Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 412: Miễn dịch
“Được rồi, yên tâm đi Sư Gia!”
Người đàn ông đeo kính vui không kể xiết, nếu như xử lý chuyện này ổn thoả thì sau này nhất định có thể khiến cho Sư Gia nhìn mình bằng con mắt khác, tới lúc đó cái đám người bên cạnh này chỉ có thể nhìn hắn bằng ánh mắt ngưỡng mộ mà thôi.
“Cương Thi, đừng để cho Sư Gia thất vọng!”
Người đàn ông đeo kính dặn dò một câu với gã đàn ông cao gầy, gã đàn ông cao gầy cúi đầu chậm rãi đi về phía Tần Phong.
“Mẹ kiếp, cái thân hình nhỏ bé như vậy, ngọn gió thổi qua cũng có thể ngã lăn quay ấy chứ”.
Tần Phong căn bản không coi người gầy dơ xương trước mắt này ra gì, nói với đối phương bằng vẻ mặt ghét bỏ: “Này, bây giờ nhận thua vẫn còn kịp đấy, nếu không lát nữa đừng trách tao ức hiếp người quá đáng”.
Trong mắt Tần Phong, đấu riêng với cái người gầy dơ xương trông ốm đau bệnh tật như vậy là một loại sỉ nhục.
Tuy nhiên người đó vẫn chẳng hề lên tiếng, cúi đầu tiếp tục chậm rãi tiến sát về phía Tần Phong.
Có thể là vì chuyện của Báo Đen ban nãy ít nhiều để lại chút ấn tượng trong lòng, Tần Phong vô thức nhìn về phía dưới chân của đối phương, xác định đối phương không để lại dấu chân giẫm lên mặt đất, lúc này trong lòng mới hoàn toàn xua tan đi nỗi băn khoăn.
“Tao nói này sao mày lại cố chấp như vậy chứ, nhận thua sớm chút không phải xong việc rồi sao, cứ phải tự chuốc khổ vào thân làm gì”.
“Này, mày điếc hay câm đấy, tao đang nói chuyện với mày đấy… ôi chao mẹ kiếp, đây là không coi ông đây ra gì đúng không, được, vậy thì đừng trách ông đây không khách khí!”
Tần Phong nổi điên với thái độ phớt lờ của đối phương, sau khi mắng chửi mấy câu liền lao nhanh về phía Cương Thi.
“Con mẹ nó, để tao xem mày giả đui giả điếc tới bao giờ!”
Sau khi bực tức mắng chửi một câu, Tần Phong tung mạnh một cú sút lên bụng của đối phương.
Người đó không ngăn cản cũng chẳng tránh né mà cứ như một cái cọc gỗ, để mặc cho Tần Phong hung hăng tung một cú đá thật mạnh nhắm thẳng vào bụng của mình.
Bốp!
Một tiếng kêu rất vang.
Thế nhưng chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Mặc dù cú đá này của Tần Phong không sử dụng hết toàn lực, nhưng dù gì cậu ta cũng đã trải qua đợt huấn luyện ma quỷ với cường độ cao trong một khoảng thời gian.
Với lực độ của cú đá này, đừng nói là con người, dù có là một con bò thì cũng bị đá cho ngã ngửa.
Thế nhưng gã đàn ông gầy dơ xương này lại đứng nguyên tại chỗ không chút lay động, thậm chí ngay cả đầu cũng còn chẳng buồn ngẩng lên.
Đối với hắn mà nói, cú đá ban nãy chỉ giống như một con ruồi đập trúng một bức tường bê tông.
“Mẹ kiếp, cũng có chút bản lĩnh đấy!”
Biến cố tới quá mức đột ngột này khiến cho Tần Phong lập tức đề cao cảnh giác, sau khi trừng mắt quan sát mấy giây thì đột ngột tung một cú đá thật mạnh về phía xương sườn của đối phương.
Cú đá này Tần Phong ra chân rất có tính toán, không chỉ sức mạnh vừa đủ mà vào lúc sắp sửa chạm vào cơ thể của đối phương thì còn đột ngột thay đổi quỹ đạo một góc rất nhỏ.
Mục đích chính là để đề phòng đối phương cản lại hay né tránh, đánh cho đối phương không kịp đề phòng.
Thế nhưng lần này Tần Phong lại phán đoán sai.
Đối diện với đòn đá hung hãn có lực sát thương cực mạnh này, đối phương vẫn không tránh cũng chẳng né như cũ, thậm chí còn chủ động nhấc cánh tay lên, cố ý để cho cú đá này của Tần Phong dễ dàng trúng vào mạn sườn của hắn hơn.
“Mẹ cái thứ chó má này, để ông đây xem mày còn giả bộ được tới lúc nào!”
Thái độ này của đối phương lại chọc điên Tần Phong thêm lần nữa, với cậu ta mà nói thì đây chính là một loại khiêu khích trắng trợn!
Cậu ta vừa mắng chửi vừa tung một cú đá nữa với lực mạnh hơn.
Xương sườn là một trong số những bộ phận yếu ớt nhất trên cơ thể người, có lúc không cẩn thận bị đụng vào một chút cũng đau đớn vô cùng, hơn nữa nếu lực hơi mạnh thì xương sườn cũng rất dễ gãy nát.
Chứ đừng nói tới cú đá rất mạnh này của Tần Phong, đừng nói là hai bên sườn của con người, dù là đá vào một cây trụ gỗ thì cũng sẽ gãy nát chỉ trong nháy mắt!
Rầm!
Lại là một tiếng vang lớn.
Tiếp đó là sự tĩnh lặng chết chóc.
Biểu cảm của Tần Phong từ vẻ khinh thường và châm biếm lúc ban đầu, thậm chí còn mang theo mấy phần nhạo báng đến vẻ cảnh giác ban nãy và bây giờ là khiếp sợ!
Cậu ta từ đầu tới cuối vẫn không có cách nào tưởng tượng nổi một kẻ gầy gò như vậy sao có thể giữ được vẻ bình thản sau khi bị cú ra chân toàn lực của bản thân đá trúng vào xương sườn!
“Tiếp tục”.
Người đó cuối cùng cũng lên tiếng nói chuyện, giọng nói của hắn không mang theo bất cứ biểu cảm nào, giống như cố gắng gằn ra từ trong cổ họng, khiến người nghe cảm thấy rất không thoải mái.
“Mẹ kiếp, đừng đứng đó mà giả bộ với ông mày, đội mũ thì là ghê gớm lắm à? Hôm nay tao phải nhìn xem cái mũ này của mày mà rớt xuống thì thú vị như thế nào!”
Tần Phong vừa nói vừa giơ tay muốn đánh rớt cái mũ của đối phương.
Đối phương cũng chẳng hề ngăn lại.
Khi cái mũ bị đánh rớt xuống, Tần Phong nhìn thấy gương mặt của đối phương thì cả người khiếp sợ tới độ liên tiếp lùi ra sau mấy bước, sau đó cảm thấy dạ dày quặn lên, suýt không nhịn được mà nôn ra ngay tại chỗ.
Không chỉ Tần Phong, ngoài người đàn ông đeo kính ra, gần như mọi người sau khi nhìn thấy gương mặt của gã đàn ông gầy dơ xương kia thì đều trở nên run rẩy.
Thậm chí có không ít người không kiềm chế được mà ôm lấy bụng và bắt đầu nôn oẹ!
Ngay cả Diệp Vĩnh Khang cũng khẽ nhíu mày.
Gương mặt của người đó đã không thể gọi là mặt nữa rồi, nó chi chít những cục mụn màu đen to bằng hạt đậu!
Miệng hắn giống như bị cái gì đó xé rách toác, có một bên bị khiếm khuyết, lộ ra hai hàm răng màu trắng!
Cộng thêm ánh mắt sâu hoắm vô hồn của hắn thì càng giống với một cái xác biết đi đã không còn linh hồn và sinh mạng!
“Đây là cái thứ gì vậy?”
Ngay cả Sư Tử Hà Đông cũng không kiềm chế được mà lẩm bẩm một câu.
“Sư Gia, hắn tên là Cương Thi, nhưng đừng chỉ nhìn dáng vẻ xấu xí của hắn mà lầm, bản lĩnh không nhỏ chút nào đâu”.
Người đàn ông đeo kính đứng bên cạnh vội vàng giới thiệu: “Hồi hắn còn rất nhỏ đã ăn nhầm phải một loại chất độc lạ, sau đó cơ thể và xương khớp dần phát sinh biến đổi, cảm giác đau đớn cũng dần dần mất đi”.
“Sau này được cao nhân chỉ dẫn mới luyện được cơ thể kim cương cũng không đâm thủng được, đừng nói là đấm hay đá, lần mạnh nhất, một viên đạn bắn trúng lên ngực hắn đã bị da thịt của hắn chặn đứng lại!”
“Cuối cùng ngoại trừ một vết bỏng cỡ bằng đầu thuốc lá ra thì chẳng hề hấn gì hết cả!”
“Mấy năm nay chỉ cần là chuyện tôi bảo hắn ra mặt xử lý thì chưa từng một lần thất bại, số cao thủ chết trong tay hắn nhiều vô số kể”.
“Sư Gia, nếu như ông vừa mắt thì đợi sau vụ này tôi sẽ bảo hắn về dưới trướng của Sư Gia, từ giờ trở đi sẽ tận lực phục vụ cho Sư Gia!”
Người đàn ông đeo kính thông minh hơn nhiều so với tên hói đầu ban nãy, hắn tuyệt đối sẽ không so đo được mất trước mắt, chỉ cần có thể lọt vào mắt xanh của Sư Gia thì làm một tên vệ sĩ cũng có làm sao đâu?
“Ừ, cậu có lòng rồi, đợi chuyện này xong xuôi rồi, cậu qua chỗ tôi ở vài ngày, uống một trận cho thoả thuê”.
Sư Tử Hà Đông hài lòng gật gật đầu.
“Cảm ơn Sư Gia!”
Người đàn ông đeo kính vui mừng khôn xiết, trong số rất nhiều những môn sinh rời khỏi Sư Gia, đây mới là lần đầu tiên Sư Gia chủ động mời người khác tới chỗ ông ta ở lại vài ngày.
Đây cũng là báo hiệu cho việc kể từ giờ trở về sau, hắn đã trở thành một người thân tín trong mắt Sư Gia!
Đừng nói chỉ là một tên vệ sĩ quèn, dù có là một trăm tên Cương Thi thì cũng không thể so bì được với lợi ích nhận được trong tương lai!
Lúc này, Tần Phong đã đánh tới đỏ ngầu cả hai mắt, sau mấy lần ra đòn nhưng không có kết quả, tinh thần của Tần Phong đã kéo căng tới cực điểm, bắt đầu điên cuồng công kích về phía Cương Thi mà chẳng có chút trình tự tính toán nào.
Đấm, đá, húc khuỷu tay, lên gối, ngoại trừ tiến lên cắn một miếng ra, chỉ cần là phương thức công kích có thể sử dụng thì Tần Phong đều dùng cả rồi!
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, ít nhất Tần Phong đã tung ra hơn một nghìn lần công kích thất bại!
Tuy nhiên đối phương vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động đậy, giống như đối với hắn mà nói thì hơn một nghìn đòn công kích thâm độc kia của Tần Phong chẳng qua chỉ nhẹ nhàng như vài hạt mưa rơi xuống người mà thôi.
Người đàn ông đeo kính vui không kể xiết, nếu như xử lý chuyện này ổn thoả thì sau này nhất định có thể khiến cho Sư Gia nhìn mình bằng con mắt khác, tới lúc đó cái đám người bên cạnh này chỉ có thể nhìn hắn bằng ánh mắt ngưỡng mộ mà thôi.
“Cương Thi, đừng để cho Sư Gia thất vọng!”
Người đàn ông đeo kính dặn dò một câu với gã đàn ông cao gầy, gã đàn ông cao gầy cúi đầu chậm rãi đi về phía Tần Phong.
“Mẹ kiếp, cái thân hình nhỏ bé như vậy, ngọn gió thổi qua cũng có thể ngã lăn quay ấy chứ”.
Tần Phong căn bản không coi người gầy dơ xương trước mắt này ra gì, nói với đối phương bằng vẻ mặt ghét bỏ: “Này, bây giờ nhận thua vẫn còn kịp đấy, nếu không lát nữa đừng trách tao ức hiếp người quá đáng”.
Trong mắt Tần Phong, đấu riêng với cái người gầy dơ xương trông ốm đau bệnh tật như vậy là một loại sỉ nhục.
Tuy nhiên người đó vẫn chẳng hề lên tiếng, cúi đầu tiếp tục chậm rãi tiến sát về phía Tần Phong.
Có thể là vì chuyện của Báo Đen ban nãy ít nhiều để lại chút ấn tượng trong lòng, Tần Phong vô thức nhìn về phía dưới chân của đối phương, xác định đối phương không để lại dấu chân giẫm lên mặt đất, lúc này trong lòng mới hoàn toàn xua tan đi nỗi băn khoăn.
“Tao nói này sao mày lại cố chấp như vậy chứ, nhận thua sớm chút không phải xong việc rồi sao, cứ phải tự chuốc khổ vào thân làm gì”.
“Này, mày điếc hay câm đấy, tao đang nói chuyện với mày đấy… ôi chao mẹ kiếp, đây là không coi ông đây ra gì đúng không, được, vậy thì đừng trách ông đây không khách khí!”
Tần Phong nổi điên với thái độ phớt lờ của đối phương, sau khi mắng chửi mấy câu liền lao nhanh về phía Cương Thi.
“Con mẹ nó, để tao xem mày giả đui giả điếc tới bao giờ!”
Sau khi bực tức mắng chửi một câu, Tần Phong tung mạnh một cú sút lên bụng của đối phương.
Người đó không ngăn cản cũng chẳng tránh né mà cứ như một cái cọc gỗ, để mặc cho Tần Phong hung hăng tung một cú đá thật mạnh nhắm thẳng vào bụng của mình.
Bốp!
Một tiếng kêu rất vang.
Thế nhưng chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Mặc dù cú đá này của Tần Phong không sử dụng hết toàn lực, nhưng dù gì cậu ta cũng đã trải qua đợt huấn luyện ma quỷ với cường độ cao trong một khoảng thời gian.
Với lực độ của cú đá này, đừng nói là con người, dù có là một con bò thì cũng bị đá cho ngã ngửa.
Thế nhưng gã đàn ông gầy dơ xương này lại đứng nguyên tại chỗ không chút lay động, thậm chí ngay cả đầu cũng còn chẳng buồn ngẩng lên.
Đối với hắn mà nói, cú đá ban nãy chỉ giống như một con ruồi đập trúng một bức tường bê tông.
“Mẹ kiếp, cũng có chút bản lĩnh đấy!”
Biến cố tới quá mức đột ngột này khiến cho Tần Phong lập tức đề cao cảnh giác, sau khi trừng mắt quan sát mấy giây thì đột ngột tung một cú đá thật mạnh về phía xương sườn của đối phương.
Cú đá này Tần Phong ra chân rất có tính toán, không chỉ sức mạnh vừa đủ mà vào lúc sắp sửa chạm vào cơ thể của đối phương thì còn đột ngột thay đổi quỹ đạo một góc rất nhỏ.
Mục đích chính là để đề phòng đối phương cản lại hay né tránh, đánh cho đối phương không kịp đề phòng.
Thế nhưng lần này Tần Phong lại phán đoán sai.
Đối diện với đòn đá hung hãn có lực sát thương cực mạnh này, đối phương vẫn không tránh cũng chẳng né như cũ, thậm chí còn chủ động nhấc cánh tay lên, cố ý để cho cú đá này của Tần Phong dễ dàng trúng vào mạn sườn của hắn hơn.
“Mẹ cái thứ chó má này, để ông đây xem mày còn giả bộ được tới lúc nào!”
Thái độ này của đối phương lại chọc điên Tần Phong thêm lần nữa, với cậu ta mà nói thì đây chính là một loại khiêu khích trắng trợn!
Cậu ta vừa mắng chửi vừa tung một cú đá nữa với lực mạnh hơn.
Xương sườn là một trong số những bộ phận yếu ớt nhất trên cơ thể người, có lúc không cẩn thận bị đụng vào một chút cũng đau đớn vô cùng, hơn nữa nếu lực hơi mạnh thì xương sườn cũng rất dễ gãy nát.
Chứ đừng nói tới cú đá rất mạnh này của Tần Phong, đừng nói là hai bên sườn của con người, dù là đá vào một cây trụ gỗ thì cũng sẽ gãy nát chỉ trong nháy mắt!
Rầm!
Lại là một tiếng vang lớn.
Tiếp đó là sự tĩnh lặng chết chóc.
Biểu cảm của Tần Phong từ vẻ khinh thường và châm biếm lúc ban đầu, thậm chí còn mang theo mấy phần nhạo báng đến vẻ cảnh giác ban nãy và bây giờ là khiếp sợ!
Cậu ta từ đầu tới cuối vẫn không có cách nào tưởng tượng nổi một kẻ gầy gò như vậy sao có thể giữ được vẻ bình thản sau khi bị cú ra chân toàn lực của bản thân đá trúng vào xương sườn!
“Tiếp tục”.
Người đó cuối cùng cũng lên tiếng nói chuyện, giọng nói của hắn không mang theo bất cứ biểu cảm nào, giống như cố gắng gằn ra từ trong cổ họng, khiến người nghe cảm thấy rất không thoải mái.
“Mẹ kiếp, đừng đứng đó mà giả bộ với ông mày, đội mũ thì là ghê gớm lắm à? Hôm nay tao phải nhìn xem cái mũ này của mày mà rớt xuống thì thú vị như thế nào!”
Tần Phong vừa nói vừa giơ tay muốn đánh rớt cái mũ của đối phương.
Đối phương cũng chẳng hề ngăn lại.
Khi cái mũ bị đánh rớt xuống, Tần Phong nhìn thấy gương mặt của đối phương thì cả người khiếp sợ tới độ liên tiếp lùi ra sau mấy bước, sau đó cảm thấy dạ dày quặn lên, suýt không nhịn được mà nôn ra ngay tại chỗ.
Không chỉ Tần Phong, ngoài người đàn ông đeo kính ra, gần như mọi người sau khi nhìn thấy gương mặt của gã đàn ông gầy dơ xương kia thì đều trở nên run rẩy.
Thậm chí có không ít người không kiềm chế được mà ôm lấy bụng và bắt đầu nôn oẹ!
Ngay cả Diệp Vĩnh Khang cũng khẽ nhíu mày.
Gương mặt của người đó đã không thể gọi là mặt nữa rồi, nó chi chít những cục mụn màu đen to bằng hạt đậu!
Miệng hắn giống như bị cái gì đó xé rách toác, có một bên bị khiếm khuyết, lộ ra hai hàm răng màu trắng!
Cộng thêm ánh mắt sâu hoắm vô hồn của hắn thì càng giống với một cái xác biết đi đã không còn linh hồn và sinh mạng!
“Đây là cái thứ gì vậy?”
Ngay cả Sư Tử Hà Đông cũng không kiềm chế được mà lẩm bẩm một câu.
“Sư Gia, hắn tên là Cương Thi, nhưng đừng chỉ nhìn dáng vẻ xấu xí của hắn mà lầm, bản lĩnh không nhỏ chút nào đâu”.
Người đàn ông đeo kính đứng bên cạnh vội vàng giới thiệu: “Hồi hắn còn rất nhỏ đã ăn nhầm phải một loại chất độc lạ, sau đó cơ thể và xương khớp dần phát sinh biến đổi, cảm giác đau đớn cũng dần dần mất đi”.
“Sau này được cao nhân chỉ dẫn mới luyện được cơ thể kim cương cũng không đâm thủng được, đừng nói là đấm hay đá, lần mạnh nhất, một viên đạn bắn trúng lên ngực hắn đã bị da thịt của hắn chặn đứng lại!”
“Cuối cùng ngoại trừ một vết bỏng cỡ bằng đầu thuốc lá ra thì chẳng hề hấn gì hết cả!”
“Mấy năm nay chỉ cần là chuyện tôi bảo hắn ra mặt xử lý thì chưa từng một lần thất bại, số cao thủ chết trong tay hắn nhiều vô số kể”.
“Sư Gia, nếu như ông vừa mắt thì đợi sau vụ này tôi sẽ bảo hắn về dưới trướng của Sư Gia, từ giờ trở đi sẽ tận lực phục vụ cho Sư Gia!”
Người đàn ông đeo kính thông minh hơn nhiều so với tên hói đầu ban nãy, hắn tuyệt đối sẽ không so đo được mất trước mắt, chỉ cần có thể lọt vào mắt xanh của Sư Gia thì làm một tên vệ sĩ cũng có làm sao đâu?
“Ừ, cậu có lòng rồi, đợi chuyện này xong xuôi rồi, cậu qua chỗ tôi ở vài ngày, uống một trận cho thoả thuê”.
Sư Tử Hà Đông hài lòng gật gật đầu.
“Cảm ơn Sư Gia!”
Người đàn ông đeo kính vui mừng khôn xiết, trong số rất nhiều những môn sinh rời khỏi Sư Gia, đây mới là lần đầu tiên Sư Gia chủ động mời người khác tới chỗ ông ta ở lại vài ngày.
Đây cũng là báo hiệu cho việc kể từ giờ trở về sau, hắn đã trở thành một người thân tín trong mắt Sư Gia!
Đừng nói chỉ là một tên vệ sĩ quèn, dù có là một trăm tên Cương Thi thì cũng không thể so bì được với lợi ích nhận được trong tương lai!
Lúc này, Tần Phong đã đánh tới đỏ ngầu cả hai mắt, sau mấy lần ra đòn nhưng không có kết quả, tinh thần của Tần Phong đã kéo căng tới cực điểm, bắt đầu điên cuồng công kích về phía Cương Thi mà chẳng có chút trình tự tính toán nào.
Đấm, đá, húc khuỷu tay, lên gối, ngoại trừ tiến lên cắn một miếng ra, chỉ cần là phương thức công kích có thể sử dụng thì Tần Phong đều dùng cả rồi!
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, ít nhất Tần Phong đã tung ra hơn một nghìn lần công kích thất bại!
Tuy nhiên đối phương vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động đậy, giống như đối với hắn mà nói thì hơn một nghìn đòn công kích thâm độc kia của Tần Phong chẳng qua chỉ nhẹ nhàng như vài hạt mưa rơi xuống người mà thôi.
Bình luận facebook