-
Chương 59-60
Chương 59 Câu chuyện buồn
Người phụ trách hội nghị đầu tư chính là Liễu Thanh, nhà phân tích đầu tư đạt huy chương vàng của công ty Thiên Phú tư bản.
Liễu Thanh tốt nghiệp trường kinh tế nổi tiếng quốc tế, vừa tốt nghiệp đã được công ty Thiên Phú tư bản tuyển chọn và được đào tạo thành một nhà phân tích đầu tư độc lập, chịu trách nhiệm sàng lọc các dự án cho công ty.
Cô ấy không hề làm việc với hiệu suất cao, nhưng chỉ cần là dự án mà cô ấy nhìn trúng thì đều mang lại lợi nhuận khổng lồ cho công ty.
Thành tích đáng khen ngợi nhất vào là 3 năm trước, cô ấy đã chống lại mọi ý kiến và đầu tư vào một công ty thương mại điện tử có vẻ có quy mô không lớn vào thời điểm đó.
Vào thời điểm đó, lĩnh vực thương mại điện tử trong nước bị độc chiếm bởi những công ty lớn, các công ty mới thành lập rất khó để vượt lên.
Hơn nữa, người sáng lập của công ty mà Liễu Thanh nhìn trúng lại còn vừa mới bắt đầu công việc kinh doanh này.
Liễu Thanh đã thuyết phục hội đồng quản trị, không chỉ phải đầu tư mà còn phải đầu tư mạnh tay.
Khi đó, công ty tham gia hội nghị đầu tư chỉ cần bên phía đầu tư 100 triệu, nhưng Liễu Thanh nhìn thấy được tiềm năng nên đã trực tiếp bỏ ra 1 tỷ.
Lý do của cô ấy là thương mại điện tử là một ngành đốt tiền rất lớn và phải được hình thành trong thời gian ngắn nhất có thể.
Sự thật chứng minh cô ấy đã đúng. Bây giờ công ty thương mại điện tử đó đã trở thành con kỳ lân có giá trị nhất trong lĩnh vực này.
Nếu không có gì bất ngờ, nó sẽ sớm trở thành công ty niêm yết thứ 3 trực thuộc công ty Thiên Phú tư bản.
Liễu Thanh một trận thành danh. Ngoài ra, sức trẻ và vẻ đẹp của cô ấy cũng là thứ khiến người ta thích thú.
Trẻ trung, xinh đẹp, độc lập, thông minh và sự nghiệp thành công. Dường như tất cả những ưu điểm của một người phụ nữ đều hội tụ trên người cô ấy.
Trong ngành thậm chí còn có tin đồn rằng cô ấy sẽ là ứng cử viên nặng ký cho vị trí CEO tiếp theo của Thiên Phú tư bản.
Một nhân vật có sức ảnh hưởng như vậy bất kể xuất hiện ở đâu, đều không thể tránh khỏi sẽ thu hút sự chú ý của giới kinh doanh địa phương.
Liễu Thanh cũng biết giá trị của mình. Cho nên cô ấy rất khó hiểu khi lần này tổng bộ tổ chức hội nghị đầu tư tại Long Giang và lựa chọn cô ấy tới chủ trì.
Thành phố Long Giang này, trước đây cô thậm chí chưa từng nghe nói về nó.
Chỉ là một thành phố nhỏ hạng 3, có gì đáng để đầu tư?
Điều khiến cô ấy càng khó hiểu hơn đó là, chỉ thị mà cô nhận được là công ty sẽ đầu tư tối thiểu một tỷ vào dự án được lựa chọn lần này.
Đúng là một câu chuyện hài hước!
Liễu Thanh không mấy hứng thú, không hề tập trung nghe các doanh nghiệp giới thiệu về dự án và sản phẩm của mình.
Cô ấy kinh nghiệm đầy mình, liếc mắt một là có thể nhìn ra những người này đang qua loa thêm thắt một vài thứ, nhằm lừa gạt đầu tư.
Đúng thật là nhàm chán.
Liễu Thanh ngáp một cái, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc và trở về tổng bộ.
Vốn dĩ cô ấy đến đây với tâm thế bị động hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bây giờ, với khứu giác nhạy bén của mình, cô cảm thấy mình đã tìm được con mồi.
Hơn nữa, còn là một con mồi lớn.
“Ý anh là, mỹ phẩm sinh học?”
Nhìn người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc chỉnh tề trước mặt, Liễu Thanh cười nói: “Anh là một người đàn ông, tại sao lại nghĩ tới việc nghiên cứu mỹ phẩm dành riêng cho phụ nữ?”
Hơn nữa, loại thuốc bôi này có thật sự tốt như anh nói không?”
“Liễu tổng! Tô Văn Thành kích động nói: “Trước hết, cho phép tôi được bày tỏ sự ngưỡng mộ và khâm phục đối với cô!”
"Tôi là một fan hâm mộ trung thành của cô. Để học hỏi từ cô, tôi luôn theo dõi tất cả các tin tức liên quan đến cô.”
“Vậy sao?” Liễu Thanh cảm thấy hơi bất ngờ, nói: “Ví dụ như?”
Tô Văn Thành thao thao bất tuyệt: “Cô 18 tuổi, đã được trường kinh tế nổi tiếng trong nước cử đi học tập chuyên sâu tại, ngôi trường lâu đời nhất, đứng đầu châu u.”
“Ở đó, cô không chỉ có thành tích xuất sắc, mà còn hoàn thành khoản đầu tư đầu tiên trong đời trong gian thực tập.”
“Sau khi tốt nghiệp, cô đã tham gia công ty Thiên Phú tư bản, vượt qua những khó thử thách và nhiều lần gặt hái được thành công!”
“Liễu tổng, cô thật sự là người phụ nữ hoàn hảo nhất trên đời!”
“Mỗi một lần đầu tư của cô đều hoàn hảo như con người của cô vậy!”
“Điều này có liên quan đến cung hoàng đạo của cô. Mọi người đều biết, người thuộc cung xử nữ làm bất cứ việc gì đều rất hoàn hảo.”
“Tính cách theo đuổi sự hoàn hảo của cô không chỉ thể hiện ở việc học tập và sự nghiệp, mà còn thể hiện ở việc quản lý khí chất cá nhân và quản lý vóc dáng—”
“Liễu tổng, với dáng người và khí chất như cô, có thể nói là ăn đứt những nữ minh tinh nổi tiếng kia!”
Liễu Thanh vốn chỉ thuận miệng hỏi, không ngờ Tô Văn Thành lại nói nhiều như vậy.
Mặc dù đều là những lời khen ngợi, nhưng chúng hơi sến sẩm. Hơn nữa, điều tra tư liệu chi tiết như vậy khiến cô ấy cảm thấy bị xúc phạm.
“Được rồi. Anh Tô, chúng ta có thể tiếp tục nói về sản phẩm không?”
“Được chứ!” Tô Văn Thành nuốt nước miếng, nói: “Thật ra tôi nói những điều này là vì muốn bày tỏ một điều.”
“Tôi cũng là cung xử nữ. Tôi và Liễu tổng đều là những người theo đuổi sự hoàn hảo, cho dù đó là sản phẩm hay là cuộc sống.”
“Cho đến bây giờ, sản phẩm mà tôi hài lòng nhất chính là loại mỹ phẩm sinh học này, tôi đặt tên cho nó là Thanh Ngọc Cao.”
“Thanh Ngọc Cao?” Liễu Thanh nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy, Thanh, chính là Thanh trong Liễu Thanh—” Thấy trên mặt Liễu Thanh hiện lên vẻ không vui, Tô Văn Thành vội vàng nói: “Liễu tổng, cô đừng hiểu lầm!”
“Không phải cô vừa hỏi tôi, là một người đàn ông tại sao lại muốn nghiên cứu mỹ phẩm dành riêng cho phụ nữ sao?”
"Đầu tiên, bởi vì tôi được sinh ra trong một gia đình có truyền thống đông y. Gia gia tôi, ba tôi, đã dạy tôi biết các loại dược liệu và tìm hiểu sâu sắc về văn hóa đông y của chúng ta từ khi tôi còn nhỏ.”
“Có thể nói, tôi có một tình yêu đặc biệt với văn hóa đông y. Tôi nghĩ rằng đây là nền văn hóa đẹp nhất của Trung Quốc của chúng ta.”
Liễu Thanh không nhịn được nói: “Anh Tô, thời gian của tôi có hạn, mong anh nói vào trọng điểm.”
Tô Văn Thành thở dài một hơi, bỗng nhiên trở nên có chút u buồn.
Anh ta thâm tình chân thành nói: “Thật lòng mà nói, tôi nghiên cứu thuốc bôi đông y là bởi vì một mối tình khắc cốt ghi tâm.”
“Khi tôi còn học đại học, tôi đã gặp một cô gái rất tốt bụng. Cô cấy cũng giống như tất cả những cô gái yêu cái đẹp khác, thích làm đẹp cho bản thân.”
“Nhưng ông trời lại tàn nhẫn tước đoạt quyền lợi này của cô ấy.”
"Bởi vì mắc một căn bệnh lạ, cô ấy hầu như bị dị ứng với tất cả các loại mỹ phẩm trên thị trường.”
“Vì thế, cô ấy trở nên buồn rầu và trầm cảm.”
“Sau đó, khi tình trạng của cô trở nên tồi tệ hơn, cô ấy nằm trong vòng tay của tôi và nói với tôi, Văn Thành, khi em chết đi, anh nhất định phải mời thợ trang điểm đến trang điểm cho em đẹp một chút.”
“Lúc còn sống bị dị ứng, chết rồi chắc là không còn dị ứng nữa đâu.”
“Em muốn mang theo lớp trang điểm đẹp nhất lên thiên đường.”
“Sau đó thì sao?” Liễu Thanh bất giác bị câu chuyện này hấp dẫn.
Câu chuyện của Tô Văn Thành tràn đầy cảm xúc, toàn bộ hội trường đều bị bao phủ bởi một bầu không khí thần bí.
“Sau đó—” Tô Văn Thành thấp giọng nói: “Lúc đó tôi đã thề, nhất định sẽ cho cô ấy được trang điểm xinh đẹp khi còn sống.
“Mỹ phẩm trên thị trường không làm được điều đó, tôi sẽ tự mình nghiên cứu.”
“Thông qua phân tích hàng trăm loại thuốc thảo dược đông y, cuối cùng tôi đã sàng lọc ra được mấy chục loại trong đó và nghiên cứu ra loại thuốc bôi này.”
“Không những không gây kích ứng da mà còn có thể phát huy tối đa tác dụng nuôi dưỡng làn da đặc biệt của thuốc đông y.”
“Tôi dám bảo đảm, đây chắc chắn là loại mỹ phẩm tốt nhất trên thế giới.”
“Chỉ tiếc là—”
“Chỉ tiếc chuyện gì?” Liễu Thanh vội vàng hỏi.
“Chỉ tiếc, khi tôi cầm loại thuốc bôi này chạy đến quê nhà của cô ấy tìm cô ấy, tôi mới biết được cô ấy đã qua đời rồi.”
Cả hội trường đều im lặng.
Đúng là một câu chuyện tình yêu buồn. Trong góc, một cô bé bắt đầu lau nước mắt.
Khóe mắt Liễu Thanh cũng bắt đầu ươn ướt. Cô ấy nhỏ giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm, cô gái đó tên là Thanh Ngọc, có phải không?”
Chương 60 Mời anh ra ngoài
“Đúng vậy!”
Tô Văn Thành cắn răng, nói: “Cô ấy tên là... Liễu Thanh Ngọc!”
“Liễu tổng, cô nói xem có phải rất có duyên với cô không?”
Liễu Thanh gật đầu. Mặc dù cô ấy là một nữ cường nhân, nhưng có người phụ nữ nào lại không có cảm xúc cơ chứ?
Đặc biệt là khi nghe một câu chuyện tình yêu buồn như vậy.
“Anh Tô, nếu anh đã đặc biệt nghiên cứu ra loại thuốc bôi này vì người yêu Liễu Thanh Ngọc của anh, vậy tại sao bây giờ anh lại đem nó ra đây?”
“Anh đang chuẩn bị công khai nó với mọi người sao?”
Tô Văn Thành giả vờ hối hận.
“Tôi cũng không muốn!”
“Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thanh Ngọc qua đời lâu như vậy rồi, mà tôi vẫn giữ bí mật về thuốc bôi này. Bởi vì tôi không thể vượt qua rào cản trong lòng đó.”
“Tôi muốn Thanh Ngọc Cao trở thành thứ thuộc về riêng Thanh Ngọc. Ngay cả khi cô ấy đã đi đến thiên đường.”
“Cho đến cách đây không lâu, tôi đã đến thăm mộ cô ấy. Mẹ cô ấy đã đưa cho tôi di vật của cô ấy.
“Đó là một cuốn sổ tay.”
“Bên trong ghi lại từng chút một về cuộc sống của cô ấy. Lúc đó tôi ôi mới phát hiện ra hóa ra cô ấy là một cô gái rất sẵn lòng chia sẻ.”
“Trong nhật ký của cô ấy, câu được nhắc đến nhiều nhất là: Vui một mình không bằng mọi người cùng vui.”
“Tôi đã bị lay động. Tôi cảm thấy một sản phẩm tốt như Thanh Ngọc Cao, nếu như chia sẻ nó với mọi người, để mỗi cô gái yêu cái đẹp đều được sử dụng một sản phẩm hoàn hảo như vậy. Thanh Ngọc ở dưới đó biết được nhất định sẽ rất vui.”
“Mặc dù có ý nghĩ này trong đầu, nhưng tôi vẫn còn do dự.”
“Mãi cho đến khi hội nghị đầu tư này diễn ra, biết được người đến chọn dự án lần này là cô, nữ thần mà tôi ngưỡng mộ và kính trọng nhất. Tôi mới biết được, Thanh Ngọc Cao đã tìm được chủ nhân mới.
“Liễu tổng, đây không chỉ là duyên phận của chúng ta, mà còn là duyên phận của cô và Thanh Ngọc.”
“Bây giờ, tôi hy vọng Liễu tổng có thể đầu tư cho tôi. Chúng ta cùng nhau sản xuất Thanh Ngọc Cao và làm cho nó nổi tiếng khắp thế giới.”
Liễu Thanh gật gật đầu, đôi mắt xinh đẹp dần dần sáng lên.
Bởi vì, cô ấy đã phát hiện ra một cơ hội kinh doanh lớn.
Nếu như Thanh Ngọc Cao thật sự tốt như lời Tô Văn Thành nói, như vậy thì chỉ cần sản xuất hàng loạt, vậy chẳng khác nào một cái máy in tiền.
Hơn nữa, cô ấy giỏi tiếp thị, càng chú ý đến câu chuyện tình yêu mà Tô Văn Thành kể.
Đây là sự chứng thực tốt nhất cho sản phẩm.
Chỉ cần đưa câu chuyện này ra thị trường cùng với sản phẩm, không biết sẽ có bao nhiêu cô gái sẽ cảm động.
Chuyến đi này của cô ấy thật sự là không uổng công.
Cô ấy thậm chí còn có linh cảm rằng mình sắp lập nên một kỳ tích đầu tư lớn.
Nó thậm chí còn lớn hơn việc bỏ ra 1 tỷ để đầu tư vào công ty thương mại điện tử đó ba năm về trước.
“Anh Tô, sản phẩm và câu chuyện của anh đã thành công lay động tôi.”
“Bây giờ, tôi có thể chắc chắn nói với anh, tôi rất hứng thú, hy vọng có thể ký kết thư bày tỏ ý định đầu tư với anh.”
“Thật sao?”
“Liễu tổng, cô đúng là nữ thần của tôi!” Tô Văn Thành như sắp phát điên.
Giấc mơ của anh sắp có thể trở thành sự thật rồi.
“Liễu tổng, tôi là gia gia của Văn Thành!”
“Tôi muốn hỏi một chút, cô dự định đầu tư bao nhiêu tiền?” Giọng nói của Tô Bắc Sơn kích động đến run lên.
Liễu Thanh cười nói: “Trước khi tôi tới đây, tổng bộ đã tỏ rõ ý, chúng tôi sẽ đầu tư ít nhất một tỷ đối với dự án trúng thầu của hội nghị đầu tư lần này.”
“Một tỷ!”
Cả hiện trường đều trở nên nháo nhào!
“Văn Thành, nhớ kỹ lời anh nói đó, đợi Thanh Ngọc Cao được đưa ra thị trường, nhớ mời em làm người phát ngôn đấy!”
“Yên tâm đi, chị nhất định sẽ khiến cho em thành công!” trên mặt Tô Nam lộ ra vẻ hưng phấn.
Một tỷ!
So với cái này, những dự án máy chục triệu trước đó chẳng là gì cả.
“Liễu tổng, chuyện không nên chậm trễ, chúng ta ký hợp đồng luôn chứ nhỉ!”
“Còn nữa, 1 tỷ khi nào thì gửi cho tôi?” Tô Văn Thành vô cùng nóng lòng.
Liễu Thanh chân thành nói: “Bây giờ chúng tôi chỉ có thể ký kết thư bày tỏ ý định đầu tư với anh Tô.”
“Cụ thể có thật sự muốn đầu tư hay không, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, chúng tôi vẫn cần làm nghiên cứu thị trường chi tiết.”
“Và quan trọng nhất, chúng tôi sẽ ủy thác cho cơ quan chuyên môn tiến hành giám định loại Thanh Ngọc Cao mà anh nói.”
“Tôi cam đoan, chỉ cần kết quả giám định giống như anh Tô miêu tả, 1 tỷ, ít nhất trong vòng một tháng tất cả sẽ được chuyển đến tài khoản của anh.”
“Vậy thì tốt quá rồi!”
“Liễu tổng, bây giờ chúng ta ký kết thư bày tỏ ý định đầu tư thôi!’
Liễu Thanh gật gật đầu, nhưng nhìn thấy hội trường nhiều người như vậy, cô ấy nói: “Không vội, chờ một chút, mời anh Tô đến phòng làm việc với tôi.”
“Bây giờ tôi xin tuyên bố, hội nghị đầu tư lần này đã kết thúc thành công.”
“Các vị, mong chờ lần gặp mặt tiếp theo cùng mọi người.”
Nói xong, cô ấy đi thẳng về phía hậu trường.
Tô Văn Thành, Tô Bắc Sơn và Tô Nam, hào hứng đi theo sau.
Nhất là Tô Văn Thành, nhìn vào dáng người và khuôn mặt hoàn hảo của Liễu Thanh, trong lòng anh ta bùng cháy một quả cầu lửa.
Có được đầu tư tất nhiên là trọng yếu, nhưng nếu như có thể tiến gần thêm một bước có được người phụ nữ cực phẩm, tài sắc vẹn toàn này, đó mới là chuyện vui lớn!
Những doanh nhân không được chọn vừa ghen tị vừa hối tiếc.
Giương mắt hội nghị chuẩn bị kết thúc.
“Chờ một chút!”
Có một tiếng hét lớn từ ngoài cửa truyền đến.
Tô Tô kéo Tần Thiên vội vàng chạy vào.
“Xin lỗi Liễu tổng, tôi tới muộn, xin cô hãy cho tôi một cơ hội!”
“Một phút!”
“Tôi chỉ cần một phút để giới thiệu sản phẩm của tôi!”
Liễu Thanh nhíu mày. Cô ấy là một người có rất có khái niệm về thời gian.
Một dịp quan trọng như vậy lại đến muộn, có thể thấy được là không đáng tin cậy.
“Ngại quá, hội nghị đầu tư đã kết thúc rồi.”
“Cô gái này, nếu như cô có dự án tốt thì lần sau bàn.”
“Đúng vậy.”
“Kết thúc rồi mới chạy tới, cũng quá không tôn trọng người khác rồi.”
“Liễu tổng, đừng để ý tới cô ta, chúng ta mau đi ký hợp đồng.” Tô Văn Thành vội vàng thúc giục.
Liễu Thanh gật đầu, chuẩn bị biến mất sau cánh cửa.
Tô Tô mặt đầy thất vọng, nhưng cũng không thể làm gì được.
“Trứng vàng ngay trước mặt không cần, lại ôm một cục phân về.”
“Liễu tổng, cô không sợ tự đập hỏng biển hiệu của mình và công ty Thiên Phú tư bản sao?” Một giọng nói trong trẻo vang lên.
Liễu Thanh nhìn Tần Thiên, tức giận nói: “Anh là ai?’
“Dựa vào cái gì mà nói chuyện với tôi như vậy?”
Tần Thiên cười lạnh nói: “Tôi chỉ là đang nhắc nhở cô, đừng bỏ lỡ cơ hội thực sự.”
Ở công ty Thiên Phú tư bản, đừng nói Liễu Thanh không biết Tần Thiên, ngay cả CEO cũng không biết Tần Thiên mới là ông chủ thực sự.
Bởi vì công ty Thiên Phú tư bản chỉ chiếm một phần nhỏ trong bản đồ của cải của Tần Thiên mà thôi.
“Miệng chó không thể mọc được ngà voi!” Liễu Thanh cảm thấy bị xúc phạm, cho rằng Tần Thiên là một người thô bỉ. Cho nên cô ấy càng muốn khỏi đó.
“Liễu tổng!” Thiết Lâm Phong vội vàng chạy tới, nói: “Coi như là mặt mũi cho tôi đi.”
“Tôi bảo đảm dự án của cô gái này nhất định sẽ không làm cô thất vọng.”
Sắc mặt Liễu Thanh trầm xuống.
Tuy rằng cô ấy đại diện cho công ty Thiên Phú tư bản, có thể phớt lờ một hội trưởng thương hội như Thiết Lâm Phong.
Nhưng dù sao người đến là khách, mà Thiết Lâm Phong lại là bên tiếp đãi.
Cô ấy tức giận nói: “Hội trưởng Thiết, tôi sẽ giữ mặt mũi cho ông.”
“Chỉ có điều...”
Cô ấy liếc Tần Thiên một cái, lạnh lùng nói: “Người này, mời anh ta ra ngoài.”
“Tôi cảm thấy nơi này không phù hợp với loại người không có tố chất như anh ta.”
Thiết Lâm Phong đen mặt lại, muốn giải thích về thân phận của Tần Thiên.
Tần Thiên cười lạnh nói: “Được. Tôi có thể ra ngoài.”
“Cố lên, vợ ơi!”
Tô Tô kiên định gật đầu.
“Thời gian có hạn, mau nói đi, rốt cuộc cô có dự án gì, muốn tôi đầu tư.” Liễu Thanh không kiên nhẫn nói.
Tô Tô thở một hơi rồi lớn tiếng nói: “Mỹ phẩm sinh học!”
Người phụ trách hội nghị đầu tư chính là Liễu Thanh, nhà phân tích đầu tư đạt huy chương vàng của công ty Thiên Phú tư bản.
Liễu Thanh tốt nghiệp trường kinh tế nổi tiếng quốc tế, vừa tốt nghiệp đã được công ty Thiên Phú tư bản tuyển chọn và được đào tạo thành một nhà phân tích đầu tư độc lập, chịu trách nhiệm sàng lọc các dự án cho công ty.
Cô ấy không hề làm việc với hiệu suất cao, nhưng chỉ cần là dự án mà cô ấy nhìn trúng thì đều mang lại lợi nhuận khổng lồ cho công ty.
Thành tích đáng khen ngợi nhất vào là 3 năm trước, cô ấy đã chống lại mọi ý kiến và đầu tư vào một công ty thương mại điện tử có vẻ có quy mô không lớn vào thời điểm đó.
Vào thời điểm đó, lĩnh vực thương mại điện tử trong nước bị độc chiếm bởi những công ty lớn, các công ty mới thành lập rất khó để vượt lên.
Hơn nữa, người sáng lập của công ty mà Liễu Thanh nhìn trúng lại còn vừa mới bắt đầu công việc kinh doanh này.
Liễu Thanh đã thuyết phục hội đồng quản trị, không chỉ phải đầu tư mà còn phải đầu tư mạnh tay.
Khi đó, công ty tham gia hội nghị đầu tư chỉ cần bên phía đầu tư 100 triệu, nhưng Liễu Thanh nhìn thấy được tiềm năng nên đã trực tiếp bỏ ra 1 tỷ.
Lý do của cô ấy là thương mại điện tử là một ngành đốt tiền rất lớn và phải được hình thành trong thời gian ngắn nhất có thể.
Sự thật chứng minh cô ấy đã đúng. Bây giờ công ty thương mại điện tử đó đã trở thành con kỳ lân có giá trị nhất trong lĩnh vực này.
Nếu không có gì bất ngờ, nó sẽ sớm trở thành công ty niêm yết thứ 3 trực thuộc công ty Thiên Phú tư bản.
Liễu Thanh một trận thành danh. Ngoài ra, sức trẻ và vẻ đẹp của cô ấy cũng là thứ khiến người ta thích thú.
Trẻ trung, xinh đẹp, độc lập, thông minh và sự nghiệp thành công. Dường như tất cả những ưu điểm của một người phụ nữ đều hội tụ trên người cô ấy.
Trong ngành thậm chí còn có tin đồn rằng cô ấy sẽ là ứng cử viên nặng ký cho vị trí CEO tiếp theo của Thiên Phú tư bản.
Một nhân vật có sức ảnh hưởng như vậy bất kể xuất hiện ở đâu, đều không thể tránh khỏi sẽ thu hút sự chú ý của giới kinh doanh địa phương.
Liễu Thanh cũng biết giá trị của mình. Cho nên cô ấy rất khó hiểu khi lần này tổng bộ tổ chức hội nghị đầu tư tại Long Giang và lựa chọn cô ấy tới chủ trì.
Thành phố Long Giang này, trước đây cô thậm chí chưa từng nghe nói về nó.
Chỉ là một thành phố nhỏ hạng 3, có gì đáng để đầu tư?
Điều khiến cô ấy càng khó hiểu hơn đó là, chỉ thị mà cô nhận được là công ty sẽ đầu tư tối thiểu một tỷ vào dự án được lựa chọn lần này.
Đúng là một câu chuyện hài hước!
Liễu Thanh không mấy hứng thú, không hề tập trung nghe các doanh nghiệp giới thiệu về dự án và sản phẩm của mình.
Cô ấy kinh nghiệm đầy mình, liếc mắt một là có thể nhìn ra những người này đang qua loa thêm thắt một vài thứ, nhằm lừa gạt đầu tư.
Đúng thật là nhàm chán.
Liễu Thanh ngáp một cái, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc và trở về tổng bộ.
Vốn dĩ cô ấy đến đây với tâm thế bị động hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bây giờ, với khứu giác nhạy bén của mình, cô cảm thấy mình đã tìm được con mồi.
Hơn nữa, còn là một con mồi lớn.
“Ý anh là, mỹ phẩm sinh học?”
Nhìn người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc chỉnh tề trước mặt, Liễu Thanh cười nói: “Anh là một người đàn ông, tại sao lại nghĩ tới việc nghiên cứu mỹ phẩm dành riêng cho phụ nữ?”
Hơn nữa, loại thuốc bôi này có thật sự tốt như anh nói không?”
“Liễu tổng! Tô Văn Thành kích động nói: “Trước hết, cho phép tôi được bày tỏ sự ngưỡng mộ và khâm phục đối với cô!”
"Tôi là một fan hâm mộ trung thành của cô. Để học hỏi từ cô, tôi luôn theo dõi tất cả các tin tức liên quan đến cô.”
“Vậy sao?” Liễu Thanh cảm thấy hơi bất ngờ, nói: “Ví dụ như?”
Tô Văn Thành thao thao bất tuyệt: “Cô 18 tuổi, đã được trường kinh tế nổi tiếng trong nước cử đi học tập chuyên sâu tại, ngôi trường lâu đời nhất, đứng đầu châu u.”
“Ở đó, cô không chỉ có thành tích xuất sắc, mà còn hoàn thành khoản đầu tư đầu tiên trong đời trong gian thực tập.”
“Sau khi tốt nghiệp, cô đã tham gia công ty Thiên Phú tư bản, vượt qua những khó thử thách và nhiều lần gặt hái được thành công!”
“Liễu tổng, cô thật sự là người phụ nữ hoàn hảo nhất trên đời!”
“Mỗi một lần đầu tư của cô đều hoàn hảo như con người của cô vậy!”
“Điều này có liên quan đến cung hoàng đạo của cô. Mọi người đều biết, người thuộc cung xử nữ làm bất cứ việc gì đều rất hoàn hảo.”
“Tính cách theo đuổi sự hoàn hảo của cô không chỉ thể hiện ở việc học tập và sự nghiệp, mà còn thể hiện ở việc quản lý khí chất cá nhân và quản lý vóc dáng—”
“Liễu tổng, với dáng người và khí chất như cô, có thể nói là ăn đứt những nữ minh tinh nổi tiếng kia!”
Liễu Thanh vốn chỉ thuận miệng hỏi, không ngờ Tô Văn Thành lại nói nhiều như vậy.
Mặc dù đều là những lời khen ngợi, nhưng chúng hơi sến sẩm. Hơn nữa, điều tra tư liệu chi tiết như vậy khiến cô ấy cảm thấy bị xúc phạm.
“Được rồi. Anh Tô, chúng ta có thể tiếp tục nói về sản phẩm không?”
“Được chứ!” Tô Văn Thành nuốt nước miếng, nói: “Thật ra tôi nói những điều này là vì muốn bày tỏ một điều.”
“Tôi cũng là cung xử nữ. Tôi và Liễu tổng đều là những người theo đuổi sự hoàn hảo, cho dù đó là sản phẩm hay là cuộc sống.”
“Cho đến bây giờ, sản phẩm mà tôi hài lòng nhất chính là loại mỹ phẩm sinh học này, tôi đặt tên cho nó là Thanh Ngọc Cao.”
“Thanh Ngọc Cao?” Liễu Thanh nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy, Thanh, chính là Thanh trong Liễu Thanh—” Thấy trên mặt Liễu Thanh hiện lên vẻ không vui, Tô Văn Thành vội vàng nói: “Liễu tổng, cô đừng hiểu lầm!”
“Không phải cô vừa hỏi tôi, là một người đàn ông tại sao lại muốn nghiên cứu mỹ phẩm dành riêng cho phụ nữ sao?”
"Đầu tiên, bởi vì tôi được sinh ra trong một gia đình có truyền thống đông y. Gia gia tôi, ba tôi, đã dạy tôi biết các loại dược liệu và tìm hiểu sâu sắc về văn hóa đông y của chúng ta từ khi tôi còn nhỏ.”
“Có thể nói, tôi có một tình yêu đặc biệt với văn hóa đông y. Tôi nghĩ rằng đây là nền văn hóa đẹp nhất của Trung Quốc của chúng ta.”
Liễu Thanh không nhịn được nói: “Anh Tô, thời gian của tôi có hạn, mong anh nói vào trọng điểm.”
Tô Văn Thành thở dài một hơi, bỗng nhiên trở nên có chút u buồn.
Anh ta thâm tình chân thành nói: “Thật lòng mà nói, tôi nghiên cứu thuốc bôi đông y là bởi vì một mối tình khắc cốt ghi tâm.”
“Khi tôi còn học đại học, tôi đã gặp một cô gái rất tốt bụng. Cô cấy cũng giống như tất cả những cô gái yêu cái đẹp khác, thích làm đẹp cho bản thân.”
“Nhưng ông trời lại tàn nhẫn tước đoạt quyền lợi này của cô ấy.”
"Bởi vì mắc một căn bệnh lạ, cô ấy hầu như bị dị ứng với tất cả các loại mỹ phẩm trên thị trường.”
“Vì thế, cô ấy trở nên buồn rầu và trầm cảm.”
“Sau đó, khi tình trạng của cô trở nên tồi tệ hơn, cô ấy nằm trong vòng tay của tôi và nói với tôi, Văn Thành, khi em chết đi, anh nhất định phải mời thợ trang điểm đến trang điểm cho em đẹp một chút.”
“Lúc còn sống bị dị ứng, chết rồi chắc là không còn dị ứng nữa đâu.”
“Em muốn mang theo lớp trang điểm đẹp nhất lên thiên đường.”
“Sau đó thì sao?” Liễu Thanh bất giác bị câu chuyện này hấp dẫn.
Câu chuyện của Tô Văn Thành tràn đầy cảm xúc, toàn bộ hội trường đều bị bao phủ bởi một bầu không khí thần bí.
“Sau đó—” Tô Văn Thành thấp giọng nói: “Lúc đó tôi đã thề, nhất định sẽ cho cô ấy được trang điểm xinh đẹp khi còn sống.
“Mỹ phẩm trên thị trường không làm được điều đó, tôi sẽ tự mình nghiên cứu.”
“Thông qua phân tích hàng trăm loại thuốc thảo dược đông y, cuối cùng tôi đã sàng lọc ra được mấy chục loại trong đó và nghiên cứu ra loại thuốc bôi này.”
“Không những không gây kích ứng da mà còn có thể phát huy tối đa tác dụng nuôi dưỡng làn da đặc biệt của thuốc đông y.”
“Tôi dám bảo đảm, đây chắc chắn là loại mỹ phẩm tốt nhất trên thế giới.”
“Chỉ tiếc là—”
“Chỉ tiếc chuyện gì?” Liễu Thanh vội vàng hỏi.
“Chỉ tiếc, khi tôi cầm loại thuốc bôi này chạy đến quê nhà của cô ấy tìm cô ấy, tôi mới biết được cô ấy đã qua đời rồi.”
Cả hội trường đều im lặng.
Đúng là một câu chuyện tình yêu buồn. Trong góc, một cô bé bắt đầu lau nước mắt.
Khóe mắt Liễu Thanh cũng bắt đầu ươn ướt. Cô ấy nhỏ giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm, cô gái đó tên là Thanh Ngọc, có phải không?”
Chương 60 Mời anh ra ngoài
“Đúng vậy!”
Tô Văn Thành cắn răng, nói: “Cô ấy tên là... Liễu Thanh Ngọc!”
“Liễu tổng, cô nói xem có phải rất có duyên với cô không?”
Liễu Thanh gật đầu. Mặc dù cô ấy là một nữ cường nhân, nhưng có người phụ nữ nào lại không có cảm xúc cơ chứ?
Đặc biệt là khi nghe một câu chuyện tình yêu buồn như vậy.
“Anh Tô, nếu anh đã đặc biệt nghiên cứu ra loại thuốc bôi này vì người yêu Liễu Thanh Ngọc của anh, vậy tại sao bây giờ anh lại đem nó ra đây?”
“Anh đang chuẩn bị công khai nó với mọi người sao?”
Tô Văn Thành giả vờ hối hận.
“Tôi cũng không muốn!”
“Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thanh Ngọc qua đời lâu như vậy rồi, mà tôi vẫn giữ bí mật về thuốc bôi này. Bởi vì tôi không thể vượt qua rào cản trong lòng đó.”
“Tôi muốn Thanh Ngọc Cao trở thành thứ thuộc về riêng Thanh Ngọc. Ngay cả khi cô ấy đã đi đến thiên đường.”
“Cho đến cách đây không lâu, tôi đã đến thăm mộ cô ấy. Mẹ cô ấy đã đưa cho tôi di vật của cô ấy.
“Đó là một cuốn sổ tay.”
“Bên trong ghi lại từng chút một về cuộc sống của cô ấy. Lúc đó tôi ôi mới phát hiện ra hóa ra cô ấy là một cô gái rất sẵn lòng chia sẻ.”
“Trong nhật ký của cô ấy, câu được nhắc đến nhiều nhất là: Vui một mình không bằng mọi người cùng vui.”
“Tôi đã bị lay động. Tôi cảm thấy một sản phẩm tốt như Thanh Ngọc Cao, nếu như chia sẻ nó với mọi người, để mỗi cô gái yêu cái đẹp đều được sử dụng một sản phẩm hoàn hảo như vậy. Thanh Ngọc ở dưới đó biết được nhất định sẽ rất vui.”
“Mặc dù có ý nghĩ này trong đầu, nhưng tôi vẫn còn do dự.”
“Mãi cho đến khi hội nghị đầu tư này diễn ra, biết được người đến chọn dự án lần này là cô, nữ thần mà tôi ngưỡng mộ và kính trọng nhất. Tôi mới biết được, Thanh Ngọc Cao đã tìm được chủ nhân mới.
“Liễu tổng, đây không chỉ là duyên phận của chúng ta, mà còn là duyên phận của cô và Thanh Ngọc.”
“Bây giờ, tôi hy vọng Liễu tổng có thể đầu tư cho tôi. Chúng ta cùng nhau sản xuất Thanh Ngọc Cao và làm cho nó nổi tiếng khắp thế giới.”
Liễu Thanh gật gật đầu, đôi mắt xinh đẹp dần dần sáng lên.
Bởi vì, cô ấy đã phát hiện ra một cơ hội kinh doanh lớn.
Nếu như Thanh Ngọc Cao thật sự tốt như lời Tô Văn Thành nói, như vậy thì chỉ cần sản xuất hàng loạt, vậy chẳng khác nào một cái máy in tiền.
Hơn nữa, cô ấy giỏi tiếp thị, càng chú ý đến câu chuyện tình yêu mà Tô Văn Thành kể.
Đây là sự chứng thực tốt nhất cho sản phẩm.
Chỉ cần đưa câu chuyện này ra thị trường cùng với sản phẩm, không biết sẽ có bao nhiêu cô gái sẽ cảm động.
Chuyến đi này của cô ấy thật sự là không uổng công.
Cô ấy thậm chí còn có linh cảm rằng mình sắp lập nên một kỳ tích đầu tư lớn.
Nó thậm chí còn lớn hơn việc bỏ ra 1 tỷ để đầu tư vào công ty thương mại điện tử đó ba năm về trước.
“Anh Tô, sản phẩm và câu chuyện của anh đã thành công lay động tôi.”
“Bây giờ, tôi có thể chắc chắn nói với anh, tôi rất hứng thú, hy vọng có thể ký kết thư bày tỏ ý định đầu tư với anh.”
“Thật sao?”
“Liễu tổng, cô đúng là nữ thần của tôi!” Tô Văn Thành như sắp phát điên.
Giấc mơ của anh sắp có thể trở thành sự thật rồi.
“Liễu tổng, tôi là gia gia của Văn Thành!”
“Tôi muốn hỏi một chút, cô dự định đầu tư bao nhiêu tiền?” Giọng nói của Tô Bắc Sơn kích động đến run lên.
Liễu Thanh cười nói: “Trước khi tôi tới đây, tổng bộ đã tỏ rõ ý, chúng tôi sẽ đầu tư ít nhất một tỷ đối với dự án trúng thầu của hội nghị đầu tư lần này.”
“Một tỷ!”
Cả hiện trường đều trở nên nháo nhào!
“Văn Thành, nhớ kỹ lời anh nói đó, đợi Thanh Ngọc Cao được đưa ra thị trường, nhớ mời em làm người phát ngôn đấy!”
“Yên tâm đi, chị nhất định sẽ khiến cho em thành công!” trên mặt Tô Nam lộ ra vẻ hưng phấn.
Một tỷ!
So với cái này, những dự án máy chục triệu trước đó chẳng là gì cả.
“Liễu tổng, chuyện không nên chậm trễ, chúng ta ký hợp đồng luôn chứ nhỉ!”
“Còn nữa, 1 tỷ khi nào thì gửi cho tôi?” Tô Văn Thành vô cùng nóng lòng.
Liễu Thanh chân thành nói: “Bây giờ chúng tôi chỉ có thể ký kết thư bày tỏ ý định đầu tư với anh Tô.”
“Cụ thể có thật sự muốn đầu tư hay không, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, chúng tôi vẫn cần làm nghiên cứu thị trường chi tiết.”
“Và quan trọng nhất, chúng tôi sẽ ủy thác cho cơ quan chuyên môn tiến hành giám định loại Thanh Ngọc Cao mà anh nói.”
“Tôi cam đoan, chỉ cần kết quả giám định giống như anh Tô miêu tả, 1 tỷ, ít nhất trong vòng một tháng tất cả sẽ được chuyển đến tài khoản của anh.”
“Vậy thì tốt quá rồi!”
“Liễu tổng, bây giờ chúng ta ký kết thư bày tỏ ý định đầu tư thôi!’
Liễu Thanh gật gật đầu, nhưng nhìn thấy hội trường nhiều người như vậy, cô ấy nói: “Không vội, chờ một chút, mời anh Tô đến phòng làm việc với tôi.”
“Bây giờ tôi xin tuyên bố, hội nghị đầu tư lần này đã kết thúc thành công.”
“Các vị, mong chờ lần gặp mặt tiếp theo cùng mọi người.”
Nói xong, cô ấy đi thẳng về phía hậu trường.
Tô Văn Thành, Tô Bắc Sơn và Tô Nam, hào hứng đi theo sau.
Nhất là Tô Văn Thành, nhìn vào dáng người và khuôn mặt hoàn hảo của Liễu Thanh, trong lòng anh ta bùng cháy một quả cầu lửa.
Có được đầu tư tất nhiên là trọng yếu, nhưng nếu như có thể tiến gần thêm một bước có được người phụ nữ cực phẩm, tài sắc vẹn toàn này, đó mới là chuyện vui lớn!
Những doanh nhân không được chọn vừa ghen tị vừa hối tiếc.
Giương mắt hội nghị chuẩn bị kết thúc.
“Chờ một chút!”
Có một tiếng hét lớn từ ngoài cửa truyền đến.
Tô Tô kéo Tần Thiên vội vàng chạy vào.
“Xin lỗi Liễu tổng, tôi tới muộn, xin cô hãy cho tôi một cơ hội!”
“Một phút!”
“Tôi chỉ cần một phút để giới thiệu sản phẩm của tôi!”
Liễu Thanh nhíu mày. Cô ấy là một người có rất có khái niệm về thời gian.
Một dịp quan trọng như vậy lại đến muộn, có thể thấy được là không đáng tin cậy.
“Ngại quá, hội nghị đầu tư đã kết thúc rồi.”
“Cô gái này, nếu như cô có dự án tốt thì lần sau bàn.”
“Đúng vậy.”
“Kết thúc rồi mới chạy tới, cũng quá không tôn trọng người khác rồi.”
“Liễu tổng, đừng để ý tới cô ta, chúng ta mau đi ký hợp đồng.” Tô Văn Thành vội vàng thúc giục.
Liễu Thanh gật đầu, chuẩn bị biến mất sau cánh cửa.
Tô Tô mặt đầy thất vọng, nhưng cũng không thể làm gì được.
“Trứng vàng ngay trước mặt không cần, lại ôm một cục phân về.”
“Liễu tổng, cô không sợ tự đập hỏng biển hiệu của mình và công ty Thiên Phú tư bản sao?” Một giọng nói trong trẻo vang lên.
Liễu Thanh nhìn Tần Thiên, tức giận nói: “Anh là ai?’
“Dựa vào cái gì mà nói chuyện với tôi như vậy?”
Tần Thiên cười lạnh nói: “Tôi chỉ là đang nhắc nhở cô, đừng bỏ lỡ cơ hội thực sự.”
Ở công ty Thiên Phú tư bản, đừng nói Liễu Thanh không biết Tần Thiên, ngay cả CEO cũng không biết Tần Thiên mới là ông chủ thực sự.
Bởi vì công ty Thiên Phú tư bản chỉ chiếm một phần nhỏ trong bản đồ của cải của Tần Thiên mà thôi.
“Miệng chó không thể mọc được ngà voi!” Liễu Thanh cảm thấy bị xúc phạm, cho rằng Tần Thiên là một người thô bỉ. Cho nên cô ấy càng muốn khỏi đó.
“Liễu tổng!” Thiết Lâm Phong vội vàng chạy tới, nói: “Coi như là mặt mũi cho tôi đi.”
“Tôi bảo đảm dự án của cô gái này nhất định sẽ không làm cô thất vọng.”
Sắc mặt Liễu Thanh trầm xuống.
Tuy rằng cô ấy đại diện cho công ty Thiên Phú tư bản, có thể phớt lờ một hội trưởng thương hội như Thiết Lâm Phong.
Nhưng dù sao người đến là khách, mà Thiết Lâm Phong lại là bên tiếp đãi.
Cô ấy tức giận nói: “Hội trưởng Thiết, tôi sẽ giữ mặt mũi cho ông.”
“Chỉ có điều...”
Cô ấy liếc Tần Thiên một cái, lạnh lùng nói: “Người này, mời anh ta ra ngoài.”
“Tôi cảm thấy nơi này không phù hợp với loại người không có tố chất như anh ta.”
Thiết Lâm Phong đen mặt lại, muốn giải thích về thân phận của Tần Thiên.
Tần Thiên cười lạnh nói: “Được. Tôi có thể ra ngoài.”
“Cố lên, vợ ơi!”
Tô Tô kiên định gật đầu.
“Thời gian có hạn, mau nói đi, rốt cuộc cô có dự án gì, muốn tôi đầu tư.” Liễu Thanh không kiên nhẫn nói.
Tô Tô thở một hơi rồi lớn tiếng nói: “Mỹ phẩm sinh học!”
Bình luận facebook