• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (1 Viewer)

  • Chương 531-535

Chương 531 Chuẩn Tiên khí

Nói làm liền làm, sau khi gọi Thôn Thiên đỉnh ra, Diệp Trần lại lấy các mảnh gãy của hai thanh kiếm Thảo Trĩ Kiếm và Thập Quyền Kiếm từ trong Càn Khôn Trạc ra.

"Bên trong Thảo Trĩ Kiếm ẩn chưa một tia Không Gian Pháp Tắc, mà Thập Quyền Kiếm bên trong ẩn chưa một tia Thời Gian Pháp Tắc, sau khi cả hai dung hợp thì không biết sẽ phát sinh ra cái gì?"

Diệp Trần tự lẩm bẩm một mình một câu, ném hai thanh tàn kiếm vào trong đỉnh rồi mới phóng Tam Muộn chân hỏa ra, bắt đầu đầu tiến hành đốt.

Chớp mắt một cái, trọn vẹn thời gian hơn nửa ngày, Diệp Trần cuối cùng mới miễn cưỡng hòa tan hoàn toàn hai kiện Thánh khí này, thế nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện, cả hai căn bản không có cách nào có thể dung hợp hoàn mỹ lại được!

"Chủ nhân! Vật liệu của hai thanh kiếm này có thuộc tính khác nhau, chỉ sợ rất khó có thể trực tiếp dung hợp, không bằng thả luôn Long Cốt của Thị Huyết Yêu Long vào cùng dung hợp trong đó thử một chút!"

Áo Duy Tư bỗng nhiên lại mở miệng nhắc nhở.

Diệp Trần lập tức cảm thấy rất có đạo lý,

Bình thường tinh cốt của yêu thú cấp cao, địch thật là một trong những vật liệu cần phải có trong quá trình luyện khí, có tác dụng thúc giục hòa tan, hơn nữa ở bên trong tinh cốt của Thị Huyết Yêu Long còn có một đạo tàn hồn của Yêu Long, vừa đúng có thể luyện hóa thành Khí linh, nói không chừng có thể luyện ra một kiện Tiên khí cũng chưa biết chừng!

Vừa nghĩ đến đây, lúc này Diệp Trần lấy tinh cốt ra, cũng ném vào bên trong Thôn Thiên đỉnh.

Xì xì xì ~

Theo Tam Muội chân hỏa luyện đốt không ngưng, Long Cốt của Thị Huyết Yêu Long bắt đầu dần dần dung hợp với đoàn linh thiết kia.

...

Chỉ trong chớp mắt, thời gian ba ngày đã trôi qua, Diệp Trần từ đầu đến cuối ở trong phòng luyện đan.

Trong thời gian này, Sở Phi Yên và Tô Lam cũng tới mấy lần, mấy người Tô Mạn và Tiêu Nhược Hi mỗi người cũng từng tới đây một lần.

Đáng tiếc, Diệp Trần đã bày ra tầng tầng cấm chế ở xung quanh phòng luyện đan, bọn họ căn bản không có cách nào để tiến vào.

Cuối cùng ở vào ngày thứ tư.

Ầm!

Phòng luyện đan bỗng nhiên rung mạnh một chút, liên đới tới toàn bộ tông môn đều rung động một trận.

Động tĩnh bên này quá lớn, rất nhanh đã thu hút tới sự chú ý của mấy người Sở Phi Yên.

Tuy nhiên, lúc mấy người bọn họ chạy tới thì phòng luyện đan chợt im lặng xuống.

"Cái tên này đã ở bên trong vài ngày, đến cùng là hắn đang làm gì?"

Lông mày Sở Phi Yên nhíu chặt lại, mơ hồ cảm giác được, trong phòng luyện đan kia dường như có một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm!

Tiêu Nhược Hi ở bên cạnh nhỏ giọng nói:

Lúc trước hắn nói qua, phải luyện chế Dưỡng Hồn đan cho em...

Sở Phi Yên lắc đầu nói:

"Không có khả năng! Tuy rằng chị không biết Dưỡng Hồn đan là gì, thế nhưng đạo khí tức kinh khủng vừa mới phát ra từ trong phòng luyện đan kia, tuyệt đối không thể nào là đan dược!"

Sở Phi Yên bây giờ dù sao cũng là cao thủ cấp bậc Thần Cảnh, đối với cảm nhận nguy hiểm tự nhiên cường đại hơn rất nhiều so với trước đây.

Giọng nói của cô ta vừa mới rơi xuống.

Bành!

Toàn bộ phòng luyện đan dường như muốn nổ tung, lại phát ra một đạo tiếng vang!

Tiếp theo,

Xoạt xoạt!

Trên bầu trời vậy mà đột nhiên xuất hiện một đạo lôi điện kinh khủng, sau đó vô cùng tinh chuẩn đánh xuống phía trên phòng luyện đan.

Bành!

Vâng một cái phòng rất lớn, trong nháy mắt bị một đạo lôi điện đột nhiên xuất hiện kia đánh cho thành nát bét.

"Cái này..."

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Đợi tới lúc khói mù tản đi, mọi người nhanh chóng nhìn vào thì lập tức càng cảm thấy kinh ngạc không nói ra lời.

Chỉ thấy ở trên không trung bên trên phòng luyện đan, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh trường kiếm màu tím tỏa ra ánh vàng!

Thanh trường kiếm màu tím kia toàn thân lóe lên ánh sáng lấp lánh, hơn nữa giống như bảo thạch sáng chói mắt, tuy nhiên ở bên ngoài thì vô cùng hoa mỹ nhưng bên trong lại ẩn tàng khí tức cực kỳ nguy hiểm, để cho người ta cảm thấy ngần ngại, chỉ có thể đứng ở xa nhìn mà không dám tới gần.

"Ha ha ha ha!"

Vào lúc mọi người ở đây đều vô cùng kinh ngạc thò bỗng nhiên tiếng cười như điên của Diệp Trần vang lên.

"Không nghĩ tới lần đầu tiên luyện khí, thế mà có thể luyện chế ra được một kiện chuẩn Tiên khí!"

Sau khi Diệp Trần cười to, vẫy tay, thanh trường kiếm màu tím vô cùng hoa lệ kia đã tự động bay vào trong lòng bàn tay của Diệp Trần, sau đó phát ra một tiếng kiếm reo thanh thúy, hơn nữa vậy mà cho người ta có một loại cảm giác giống như vui mừng hớn hở!

Diệp Trần lập tức càng thêm vui vẻ, kiếm này là Bán Tiên khí, đã có linh trí không thấp, hơn nữa lại là do hắn tựu tay chế tạo, nó ngang ngửa với cha mẹ của nó

"Kiếm tốt! Đứa bé ngoan! Sau này ngươi tên là Tử Quỳnh đi!"

Bán Tiên kiếm dừng nghư đã nghe hiểu, lập tức bạo phát ra một tiếng reo to thanh thúy, thân kiếm cũng theo đó mà loạn chiến một hồi.

Diệp Trần tâm niệm vừa động, Tử Quỳnh Kiếm trong nháy mắt hóa thành một đạo ánh sáng tím chui vào trong thân thể Diệp Trần.

Tuy rằng hắn hận không thể lập tức đi thử uy lực Tử Quỳnh Kiếm một chút, thế nhưng bây giờ còn đang ở trong tông môn.

Hơn nữa toàn bộ Hắc Sâm Lâm trước đó trải qua một trận đại chiến, xung quanh đã trở thành đống hoang tàn, chúng đệ tử đều đang ra sức tu sửa, bây giờ không có nơi để hắn làm thử.

Sau khi thu hồi Tử Quỳnh Kiếm, dưới chân Diệp Trần bước một bước nhẹ nhàng, đã tới trước mặt mọi người, quay đầu nhìn một cái, phòng luyện đan đã trở thành một đống đổ nát, không thể không sờ lên cái mũi, có chút xấu hổ nói:

"Phi Yên, thực sự không có ý tứ, không cẩn thận đã làm hỏng phòng..."

Sở Phi Yên cũng là một mặt u oán, "Được rồi! Quay đầu tôi để cho người ta tới làm lại là được rồi!"

Nói đến đây, Sở Phi Yên bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, lập tức xoay chuyển lời nói, nói:

"Đúng rồi! Diệp Trần...Diệp tướng quân đó đi rồi!"

Diệp Trần hơi sững sờ, chợt nhàn nhạt ồ một tiếng, cũng không có nhiều lời gì.

Sở Phi Yên lại nói:

"Anh không hiếu kỳ, ông ấy đi chỗ nào sao?"

Diệp Trần thản nhiên nói:

"Ông ấy đi đâu thì có quan hệ gì tới tôi chứ?"

Sở Phi Yên lại mở miệng lần nữa nói:

"Gần đây Mỹ quốc hoạt động tấp nập ở khu vực Đông Hải, thường xuyên có va chạm với hải quân Hoa Hạ, chiến tranh giữa hai quốc gia lớn hết sức căng thẳng, Diệp tướng quân ở ngày trước đã đi tiền tuyến!"

Nói xong lời này, hai mắt Sở Phi Yên gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, muốn nhìn thấy hắn có một chút phản ứng gì không.

Đáng tiếc, cô ta thất vọng, vẻ mặt của Diệp Trần vẫn bình tĩnh như vũ, dường như đối với chuyện của Diệp Thiên Ca hắn tuyệt không quan tâm.

Sở Phi Yên khẽ thở một hơi, nói:

"Trước khi dì Lam về nhà hàng để cho tôi chuyển lời tới cho anh, dì hy vọng anh coi như xem ở trên thể diện của dì, đi Đông Hải một chuyến, bảo đảm sự an toàn cho Diệp tướng quân!"

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức nhướng mày, "Dì Lam dì ấy thật nói như thế sao?"

Sở Phi Yên và mấy người Tô Mạn đều thi nhau gật đầu.

"Được rồi!"

Diệp Trần cũng không thể không âm thầm thở dài một tiếng, "Dù sao ân oán giữa ta và Mỹ quốc cũng nên thanh toán một chút!"

Nói đến đây, trong đôi mắt Diệp Trần lộ ra vẻ lạnh lùng.

...

Tuy rằng Diệp Trần đã đồng ý, tuy nhiên hắn cũng không có lập tức xuất phát mà trước tiên ở xung quanh tông môn, lấy Trấn Nguyên thạch mà lúc trước đạt được ở Đảo quốc làm căn cứ, bố trí một cái hộ sơn đại trận.

Rồi lại một hơi bố trí mười mấy cái Tụ Linh trận, Sinh Linh trận, Hóa Linh trận.

Thẳng đến số linh thạch mỹ ngọc mà Sở Phi Yên sưu tập cùng với hàng tồn trong tay của hắn sử dụng hết toàn bộ thì lúc này mới dừng lại.

Cái hộ sơn đại trận này, thì ngay cả cường giả cảnh giới Nhân Tiên cũng không có cách nào dễ dàng đi vào sơn môn!

Hơn nữa cuối cùng nhất, Diệp Trần lại ở xung quanh Hắc Sâm Lâm thiết hạ mấy đạo không gian cấm chế, người bình thường căn bản không có cách nào tới gần.

Sau khi làm xong hết mọi chuyện ở đây, Diệp Trần lại trở về nhà hàng Tô thị một chuyến, sau đó cáo từ Tô Lam, lúc này mới hướng phương hướng Đông Hải mà đi...
Chương 532 Nguy cơ của Diệp Thiên Ca

Ở bên trong Thái Bình Dương mênh mông bát ngát, ở trên một hòn đảo hoang vu, "Hắc hắc! Hoa Hạ chiến thần Diệp Thiên Ca, nếu không phải tận mắt nhìn thấy ngươi, ta thực sự không tin ngươi thế mà còn sống!"

Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên da trắng với mái tóc dài màu vàng óng.

Mà người đứng ở bên cạnh người đàn ông trung niên da trắng còn có một người đàn ông trung niên da đen, dáng người giống như cột điện và một cô gái là người con lai đủ loại phong tình.

"Hải thần Ba Tắc Đông! Lực Lượng thần Sa Khuê Nhĩ! Còn có Mộng Huyễn thần Tô San!"

Diệp Thiên Ca nhìn lướt qua ba người, thì nói ra từng cái tên của ba người.

"Nghe nói các ngươi có mười hai Chủ Thần, bây giờ chỉ còn lại có ba người các ngươi, lại còn vẫn không dừng, thật chẳng lẽ muốn hủy diệt toàn bộ hay sao?"

Nghe được điều này, vẻ mặt của ba người này tất cả lập tức thi nhau thay đổi, "Còn không phải đứa con trai của ngươi làm chuyện tốt hay sao! Hôm nay lấy mạng của ngươi để làm lễ truy điệu cho mấy người huynh đệ đã chết của chúng ta!"

Trong ba người có thể thấy được rõ ràng Lực Lượng Thần Sa Khuê Nhĩ là nóng tính nhất, sau khi hét lớn một tiếng thì trực tiếp đánh về phía Diệp Thiên Ca!

"Diệp Thiên Ca! Ngươi có dám tiếp một quyền của ta không?"

Oanh!

Sa Khuê Nhĩ này không hổ là Lượng Lượng thần cũng có thể gọi là Thần sức mạnh, tung ra một quyền, trên không trung vậy mà vang lên một chuỗi các vụ nổ khí trong không khí, nắm đấm kia như là nồi đất lớn, trong nháy mắt đã đánh tới trước mặt Diệp Thiên Ca.

"Hừ! Ta có gì không dám?"

Đối mặt với một quyền có thể đánh chết một con voi này của Sa Khuê Nhĩ, Diệp Thiên Ca không tránh cũng chẳng né, trực tiếp giơ nắm đấm lên nghênh đón tiếp lấy.

Sa Khuê Nhĩ lập tức vui mừng, hắn vốn chỉ thuận thách đố, không nghĩ tới đối phương vậy mà thật dám so lực lượng với hắn!

"Ở bên trong Thần Cảnh thì chỉ so đấu lực lượng thì lão tử thế nhưng là vô địch!"

Sa Khuê Nhĩ vô cùng tự tin.

Ầm ầm!

Nắm đấm của hai người ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau!

Dường như ngay cả không gian ở xung quanh đều bắt đầu vặn vẹo, dưới chân hai người càng là xuất hiện một cái hố lớn rất sâu!

Bạch bạch bạch!

Hai nắm đấm lớn nhỏ ở khoảng cách xa sau khi đến lúc chạm vào nhau thì chợt tách ra.

Tuy nhiên, kết quả lại là Sa Khuê Nhĩ có dáng người vô cùng to con lại liên tục lùi lại mà Diệp Thiên Ca thì lại không hề động một chút nào.

"Cái gì!"

Chẳng những mặt mũi của Sa Khuê Nhĩ tràn đầy chấn kinh, Hải thần Ba Tắc Đông và Mộng Huyễn thần Tô San cả hai cũng đều thay đổi sắc mặt.

Phải biết, Sa Khuê Nhĩ là cường giả cấp bậc Thần Cảnh, hơn nữa lại được biết đến với lực lượng của mình, chỉ là so đấu lực lượng, thì chính là lão đại ngày xưa của bọn họ, Lôi Thần Trụ Tư cũng không phải là đối thủ của hắn!

Là đối thủ cũ, bọn họ đối với thực lực của Diệp Thiên Ca vẫn tương đối hiểu rõ, nhiều lắm chẳng qua cũng chỉ là Thần Cảnh đỉnh phong, so với Lôi Thần Trụ Tư còn phải yếu hơn một bậc.

Nhưng là bây giờ, hắn thế mà một quyền đánh lui Sa Khuê Nhĩ!

Vào lúc này, bọn họ không thể không đánh giá lại thực lực của Diệp Thiên Ca một lần nữa.

Bọn họ làm sao biết được rằng, Diệp Thiên Ca được Diệp Trần dùng Thần Long Chi Huyết và Thất Diệp Hồi Tiên thảo cứu sống trở lại, Diệp Thiên Ca bây giờ đã có thực lực cấp bậc Nhân Tiên, hơn nữa còn được nhận ảnh hưởng của Thần Long Chi Huyết, lực lượng so với trước đó có sự tiến bộ cực lớn!

"Ha ha ha!"

Diệp Thiên Ca cười ha ha một tiếng, một quyền của hắn đánh lui Sa Khuê Nhĩ, đồng thời cảm thấy hơi ngoài ý muốn một chút, tuy rằng hắn biết thực lực của mình hôn nay đã xưa đâu bằng nay thế nhưng lại cũng không nghĩ tới vậy mà lại có được sự tiến bộ to lớn như thế!

"Sa Khuê Nhĩ! Xem ra hơn nửa năm không gặp, ngươi cũng không có tiến bộ hơn chút nào a!"

"Ngươi cũng tới tiếp một chiêu của ta thử xem!"

Nói xong lời này, Diệp Thiên Ca bỗng nhiên tung người nhảy lên, lấy cánh tay làm đao, hung hăng bổ xuống dưới!

"Lưu Vân Đao!"

Oanh!

Một đạo đao mang màu xanh dài đến gần trăm mét, ở trên không trung bay xẹt qua một đường vòng cung hoàn mỹ, trong nháy mắt chém xuống trên đỉnh đầu của Sa Khuê Nhĩ.

"Hừ!"

Sa Khuê Nhĩ không hoang mang chút nào, lập tức giơ hai tay lên, trực tiếp ngăn cản đi lên.

Khanh!

Đao mang màu xanh trảm xuống trên cánh tay của Sa Khuê Nhĩ, vậy mà phát ra một tiếng âm thanh va chạm kim loại.

Hóa ra, trên cánh tay của Sa Khuê Nhĩ vậy mà mang theo một cái bao cổ tay vàng óng ánh.

Bao cổ tay kia giống y như đúc cái bao cổ tay mà Diệp Vô Thương đeo trước đó, lại là được chế tạo từ hợp kim Chấn Kim.

Tuy rằng Sa Khuê Nhĩ chặn lại được đao mang thế nhưng cả người cũng không thể không lùi lại mấy bước.

Tuy nhiên rất rõ ràng, hắn cũng không có bị thương.

Diệp Thiên Ca thấy cảnh này thì lập tức nhướng mày, không thể không thấp giọng cảm thán một câu, "Xem ra khoa học kỹ thuật của Siêu Năng cục Mỹ quốc lại có tiến bộ rất nhiều a!"

Ở khoảng thời gian hai mươi năm trước, Diệp Thiên Ca đã rất nhiều lần so chiêu với cao thủ của Siêu Năng cục Mỹ quốc.

Hắn rất hiểu rõ, cường giả Mũ quốc hoàn toàn là dựa vào khoa học kỹ thuật tiên tiến mà tích tụ ra tới, gen thuốc nước cải tạo thân thể trở nên cường đại, lại thêm các loại vũ khí và trang bị tiên tiến, đủ để cho người bình thường ở trong thời gian rất ngắn có thể sánh vai với cao thủ võ đạo của Hoa Hạ phải tu luyện tới mấy chục năm.

Lấy Sa Khuê Nhĩ ở trước mắt này mà nói, vừa rồi nếu như hắn không có bao cổ tay được chế tạo bởi họp kim Chấn Kim thì vào lúc này cánh tay kia của hắn sớm đã bị một đao của hắn chặt rơi xuống.

"Một mình Sa Khuê Nhĩ không đối phó được, chúng ta cùng nhau ra tay đi!"

Hải Thần Ba Tắc Đông nhìn thấy Sa Khuê Nhĩ không phải là đối thủ của Diệp Thiên Ca thì lập tức hét lớn một tiếng, bay lên không trung, hai tay hướng trên mặt biển xa xa xuất ra một trảo!

Rầm rầm!

Mặt biển lập tức nổ tung lên, hai đạo cột nước từ trong biển thoát ra, giống như hai con Thủy Long hướng Diệp Thiên Ca lao tới.

Xoát! Xoát!

Diệp Thiên Ca lập tức vung ra hai đao, trảm phá hai con Thủy Long kia.

Tuy nhiên ngay sau đó, Diệp Thiên Ca lại phát giác được một cỗ công kích tinh thần cường đại!

Lại là Mộng Huyễn thần Tô san cũng đi theo ra tay.

"Tam đại chủ thần cùng lúc xuất thủ, hơn nữa phối hợp ăn ý, Diệp Thiên Ca lập tức rơi xuống hạ phong."

Nhất là Ba Tắc Đông, vố là ở bên trong mười hai vị chủ thần thì xếp hạng thứ hai, thực lực lúc trước gần như chỉ ở dưới Lôi thần Trụ Tư, hơn nữa lúc này lại là ở trên biển, tương đương với sân nhà của hắn, năng lượng gần như có thể dùng mãi không hết. dùng mãi không cạn.

...

Chớp mắt một cái, tứ đại cường giả đã giao thủ hơn ngàn chiêu, Diệp Thiên Ca lấy một địch ba, lúc này đã hiển hiện rõ xu hướng yếu đi.

Mắt thấy ở ngoài biển một trăm mét, ở trên một chiếc tàu chiến hải quân của Hoa Hạ, Lâm Chấn Nam thượng tướng hả quân nhìn chòng chọc vào màn ảnh ở trước mắt, mặt mũi đầy vẻ ngưng trọng, "Ai! Ta sớm đã nói rồi, Diệp tướng quân không nên đặt mình vào tình thế nguy hiểm, lần này thì rắc rối rồi!"

Một người đàn ông sĩ quan trung niên, mặt mũi tràn đầy vẻ lo lắng, "Thủ trưởng, xin ra lệnh đi! Nếu như chúng ta không đi trợ giúp Diệp tướng quân thì chỉ sợ ngài ấy không phải là đối thủ của ba người kia a!"

Lâm Chấn Nam lại nặng nề thở dài một hơi nói:

"Việc này ta làm sao không biết? Thế nhưng chỗ đó đã thuộc về phạm vi thế lực của Quốc mỹ, nếu như chúng ta tùy tiện xuất binh thì không khác gì chủ động khiêu khích Mỹ quốc, đến lúc đó coi như là cho Mỹ quốc một cái cớ xuất binh!"

"Mỹ quốc và Hoa Hạ quốc đều là các quốc gia lớn ở thời đại bây giờ, một khi xảy ra chiến tranh thì hậu quả sẽ cực kỳ đáng sợ!"

"Huống chi, thực lực hải quân của chúng ta bây giờ so với Mỹ quốc còn có sự chênh lệch không nhỏ, cấp trên đã ban ra mệnh lệnh, chính là cố gắng kiềm chế..."

Mọi người nghe được điều này thì lập tức tất cả đều có vẻ mặt vô cùng khó coi, "Thế nhưng thủ trưởng, chẳng lẽ chúng ta cứ đứng nhìn như vậy sao? Nếu không phái một tiểu đội tinh anh của Thần Long vệ đi tới giúp Diệp tướng quân..."

Không đợi người kia nói xong, Lâm Chân Nam trực tiếp lắc đầu nói:

"Vô dụng! Đạt tới cảnh giới giống như bọn họ, cao thủ bình thường căn bản không giúp đỡ được cái gì, chí ít cũng phải có thực lực Thần Cảnh trở lên mới có tư cách nhúng tay vào!"
Chương 533 Gối cao không lo

"Thế nhưng thủ trưởng, chẳng lẽ chúng cứ trơ mắt ra nhìn như thế sao? Diệp tướng quân nếu như có chuyện bất trắc gì, vậy đối với Hoa Hạ chúng ta mà nói, sẽ là một cái tổn thất rất lớn!"

Trong quân lại có người mở miệng nói.

Diệp Thiên Ca được xưng là chiến thần của Hoa Hạ, trong quân đội có uy vọng cực cao.

Lâm Chấn Nam hít sâu một hơi rồi nói:

"Điều này làm sao ta lại không biết? Chỉ có điều, quốc sách của Hoa Hạ chúng ta bây giờ là hòa bình phát triển, chúng ta tuyệt đối không thể chủ độc khơi màu đại chiến giữa hai nước!"

Nói đến đây, Lâm Chấn Nam có chút dừng lại, lại nói tiếp:

"Ta sớm đã thông tri với Thần Long vệ, mời hai Thánh của Thần Long vệ tới đây trợ trận, đáng tiếc đường xá xa xôi, đến bây giờ còn chưa có chạy tới..."

"Truyền mệnh lệnh của ta xuống dưới, từ trong quân đội chọn lựa ra một nhóm cap thủ của đội cảm tử, cởi quân trang tiến đến trợ giúp Diệp tướng quân!"

"Rõ!"

Mọi người lập tức lên tiếng, đang chuẩn bị hành động.

Nhưng mà đúng vào lúc này, bỗng nhiên có người chỉ vào màn hình và nói:

"Thủ trưởng, mau nhìn! Đó là cái gì?"

Tất cả mọi người đều nhìn theo phương hướng người kia chỉ mà nhìn lại, chỉ thấy nó ở trên một góc trong màn hình, một đạo ánh vàng sáng chói, bay xẹt qua ở trong màn đêm, giống như một vì sao rơi, hướng chỗ bốn người lắc lư nhanh chóng đuổi theo!

"Đây là đồ vật gì?"

"Chẳng lẽ là đạn đạo sao? Không có mệnh lệnh của bộ chỉ huy, trong quân ai dám công kích!"

...

Mọi người nghị luận ầm ĩ.

Mà Lâm Chân Nam thì đầu tiên là sững sờ, sau đó trong đôi mặt lộ ra vẻ mừng như điên, "Là hắn, Là hắn đến rồi! Lần này chúng ta có thể gối cao không lo rồi! Ha ha ha!"

Mọi người nhất thời càng thêm tò mò, "Thủ trưởng, hắn là ai? Chẳng lẽ đó là một người?"

"Tốc độ di chuyển bực này, chỉ sợ đều sắp đuổi kịp tốc độ của tên lửa xuyên lục địa đi?"

"Chẳng lẽ là...một vị Diệp tướng quân khác?"

...

Mọi người rất nhanh cũng phản ứng lại, tất cả đều cảm thấy phấn chấn.

Hơn nửa tháng trước, một mình Diệp Trần quét ngang cao thủ Huyết tộc xâm lấn Hoa Hạ, về sau lại quyết chiến với Huyết Hoàng ở trên đỉnh núi Everest, những cao tầng trong quân như bọn họ cũng đều có chỗ nghe thấy.

Chỉ có điều sau hôm đó, Diệp Trần và Huyết Hoàng Tra Lý cùng nhau biến mất, không nghĩ tới tối nay vậy mà lại xuất hiện ở đây!

"Thủ trưởng, tiểu Diệp tướng quân đã tới, vậy cảm tử đội..."

Lâm Chấn Nam trực tiếp khoát tay áo, cười nói:

"Không cần! Có vị Diệp huynh đệ này của ta ra tay, lần này lại đến lượt Mỹ quốc phải lo lắng! Ha ha ha!"

...

Trên hoang đảo, một mình Diệp Thiên Ca đơn đấu tam đại Chủ Thần, càng đánh càng theo chiều hướng yếu đi càng rõ ràng, nếu không phải có Thần Long Chi Huyết để sức chịu đựng của hắn tăng lên rất nhiều, Thất Diệp Hồi Tiên thảo cũng làm cho lực lượng thần hồn của hắn tăng lên hơn nhiều lần!

Tuy nhiên dù là như thế, thì bây giờ đã bắt đầu rơi vào thế yếu càng ngày càng rõ ràng, thua cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.

"Diệp Thiên Ca! Ngoan ngoãn nhận thua đi! Nếu như ngươi giống như Diệp Vô Thương con của ngươi đầu nhập vào Mỹ quốc chúng ta, ta sẵn lòng tặng cho ngươi vị trí Chủ Thần đứng đầu, ý của ngươi như thế nào?"

Hải thần Ba Tắc Đông mắt thấy đại cục đã định thì bắt đầu mở miệng lấy lợi ra dụ.

"Hừ!"

Diệp Thiên Ca lập tức nặng nề hừ một cái, "Bản thân ta là quân nhân Hoa Hạ, thà chết đứng tuyệt không sống quỳ! Vẫn là thu lại cái ý nghĩ xấu xa kia của ngươi đi! Không được làm ô uế lỗ tai của ta!"

"Vậy thì ngươi chính là muốn chết!"

Ba Tắc Đông hét lớn một tiếng, đưa tay hướng nơi xa một trảo.

Ầm ầm!

Nơi xa trên mặt biển, lập tức xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, tiếp theo, một cột nước khổng lồ dài đến hơn ngàn mét, từ trong biển phóng lên tận trời, bay vào trong.

Hơn nữa cột nước kia còn đang bằng tốc độ kinh người nhanh chóng xoay tròn!

Theo tốc độ xoay tròn của cột nước càng lúc càng nhanh, cột nước kia bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại, thế nhưng lại càng thêm cô đọng, rất nhanh biến thành một cây roi dài khoảng trăm mét!

Tuy rằng thể tích rút nhỏ không chỉ gấp mười lần, thế nhưng lại so với trước đó càng thêm kinh khủng!

"Chết đi!"

Ầm ầm!

Hải Thần Ba Tắc Đông quơ roi nước áp súc ở mức cao độ, hung hăng hướng Diệp Thiên Ca quất tới.

Xoẹt xẹt!

Một đạo ánh sáng trắng xẹt qua trong trời đêm!

Dường như ngay cả toàn bộ bầu trời đêm đều muốn bị xé rách bởi một roi này.

"Lưu Vân Đao!"

Diệp Thiên Ca cũng không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức chém ra một đạo đao mang màu xanh, muốn ngăn trở công kích của roi nước kia.

Tuy nhiên, sau một khắc:

Xoạt!

Đao mang màu xanh gần như vỡ vụn chỉ trong nháy mắt, ở trước mặt roi nước xoay tròn áp xúc ở mức cao độ kia quả thực giống như tời giấy!

Một kích đã phá được đao mang từ Lưu Vân Đao của Diệp Thiên Ca, thế đi của roi nước kia không giảm, tiếp tục hung hăng quất về hướng Diệp Thiên Ca.

"Kim Cương Bất Hoại!"

Lực Lượng thần Sa Khuê Nhĩ và Mộng Huyễn thần Tô San cũng gần như xuất thủ trong cùng một lúc, phong tỏa toàn bộ đường lui của Diệp Thiên Ca, để hắn căn bản không chỗ thối lui, chỉ có thể thi triển ra võ công phòng ngự để ngăn cản.

Oanh!

Sau khi thi triển ra tuyệt học Kim Cương Bất Hoại thần công của Thánh Tâm các, trên người Diệp Thiên Ca lập tức có huyền quang lóe sáng, trong nháy mắt hình thành một lồng năng lượng phòng hộ, bao phủ cả người hắn ở trong đó.

Tuy nhiên,

Ầm!

Roi nước to lớn kia hung hăng giáng xuống,

Xoạt!

lồng năng lượng phòng hộ trong nháy mắt vỡ vụn ra, roi nước lại tiếp tục hướng đỉnh đầu Diệp Thiên Ca quất xuống.

"Hừ!"

Diệp Thiên Ca chau mày, ở thời khắc then chốt, theo bản năng nghiêng đầu hơi ngiêng sang một bên, cuối cùng hiểm mà lại hiểm né tránh được một kích trí mạng này.

Tuy nhiên một roi này cuối cùng vẫn quất vào trên đầu vai của hắn.

Ầm!

Diệp Thiên Ca chỉ cảm thấy đầu vai bỗng nhiên trầm xuống, giống như bị một lưỡi đao vô cùng sắc bén chặt xuống toàn bộ bả vai của hắn, chẳng những đau nhức kịch liệt vô cùng, cả người trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài!

Bành!

Đầu tiên là hung hăng rơi trên mặt đất, dư thế không giảm, lại ở trên mặt đất trượt hơn trăm mét, như vậy mới miễn cưỡng ổn định thân hình.

Mà ở trên toàn bộ đảo nhỏ lập tức lưu lại một đạo khe rãnh lớn đã dài rồi lại còn sâu!

Tuy nhiên, không đợi Diệp Thiên Ca hoàn toàn lấy lại tinh thần, "Diệp Thiên Ca! Nhận lấy cái chết!"

Lại là Lực Lượng thần Sa Khuê Nhĩ, vung lấy một cái búa lớn được chế tạo từ vật liệu đặc thù, từ phía trên hung hăng giáng xuống.

Sắc mặt của Diệp Thiên Ca hơi đổi một chút, lập tức cố nén đau đớn ở trên đầu vai, hai chân bỗng nhiên ở trong hố sâu đạp một cái.

Cuối cùng cùng lúc thanh búa lớn kia rơi xuống, hắn cũng thoát khỏi cái hố sâu này, hiểm mà lại hiểm tránh thoát khỏi một búa kinh thiên này.

Ầm ầm!

Một búa của Sa Khuê Nhĩ đập xuống, khe rãnh vốn sâu hơn mười mét, trong nháy mắt bị hắn nền thành một cái hố to sâu tới bốn năm mươi mét!

Nếu như một búa vừa rồi mà thật sự rơi vào trên người Diệp Thiên Ca, coi như không chết chỉ sợ đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Tuy nhiên, Diệp Thiên Ca đang âm thầm may mắn, lại bỗng nhiên phát giác được lực công kích cường hoành bằng tinh thần, đột nhiên thừa dịp mà vào.

Lại là Mộng Huyễn thần Tô San cũng ra tay!

Ông ~~

Người Diệp Thiên Ca ở trên không trung lập tức cảm nhận được mệ muội một lúc, cũng may thần niệm của hắn bây giờ đã đủ cường đại, rất nhanh đã từ trong trạng thái hôn mê khôi phục lại.

Tuy nhiên lúc này

Hải thần Ba Tắc Đông ở trên bầu trời sớm đã đuổi theo tới, lúc này lại hung hăng quất ra một roi!

"Xong!"

Diệp Thiên Cam lập tức ngầm nói một tiếng xong, không thể không tuyệt vọng mà nhắm hai mắt lại.
Chương 534 Dễ dàng giết trong nháy mắt

Hắn lúc này, người đang ở trên không trung không có chỗ mượn lực, hơn nữa trước đó hắn bị ba người thay nhau công kích, căn bản không cho hắn một chút cơ hội thở dốc nào.

Hắn lúc này, một hơi chân khí cũng không nâng lên, ngay cả Kim Cương Bất Hoại thần công cũng không có cách nào thi triển, đối mặt với roi nước có uy lực kinh người này của Ba Tắc Đông, hắn chỉ có thể dựa vào nhục thân để đi chống cự.

Thế nhưng là, mặc dù nhục thân của hắn so với trước đó tăng lên cực lớn, nhưng cũng xa xa không đủ để ngăn cản roi nước này của đối phương.

"Lần này thật phải chết sao?"

"Cũng tốt! Dù sao cả đời này của ta, sống thật sự là thất bại, chết coi như cũng là một cách để giải thoát đi!"

"Uyển Dung, Nguyệt Nga, Vô Thương... Ta bây giờ sẽ đi xuống dưới tìm các ngươi!"

Diệp Thiên Ca tự biết mình không địch lại nổi, dứt khoát nhắm hai mắt lại, không phản kháng nữa.

Tuy nhiên,

Đợi một lúc lâu, một roi này của Hải thần Ba Tắc Đông vậy mà vẫn chưa có rơi xuống.

"Chẳng lẽ cái tên này hạ thủ lưu tình đối với ta?"

Diệp Thiên Ca đầu tiên là hơi buồn bực, chẳng mấy chốc lại nghe được tiếng kinh hô của Ba Tắc Đông, "Diệp Cuồng Tiên!"

Diệp Thiên Ca lập tức mở hai mắt ra kiểm tra, chỉ thấy ở phía trên bầu trời, không biết từ khi nào lại xuất hiện một đạo thân ảnh vàng óng.

Bỗng nhiên chính là Diệp Trần!

Lúc này Diệp Trần đứng lơ lửng giữa không trung, một tay để ở sau lưng, một tay khác thì đang nắm chắc roi nước to lớn kia của Ba Tắc Đông.

"Phá!"

Diệp Trần khe khẽ nắm chặt lại, roi nước nhìn như không thể phá vỡ của Hải thần Ba Tắc Đông vậy mà trong nháy mắt bị Diệp Trần trực tiếp bóp nát!

Bạch bạch bạch!

Ba Tắc Đông cũng lập tức bị cỗ lực lượng phản phệ kia làm cho chấn động đến liên tục lùi lại, một mặt vẻ kinh ngạc.

"Tiểu Trần, con...con làm sao lại tới đây?"

Diệp Thiên Ca nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện, hơn nữa đến ra tay cứu hắn, trong lòng nhất thời kích động không thôi.

Tuy nhiên, Diệp Trần lại ngay cả quay đầu cũng không thèm quay đầu, thản nhiên nói:

"Ông đừng hiểu lầm! Là dì Lam để cho tôi tới, tôi chưa bao giờ nghĩ tới việc cứu ông!"

"Hơn nữa, bản thân ông là chiến thần của Hoa Hạ, lại ngay cả ba tên Chủ Thần phế vật của Mỹ quốc cũng không giải quyết được, thật sự là quá làm mất mặt Thần Long vệ!"

Diệp Thiên Ca nghe được điều này thì vẻ mặt hơi ảm đạm, không nói thêm gì nữa.

Mà đổi thành ra một bên, Tam đại Chủ Thần nghe được Diệp Thần còn nói bọ họ là phế vật thì ngay lập tức từng người đều tức giận đến phổi đều muốn nổ.

"Diệp Cuồng Tiên! Đều nói lực lực của ngươi đã vượt qua Tiên Nhân, hôm nay ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi có mạnh như trong lời đồn đại như vậy hay không!"

Lực Lượng thần Sa Khuê Nhĩ có tính tình nóng nảy, bỗng nhiên quát lớn một tiếng lên, trực tiếp vung cái búa lớn trong tay lên, hướng Diệp Trần hung hăng đập tới!

Tuy nhiên,

Diệp Trần lại giống như không nhìn thấy, vẫn đứng lơ lửng giữa không trung, đứng ở nơi đó, hai tay chắp ở sau lưng cũng chưa hề động đậy.

"Muốn chết!"

Ầm ầm!

Nhìn thấy Diệp Trần khinh thường như thế, Sa Khuê Nhĩ lập tức gầm thét một tiếng, sau đó vung cái búa lớn lên hung hăng đập vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần.

Tuy nhiên, không đợi cái búa đùng vào trên người Diệp Trần thì một đạo ánh sáng vàng lóe sáng lên.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ vang phát ra, cả người Sa Khuê Nhĩ và búa trong nháy mắt bị vòng bảo hộ màu vàng kim kia trực tiếp bắn ra ngoài.

"Cái gì!"

Tạp đại Chủ Thần lập tức thi nhau biến sắc, Cái búa này của Sa Khuê Nhĩ được chế tạo từ hợp kim đặc thù, chỉ trọng lượng thôi cũng đã hơn một vạn kilôgam, một búa này đập xuống, nói ít nhất cũng có mười vạn, thậm chí có thể nói là tới mấ chục vạn kilôgam!

Ngay cả Lôi Thần Trụ Tư cũng không dám đứng ra đón đỡ một búa này của Sa Khuê Nhĩ.

Nhưng bây giờ, thậm chí ngay cả hộ thể cương khí của đối phương mà cũng không thể phá vỡ!

Điều này cũng mang ý nghĩa, Diệp Trần dù là đứng bất động ở nơi đó, mặc cho bọn họ muốn công kích thế nào thì công kích cũng tuyệt đối không thể phá nổi phòng ngự của hắn.

"Không! Ta không tin!"

Sa Khuê Nhĩ rống lớn một tiếng, lập tức vung búa lớn lên một lần nữa, hướng Diệp Trần bổ nhào đi qua.

"Phong Chùy Loạn Vũ!"

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Sa Khuê Nhĩ lúc này trông giống như một con chó dại, trong nháy mắt đã vung ra trên trăm búa!

Trong lúc nhất thời, búa ảnh đầy trời, bao phủ Diệp Trần vào trong đó.

Thế nhưng là sau khi tới tận một trăm linh tám búa đập xong, Diệp Trần vẫn bình tĩnh như trước, ánh sáng vàng hộ thể cũng không hư hao chút nào!

Hô hô hô!

Sa Khuê Nhĩ sử xuất ra tuyệt chiêu áp đáy hòm, nhưng vẫn chưa thể phá vỡ được phòng ngự của Diệp Trần, lập tức mệt mỏi thở hồng hộc, đồng thời mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.

"Đây chính là toàn bộ thực lực của ngươi sao?"

Diệp Trần một mặt hờ hững nhìn xuống Sa Khuê Nhĩ, vẻ mặt không buồn không vui, "Xem ra ngươi là phế vật vẫn là đang coi trọng ngươi, trong mắt của ta, ngươi thật đúng là ngay cả phế vật cũng không bằng!"

Nói xong lời này, Diệp Trần vẫy tay một trảo.

Oanh!

Sa Khuê Nhĩ hướng trên đỉnh đầu, đột nhiên xuất hiện một cái bàn tay lớn màu vàng óng, hướng chậm rãi chộp tới.

"Hừ! Tốc độ chậm như thế, cũng muốn bắt...A!"

Sa Khuê Nhĩ thấy tốc độ của một chưởng khổng lồ màu vàng kim rất chậm, trực tiếp nhanh chân lùi lại hơn trăm mét, vốn cho rằng có thể dễ dàng né tránh nhưng không ngờ chưởng khổng lồ màu vàng kim kia thế mà như là xuyên qua không gian, theo như bóng với hình!

Sa Khuê Nhĩ liều mạng muốn chạy trốn, thế nhưng lại bất kể như thế nào, cũng không có cách nào thoát khỏi sự che phủ của chưởng khổng lồ màu vàng kim.

Cuối cùng, hắn lại bị bàn tay khổng lồ gắt gao bắt lấy, rồi mới nắm một cái.

Bành!

Theo bàn tay Diệp Trần nhẹ nhàng nắm lại.

Lực Lượng thần Sa Khê Nhĩ trông giống như cột điện bị cái chưởng khổng lồ màu vàng kim kia giống như nắm quả hồng mềm, nhẹ nhõm bóp nát, trong nháy mắt hóa thành một đám sương máu, hoàn toàn nhàn tản trên thế gian.

"Cái gì!"

Hải thần Ba Tắc Đông cùng Mộng Huyễn thần Tô San, hai người nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng quỷ dị này thì vẻ mặt của hai người trở nên vô cùng trắng bệch.

Sa Khuê Nhĩ có thực lực tương đương với bọn hắn lại bị đối phương bóp chết giống như bóp một con kiến, giết chết dễ dàng như thế!

"Xem ra truyền ngôn không giả! Thậm chí thực lực của người này so với lời đồn còn phải đáng sợ hơn nhiều!"

"Trốn!"

Sau khi hai người ý thức được vấn đề này, gần như không do dự một chút nào, lập tức quay người muốn chạy trốn.

"Còn muốn chạy?"

Hai tay Diệp Trần khẽ vồ.

Hô! Hô!

Lại có hai đạo chưởng khổng lồ màu vàng kim bay ra, trực tiếp một cái bắt được hai đại Chủ Thần, mạnh mẽ kéo bọn hắn từ ngoài ngàn mét trở về!

Hai người Ba Tắc Đông và Tô San, lập tức mặt không còn chút máu, dọa đến hồn phi phách tán.

Ngay cả Diệp Thiên Ca ở một bên mặt mũi cũng không thể không tràn đầy vẻ kinh hãi.

Tuy rằng lúc trước hắn cũng được chứng kiến, cảnh tượng kinh khủng lúc Diệp Trần và Diệp Vô Thương đánh nhau, thế nhưng dù sau không có tự mình trải qua.

Mà ba người trước mắt này, cũng coi là đối thủ cũ của hắn, trước đó hắn cùng ba người đánh nhau, suýt nữa mất mạng, đối với thực lực của ba người quả thực quá rõ ràng.

Ba người cùng nhau, chính là cường giả Nhân Yên hơi yếu một chút cũng có thể dễ dàng giết chết, thế nhưng rơi vào thực lực của Diệp Trần giống như đứa trẻ sơ sinh đụng phải người khổng lồ, vậy mà không có bất luận một chút sức phản kháng nào!

Hơn nữa từ thủ đoạn mà Diệp Trần xuất thủ bắt ba người tới mà xem, giống như còn ẩn chưa một tia Không Gian Pháp Tắc.

Thực lực của đứa con trai này của mình, đến cùng đã cường đại đến cái tình trạng gì?

Diệp Thiên Ca đã không dám tưởng tượng!

Mà đổi ra một bên, ở bên trên tàu chiến của Hoa Hạ, mấy người Lâm Chấn Nam nhìn thấy Diệp Trần vừa ra tay thì đã giết chết Sa Khuê Nhĩ, rồi lại nhẹ nhõm bắt giữ hai đại Chủ Thần khác, lập tức từng người kích động đều muốn nhảy dựng lên.

"Đây quả thực là giết trong nháy mắt a!"

"Tiểu Diệp tướng quân quá cường hãn!"

"Mười hai Chủ Thần của Mỹ quốc lần này phải toàn quân bị diệt!"
Chương 535 Mục đích của Diệp Trần

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi cần phải suy nghĩ thật kỹ! Ngươi thực sự muốn là kẻ địch với Mỹ quốc chúng ta sao?"

"Đảo nhỏ mà chúng ta đứng bây giờ thế nhưng là ở trong phạm vi thế lực của Mỹ quốc, bộ đội hải quân tiếp viện của chúng ta lập tức sẽ chạy tới!"

Nếu như ngươi giết hai chúng ta, vậy thì hải quân nước ta sẽ không còn bất kỳ cố kỵ nào, đến lúc đó chắc chắn sẽ trực tiếp sử dụng vũ khí hạt nhân tới đối phó ngươi!

Sau khi Ba Tắc Đông vị Diệp Trần bắt được thì lập tức bắt đầu lớn tiếng kêu lên.

Diệp Trần im lặng, vẻ mặt bình tĩnh như trước.

Ba Tắc Đông còn tưởng rằng, Diệp Trần đã bị chính mình nói cho nên do dự, vội vàng lại nói:

"Chỉ cần ngươi đồng ý thả hai chúng ta, ta có thể cam đoan để ngươi an toàn trở về vùng biển của Hoa Hạ quốc, ý của ngươi thế nào?"

Tô San ở trong một bàn tay khổng lồ màu vàng óng khác cũng lập tức mở miệng nói:

"Không sai! Diệp tiên sinh, lấy thực lực của ngài, nói là đệ nhất thế giới cũng không quá đáng một chút nào, thế nhưng ngài coi như mạnh hơn nữa, dù sao cũng chỉ là một người mà thôi!"

"Mà Mỹ quốc chúng ta thì đang là cường quốc đệ nhất thế thế giới bây giờ, nắm trong tay hàng trăm vũ khí hạt nhân đủ để hủy diệt Trái Đất!"

"Nếu thật là nháo đến tình trạng không chết không thôi, ngài cho rằng, ngài có có thực lực khiêu chiến với cường quốc đệ nhất thế giới bây giờ hay sao?"

Vì bảo vệ tính mạng của mình, hai người cũng là cố gắng ngươi một lời ta một câu bắt đầu giải thích mặt lợi mặt hai cho Diệp Trần nghe.

Lúc này, Diệp Thiên Ca bỗng nhiên mở miệng nói:

"Tiểu Trần, bọn họ đây là đang cố ý kéo dài thời gian! Hải quân Mỹ quốc thông qua vệ tinh cũng đã nắm giữ được tình huống bên này, vào lúc này hơn phân nữa đã có quân đội chạy về phía bên này!

"Bọn họ đều là cao tầng của Siêu Năng cục Mỹ quốc, chúng ta trước tiên có thể đưa bọn hắn về trong nước, rồi mới từ từ thẩm vấn khảo vấn!"

Nghe được lời này của Diệp Thiên Ca, Ba Tắc Đông và Tô San lập tức thay đổi sắc mặt.

Chính như Diệp Thiên Ca nói, xác thực là bọn họ đang trì hoàn thời gian, một khi hải quân Mỹ quốc chạy tới đây trợ giúp, bao vây toàn bộ hòn đảo nhỏ này cho đến lúc đó bọn họ tự nhiên cũng có tư cách đàm phán với Diệp Trần.

Đáng tiếc không nghĩ tới chính là kế hoạch của bọn hắn lại bị Diệp Thiên Ca liếc mắt nhìn ra.

Tuy nhiên, đối với đề nghị của Diệp Thiên Ca này nhìn như hợp lý, Diệp Trần giống như cũng không ưa, cười lạnh nói:

"Hải quân Mỹ quốc sao? Coi như bọn họ không đến, ta cũng đang định đi tìm bọn họ đây!"

Nói xong lời này, Diệp Trần bỗng nhiên nắm tay phải một cái.

Bành!

Hải thần Ba Tắc Đông, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra thì đã bị một tay của Diệp Trần rõ ràng bóp nát!

"A!"

Mộng Huyễn thần Tô San thấy cảnh này thì lập tức bị dọa đến hồn vía đều như muốn bay lên mây, không thể không kinh hô một tiếng, gương mặt xinh đẹp trắng bệch vô cùng, nhịn không được mà lớn tiếng cầu khẩn, "Không được! Đừng có giết ta! Diệp tiên sinh chỉ cần ngài không giết ta, ngài bảo ta làm gì cũng được!"

Tô San đã thực sự bị dọa cho sợ, cô ta ở bên trong mười hai vị Chủ Thần thì xếp hạng chót nhất, bản thân lại cảm giác sự tồn tại của cô rất thấp, hơn nữa cô ta có năng lực có thể khống chế lòng người, làm cho tất cả mọi người đều phải tôn trọng đối với cô ấy.

Bởi vậy đối với Tô San mà nói, mười hai Chủ Thần chẳng qua chỉ là một công việc, một cái đãi ngộ không tệ mà thôi, và cô ấy không có ý thức mạnh mẽ về sứ mệnh.

Mắt thấy mười một đại Chủ Thần đã ngã xuống toàn bộ, cô ta lúc này cũng không quan được nhiều như vậy, chỉ muốn bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, nhìn chòng chọc vào Tô San một lát, "Ồ? Thật sự để người làm cái gì cũng được sao?"

Tô San nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức tinh thần trở nên phấn chấn, cô ta từng nghe qua về chuyện của Diệp Trần, biết người này sát phạt quyết đoán, vốn cũng đã không ôm hy vọng gì, không nghĩ tới đối phương vậy mà thật có ý định buông tha cô ta.

"Chẳng lẽ hắn coi trọng vẻ mặt xinh đẹp của ta sao? Đến cùng vẫn là một đứa con nít còn chưa mọc lông a!"

Nghĩ đến đây, Tô San lập tức hếch bộ ngực đầy đặn, hướng về phía Diệp Trần vứt ra một cái mị nhãn, nói:

"Đương nhiên là thật, chỉ cần Diệp tiên sinh không giết ta, sau này ta chính là người của ngài á! Tùy ý ngài muốn phân phó thế nào cũng được!"

"Rất tốt!"

Diệp Trần nhệ gần đầu, tâm niệm vừa động, bàn tay khổng lộ màu vàng óng giam cấm Tô San trong nháy mắt liền tiêu tán vô hình.

Tô San khôi phục sự tự do của bản thân thì lập tức vui mừng trong lòng cùng với, đồng thời âm thầm đắc ý, "Mọi người đều nói Diệp Cuồng Tiên này lãnh khốc vô tình, cực kỳ khó đối phó, xem ra bây giờ, chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi! Vẫn là bị sắc đẹp của ta làm cho mê hoặc phải không a?"

"Trước tiên ta dùng sắc đẹp kéo hắn lại, sau này tìm cơ hội dùng Mộng Huyễn thuật, thuần hóa linh hồn của hắn, để hắn biến thành nô lệ trung thành nhất của ta!"

"Cho đến lúc đó, toàn bộ thế giới đều sẽ bị Tô San giẫm ở dưới chân!"

Nghĩ đến đây, trong lòng Tô San lập tức trở nên kích động.

Tuy nhiên, lời tiếp theo của Diệp Trần lại làm cho cô ta rất ngạc nhiên,

"Đã như vậy, bây giờ lập tức mang ta đi căn cứ quân sự trên biển của Mỹ quốc các ngươi!"

"What?"

Tô San lập tức có chút không hiểu.

Không có gì bất ngờ xảy ra, hải quân Mỹ quốc lập tức sẽ chạy đến, cái tên này không nhanh trốn về vùng biển Hoa Hạ, lại muốn chủ động đi tìm căn cứ hải quan Mỹ!

Chẳng lẽ hắn muốn tìm cái chết hay sao?

Vẻ mặt của Diệp Trần hơi phát lạnh, trên người đã dâng lên một cỗ sát khí cường đại, "Thế nào? Ngươi không đồng ý?"

Tô San lập tức dọa đến thân thể mềm mại run lên, toàn thân không nhịn được khẽ run rẩy, vội vàng nói:

"Ta đồng...đồng ý!"

"Vậy còn thất thần ra đó làm cái gì? Phía trước dẫn đường đi!"

Diệp Trần lại ra lệnh lần nữa.

Tô San tuy rằng nghĩ mãi mà không hiểu, không biết trong hồ lô của tiểu tử Hoa Hạ này đến tột cùng là bán thuốc gì, tuy nhiên đối mặt với sát khí của Diệp Trần, cô ta nào dám phản kháng, đành phải thành thành thật thật bắt đầu dẫn đường cho Diệp Trần.

Mà lúc này, Diệp Thiên Ca ở một bên lập tức ngồi không yên, vội vàng đuổi theom "Tiểu Trần, con đây là đang định làm cái gì? Căn cứ hải quân của Mỹ quốc cũng không phải nơi để đùa giỡn a! Tranh thủ thời gian theo ta trở về!"

Diệp Trần căn bản không để ý tới, trực tiếp một bàn tay bắt lấy cổ tay Tô San, rồi thân thể mới nhoáng một cái, đã đi ra ngoài được ngàn mét, sau khi liên tiếp lấp lóe lên mấy lần thì đã hoàn toàn biến mất ở trong trời đêm.

Lấy thực lực bây giờ của Diệp Thiên Ca thì căn bản không đuổi kịp tốc độ của Diệp Trần, huống chi hắn lúc này còn đang bị thương không nhẹ, tự nhiên càng không thể theo kịp, cuối cùng chri có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng, hướng vùng biển Hoa Hạ tiến về.

...

Mà cũng vào lúc này, ở trên tàu chiến Hoa Hạ, trong bộ chỉ huy hải quân, mọi người thấy Diệp Trần mang theo Tô San, vậy mà hướng phương hướng Mỹ quốc chạy như điên, đồng thời hai mắt của mọi người đều trợn lên thật lớn:

"Tiểu Diệp tướng quân hắn...sao lại đi về hướng đó?"

"Ngài ấy đây là muốn làm cái gì sao?"

"Nhỡ đâu bị hải quân Mỹ quốc bao vây, vậy coi như ngài ấy gặp nguy hiểm!"

...

Mọi người nghị luận ầm ĩ, đồng thời đối với hành vi này của Diệp Trần cũng không hiểu.

Lâm Chấn Nam cũng có vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, "Truyền mệnh lệnh của ta xuống, cần phải giữ vững tung tích của tiểu Diệp tướng quân, tuyệt đối không được làm mất dấu cho ta!

"Mặt khác, lại phái một nhánh đoàn tàu chiến đi đón Diệp Thiên Ca tướng quân trở về!

Sau khi truyền xuống mệnh lệnh, Lâm Chân Nam và mọi người, tất cả đều nhìn chòng chọc vào màn hình, theo dõi hình ảnh truyền về từ vệ tinh, muốn nhìn thấy Diệp Trần một chút đến tột cùng là muốn làm cái gì.

Cuối cùng, tốc độ của vệt sáng tím bắt đầu dần dần chậm lại, sau đó ngừng lại, mà đám người thấy rõ ràng mục đích của Diệp Trần thì lập tức sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi hoàn toàn, "Trân Bảo cảng!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom