• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Thực tập sinh thần tượng full dịch 2024 (4 Viewers)

  • thuc-tap-sinh-than-tuong-218.html

Chương 218: CHÂM NGÒI LY GIÁN




Ở sân bay cô gặp được rất nhiều fan hâm mộ.



Đây là lần đầu tiên cô lộ diện từ sau khi xảy ra chuyện vừa rồi, và cũng là lần đầu tiên xuất hiện trước mặt quần chúng sau khi bình phục.



Đến sân bay không chỉ có fan mà còn có cả mấy cánh nhà báo.



Chị Phan từ chối phỏng vấn của cánh nhà báo, nhưng không ngăn fan nói chuyện với cô.



“Đan Đan, hôm qua em đã đi2ghi hình chương trình rồi sao?”



Chẩm Khê gật đầu.



“Có vui không?”



Chẩm Khê vẫn gật đầu.



“Có chơi trò gì vui không?”



“Nhảy thôi ạ.”



Mọi người sững sờ vì không nghĩ cô sẽ trả lời, nhưng càng sững sờ hơn là bởi vì cô nó mình nhảy.



“Nhảy sao?”



Cô gái hỏi Chẩm Khê che miệng, thảng thốt kêu lên: “Là vũ đạo mà lần trước em đã chuẩn bị kỹ càng sao?”



“Dance battle a.”



Oa!!!



Đám người ở trong phạm vi nghe thấy tiếng Chẩm9Khê liền bắt đầu xôn xao.



Chẩm Khê nhìn bọn họ, lòng cũng thấy chua xót. Những fan hâm mộ này chắc chắn cũng chẳng thích thú gì với việc cả ngày nhìn thấy cô xuất hiện trên ti vi dưới hình thức quảng cáo. Nơi họ biết đến cô đầu tiên, chính là ở trên sân khấu.



Nghĩ đến đây, Chẩm Khê cũng chỉ có thể hằn học lôi Vẫn Tụ, Lý Hà với phòng Kế hoạch của D&D ra6mắng cả chục lượt.



“Em nói chuyện này với fan làm cái gì?” Chị Phan hỏi cổ.



“Em lo đạo diễn sẽ cho cắt hết cảnh của phần này. Có bọn họ trông chừng giúp, cho dù phần nhảy của em không được lên sóng thì cũng có thể có clip tuồn ra ngoài.



“Cảnh nhảy của em sao có thể cắt được”



“Em cũng không phải là lo lắng cho mình em”



***



Khi Cam Như tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn ai0nữa. Trên chiếc tủ đầu giường có đặt một tờ giấy, là Chẩm Khê để lại, bảo cô có việc nên đã đi trước.



Cam Như gọi điện thoại, nhưng bên kia đã tắt máy.



Bởi vậy mới nói, Chẩm Khê có thể nổi tiếng như thế này không phải là không có lý do.



Ngày thứ hai sau khi xuất viện đã bắt đầu miệt mài vùi đầu vào công việc.



Còn cô thì trái lại, hôm nay, sau khi kết thúc7ghi hình là sẽ có được tận ba ngày nghỉ.



Đối với hầu hết các công việc mà nói, các kỳ nghỉ bình thường hiếm hoi hầu như không thể nào xảy ra đối với nghệ sĩ đang nổi được, ví dụ như Chẩm Khê. Nếu như không phải lần này cô bị ốm thì căn bản là không còn thời gian rảnh rỗi nào nữa.



Còn một khoảng thời gian nữa mới đến lúc ghi hình, Cam Như không vội rời giường. Cô cầm điện thoại lên, xem thử bảng xếp hạng độ hot và bảng hot search trên trang W.



Aurora 7 đã rớt khỏi top 10, tuy nhiên Quả Tử Lê vẫn vững vàng trụ lại, thậm chí còn hot hơn cả hôm qua, vượt lên và đứng vị trí thứ sáu.



Còn về cái bài đăng mà Chu Ý Khanh đã đăng lên, tuy đã qua hơn mười tiếng đồng hồ, nhưng vẫn giữ vị trí đầu bảng hot search trong vòng 24 giờ qua.



Tối qua, lượt like, comment và share đã vượt quá con số trăm nghìn lượt



Tối qua Chu Ý Khanh có gửi tin cho cô, nói là toàn bộ mức độ quan tâm và phản ứng của người xem đối với bài post trên mạng của anh ta từ trước đến giờ cộng lại cũng không bằng số lẻ của lần này.



Cam Như click vào mục bình luận và chia sẻ, quả thật đều là bình luận của fan hâm mộ Chẩm Khê.



Trong khi rõ ràng có đến bảy, tám nghệ sĩ có liên quan đến bài đăng này.



[Đan gia đi ghi hình game show rồi sao?]



[Đan Đan nhà ta có phải cười vui quá hay không nhể? Dỗi rồi, chia tay một giây.]



[Có tinh thần hơn trước nhiều rồi.]



[Anh giai nào chụp chung với Đan của tui thế, trông cũng đẹp trai đấy.]



[Cảm ơn chủ thớt đã đăng bức ảnh này lên, mị đã không còn nhớ lần trước Đan nhà mị chụp ảnh tự sướng là từ bao giờ nữa rồi.]



[Hy vọng đạo diễn biên tập cho tốt, tranh thủ kỳ này giành được cái danh hiệu chương trình có tỉ suất người xem cao nhất năm, hoặc có lượt view cao nhất năm.]



[Ghen tỵ khiến cho tui xấu xí! Lần đầu tiên thấy Đan nhà tui chụp ảnh chung với người ta mà vui vẻ thế này, cười đến mắt cũng híp cả lại rồi kia kìa.]



[Cam Như có thể coi chặt con bé lại chút được không? Đừng để cho mấy kẻ lạ hoắc lạ huơ đó đến gần con bé nữa.]



Cam Như có chút khó chịu, mặc dù có biết fan của Chẩm Khê sẽ không nói khách sáo hay nghiêng về phía ai, nhưng nhìn thấy những dòng bình luận này, cô vẫn thấy khó chịu thay cho Chu Ý Khanh và Quả Tử Lê.



Cái gì mà gọi là người lạ hoắc lạ huơ?



Huy Dương vốn là bạn bè tốt, lại bị bọn họ mắng.



lan là loại người chỉ tiếp xúc trên phương diện hợp tác, bọn họ cũng mắng.



Đến cả Chu Ý Khanh và Quả Tử Lê, chỉ là vô tình gặp được nhau trong một chương trình, chỉ chụp tấm ảnh làm kỷ niệm thôi mà bọn họ cũng đòi mắng.



Cứ như muốn Chẩm Khê trở thành người tự kỷ từ đầu đến chân, ai cũng không muốn tiếp xúc vậy.



Cam Như nhìn thấy Chu Ý Khanh và Quả Tử Lê ở nhà ăn, và có cả Khổng Chân Chân trang điểm rất xinh đẹp ở đó nữa.



Bọn họ ngồi đối diện nhau trên cùng một bàn, Khổng Chân Chân đang nói cái gì đó, Chu Ý Khanh mỉm cười ngồi nghe, Quả Tử Lê thì dứt khoát ngồi nhìn khăn trải bàn đến ngẩn người.



Cam Như liền đi tới, “Tiền bối, chào buổi sáng”



Khổng Chân Chân nhìn ra phía sau cổ, hỏi: “Chẩm Khê đâu? Vẫn còn đang ngủ sao?”



“Không ạ, từ sáng sớm tinh mơ cậu ấy đã đi rồi. Nói là phải đến đảo X để quay quảng cáo”



Khổng Chân Chân kéo tay cô ngồi xuống, thân thiết hỏi: “Quảng cáo của em ấy cũng nhiều thật đấy, cứ cái này nối tiếp cái kia. Công ty các em nhận quảng cáo cho em ấy chắc cũng mỏi hết cả tay luôn ấy nhỉ”



“Chuẩn không cần chỉnh” Cam Như cười, “Quảng cáo đến tay cậu ấy còn phải lọc qua rất nhiều lần. Quản lý là tầng một, phòng Kế hoạch là tầng thứ hai, sếp của bọn em là tầng thứ ba, phải thông qua ba tầng này mới có thể xem xét, cân nhắc đến các vấn đề của hợp đồng được”



Khổng Chân Chân kinh ngạc, cười chua xót, hỏi cô: “Hâm mộ nhỉ? Cùng ở trong một nhóm, sao em ấy lại có nhiều quảng cáo đại diện để quay thế. Có muốn chị nói chuyện với người phụ trách của bọn em không?”



Giờ thì lại thừa nhận mình là tiền bối rồi à?



Chuyện nội bộ trong nhóm của cô, liên quan gì đến chị ta, xía vào làm gì. Quả Tử Lê ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn cô, Chu Ý Khanh cũng lặng lẽ đưa mắt ra hiệu.



Ai mà chẳng biết đây là một cái bẫy.



“Quảng cáo của nhóm em cũng có nhiều lắm. Các hợp đồng đại diện thương hiệu của Chẩm Khê đều là hoạt động độc lập, cậu ấy là nghệ sĩ được các công ty quảng cáo coi là ngôi sao hàng đầu. Có một vài quảng cáo cậu ấy không quay, thì sẽ rơi vào tay các nghệ sĩ cùng cấp khác. Dù sao thì cũng không đến lượt tầng lớp như chúng ta được”



Ý của Cam Như chính là, có hâm mộ cũng vô dụng.



Làm gì có chuyện mấy hợp đồng quảng cáo làm đại sứ thương hiệu béo bở chỉ vì ngôi sao hạng A nào đó không quay mà ra nông nỗi phải đi tìm nghệ sĩ hạng F để thay thế?



Ngôi sao hạng A nào đó không quay, chẳng lẽ không có ngôi sao hạng A khác à?



Thường thì có một vài người cứ hay nói chuyện với Chẩm Khê theo một cách rất quái gở, bởi vì họ cảm thấy Chẩm Khê đã cướp đi tất cả nguồn lực vốn thuộc về bọn họ. Nhưng mà, trong mắt của các nhà quảng cáo, cổ và bọn họ vốn đã không cùng một đẳng cấp, căn bản không hề tồn tại mối quan hệ cạnh tranh nào cả.



“Cũng giống như cái quảng cáo mà hôm nay cậu ấy phải đi quay vậy. Bởi vì bị ốm nên mới phải chậm trễ mất hơn nửa tháng, bên em tự nguyện hủy hợp đồng và bồi thường cho bên công ty quảng cáo. Nhưng mà người ta lại nói không cần, nhất quyết điều chỉnh lại thời gian để đợi cậu ấy. Vậy nên hôm nay mới sớm ra cậu ấy đã bay đến đảo X rồi.”



“Quay cái gì?”



“Là thương hiệu nước hoa hoàng gia, tên bắt đầu bằng chữ cái ở đó. Bên đó đã cho Chẩm Khê làm đại sứ thương hiệu khu vực châu Á - Thái Bình Dương rồi, mấy ngày nữa sẽ công bố thôi” Cam Như liếc chị ta rồi nói, “Chẩm Khê chính là đại sứ đầu tiên của thương hiệu này tại khu vực châu Á đó”



Cô thật sự rất muốn nói thẳng toẹt ra rằng, Chẩm Khê người ta là được mấy công ty quảng cáo kia lựa chọn ra giữa một biển người toàn là ngôi sao hạng lớn để làm đại sứ thương hiệu trên toàn châu Á hẳn hoi đấy. Bọn họ hâm mộ thì có tác dụng gì? Ở trong nước, bọn họ đã được tính là ngôi sao lớn đầu.



Bởi vậy, những tiền bối giống như Khổng Chân Chân này, lúc nào cũng bày mưu tính kế muốn châm ngòi ly gián quan hệ nội bộ của bọn cô, chuyện này đối với chị ta thì có lợi gì chứ.



“Bao giờ thì các em giải tán?”



“Hợp đồng kéo dài đến tháng Hai năm sau”



“Không phải đã nói là chỉ có kỳ hạn một năm thôi sao? Đáng lẽ ra tháng Mười Một năm nay phải giải tán rồi chứ? Thái độ quá mức kinh ngạc của Khổng Chân Chân khiến cho Quả Tử Lê phải liếc về phía chị ta một cái.



“Hết cách rồi, lễ trao giải các hạng mục ở trong nước và châu Á đều đến tháng Mười Hai mới bắt đầu diễn ra. Công ty muốn bọn em giành được mấy cái giải thưởng trước khi giải tán. Bởi vậy nên mới kéo dài thời hạn hợp đồng với bọn em”



“Hình như mọi người đều trông mong bọn em sớm ngày giải tán nhỉ?” Cam Như nhìn chị ta nói, “Ngay cả công ty quảng cáo cũng một mực hỏi, hợp đồng của bọn em là đến bao giờ?



Khổng Chân Chân cười, “Biết bọn em bao giờ giải tán thì mới có thể xác định được có thể ký hợp đồng với Chẩm Khê đến lúc nào. Dù sao thì một khi bọn em giải tán, Chẩm Khê...”



“Không phải như vậy?



“Sao cơ?”



“Công ty quảng cáo không hề nghĩ như thế? Cam Như lặp lại lần nữa, “Bọn họ muốn xác định bao giờ bọn em giải tán, như vậy mới có thể chuyển hợp đồng ngắn hạn của Chẩm Khê sang hợp đồng dài hạn. Hiện tại, các công ty quảng cáo tìm đến Chẩm Khê bàn chuyện đại diện thương hiệu đều không bằng lòng với một bản hợp đồng ngắn hạn chỉ vỏn vẹn có ba tháng, bọn họ hy vọng ít nhất cũng phải nửa năm trở lên. Bởi vậy cho nên có rất nhiều quảng cáo trôi tuột đi như nước vậy đó.”



Vì thế, cho dù bọn tôi có giải tán thì nguồn lực trên người Chẩm Khê có chảy cũng sẽ không chảy đến trên người mấy người đầu.



So với việc nghĩ này nghĩ nọ, không bằng nghĩ cách khiến cho bản thân mình nổi tiếng hơn đi.



Khổng Chân Chân rời đi trước.



Đồ cũng không ăn được bao nhiêu, nói là trong người không khỏe, muốn quay về nghỉ ngơi trước.



Chị ta vừa đi, Chu Ý Khanh liên thở ra một hơi đầy nhẹ nhõm.



“Ôi bà chị ơi, may mà em tới kịp thời đó, nếu không anh cũng không biết phải làm thế nào nữa.”



“Sao thế?”



“Chị ta nói gần đây có một bộ phim, trong đó có một vai rất phù hợp với hình tượng của Quả Tử Lê, nói là có thể để dành cho cậu ta đến casting”



Cam Như biết Khổng Chân Chân đang nghĩ cái gì, ngay lập tức liền cười nhạo: “Cơ hội này nghe có vẻ cũng không tệ lắm nhỉ?



“Đúng là không tệ thật” Chu Ý Khanh nghiêm túc nói, “Nhưng nếu như muốn để cho thằng nhóc này đi quay phim thì không bằng giết cậu ta luôn cho rồi”



“Anh à, em không đi quay phim đầu.”



Quả Tử Lê mở miệng, trong mắt ánh lên cái nhìn nghiêm túc.



“Thì đã ai bắt chú mày đi đóng phim đầu. Chú mày xem chú mày có thể đóng được cái gì? Muốn chú mày nói chuyện với Chẩm Khê đôi ba cầu mà chú mày đã làm như anh lấy mạng chú đến nơi rồi ấy. Ngữ như cậu mà cho đi đóng phim thì liệu có đọc được lời thoại không hử?”



Chu Ý Khanh lại quay trở lại vấn đề.



“Tiền bối Khổng hỏi xin phương thức liên lạc của Quả Tử Lê, nói là sau này muốn liên lạc”



Chủ động thế cơ à?



“Cho rồi à?”



“Có thể không cho sao? Chị ta tự tay giật điện thoại rồi gọi điện lấy số luôn.”



Cam Như tặc lưỡi, đột nhiên cô cảm thấy hình như mình đã cách cái giới giải trí này xa quá xa rồi.



“Sau đó chị ta có hỏi Quả Tử Lê có bạn gái chưa, hay là đã thích ai chưa bla bla.” Chu Ý Khanh thở dài một hơi, “Anh càng nghe càng cảm thấy có gì đó sai sai. Đang buồn rầu không biết phải lái chủ đề này như thế nào thì may mà em tới”



“Tiền bối người ta cũng là có ý tốt mà.” Cam Như trêu chọc Quả Tử Lê, “Trông cũng xinh xắn mà, cũng đầu lớn hơn cậu bao nhiêu đầu”



“Chị... sao chị có thể nói như thế được?” Quả Tử Lê căng thẳng đến độ đỏ bừng mặt, “Em không thích chị ta”



“Vậy cậu thích ai?”



Cậu nhóc hé miệng ra rồi lại ngậm lại, ngoẹo đầu sang một bên: “Em không nói với chị”



Chu Ý Khanh lắc đầu: “Này đã là gì. Tối qua cũng có một vị tiền bối khác gọi điện cho cậu ta, cũng chẳng biết là từ đầu lấy được số điện thoại cậu ta nữa”



“Triệu Tư Nhan?”



“Sao em/chị biết?”



Hai người kia đều đồng thanh hỏi.



“Nói cái gì?”



“Chị ta nói là sắp phát hành single, hỏi Quả Tử Lê có hứng thú đi quay MV với chị ta không?”



“Đàn em của anh chuyện này đến đây đúng là hơi thật đấy. Nào là MV, nào là đóng phim. Em ngây ngẩn ở đây mất bảy tuần mà còn chưa có được cơ hội như thế này”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom