• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (1 Viewer)

  • Chương 466: Nhà họ Từ tiêu đời

Reng reng…

Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của Từ Viễn Chí đột nhiên vang lên.

Vừa nhìn màn hình, biểu cảm của Từ Viễn Chí lập tức trở nên đông cứng: “Là bố tôi!”

Không khí của cả phòng cũng trở nên căng thẳng ngay tức thì.

Mặc dù bố gọi điện cho con trai là một chuyện quá đỗi bình thường.

Thế nhưng ban nãy vừa xảy ra chuyện của Triệu Hưng Minh, điều này khiến cho tất cả mọi người đều không khỏi trở nên căng thẳng.

“A Chí, đừng sợ, mạnh dạn nghe điện là được, lẽ nào anh thật sự tin rằng cái tên nhà quê kia có thể làm ra được chuyện gì sao?”

Trần Lệ Bình đứng bên cạnh khuyên nhủ.

Nhìn thấy Từ Viễn Chí vẫn do dự không dám bắt máy, Trần Lệ Bình cầm lấy điện thoại của đối phương, sau khi nhận máy thì ấn loa ngoài rồi đưa điện thoại tới trước mặt Từ Viễn Chí.

Từ Viễn Chí căng thẳng tới mức ngay cả bàn tay cũng trở nên run rẩy, nhưng vẫn cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh, dè dặt nói: “Bố, có chuyện gì thế ạ?”

Đầu dây bên kia nhanh chóng truyền đến giọng nói kích động của một người đàn ông trung niên: “A Chí, chuyện vui cực lớn, bố vừa mới ký xong một bản hợp đồng hợp tác khai thác mỏ dầu với Quốc Vương bên phía Trung Đông”.

“Quy mô của mỏ dầu lần này còn lớn hơn rất nhiều so với mấy mỏ dầu trước kia của chúng ta, nhà họ Từ lại tăng thêm một đẳng cấp nữa rồi, chuyện vui lớn đấy!”

Nghe thấy lời này, không khí cả phòng bao lập tức trở nên nhẹ nhõm hơn hẳn.

Từ Viễn Chí vui tới mức hét toáng lên: “Thật sao bố, thế thì tốt quá rồi, ha ha ha ha ha, lần này có thể chia cho con bao nhiêu cổ phần thế?”

“Thằng nhóc nhà con chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng thôi, ngày nào cũng nghĩ cái gì vậy chứ, bố cũng chỉ có một đứa con trai là con, tài sản trong nhà không phải sớm muộn gì cũng là của con hết sao? Vội cái gì, thật đúng là”.

Đầu dây bên kia lên tiếng.

Từ Viễn Chí cười ha ha nói: “Hình như cũng đúng là như thế nhỉ, ha ha ha ha, bố, kể cho bố nghe một chuyện này buồn cười lắm”.

“Ban nãy có một thằng nhà quê còn nói trước mặt con rằng hắn sẽ khiến cho nhà họ Từ chúng ta đi đời chỉ trong phút chốc, ha ha ha ha!”

“Cái gì? Ai lại to gan thế?”

Đầu dây bên kia trầm giọng nói: “Dám nói nhà họ Từ chúng ta như vậy, con còn làm cái gì nữa thế, giờ bố lệnh cho con vả nát cái miệng chó má của cậu ta!”

“Được, giờ con sẽ bắt tên nhà quê đó phải trả giá, bố, cứ thế đã nhé”.

Từ Viễn Chí cười ha ha cúp điện thoại, sau đó cười mỉa nói với Diệp Vĩnh Khang: “Đồ nhà quê, đã nghe thấy chưa? Không phải anh nói sẽ lật đổ nhà họ Từ chúng tôi chỉ trong phút chốc sao?”

“Để cho anh thất vọng rồi, nhà họ Từ chúng tôi lại lấy được một mỏ dầu nữa, ban nãy anh cũng đã nghe rồi đấy, bố tôi bảo tôi vả nát cái miệng chó má của anh!”

“Chỉ có điều, tôi vẫn cảm thấy như thế quá dễ dàng cho anh”.

Từ Viễn Chí vừa nói vừa liếc nhìn xung quanh, sau đó chỉ vào cửa sổ: “Thế này đi, anh nhảy từ đây xuống dưới, tôi sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra”.

Lời này vừa được thốt ra, một người nhà họ Trần đứng bên cạnh không khỏi lẩm bẩm: “Đây là tầng mười hai đấy, bên dưới đều là đường xi măng, nhảy xuống không phải sẽ chết luôn sao?”

Từ Viễn Chí cười lạnh lùng nói: “Tôi lại chẳng lo được hết mấy chuyện đó, dù có ngã chết, ngã tàn phế hay là may mắn không xảy ra vấn đề gì thì cũng là chuyện của hắn, thằng nhà quê, còn ngây ra đấy làm gì, mau nhảy xuống ngay cho tôi!”

“Từ Viễn Chí, cháu đừng quá đáng quá!”

Lúc này, lão phu nhân nhà họ Trần đột nhiên nổi giận nói: “Có chuyện gì thì không thể bình tĩnh bàn bạc sao, cứ dồn ép người ta vào chỗ chết làm gì”.

“Nếu như hôm nay cháu ép cậu ta thì bà già này cũng sẽ nhảy xuống dưới cùng với cậu ta!”

“Ha ha, tuỳ bà!”

Từ Viễn Chí nhìn lão phu nhân nhà họ Trần rồi cười khẩy nói: “Bà cụ Trần, bà đừng có mà đe dọa tôi, ở trước mặt Từ Viễn Chí tôi, bà chẳng là cái thá gì cả!”

“Hơn nữa, hôm nay tôi cũng rõ luôn, bà đã lựa chọn làm kẻ thù của tôi rồi, những ngày tháng tiếp theo, bà và cả cái nhà họ Trần đừng mơ được sống yên ổn!”

“Cậu…”

Lão phu nhân nhà họ Trần tức tới phát run.

Khiến bà ta nổi giận thật ra không chỉ có những lời này của Từ Viễn Chí.

Mà là bà ta phát hiện ra lúc Từ Viễn Chí uy hiếp mình, đám người nhà họ Trần ở phía đối diện chẳng có một ai lên tiếng, tất cả mọi người đều đứng nguyên tại chỗ mà trầm mặc.

Hơn nữa có mấy người còn dùng ánh mắt lạnh lùng và chế nhạo để nhìn mình!

Tất cả những người tới căn phòng này ngày hôm nay đều là đám con cháu dòng chính nhà họ Trần mà thường ngày bà ta yêu quý và chăm sóc nhiều nhất.

Tuy nhiên khi thực sự tới giây phút nguy cấp thì bà ta mới phát hiện ra tất cả những điều này nực cười biết bao.

“Bà nội, bà đừng tức giận, không sao đâu”.

Trần Tiểu Tuý vội vàng đỡ lấy lão phu nhân nhà họ Trần, nhẹ nhàng nói.

“Tiểu Tuý, bà nội có lỗi với cháu…”

Khoảnh khắc này, cảm xúc của lão phu nhân nhà họ Trần cuối cùng cũng hoàn toàn vụn vỡ.

Thật sự không thể ngờ vào giây phút nguy cấp, người duy nhất đứng bên cạnh bà ta lại là người từng bị bà ta chèn ép, bị bà ta đối đãi không công bằng đủ kiểu, bị bà ta làm tổn thương sâu sắc nhất.

Trần Tiểu Tuý nhìn thấy biểu cảm này của lão phu nhân nhà họ Trần, trong lòng vừa cảm động vừa dở khóc dở cười.

Cô ấy biết lão phu nhân nhà họ Trần chắc chắn đã hiểu nhầm bản thân đang an ủi bà ấy, thật ra không phải là như vậy, Trần Tiểu Tuý thật sự biết nhất định sẽ không có chuyện gì cả.

“Đồ nhà quê, đã nghe thấy chưa, tôi bảo anh nhảy xuống!”

Từ Viễn Chí chỉ vào Diệp Vĩnh Khang mà gắt lên.

Reng reng…

Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của hắn lại vang lên thêm lần nữa.

“Ơ, sao lại là bố tôi nữa”.

Từ Viễn Chí nhìn thấy là bố mình gọi tới thì cười nói: “Bố à, không phải lại có chuyện vui gì đấy chứ?”

Hắn vừa nói vừa ẩn ý liếc nhìn Diệp Vĩnh Khang, sau đó ấn loa ngoài với thái độ khoe mẽ: “Alo, bố, con nói cho bố nghe một chuyện, thằng nhà quê ban nãy, con cảm thấy vả nát miệng hắn thì đúng là quá dễ dàng cho hắn rồi”.

“Dám nói nhà họ Từ chúng ta như vậy là đang tìm đường chết, giờ con sẽ bắt hắn nhảy từ trên tầng xuống, đây là tầng mười hai luôn đó ha ha, bên dưới đều là nền xi măng, con nói với hắn nếu như nhảy xuống mà còn có thể sống thì con sẽ không so đo chuyện này nữa”.

“Bố, bố nói xem cách này của con có hay không… Bố? Sao bố không nói gì thế?”

Từ Viễn Chí đột nhiên phát hiện ra đầu dây bên kia không có tiếng động gì.

Vài giây trôi qua mới đột nhiên truyền tới một tiếng gào rống kinh hồn: “Từ Viễn Chí, thằng bất hiếu, mày gây ra hoạ lớn rồi, nhà họ Từ chúng ta xong rồi, hoàn toàn đi đời rồi!”

Ôi!

Không khí trong phòng bao lập tức trở nên đông đặc.

Từ Viễn Chí ngẩn ra trong chốc lát rồi vội vàng nói: “Bố, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Xảy ra chuyện gì ư?”

Đầu dây bên kia phẫn nộ gầm lên: “Mày còn hỏi tao được nữa à, đây đều là chuyện tốt do mày gây ra, mày có biết mày đã đắc tội với ai không?”

“Mấy Quốc Vương đồng ý hợp tác bên phía Trung Đông ban nãy đã đưa ra thông cáo với nhà họ Từ chúng ta cùng một lúc, yêu cầu lập tức chấm dứt tất cả chuyện hợp tác với nhà họ Từ chúng ta!”

“Hơn nữa còn huỷ bỏ toàn bộ những đơn đặt hàng đã ký kết trước đó, mày có biết nó tượng trưng cho điều gì không?”

“Tượng trưng cho việc chúng ta sẽ không có cách nào cung cấp nguồn hàng đúng thời hạn cho khách hàng của mình, sẽ phải đền số tiền vi phạm hợp đồng mấy chục tỷ đấy!”

“Còn nữa, cao ốc, nhà xưởng, mỏ dầu của công ty chúng ta hiện giờ đều bị bao vây bởi lực lượng vũ trang không rõ bên phía Trung Đông!”

“Thằng bất hiếu, rốt cuộc mày đã làm chuyện gì thế, nhà họ Từ chúng ta xong rồi, hoàn toàn xong rồi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom