Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap 21: Qua nhà thầy ngủ...(2)
Về tới nhà nó bước xuống xe và chạy vào trong nhà còn anh ôm balô của nó và vào sau.
- Thầy ơi! Em ngủ ở đâu ạ? Nó hỏi với vẻ rất vui
- Tầng 4. Anh đặt balô của nó xuống ghế sôpha rồi nói
- Còn thầy? Nó tiếp
- Tầng 2. Giọng anh đều đều vang lên
- Hả? Cách nhau những một tầng! Lỡ em có bị gì thì sao? Em sợ lắm, cho em ngủ ở tầng 2 với thầy đi!
- Mỗi tầng chỉ có một phòng ngủ! Anh thản nhiên
- Vậythì tầng 3?
- Tầng 3 là phòng khách cho tầng 4, tiện nghi ít hơn tầng 1. Anh tiếp
- Vậy thầy cho em ngủ phòng thầy đi! Em ngủ dưới nền cũng được! Nó đề nghị
- Em không sợ tôi sẽ quyến rũ em sao? Tôi cũng là đàn ông đó! Giọng anh mang theo ý cười
- Sợ gì chứ! Em tin thầy mà! Hihi. Nó cười tin tưởng
- Được! Vậy đi lên thôi! Anh nói rồi cầm balô của nó đi lên, nó nhún nhảy theo sau
- Thầy ơi, người làm đâu hết rồi? Nó thắc mắc
- Tối rồi nên tôi cho họ nghĩ ngơi, ở tầng trệt ấy!
Anh bước vào phòng bậc đèn và đặt balô của nó vào tủ quần áo của mình. Phòng của anh rất rộng, có bộ bàn ghế uống trà cạnh cửa kính, trên bàn để vài cuốn sách và một tách trà. Tường nhà, bộ gra trải giường, nền nhà, và rèm cửa đều là gam màu cà phê sữa. Trong phòng anh cũng có bàn làm việc và một cái giá sách lớn chứa đầy sách... Nó nhảy một phát bay lên giường của anh nằm lăn qua lăn lại.
- Êm quá! Nó cảm thán.
- Thầy có sở thích giống em rồi! Phòng em cũng có màu cà phê sữa! Nó tiếp
Ngồi dậy, nó nhìn quanh phòng, ngó qua nhìn lại, miệng liên tục cảm thán và bình phẩm:
- Phòng đẹp thật, rất ngăn nấp! Duyệt, em thích căn phòng này!
Anh không nói gì chỉ cười và đi vào trong phòng tắm. Khi nghe tiếng nước chảy thì cùng lúc ánh mắt nó dừng lại trên bức ảnh to gắn trên tường cạnh tủ quần áo. " Sao nhìn người này giống ba Lôi quá!" Nó suy nghĩ. Tiếp tục đảo mắt nó nhìn thấy trên bàn làm việc của anh có một bức ảnh khá cũ được lồng kính và bảo quản rất kĩ, tò mò nó bước tới cầm bức ảnh lên và đờ người ra...
- Thầy ơi! Em ngủ ở đâu ạ? Nó hỏi với vẻ rất vui
- Tầng 4. Anh đặt balô của nó xuống ghế sôpha rồi nói
- Còn thầy? Nó tiếp
- Tầng 2. Giọng anh đều đều vang lên
- Hả? Cách nhau những một tầng! Lỡ em có bị gì thì sao? Em sợ lắm, cho em ngủ ở tầng 2 với thầy đi!
- Mỗi tầng chỉ có một phòng ngủ! Anh thản nhiên
- Vậythì tầng 3?
- Tầng 3 là phòng khách cho tầng 4, tiện nghi ít hơn tầng 1. Anh tiếp
- Vậy thầy cho em ngủ phòng thầy đi! Em ngủ dưới nền cũng được! Nó đề nghị
- Em không sợ tôi sẽ quyến rũ em sao? Tôi cũng là đàn ông đó! Giọng anh mang theo ý cười
- Sợ gì chứ! Em tin thầy mà! Hihi. Nó cười tin tưởng
- Được! Vậy đi lên thôi! Anh nói rồi cầm balô của nó đi lên, nó nhún nhảy theo sau
- Thầy ơi, người làm đâu hết rồi? Nó thắc mắc
- Tối rồi nên tôi cho họ nghĩ ngơi, ở tầng trệt ấy!
Anh bước vào phòng bậc đèn và đặt balô của nó vào tủ quần áo của mình. Phòng của anh rất rộng, có bộ bàn ghế uống trà cạnh cửa kính, trên bàn để vài cuốn sách và một tách trà. Tường nhà, bộ gra trải giường, nền nhà, và rèm cửa đều là gam màu cà phê sữa. Trong phòng anh cũng có bàn làm việc và một cái giá sách lớn chứa đầy sách... Nó nhảy một phát bay lên giường của anh nằm lăn qua lăn lại.
- Êm quá! Nó cảm thán.
- Thầy có sở thích giống em rồi! Phòng em cũng có màu cà phê sữa! Nó tiếp
Ngồi dậy, nó nhìn quanh phòng, ngó qua nhìn lại, miệng liên tục cảm thán và bình phẩm:
- Phòng đẹp thật, rất ngăn nấp! Duyệt, em thích căn phòng này!
Anh không nói gì chỉ cười và đi vào trong phòng tắm. Khi nghe tiếng nước chảy thì cùng lúc ánh mắt nó dừng lại trên bức ảnh to gắn trên tường cạnh tủ quần áo. " Sao nhìn người này giống ba Lôi quá!" Nó suy nghĩ. Tiếp tục đảo mắt nó nhìn thấy trên bàn làm việc của anh có một bức ảnh khá cũ được lồng kính và bảo quản rất kĩ, tò mò nó bước tới cầm bức ảnh lên và đờ người ra...
Bình luận facebook