-
Doãn Nhất #3
#Doãn_Nhất ( 3 )
Gương mặt Trang Doãn tái nhợt, cô đương nhiên không nghĩ đến bản thân lại kết hôn theo phong cách này, không hoa không nhẫn ngay đến cả lời cầu hôn cũng không có.
Việc kết hôn trong tưởng tượng của Trang Doãn đẹp như một bức tranh cổ tích. Người đàn ông cô yêu quỳ xuống trước mặt cô, trên tay là bó hoa hồng đẹp tuyệt sắc cùng với chiếc nhẫn kim cương lung linh, quá trọng hết hơn người đàn ông ấy lại là Tống Phẩm Phong. Nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay, tình cảm giữa cô và hắn đã đi đến bước không có cách nào vãn hồi.
“ Tôi nói rồi, tôi không kết hôn “.
Trang Doãn không nhìn Chân Nhất nữa, cô thu lại ánh mắt, xoay đầu nhìn cảnh vật bên ngoài xe.
“ Tôi cần lý do “.
Chân Nhất thấy vẻ kiên quyết của cô, trong lòng hiển nhiên không mấy vui vẻ. Có biết bao nhiêu người muốn trở thành người phụ nữ của anh mà cô gái đang ngồi bên cạnh dường như có chút không biết điều. Nhưng cũng không quan trọng, anh thích là được !
Thanh âm nghiêm túc lại cứng rắn của Chân Nhất lọt vào tai Trang Doãn, cơ thể cô bất giác run lên một nhịp.
“ Cầu hôn phải có hoa, có nhẫn còn đây anh có cái gì ? Chân Nhất thứ tôi muốn là một màn cầu hôn lãng mạn nhất “.
Tâm tình Chân Nhất vốn đang treo lơ lửng trên mây, sau khi nghe câu nói này của cô thì hoàn toàn thành công đáp xuống mặt đất. Anh cứ tưởng cô muốn rời xa anh nhưng cũng may thứ cô muốn chỉ là mấy cái này.
Màn cầu hôn lãng mạn ? Chuyện này có gì là khó !
“ Chúng ta đăng ký kết hôn trước sau đó tôi cầu hôn em “.
Trang Doãn lườm Chân Nhất một cái. Anh chơi thế này còn ai dám động đến người anh cơ chứ ? Cô lập tức bĩu môi, phản đối.
“ Cái gì cũng phải theo thứ tự trước sau, người ta cầu hôn trước rồi mới kết hôn ai lại đi kết hôn rồi mới cầu hôn ... “.
Trang Doãn còn chưa dứt lời Chân Nhất đã nhịn không được ngắt ngang lời cô.
“ Có tôi “.
Trang Doãn: “ ... “.
Trang Doãn nhất thời không biết nói gì, đại não xoay chuyển mất mấy phút đồng hồ suy nghĩ cuối cùng cũng chỉ nói được một câu ngắn cũn cỡn.
“ Tôi không đồng ý “.
Chân Nhất cũng không muốn quá ép buộc cô, dù gì lời cô nói cũng không phải là không có lý. Đối với một người phụ nữ, màn cầu hôn của đàn ông chính là sự quyết định giữa họ có đến với nhau hay không. Trang Doãn cẩn thận về vấn đề này là đúng.
Chân Nhất không nói nữa, Trang Doãn cũng lặng thinh. Anh chuyên tâm khởi đầu xe, chiếc xe ô tô màu đen hạng sang bắt đầu lăn bánh, tiến về biệt thự riêng của Chân Nhất.
Trang Doãn thấy xe chuyển động, sự lo lắng cuối cùng cũng dần dần buông lỏng. Cô và Chân Nhất chưa từng quen biết, anh đột nhiên cứu cô, đột nhiên muốn cô trở thành vợ anh khiến cô cảm thấy không mấy yên tâm.
Trong đầu lại nảy lên mấy cái motip máu chó trong truyện ngôn tình, biết đâu khi cô chấp hành nhiệm vụ Tống Phẩm Phong đã giết phải người phụ nữ Chân Nhất yêu hay người nhà của anh ta để giờ đây anh đến tìm cô trả thù. Nghĩ đến đây, cả người Trang Doãn lạnh buốt, người đàn ông này chung quy cũng không thể ở cạnh.
Hôm nay cô nói với Chân Nhất những lời này chẳng qua muốn đánh lạc hướng anh một chút, nếu không ngay cả cơ hội bỏ trốn cô cũng không có mất.
[ ... ]
Trở về biệt thự của Chân Nhất Trang Doãn liền lấy lý do bản thân cảm thấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi mà nhờ giúp việc đưa lên phòng, còn Chân Nhất hình như có việc gấp cũng chẳng hề để tâm đến cô.
Mười hai giờ đêm, tại mật thất trong biệt thự của Chân Nhất, có đến một trăm nam nhân cao to lực lưỡng tập hợp thành mười hàng dọc thẳng tắp, còn người ngồi phía trên chính là Chân Nhất.
“ Cung kính chủ thượng “.
Đám nam nhân kia đồng lọat cúi đầu.
“ Được rồi “.
Chân Nhất phất tay ý điều muốn bọn họ đứng thẳng. Bộ dạng của anh bây giờ chẳng khác nào vị hoàng đế thời phong kiến.
“ Hôm nay ta gọi mọi người đến đây là có chuyện quan trọng “.
Chân Nhất vừa dứt lời, phía bên dưới đã xì xào bàn tán. Có người nói Chân Nhất lần này triệu tập một trăm người có chức danh cấp cao trong tổ chức là muốn tiến hành cải cách tổ chức một lượt, nhưng cũng có người cho rằng lần này triệu tập cuộc họp là muốn bàn về vấn đề mở rộng lãnh thổ, vô số các ý kiến khác nhau nhưng chẳng có ý kiến nào đúng !
Vị nam nhân đứng đầu hàng bên phải đại diện hỏi Chân Nhất.
“ Chủ thượng, hôm nay người gọi chúng tôi đến là muốn bàn về vấn đề gì “.
Chân Nhất ho một tiếng, sắc mặt có chút ngại ngùng.
“ Mọi người về nghĩ xem làm thế nào để có màn cầu hôn lãng mạn. Sáng ngày mai tất cả ý tưởng đều phải gửi đến email cho ta “.
Một trăm nam nhân: “ ... “.
[ ... ]
Trang Doãn một mình ở trong phòng, lại nghe tin giúp việc nói Chân Nhất đang triệu tập cuộc họp với một trăm vị có chức danh cấp cao trong tổ chức cô liền cảm thấy đây chính là cơ hội tốt nhất để bỏ trốn.
Trang Doãn xé rách chăn buộc thành sợi dây rồi thả xuống cửa sổ. Cơn đau ở chân càng lúc càng bộc phát nhưng không đi vào bây giờ thì sợ không còn cơ hội nữa.
Trang Doãn cắn chặt răng, nén cơn đau lại, cẩn thận đưa một chân ra trước.
“ Nhảy cẩn thận không ngã, tôi xót “.
Trang Doãn: “ ... “.
Gương mặt Trang Doãn tái nhợt, cô đương nhiên không nghĩ đến bản thân lại kết hôn theo phong cách này, không hoa không nhẫn ngay đến cả lời cầu hôn cũng không có.
Việc kết hôn trong tưởng tượng của Trang Doãn đẹp như một bức tranh cổ tích. Người đàn ông cô yêu quỳ xuống trước mặt cô, trên tay là bó hoa hồng đẹp tuyệt sắc cùng với chiếc nhẫn kim cương lung linh, quá trọng hết hơn người đàn ông ấy lại là Tống Phẩm Phong. Nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay, tình cảm giữa cô và hắn đã đi đến bước không có cách nào vãn hồi.
“ Tôi nói rồi, tôi không kết hôn “.
Trang Doãn không nhìn Chân Nhất nữa, cô thu lại ánh mắt, xoay đầu nhìn cảnh vật bên ngoài xe.
“ Tôi cần lý do “.
Chân Nhất thấy vẻ kiên quyết của cô, trong lòng hiển nhiên không mấy vui vẻ. Có biết bao nhiêu người muốn trở thành người phụ nữ của anh mà cô gái đang ngồi bên cạnh dường như có chút không biết điều. Nhưng cũng không quan trọng, anh thích là được !
Thanh âm nghiêm túc lại cứng rắn của Chân Nhất lọt vào tai Trang Doãn, cơ thể cô bất giác run lên một nhịp.
“ Cầu hôn phải có hoa, có nhẫn còn đây anh có cái gì ? Chân Nhất thứ tôi muốn là một màn cầu hôn lãng mạn nhất “.
Tâm tình Chân Nhất vốn đang treo lơ lửng trên mây, sau khi nghe câu nói này của cô thì hoàn toàn thành công đáp xuống mặt đất. Anh cứ tưởng cô muốn rời xa anh nhưng cũng may thứ cô muốn chỉ là mấy cái này.
Màn cầu hôn lãng mạn ? Chuyện này có gì là khó !
“ Chúng ta đăng ký kết hôn trước sau đó tôi cầu hôn em “.
Trang Doãn lườm Chân Nhất một cái. Anh chơi thế này còn ai dám động đến người anh cơ chứ ? Cô lập tức bĩu môi, phản đối.
“ Cái gì cũng phải theo thứ tự trước sau, người ta cầu hôn trước rồi mới kết hôn ai lại đi kết hôn rồi mới cầu hôn ... “.
Trang Doãn còn chưa dứt lời Chân Nhất đã nhịn không được ngắt ngang lời cô.
“ Có tôi “.
Trang Doãn: “ ... “.
Trang Doãn nhất thời không biết nói gì, đại não xoay chuyển mất mấy phút đồng hồ suy nghĩ cuối cùng cũng chỉ nói được một câu ngắn cũn cỡn.
“ Tôi không đồng ý “.
Chân Nhất cũng không muốn quá ép buộc cô, dù gì lời cô nói cũng không phải là không có lý. Đối với một người phụ nữ, màn cầu hôn của đàn ông chính là sự quyết định giữa họ có đến với nhau hay không. Trang Doãn cẩn thận về vấn đề này là đúng.
Chân Nhất không nói nữa, Trang Doãn cũng lặng thinh. Anh chuyên tâm khởi đầu xe, chiếc xe ô tô màu đen hạng sang bắt đầu lăn bánh, tiến về biệt thự riêng của Chân Nhất.
Trang Doãn thấy xe chuyển động, sự lo lắng cuối cùng cũng dần dần buông lỏng. Cô và Chân Nhất chưa từng quen biết, anh đột nhiên cứu cô, đột nhiên muốn cô trở thành vợ anh khiến cô cảm thấy không mấy yên tâm.
Trong đầu lại nảy lên mấy cái motip máu chó trong truyện ngôn tình, biết đâu khi cô chấp hành nhiệm vụ Tống Phẩm Phong đã giết phải người phụ nữ Chân Nhất yêu hay người nhà của anh ta để giờ đây anh đến tìm cô trả thù. Nghĩ đến đây, cả người Trang Doãn lạnh buốt, người đàn ông này chung quy cũng không thể ở cạnh.
Hôm nay cô nói với Chân Nhất những lời này chẳng qua muốn đánh lạc hướng anh một chút, nếu không ngay cả cơ hội bỏ trốn cô cũng không có mất.
[ ... ]
Trở về biệt thự của Chân Nhất Trang Doãn liền lấy lý do bản thân cảm thấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi mà nhờ giúp việc đưa lên phòng, còn Chân Nhất hình như có việc gấp cũng chẳng hề để tâm đến cô.
Mười hai giờ đêm, tại mật thất trong biệt thự của Chân Nhất, có đến một trăm nam nhân cao to lực lưỡng tập hợp thành mười hàng dọc thẳng tắp, còn người ngồi phía trên chính là Chân Nhất.
“ Cung kính chủ thượng “.
Đám nam nhân kia đồng lọat cúi đầu.
“ Được rồi “.
Chân Nhất phất tay ý điều muốn bọn họ đứng thẳng. Bộ dạng của anh bây giờ chẳng khác nào vị hoàng đế thời phong kiến.
“ Hôm nay ta gọi mọi người đến đây là có chuyện quan trọng “.
Chân Nhất vừa dứt lời, phía bên dưới đã xì xào bàn tán. Có người nói Chân Nhất lần này triệu tập một trăm người có chức danh cấp cao trong tổ chức là muốn tiến hành cải cách tổ chức một lượt, nhưng cũng có người cho rằng lần này triệu tập cuộc họp là muốn bàn về vấn đề mở rộng lãnh thổ, vô số các ý kiến khác nhau nhưng chẳng có ý kiến nào đúng !
Vị nam nhân đứng đầu hàng bên phải đại diện hỏi Chân Nhất.
“ Chủ thượng, hôm nay người gọi chúng tôi đến là muốn bàn về vấn đề gì “.
Chân Nhất ho một tiếng, sắc mặt có chút ngại ngùng.
“ Mọi người về nghĩ xem làm thế nào để có màn cầu hôn lãng mạn. Sáng ngày mai tất cả ý tưởng đều phải gửi đến email cho ta “.
Một trăm nam nhân: “ ... “.
[ ... ]
Trang Doãn một mình ở trong phòng, lại nghe tin giúp việc nói Chân Nhất đang triệu tập cuộc họp với một trăm vị có chức danh cấp cao trong tổ chức cô liền cảm thấy đây chính là cơ hội tốt nhất để bỏ trốn.
Trang Doãn xé rách chăn buộc thành sợi dây rồi thả xuống cửa sổ. Cơn đau ở chân càng lúc càng bộc phát nhưng không đi vào bây giờ thì sợ không còn cơ hội nữa.
Trang Doãn cắn chặt răng, nén cơn đau lại, cẩn thận đưa một chân ra trước.
“ Nhảy cẩn thận không ngã, tôi xót “.
Trang Doãn: “ ... “.
Bình luận facebook