• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (1 Viewer)

  • Chương 562: Lâm Sư Hổ quay về

Lâm Quốc Thư không nói gì, cả người xụi lơ trên sô pha, nhưng ánh mắt nhìn Diệp Vĩnh Khang vẫn mang theo tia phẫn nộ cuối cùng.

Diệp Vĩnh Khang sao lại không nhìn ra đối phương đang suy nghĩ gì chứ, anh nở nụ cười hờ hững: "Nghe nói gia chủ Lâm có quan hệ rất tốt với bên Yến Kinh, vậy thế này đi, để tôi biểu diễn cho ông xem một màn ảo thuật liên quan đến việc này”.

Nói xong, Diệp Vĩnh Khang lại mở điện thoại tiện tay gửi đi một tin nhắn.

Khóe miệng Lâm Quốc Thư chợt giật giật.

Quan hệ với bên Yến Kinh, là con át chủ bài cuối cùng của ông ta, cũng là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của ông ta, chẳng lẽ người trước mặt này...

Không, nhất định không thể!

Lâm Quốc Thư thầm nghĩ trong lòng, chỗ dựa mà ông ta quen biết ở bên đó chính là người thường xuất hiện trong các chương trình phát sóng tin tức của chính phủ.

Cho dù là thanh niên trước mặt có thủ đoạn đến nhường nào, cậu ta có thể ra tay với nhân vật lớn kia sao?

Tinh tinh...

Ngay khi Lâm Quốc Thư đang nghĩ ngợi lung tung, một hồi chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Khi Lâm Quốc Thư nhìn thấy người gọi hiện trên màn hình, cả người ông ta bỗng run lẩy bẩy, như thể có một luồng điện cực mạnh chạy qua cơ thể.

Lại ngẩng đầu nhìn người thanh niên như cười như không ở trước mặt, Lâm Quốc Thư không dám bắt điện thoại.

Nhưng cuối cùng ông ta vẫn nghiến răng nhấn nút nghe.

"Alo, đại ca, sao đột nhiên nhớ tới gọi điện thoại cho em, là có gì dặn dò sao...”

Lâm Quốc Thư đã cố gắng hết sức để giữ cho giọng mình thoải mái và bình tĩnh.

"Đừng gọi tôi là đại ca, ai là đại ca của ông?"

Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng gầm rú xen lẫn giận dữ: "Ông nghe rõ cho tôi, hiện giờ tôi thực sự nghi ngờ rằng tập đoàn Lâm Thị của ông có liên quan đến việc cạnh tranh bất chính, rửa tiền, trốn thuế và các tội danh khác”.

"Đích thân tôi sẽ chỉ đạo một đội điều tra tiến hành điều tra tập đoàn Lâm Thị của các ông, bây giờ yêu cầu các ông lập tức dừng lại mọi hoạt động kinh doanh cho đến khi có kết quả điều tra cuối cùng!"

Người bên kia nói xong thì cúp điện thoại luôn.

"Alo, alo, alo đại ca, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"

Lâm Quốc Thư gần như đã sụp đổ, hét vào điện thoại.

"Cậu Diệp, tôi sai rồi, cầu xin cậu giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho tập đoàn Lâm Thị chúng tôi!"

Lúc này, Lâm Quốc Thư đã không còn nghi ngờ Diệp Vĩnh Khang nữa.

Trong hai phút, thao túng giá dầu mỏ và tài nguyên khoáng sản ở Trung Đông!

Cũng chỉ trong hai phút, có thể điều động hàng chục nhà tài phiệt lớn công kích cổ phiếu Phố Wall!

Chỉ cần một tin nhắn cũng có thể khiến thái độ của vị đại ca tai to mặt lớn mà ông ta quen biết nhiều năm quay ngoắt 180 độ!

Chọn bừa một trong ba chuyện này cũng đều hoang đường như trong truyện Ngàn lẻ một đêm!

Nhưng người thanh niên trước mặt này lại dễ dàng làm được cả ba chuyện khó tin này!

Bản lĩnh đáng sợ như vậy, quả thật nghĩ cũng không dám nghĩ tới!

Đối mặt với một người gần như thần linh như vậy, làm sao Lâm Quốc Thư có thể không sợ hãi?

"Cậu Diệp, nếu cậu muốn trừng phạt thì cứ trừng phạt một mình tôi!"

"Cầu xin cậu buông tha cho tập đoàn tài chính Lâm Thị của chúng tôi, cậu Diệp, tôi cầu xin cậu!"

Lâm Quốc Thư quỳ xuống đất, khóc lóc cầu xin Diệp Vĩnh Khang.

Diệp Vĩnh Khang nhìn chằm chằm vào mắt ông ta vài giây, không khỏi âm thầm gật đầu.

Từ đôi mắt của Lâm Quốc Thư, không thể nhìn ra một chút giả bộ và ra vẻ nào, có thể thấy rằng những gì ông ta nói đều xuất phát từ nội tâm.

Sự tình phát triển đến bước đường này, điều mà Lâm Quốc Thư lo lắng là toàn bộ tập đoàn Lâm Thị, chứ không phải lợi ích cá nhân của mình ông ta.

Chỉ dựa vào điểm này, nhân cách đã bỏ xa một đám người.

"Lâm Quốc Thư, ông nghe này”.

Mặt Diệp Vĩnh Khang không chút thay đổi nhìn Lâm Quốc Thư đang quỳ trên mặt đất, bình tĩnh nói: "Lần này tôi từ Giang Bắc tới, không phải là để gây chuyện”.

"Tôi chỉ muốn nói với ông, đứa con trai đó của ông là tự mình tìm đường chết, không trách được người khác”.

"Hắn băm vằm một người bạn của tôi, một người khác thì bị hắn tra tấn thương tích đầy mình, hiện vẫn đang nằm trong bệnh viện”.

"Nếu đổi lại là tôi của trước đây, nhà họ Lâm các ông đã sớm tiêu đời rồi!"

"Hôm nay tôi đến đây là để cho nhà họ Lâm các ông một cơ hội. Bây giờ ông có hai sự lựa chọn”.

"Đầu tiên, kẻ sát hại con trai ông đang ở ngay trước mặt, ông có thể lựa lập tức chọn báo thù!"

"Thứ hai, chuyện này đến đây kết thúc, tôi có thể không truy cứu nữa!"

Lâm Quốc Thư quỳ trên mặt đất bật khóc, bỗng chốc như già đi mười mấy tuổi, nước mắt lăn dài nói: "Thật ra, ngay từ đầu tôi đã biết nhất định là do con trai mình gây chuyện trước”.

"Tất cả đều tại tôi, tôi đã quá nuông chiều nó nên mới ra nông nỗi này. Kết cục này cũng coi là sự trừng phạt dành cho nó và cho tôi”.

"Cậu Diệp có thể giơ cao đánh khẽ, nhà họ Lâm chúng tôi vô cùng cảm kích. Sau này có bất cứ điều gì mà cậu Diệp cần nhà họ Lâm của chúng tôi làm, cứ thoải mái dặn dò, Lâm Quốc Thư tôi sẵn lòng làm trâu làm ngựa!"

Nhìn thấy Lâm Quốc Thư quỳ trên mặt đất khóc lóc thảm thiết, Diệp Vĩnh Khang cũng thở dài.

Qua lần tiếp xúc này, Diệp Vĩnh Khang phát hiện ra rằng Lâm Quốc Thư thực ra là một người khá tốt, nhưng lỗi là ông ta không quản được con trai mình, mới xảy ra tai họa ngày hôm nay.

"Chuyện này đến đây kết thúc, ông cũng đừng quá buồn, đứa con trai đó của ông sớm muộn cũng sẽ là một mầm họa, hơn nữa ông hẳn là biết bao năm qua con trai ông đã hại bao nhiêu người, cũng coi như là báo ứng của hắn”.

Diệp Vĩnh Khang nói xong liền đứng dậy, chậm rãi đi về phía cửa.

Lâm Quốc Thư cũng nhanh chóng đứng dậy để tiễn họ.

Rừm rừm...

Họ vừa đi tới sân trước, ngoài cổng đột nhiên vang lên tiếng động cơ.

"Thôi xong, chú hai đã quay về!"

Lâm Quốc Thư biến sắc, vội vàng nói: "Cậu Diệp, lát nữa cậu tuyệt đối đừng nhắc tới Lâm Đông, chỉ cần nói cậu là khách của tôi, nhất định phải nhớ lấy!"

"Anh, tra được hung thủ rồi!"

Lâm Quốc Thư vừa nói xong, Lâm Sư Hổ đã sải bước đi vào, trong mắt bừng bừng lửa giận và tàn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi: "Em vừa nhận được tin, kẻ chủ mưu là một tên khốn tên Diệp Vĩnh Khang đến từ Giang Bắc! "

"Anh, bây giờ đã tra được hung thủ rồi, em lập tức dẫn người đi băm vằm tên khốn kia rồi san bằng Giang Bắc, báo thù cho Bắc Nhi của em!"

"Chú hai, chú đừng kích động, tôi nghĩ chuyện này nên bàn bạc kỹ lưỡng thì tốt hơn!"

Trán Lâm Quốc Thư lấm tấm mồ hôi, vội nói: "Đây không phải là chuyện nhỏ, liên quan đến cả nhà họ Lâm của chúng ta......”

"Bàn bạc kỹ lưỡng cái rắm!"

Lâm Sư Hổ tức giận nói: "Anh, đầu của của anh bị kẹt vào cửa rồi à?”

"Lần này không chỉ có Lâm Bắc chết, mà cả Lâm Đông con trai anh cũng bị tên khốn đó giết chết!"

"Giờ đã tra ra hung thủ thực sự, lã nào anh không phải muốn báo thù cho Lâm Đông sao?"

Lúc này đầu óc Lâm Quốc Thư vô cùng rối bời, không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào.

Đối mặt với Lâm Sư Hổ đang vô cùng tức giận, đừng nói là anh trai của ông ta, cho dù thần tiên có tới, có lẽ cũng không thể giữ được ông ta.

"Tóm lại chuyện này anh không đồng ý, không ai được phép đi!"

Lâm Quốc Thư hét lớn, chỉ có thể dùng biện pháp cứng rắn.

Lâm Sư Hổ ngây người, đột nhiên lạnh lùng cười khẩy: "Anh, em không biết tại sao anh lại trở nên như vậy. Con trai của mình bị người ta giết, anh còn có thể làm như không có chuyện gì”.

"Được, Lâm Đông là con trai của anh, anh muốn thế nào em cũng không quản được, nhưng em nhất định phải báo thù cho Bắc Nhi - con trai em!"

"Về phần anh có đồng ý hay không, hoàn toàn không quan trọng, anh cho rằng đội hộ vệ nhà họ Lâm nghe lời anh hay nghe lời em?"

Nói xong, Lâm Sư Hổ lập tức hô to: "Đội hộ vệ nhà họ Lâm, tập hợp!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom