là Thần giới hay trần gian, dân số của Trung Quốc đều gấp mấy lần các nước khác. Chỉ nói riêng đến chức Quyển Liêm Đại Tướng(2) trong Tây Du Ký cũng đủ chọc cười người ta rồi... Móa! Chỉ vén rèm cũng cần một đại tướng, còn không phải quá ăn no rửng mỡ sao?
(2) Quyển Liêm Đại Tướng (卷帘大将): Là chức trông coi việc vén rèm cho Ngọc Đế, Sa Tăng đã từng đảm nhiệm chức này trước khi bị đày xuống trần gian.
Chỉ cần có rắc rối thì sẽ kéo đến một đàn người dây mơ rễ má với nhau. Phân chia chức vụ thì hỗn loạn vô tổ chức, nào có được như ở nước ngoài. Ở bển, một vị trí chỉ có một vị thần duy nhất.
Không nói đâu xa, chỉ cần nhắc đến chuyện kết nhân duyên bọn họ đang giải quyết. Phương Đông có Nguyệt Lão, có Hòa Hợp nhị tiên(3), có Trụ Vương được phong là Thiên Hỷ Tinh... Ngay cả Nữ Oa cũng từng kiêm chức này thời thượng cổ. Mặc dù phân chia rõ ràng ra thì mỗi vị thần đều có phạm vi quản lý khác nhau, ví dụ như Nguyệt Lão chỉ lo nối tình duyên, Hòa Hợp nhị tiên phụ trách quan hệ trong gia đình sau khi kết hôn, Thiên Hỷ Tinh quản lý tình cảm vợ chồng... Nói tóm lại, tình trạng này hình thành là do phân chia ra quá nhiều chức vụ.
(3) Hòa Hợp nhị tiên (和合二仙): còn được gọi là Hòa Hợp nhị thánh, là chỉ hai vị thần Hòa, Hợp trong thần thoại dân gian Trung Quốc, được xem là thần hoan hỉ, tượng trưng cho gia đình hòa thuận, hôn nhân hạnh phúc.
Mọi người đều có quan hệ với nhau, khắp nơi đều muốn đút người của mình vào, thật là bó tay! Nói đùa chứ, vào thời thiên đình mạnh mẽ, ngay cả người sai vặt quét rác cũng phải chia rõ, một người quét lá rụng một người nhặt hoa rơi. Người ít quá thì lại thấy không có khí thế, không đủ sang trọng...
Trọng tâm câu chuyện càng ngày càng bay xa. Suốt một đường đi tới điện Diêm La, Phong Tiểu Tiểu và Athena bắt đầu thảo luận về các vị thần con thần cháu.
Là một đại biểu của thần con phương Đông có mặt ở đó, Dương Nghiên nhắm mắt giả ngu. Mà Athena làm đại diện cho Hy Lạp, anh ta than thở đám người thân phiền toái nhà mình gây nhiều rắc rối lắm. Nhất là khi có rất nhiều cô dì chú bác địa vị cao hơn bạn, sức mạnh thì chỉ có chút xíu nhưng chỉ chực níu chân bạn lại. Điều này quả thực khiến Thần vương - chính là anh ta, buồn lo không thôi. Không cần nói gì khác, chỉ riêng chuyện dây tơ hồng này, anh ta nghi đây là chuyện xấu mà Hades gây ra lắm.
Phong Tiểu Tiểu cười khà khà chuyển chủ đề. Chuyện cô không thích nhất chính là chẳng may bị dính dáng đến mớ bòng bong của nhà người khác. Cô chỉ là người ngoài, tỏ thái độ như thế nào cũng là không nên...
“Nương nương đã tới!” Tiết quỷ vương đang xét duyệt hồ sơ thiện ác của đám ma mới. Ông ta vừa ngẩng đầu nhìn thấy một đám người lũ lượt kéo đến, vội vàng đứng dậy đi ra chào.
Đám ma mới xếp thành hàng chờ làm thủ tục ở một bên tò mò nhìn sang: “Những người kia chết đẹp thật, không cụt đầu cũng không lè lưỡi.”
“Đúng, sắc mặt còn trắng hồng khỏe mạnh, không tám xái đi... Oa, anh kia đẹp trai quá!” Một nữ quỷ mặt mày tím tái, vừa nhìn đã biết là chết do ngạt khí than một cách thẹn thùng: “Nếu sớm biết còn nhiều trai đẹp như vậy, tôi việc gì phải tự tử chứ!”
“Ủa? Hình như vừa nãy Giám đốc âm phủ gọi cô gái kia là nương nương phải không?” Một con quỷ nọ để ý đến chi tiết nhỏ vừa rồi: “Là tiễn con đi hay là gì khác? Tôi nhớ trong truyền thuyết không nhắc đến các vị nương nương có quan hệ gì với âm phủ mà nhỉ?”
Phong Tiểu Tiểu coi đám quỷ hồn đang chụm đầu ghé tai thảo luận bên cạnh thành vô hình, gật đầu với Tiết quỷ vương. Cô chỉ vào Bàn Cổ đang đứng bên cạnh, nói: “Lát nữa A Bàn sẽ phải tìm và khoanh vùng vị trí ban đầu của đá Tam Sinh, nếu tiện thì tôi dịch chuyển đất đá đổi dòng chảy của sông luôn. Ông nhớ sắp xếp khu vực đó, bảo mấy người đến chỉ huy nhé!”
“Đợi chút, để tôi tìm xem có bản đồ âm phủ không đã.” Tiết quỷ vương vừa nghe có chuyện nghiêm chỉnh, cũng phối hợp gật đầu: “Cô đừng động đến đoạn sông ở đầu và cuối thành, chỉ cần sửa dòng đoạn giữa, để sông uốn lượn vòng quanh thành là được... Tôi thấy nên đào hào trước, sau đó mới nối đến sông Vong Xuyên. Làm vậy sẽ tránh gây ảnh hưởng, dẫn đến nước sông tràn ra.”
“Lượng công việc không ít nhỉ?” Phong Tiểu Tiểu hít sâu một hơi: “Ông coi tôi là công nhân xây dựng thật đấy à?”
“Tôi nào dám chứ!” Tiết quỷ vương cũng thấy ngại, nhưng chuyện này thực sự không thể làm qua loa được. Trước khi quy hoạch hoàn tất thì xem nên để sông Vong Xuyên chảy thế nào mà lại đào một cái lỗ to đùng bên sông, chẳng may có lũ lụt nhấn chìm cả Quỷ thành, đến lúc đó anh biết tìm ai để khóc chứ?
Athena tốt bụng mở miệng: “Tôi có thể bảo Hades điều vài Titan từ vực sâu Vô Tận qua đây. Đào hào quanh thành chắc là cũng không mất bao nhiêu thời gian đâu.”
“Cảm ơn anh!” Phong Tiểu Tiểu lập tức gật đầu đồng ý. Có lao động miễn phí, sao lại không cần chứ!
Đám quỷ hồn không hiểu chuyện gì, chỉ cảm thấy hình như những người này rất trâu bò thì phải?
Bình luận facebook