• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Nuông Chiều Em Đến Nghiện (5 Viewers)

  • Chương 18: Hợp tác vui vẻ

“Thứ nhất trong thời gian hợp đồng không được phép có bạn trai, thứ hai không được quá thân thiết với người khác giới ngoại trừ Cố Mạc Đình, thứ ba khi


đóng phim không được diễn cảnh hôn đặc biệt là cảnh giường chiếu.”


Tiêu Diệp Nhiên đọc một lượt bản hợp đồng, trừng mắt nhìn anh “Nè, có phải hơi quá rồi không? Bạn trai thì chưa nói, nhưng không được thân thiết với người khác giới là cái gì? Còn không cho tôi đóng cảnh hôn với giường chiếu nữa, anh có biết phim thịnh hành bây giờ đều là phim tình cảm không hả?”


“Bây giờ em cũng mang danh bạn gái của tôi, tôi không muốn để người khác nói mình bị cắm sừng, vẫn nên hạn chế tiếp xúc. Mẹ tôi chắc chắn sẽ xem phim



mà em đóng, nếu như bà ấy thấy con dâu của mình hôn một người đàn ông khác chứ không phải con trai của mình chắc chắn sẽ không vui. Dù sao hợp đồng chỉ có sáu tháng thôi, sau sáu tháng tôi cùng em cũng không liên quan gì tới nhau nữa. Khi ấy em muốn làm gì, muốn yêu ai tôi cũng không quan tâm.”


Cố Mặc Đình rũ mắt, nói một tràng.


Tiêu Diệp Nhiên khẽ đả Lưỡi sang má phải, suy nghĩ một lúc. Lời anh nói cũng không phải không có lí, thôi dù sao ba điều này cũng không quá ảnh hưởng tới


cô.


Kí thì kí.


“Được. Nhưng tôi cũng muốn thêm vào ba điều khoản dành cho anh.”




“Em nói đi.”


Tiêu Diệp Nhiên hít một ngụm khí lạnh, nói:


“Thứ nhất, không được để cho người ngoài biết được mối quan hệ của chúng ta. Thứ hai, tôi có thể phối hợp diễn kịch cùng anh nhưng anh không được làm


những hành vi vượt quá giới hạn.”


“Vượt quá giới hạn? Là như thế nào?” Khóe miệng Cố Mặc Đình khẽ cong lên, đôi mắt màu hổ phách híp lại nhìn cô đầy hứng thú.


“Thì là... hôn, ôm, ôm... đại loại là mấy chuyện không đứng đắn.” Hai bên má cô hơi ửng hồng lên.


“Ô. Tôi sẽ cố gắng.”


Còn sẽ cố gắng, vậy là anh ta đã có ý đồ lưu manh với cô rồi sao?


Đúng là không thể tin tưởng vào tên lưu manh có văn hóa này! Tiêu Diệp Nhiên âm thầm tặng cho anh một ánh mắt hình viên đạn.


“Được rồi, vậy còn điều kiện thứ ba?”


“Tạm thời tôi chưa nghĩ ra, cứ để đó đã. Sau này sẽ bổ sung xong.”


"U"


Tiêu Diệp Nhiên lấy bút kí vào hợp đồng. Sau đó chìa tay ra trước mặt anh “Hợp tác vui vẻ.”


“Hợp tác vui vẻ.”


“Phải rồi, lát nữa em có thời gian rảnh không? Cùng tôi đi ăn một bữa trưa.”


“Cũng được.”


Hai người một nam một nữ đi đến sảnh chính Cổ Thiên thu hút bao ánh nhìn của mọi người.


Nhân viên trong công ty vô cùng ngạc nhiên, không kìm được mà nhìn theo.


Thật sự không có hoa mắt đâu nha!


Vị chủ tịch cao ngạo lạnh lùng của bọn họ lại đi cùng một cô gái xinh đẹp. Còn vừa đi vừa nói chuyện gì đó rất vui vẻ khiến anh quay sang mỉm cười. Chính là cười đấy! Không hề nhìn nhầm!


Không biết mỹ nữ phương nào có thể làm tan chảy tảng băng di động này, nhưng ai cũng biết đằng sau lớp khẩu trang kia hẳn là một khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành. Nhìn dáng người thôi cũng đủ để nhận ra đây là mỹ nữ rồi.


Tiêu Diệp Nhiên đương nhiên không nhận ra mọi người đang nhìn về phía mình.


Cố Mặc Đình dẫn cô tới một nhà hàng sang trọng gần đấy.


“Cố thiếu.” Người phục vụ thấy anh tới liền lịch sự ra tiếp đón.


Phục vụ dẫn hai người tới phòng riêng mà Cố Mạc Đình đặt trước. Nơi này được thiết kế theo phong cách Tây Âu sang trọng nhưng không kém phần lịch lãm.


“Làm gì mà ngẩn người vậy?” Cố Mạc Đình thấy cô cứ như người mất hồn nãy giờ liền không kìm được lên tiếng hỏi.


"... không có gì, chỉ đang suy nghĩ vài chuyện thôi.”


“Mau gọi món đi.” Anh hất cằm chỉ về phía cuốn thực đơn trước mặt cô.


“Ok” Tiêu Diệp Nhiên cầm thực đơn lên, nhưng vừa mới nhìn trang đầu đã không kìm được mà thốt lên:


“Má ơi, đĩa rau muống xào hai trăm ngàn? Đây là ăn cướp sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom