-
Chương 1061-1065
Chương 1061: Đánh đòn tâm lý làm xao lòng người
Nghe vậy, Hạo Thiên Huyền Chấn vô thức nhìn quanh một lượt, trong đó có rất nhiều người già yếu, phụ nữ và trẻ nhỏ, cũng không thiếu người phàm, lúc này họ đều hoang mang, sợ hãi, ai cũng đều nhìn ông với ánh mắt đầy hy vọng.
Đúng! Ông là gia chủ của Hạo Thiên thế gia, mạng của ông thuộc về gia tộc, ông phải chịu trách nhiệm với người tộc mình.
“Con trai, làm những điều trong khả năng thôi, đừng miễn cưỡng”, Hạo Thiên Huyền Chấn nặng nề vỗ vai Diệp Thành.
“Ta biết rồi”.
“Đi”, Hạo Thiên Huyền Chấn đột ngột quay lại, hơn nữa còn rất nóng vội, điều ông phải làm là đưa thành viên của Hạo Thiên thế gia đến một nơi an toàn, như vậy ông mới có thể quay lại mà không do dự.
Chẳng bao lâu, người của Hạo Thiên thế gia đều đi theo ông.
Nhưng khi Hạo Thiên Thi Nguyệt đi, cô ta lại nhìn Diệp Thành với đôi mắt ngấn nước: “Tần Vũ, ta đợi ngươi ở phía trước”.
Diệp Thành sửng sốt một chút, không phản ứng kịp.
Khi hắn nhìn lại lần nữa thì Hạo Thiên Thi Nguyệt đã biến mất trong bóng tối của màn đêm.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Ở đây, bên ngoài Hạo Thiên thế gia, bốn phương tám hướng đều vang lên tiếng ầm không ngớt, có lẽ bởi vì uy thế của đại quân một điện quá mạnh khiến cho hư thiên rung lên bần bật.
Nhìn từ xa, đó là một màn đen cực lớn bao phủ cả bầu trời đêm, trận chiến còn chưa bắt đầu nhưng mùi máu tanh đã lan tràn khắp nơi, trong mắt mọi người đều là tia sáng dữ tợn, thậm chí là hung ác.
“Hạo Thiên Huyền Chấn, thời gian đã hết, mở kết giới đi!”, trên vương toạ, Huyết Khung ung dung lên tiếng.
“Điện chủ, hay là chúng ta làm một giao dịch đi”, đạo thân của Diệp Thành truyền âm tới, cả chiến trường chỉ Huyết Khung mới có thể nghe thấy.
“Ta nói rồi, ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta”, Huyết Khung lạnh lùng trả lời, dường như đã bắt đầu mất kiên nhẫn, ông ta vung tay lên chuẩn bị hạ lệnh tấn công.
“Ngươi không muốn làm điện chủ của Thị Huyết Điện à?”, đạo thân Diệp Thành chậm rãi nói.
Nghe vậy, Huyết Khung hơi nheo mắt, sát kiếm đang giơ lên cuối cùng dừng lại giữa không trung, phải nói rằng lời đạo thân của Diệp Thành nói thật sự đã chạm đến điểm yếu trong lòng ông ta.
Trong mắt người ngoài, ông ta là điện chủ phân điện tôn quý của Thị Huyết Điện, nhưng sự thật thì sao? Ông ta bị điện chủ những phân điện lớn khác bắt tay nhau chèn ép, đừng nói là tranh chức điện chủ Thị Huyết Điện, đến bảo vệ vị trí điện chủ phân điện còn khó.
Không ai hiểu rõ tình hình hiện tại hơn bản thân ông ta, đều là điện chủ phân điện của Thị Huyết Điện, nhưng thế lực của ông ta lại kém xa tám điện chủ còn lại, có thể bị lật đổ bất cứ lúc nào.
Lúc này, đạo thân Diệp Thành đột nhiên nói ra câu này, sao ông ta có thể không động lòng.
“Hạo Thiên thế gia có thể giúp ngươi ngồi lên vị trí điện chủ Thị Huyết Điện”, trước đại điện Hạo Thiên thế gia, đạo thân của Diệp Thành ung dung ngồi trên một phiến đá, vừa cắn hạt dưa vừa từ tốn nói.
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, hắn đang đánh trận tâm lý.
Nội gián của Nhân Hoàng gài ở Thị Huyết Điện không phải kẻ vô dụng, hắn đã nghiên cứu kỹ lưỡng tình hình thông qua tin tình báo. Ngoài mặt chín phân điện lớn của Thị Huyết Điện đoàn kết một lòng, nhưng thực tế mỗi người đều có ý đồ riêng, không ngừng tranh giành đấu đá lẫn nhau, đây chính là trọng điểm hắn cần đột phá để kéo dài thời gian.
Sự thật chứng minh quyết định của hắn rất đúng, bởi vì điện chủ phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện đã do dự.
“Đổi lại, hãy buông tha cho Hạo Thiên thế gia của ta”, thấy chiến lược bước đầu thành công, đạo thân của Diệp Thành lại nói.
“Ngươi chắc chắn ta sẽ đồng ý vậy sao?”, Huyết Khung cười khẩy: “Sau ngày hôm nay, cả Bắc Chấn Thương Nguyên này đều là của Thị Huyết Điện ta, nhà họ Viên và nhà Âm Dương đều sẽ trung thành với Thị Huyết Điện, sao ta phải nghe ngươi ăn nói bừa bãi!”
“Điện chủ, có vẻ ngươi vẫn chưa rõ tình hình lắm!”, đạo thân Diệp Thành cười nhạt: “Ngươi khẳng định nhà họ Viên và nhà Âm Dương trung thành với Thị Huyết Điện sao? Vậy thì ngươi ngây thơ quá đó! Ta có thể nói cho ngươi biết nhà họ Viên chỉ trung thành với phân điện thứ tám của Thị Huyết Điện, mà nhà Âm Dương lại trung thành với phân điện thứ năm của Thị Huyết Điện, còn có một vài thế lực nhỏ ở Bắc Chấn Thương Nguyên nữa, bọn họ sớm đã bị các điện chủ phân điện lớn khác của Thị Huyết Điện lôi kéo, mua chuộc rồi”.
Nghe những lời này của đạo thân Diệp Thành, hai mắt Huyết Khung gần như híp lại thành một đường, không cần hắn nói, có vẻ ông ta cũng đã biết.
“Người khác đang bận mở rộng khả năng chiến đấu, chỉ có ngươi đến liều mình với Hạo Thiên thế gia của ta, không thể mở rộng khả năng chiến đấu không nói, còn tiêu hao thực lực của mình. Sao phải vậy chứ?”
Đôi mắt Huyết Khung lại nheo lại, nhưng ông ta vẫn không nói gì.
Thấy vậy, Diệp Thành vội đổ thêm dầu vào lửa: “Phân điện thứ ba của Thị Huyết Điện gần Bắc Chấn Thương Nguyên nhất, phân điện thứ chín cách Bắc Chấn Thương Nguyên xa nhất, nhưng Thị Huyết Điện lại phái phân điện thứ chín đến tiêu diệt Hạo Thiên thế gia của ta, lẽ nào ngươi chưa từng nghĩ có người đang âm mưu chống lại ngươi sao?”
Chương 1062: Chần chừ ra lệnh
“Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”, Huyết Khung hừ lạnh.
“Điện chủ đã biết, sao còn phải hỏi thêm”, đạo thân Diệp Thành cười đùa: “Tình cảnh của ngươi rất bất lợi, có thể bị bãi miễn bất cứ lúc nào, nhưng nếu có Hạo Thiên thế gia ta trợ giúp thì tình hình sẽ khác, muốn ngồi lên bảo toạ điện chủ Thị Huyết Điện, ngươi cần phải mở rộng thực lực của mình”.
“Hạo Thiên Huyền Chấn, ngươi cho rằng ta là kẻ ngốc sao?”, Huyết Khung chế nhạo: “Con trai ngươi là Thánh chủ Thiên Đình ở Nam Sở, thế lực Thiên Đình hơn hẳn Thị Huyết Điện, ngươi sẽ lựa chọn trung thành với ta sao?”
“Vậy ngươi nghĩ xem tại sao Diệp Thành lại muốn giết Thương Minh?”, đạo thân Diệp Thành hứng thú nhìn điện chủ phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện ở phía xa.
“Chuyện này cả Đại Sở đều biết, ngươi còn nói nhảm làm gì!”
“Điện chủ chỉ biết một phần câu chuyện thôi!”, Diệp Thành lại lấy một nắm dưa khác ra, vừa nhấm nháp nhịp nhàng vừa mặt dày nói tiếp: “Diệp Thành muốn mượn tay Thị Huyết Điện để tiêu diệt Hạo Thiên thế gia của ta”.
“Có phải lý do của ngươi quá buồn cười không?”, Huyết Khung cười nhạo: “Hắn là con trai ngươi, cho dù không muốn nhận ngươi cũng không cần dùng cách này để hại cả Hạo Thiên thế gia”.
“Nếu ta giết mẹ hắn thì sao?”, đạo thân Diệp Thành nhẹ nhàng nói, thao thao bất tuyệt cả tràng những lời đã chuẩn bị từ trước.
Ngay khi lời này vừa cất lên, một tia sáng u tối loé lên trong mắt Huyết Khung.
“Đều là chuyện hoang đường năm đó”, đạo thân Diệp Thành lại nói tiếp.
“Hạo Thiên Huyền Chấn, ngươi thật sự khiến ta bất ngờ đấy”, Huyết Khung cười nhạo báng.
“Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện giao dịch được chưa?”, Diệp Thành nói xong lại lấy một nắm dưa từ trong túi áo ra, nhịp nhàng cắn vỏ.
“Ta muốn nghe thử xem Hạo Thiên thế gia định giúp ta có được vị trí điện chủ thế nào”, Huyết Khung nhìn chằm chằm kết giới hộ sơn, mặc dù không nhìn thấy bóng dáng Diệp Thành nhưng ánh mắt ông ta vẫn rất sắc bén.
“Nếu Hạo Thiên thế gia đã định giúp điện chủ ngươi thì đương nhiên sẽ nỗ lực hết sức, ta sẽ đích thân ra mặt giúp ngươi lôi kéo Thiền Uyên Cổ Thành”.
“Thiền Uyên Cổ Thành”, nghe thấy bốn chữ này, với khả năng của Huyết Khung mà trong mắt cũng loé lên một tia lửa nóng rực, đó là thế lực rất mạnh cân bằng Bắc Chấn Thương Nguyên này! Nền tảng vững chắc, khó có thể suy đoán, nếu lôi kéo về dưới quyền thì thực lực của ông ta sẽ tăng lên đáng kể.
“Đây mới chỉ là bước đầu tiên”, đạo thân Diệp Thành lại tiếp tục: “Chúng ta sẽ hợp lực cùng Thiền Uyên Cổ Thành để lôi kéo nhà họ Viên và nhà Âm Dương, không bao lâu cả Bắc Chấn Thương Nguyên sẽ là của ngươi, mà điều ngươi cần làm là im lặng, ngươi nên hiểu đạo lý hợp tung liên hoành, chỉ cần để các điện chủ khác biết ngươi không phải là mối uy hiếp thì mũi nhọn của họ sẽ không chĩa vào ngươi, đến khi ngươi đủ lông đủ cánh, lúc đó đi tranh chức điện chủ Thị Huyết Điện cũng chưa muộn”.
“Dường như ngươi đã bỏ qua một vấn đề rất quan trọng”, Huyết Khung cười u ám: “Ý của bên trên là đêm nay sẽ loại Hạo Thiên thế gia của ngươi ra khỏi danh sách, dù ta muốn cho các ngươi được sống thì cũng khó ngăn được miệng lưỡi mọi người. Ta cần ngươi cho ta lý do tại sao Hạo Thiên thế gia phải tồn tại”.
“Ta đã nghĩ thay điều này cho điện chủ rồi”, đạo thân Diệp Thành vươn vai duỗi eo thật dài: “Ngươi về chỉ cần nói với Thị Huyết Diêm La rằng sở dĩ giữ Hạo Thiên thế gia lại mục đích là muốn lợi dụng Hạo Thiên thế gia để ép Diệp Thành tới. Ta nghĩ lý do này Thị Huyết Điện sẽ không từ chối đâu”.
“Hạo Thiên Huyền Chấn, ta thật sự đã đánh giá thấp ngươi”, khoé miệng Huyết Khung nở nụ cười: “Ngươi có thể làm gia chủ của Hạo Thiên thế gia, xem ra cũng không phải không có lý do”.
“Điện chủ quá khen rồi, tất cả đều vì gia tộc thôi”.
“Ta đồng ý với yêu cầu của ngươi, mở kết giới đi!”
“Đừng vội, ta còn một chuyện muốn hỏi”, Diệp Thành lại đưa ra chiến lược mới để trì hoãn thời gian.
“Đừng được nước lấn tới”, một tia sáng lạnh như băng bắn ra từ đôi mắt điện chủ phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện.
“Sao có thể chứ! Chỉ là một chuyện nhỏ thôi”.
“Nói”.
“Điện chủ đừng nóng vội, nghe ta nói đã”, Diệp Thành hắng giọng, chỉnh lại quần áo, chuẩn bị lừa điện chủ phân điện thứ chín thành một tên ngốc.
Khoảng thời gian rất dài sau đó cả hai đều dùng thần thức truyền âm cho nhau.
Phải nói rằng khả năng lừa người của Diệp Thành thật sự không phải dạng vừa, đánh đòn tâm lý, dắt mũi Huyết Khung đi vòng vòng.
Bên này hắn đang ba hoa chích choè thì đại quân phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện bên ngoài đã hơi mờ mịt.
“Điện chủ làm sao vậy?”, mọi người rỉ tai nhau xì xào bàn tán, ai cũng gãi đầu tự hỏi tại sao.
“Điện chủ tự có suy tính của điện chủ, vội cái gì?”
“Yên tâm chờ đi, Hạo Thiên thế gia có thể chạy được chắc?”, mấy đại thống lĩnh lạnh giọng quát.
Tuy nhiên dù vậy, thân là thống lĩnh, bọn họ cũng hơi khó hiểu, đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn Huyết Khung.
Từ lúc bao vây Hạo Thiên thế gia, điện chủ của họ vẫn ngồi yên đó chứ không hạ lệnh tấn công khiến họ thấy rất khó hiểu. Đang đánh trận mà, điện chủ ngồi đó là có ý gì? Rốt cuộc có đánh không? Người nói một câu cho chúng ta còn biết chứ!
Lúc này, bản thể Diệp Thành đang ở nơi cách xa ngàn dặm ung dung ngồi trên một phiến đá.
Phía trước hắn vẫn có truyền tống vực môn, mà hắn trông như tên gác cổng.
Có điều hắn ở đây không phải vì chờ đạo thân quay lại, mà là chuẩn bị cho Thị Huyết Điện một món quà lớn, đó là bữa tiệc thịnh soạn dành riêng cho Thị Huyết Điện, nếu đạo thân không gắng gượng được thì tới lượt hắn lên sàn.
“Thị Huyết Điện, chắc chắn các ngươi sẽ thích món quà của ta”, Diệp Thành vừa lau Bá Long Đao vừa tự cười mỉa, khoé miệng mang theo vòng cung bỡn cợt, trong mắt cũng hiện lên tia lạnh lùng sắc bén.
Chương 1063: Làm theo kế hoạch
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu rọi khắp mặt đất.
Bầu không khí nặng nề và u tịch tại Bắc Chấn Thương Nguyên vẫn còn tồn tại, nhưng trong bầu không khí nặng nề đó vẫn còn hiện hữu nét hiểm nguy.
“Huyết Khung làm gì vậy?”, trên một đnh núi cách xa Hạo Thiên thế gia, Doãn Trọng và Viên Sinh Thái khoác trên mình tấm hắc bào chốc chốc lại cau mày.
Vốn dĩ bọn họ phải cất công từ xa chạy tới đây. Có điều từ khi tới đây cũng đã hơn ba canh giờ mà đại quân của Thị Huyết Điện vẫn không hề có hành động.
Vậy cũng chưa là gì, điều khiến bọn họ khó hiểu nhất chính là điện chủ phân điện thứ chín Huyết Khung lại ngồi đó làm gì, căn bản không hề có ý định ra lệnh tấn công.
“Không phải xảy ra biến cố gì đó rồi chứ?”, Viên Sinh Thái vuốt râu.
“Sao có thể xảy ra chuyện gì được?”, Diệp Thành cười u ám, “cả Hạo Thiên thế gia đều bị bao vây, đại quân một điện của Thị Huyết Điện hùng hậu như vậy thì bọn họ có chắp thêm cánh cũng không thể bay đi được”.
Khi cả hai đang nói chuyện thì đại quân của phân điện thứ chín bắt đầu dịch chuyển.
Nhìn từ xa, rất nhiều người đang ngáp, rất nhiều ánh mắt đỏ ngầu, sự việc vốn dĩ chỉ cần giải quyết trong một canh giờ thì bọn họ lại lừng khừng kéo dài lên đến hơn ba canh giờ.
Lại nhìn sang Huyết Khung, đôi mắt ông ta cũng đỏ ngầu, trong ánh mắt còn hằn lên tia máu đỏ.
Thân là điện chủ phân điện của Thị Huyết Điện, ông ta lại có phần mơ hồ, đúng là lạ thường. Ông ta đột nhiên lại mất thời gian với Hạo Thiên Huyền Chấn hơn ba canh giờ, cho tới bây giờ cũng không biết ông ta đang nói gì với người ở trong kia.
Cuối cùng vẫn có một thống lĩnh gật đầu chạy ra.
Thế nhưng người này còn chưa lên tiếng thì Huyết Khung giây phút trước đang ngồi trên vương toạ đột nhiên đứng dậy: “Hạo Thiên Huyền Chấn, ngươi khiến ta mất đi nhẫn nại rồi, mở kết giới ngay cho ta”.
Có lẽ tiếng gằn giọng quá đột ngột nên thống lĩnh vừa xông lên còn chưa kịp lên tiếng đã suýt chút nữa bị tiếng gằn kia dội tới đến mức suýt quỳ xuống đất.
Có điều cái họng của Huyết Khung quá khủng khiếp, không chỉ mình người này mà đến cả đại quân của phân điện thứ chín cùng Doãn Trọng và Viên Sinh Thái ở trên đỉnh núi cách xa đó vẻ mặt cũng hết sức thú vị.
Hiện giờ bọn họ cuối cùng cũng hiểu ra Huyết Khung làm gì suốt khoảng thời gian này, mẹ kiếp, đó là đang đợi Hạo Thiên thế gia chủ động mở kết giới!
“Điện chủ có phải rảnh quá rồi không?”, đã có thống lĩnh ngầm mắng chửi, “với thực lực của chúng ta mà muốn công phá kết giới hộ sơn của Thiên Tông thế gia thì cùng lắm không quá một canh giờ, cứ đánh vào trong chẳng phải là được sao. Vậy mà điện chủ lại đợi bọn họ chủ động mở kết giới, não có phải có vấn đề rồi không?”
“Đừng vội”, khi tất cả mọi người bày ra vẻ mặt đặc sắc thì đạo thân của Diệp Thành lại lần nữa lên tiếng, “lần này là cuối cùng”.
“Ngươi chơi xỏ ta”, Huyết Khung phẫn nộ.
“Điện chủ quá lời rồi, ta…”
“Tiến công”, không đợi đạo thân của Diệp Thành nói xong, Huyết Khung đã vung sát kiếm, “giết cho ta, không để bất cứ kẻ nào sống sót”.
Đột nhiên, đại quân như nước thuỷ triều lên lập tức ra tay, có cả trận pháp công kích, có binh khí bản mệnh, bí thuật thần thông, từng đòn thần thông cái thế dội vào kết giới hộ sơn của Hạo Thiên thế gia.
Rầm! Đoàng!
Ngay sau đó, âm thanh kinh thiên động địa vang vọng khắp đất trời, có lẽ vì quá chấn động nên đỉnh núi và các điện của Hạo Thiên thế gia đều sụp đổ.
Thế nhưng điều khiến đạo thân của Diệp Thành cảm thấy yên tâm đó là mặc dù đòn công kích của phân điện thứ chín đều rất dữ dội nhưng muốn phá bỏ kết giới hộ sơn đó cũng cần thời gian.
“Giết, giết cho ta”, Huyết Khung phẫn nộ gằn nên như con chó điên.
Mãi tới vừa nãy, có lẽ ông ta mới nhận ra rằng hơn ba canh giờ này ông ta bị người ta dắt mũi chơi xỏ. Cảm giác bị chơi xỏ thật sự rất đáng hận, cơn phẫn nộ khiến ông ta không thể kiềm chế lửa giận.
“Ngu ngốc, thật là ngu ngốc”, trong kết giới hộ sơn, đạo thân của Diệp Thành cũng không nhàn rỗi, hắn tìm một vị trí trên cao hắng giọng, dù sao cũng đã lộ chân tướng rồi, hắn cũng không phải giả bộ ở đây nữa.
A…!
Tiếng gằn phẫn nộ của Huyết Khung giống như tiếng sấm rền, ông ta đã không thể kiềm chế nổi sát khí, cứ thế một bước lên trời, đích thân kiểm soát hư không công kích trận.
Ôi trời!
Đạo thân của Diệp Thành bên trong kết giới bất giác tặc lưỡi, hắn tự bạt cho mình cái bạt, tự trách mình không nên chọc tức Huyết Khung. Nên biết rằng Huyết Khung đích thân điều khiển trận pháp công kích thì sức mạnh vô cùng khủng khiếp.
Rầm! Đoàng!
Đúng như đạo thân của Diệp Thành dự đoán, đòn công kích của phân điện thứ chín ở Thị Huyết Điện thật sự rất khủng khiếp, khắp nơi trong kết giới hộ sơn của Hạo Thiên thế gia đều xuất hiện vết nứt.
“Làm theo kế hoạch”, phía này, bản thể Diệp Thành đã truyền âm, “kéo dài thời gian cũng đủ rồi”.
Đạo thân của Diệp Thành toét miệng cười rồi lập tức nhảy xuống khỏi núi, chuồn vào bên trong địa cung của Hạo Thiên thế gia sau đó tự giác nhảy vào bên trong truyền tống vực môn.
Thế nhưng hắn không truyền tống đi mà nép mình bên rìa truyền tống vực môn, trong tay còn cầm một cái đao chặt rất lớn.
Còn vì sao hắn lại nép ở đây thì đương nhiên là để chuẩn bị chơi sau lưng người khác rồi. Kế hoạch của Diệp Thành là không bỏ qua bất cứ thời gian kéo dài nào. Mặc dù hắn không thể chặn lại được đại quân của một điện nhưng lại có thể chặn được bao lâu và chặn được đến đâu tốt đến đó.
Chương 1064: Không rảnh chơi với các ngươi
Rầm!
Không biết từ bao giờ cả kết giới hộ sơn của Hạo Thiên thế gia chợt bùng nổ, tiếng động rầm trời vang vọng khắp cửu tiêu, kéo dài tới vô tận.
Còn lúc này, Hạo Thiên Huyền Chấn vẫn đang ở trong rặng núi tiến về phía trước đột nhiên dừng bước, ngoảnh đầu nhìn về phía Hạo Thiên thế gia, ông ta thầm nhủ: “Kết giới hộ sơn bị phá rồi”.
“Thiếp rất bất ngờ Trần Dạ làm cách nào mà kéo dài được thời gian của một điện trong hơn ba canh giờ như vậy?”, ở bên, Hoa Tư hít vào một hơi thật sâu.
Không chỉ mình bà ta mà những lão bối có mặt ở đây đều cảm thấy bất ngờ.
Đặc biệt là Hạo Thiên Cảnh Sơn, trong mắt ông ta hiện lên vẻ kinh ngạc vì ông ta biết nếu như là ông ta thì cho dù thế nào cũng không thể kéo dài nổi tới ba canh giờ.
“Đi”, Hạo Thiên Huyền Chấn cuối cùng cũng liếc nhìn về một hướng rồi lại quay người nhanh chóng di chuyển.
“Nhất định phải bình an vô sự”, Hạo Thiên Thi Nguyệt lại dừng bước chân nhưng sau đó bị Hoa Tư kéo đi.
“Giết, giết cho ta, không để kẻ nào sống sót”, phía này, đại quân của phân điện thứ chín đã lao vào Hạo Thiên thế gia như nước lũ cuốn, giữa đất trời vang vọng tiếng thét của Huyết Khung.
Thế nhưng khi bọn chúng sát phạt vào trong thì lại vô cùng sững sờ.
Người…người đâu?
Vẻ mặt ai nấy đều hết sức bất ngờ. Bọn chúng cho rằng bọn họ sẽ gặp phải sự đối kháng kịch liệt đến chết của Hạo Thiên thế gia.
Bọn chúng cho rằng bọn chúng sẽ cho Hạo Thiên thế gia tắm trong biển máu.
Thế nhưng mọi dự đoán chỉ là dự đoán, Hạo Thiên thế gia trống không. Đừng nói là người mà đến cả một con chim cũng không có khiến tất cả ngỡ ngàng hồi lâu.
“Không phải là đã bỏ trốn đi từ trước đó rồi chứ?”, sau hồi im ắng, có người lên tiếng.
“Lục, lục soát cho ta”, Huyết Khung gằn lên phẫn nộ, ông ta như con sư tử phát điên, mặc dù biết sự thực nhưng ông ta vẫn tự lừa dối mình, muốn tìm Hạo Thiên Huyền Chấn tính sổ.
Thấy Huyết Khung tức tối, các đại thống lĩnh nào dám chậm trễ, bọn họ đã phân ra mười mấy đường tiến hành lục soát.
“Cho các ngươi nếm mùi”, lúc này, Diệp Thành vẫn nép mình bên trong Vực Môn bật cười lạnh lùng.
Lời vừa dứt, hắn khẽ bóp nát một tấm lệnh bài.
Roẹt! Rầm!
Ngay sau đó, bên ngoài chợt vang lên tiếng động mạnh.
Tiếp đó chính là tiếng kêu gào thảm thiết.
Không sai, Diệp Thành đã khởi động cấm chế của Hạo Thiên thế gia, nói thẳng ra thì chính là sát trận bí ẩn, thông thường dùng để đối phó với kẻ xâm lược từ bên ngoài. Hiện giờ toàn bộ người của Hạo Thiên thế gia đã rời đi, cấm chế này cuối cùng cũng được dùng đến.
Rầm! Đoàng!
Sau khi âm thanh đầu tiên vang lên, tiếng nổ ầm vang vang lên không ngớt vả lại còn nối nhau liên tiếp, cả Hạo Thiên thế gia bùng nổ, khắp nơi đều loé sáng.
Vì không kịp đề phòng nên đại quân của Thị Huyết Điện lập tức trúng chiêu, vả lại còn bị trúng chiêu nặng nề, mỗi một lần cấm chế bùng nổ thì đều có bóng người hoá thành huyết vụ, thiên địa nhuốm màu đỏ máu.
“Dẹp bằng Hạo Thiên thế gia cho ta”, cuối cùng có thống lĩnh hạ lệnh.
Ngay sau đó, chín sát trận hư không lần lượt ngắm chuẩn vào Hạo Thiên thế gia, hàng vạn luồng ánh sáng sáng rực, Hạo Thiên thế gia bị đánh sập thê thảm, bao nhiêu cấm chế bên trong về cơ bản cũng đã bị huỷ hoại.
Hạo Thiên thế gia bị dẹp bằng nhưng Huyết Khung vẫn không thấy một bóng người nào, khuôn mặt ông ta méo xệch hẳn đi.
Lúc này ông ta mới chắc chắn rằng mình bị chơi khăm, vả lại còn bị người ta dắt mũi hơn ba canh giờ, nỗi sỉ nhục này chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất của ông ta từ khi tu đạo tới nay.
“Điện chủ, phát hiện một địa cung”, khi Huyết Khung đang phẫn nộ thì một thống lĩnh bay tới, “bên trong có không gian xao động, chắc chắn rằng có truyền tống vực môn, Hạo Thiên thế gia có lẽ đã rút đi từ con đường này”.
Huyết Khung không nói gì, ông ta tức đến mức run bật người, cứ thế cầm sát kiếm xông về phía địa cung.
Đợi tới khi cánh cửa địa cung bị đánh sập, ông ta đưa mắt nhìn vào truyền tống vực môn khổng lồ ở phía xa, lúc này bên trong còn hiện lên thần hoa chói mắt.
“Truyền tống vực môn đang rung lên, có lẽ bọn chúng vừa đi khỏi chưa lâu”, một thống lĩnh vội nói.
“Đuổi theo cho ta”, Huyết Khung tức tối ra lệnh.
Không cần ông ta hạ lệnh thì những bóng người đen kịt đã xông vào trong truyền tống vực môn rồi.
Rầm! Rầm!
Ngay sau đó, những người xông vào bên trong liền bay ra ngoài, người nào người nấy thân xác máu me be bét, đều bị Thiên Lôi Chú của Diệp Thành làm cho nổ tung, đó không phải là Thiên Lôi Chú bình thường mà là loại sát khí được tế luyện đặc thù, còn mạnh hơn cả Thiên Lôi Chú của Hằng Nhạc Tông không biết bao nhiêu lần.
“Kĩ năng quèn thôi”, mấy đại thống lĩnh hắng giọng lần lượt sát phạt vào trong.
Rầm! Đoàng!
Không lâu sau đó, bên trong chợt vang lên tiếng nổ dữ dội, thống lĩnh đầu tiên sát phạt vào trong bị một đao của Diệp Thành chém bay đi, nhưng dù sao số lượng người đông nên đạo thân của Diệp Thành nhất thời không thể giải quyết được toàn bộ.
“Diệp Thành…Diệp Thành ở bên trong”, thống lĩnh bị đánh bay ra ngoài run rẩy chỉ vào truyền tống vực môn.
Diệp Thành?
Nghe cái tên này, đôi mắt Huyết Khung chợt bắn ra kinh mang, ông ta không nghĩ ngợi gì nhiều cứ thế sát phạt tới.
Hiện giờ, toàn bộ Hạo Thiên thế gia đều đã rời khỏi đây có nghĩa là ông ta không hoàn thành nhiệm vụ, lần này quay về nhất định sẽ bị trách tội, việc bị tước đi chức điện chủ cũng không phải không thể xảy ra.
Có điều nếu như diệt được Diệp Thành thì sự việc lại khác, hắn là Thánh Chủ của Thiên Đình ở Nam Sở, có thể lấy công chuộc tội, cũng chính vì vậy mà ông ta mới gấp gáp như vậy.
Vì rất nhiều kẻ mạnh như Huyết Khung xông vào nên áp lực của Diệp Thành tăng lên gấp bội.
“Lão tử không có thời gian mà chơi với các ngươi”, sau khi tung ra một đại chiêu, đạo thân của Diệp Thành không nghĩ gì nhiều cứ thế chuồn thẳng, hắn chạy vào một đoạn khác của truyền tống vực môn.
Chương 1065: Bữa tiệc thịnh soạn
Đi đâu?
Huyết Khung sao có thể bỏ qua cho Diệp Thành, ông ta sát phạt về phía trước, ông ta thề rằng phải bắt sống Diệp Thành hoặc là giết chết hắn, có như vậy thì ông ta mới bảo toàn được tính mạng.
Ông ta đã sát phạt tới rồi thì những thống lĩnh khác đương nhiên cũng sát phạt theo. Sau thống lĩnh chính là đô uý, sau đô uý chính là đại quân Thị Huyết Điện như nước lũ khiến truyền tống thông quan vốn dĩ kiên cố bỗng chốc nổ ầm vang không ngớt.
“Lão đại, ta tới rồi”, Diệp Thành bỏ chạy ở phía trước, đạo thân của hắn bắt đầu gọi bản thể Diệp Thành.
“Không vội, đợi tất cả bọn chúng vào đây rồi tính”, Diệp Thành thầm nhủ.
“Cái này thì ta hiểu”, đạo thân của Diệp Thành toét miệng cười, tốc độ tăng lên nhanh chóng.
“Đứng lại”, Huyết Khung phẫn nộ thiêu đốt tinh nguyên, tốc độ truy sát nhanh chóng, người ta nói tốc độ bỏ trốn vô địch thiên hạ, hôm nay cuối cùng ông ta cũng được tận mắt chứng kiến, nhanh tới mức kinh người.
“Ngu ngốc, đúng là ngu ngốc”, đạo thân của Diệp Thành chạy rất nhanh, miệng cũng nói những lời đê tiện, nó vừa bỏ chạy vừa không quên quay đầu lại lớn lối lên tiếng.
A…!
Huyết Khung mặt mày tức tối, ông ta không phát hiện ra rằng mình đang dẫn theo đại quân vào cái bẫy nguy hiểm.
Điện chủ!
Mặc dù Huyết Khung mất đi lý trí nhưng những thống lĩnh khác cũng không phải kẻ ngốc, bọn họ lần lượt truy sát tới, “không được truy sát nữa, đây là truyền tống vực môn, một khi thông đạo không gian bị phá vỡ thì chỉ có gặp tai hoạ”.
Nghe vậy, Huyết Khung bắt đầu hồi phục lại trạng thái tỉnh táo, ông ta có một dự cảm chẳng lành.
Rút!
Ông ta dừng chân sau đó lập tức hạ lệnh, không hoàn thành nhiệm vụ là tội lớn, nếu như đến cả đại quân cũng tổn thất nghiêm trọng thì lần này không đơn giản là mất đi vị trí điện chủ thôi đâu.
“Đến rồi mà còn muốn đi?”, thấy phía Huyết Khung lùi về sau, đạo thân của Diệp Thành nhanh chóng sát phạt quay lại, vung kiếm tạo ra vạn kiếm triều tông với những đại chiêu quần công mạnh mẽ.
Phụt! Phụt!
Ngay sau đó, từng đoàn người của Thị Huyết Điện ngã rạp ra đất.
Khốn khiếp!
Huyết Khung mặt mày tôi độc nhưng không dám dừng chân.
“Thật chẳng thú vị gì”, đạo thân của Diệp Thành cứ thế bỏ đi đòn công kích sau đó lại giống như một đạo thần mang bay về phía Huyết Khung, vả lại trong lúc di chuyển, khí tức còn tăng lên nhanh chóng, cơ thể giãn nở theo.
“Hắn muốn tự làm nổ mình”, một thống lĩnh hô lên.
Đột nhiên mặt mày Huyết Khung tái nhợt, một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên lại tự khiến mình nổ tung trong thông đạo không gian, cho dù thông đạo không gian không sụp đổ thì cũng không ra gì nữa.
“Đến đi, lôi mấy tên vào lót đường cho ta”, đạo thân của Diệp Thành cứ thế sát phạt về phía mấy đại thống lĩnh, cơ thể hắn giãn nở tới cực điểm rồi nhanh chóng nứt lìa.
Rầm!
Tiếng nổ ầm vang như tiếng sấm rền, cả thông đạo không gian rung chuyển, khắp nơi đều nứt lìa còn những thống lĩnh bị đạo thân của Diệp Thành chăm sóc kĩ càng cũng bị nổ tung, máu me nhơ nhuốc, có những tên đen đủi hơn còn hoá thành huyết vụ. Mặc dù đạo thân của Diệp Thành chỉ là một đạo thân nhưng hắn lại có khả năng chiến đấu y như Diệp Thành, hắn tự khiến mình nổ tung tạo ra sự rúng động vô cùng lớn.
Rầm! Đoàng!
Không lâu sau đó, thông đạo không gian bắt đầu nổ, đã có vết nứt xuất hiện.
Tu sửa thông đạo không gian!
Huyết Khung phẫn nộ, tung một chưởng sửa lại vết nứt không gian.
Còn trong đại quân của Thị Huyết Điện, những kẻ tinh thông trận pháp cũng không hề ít, lần lượt thi triển đại thần thông, lần lượt tu sửa thông đạo không gian bị nứt.
Nếu không thì sao người ta có thể nói người đông sức lớn chứ? Hàng nghìn hàng vạn người thi triển đại thần thông đúng là có thể ổn định thông đạo không gian nhưng cho dù là vậy thì cũng có không ít người bị cuốn vào bên trong thông đạo không gian, còn có thể sống sót được hay không thì phải xem tạo hoá của bọn họ.
“Rút, mau rút ra khỏi thông đạo không gian”, lúc này Huyết Khung đâu còn tâm trạng mà để ý tới những cái khác, việc mà ông ta muốn làm là nhanh chóng bảo vệ đại quân của mình.
Có điều ông ta vừa dứt lời thì liền có âm thanh vang vọng vào trong thông đạo không gian: “Đã đến rồi thì vội đi gì chứ?”
Nghe vậy, Huyết Khung nghiêng đầu sang nhìn về hướng mà bản thể Diệp Thành đứng, sắc mặt ông ta tái nhợt trông thấy.
Hướng đó có âm thanh vang vọng tới, điều đó chứng tỏ rằng điểm cuối của truyền tống vực môn có người, nếu như kẻ đó huỷ đi điểm cuối cùng của truyền tống vực môn thì có nghĩa rằng cả thông đạo không gian sẽ lập tức nổ tung.
“Đây là bữa tiệc thịnh soạn cho các ngươi, không biết như vậy các ngươi đã vừa lòng hay chưa?”, phía trước điểm cuối của truyền tống vực môn, khoé miệng Diệp Thành nhếch lên cười.
Sau khi dứt lời, Diệp Thành giơ Bá Long Đao lên rồi trảm xuống.
Rầm!
Tiếng động ầm vang, điểm cuối của truyền tống vực môn bị một đao của Diệp Thành trảm lìa.
Nghe vậy, Hạo Thiên Huyền Chấn vô thức nhìn quanh một lượt, trong đó có rất nhiều người già yếu, phụ nữ và trẻ nhỏ, cũng không thiếu người phàm, lúc này họ đều hoang mang, sợ hãi, ai cũng đều nhìn ông với ánh mắt đầy hy vọng.
Đúng! Ông là gia chủ của Hạo Thiên thế gia, mạng của ông thuộc về gia tộc, ông phải chịu trách nhiệm với người tộc mình.
“Con trai, làm những điều trong khả năng thôi, đừng miễn cưỡng”, Hạo Thiên Huyền Chấn nặng nề vỗ vai Diệp Thành.
“Ta biết rồi”.
“Đi”, Hạo Thiên Huyền Chấn đột ngột quay lại, hơn nữa còn rất nóng vội, điều ông phải làm là đưa thành viên của Hạo Thiên thế gia đến một nơi an toàn, như vậy ông mới có thể quay lại mà không do dự.
Chẳng bao lâu, người của Hạo Thiên thế gia đều đi theo ông.
Nhưng khi Hạo Thiên Thi Nguyệt đi, cô ta lại nhìn Diệp Thành với đôi mắt ngấn nước: “Tần Vũ, ta đợi ngươi ở phía trước”.
Diệp Thành sửng sốt một chút, không phản ứng kịp.
Khi hắn nhìn lại lần nữa thì Hạo Thiên Thi Nguyệt đã biến mất trong bóng tối của màn đêm.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Ở đây, bên ngoài Hạo Thiên thế gia, bốn phương tám hướng đều vang lên tiếng ầm không ngớt, có lẽ bởi vì uy thế của đại quân một điện quá mạnh khiến cho hư thiên rung lên bần bật.
Nhìn từ xa, đó là một màn đen cực lớn bao phủ cả bầu trời đêm, trận chiến còn chưa bắt đầu nhưng mùi máu tanh đã lan tràn khắp nơi, trong mắt mọi người đều là tia sáng dữ tợn, thậm chí là hung ác.
“Hạo Thiên Huyền Chấn, thời gian đã hết, mở kết giới đi!”, trên vương toạ, Huyết Khung ung dung lên tiếng.
“Điện chủ, hay là chúng ta làm một giao dịch đi”, đạo thân của Diệp Thành truyền âm tới, cả chiến trường chỉ Huyết Khung mới có thể nghe thấy.
“Ta nói rồi, ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta”, Huyết Khung lạnh lùng trả lời, dường như đã bắt đầu mất kiên nhẫn, ông ta vung tay lên chuẩn bị hạ lệnh tấn công.
“Ngươi không muốn làm điện chủ của Thị Huyết Điện à?”, đạo thân Diệp Thành chậm rãi nói.
Nghe vậy, Huyết Khung hơi nheo mắt, sát kiếm đang giơ lên cuối cùng dừng lại giữa không trung, phải nói rằng lời đạo thân của Diệp Thành nói thật sự đã chạm đến điểm yếu trong lòng ông ta.
Trong mắt người ngoài, ông ta là điện chủ phân điện tôn quý của Thị Huyết Điện, nhưng sự thật thì sao? Ông ta bị điện chủ những phân điện lớn khác bắt tay nhau chèn ép, đừng nói là tranh chức điện chủ Thị Huyết Điện, đến bảo vệ vị trí điện chủ phân điện còn khó.
Không ai hiểu rõ tình hình hiện tại hơn bản thân ông ta, đều là điện chủ phân điện của Thị Huyết Điện, nhưng thế lực của ông ta lại kém xa tám điện chủ còn lại, có thể bị lật đổ bất cứ lúc nào.
Lúc này, đạo thân Diệp Thành đột nhiên nói ra câu này, sao ông ta có thể không động lòng.
“Hạo Thiên thế gia có thể giúp ngươi ngồi lên vị trí điện chủ Thị Huyết Điện”, trước đại điện Hạo Thiên thế gia, đạo thân của Diệp Thành ung dung ngồi trên một phiến đá, vừa cắn hạt dưa vừa từ tốn nói.
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, hắn đang đánh trận tâm lý.
Nội gián của Nhân Hoàng gài ở Thị Huyết Điện không phải kẻ vô dụng, hắn đã nghiên cứu kỹ lưỡng tình hình thông qua tin tình báo. Ngoài mặt chín phân điện lớn của Thị Huyết Điện đoàn kết một lòng, nhưng thực tế mỗi người đều có ý đồ riêng, không ngừng tranh giành đấu đá lẫn nhau, đây chính là trọng điểm hắn cần đột phá để kéo dài thời gian.
Sự thật chứng minh quyết định của hắn rất đúng, bởi vì điện chủ phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện đã do dự.
“Đổi lại, hãy buông tha cho Hạo Thiên thế gia của ta”, thấy chiến lược bước đầu thành công, đạo thân của Diệp Thành lại nói.
“Ngươi chắc chắn ta sẽ đồng ý vậy sao?”, Huyết Khung cười khẩy: “Sau ngày hôm nay, cả Bắc Chấn Thương Nguyên này đều là của Thị Huyết Điện ta, nhà họ Viên và nhà Âm Dương đều sẽ trung thành với Thị Huyết Điện, sao ta phải nghe ngươi ăn nói bừa bãi!”
“Điện chủ, có vẻ ngươi vẫn chưa rõ tình hình lắm!”, đạo thân Diệp Thành cười nhạt: “Ngươi khẳng định nhà họ Viên và nhà Âm Dương trung thành với Thị Huyết Điện sao? Vậy thì ngươi ngây thơ quá đó! Ta có thể nói cho ngươi biết nhà họ Viên chỉ trung thành với phân điện thứ tám của Thị Huyết Điện, mà nhà Âm Dương lại trung thành với phân điện thứ năm của Thị Huyết Điện, còn có một vài thế lực nhỏ ở Bắc Chấn Thương Nguyên nữa, bọn họ sớm đã bị các điện chủ phân điện lớn khác của Thị Huyết Điện lôi kéo, mua chuộc rồi”.
Nghe những lời này của đạo thân Diệp Thành, hai mắt Huyết Khung gần như híp lại thành một đường, không cần hắn nói, có vẻ ông ta cũng đã biết.
“Người khác đang bận mở rộng khả năng chiến đấu, chỉ có ngươi đến liều mình với Hạo Thiên thế gia của ta, không thể mở rộng khả năng chiến đấu không nói, còn tiêu hao thực lực của mình. Sao phải vậy chứ?”
Đôi mắt Huyết Khung lại nheo lại, nhưng ông ta vẫn không nói gì.
Thấy vậy, Diệp Thành vội đổ thêm dầu vào lửa: “Phân điện thứ ba của Thị Huyết Điện gần Bắc Chấn Thương Nguyên nhất, phân điện thứ chín cách Bắc Chấn Thương Nguyên xa nhất, nhưng Thị Huyết Điện lại phái phân điện thứ chín đến tiêu diệt Hạo Thiên thế gia của ta, lẽ nào ngươi chưa từng nghĩ có người đang âm mưu chống lại ngươi sao?”
Chương 1062: Chần chừ ra lệnh
“Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”, Huyết Khung hừ lạnh.
“Điện chủ đã biết, sao còn phải hỏi thêm”, đạo thân Diệp Thành cười đùa: “Tình cảnh của ngươi rất bất lợi, có thể bị bãi miễn bất cứ lúc nào, nhưng nếu có Hạo Thiên thế gia ta trợ giúp thì tình hình sẽ khác, muốn ngồi lên bảo toạ điện chủ Thị Huyết Điện, ngươi cần phải mở rộng thực lực của mình”.
“Hạo Thiên Huyền Chấn, ngươi cho rằng ta là kẻ ngốc sao?”, Huyết Khung chế nhạo: “Con trai ngươi là Thánh chủ Thiên Đình ở Nam Sở, thế lực Thiên Đình hơn hẳn Thị Huyết Điện, ngươi sẽ lựa chọn trung thành với ta sao?”
“Vậy ngươi nghĩ xem tại sao Diệp Thành lại muốn giết Thương Minh?”, đạo thân Diệp Thành hứng thú nhìn điện chủ phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện ở phía xa.
“Chuyện này cả Đại Sở đều biết, ngươi còn nói nhảm làm gì!”
“Điện chủ chỉ biết một phần câu chuyện thôi!”, Diệp Thành lại lấy một nắm dưa khác ra, vừa nhấm nháp nhịp nhàng vừa mặt dày nói tiếp: “Diệp Thành muốn mượn tay Thị Huyết Điện để tiêu diệt Hạo Thiên thế gia của ta”.
“Có phải lý do của ngươi quá buồn cười không?”, Huyết Khung cười nhạo: “Hắn là con trai ngươi, cho dù không muốn nhận ngươi cũng không cần dùng cách này để hại cả Hạo Thiên thế gia”.
“Nếu ta giết mẹ hắn thì sao?”, đạo thân Diệp Thành nhẹ nhàng nói, thao thao bất tuyệt cả tràng những lời đã chuẩn bị từ trước.
Ngay khi lời này vừa cất lên, một tia sáng u tối loé lên trong mắt Huyết Khung.
“Đều là chuyện hoang đường năm đó”, đạo thân Diệp Thành lại nói tiếp.
“Hạo Thiên Huyền Chấn, ngươi thật sự khiến ta bất ngờ đấy”, Huyết Khung cười nhạo báng.
“Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện giao dịch được chưa?”, Diệp Thành nói xong lại lấy một nắm dưa từ trong túi áo ra, nhịp nhàng cắn vỏ.
“Ta muốn nghe thử xem Hạo Thiên thế gia định giúp ta có được vị trí điện chủ thế nào”, Huyết Khung nhìn chằm chằm kết giới hộ sơn, mặc dù không nhìn thấy bóng dáng Diệp Thành nhưng ánh mắt ông ta vẫn rất sắc bén.
“Nếu Hạo Thiên thế gia đã định giúp điện chủ ngươi thì đương nhiên sẽ nỗ lực hết sức, ta sẽ đích thân ra mặt giúp ngươi lôi kéo Thiền Uyên Cổ Thành”.
“Thiền Uyên Cổ Thành”, nghe thấy bốn chữ này, với khả năng của Huyết Khung mà trong mắt cũng loé lên một tia lửa nóng rực, đó là thế lực rất mạnh cân bằng Bắc Chấn Thương Nguyên này! Nền tảng vững chắc, khó có thể suy đoán, nếu lôi kéo về dưới quyền thì thực lực của ông ta sẽ tăng lên đáng kể.
“Đây mới chỉ là bước đầu tiên”, đạo thân Diệp Thành lại tiếp tục: “Chúng ta sẽ hợp lực cùng Thiền Uyên Cổ Thành để lôi kéo nhà họ Viên và nhà Âm Dương, không bao lâu cả Bắc Chấn Thương Nguyên sẽ là của ngươi, mà điều ngươi cần làm là im lặng, ngươi nên hiểu đạo lý hợp tung liên hoành, chỉ cần để các điện chủ khác biết ngươi không phải là mối uy hiếp thì mũi nhọn của họ sẽ không chĩa vào ngươi, đến khi ngươi đủ lông đủ cánh, lúc đó đi tranh chức điện chủ Thị Huyết Điện cũng chưa muộn”.
“Dường như ngươi đã bỏ qua một vấn đề rất quan trọng”, Huyết Khung cười u ám: “Ý của bên trên là đêm nay sẽ loại Hạo Thiên thế gia của ngươi ra khỏi danh sách, dù ta muốn cho các ngươi được sống thì cũng khó ngăn được miệng lưỡi mọi người. Ta cần ngươi cho ta lý do tại sao Hạo Thiên thế gia phải tồn tại”.
“Ta đã nghĩ thay điều này cho điện chủ rồi”, đạo thân Diệp Thành vươn vai duỗi eo thật dài: “Ngươi về chỉ cần nói với Thị Huyết Diêm La rằng sở dĩ giữ Hạo Thiên thế gia lại mục đích là muốn lợi dụng Hạo Thiên thế gia để ép Diệp Thành tới. Ta nghĩ lý do này Thị Huyết Điện sẽ không từ chối đâu”.
“Hạo Thiên Huyền Chấn, ta thật sự đã đánh giá thấp ngươi”, khoé miệng Huyết Khung nở nụ cười: “Ngươi có thể làm gia chủ của Hạo Thiên thế gia, xem ra cũng không phải không có lý do”.
“Điện chủ quá khen rồi, tất cả đều vì gia tộc thôi”.
“Ta đồng ý với yêu cầu của ngươi, mở kết giới đi!”
“Đừng vội, ta còn một chuyện muốn hỏi”, Diệp Thành lại đưa ra chiến lược mới để trì hoãn thời gian.
“Đừng được nước lấn tới”, một tia sáng lạnh như băng bắn ra từ đôi mắt điện chủ phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện.
“Sao có thể chứ! Chỉ là một chuyện nhỏ thôi”.
“Nói”.
“Điện chủ đừng nóng vội, nghe ta nói đã”, Diệp Thành hắng giọng, chỉnh lại quần áo, chuẩn bị lừa điện chủ phân điện thứ chín thành một tên ngốc.
Khoảng thời gian rất dài sau đó cả hai đều dùng thần thức truyền âm cho nhau.
Phải nói rằng khả năng lừa người của Diệp Thành thật sự không phải dạng vừa, đánh đòn tâm lý, dắt mũi Huyết Khung đi vòng vòng.
Bên này hắn đang ba hoa chích choè thì đại quân phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện bên ngoài đã hơi mờ mịt.
“Điện chủ làm sao vậy?”, mọi người rỉ tai nhau xì xào bàn tán, ai cũng gãi đầu tự hỏi tại sao.
“Điện chủ tự có suy tính của điện chủ, vội cái gì?”
“Yên tâm chờ đi, Hạo Thiên thế gia có thể chạy được chắc?”, mấy đại thống lĩnh lạnh giọng quát.
Tuy nhiên dù vậy, thân là thống lĩnh, bọn họ cũng hơi khó hiểu, đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn Huyết Khung.
Từ lúc bao vây Hạo Thiên thế gia, điện chủ của họ vẫn ngồi yên đó chứ không hạ lệnh tấn công khiến họ thấy rất khó hiểu. Đang đánh trận mà, điện chủ ngồi đó là có ý gì? Rốt cuộc có đánh không? Người nói một câu cho chúng ta còn biết chứ!
Lúc này, bản thể Diệp Thành đang ở nơi cách xa ngàn dặm ung dung ngồi trên một phiến đá.
Phía trước hắn vẫn có truyền tống vực môn, mà hắn trông như tên gác cổng.
Có điều hắn ở đây không phải vì chờ đạo thân quay lại, mà là chuẩn bị cho Thị Huyết Điện một món quà lớn, đó là bữa tiệc thịnh soạn dành riêng cho Thị Huyết Điện, nếu đạo thân không gắng gượng được thì tới lượt hắn lên sàn.
“Thị Huyết Điện, chắc chắn các ngươi sẽ thích món quà của ta”, Diệp Thành vừa lau Bá Long Đao vừa tự cười mỉa, khoé miệng mang theo vòng cung bỡn cợt, trong mắt cũng hiện lên tia lạnh lùng sắc bén.
Chương 1063: Làm theo kế hoạch
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu rọi khắp mặt đất.
Bầu không khí nặng nề và u tịch tại Bắc Chấn Thương Nguyên vẫn còn tồn tại, nhưng trong bầu không khí nặng nề đó vẫn còn hiện hữu nét hiểm nguy.
“Huyết Khung làm gì vậy?”, trên một đnh núi cách xa Hạo Thiên thế gia, Doãn Trọng và Viên Sinh Thái khoác trên mình tấm hắc bào chốc chốc lại cau mày.
Vốn dĩ bọn họ phải cất công từ xa chạy tới đây. Có điều từ khi tới đây cũng đã hơn ba canh giờ mà đại quân của Thị Huyết Điện vẫn không hề có hành động.
Vậy cũng chưa là gì, điều khiến bọn họ khó hiểu nhất chính là điện chủ phân điện thứ chín Huyết Khung lại ngồi đó làm gì, căn bản không hề có ý định ra lệnh tấn công.
“Không phải xảy ra biến cố gì đó rồi chứ?”, Viên Sinh Thái vuốt râu.
“Sao có thể xảy ra chuyện gì được?”, Diệp Thành cười u ám, “cả Hạo Thiên thế gia đều bị bao vây, đại quân một điện của Thị Huyết Điện hùng hậu như vậy thì bọn họ có chắp thêm cánh cũng không thể bay đi được”.
Khi cả hai đang nói chuyện thì đại quân của phân điện thứ chín bắt đầu dịch chuyển.
Nhìn từ xa, rất nhiều người đang ngáp, rất nhiều ánh mắt đỏ ngầu, sự việc vốn dĩ chỉ cần giải quyết trong một canh giờ thì bọn họ lại lừng khừng kéo dài lên đến hơn ba canh giờ.
Lại nhìn sang Huyết Khung, đôi mắt ông ta cũng đỏ ngầu, trong ánh mắt còn hằn lên tia máu đỏ.
Thân là điện chủ phân điện của Thị Huyết Điện, ông ta lại có phần mơ hồ, đúng là lạ thường. Ông ta đột nhiên lại mất thời gian với Hạo Thiên Huyền Chấn hơn ba canh giờ, cho tới bây giờ cũng không biết ông ta đang nói gì với người ở trong kia.
Cuối cùng vẫn có một thống lĩnh gật đầu chạy ra.
Thế nhưng người này còn chưa lên tiếng thì Huyết Khung giây phút trước đang ngồi trên vương toạ đột nhiên đứng dậy: “Hạo Thiên Huyền Chấn, ngươi khiến ta mất đi nhẫn nại rồi, mở kết giới ngay cho ta”.
Có lẽ tiếng gằn giọng quá đột ngột nên thống lĩnh vừa xông lên còn chưa kịp lên tiếng đã suýt chút nữa bị tiếng gằn kia dội tới đến mức suýt quỳ xuống đất.
Có điều cái họng của Huyết Khung quá khủng khiếp, không chỉ mình người này mà đến cả đại quân của phân điện thứ chín cùng Doãn Trọng và Viên Sinh Thái ở trên đỉnh núi cách xa đó vẻ mặt cũng hết sức thú vị.
Hiện giờ bọn họ cuối cùng cũng hiểu ra Huyết Khung làm gì suốt khoảng thời gian này, mẹ kiếp, đó là đang đợi Hạo Thiên thế gia chủ động mở kết giới!
“Điện chủ có phải rảnh quá rồi không?”, đã có thống lĩnh ngầm mắng chửi, “với thực lực của chúng ta mà muốn công phá kết giới hộ sơn của Thiên Tông thế gia thì cùng lắm không quá một canh giờ, cứ đánh vào trong chẳng phải là được sao. Vậy mà điện chủ lại đợi bọn họ chủ động mở kết giới, não có phải có vấn đề rồi không?”
“Đừng vội”, khi tất cả mọi người bày ra vẻ mặt đặc sắc thì đạo thân của Diệp Thành lại lần nữa lên tiếng, “lần này là cuối cùng”.
“Ngươi chơi xỏ ta”, Huyết Khung phẫn nộ.
“Điện chủ quá lời rồi, ta…”
“Tiến công”, không đợi đạo thân của Diệp Thành nói xong, Huyết Khung đã vung sát kiếm, “giết cho ta, không để bất cứ kẻ nào sống sót”.
Đột nhiên, đại quân như nước thuỷ triều lên lập tức ra tay, có cả trận pháp công kích, có binh khí bản mệnh, bí thuật thần thông, từng đòn thần thông cái thế dội vào kết giới hộ sơn của Hạo Thiên thế gia.
Rầm! Đoàng!
Ngay sau đó, âm thanh kinh thiên động địa vang vọng khắp đất trời, có lẽ vì quá chấn động nên đỉnh núi và các điện của Hạo Thiên thế gia đều sụp đổ.
Thế nhưng điều khiến đạo thân của Diệp Thành cảm thấy yên tâm đó là mặc dù đòn công kích của phân điện thứ chín đều rất dữ dội nhưng muốn phá bỏ kết giới hộ sơn đó cũng cần thời gian.
“Giết, giết cho ta”, Huyết Khung phẫn nộ gằn nên như con chó điên.
Mãi tới vừa nãy, có lẽ ông ta mới nhận ra rằng hơn ba canh giờ này ông ta bị người ta dắt mũi chơi xỏ. Cảm giác bị chơi xỏ thật sự rất đáng hận, cơn phẫn nộ khiến ông ta không thể kiềm chế lửa giận.
“Ngu ngốc, thật là ngu ngốc”, trong kết giới hộ sơn, đạo thân của Diệp Thành cũng không nhàn rỗi, hắn tìm một vị trí trên cao hắng giọng, dù sao cũng đã lộ chân tướng rồi, hắn cũng không phải giả bộ ở đây nữa.
A…!
Tiếng gằn phẫn nộ của Huyết Khung giống như tiếng sấm rền, ông ta đã không thể kiềm chế nổi sát khí, cứ thế một bước lên trời, đích thân kiểm soát hư không công kích trận.
Ôi trời!
Đạo thân của Diệp Thành bên trong kết giới bất giác tặc lưỡi, hắn tự bạt cho mình cái bạt, tự trách mình không nên chọc tức Huyết Khung. Nên biết rằng Huyết Khung đích thân điều khiển trận pháp công kích thì sức mạnh vô cùng khủng khiếp.
Rầm! Đoàng!
Đúng như đạo thân của Diệp Thành dự đoán, đòn công kích của phân điện thứ chín ở Thị Huyết Điện thật sự rất khủng khiếp, khắp nơi trong kết giới hộ sơn của Hạo Thiên thế gia đều xuất hiện vết nứt.
“Làm theo kế hoạch”, phía này, bản thể Diệp Thành đã truyền âm, “kéo dài thời gian cũng đủ rồi”.
Đạo thân của Diệp Thành toét miệng cười rồi lập tức nhảy xuống khỏi núi, chuồn vào bên trong địa cung của Hạo Thiên thế gia sau đó tự giác nhảy vào bên trong truyền tống vực môn.
Thế nhưng hắn không truyền tống đi mà nép mình bên rìa truyền tống vực môn, trong tay còn cầm một cái đao chặt rất lớn.
Còn vì sao hắn lại nép ở đây thì đương nhiên là để chuẩn bị chơi sau lưng người khác rồi. Kế hoạch của Diệp Thành là không bỏ qua bất cứ thời gian kéo dài nào. Mặc dù hắn không thể chặn lại được đại quân của một điện nhưng lại có thể chặn được bao lâu và chặn được đến đâu tốt đến đó.
Chương 1064: Không rảnh chơi với các ngươi
Rầm!
Không biết từ bao giờ cả kết giới hộ sơn của Hạo Thiên thế gia chợt bùng nổ, tiếng động rầm trời vang vọng khắp cửu tiêu, kéo dài tới vô tận.
Còn lúc này, Hạo Thiên Huyền Chấn vẫn đang ở trong rặng núi tiến về phía trước đột nhiên dừng bước, ngoảnh đầu nhìn về phía Hạo Thiên thế gia, ông ta thầm nhủ: “Kết giới hộ sơn bị phá rồi”.
“Thiếp rất bất ngờ Trần Dạ làm cách nào mà kéo dài được thời gian của một điện trong hơn ba canh giờ như vậy?”, ở bên, Hoa Tư hít vào một hơi thật sâu.
Không chỉ mình bà ta mà những lão bối có mặt ở đây đều cảm thấy bất ngờ.
Đặc biệt là Hạo Thiên Cảnh Sơn, trong mắt ông ta hiện lên vẻ kinh ngạc vì ông ta biết nếu như là ông ta thì cho dù thế nào cũng không thể kéo dài nổi tới ba canh giờ.
“Đi”, Hạo Thiên Huyền Chấn cuối cùng cũng liếc nhìn về một hướng rồi lại quay người nhanh chóng di chuyển.
“Nhất định phải bình an vô sự”, Hạo Thiên Thi Nguyệt lại dừng bước chân nhưng sau đó bị Hoa Tư kéo đi.
“Giết, giết cho ta, không để kẻ nào sống sót”, phía này, đại quân của phân điện thứ chín đã lao vào Hạo Thiên thế gia như nước lũ cuốn, giữa đất trời vang vọng tiếng thét của Huyết Khung.
Thế nhưng khi bọn chúng sát phạt vào trong thì lại vô cùng sững sờ.
Người…người đâu?
Vẻ mặt ai nấy đều hết sức bất ngờ. Bọn chúng cho rằng bọn họ sẽ gặp phải sự đối kháng kịch liệt đến chết của Hạo Thiên thế gia.
Bọn chúng cho rằng bọn chúng sẽ cho Hạo Thiên thế gia tắm trong biển máu.
Thế nhưng mọi dự đoán chỉ là dự đoán, Hạo Thiên thế gia trống không. Đừng nói là người mà đến cả một con chim cũng không có khiến tất cả ngỡ ngàng hồi lâu.
“Không phải là đã bỏ trốn đi từ trước đó rồi chứ?”, sau hồi im ắng, có người lên tiếng.
“Lục, lục soát cho ta”, Huyết Khung gằn lên phẫn nộ, ông ta như con sư tử phát điên, mặc dù biết sự thực nhưng ông ta vẫn tự lừa dối mình, muốn tìm Hạo Thiên Huyền Chấn tính sổ.
Thấy Huyết Khung tức tối, các đại thống lĩnh nào dám chậm trễ, bọn họ đã phân ra mười mấy đường tiến hành lục soát.
“Cho các ngươi nếm mùi”, lúc này, Diệp Thành vẫn nép mình bên trong Vực Môn bật cười lạnh lùng.
Lời vừa dứt, hắn khẽ bóp nát một tấm lệnh bài.
Roẹt! Rầm!
Ngay sau đó, bên ngoài chợt vang lên tiếng động mạnh.
Tiếp đó chính là tiếng kêu gào thảm thiết.
Không sai, Diệp Thành đã khởi động cấm chế của Hạo Thiên thế gia, nói thẳng ra thì chính là sát trận bí ẩn, thông thường dùng để đối phó với kẻ xâm lược từ bên ngoài. Hiện giờ toàn bộ người của Hạo Thiên thế gia đã rời đi, cấm chế này cuối cùng cũng được dùng đến.
Rầm! Đoàng!
Sau khi âm thanh đầu tiên vang lên, tiếng nổ ầm vang vang lên không ngớt vả lại còn nối nhau liên tiếp, cả Hạo Thiên thế gia bùng nổ, khắp nơi đều loé sáng.
Vì không kịp đề phòng nên đại quân của Thị Huyết Điện lập tức trúng chiêu, vả lại còn bị trúng chiêu nặng nề, mỗi một lần cấm chế bùng nổ thì đều có bóng người hoá thành huyết vụ, thiên địa nhuốm màu đỏ máu.
“Dẹp bằng Hạo Thiên thế gia cho ta”, cuối cùng có thống lĩnh hạ lệnh.
Ngay sau đó, chín sát trận hư không lần lượt ngắm chuẩn vào Hạo Thiên thế gia, hàng vạn luồng ánh sáng sáng rực, Hạo Thiên thế gia bị đánh sập thê thảm, bao nhiêu cấm chế bên trong về cơ bản cũng đã bị huỷ hoại.
Hạo Thiên thế gia bị dẹp bằng nhưng Huyết Khung vẫn không thấy một bóng người nào, khuôn mặt ông ta méo xệch hẳn đi.
Lúc này ông ta mới chắc chắn rằng mình bị chơi khăm, vả lại còn bị người ta dắt mũi hơn ba canh giờ, nỗi sỉ nhục này chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất của ông ta từ khi tu đạo tới nay.
“Điện chủ, phát hiện một địa cung”, khi Huyết Khung đang phẫn nộ thì một thống lĩnh bay tới, “bên trong có không gian xao động, chắc chắn rằng có truyền tống vực môn, Hạo Thiên thế gia có lẽ đã rút đi từ con đường này”.
Huyết Khung không nói gì, ông ta tức đến mức run bật người, cứ thế cầm sát kiếm xông về phía địa cung.
Đợi tới khi cánh cửa địa cung bị đánh sập, ông ta đưa mắt nhìn vào truyền tống vực môn khổng lồ ở phía xa, lúc này bên trong còn hiện lên thần hoa chói mắt.
“Truyền tống vực môn đang rung lên, có lẽ bọn chúng vừa đi khỏi chưa lâu”, một thống lĩnh vội nói.
“Đuổi theo cho ta”, Huyết Khung tức tối ra lệnh.
Không cần ông ta hạ lệnh thì những bóng người đen kịt đã xông vào trong truyền tống vực môn rồi.
Rầm! Rầm!
Ngay sau đó, những người xông vào bên trong liền bay ra ngoài, người nào người nấy thân xác máu me be bét, đều bị Thiên Lôi Chú của Diệp Thành làm cho nổ tung, đó không phải là Thiên Lôi Chú bình thường mà là loại sát khí được tế luyện đặc thù, còn mạnh hơn cả Thiên Lôi Chú của Hằng Nhạc Tông không biết bao nhiêu lần.
“Kĩ năng quèn thôi”, mấy đại thống lĩnh hắng giọng lần lượt sát phạt vào trong.
Rầm! Đoàng!
Không lâu sau đó, bên trong chợt vang lên tiếng nổ dữ dội, thống lĩnh đầu tiên sát phạt vào trong bị một đao của Diệp Thành chém bay đi, nhưng dù sao số lượng người đông nên đạo thân của Diệp Thành nhất thời không thể giải quyết được toàn bộ.
“Diệp Thành…Diệp Thành ở bên trong”, thống lĩnh bị đánh bay ra ngoài run rẩy chỉ vào truyền tống vực môn.
Diệp Thành?
Nghe cái tên này, đôi mắt Huyết Khung chợt bắn ra kinh mang, ông ta không nghĩ ngợi gì nhiều cứ thế sát phạt tới.
Hiện giờ, toàn bộ Hạo Thiên thế gia đều đã rời khỏi đây có nghĩa là ông ta không hoàn thành nhiệm vụ, lần này quay về nhất định sẽ bị trách tội, việc bị tước đi chức điện chủ cũng không phải không thể xảy ra.
Có điều nếu như diệt được Diệp Thành thì sự việc lại khác, hắn là Thánh Chủ của Thiên Đình ở Nam Sở, có thể lấy công chuộc tội, cũng chính vì vậy mà ông ta mới gấp gáp như vậy.
Vì rất nhiều kẻ mạnh như Huyết Khung xông vào nên áp lực của Diệp Thành tăng lên gấp bội.
“Lão tử không có thời gian mà chơi với các ngươi”, sau khi tung ra một đại chiêu, đạo thân của Diệp Thành không nghĩ gì nhiều cứ thế chuồn thẳng, hắn chạy vào một đoạn khác của truyền tống vực môn.
Chương 1065: Bữa tiệc thịnh soạn
Đi đâu?
Huyết Khung sao có thể bỏ qua cho Diệp Thành, ông ta sát phạt về phía trước, ông ta thề rằng phải bắt sống Diệp Thành hoặc là giết chết hắn, có như vậy thì ông ta mới bảo toàn được tính mạng.
Ông ta đã sát phạt tới rồi thì những thống lĩnh khác đương nhiên cũng sát phạt theo. Sau thống lĩnh chính là đô uý, sau đô uý chính là đại quân Thị Huyết Điện như nước lũ khiến truyền tống thông quan vốn dĩ kiên cố bỗng chốc nổ ầm vang không ngớt.
“Lão đại, ta tới rồi”, Diệp Thành bỏ chạy ở phía trước, đạo thân của hắn bắt đầu gọi bản thể Diệp Thành.
“Không vội, đợi tất cả bọn chúng vào đây rồi tính”, Diệp Thành thầm nhủ.
“Cái này thì ta hiểu”, đạo thân của Diệp Thành toét miệng cười, tốc độ tăng lên nhanh chóng.
“Đứng lại”, Huyết Khung phẫn nộ thiêu đốt tinh nguyên, tốc độ truy sát nhanh chóng, người ta nói tốc độ bỏ trốn vô địch thiên hạ, hôm nay cuối cùng ông ta cũng được tận mắt chứng kiến, nhanh tới mức kinh người.
“Ngu ngốc, đúng là ngu ngốc”, đạo thân của Diệp Thành chạy rất nhanh, miệng cũng nói những lời đê tiện, nó vừa bỏ chạy vừa không quên quay đầu lại lớn lối lên tiếng.
A…!
Huyết Khung mặt mày tức tối, ông ta không phát hiện ra rằng mình đang dẫn theo đại quân vào cái bẫy nguy hiểm.
Điện chủ!
Mặc dù Huyết Khung mất đi lý trí nhưng những thống lĩnh khác cũng không phải kẻ ngốc, bọn họ lần lượt truy sát tới, “không được truy sát nữa, đây là truyền tống vực môn, một khi thông đạo không gian bị phá vỡ thì chỉ có gặp tai hoạ”.
Nghe vậy, Huyết Khung bắt đầu hồi phục lại trạng thái tỉnh táo, ông ta có một dự cảm chẳng lành.
Rút!
Ông ta dừng chân sau đó lập tức hạ lệnh, không hoàn thành nhiệm vụ là tội lớn, nếu như đến cả đại quân cũng tổn thất nghiêm trọng thì lần này không đơn giản là mất đi vị trí điện chủ thôi đâu.
“Đến rồi mà còn muốn đi?”, thấy phía Huyết Khung lùi về sau, đạo thân của Diệp Thành nhanh chóng sát phạt quay lại, vung kiếm tạo ra vạn kiếm triều tông với những đại chiêu quần công mạnh mẽ.
Phụt! Phụt!
Ngay sau đó, từng đoàn người của Thị Huyết Điện ngã rạp ra đất.
Khốn khiếp!
Huyết Khung mặt mày tôi độc nhưng không dám dừng chân.
“Thật chẳng thú vị gì”, đạo thân của Diệp Thành cứ thế bỏ đi đòn công kích sau đó lại giống như một đạo thần mang bay về phía Huyết Khung, vả lại trong lúc di chuyển, khí tức còn tăng lên nhanh chóng, cơ thể giãn nở theo.
“Hắn muốn tự làm nổ mình”, một thống lĩnh hô lên.
Đột nhiên mặt mày Huyết Khung tái nhợt, một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên lại tự khiến mình nổ tung trong thông đạo không gian, cho dù thông đạo không gian không sụp đổ thì cũng không ra gì nữa.
“Đến đi, lôi mấy tên vào lót đường cho ta”, đạo thân của Diệp Thành cứ thế sát phạt về phía mấy đại thống lĩnh, cơ thể hắn giãn nở tới cực điểm rồi nhanh chóng nứt lìa.
Rầm!
Tiếng nổ ầm vang như tiếng sấm rền, cả thông đạo không gian rung chuyển, khắp nơi đều nứt lìa còn những thống lĩnh bị đạo thân của Diệp Thành chăm sóc kĩ càng cũng bị nổ tung, máu me nhơ nhuốc, có những tên đen đủi hơn còn hoá thành huyết vụ. Mặc dù đạo thân của Diệp Thành chỉ là một đạo thân nhưng hắn lại có khả năng chiến đấu y như Diệp Thành, hắn tự khiến mình nổ tung tạo ra sự rúng động vô cùng lớn.
Rầm! Đoàng!
Không lâu sau đó, thông đạo không gian bắt đầu nổ, đã có vết nứt xuất hiện.
Tu sửa thông đạo không gian!
Huyết Khung phẫn nộ, tung một chưởng sửa lại vết nứt không gian.
Còn trong đại quân của Thị Huyết Điện, những kẻ tinh thông trận pháp cũng không hề ít, lần lượt thi triển đại thần thông, lần lượt tu sửa thông đạo không gian bị nứt.
Nếu không thì sao người ta có thể nói người đông sức lớn chứ? Hàng nghìn hàng vạn người thi triển đại thần thông đúng là có thể ổn định thông đạo không gian nhưng cho dù là vậy thì cũng có không ít người bị cuốn vào bên trong thông đạo không gian, còn có thể sống sót được hay không thì phải xem tạo hoá của bọn họ.
“Rút, mau rút ra khỏi thông đạo không gian”, lúc này Huyết Khung đâu còn tâm trạng mà để ý tới những cái khác, việc mà ông ta muốn làm là nhanh chóng bảo vệ đại quân của mình.
Có điều ông ta vừa dứt lời thì liền có âm thanh vang vọng vào trong thông đạo không gian: “Đã đến rồi thì vội đi gì chứ?”
Nghe vậy, Huyết Khung nghiêng đầu sang nhìn về hướng mà bản thể Diệp Thành đứng, sắc mặt ông ta tái nhợt trông thấy.
Hướng đó có âm thanh vang vọng tới, điều đó chứng tỏ rằng điểm cuối của truyền tống vực môn có người, nếu như kẻ đó huỷ đi điểm cuối cùng của truyền tống vực môn thì có nghĩa rằng cả thông đạo không gian sẽ lập tức nổ tung.
“Đây là bữa tiệc thịnh soạn cho các ngươi, không biết như vậy các ngươi đã vừa lòng hay chưa?”, phía trước điểm cuối của truyền tống vực môn, khoé miệng Diệp Thành nhếch lên cười.
Sau khi dứt lời, Diệp Thành giơ Bá Long Đao lên rồi trảm xuống.
Rầm!
Tiếng động ầm vang, điểm cuối của truyền tống vực môn bị một đao của Diệp Thành trảm lìa.
Bình luận facebook