-
Chương 56-58
Chương 56 Độc lập hoàn thành
Tần Thiên đi vào phòng nhìn thấy Tô Tô đang nằm trên giường, khuôn mặt u sầu, nhìn trông rất không vui, hắn khó xử nói:
“Cái đó, bây giờ chỉ là trị liệu thêm, anh dùng nội lực xoa bóp huyệt vị cho em là được, không cần cởi quần áo...”
Tô Tô nhìn thẳng vào anh, lạnh lùng nói:
“Trừ chuyện này ra, anh còn có chuyện gì muốn nói với tôi không?
Ờm...
Tần Thiên gãi gãi đầu, nói: “Thật ra sinh con là ý của mẹ chúng ta. Em yên tâm, chỉ cần em không muốn anh cũng sẽ không ép.”
“Hơn nữa anh, bây giờ em mới bắt đầu kinh doanh, không thích hợp để mang thai...”
“Tần Thiên!” Tô Tô ném gối lên mặt anh, tức giận nói: “Ai muốn sinh con với anh?”
“Đừng giả bộ hồ đồ với tôi, ý tôi là chuyện khách sạn hôm nay, anh không có gì muốn giải thích với tôi sao?”
Lúc này Tần Thiên mới chợt giật mình: “Ý em là Trương Kiến Huân!”
Tô Tô ủ rũ nói: “Ông ta là một thư, dựa vào cái gì mà ở trước mặt anh tự xưng là Tiểu Trương?”
“Còn cả Thiết Lâm Phong, tại sao lại cung kính với anh như vậy?”
“Họ Tần kia, anh không phải thật sự là đại nhân vật ẩn thân gì đấy chứ? Nếu là như vậy, Tô Tô tôi thật sự là không xứng với anh.”
Tần Thiên cười nói: “Em hiểu lầm rồi.”
“Trương Kiến Huân trước đây là thư ký của một lãnh đạo, mà anh, đã từng chữa bệnh cho lãnh đạo đó.”
“Đơn giản như vậy thôi sao?”
“Đơn giản như vậy thôi.”
Tô Tô Suy nghĩ một lúc, hình như cũng có lý. Có điều vẫn có chút không phục, nói: “Vậy Phùng Bảo Quốc lại là chuyện gì đây?”
“Anh là một bác sĩ châm cứu, sao lại có bản lĩnh lớn như vậy?”
Tần Thiên cười nói: “Nói thẳng ra một đồng cũng không đáng. Chẳng qua là nhãn lực và lực tay phối hợp đúng chỗ mà thôi.”
“Em nghĩ xem, anh học châm cứu, hai thứ quan trọng nhất, không phải là nhãn lực và lực tay sao?”
Tô Tô nói không nên lời. Lúc trước cô còn tưởng rằng, Tần Thiên thật sự là nhân vật lớn gì đó, đã từng khiến cô cảm thấy bất an.
Bây giờ nói rõ ràng hết rồi. Tần Thiên cũng chỉ là một bác sĩ châm cứu có tay nghề cao siêu mà thôi. Bởi vì chữa khỏi cho nhân vật lớn, cho nên tiểu đệ của nhân vật lớn mới cung kính với anh như thế.
Đánh bại Phùng Bảo Quốc, cũng chỉ là mánh khóe mà thôi.
Nói trắng ra, Tần Thiên vẫn là một người bình thường. Xem ra là do cô tự mình đa nghi, cô nhịn không được mỉm cười.
Nhìn thấy Tô Tô Tô cười, Tần Thiên dường như nhìn thấy hoa tươi nở rộ khắp núi, hắn kích động nói: “Vợ à, anh— ”
“Câm miệng!”
Tô Tô trợn mắt: “Ai là vợ anh!”
“Tôi nói nghiêm túc với anh này—”
“Còn nhớ những gì tôi đã nói trước đây không? Mở một công ty, chỉ là bước đầu tiên, là để chuẩn bị cho việc kéo đầu tư.”
“Dù sao bây giờ quầy hàng đã được mở ra, chỉ dựa vào chút tiền trong tay, còn lâu mới đủ.”
“Ba ngày sau chính là đại hội đầu tư, hôm nay Thiết Lâm Phong cũng mời tôi, tôi cũng đã nhận lời ông ta.”
Tần Thiên vội vàng nói: “Vậy thì tốt quá. Vợ à, anh tin là em có thể kéo được đầu tư.”
Tô Tô liếc Tần Thiên một cái, nói: “Lúc trước tôi đã giao ước với anh, anh giúp tôi lấy được đầu tư, tôi có thể đồng ý với anh trong vòng một năm sẽ không đề cập đến chuyện ly hôn. Bây giờ tôi đổi ý rồi.”
Tần Thiên nhíu mày: “Lẽ nào, em vẫn kiên quyết muốn ly hôn với anh sao?”
“Không phải—”
Tô Tô thấp giọng nói: “Lần này, tôi muốn dựa vào chính mình, không cần anh can thiệp vào.”
“Nếu anh dám nhúng tay vào, tôi sẽ ly hôn với anh.”
Tần Thiên không nói nên lời, người phụ nữ này suy nghĩ kiểu gì vậy.
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Tô Tô, hắn nói: “Vợ ơi, em có kế hoạch chưa?”
Tô Tô đang suy nghĩ về điều gì đó, lần này, cô không để ý tới Tần Thiên gọi vợ.
Cô gật gật đầu, nói: “Tôi chuẩn bị dùng Tô ngọc cao, làm vốn mời gọi đầu tư.”
“Tôi vẫn luôn có một nguyện vọng, là sản xuất hàng loạt Tô ngọc cao. Bây giờ, tôi cảm thấy thời cơ đã chín muồi!”
“Được!”
“Anh hứa với em, lần này anh sẽ không nhúng tay vào.” Tần Thiên cũng rất vui mừng. Anh biết, một khi Tô ngọc cao được sản xuất, nhất định sẽ nổi danh.
Đây là tâm huyết của cô, Tần Thiên cũng rất vui vẻ khi nhìn thấy cô độc lập hoàn thành.
“Cái đó, bây giờ có phải có thể trị liệu rồi không?”
“Cút!”
……
Tại nhà họ Tô. Đó cũng là một đêm không ngủ.
Những điều mà họ đã trải qua trong khách sạn vào ban ngày quả thực làm bọn họ sợ đến không tin vào mắt mình.
“Văn Thành, rốt cuộc cháu còn chuẩn bị lá bài tẩy gì nữa? Bây giờ có thể nói cho gia gia biết rồi chứ.” Tô Bắc Sơn yếu ớt nói.
Tô Văn Thành thần bí cười nói: “Gia gia, ông đoán xem tại sao lúc trước cháu lại không đưa tiền nợ cho những hộ trồng trọt đó?”
“Bởi vì, số tiền đó, cháu dùng ở những nơi có giá trị hơn.”
“Mau nói, là ở đâu?”
Tô Văn Thành lấy ra một bài thuốc bí truyền, nói: “Gia gia, ông xem đây là cái gì?”
“Đây là một công thức chiết xuất thuốc Đông y, Văn Thành, em lấy cái này làm gì?” Tô Nam vẻ mặt khó hiểu.
Tô Văn Thành kích động nói: “Đây không phải là công thức bình thường. Mà là công thức nguyên bản của Tô ngọc cao!”
“Thật sao?”
“Văn Thành, làm sao em có được?”
Tô Văn Thành đắc ý nói: “Dương Ngọc Lan vẫn giữ phương thuốc này, không chịu cho chúng ta. Nhưng lại không biết, cháu có thể có được bằng đường vòng.”
“Sau bao nhiêu công sức, cuối cùng cháu nghe ngóng được, năm đó, người bạn có quan hệ rất tốt với Tô Tô tên là Cung Lệ.”
“Tô Tô rất tín nhiệm Cung Lệ, bao gồm cả năm đó nghiên cứu Tô ngọc cao, cũng hoàn toàn không hề đề phòng Cung Lệ.
“Cung Lệ cũng là một người chu đáo, lặng lẽ trộm đi công thức nguyên bản. Công thức trong tay Tô Tô là được tạo ra sau đó.”
Tô Nam kích động nói: “Văn Thành, ý của em là, em bỏ tiền ra mua công thức gốc này từ Cung Lệ?”
Tô Văn Thành gật đầu.
“Văn Thành, gia gia vẫn không hiểu. Cháu tiêu tốn nhiều tiền như vậy, mua công thức này có ích lợi gì?”
“Chẳng lẽ, chuẩn bị bán với giá cao?”
“Cho dù có thể kiếm được chút chênh lệch, thì cũng không đủ với tình hình hiện tại của nhà chúng ta.”
Tô Văn Thành cười nói: “Gia gia, đừng nóng vội. Cháu đã tính hết rồi.”
“Mọi người nhìn cái này đi, là thư mời đại hội đầu tư.”
“Công ty Thiên Phú tư bản nổi tiếng trong và ngoài nước, muốn đến Long Giang chúng ta tổ chức hội nghị đầu tư. Công ty Thiên Phú này, cũng tham gia sâu vào ngành y tế.”
“Ông nói xem, nếu cháu sử dụng công thức này làm vốn để thu hút đầu tư từ họ tại đại hội đầu tư, bọn họ có lay động không?”
“Chỉ cần công ty Thiên Phú tư bản ra tay, một tỷ hay tám trăm triệu đều là chuyện nhỏ.”
“Có một khoản tiền lớn như vậy, đừng nói là một nhà máy nhỏ, cháu có thể mua tất cả nhà máy ở Long Giang, toàn lực sản xuất Tô ngọc cao.”
“Mỹ phẩm sinh học hiện nay vẫn còn trống trong nước. Chúng ta là người duy nhất có thị trường hàng chục nghìn tỷ, đến lúc đó còn sợ không kiếm được tiền sao?”
“Có tiền rồi, cháu bảo đảm, Trương Kiến Huân và Thiết Lâm Phong cũng phải cúi đầu trước chúng ta.”
“Chứ đừng nói chỉ là một Tô Tô và Tần Thiên nhỏ bé.”
Hóa ra là như vậy!
Tô Nam và Tô Bắc Sơn đã hiểu ra.
“Em trai, em thật có đầu óc làm ăn!”
“Theo như em nói như vậy, nhà họ Tô chúng ta không lâu nữa sẽ trở thành thế gia bậc nhất về y dược rồi!” Tô Nam hai mắt sáng lên.
“Không hổ là cháu trai ngoan của ông.”
“Kiếm tiền là chuyện nhỏ, quan trọng là, nếu như có thể leo lên cây đại thụ công ty Thiên Phú tư bản này, phóng mắt nhìn Long Giang, thì sẽ không ai dám bắt nạt nhà họ Tô chúng ta nữa.”
“Văn Thành, bây giờ ông sẽ hạ lệnh trục xuất Tô Tô ra khỏi gia tộc. Tô gia sau này hoàn toàn dựa vào cháu!”
Tô Bắc Sơn cuối cũng có cơ hội và tự tin để thở ra. Bây giờ, ông sẽ trục xuất Tô Tô ra khỏi gia tộc.
Chờ khi nhà họ Tô gia thăng tiến, ông ta muốn xem xem, Tô Tô sẽ khóc lóc cầu xin trở về gia tộc như thế nào.
Chương 57 Hãy chờ xem
“Mẹ, con cảm thấy chúng ta nên nghĩ cách giúp gia gia.”
“Hiện tại con đã mở công ty rồi, mẹ cũng thành người phụ trách của tập đoàn cung ứng, gia gia lại không có gì cả.”
“Con không thể chịu được, suy cho cùng ông ấy cũng là gia gia của con.”
Ngày hôm sau Tô Tô cảm thấy khó xử nói với Dương Ngọc Lan.
Dương Ngọc Lan tức giận nói: “Đáng lẽ lão già không phân biệt trắng đen này, xứng đáng chịu kết cục như thế.”
“Nhưng Tô Tô con nói cũng đúng, ông ta dù sao cũng là gia gia ruột của con, chúng ta vì bố con, cũng nên tha thứ cho ông ta rồi.”
“—— Con định giúp như thế nào?”
Tô Tô suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Mẹ, con có hai cách.”
“Cách thứ nhất, nếu gia gia muốn làm một mình, có thể để cho ông ấy thu mua một nhà máy nhỏ. Đến lúc mẹ cho ông ấy gia nhập vào tập đoàn y tế, cho ông ấy một số hợp đồng cung ứng.”
“Cách thử hai, nếu gia gia không muốn nhọc lòng, vậy thì mời ông ấy tới công ty của con làm cố vấn.”
"Mỗi tháng con sẽ phát lương cho ông ấy, coi như là cho ông ấy tiền dưỡng lão."
Dương Ngọc Lan gật đầu: "Vừa đúng lúc mẹ muốn đến văn phòng, tiện đường đi nói với ông già kia một tiếng”
"Đúng là hời cho ông ta rồi."
Dương Ngọc Lan rời đi, Tô Tô nói với Tần Thiên: "Anh theo tôi đến nhà máy.”
"Tô Ngọc Cao phải làm vài hàng mẫu. Hơn nữa tôi luôn cảm thấy công thức có chút vấn đề, vừa hay tìm nhị gia gia bàn bạc chút.”
"Ông ấy là người thầy đầu tiên của tôi trong y học Cổ truyền Trung Quốc. Có lẽ ông ấy có thể cho tôi một ít lời khuyên hay.”
"Được." Tần Thiên vô cùng vui vẻ giúp sức, lái xe dẫn Tô Tô đi đến xưởng tinh luyện đông y của Tô thị nằm dưới chân núi Nam Sơn.
"Công thức này, đúng là là độc đáo!"
“Tô Tô, cũng chỉ có cô gái thông minh như cháu mới có thể nghĩ ra được!” Nhìn thấy công thức của Tô Ngọc Cao, Tô Bắc Tề khen ngợi không dứt miệng.
Sau đó, hai người ngay lập tức bắt đầu nghiên cứu.
Thấy dáng vẻ hết sức chuyên chú của bọn họ, Tần Thiên cũng cảm thấy có hứng thú. Hắn nhìn vào toa thuốc trên bàn.
"Mỹ phẩm sinh học này của em, tất cả đều dùng thành phần thực vật sao?"
Tô Tô đang chuyên tâm suy nghĩ, thuận miệng nói: “Anh không hiểu, đừng quấy rầy.”
Tần Thiên không có việc gì làm, nên đi ra ngoài dạo một vòng, uống một ly nước. Nhìn thấy Tô Tô và Tô Bắc Tề, vẻ mặt vẫn nghiêm túc như cũ.
Nhìn bọn họ giống như hai học sinh tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, đang đối mặt với một vấn đề khó khăn mà vẫn chưa giải quyết được.
Tần Thiên nhìn đồng hồ, nói nhỏ: "Vợ à, trưa rồi, em nên ăn cơm thôi.”
“Đừng làm phiền tôi!” Tô Tô Tô có chút khó chịu.
Tần Thiên suy nghĩ một chút, chỉ vào một loại dược liệu trung quốc có gọi là Ngũ Bội Tử trong đó, nói: "Vì sao phải thêm cái này?”
Tô Bắc Tề giải thích: "Chúng tôi chiết xuất axit tannic bên trong Ngũ Bội Tử, thành phần này có thể kết tủa protein, có tác dụng se khít da.”
"Làm cho làn da cứng lại, cũng tức là đạt được hiệu quả săn chắc."
Nói xong, Tô Bắc Tề mới bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, ngẩng đầu nhìn Tần Thiên, nói: "Cậu cảm thấy có vấn đề sao?”
Tô Tô cũng nhíu mày nhìn anh.
Tần Thiên mỉm cười, nói: "Cháu biết thuốc mỡ axit tannic có tác dụng giảm đau, cầm máu, kháng khuẩn.”
"Nhưng bây giờ ông đang làm mỹ phẩm, ông cảm thấy quá nhiều axit tannic, có thích hợp không?"
"Phụ nữ coi sự mềm mại là đẹp, cháu nghĩ bọn họ chắc là không muốn làn da của mình trở nên cứng lại chứ?"
Mắt Tô Tô sáng lên: "Ý của anh là gì?”
Tần Thiên cười nói: "Sinh vật bao gồm thực vật và động vật. Mỹ phẩm sinh học của em lại quá gắn bó với thực vật.”
"Tại sao không xem xét các yếu tố về động vật? Ví dụ, thay thế Ngũ Bội Tử bằng bột ngọc trai hoặc bột tơ tằm.”
"Ngọc trai?" Tô Tô vỗ bàn một cái: "Đúng vậy!”
"Tại sao tôi không nhớ tới cái này?"
Tô Bắc Tề cũng kích động nói: "Nếu muốn giảm chi phí, chúng ta có thể dùng tơ tằm.”
Tô Tô Tô cười nói: "Nhị gia gia, chúng ta dựa theo công thức này, nhanh chóng làm ra một ít hàng mẫu đi!”
Sau khi nói xong cô mới nhớ tới hắn, nhìn Tần Thiên, nói: "Anh không chỉ biết châm cứu, mà còn biết đông y sao?”
Tần Thiên cười nói: "Anh chỉ là thấy trên thị trường có một số loại mặt nạ tơ tằm và ngọc trai, cho nên mới liên tưởng đến.”
"Anh thì biết gì, vợ và nhị gia gia mới là đại sư thật sự.”
Tô Tô bĩu môi nói: "Đừng nịnh nọt!”
"Mặt nạ tơ tằm và ngọc trai chỉ dành cho phụ nữ, nhìn không ra anh cũng rất hiểu phụ nữ nha."
“Biến thái!”
"Anh——" Vẻ mặt Tần Thiên ngơ ngác.
Tô Tô cười, chuẩn bị cùng Tô Bắc Tề đi chế tác mẫu. Bỗng nhiên cửa phòng thí nghiệm bị đá văng ra, Tô Bắc Sơn chống nạng, xuất hiện ở cửa.
Phía sau là Tô Văn Thành và Tô Nam.
Tô Tô ngẩn người một chút, nói: "Gia gia, ông tới rồi.”
"Mẹ cháu đã nói cho ông biết rồi sao."
"Ông định chọn như thế nào?"
"Cháu nghĩ ông cũng đã lớn tuổi rồi, không cần phải vất vả nữa, hay là ông đến làm cố vấn cho cháu.”
Tô Tô vừa mới phá giải được bí kíp, tâm trạng rất tốt, không chú ý tới vẻ mặt khác thường của Tô Bắc Sơn.
Nghe cô nói xong, Tô Bắc Sơn cười lạnh nói: "Mày đúng là cánh cứng rồi, vậy mà dám thuê tao làm thuê cho mày.”
"Tô Tô, có phải mày đã quên cái nhà này rốt cuộc là ai làm chủ rồi không?"
Tô Tô lập tức đỏ mặt.
"Bây giờ tao chính thức công bố, vì mày đại nghịch bất đạo, phản bội gia tộc, bây giờ tao dùng thân phận chủ nhà đuổi mày ra khỏi Tô gia!”
"Từ nay về sau, Tô gia không có bất kỳ quan hệ gì với mày."
"Ông nói cái gì?" Tô Tô đứng ngây tại chỗ, cô có lòng tốt, nhưng lại không ngờ tới lại là kết quả như này.
Bị trục xuất khỏi Tô gia, đối với cô cũng không có thiệt hại gì, nhưng mà không thể không nói, đây là một loại sỉ nhục vô cùng lớn!
Một người, ngay cả gia tộc của mình cũng không chấp nhận mình, thì người khác sẽ nghĩ như thế nào?
Trong nháy mắt, cô như rơi xuống hầm băng.
”Tô Bắc Sơn, ông điên rồi phải không?”
"Đứa cháu gái tốt như Tô Tô, ông đi đâu tìm được? Vậy mà ông còn không chịu nhận đứa cháu gái này!”
“Ông đúng là —— lão già hồ đồ!” Tô Bắc Tề tức giận đến mức nói năng lộn xộn.
Tô Văn Thành và Tô Nam, lớn tiếng nói: "Mọi người mau đến xem nè!”
"Tới nhìn chủ mới của các người, rốt cuộc là loại người gì."
"Tôi nói cho các người biết, năm năm trước cô ta đã lén lút chạy ra ngoài, kết hôn với tên nhân viên giao hàng nghèo kiết xác Tần Thiên này."
“Khi đó cô còn là bà cô già nha!”
"Bây giờ càng không biết xấu hổ, lại liên hợp với người ngoài, cướp cơ nghiệp gia tộc, phản bội lão tổ tông."
"Bà chủ như này, các người đi theo cô ta, sẽ có tiền đồ sao?"
"Các người đều là lão nhân của Tô gia, tôi có thể nói cho các người biết, Tô gia trong tương lai không xa, sẽ một bước lên trời."
“Bây giờ đi nương nhờ vẫn còn kịp nha!”
Rất nhiều người trong nhà máy vây quanh, nghe xong lời này đều rụt rè nghị luận.
“Muốn chết” Tần Thiên xông tới, túm bắt lấy quần áo của Tô Văn Thành.
"Anh định làm gì? Họ Tần tôi nói cho anh biết, anh dám động tới một sợi lông của tôi, tôi sẽ cho anh gánh không nổi!” Tô Văn Thành sợ tới mức kêu to.
"Tần Thiên." Tô Tô gọi, đau lòng nói: "Để cho bọn họ đi đi!”
"Từ nay về sau, tôi không muốn gặp lại bọn họ nữa!"
Tần Thiên lúc này mới chịu buông tay. Đồng thời hắn biết, Tô Tô trải qua chuyện này, sẽ hoàn toàn hết hi vọng với Tô gia.
Không hẳn không phải là chuyện tốt.
Trước khi đi, Tô Nam nhìn Tô Tô cười khẩy nói: "Biết vì sao bây giờ lại muốn trục xuất cô ra khỏi gia tộc không? Đó là bởi vì Tô gia sắp bay lên rồi.”
"Còn cô không có tư cách được dính hào quang của gia tộc."
“Chúng ta hãy chờ xem!”
Chương 58 Tôi thành công rồi
Đả kích lớn bất thình tới khiến Tô Tô khó có thể chấp nhận được, cô đuổi theo.
Bên ngoài trời đang mưa.
"Cháu không làm gì sai, vì sao lại đối xử với cháu như vậy?"
“Gia gia, ông giải thích rõ ràng cho cháu đi!”
"Dựa vào cái gì muốn trục xuất cháu ra khỏi gia tộc? Cháu không phục!” Cô điên cuồng đập cửa xe của Tô Bắc Sơn.
Mặt Tô Bắc Sơn lạnh lùng, ông lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác của gia chủ.
Đây chính là kết quả phản bội ông.
Hơn nữa, nó chỉ mới bắt đầu.
Đại hội đầu tư sắp diễn ra, đến lúc đó Tô Văn Thành đạt được vị trí thứ nhất, nhận được đầu tư khổng lồ, vực dậy Tô gia.
Đến lúc đó, ông muốn nhìn thấy Tô Tô quỳ xuống cầu xin ông.
Ông muốn cho toàn bộ Long Giang, đều quy phục dưới chân ông.
"Lái xe." Ông tuyệt tình hạ lệnh.
"Đừng đi..."
"Dừng xe!"
Tô Tô đuổi theo, sau đó ngã xuống đất. Chỉ có thể ngồi trong bùn lầy nhìn chiếc Mercedes phong đi dưới mưa trong tuyệt vọng.
Cảm xúc tích lũy nhiều năm rốt cục cũng bộc phát, cô gào khóc.
Không phân biệt được là mưa hay nước mắt, tuỳ ý lướt qua trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.
“Tần Thiên, cậu còn không mau đi ôm nó về, nó là vợ của cậu đấy!” Trước cửa nhà máy, Tô Bắc Tề lo lắng nói.
Nhưng ngoài ý muốn, lúc này đây, Tần Thiên lại không xuất hiện che gió che mưa cho Tô Tô.
Hắn nhìn bóng dáng cô đơn trong mưa, trái tim rit máu, tuy nhiên lại không hành động gì.
"Bây giờ cô ấy đã không còn là cô gái ngây thơ nữa, cô ấy có chút ảo tưởng đã đến lúc phải vứt bỏ nó rồi."
"Tuy rằng tàn khốc, nhưng đây là trở ngại không thể tránh khỏi trên con đường trưởng thành của cố ấy.”
"Trừ phi cô ấy tự mình đứng lên, nếu không không ai trong chúng ta có thể giúp được."
Giọng nói của hắn như vô tâm.
Tô Bắc Tề, cùng với rất nhiều lãnh đạo chủ chốt của nhà máy đều vây quanh ở cửa, tất cả mọi người đều rất sốt ruột.
Thời gian đang lặng lẽ trôi qua.
Trời mưa càng lúc càng lớn.
Tô Tô đã ướt như chuột lột từ lâu, bóng dáng trong mưa trông bất lực và đáng thương.
Cuối cùng, ngay cả Tần Thiên cũng nhịn không được, lúc muốn chạy tới. Hắn cuối cùng cũng nhìn thấy Tô Tô đang từ từ đứng lên.
“Tốt lắm!” Tần Thiên nắm chặt nắm tay, ở trong lòng kích động hò hét.
“Tô Tô, cố lên!”
"Nhà máy và nhân viên, tất cả đều cần cô!"
"Bọn ông sẽ luôn luôn ở lại với cháu!" Tô Bắc Tề lớn tiếng hô.
“Tô tổng cố lên!”
"Chúng tôi sẽ luôn luôn ở lại với cô!"
“Xin Tô tổng hãy dẫn dắt chúng ta đi tới huy hoàng! Những cán bộ nòng cốt, rưng rưng nước mắt, bắt đầu kêu gào.
Tô Tô nhìn cảnh này, cô lau nước mưa cùng với nước mắt trên mặt, lòng đầy kiên định, từng bước một đi vào.
Khuôn mặt xinh đẹp trắng như tờ giấy, làm cho người khác phải đau lòng, nhưng mà trong đôi mắt đẹp kia lại lộ ra vẻ kiên định trước nay chưa từng có.
Nhìn qua, thậm chí có vài phần giống người phụ nữ trí dũng kiệt xuất.
"Mọi người trở về làm việc đi."
"Tô Tô tôi hứa, không bao lâu nữa, sẽ làm cho công ty thành doanh nghiệp lớn nổi tiếng quốc tế."
“Đến lúc đó, cùng chia sẻ thành quả với tất cả mọi người.”
“Được!”
“Tô tổng cố lên!”
“Tô tổng là giỏi nhất!” Các nhân viên cổ vũ.
Tô Tô nhìn Tần Thiên, nói nhỏ: "Cám ơn anh.”
"Nhị gia gia, chúng ta đến phòng thí nghiệm thôi. Không làm ra công thức và hàng mẫu hoàn hảo nhất, cháu sẽ không rời đi nửa bước!”
Cô sải bước đi vào bên trong.
Tần Thiên vui vẻ nở nụ cười.
Nhìn bóng lưng Tô Tô, hắn biết không bao lâu nữa, một người phụ nữ và sản phẩm khiến cho cả thế giới phải kinh ngạc sắp được tạo ra.
Sua đó, Tô Tô Tô và Tô Bắc Tề ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu đến mất ăn mất ngủ.
Muốn hoàn thiện một công thức, làm gì dễ dàng như vậy, tuy Tần Thiên chỉ ra phương hướng, nhưng chế tác lại vô cùng gian nan.
Bởi vì dược liệu đều là bổ sung cho nhau, thậm chí khắc nhau. Thay đổi một vị trong đó, thì những tỷ lệ khác hầu như đều cần phải điều chỉnh lại toàn bộ.
Thử nghiệm lần này tới lần khác, cải thiện lặp đi lặp lại ...
Thấm thoát trời tối.
Thấm thoát trời sáng.
Tô Tô đã ở trong phòng thí nghiệm gần hai mươi giờ, không ra ngoài nửa bước.
Trong lúc đó, Tô Bắc Tề vì không chịu nổi, nên đã ăn chút gì đó, rồi nghỉ một lúc. Còn Tô Tô lại không uống một giọt nước nào, chưa chợp mắt chút nào.
Tần Thiên cũng không nghỉ ngơi.
Hắn tự mình nấu canh gà thêm dược liệu Trung Quốc, để Tô Bắc Tề mang vào.
Nhưng Tô Bắc Tề nói, canh gà đã đông lại từ lâu, Tô Tô hoàn toàn không uống chút gì.
Trời tối rồi lại sáng.
Tổ chức đại hội đầu tư đã bước vào lúc đếm ngược.
Tần Thiên nhận được điện thoại của Thiết Lâm Phong, nói nhà đầu tư Thiên Phú Tư Bản, ban giám khảo và thí sinh dự thi đều đã vào vị trí.
Nếu không đi sẽ không kịp.
Tần Thiên muốn nói gì đó, cuối cùng nhìn thấy ửa phòng thí nghiệm được ở ra, trong tay Tô Tô xách một cái hộp nhỏ đi ra.
“Tô Tô!”
Hắn kích động gọi một tiếng, dặn dò Thiết Lâm Phong trong điện thoại:
"Nhớ kỹ, bất luận nghĩ cách gì, cũng phải giữ lại chỗ ngồi cuối cùng cho tôi."
Sau đó cúp máy rồi vội vã đi tới.
"Tần Thiên, tôi thành công rồi." Sắc mặt Tô Tô trắng bệch đến đáng sợ, nói được một câu, sau đó thân thể mềm nhũn ngã vào trong ngực Tần Thiên.
Tần Thiên ôm Tô Tô, nhìn khuôn mặt mệt mỏi kia, cảm nhận được thân thể mềm mại không có sức.
Giờ phút này, hắn thậm chí còn nghi ngờ bản thân có phải quá đáng hay không, không nên để mặc cô tự mình gánh vác hết tất cả.
"Vợ à, em không sao chứ?"
"Đại hội đầu tư gì đó, chúng ta không tham gia nữa."
"Bất kể em muốn đầu tư bao nhiêu, anh đều có thể cho em."
"Bây giờ, anh sẽ đưa em về nhà!"
Tô Tô ở trong ngực hắn lắc đầu, nói: "Anh đã đồng ý với tôi sẽ không nhúng tay vào rồi.”
“Có phải sắp bắt đầu rồi hay không, mau, dẫn tôi đến hội trường ngay!”
Tô Bắc Tề đuổi theo: "Ông đã hâm nóng canh gà rồi, Tô Tô, cháu ăn chút gì đó trước đã!”
“Nhị gia gia, lên xe nói!”
“Đúng rồi, ông tới lái xe đi!”
Tần Thiên ném chìa khóa xe cho Tô Bắc Tề, khom lưng, ôm Tô Tô lên, rồi sải bước ra ngoài.
Toàn bộ nhân viên nhà máy đều dừng công việc trong tay lại nhìn bọn họ.
"Không cần..." Tô Tô đỏ mặt từ chối, trước mặt nhiều nhân viên như vậy, thật quá xấu hổ.
Nhưng cô không còn chút sức lực nào nữa.
“Tô tổng thắng ngay từ vòng đâu nhé!”
“Tô tổng lấy giải nhất!”
“Tô tổng dẫn dắt chúng ta đi tới huy hoàng!” Nhìn thấy Tần Thiên ôm Tô Tô đi qua trước mặt, các nhân viên bắt đầu hô hào.
Tô Tô nằm ở trong ngực Tần Thiên, nhìn từng khuôn mặt nhiệt tình xung quanh, bỗng nhiên cảm thấy, trả giá nhiều hơn nữa cũng đáng giá.
Không chỉ là sự nhiệt tình của nhân viên, cô đột nhiên phát hiện ra một sự thật rất xấu hổ mà cô không muốn thừa nhận.
Đó chính là nhìn từ góc độ này, Tần Thiên rất đẹp trai ...
Một cảm giác hạnh phúc được bao quanh bởi sự ấm áp, cô hài lòng nhắm mắt lại.
Chờ Tần Thiên đi tới bên cạnh xe, phát hiện Tô Tô trong ngực mình đã nhắm mắt ngủ thiếp đi.
"Cứ để cho cô ấy ngủ một lát trước đã."
“Nhị gia gia, mau, chúng ta đi đến hội trường của đại hội đầu tư!”
“Yên tâm, cứ giao cho tôi!” Tô Bắc Tề nhảy lên xe, lái chiếc Land Rover chạy ra ngoài.
Tần Thiên đi vào phòng nhìn thấy Tô Tô đang nằm trên giường, khuôn mặt u sầu, nhìn trông rất không vui, hắn khó xử nói:
“Cái đó, bây giờ chỉ là trị liệu thêm, anh dùng nội lực xoa bóp huyệt vị cho em là được, không cần cởi quần áo...”
Tô Tô nhìn thẳng vào anh, lạnh lùng nói:
“Trừ chuyện này ra, anh còn có chuyện gì muốn nói với tôi không?
Ờm...
Tần Thiên gãi gãi đầu, nói: “Thật ra sinh con là ý của mẹ chúng ta. Em yên tâm, chỉ cần em không muốn anh cũng sẽ không ép.”
“Hơn nữa anh, bây giờ em mới bắt đầu kinh doanh, không thích hợp để mang thai...”
“Tần Thiên!” Tô Tô ném gối lên mặt anh, tức giận nói: “Ai muốn sinh con với anh?”
“Đừng giả bộ hồ đồ với tôi, ý tôi là chuyện khách sạn hôm nay, anh không có gì muốn giải thích với tôi sao?”
Lúc này Tần Thiên mới chợt giật mình: “Ý em là Trương Kiến Huân!”
Tô Tô ủ rũ nói: “Ông ta là một thư, dựa vào cái gì mà ở trước mặt anh tự xưng là Tiểu Trương?”
“Còn cả Thiết Lâm Phong, tại sao lại cung kính với anh như vậy?”
“Họ Tần kia, anh không phải thật sự là đại nhân vật ẩn thân gì đấy chứ? Nếu là như vậy, Tô Tô tôi thật sự là không xứng với anh.”
Tần Thiên cười nói: “Em hiểu lầm rồi.”
“Trương Kiến Huân trước đây là thư ký của một lãnh đạo, mà anh, đã từng chữa bệnh cho lãnh đạo đó.”
“Đơn giản như vậy thôi sao?”
“Đơn giản như vậy thôi.”
Tô Tô Suy nghĩ một lúc, hình như cũng có lý. Có điều vẫn có chút không phục, nói: “Vậy Phùng Bảo Quốc lại là chuyện gì đây?”
“Anh là một bác sĩ châm cứu, sao lại có bản lĩnh lớn như vậy?”
Tần Thiên cười nói: “Nói thẳng ra một đồng cũng không đáng. Chẳng qua là nhãn lực và lực tay phối hợp đúng chỗ mà thôi.”
“Em nghĩ xem, anh học châm cứu, hai thứ quan trọng nhất, không phải là nhãn lực và lực tay sao?”
Tô Tô nói không nên lời. Lúc trước cô còn tưởng rằng, Tần Thiên thật sự là nhân vật lớn gì đó, đã từng khiến cô cảm thấy bất an.
Bây giờ nói rõ ràng hết rồi. Tần Thiên cũng chỉ là một bác sĩ châm cứu có tay nghề cao siêu mà thôi. Bởi vì chữa khỏi cho nhân vật lớn, cho nên tiểu đệ của nhân vật lớn mới cung kính với anh như thế.
Đánh bại Phùng Bảo Quốc, cũng chỉ là mánh khóe mà thôi.
Nói trắng ra, Tần Thiên vẫn là một người bình thường. Xem ra là do cô tự mình đa nghi, cô nhịn không được mỉm cười.
Nhìn thấy Tô Tô Tô cười, Tần Thiên dường như nhìn thấy hoa tươi nở rộ khắp núi, hắn kích động nói: “Vợ à, anh— ”
“Câm miệng!”
Tô Tô trợn mắt: “Ai là vợ anh!”
“Tôi nói nghiêm túc với anh này—”
“Còn nhớ những gì tôi đã nói trước đây không? Mở một công ty, chỉ là bước đầu tiên, là để chuẩn bị cho việc kéo đầu tư.”
“Dù sao bây giờ quầy hàng đã được mở ra, chỉ dựa vào chút tiền trong tay, còn lâu mới đủ.”
“Ba ngày sau chính là đại hội đầu tư, hôm nay Thiết Lâm Phong cũng mời tôi, tôi cũng đã nhận lời ông ta.”
Tần Thiên vội vàng nói: “Vậy thì tốt quá. Vợ à, anh tin là em có thể kéo được đầu tư.”
Tô Tô liếc Tần Thiên một cái, nói: “Lúc trước tôi đã giao ước với anh, anh giúp tôi lấy được đầu tư, tôi có thể đồng ý với anh trong vòng một năm sẽ không đề cập đến chuyện ly hôn. Bây giờ tôi đổi ý rồi.”
Tần Thiên nhíu mày: “Lẽ nào, em vẫn kiên quyết muốn ly hôn với anh sao?”
“Không phải—”
Tô Tô thấp giọng nói: “Lần này, tôi muốn dựa vào chính mình, không cần anh can thiệp vào.”
“Nếu anh dám nhúng tay vào, tôi sẽ ly hôn với anh.”
Tần Thiên không nói nên lời, người phụ nữ này suy nghĩ kiểu gì vậy.
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Tô Tô, hắn nói: “Vợ ơi, em có kế hoạch chưa?”
Tô Tô đang suy nghĩ về điều gì đó, lần này, cô không để ý tới Tần Thiên gọi vợ.
Cô gật gật đầu, nói: “Tôi chuẩn bị dùng Tô ngọc cao, làm vốn mời gọi đầu tư.”
“Tôi vẫn luôn có một nguyện vọng, là sản xuất hàng loạt Tô ngọc cao. Bây giờ, tôi cảm thấy thời cơ đã chín muồi!”
“Được!”
“Anh hứa với em, lần này anh sẽ không nhúng tay vào.” Tần Thiên cũng rất vui mừng. Anh biết, một khi Tô ngọc cao được sản xuất, nhất định sẽ nổi danh.
Đây là tâm huyết của cô, Tần Thiên cũng rất vui vẻ khi nhìn thấy cô độc lập hoàn thành.
“Cái đó, bây giờ có phải có thể trị liệu rồi không?”
“Cút!”
……
Tại nhà họ Tô. Đó cũng là một đêm không ngủ.
Những điều mà họ đã trải qua trong khách sạn vào ban ngày quả thực làm bọn họ sợ đến không tin vào mắt mình.
“Văn Thành, rốt cuộc cháu còn chuẩn bị lá bài tẩy gì nữa? Bây giờ có thể nói cho gia gia biết rồi chứ.” Tô Bắc Sơn yếu ớt nói.
Tô Văn Thành thần bí cười nói: “Gia gia, ông đoán xem tại sao lúc trước cháu lại không đưa tiền nợ cho những hộ trồng trọt đó?”
“Bởi vì, số tiền đó, cháu dùng ở những nơi có giá trị hơn.”
“Mau nói, là ở đâu?”
Tô Văn Thành lấy ra một bài thuốc bí truyền, nói: “Gia gia, ông xem đây là cái gì?”
“Đây là một công thức chiết xuất thuốc Đông y, Văn Thành, em lấy cái này làm gì?” Tô Nam vẻ mặt khó hiểu.
Tô Văn Thành kích động nói: “Đây không phải là công thức bình thường. Mà là công thức nguyên bản của Tô ngọc cao!”
“Thật sao?”
“Văn Thành, làm sao em có được?”
Tô Văn Thành đắc ý nói: “Dương Ngọc Lan vẫn giữ phương thuốc này, không chịu cho chúng ta. Nhưng lại không biết, cháu có thể có được bằng đường vòng.”
“Sau bao nhiêu công sức, cuối cùng cháu nghe ngóng được, năm đó, người bạn có quan hệ rất tốt với Tô Tô tên là Cung Lệ.”
“Tô Tô rất tín nhiệm Cung Lệ, bao gồm cả năm đó nghiên cứu Tô ngọc cao, cũng hoàn toàn không hề đề phòng Cung Lệ.
“Cung Lệ cũng là một người chu đáo, lặng lẽ trộm đi công thức nguyên bản. Công thức trong tay Tô Tô là được tạo ra sau đó.”
Tô Nam kích động nói: “Văn Thành, ý của em là, em bỏ tiền ra mua công thức gốc này từ Cung Lệ?”
Tô Văn Thành gật đầu.
“Văn Thành, gia gia vẫn không hiểu. Cháu tiêu tốn nhiều tiền như vậy, mua công thức này có ích lợi gì?”
“Chẳng lẽ, chuẩn bị bán với giá cao?”
“Cho dù có thể kiếm được chút chênh lệch, thì cũng không đủ với tình hình hiện tại của nhà chúng ta.”
Tô Văn Thành cười nói: “Gia gia, đừng nóng vội. Cháu đã tính hết rồi.”
“Mọi người nhìn cái này đi, là thư mời đại hội đầu tư.”
“Công ty Thiên Phú tư bản nổi tiếng trong và ngoài nước, muốn đến Long Giang chúng ta tổ chức hội nghị đầu tư. Công ty Thiên Phú này, cũng tham gia sâu vào ngành y tế.”
“Ông nói xem, nếu cháu sử dụng công thức này làm vốn để thu hút đầu tư từ họ tại đại hội đầu tư, bọn họ có lay động không?”
“Chỉ cần công ty Thiên Phú tư bản ra tay, một tỷ hay tám trăm triệu đều là chuyện nhỏ.”
“Có một khoản tiền lớn như vậy, đừng nói là một nhà máy nhỏ, cháu có thể mua tất cả nhà máy ở Long Giang, toàn lực sản xuất Tô ngọc cao.”
“Mỹ phẩm sinh học hiện nay vẫn còn trống trong nước. Chúng ta là người duy nhất có thị trường hàng chục nghìn tỷ, đến lúc đó còn sợ không kiếm được tiền sao?”
“Có tiền rồi, cháu bảo đảm, Trương Kiến Huân và Thiết Lâm Phong cũng phải cúi đầu trước chúng ta.”
“Chứ đừng nói chỉ là một Tô Tô và Tần Thiên nhỏ bé.”
Hóa ra là như vậy!
Tô Nam và Tô Bắc Sơn đã hiểu ra.
“Em trai, em thật có đầu óc làm ăn!”
“Theo như em nói như vậy, nhà họ Tô chúng ta không lâu nữa sẽ trở thành thế gia bậc nhất về y dược rồi!” Tô Nam hai mắt sáng lên.
“Không hổ là cháu trai ngoan của ông.”
“Kiếm tiền là chuyện nhỏ, quan trọng là, nếu như có thể leo lên cây đại thụ công ty Thiên Phú tư bản này, phóng mắt nhìn Long Giang, thì sẽ không ai dám bắt nạt nhà họ Tô chúng ta nữa.”
“Văn Thành, bây giờ ông sẽ hạ lệnh trục xuất Tô Tô ra khỏi gia tộc. Tô gia sau này hoàn toàn dựa vào cháu!”
Tô Bắc Sơn cuối cũng có cơ hội và tự tin để thở ra. Bây giờ, ông sẽ trục xuất Tô Tô ra khỏi gia tộc.
Chờ khi nhà họ Tô gia thăng tiến, ông ta muốn xem xem, Tô Tô sẽ khóc lóc cầu xin trở về gia tộc như thế nào.
Chương 57 Hãy chờ xem
“Mẹ, con cảm thấy chúng ta nên nghĩ cách giúp gia gia.”
“Hiện tại con đã mở công ty rồi, mẹ cũng thành người phụ trách của tập đoàn cung ứng, gia gia lại không có gì cả.”
“Con không thể chịu được, suy cho cùng ông ấy cũng là gia gia của con.”
Ngày hôm sau Tô Tô cảm thấy khó xử nói với Dương Ngọc Lan.
Dương Ngọc Lan tức giận nói: “Đáng lẽ lão già không phân biệt trắng đen này, xứng đáng chịu kết cục như thế.”
“Nhưng Tô Tô con nói cũng đúng, ông ta dù sao cũng là gia gia ruột của con, chúng ta vì bố con, cũng nên tha thứ cho ông ta rồi.”
“—— Con định giúp như thế nào?”
Tô Tô suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Mẹ, con có hai cách.”
“Cách thứ nhất, nếu gia gia muốn làm một mình, có thể để cho ông ấy thu mua một nhà máy nhỏ. Đến lúc mẹ cho ông ấy gia nhập vào tập đoàn y tế, cho ông ấy một số hợp đồng cung ứng.”
“Cách thử hai, nếu gia gia không muốn nhọc lòng, vậy thì mời ông ấy tới công ty của con làm cố vấn.”
"Mỗi tháng con sẽ phát lương cho ông ấy, coi như là cho ông ấy tiền dưỡng lão."
Dương Ngọc Lan gật đầu: "Vừa đúng lúc mẹ muốn đến văn phòng, tiện đường đi nói với ông già kia một tiếng”
"Đúng là hời cho ông ta rồi."
Dương Ngọc Lan rời đi, Tô Tô nói với Tần Thiên: "Anh theo tôi đến nhà máy.”
"Tô Ngọc Cao phải làm vài hàng mẫu. Hơn nữa tôi luôn cảm thấy công thức có chút vấn đề, vừa hay tìm nhị gia gia bàn bạc chút.”
"Ông ấy là người thầy đầu tiên của tôi trong y học Cổ truyền Trung Quốc. Có lẽ ông ấy có thể cho tôi một ít lời khuyên hay.”
"Được." Tần Thiên vô cùng vui vẻ giúp sức, lái xe dẫn Tô Tô đi đến xưởng tinh luyện đông y của Tô thị nằm dưới chân núi Nam Sơn.
"Công thức này, đúng là là độc đáo!"
“Tô Tô, cũng chỉ có cô gái thông minh như cháu mới có thể nghĩ ra được!” Nhìn thấy công thức của Tô Ngọc Cao, Tô Bắc Tề khen ngợi không dứt miệng.
Sau đó, hai người ngay lập tức bắt đầu nghiên cứu.
Thấy dáng vẻ hết sức chuyên chú của bọn họ, Tần Thiên cũng cảm thấy có hứng thú. Hắn nhìn vào toa thuốc trên bàn.
"Mỹ phẩm sinh học này của em, tất cả đều dùng thành phần thực vật sao?"
Tô Tô đang chuyên tâm suy nghĩ, thuận miệng nói: “Anh không hiểu, đừng quấy rầy.”
Tần Thiên không có việc gì làm, nên đi ra ngoài dạo một vòng, uống một ly nước. Nhìn thấy Tô Tô và Tô Bắc Tề, vẻ mặt vẫn nghiêm túc như cũ.
Nhìn bọn họ giống như hai học sinh tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, đang đối mặt với một vấn đề khó khăn mà vẫn chưa giải quyết được.
Tần Thiên nhìn đồng hồ, nói nhỏ: "Vợ à, trưa rồi, em nên ăn cơm thôi.”
“Đừng làm phiền tôi!” Tô Tô Tô có chút khó chịu.
Tần Thiên suy nghĩ một chút, chỉ vào một loại dược liệu trung quốc có gọi là Ngũ Bội Tử trong đó, nói: "Vì sao phải thêm cái này?”
Tô Bắc Tề giải thích: "Chúng tôi chiết xuất axit tannic bên trong Ngũ Bội Tử, thành phần này có thể kết tủa protein, có tác dụng se khít da.”
"Làm cho làn da cứng lại, cũng tức là đạt được hiệu quả săn chắc."
Nói xong, Tô Bắc Tề mới bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, ngẩng đầu nhìn Tần Thiên, nói: "Cậu cảm thấy có vấn đề sao?”
Tô Tô cũng nhíu mày nhìn anh.
Tần Thiên mỉm cười, nói: "Cháu biết thuốc mỡ axit tannic có tác dụng giảm đau, cầm máu, kháng khuẩn.”
"Nhưng bây giờ ông đang làm mỹ phẩm, ông cảm thấy quá nhiều axit tannic, có thích hợp không?"
"Phụ nữ coi sự mềm mại là đẹp, cháu nghĩ bọn họ chắc là không muốn làn da của mình trở nên cứng lại chứ?"
Mắt Tô Tô sáng lên: "Ý của anh là gì?”
Tần Thiên cười nói: "Sinh vật bao gồm thực vật và động vật. Mỹ phẩm sinh học của em lại quá gắn bó với thực vật.”
"Tại sao không xem xét các yếu tố về động vật? Ví dụ, thay thế Ngũ Bội Tử bằng bột ngọc trai hoặc bột tơ tằm.”
"Ngọc trai?" Tô Tô vỗ bàn một cái: "Đúng vậy!”
"Tại sao tôi không nhớ tới cái này?"
Tô Bắc Tề cũng kích động nói: "Nếu muốn giảm chi phí, chúng ta có thể dùng tơ tằm.”
Tô Tô Tô cười nói: "Nhị gia gia, chúng ta dựa theo công thức này, nhanh chóng làm ra một ít hàng mẫu đi!”
Sau khi nói xong cô mới nhớ tới hắn, nhìn Tần Thiên, nói: "Anh không chỉ biết châm cứu, mà còn biết đông y sao?”
Tần Thiên cười nói: "Anh chỉ là thấy trên thị trường có một số loại mặt nạ tơ tằm và ngọc trai, cho nên mới liên tưởng đến.”
"Anh thì biết gì, vợ và nhị gia gia mới là đại sư thật sự.”
Tô Tô bĩu môi nói: "Đừng nịnh nọt!”
"Mặt nạ tơ tằm và ngọc trai chỉ dành cho phụ nữ, nhìn không ra anh cũng rất hiểu phụ nữ nha."
“Biến thái!”
"Anh——" Vẻ mặt Tần Thiên ngơ ngác.
Tô Tô cười, chuẩn bị cùng Tô Bắc Tề đi chế tác mẫu. Bỗng nhiên cửa phòng thí nghiệm bị đá văng ra, Tô Bắc Sơn chống nạng, xuất hiện ở cửa.
Phía sau là Tô Văn Thành và Tô Nam.
Tô Tô ngẩn người một chút, nói: "Gia gia, ông tới rồi.”
"Mẹ cháu đã nói cho ông biết rồi sao."
"Ông định chọn như thế nào?"
"Cháu nghĩ ông cũng đã lớn tuổi rồi, không cần phải vất vả nữa, hay là ông đến làm cố vấn cho cháu.”
Tô Tô vừa mới phá giải được bí kíp, tâm trạng rất tốt, không chú ý tới vẻ mặt khác thường của Tô Bắc Sơn.
Nghe cô nói xong, Tô Bắc Sơn cười lạnh nói: "Mày đúng là cánh cứng rồi, vậy mà dám thuê tao làm thuê cho mày.”
"Tô Tô, có phải mày đã quên cái nhà này rốt cuộc là ai làm chủ rồi không?"
Tô Tô lập tức đỏ mặt.
"Bây giờ tao chính thức công bố, vì mày đại nghịch bất đạo, phản bội gia tộc, bây giờ tao dùng thân phận chủ nhà đuổi mày ra khỏi Tô gia!”
"Từ nay về sau, Tô gia không có bất kỳ quan hệ gì với mày."
"Ông nói cái gì?" Tô Tô đứng ngây tại chỗ, cô có lòng tốt, nhưng lại không ngờ tới lại là kết quả như này.
Bị trục xuất khỏi Tô gia, đối với cô cũng không có thiệt hại gì, nhưng mà không thể không nói, đây là một loại sỉ nhục vô cùng lớn!
Một người, ngay cả gia tộc của mình cũng không chấp nhận mình, thì người khác sẽ nghĩ như thế nào?
Trong nháy mắt, cô như rơi xuống hầm băng.
”Tô Bắc Sơn, ông điên rồi phải không?”
"Đứa cháu gái tốt như Tô Tô, ông đi đâu tìm được? Vậy mà ông còn không chịu nhận đứa cháu gái này!”
“Ông đúng là —— lão già hồ đồ!” Tô Bắc Tề tức giận đến mức nói năng lộn xộn.
Tô Văn Thành và Tô Nam, lớn tiếng nói: "Mọi người mau đến xem nè!”
"Tới nhìn chủ mới của các người, rốt cuộc là loại người gì."
"Tôi nói cho các người biết, năm năm trước cô ta đã lén lút chạy ra ngoài, kết hôn với tên nhân viên giao hàng nghèo kiết xác Tần Thiên này."
“Khi đó cô còn là bà cô già nha!”
"Bây giờ càng không biết xấu hổ, lại liên hợp với người ngoài, cướp cơ nghiệp gia tộc, phản bội lão tổ tông."
"Bà chủ như này, các người đi theo cô ta, sẽ có tiền đồ sao?"
"Các người đều là lão nhân của Tô gia, tôi có thể nói cho các người biết, Tô gia trong tương lai không xa, sẽ một bước lên trời."
“Bây giờ đi nương nhờ vẫn còn kịp nha!”
Rất nhiều người trong nhà máy vây quanh, nghe xong lời này đều rụt rè nghị luận.
“Muốn chết” Tần Thiên xông tới, túm bắt lấy quần áo của Tô Văn Thành.
"Anh định làm gì? Họ Tần tôi nói cho anh biết, anh dám động tới một sợi lông của tôi, tôi sẽ cho anh gánh không nổi!” Tô Văn Thành sợ tới mức kêu to.
"Tần Thiên." Tô Tô gọi, đau lòng nói: "Để cho bọn họ đi đi!”
"Từ nay về sau, tôi không muốn gặp lại bọn họ nữa!"
Tần Thiên lúc này mới chịu buông tay. Đồng thời hắn biết, Tô Tô trải qua chuyện này, sẽ hoàn toàn hết hi vọng với Tô gia.
Không hẳn không phải là chuyện tốt.
Trước khi đi, Tô Nam nhìn Tô Tô cười khẩy nói: "Biết vì sao bây giờ lại muốn trục xuất cô ra khỏi gia tộc không? Đó là bởi vì Tô gia sắp bay lên rồi.”
"Còn cô không có tư cách được dính hào quang của gia tộc."
“Chúng ta hãy chờ xem!”
Chương 58 Tôi thành công rồi
Đả kích lớn bất thình tới khiến Tô Tô khó có thể chấp nhận được, cô đuổi theo.
Bên ngoài trời đang mưa.
"Cháu không làm gì sai, vì sao lại đối xử với cháu như vậy?"
“Gia gia, ông giải thích rõ ràng cho cháu đi!”
"Dựa vào cái gì muốn trục xuất cháu ra khỏi gia tộc? Cháu không phục!” Cô điên cuồng đập cửa xe của Tô Bắc Sơn.
Mặt Tô Bắc Sơn lạnh lùng, ông lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác của gia chủ.
Đây chính là kết quả phản bội ông.
Hơn nữa, nó chỉ mới bắt đầu.
Đại hội đầu tư sắp diễn ra, đến lúc đó Tô Văn Thành đạt được vị trí thứ nhất, nhận được đầu tư khổng lồ, vực dậy Tô gia.
Đến lúc đó, ông muốn nhìn thấy Tô Tô quỳ xuống cầu xin ông.
Ông muốn cho toàn bộ Long Giang, đều quy phục dưới chân ông.
"Lái xe." Ông tuyệt tình hạ lệnh.
"Đừng đi..."
"Dừng xe!"
Tô Tô đuổi theo, sau đó ngã xuống đất. Chỉ có thể ngồi trong bùn lầy nhìn chiếc Mercedes phong đi dưới mưa trong tuyệt vọng.
Cảm xúc tích lũy nhiều năm rốt cục cũng bộc phát, cô gào khóc.
Không phân biệt được là mưa hay nước mắt, tuỳ ý lướt qua trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.
“Tần Thiên, cậu còn không mau đi ôm nó về, nó là vợ của cậu đấy!” Trước cửa nhà máy, Tô Bắc Tề lo lắng nói.
Nhưng ngoài ý muốn, lúc này đây, Tần Thiên lại không xuất hiện che gió che mưa cho Tô Tô.
Hắn nhìn bóng dáng cô đơn trong mưa, trái tim rit máu, tuy nhiên lại không hành động gì.
"Bây giờ cô ấy đã không còn là cô gái ngây thơ nữa, cô ấy có chút ảo tưởng đã đến lúc phải vứt bỏ nó rồi."
"Tuy rằng tàn khốc, nhưng đây là trở ngại không thể tránh khỏi trên con đường trưởng thành của cố ấy.”
"Trừ phi cô ấy tự mình đứng lên, nếu không không ai trong chúng ta có thể giúp được."
Giọng nói của hắn như vô tâm.
Tô Bắc Tề, cùng với rất nhiều lãnh đạo chủ chốt của nhà máy đều vây quanh ở cửa, tất cả mọi người đều rất sốt ruột.
Thời gian đang lặng lẽ trôi qua.
Trời mưa càng lúc càng lớn.
Tô Tô đã ướt như chuột lột từ lâu, bóng dáng trong mưa trông bất lực và đáng thương.
Cuối cùng, ngay cả Tần Thiên cũng nhịn không được, lúc muốn chạy tới. Hắn cuối cùng cũng nhìn thấy Tô Tô đang từ từ đứng lên.
“Tốt lắm!” Tần Thiên nắm chặt nắm tay, ở trong lòng kích động hò hét.
“Tô Tô, cố lên!”
"Nhà máy và nhân viên, tất cả đều cần cô!"
"Bọn ông sẽ luôn luôn ở lại với cháu!" Tô Bắc Tề lớn tiếng hô.
“Tô tổng cố lên!”
"Chúng tôi sẽ luôn luôn ở lại với cô!"
“Xin Tô tổng hãy dẫn dắt chúng ta đi tới huy hoàng! Những cán bộ nòng cốt, rưng rưng nước mắt, bắt đầu kêu gào.
Tô Tô nhìn cảnh này, cô lau nước mưa cùng với nước mắt trên mặt, lòng đầy kiên định, từng bước một đi vào.
Khuôn mặt xinh đẹp trắng như tờ giấy, làm cho người khác phải đau lòng, nhưng mà trong đôi mắt đẹp kia lại lộ ra vẻ kiên định trước nay chưa từng có.
Nhìn qua, thậm chí có vài phần giống người phụ nữ trí dũng kiệt xuất.
"Mọi người trở về làm việc đi."
"Tô Tô tôi hứa, không bao lâu nữa, sẽ làm cho công ty thành doanh nghiệp lớn nổi tiếng quốc tế."
“Đến lúc đó, cùng chia sẻ thành quả với tất cả mọi người.”
“Được!”
“Tô tổng cố lên!”
“Tô tổng là giỏi nhất!” Các nhân viên cổ vũ.
Tô Tô nhìn Tần Thiên, nói nhỏ: "Cám ơn anh.”
"Nhị gia gia, chúng ta đến phòng thí nghiệm thôi. Không làm ra công thức và hàng mẫu hoàn hảo nhất, cháu sẽ không rời đi nửa bước!”
Cô sải bước đi vào bên trong.
Tần Thiên vui vẻ nở nụ cười.
Nhìn bóng lưng Tô Tô, hắn biết không bao lâu nữa, một người phụ nữ và sản phẩm khiến cho cả thế giới phải kinh ngạc sắp được tạo ra.
Sua đó, Tô Tô Tô và Tô Bắc Tề ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu đến mất ăn mất ngủ.
Muốn hoàn thiện một công thức, làm gì dễ dàng như vậy, tuy Tần Thiên chỉ ra phương hướng, nhưng chế tác lại vô cùng gian nan.
Bởi vì dược liệu đều là bổ sung cho nhau, thậm chí khắc nhau. Thay đổi một vị trong đó, thì những tỷ lệ khác hầu như đều cần phải điều chỉnh lại toàn bộ.
Thử nghiệm lần này tới lần khác, cải thiện lặp đi lặp lại ...
Thấm thoát trời tối.
Thấm thoát trời sáng.
Tô Tô đã ở trong phòng thí nghiệm gần hai mươi giờ, không ra ngoài nửa bước.
Trong lúc đó, Tô Bắc Tề vì không chịu nổi, nên đã ăn chút gì đó, rồi nghỉ một lúc. Còn Tô Tô lại không uống một giọt nước nào, chưa chợp mắt chút nào.
Tần Thiên cũng không nghỉ ngơi.
Hắn tự mình nấu canh gà thêm dược liệu Trung Quốc, để Tô Bắc Tề mang vào.
Nhưng Tô Bắc Tề nói, canh gà đã đông lại từ lâu, Tô Tô hoàn toàn không uống chút gì.
Trời tối rồi lại sáng.
Tổ chức đại hội đầu tư đã bước vào lúc đếm ngược.
Tần Thiên nhận được điện thoại của Thiết Lâm Phong, nói nhà đầu tư Thiên Phú Tư Bản, ban giám khảo và thí sinh dự thi đều đã vào vị trí.
Nếu không đi sẽ không kịp.
Tần Thiên muốn nói gì đó, cuối cùng nhìn thấy ửa phòng thí nghiệm được ở ra, trong tay Tô Tô xách một cái hộp nhỏ đi ra.
“Tô Tô!”
Hắn kích động gọi một tiếng, dặn dò Thiết Lâm Phong trong điện thoại:
"Nhớ kỹ, bất luận nghĩ cách gì, cũng phải giữ lại chỗ ngồi cuối cùng cho tôi."
Sau đó cúp máy rồi vội vã đi tới.
"Tần Thiên, tôi thành công rồi." Sắc mặt Tô Tô trắng bệch đến đáng sợ, nói được một câu, sau đó thân thể mềm nhũn ngã vào trong ngực Tần Thiên.
Tần Thiên ôm Tô Tô, nhìn khuôn mặt mệt mỏi kia, cảm nhận được thân thể mềm mại không có sức.
Giờ phút này, hắn thậm chí còn nghi ngờ bản thân có phải quá đáng hay không, không nên để mặc cô tự mình gánh vác hết tất cả.
"Vợ à, em không sao chứ?"
"Đại hội đầu tư gì đó, chúng ta không tham gia nữa."
"Bất kể em muốn đầu tư bao nhiêu, anh đều có thể cho em."
"Bây giờ, anh sẽ đưa em về nhà!"
Tô Tô ở trong ngực hắn lắc đầu, nói: "Anh đã đồng ý với tôi sẽ không nhúng tay vào rồi.”
“Có phải sắp bắt đầu rồi hay không, mau, dẫn tôi đến hội trường ngay!”
Tô Bắc Tề đuổi theo: "Ông đã hâm nóng canh gà rồi, Tô Tô, cháu ăn chút gì đó trước đã!”
“Nhị gia gia, lên xe nói!”
“Đúng rồi, ông tới lái xe đi!”
Tần Thiên ném chìa khóa xe cho Tô Bắc Tề, khom lưng, ôm Tô Tô lên, rồi sải bước ra ngoài.
Toàn bộ nhân viên nhà máy đều dừng công việc trong tay lại nhìn bọn họ.
"Không cần..." Tô Tô đỏ mặt từ chối, trước mặt nhiều nhân viên như vậy, thật quá xấu hổ.
Nhưng cô không còn chút sức lực nào nữa.
“Tô tổng thắng ngay từ vòng đâu nhé!”
“Tô tổng lấy giải nhất!”
“Tô tổng dẫn dắt chúng ta đi tới huy hoàng!” Nhìn thấy Tần Thiên ôm Tô Tô đi qua trước mặt, các nhân viên bắt đầu hô hào.
Tô Tô nằm ở trong ngực Tần Thiên, nhìn từng khuôn mặt nhiệt tình xung quanh, bỗng nhiên cảm thấy, trả giá nhiều hơn nữa cũng đáng giá.
Không chỉ là sự nhiệt tình của nhân viên, cô đột nhiên phát hiện ra một sự thật rất xấu hổ mà cô không muốn thừa nhận.
Đó chính là nhìn từ góc độ này, Tần Thiên rất đẹp trai ...
Một cảm giác hạnh phúc được bao quanh bởi sự ấm áp, cô hài lòng nhắm mắt lại.
Chờ Tần Thiên đi tới bên cạnh xe, phát hiện Tô Tô trong ngực mình đã nhắm mắt ngủ thiếp đi.
"Cứ để cho cô ấy ngủ một lát trước đã."
“Nhị gia gia, mau, chúng ta đi đến hội trường của đại hội đầu tư!”
“Yên tâm, cứ giao cho tôi!” Tô Bắc Tề nhảy lên xe, lái chiếc Land Rover chạy ra ngoài.
Bình luận facebook