• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Thực tập sinh thần tượng full dịch 2024 (2 Viewers)

  • thuc-tap-sinh-than-tuong-269.html

Chương 269: BỊ QUỶ ÁM




Ngày phát hành album mới trùng với ngày bỏ phiếu của cuộc tổng bình chọn lần thứ ba của Rainbow Girls.



Đối với người thích cả Dream Girl và Rainbow Girls mà nói, không thể nghi ngờ gì, đây chính là một ngày vừa hạnh phúc vừa đau khổ.



Dream Girl cách chín tháng mới phát hành một album, cũng có thể coi như một chuyện lớn trong giới giải trí tháng này. Một tháng trước, album mới của Dream Girl đã bắt đầu cho đặt mua trước, đến trước ngày phát hành chính2thức, số lượng đặt mua album đã đột phá đạt bảy trăm nghìn bản. Là album có số lượng đặt mua trước nhiều nhất năm nay. Lượng tiêu thụ của album ra mắt mà năm ngoái bọn họ phát hành đứng thứ ba trong bảng xếp hạng của năm. Liệu năm nay có lập ra kỷ lục mới hay không, mọi người đều rất chờ mong.



Đương nhiên fan hâm mộ của nhà khác cũng đang trào phúng, nói đặt mua trước cũng không phải bán được thật, chưa biết chừng đến thời9điểm album được chính thức bán thì ngay cả số lẻ cũng không bán được.



Tóm lại, mặc kệ người khác nói thế nào thì album do toàn thể thành viên của Dream Girl cất công đầu tư, từ chổi hơn một nửa lượng công việc mới làm xong, cũng coi như sắp phát hành.



Ngày phát hành album, bọn cô sẽ tổ chức buổi gặp mặt fan hâm mộ và phát sóng trực tiếp cùng lúc với buổi bỏ phiếu của Rainbow Girls. Nơi phát sóng trực tiếp cũng là chỗ đối diện6với nơi Rainbow Girls tổ chức kéo phiếu.



Vân Tụ có suy tính gì, rất là rõ ràng, gần như hận không thể viết thành chữ lớn thông báo cho tất cả mọi người, Dream Girl cùng Rainbow Girls muốn so tài. Các vị khán giả có tiền thì đến cổ vũ bằng tiền, không có tiền thì đến cỗ vũ thôi.



Cũng không biết Vân Tưởng bên kia có tức giận nhảy chồm chồm lên không. Khoảng thời gian này, vì để thời gian phát hành album lệch với thời gian tổ chức0vòng chung kết của Dream Boy 130, nên ngày diễn ra buổi kéo phiếu và vòng chung kết liên tục thay đổi, nhưng anh ta thay đổi thì Vân Tụ cũng đổi. Cho nên fan hâm mộ của hai bên chưa đến thời khắc cuối cùng thì vẫn không biết được thời gian cụ thể. Chẩm Khê đoán hiện tại Vân Tưởng cũng hết cách rồi, chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi mà tổ chức. Nếu như có thể giành được thắng lợi từ trong cuộc cạnh tranh với bọn họ7thì có lẽ Rainbow Girls cũng có thể một bước lên mây.



Điều kiện tiên quyết là Vân Tụ có cho anh ta cơ hội đó hay không. Buổi gặp mặt fan hâm mộ sẽ bắt đầu trước hai tiếng, bọn cô sẽ đến hậu trường để chuẩn bị.



Ngoài dự tính là, Vân Tụ và Lý Hà cũng đến hiện trường.



Chẩm Khê nhìn thấy hai người họ liền đau đầu, luôn cảm thấy sẽ có chuyện không hay xảy ra.



“Anh tới làm cái gì?”



“Cứ cách chín tháng em...”



Chẩm Khê ngắt lời anh, trực tiếp hỏi:



“Đừng nói lời thừa thãi nữa, rốt cuộc anh đến làm cái gì?” “Giám sát hiện trường.” “Có cái gì đáng để giám sát chứ?”



Trước đây cũng không phải chưa từng có các hoạt động còn phải cẩn thận hơn cái này. Lúc trước, khi diễn ra vòng chung kết Dream Girl 130 cũng có thấy bóng dáng của anh đâu, ngày hôm nay chỉ là một buổi gặp mặt fan hâm mộ, anh đến làm gì chứ.



“Có phải anh lại giấu tôi chuẩn bị cái gì không?” Vân Tụ nhìn trái nhìn phải rồi lại nói: “Em có biết Triệu Thanh Lam vẫn liên lạc với người kia hay không?”



“Người nào?” “Nhà sản xuất Tôn.”



“Cái quái gì vậy?”



“Tạp chí lá cải gửi ảnh chụp trộm cho tôi.” “Tại sao cô ta lại làm như vậy?” Chẩm Khê không thể tin được.



“Bị ma quỷ ám ảnh.” “Nói không chừng, đối phương đã cam kết với cô ta cái gì đó.”



“Cam kết cái gì? Anh đã điều tra nhà sản xuất kia, ngoại trừ tham tài háo sắc thì không còn gì khác. Ông ta có thể lăn lộn trong giới này, trở thành nhà sản xuất phim còn không phải nhờ có quan hệ của vợ ông ta sao?”



Chẩm Khê đè thấp âm thanh nói: “Triệu Thanh Lam muốn đóng phim, tại sao không đi tìm anh? Trên tay anh có nhiều dự án phim lớn như vậy, tùy tiện đưa cho cô ta một vai diễn nhỏ cũng đáng tin hơn nhà sản xuất chẳng có cái gì kia chứ!”



“Phim của anh tại sao phải để cô ta đến diễn?” Vân Tụ cười nhạt, “Hợp đồng của anh với cô ta sang năm sẽ kết thúc.”



Nói như thế không sai, thế nhưng... “Những chuyện cô ta từng làm với em, em quên, nhưng anh vẫn còn nhớ.”.



“Sao tôi có thể quên được!” Chẩm Khê hừ một tiếng, đối phương nói vậy khiến cô có cảm giác có vẻ mình vô cùng thiếu thông minh.



“Còn một lát nữa mới lên sân khấu, em đi chuẩn bị đi.” Chẩm Khê hỏi anh: “Những bức ảnh kia thì sao?”



“Anh đã mua lại, tốn không ít tiền.” Chẩm Khê thở phào nhẹ nhõm. “Cho nên vẫn luôn nghĩ làm thế nào để kiếm lại được.” “Anh...” Chẩm Khê trợn to mắt, “Anh muốn làm cái gì.”



“Vốn không muốn tiêu số tiền này, nhưng lại nghĩ đến nếu lộ ra thì sẽ ảnh hưởng đến lần comeback này.” “Anh đưa những bức ảnh kia cho ai rồi?”



Vân Tụ chỉnh lại mũ cho cô, nói: “Ngày hôm nay phải thật vui vẻ mới được.”



“Làm sao mà tôi vui vẻ cho được?” “Anh sẽ xử lý tốt.”



“Anh...”



“Vân Tụ!” Đoạn Ái Đình đột nhiên tìm tới, ngắt lời Chẩm Khê. Cô ta nhìn hai người, hỏi: “Các người đang nói gì vậy?” “Chuyện lúc nữa lên sân khấu.” Chẩm Khê mở miệng trước. “Thật sao?” “Ha!” Cô trợn mắt quay đầu rời đi. Vừa đi đến chỗ ngoặt, cô liền nghe thấy Đoạn Ái Đình hỏi: “Đã lâu lắm rồi anh không nhận điện thoại của em, tại sao vậy?”



Cô dừng chân một chút, nghe thấy Vân Tụ trả lời.



“Cô Đoạn, hình như cô đã hiểu lầm cái gì rồi.” Chẩm Khê bước nhanh đi phía trước, để câu nói tiếp theo của Đoạn Ái Đình bay theo gió.



***



Bởi vì lời của Vân Tụ mà trong lòng Chẩm Khê không thể bình tĩnh lại được, trước nay dự cảm không tốt của cô vẫn luôn vô cùng linh nghiệm, cô cảm thấy buổi gặp mặt fan hâm mộ hôm nay sẽ sẽ xảy ra chuyện gì đó.



Lúc ở trong phòng chờ, Triệu Thanh Lam luôn sờ chiếc vòng tay phỉ thúy trên cổ tay mình, lẩm bẩm một mình: “Chiếc vòng tay này của mình liệu có hợp với quần áo lúc nữa mặc không nhỉ?



Những thành viên khác thấy vậy, liền thuận miệng hỏi: “Chiếc vòng tay này thật đẹp, mua lúc nào thế?” “Người khác tặng đấy.” Triệu Thanh Lam cười đặc biệt vui sướng, “Tôi nói quá quý giá nên không muốn nhận, anh ấy cứ nhất định đưa cho tôi.”



“Có giá trị không rẻ nhỉ.”



“Nghe nói phải bảy con số.”



Người bên cạnh nhỏ giọng thốt lên kinh ngạc, hỏi cô ta: “Ai hào phóng như vậy? Fan hâm mộ?”



“Người theo đuổi.”



“Có lúc cũng thực sự khâm phục cô, chuyện mới xảy ra khoảng thời gian trước mà đã quên rồi à? Lúc trước khóc đến mức muốn chết muốn sống, bây giờ lại bày ra dáng vẻ của người không liên quan. Người theo đuổi kia của cô có biết những chuyện kia của cô không vậy?”



Chẩm Hàm hỏi.



Từ sau chuyện lần trước, cô ta đã vượt qua Chẩm Khê trở thành đối thủ lớn nhất của Triệu Thanh Lam. Thu nhập bây giờ của cô ta phải đưa cho Triệu Thanh Lam, tài nguyên cá nhân cũng phải đưa cô ta, ngoài chuyện có nhiều fan hâm mộ hơn cô ta, còn lại đều là vất vả làm không công cho Triệu Thanh Lam hưởng.



“Cô cần gì phải biết người ta quan tâm hay không.” Triệu Thanh Lam chậm rãi mở miệng, “Tôi cũng không giống như một số người, có một người mẹ mang tội giết người, một người anh trai nghiện ma túy, đi đến đâu cũng không ngóc đầu lên được.” Chẩm Hàm vứt cái lược xuống đất, đứng dậy chỉ thẳng mặt cô ta: “Cô nói cái gì?”



“Tôi nói sai rồi à? Tên nghiện ma túy ở công ty lần trước bị cảnh sát mang đi không phải là anh ruột của cô sao?”



“Mặc kệ anh trai với mẹ tôi như thế nào, bản thân tôi vẫn sạch sẽ. Làm sao giống cô, cái thứ đồ chơi rách nát. Rốt cuộc cô có biết xấu hổ hay không vậy? Nếu tôi là cô, bây giờ đã sớm nhảy sông tự sát rồi, đỡ phải sống trên đời này để người ta khinh thường.”



Rốt cuộc, Triệu Thanh Lam tức giận, vứt cái quạt trên tay xuống, nhanh chân đi về phía Chẩm Hàm. “Mày còn dám nói! Tao thành ra thế này là vì ai!” “Được rồi được rồi, sắp lên sân khấu rồi, tất cả bớt tranh cãi đi.”



Đường Nhận thấy tình huống bắt đầu không khống chế được, lập tức lên tiếng ngăn lại.



Thành viên khác cũng tách hai người ra.



Chẩm Hàm mếu môi liền khóc, vừa khóc vừa mắng Triệu Thanh Lam không biết xấu hổ.



Ngược lại, Triệu Thanh Lam tỏ vẻ như chẳng hề gì, mặt mày dương dương đắc ý nói với Chẩm Hàm: “Mày cho rằng mình giỏi lắm à? Quảng cáo của mày đưa cho tao, thương hiệu người ta cũng không có ý kiến gì. Chương trình giải trí của mày do tao nhận, đạo diễn, người dẫn chương trình đều rất hoan nghênh. Xem ra, bình thường mày cũng không biết cách làm người cho lắm.”



“Đó là do Lý Hà ép bọn họ, nếu không chỉ dựa vào con đĩ như mày sao?”



“Tại sao Lý Hà phải ép bọn họ, mày không biết à? Tóm lại thì bây giờ tao cũng chả sao cả, thu nhập của cả nhóm chia đều, mình tạo nhận của hai người, thu nhập còn cao hơn cả Chẩm Khê. Nói đến cũng phải cảm ơn mày.”



“Mày cho rằng mày có thể đắc ý được bao lâu?”



“Công ty quản lý của tao chỉ có một nghệ sĩ thần tượng là tao, tao quay về họ đều phải nâng đỡ tao. Ngược lại là mày, quay lại công ty ban đầu còn phải cạnh tranh với người khác, mày cảm thấy mày có thể tranh được với Diệp Cửu Như bây giờ sao? Cho dù không có Diệp Cửu Như thì Chẩm Khê, Đường Nhân cũng cùng công ty với mày, mày dựa vào cái gì mà cho rằng bản thân có thể vượt qua được hai người bọn họ?”



Triệu Thanh Lam bĩu môi, “Chuyện sang năm ai cũng không biết trước được đâu. Hiện tại xem ra, vẫn là tình hình của tao tốt hơn một chút. Ít nhất tao có người theo đuổi nguyện ý bỏ ra tiền triệu để tặng quà mình,



mày có không?” “Có gì ghê gớm chứ! Mày cũng chỉ là cái thứ để tiện bán rẻ thân xác mà thôi! Mày có biết người ta gọi loại người như mày là gì không? Gà!”



Lòng bàn tay Triệu Thanh Lam giơ lên cao, suy nghĩ một chút, lại hạ xuống. “Sắp lên sân khấu rồi, đánh mày có thể bị người khác nhìn ra. Hơn nữa, đeo chiếc vòng tay này đánh mày thực sự là quá no mặt mày rồi!” “Mày cũng đừng nói tao, không phải mày cũng từng đá tên bạn trai trước khi ra mắt để câu mấy tên fan hâm



mộ giàu có hay sao? Lần trước, người ta đến tìm mày, quỳ cũng quỳ xuống rồi, mày vẫn không thèm để ý đến người ta. Sao rồi? Mấy tên fan hâm mộ giàu có kia đã hứa hẹn gì với mày vậy? Hôm nay mua cho mày cái túi xách, ngày mai mua cho mày cái váy? Mày bán mình rẻ mạt như vậy sao?”



Còn có chuyện này à? Chẩm Khê ngơ ngác.



Chẩm Hàn cùng Chu Huyền chia tay? Chia tay lúc nào vậy? Chu Huyền còn từng quay lại tìm nó? Cô hoàn toàn không biết. Như thế xem ra, trước đây quan hệ của hai người này cũng không tệ, hai người đều biết chút chuyện của đối phương, cho nên bây giờ lật mặt rồi mới có thể chọc chuẩn xác vào nỗi đau của đối phương.



Còn nữa!



Chẩm Hàm đúng là giang sơn thay đổi bản tính khó dời.



Với đức hạnh bây giờ của nó, xem ra vẫn sẽ quyến rũ mấy ông chủ than đá giống như kiếp trước, trở thành tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ của người ta, tự nhiên hao phí cả thanh xuân để rước lấy đống bệnh lây qua đường sinh dục.



“Đừng cãi nhau nữa!” Cam Như lên tiếng, “Hôm nay là ngày phát hành album, các người đã quên hết mục đích chúng ta khi debut rồi à? Lúc trước, khi thi đấu mỗi ngày luyện tập hơn mười tiếng chỉ để ngày hôm nay



trước mặt đàn ông bán được giá tốt hả? Các người có biết xấu hổ hay không?” “Đó là bởi vì cô không bán được, với ngoại hình này của cô, có người theo đuổi cô để bán à?” Chẩm Khê nhìn tình hình qua gương trang điểm, Cam Như nghe thấy cậu đấy bèn nhắm mắt lại, lặng lẽ buông tay Triệu Thanh Lam, vẻ mặt xám như tro tàn.



Chẩm Khê muốn đi an ủi cô ấy, nhưng suy nghĩ một chút, Cam Như nên biết giới giải trí không phải là “miền đất hứa” trong tưởng tượng của cô ấy. Trong cái giới này, người tốt sẽ bị tha hóa, người xấu sẽ càng ngày càng xấu xa. Cái gọi là ước mơ ban đầu - đều là giả. Chỉ có nổi tiếng và tiền tài mới là thật.



“Không biết cô đang đắc ý cái gì. Nói cái gì mà vòng tay bảy con số.” Đoạn Ái Đình bắt lấy cổ tay Triệu Thanh Lam, mặt lộ vẻ xem thường.



“Cô đưa cho tôi mười nghìn tệ, loại mặt hàng này tôi có thể mua cho cô cả mới”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom