Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-442
Chương 445: Vô đề
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Hiện tại, Phong Tiểu Tiểu không mạnh bằng Phục Hy, nhưng cô là tổ thần, có thể thản nhiên, không sợ hãi trước trạng thái hỗn độn tận thế này
Giống như cá trời sinh có bản năng hô hấp trong nước vậy.
Đương nhiên, điều này cũng sẽ khiến người ta hiểu lầm rằng Phong Tiểu Tiểu rất mạnh, ví dụ như các vị thần Bắc Âu ở đây
Khi trận rung động trở về phòng khách quen thuộc của tiệm gốm từ phế tích Aesir xưa cũ, mấy vị thần cao quý Bắc Âu thậm chí có ảo giác như đã được tái sinh lần nữa
Thật là đáng sợ, cho dù là trong thời kỳ hồng hoang của Bắc Âu, trước khi Ymir 6) được sinh ra, cũng có những thế giới rộng lớn tồn tại như: vực thẳm Ginnungagap 7), thế giới tối tăm giá rét Niflheim 8), hay vương quốc ngập lửa cháy bỏng Muspelheim).
(6) Ymir: còn được gọi là Bergelmir giữa những người khổng lồ, là người đầu tiên của tộc người bằng khổng lồ và là một nhân vật quan trọng trong thần thoại Bắc Âu
(Nguồn: Wikipedia)
(7) Ginnungagap: thần thoại Bắc Âu bắt đầu từ một cái vực thẳm vô hạn được gọi là Ginnungagap
Ginnungagap tồn tại giữa hai khu vực trái ngược nhau, ở phương Bắc thì là vùng bị lạnh lẽo bao phủ có tên gọi là Niflheim hay vùng đất băng giá
Còn ở phương Nam lại là vùng lúc nào cũng rực lửa gọi là Muspelheim
Khi ngọn lửa của Muspelheim làm tan chảy băng giá của Niflheim, dòng băng tan ấy chảy vào Ginnungagap hòa vào Elivagar tạo nên sinh vật đầu tiên của vũ trụ: người khổng lồ Ymir hay Aurgelmir
(Nguồn: Wikipedia)
(8) Niflheim: là một trong chín thế giới của cây thế giới Yggdrasil, được biết đến với tên là vùng đất băng giá
(Nguồn: Wikipedia)
(9) Muspelheim: là một trong chín thế giới của cây thế giới Yggdrasil, nơi đây lúc nào cũng rực lửa, nóng bức
(Nguồn: Wikipedia) Còn im ắng như thần hệ Hy Lạp hoặc Thiên Chúa thì ít nhất cũng sáng tạo ra vạn vật từ thế giới hư vô tĩnh lặng.
Tuy rằng hoang vu vắng vẻ không có chút sự sống nào, nhưng không ai phủ nhận rằng cho dù những thế giới đó có trống trải tuyệt vọng đến mức khiến người ta nổi điên, nhưng cũng còn tốt hơn so với cái nơi mà ngay cả trật tự, pháp tắc, thời không hay sự tồn tại đều bị vặn vẹo khuấy đảo thành một mớ hỗn độn vừa rồi
Trong đầu chủ thần của các thần hệ từng cho rằng hỗn độn có nghĩa là không có giới hạn, không có gì cả, nhưng chưa từng có ai ngờ rằng, thì ra hỗn độn thật sự lại chính là tất cả pháp tắc sẽ bị cắn nuốt, mọi thứ sẽ trở về trạng thái hỗn loạn nguyên sơ
Tựa như cái máy nghiền nổi điên ném cái gì vào cũng sẽ bị nghiền thành đống hỗn hợp không nhìn ra được hình dạng ban đầu
Trong thần thoại về các vị thần sáng thế, tốt xấu gì thì lúc họ sinh ra, thế giới đã ổn định và yên bình đến mức khiến người ta cảm động rồi
Có đối lập mới thấy được chênh lệch! Chư thần Bắc u lập tức sinh ra lòng sùng bái kính sợ đối với hai người rắn nam và nữ, hai kẻ biến thái kia có thể đi ra từ hỗn độn, hiển nhiên là có cấp bậc cao hơn nhiều bọn họ.
***
Vừa trở về nhà trong nháy mắt, mọi người liền trở lại với kích thước như người bình thường nên cũng không sợ làm bên ngoài rối loạn
Nhưng nóc nhà bị odin phá hoại lúc bùng nổ thì không thể trở lại như trước nữa
Phong Tiểu Tiểu buồn bã ngẩng đầu nhìn sao sáng trên cao, nhanh chóng tính toán thời gian và chi phí để tu sửa nóc nhà.
Qua một lúc lâu, Phong Tiểu Tiểu buồn bã nhìn về phía Odin đang đang im thin thít: “..
Chắc ông cũng có tiền tiết kiệm chứ nhỉ? Ý tôi là tiền tiêu được ở thế giới loài người ấy.”
Odin sờ những vết thương chi chít trên người mình, cay đắng nuốt vài ngụm nước miếng: “Tôi có giáo Gungnir, con ngựa tám chân với hai con quạ có thể thám thính tất cả tin tức trên đời này cho tôi...”
Vốn dĩ Odin còn có hai con chó nhưng đã bị ăn mất, còn những đất đai, bất động sản nơi thần Bắc Âu từng cư ngụ trong không gian nhưng đã bị nghiền nát hết rồi...
Phong Tiểu Tiểu buồn bã thở dài: “Những vật phẩm vi phạm lệnh cấm không thể lưu thông trong chợ, ông định bồi thường tổn thất cho cửa hàng của tôi thế nào đây? Bản thân hả? Hay bán nghệ? Hay định xin tiền quyên góp của chư thần Bắc Âu?” Odin càng thêm rầu: “Thần giới của Bắc Âu chúng tôi cũng bị hủy rồi.” Cô mới bị thủng có nóc nhà thôi, so với Aesir đã hoàn toàn chôn vùi trong đống hỗn độn vặn vẹo kia thì tổn thất ở đây quả thực bé đến mức chẳng thấm vào đâu cả.
Phục Hy lạnh nhạt nói: “Ông làm nát một cái mái nhà của tôi thì tôi hủy một giới của ông, đây vốn là nhân quả tuần hoàn rất công bằng, không phải sao?”
Công bằng cái con khỉ! Vidar đột nhiên lên tiếng: “Draupnir.”
Phong Tiểu Tiểu tò mò hỏi: “Cái gì vậy?”
Odin chợt nhớ ra, cướp lời: “Phải rồi, tôi còn một chiếc nhẫn Draupnir!”
“???”
Odin thở phào, rốt cuộc cũng tìm được cách trả nợ
“Điểm thần kỳ của nó là cứ cách chín ngày sẽ tự động sao chép ra tám chiếc nhẫn giống y đúc nhau, là tượng trưng cho tài phú.”
“Sau đó thì sao?
“Sau đó?” Odin khó hiểu, “Còn cần phải hỏi nữa sao?”
Phong Tiểu Tiểu buồn bực nói: “...Nói thật này, vừa rồi ông quên nói đến chiếc nhẫn này có phải vì nó quá vô dụng không?”
Phong Tiểu Tiểu không hiểu kiểu thần kỳ kia có nghĩa lý gì, chín ngày sao chép ra tám cái, cô lấy đeo chơi hay ném chơi? Có cái gọi là đồ hiếm mới quý, nếu muốn mang ra bán, chưa bàn tới việc kiểu dáng có mới mẻ ăn khách không, ít nhất cũng cần tính toán đến vấn đề nếu bán nhiều thứ giống nhau trên thị trường thì giá trị sẽ bị giảm, nó sẽ nhanh chóng biến thành hàng chợ
Odin suýt khóc ròng chạy đi
Phục Hy lên tiếng: “Có thể tăng thêm vô hạn sao?” Anh trầm ngâm một lúc rồi vươn tay ra, “Đưa tôi xem.”
Chiếc nhẫn tài phú nhanh chóng được nộp lên, Phục Hy nghiên cứ một lúc liền vừa lòng gật gù: “Quả nhiên là vậy.” Đám người xem đầu óc mờ mịt chưa rõ chuyện gì xảy ra
Phục Hy mỉm cười co nắm tay lại, một luồng sáng xanh vụt qua lòng bàn tay, khi xòe tay ra thì..
không có gì hết
Phong Tiểu Tiểu tiếp tục mơ hồ
Phục Hy đưa tay tới gần: “Em hãy nhìn kỹ xem.” Phong Tiểu Tiểu cầm bàn tay to trắng trẻo thon dài nghiên cứu một lúc, cau mày trầm ngâm.
“Ừm...”
“Thế nào?
“Đường sinh mệnh rất dài, đường tình yêu hơi trắc trở, đường sự nghiệp rất mỏng
A! Hình như đường tài vận của anh Hy không tốt lắm.”
Phục Hy đen mặt, bất đắc dĩ mím môi, ngón trỏ chạm vào lòng bàn tay nhặt một hạt cát lên
Nói thật, nếu Phục Hy không dùng đầu ngón tay nhón lên thì Phong Tiểu Tiểu không chú ý tới thứ này
“Có nhận ra không? Đây là Tức Nhưỡng của em đấy.”
Hư cấu, có thể từ một thứ mà biến hóa thành vạn vật vô hạn, là pháp bảo rất thần kỳ đó..
Phong Tiểu Tiểu suýt khóc: “Một hạt?” Mắt anh đúng là sáng như đuốc ấy nhỉ, một hạt nhỏ như vậy mà cũng nhìn thấy.
Cái này có thể tính là nhưỡng sao? Cùng lắm chỉ là một hạt bụi thôi
Phục Hy mỉm cười nói: “Nếu có thể có một hạt, tất nhiên còn có thể có nhiều hơn.” Đầu ngón tay anh ấn lòng bàn tay Phong Tiểu Tiểu, ánh sáng nhạt chợt lóe, hạt bụi biến mất, “Tức Nhưỡng sẽ không tự nhiên tách ra, ai tạo ra chiếc nhẫn này thì chắc chắn người đó vẫn còn có Tức Nhưỡng khác.” Nói xong, anh nhướng mày hờ hững liếc Odin.
Odin im lặng một lát, giữa nợ nần chồng chất và phản bội liền dứt khoát chọn cái sau: “Đây là một trong ba báu vật do Sindri của nước người lùn chế tạo ra để đánh cuộc với Loki.” Odin không nói thì Loki cũng sẽ khai ra, Loki không nói thì có thể lên mạng điều tra
Mấy lần tận mắt thấy Phong Tiểu Tiểu dùng baidu tra tư liệu của chư thần, Odin đều muốn khóc ròng mà chạy đi
Thần không được luật pháp bảo vệ thật đáng thương.
“Tốt lắm.” Phục Hy gật đầu khen ngợi, rồi nhìn về phía Lý Trường
Vì thế người này cũng muốn khóc luôn: “..
Tôi hiểu rồi.” Lấy lại vật bị mất không thể xem là bồi thường, Odin vẫn mắc nợ
Lý Trường thì gói ghém đồ đạc và mang theo Loki - kẻ chỉ sợ đời không loạn, lại có thù với người lùn làm hướng dẫn viên, mới về nước chưa kịp thở đã lại phải ra sân bay
Odin không muốn tìm hiểu vì sao cửa hàng loài người bình thường bị hư lại phải bồi thường con số thiên văn như vậy, cũng không muốn nhớ lại sự tuyệt vọng sợ hãi khiến linh hồn run rẩy trong hỗn độn thật sự
Ông ta cố gắng gồng lên chút kiêu hãnh, tôn nghiêm cuối cùng của chủ thần, miễn cưỡng tỏ vẻ sảng khoái ký tên vào giấy nợ
Odin hắng giọng cố xóa đi tất cả hình ảnh lúng túng lúc trước: “Hai vị chủ thần.” “Là tổ thần..
mà thôi, chủ thì chủ vậy.” Phong Tiểu Tiểu vốn định sửa đúng phát âm, nhưng ngẫm lại cái này hơi khó khăn nên thôi bỏ qua, lưỡi người nước ngoài vốn không quá thẳng, có thể nói tiếng Trung lơ lớ đã là rất giỏi rồi.
Odin cười khổ nói: “Tôi đã thừa nhận hai vị rất mạnh, nhưng thứ lỗi cho tôi nói thẳng, dù vậy địa vị quyền lực của các người trong thần giới phương Đông vẫn không được thừa nhận.” Tuy Odin không muốn nhắc tới đề tài gây xung đột này, nhưng buộc phải nói ra.
Có gì nói rõ trước còn hơn là sau này bị người lôi đi đánh một trận
Quan trọng hơn là, lần này chỉ là cảnh cáo, lần sau có lẽ Odin còn bị ném vào hỗn độn nghiền thành hư vô cũng nên..
Trong không gian đó, Odin cảm nhận được rõ ràng sự bất lực trước lực hút của hỗn độn, nghẹt thở và tuyệt vọng lan tràn khắp nơi
Nếu không có người đàn ông phương Đông kia ở bên cạnh, Odin không nghi ngờ rằng có thể mình sẽ lặng lẽ bị chôn vùi trong hỗn độn.
Chủ thần sao? Ở nơi như vậy, ném tám mươi, hay một trăm chủ thần vào thì cũng sẽ bị nghiền thành một phần năng lượng của nó thôi
Phục Hy bình tĩnh nâng mắt nhìn Odin, không lên tiếng
Ngược lại, Khương Lễ tò mò chớp mắt hỏi: “Tại sao? Odin nhẹ nhàng thở phào, sợ nhất là người đàn ông này lười nghe giải thích: “Trước tiên, là vì sự thừa nhận, đúng là ngài rất mạnh, nhưng sức mạnh của ngài không thể bày ra trước mặt tất cả thần hệ
Nếu thật sự làm như vậy, thêm vài không gian con bị xóa sổ e rằng sẽ tạo thành ảnh hưởng không thể cứu vãn cho thế giới chính.”
Nói đến đây Odin hơi tạm dừng, thầy Phục Hy không lên tiếng phản bác thì yên lòng nói tiếp: “Theo khế ước chư thần, ngài muốn được thừa nhận thần quyền phương Đông chính thức thì ít nhất phải được từ ba thần hệ trở lên thừa nhận
Đương nhiên, Bắc Âu chúng tôi không có ý kiến gì.”
Phong Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ liền nói: “Bên Thượng để có lẽ cũng sẽ không có ý kiến gì đâu.” Điều kiện này không khó hoàn thành, trong tay đã có sẵn hai phiếu tán thành của trùm hai thần hệ, tùy tiện vận động thêm một phiếu nữa là xong
Odin giật mình kêu lên: “Thiên đường cũng bị chôn vùi rồi sao?” Phong Tiểu Tiểu nhìn Odin bằng ánh mắt thương cảm: “Chưa, chúng tôi giao lưu khá hòa bình.”
Odin bỗng có xúc cảm muốn khóc ròng
Đây chính là đối lập sinh ra chênh lệch mà!
Odin bình ổn cảm xúc nuốt nước mắt vào trong: “Thứ hai, tôi phải nhắc nhở các vị là thuộc địa của thần phương Đông là khu vực rất rộng lớn, trong các hệ chư thần cũng được coi là số một số hai, muốn quản lý khu vực này cần rất nhiều thần minh
Hiện giờ trên thế giới, thân giới, minh giới..
Hỏi hơi muộn chút nhưng không biết có thể cho tôi biết là các vị có bao nhiêu cấp dưới không?”
“...” Không..
không có ai cả.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Giống như cá trời sinh có bản năng hô hấp trong nước vậy.
Đương nhiên, điều này cũng sẽ khiến người ta hiểu lầm rằng Phong Tiểu Tiểu rất mạnh, ví dụ như các vị thần Bắc Âu ở đây
Khi trận rung động trở về phòng khách quen thuộc của tiệm gốm từ phế tích Aesir xưa cũ, mấy vị thần cao quý Bắc Âu thậm chí có ảo giác như đã được tái sinh lần nữa
Thật là đáng sợ, cho dù là trong thời kỳ hồng hoang của Bắc Âu, trước khi Ymir 6) được sinh ra, cũng có những thế giới rộng lớn tồn tại như: vực thẳm Ginnungagap 7), thế giới tối tăm giá rét Niflheim 8), hay vương quốc ngập lửa cháy bỏng Muspelheim).
(6) Ymir: còn được gọi là Bergelmir giữa những người khổng lồ, là người đầu tiên của tộc người bằng khổng lồ và là một nhân vật quan trọng trong thần thoại Bắc Âu
(Nguồn: Wikipedia)
(7) Ginnungagap: thần thoại Bắc Âu bắt đầu từ một cái vực thẳm vô hạn được gọi là Ginnungagap
Ginnungagap tồn tại giữa hai khu vực trái ngược nhau, ở phương Bắc thì là vùng bị lạnh lẽo bao phủ có tên gọi là Niflheim hay vùng đất băng giá
Còn ở phương Nam lại là vùng lúc nào cũng rực lửa gọi là Muspelheim
Khi ngọn lửa của Muspelheim làm tan chảy băng giá của Niflheim, dòng băng tan ấy chảy vào Ginnungagap hòa vào Elivagar tạo nên sinh vật đầu tiên của vũ trụ: người khổng lồ Ymir hay Aurgelmir
(Nguồn: Wikipedia)
(8) Niflheim: là một trong chín thế giới của cây thế giới Yggdrasil, được biết đến với tên là vùng đất băng giá
(Nguồn: Wikipedia)
(9) Muspelheim: là một trong chín thế giới của cây thế giới Yggdrasil, nơi đây lúc nào cũng rực lửa, nóng bức
(Nguồn: Wikipedia) Còn im ắng như thần hệ Hy Lạp hoặc Thiên Chúa thì ít nhất cũng sáng tạo ra vạn vật từ thế giới hư vô tĩnh lặng.
Tuy rằng hoang vu vắng vẻ không có chút sự sống nào, nhưng không ai phủ nhận rằng cho dù những thế giới đó có trống trải tuyệt vọng đến mức khiến người ta nổi điên, nhưng cũng còn tốt hơn so với cái nơi mà ngay cả trật tự, pháp tắc, thời không hay sự tồn tại đều bị vặn vẹo khuấy đảo thành một mớ hỗn độn vừa rồi
Trong đầu chủ thần của các thần hệ từng cho rằng hỗn độn có nghĩa là không có giới hạn, không có gì cả, nhưng chưa từng có ai ngờ rằng, thì ra hỗn độn thật sự lại chính là tất cả pháp tắc sẽ bị cắn nuốt, mọi thứ sẽ trở về trạng thái hỗn loạn nguyên sơ
Tựa như cái máy nghiền nổi điên ném cái gì vào cũng sẽ bị nghiền thành đống hỗn hợp không nhìn ra được hình dạng ban đầu
Trong thần thoại về các vị thần sáng thế, tốt xấu gì thì lúc họ sinh ra, thế giới đã ổn định và yên bình đến mức khiến người ta cảm động rồi
Có đối lập mới thấy được chênh lệch! Chư thần Bắc u lập tức sinh ra lòng sùng bái kính sợ đối với hai người rắn nam và nữ, hai kẻ biến thái kia có thể đi ra từ hỗn độn, hiển nhiên là có cấp bậc cao hơn nhiều bọn họ.
***
Vừa trở về nhà trong nháy mắt, mọi người liền trở lại với kích thước như người bình thường nên cũng không sợ làm bên ngoài rối loạn
Nhưng nóc nhà bị odin phá hoại lúc bùng nổ thì không thể trở lại như trước nữa
Phong Tiểu Tiểu buồn bã ngẩng đầu nhìn sao sáng trên cao, nhanh chóng tính toán thời gian và chi phí để tu sửa nóc nhà.
Qua một lúc lâu, Phong Tiểu Tiểu buồn bã nhìn về phía Odin đang đang im thin thít: “..
Chắc ông cũng có tiền tiết kiệm chứ nhỉ? Ý tôi là tiền tiêu được ở thế giới loài người ấy.”
Odin sờ những vết thương chi chít trên người mình, cay đắng nuốt vài ngụm nước miếng: “Tôi có giáo Gungnir, con ngựa tám chân với hai con quạ có thể thám thính tất cả tin tức trên đời này cho tôi...”
Vốn dĩ Odin còn có hai con chó nhưng đã bị ăn mất, còn những đất đai, bất động sản nơi thần Bắc Âu từng cư ngụ trong không gian nhưng đã bị nghiền nát hết rồi...
Phong Tiểu Tiểu buồn bã thở dài: “Những vật phẩm vi phạm lệnh cấm không thể lưu thông trong chợ, ông định bồi thường tổn thất cho cửa hàng của tôi thế nào đây? Bản thân hả? Hay bán nghệ? Hay định xin tiền quyên góp của chư thần Bắc Âu?” Odin càng thêm rầu: “Thần giới của Bắc Âu chúng tôi cũng bị hủy rồi.” Cô mới bị thủng có nóc nhà thôi, so với Aesir đã hoàn toàn chôn vùi trong đống hỗn độn vặn vẹo kia thì tổn thất ở đây quả thực bé đến mức chẳng thấm vào đâu cả.
Phục Hy lạnh nhạt nói: “Ông làm nát một cái mái nhà của tôi thì tôi hủy một giới của ông, đây vốn là nhân quả tuần hoàn rất công bằng, không phải sao?”
Công bằng cái con khỉ! Vidar đột nhiên lên tiếng: “Draupnir.”
Phong Tiểu Tiểu tò mò hỏi: “Cái gì vậy?”
Odin chợt nhớ ra, cướp lời: “Phải rồi, tôi còn một chiếc nhẫn Draupnir!”
“???”
Odin thở phào, rốt cuộc cũng tìm được cách trả nợ
“Điểm thần kỳ của nó là cứ cách chín ngày sẽ tự động sao chép ra tám chiếc nhẫn giống y đúc nhau, là tượng trưng cho tài phú.”
“Sau đó thì sao?
“Sau đó?” Odin khó hiểu, “Còn cần phải hỏi nữa sao?”
Phong Tiểu Tiểu buồn bực nói: “...Nói thật này, vừa rồi ông quên nói đến chiếc nhẫn này có phải vì nó quá vô dụng không?”
Phong Tiểu Tiểu không hiểu kiểu thần kỳ kia có nghĩa lý gì, chín ngày sao chép ra tám cái, cô lấy đeo chơi hay ném chơi? Có cái gọi là đồ hiếm mới quý, nếu muốn mang ra bán, chưa bàn tới việc kiểu dáng có mới mẻ ăn khách không, ít nhất cũng cần tính toán đến vấn đề nếu bán nhiều thứ giống nhau trên thị trường thì giá trị sẽ bị giảm, nó sẽ nhanh chóng biến thành hàng chợ
Odin suýt khóc ròng chạy đi
Phục Hy lên tiếng: “Có thể tăng thêm vô hạn sao?” Anh trầm ngâm một lúc rồi vươn tay ra, “Đưa tôi xem.”
Chiếc nhẫn tài phú nhanh chóng được nộp lên, Phục Hy nghiên cứ một lúc liền vừa lòng gật gù: “Quả nhiên là vậy.” Đám người xem đầu óc mờ mịt chưa rõ chuyện gì xảy ra
Phục Hy mỉm cười co nắm tay lại, một luồng sáng xanh vụt qua lòng bàn tay, khi xòe tay ra thì..
không có gì hết
Phong Tiểu Tiểu tiếp tục mơ hồ
Phục Hy đưa tay tới gần: “Em hãy nhìn kỹ xem.” Phong Tiểu Tiểu cầm bàn tay to trắng trẻo thon dài nghiên cứu một lúc, cau mày trầm ngâm.
“Ừm...”
“Thế nào?
“Đường sinh mệnh rất dài, đường tình yêu hơi trắc trở, đường sự nghiệp rất mỏng
A! Hình như đường tài vận của anh Hy không tốt lắm.”
Phục Hy đen mặt, bất đắc dĩ mím môi, ngón trỏ chạm vào lòng bàn tay nhặt một hạt cát lên
Nói thật, nếu Phục Hy không dùng đầu ngón tay nhón lên thì Phong Tiểu Tiểu không chú ý tới thứ này
“Có nhận ra không? Đây là Tức Nhưỡng của em đấy.”
Hư cấu, có thể từ một thứ mà biến hóa thành vạn vật vô hạn, là pháp bảo rất thần kỳ đó..
Phong Tiểu Tiểu suýt khóc: “Một hạt?” Mắt anh đúng là sáng như đuốc ấy nhỉ, một hạt nhỏ như vậy mà cũng nhìn thấy.
Cái này có thể tính là nhưỡng sao? Cùng lắm chỉ là một hạt bụi thôi
Phục Hy mỉm cười nói: “Nếu có thể có một hạt, tất nhiên còn có thể có nhiều hơn.” Đầu ngón tay anh ấn lòng bàn tay Phong Tiểu Tiểu, ánh sáng nhạt chợt lóe, hạt bụi biến mất, “Tức Nhưỡng sẽ không tự nhiên tách ra, ai tạo ra chiếc nhẫn này thì chắc chắn người đó vẫn còn có Tức Nhưỡng khác.” Nói xong, anh nhướng mày hờ hững liếc Odin.
Odin im lặng một lát, giữa nợ nần chồng chất và phản bội liền dứt khoát chọn cái sau: “Đây là một trong ba báu vật do Sindri của nước người lùn chế tạo ra để đánh cuộc với Loki.” Odin không nói thì Loki cũng sẽ khai ra, Loki không nói thì có thể lên mạng điều tra
Mấy lần tận mắt thấy Phong Tiểu Tiểu dùng baidu tra tư liệu của chư thần, Odin đều muốn khóc ròng mà chạy đi
Thần không được luật pháp bảo vệ thật đáng thương.
“Tốt lắm.” Phục Hy gật đầu khen ngợi, rồi nhìn về phía Lý Trường
Vì thế người này cũng muốn khóc luôn: “..
Tôi hiểu rồi.” Lấy lại vật bị mất không thể xem là bồi thường, Odin vẫn mắc nợ
Lý Trường thì gói ghém đồ đạc và mang theo Loki - kẻ chỉ sợ đời không loạn, lại có thù với người lùn làm hướng dẫn viên, mới về nước chưa kịp thở đã lại phải ra sân bay
Odin không muốn tìm hiểu vì sao cửa hàng loài người bình thường bị hư lại phải bồi thường con số thiên văn như vậy, cũng không muốn nhớ lại sự tuyệt vọng sợ hãi khiến linh hồn run rẩy trong hỗn độn thật sự
Ông ta cố gắng gồng lên chút kiêu hãnh, tôn nghiêm cuối cùng của chủ thần, miễn cưỡng tỏ vẻ sảng khoái ký tên vào giấy nợ
Odin hắng giọng cố xóa đi tất cả hình ảnh lúng túng lúc trước: “Hai vị chủ thần.” “Là tổ thần..
mà thôi, chủ thì chủ vậy.” Phong Tiểu Tiểu vốn định sửa đúng phát âm, nhưng ngẫm lại cái này hơi khó khăn nên thôi bỏ qua, lưỡi người nước ngoài vốn không quá thẳng, có thể nói tiếng Trung lơ lớ đã là rất giỏi rồi.
Odin cười khổ nói: “Tôi đã thừa nhận hai vị rất mạnh, nhưng thứ lỗi cho tôi nói thẳng, dù vậy địa vị quyền lực của các người trong thần giới phương Đông vẫn không được thừa nhận.” Tuy Odin không muốn nhắc tới đề tài gây xung đột này, nhưng buộc phải nói ra.
Có gì nói rõ trước còn hơn là sau này bị người lôi đi đánh một trận
Quan trọng hơn là, lần này chỉ là cảnh cáo, lần sau có lẽ Odin còn bị ném vào hỗn độn nghiền thành hư vô cũng nên..
Trong không gian đó, Odin cảm nhận được rõ ràng sự bất lực trước lực hút của hỗn độn, nghẹt thở và tuyệt vọng lan tràn khắp nơi
Nếu không có người đàn ông phương Đông kia ở bên cạnh, Odin không nghi ngờ rằng có thể mình sẽ lặng lẽ bị chôn vùi trong hỗn độn.
Chủ thần sao? Ở nơi như vậy, ném tám mươi, hay một trăm chủ thần vào thì cũng sẽ bị nghiền thành một phần năng lượng của nó thôi
Phục Hy bình tĩnh nâng mắt nhìn Odin, không lên tiếng
Ngược lại, Khương Lễ tò mò chớp mắt hỏi: “Tại sao? Odin nhẹ nhàng thở phào, sợ nhất là người đàn ông này lười nghe giải thích: “Trước tiên, là vì sự thừa nhận, đúng là ngài rất mạnh, nhưng sức mạnh của ngài không thể bày ra trước mặt tất cả thần hệ
Nếu thật sự làm như vậy, thêm vài không gian con bị xóa sổ e rằng sẽ tạo thành ảnh hưởng không thể cứu vãn cho thế giới chính.”
Nói đến đây Odin hơi tạm dừng, thầy Phục Hy không lên tiếng phản bác thì yên lòng nói tiếp: “Theo khế ước chư thần, ngài muốn được thừa nhận thần quyền phương Đông chính thức thì ít nhất phải được từ ba thần hệ trở lên thừa nhận
Đương nhiên, Bắc Âu chúng tôi không có ý kiến gì.”
Phong Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ liền nói: “Bên Thượng để có lẽ cũng sẽ không có ý kiến gì đâu.” Điều kiện này không khó hoàn thành, trong tay đã có sẵn hai phiếu tán thành của trùm hai thần hệ, tùy tiện vận động thêm một phiếu nữa là xong
Odin giật mình kêu lên: “Thiên đường cũng bị chôn vùi rồi sao?” Phong Tiểu Tiểu nhìn Odin bằng ánh mắt thương cảm: “Chưa, chúng tôi giao lưu khá hòa bình.”
Odin bỗng có xúc cảm muốn khóc ròng
Đây chính là đối lập sinh ra chênh lệch mà!
Odin bình ổn cảm xúc nuốt nước mắt vào trong: “Thứ hai, tôi phải nhắc nhở các vị là thuộc địa của thần phương Đông là khu vực rất rộng lớn, trong các hệ chư thần cũng được coi là số một số hai, muốn quản lý khu vực này cần rất nhiều thần minh
Hiện giờ trên thế giới, thân giới, minh giới..
Hỏi hơi muộn chút nhưng không biết có thể cho tôi biết là các vị có bao nhiêu cấp dưới không?”
“...” Không..
không có ai cả.
Bình luận facebook