• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (1 Viewer)

  • Chương 611: Bằng chứng rành rành

Đám người này ra tay nhanh như chớp, hung hãn ác liệt, không có bất kỳ thủ đoạn tiểu xảo nào, tất cả đều là những đòn đấm đá thô sơ nhất.

Nhưng bọn họ lại có tốc độ cực kỳ nhanh và sức công phá đáng kinh ngạc, đối với mỗi đòn tấn công của họ đều chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, hoàn toàn không có cách nào để hóa giải!

Đám người này rõ ràng là dã thú!

“Ngây ra đấy làm gì, lên cho tôi, giết chết bọn chúng đi!”

Kiều Tử Phi đã hoảng lắm rồi, lớn tiếng ra lệnh cho những hộ vệ còn lại của nhà họ Kiều tiếp tục xông lên.

“Ai muốn chết thì cứ tiếp tục!”

Kiều Tử Huyên đột nhiên hét lên một tiếng, nhìn nhóm thị vệ nhà họ Kiều đang trong tình thế khó xử, lạnh lùng nói: “Hộ vệ của nhà họ Kiều luôn coi việc tuân theo mệnh lệnh là nhiệm vụ của mình, cho nên tôi sẽ không tính toán với hành động vừa rồi của các cậu, nhưng nếu ai cố chấp không chịu tỉnh thì đừng trách tôi độc ác!”

Đối với đội hộ vệ nhà họ Kiều, Kiều Tử Huyên quả thực đã dặn dò Diệp Vĩnh Khang cố gắng đừng ra tay nặng quá, bởi vì bọn họ chỉ là tuân theo mệnh lệnh mà thôi.

Vì vậy cho dù những người đã bị các thành viên của Thiên Diệt đánh thôi chứ không nguy hiểm tới tính mạng.

“Kiều Tử Phi, vội vã ra tay như vậy, có phải chột dạ rồi không?”

Kiều Tử Huyên nhìn Kiều Tử Phi, tức giận nói.

Kiều Tử Phi đang rất hoảng sợ, nhưng dù sao hắn cũng là cậu chủ nhà họ Kiều, gặp không ít loại người, rất nhanh hắn đã trấn tĩnh lại: “Tôi thấy người chột dạ là chị mới đúng, được rồi, vậy để cho thằng cha ăn cây táo rào cây sung này nói tiếp, tôi muốn xem xem rốt cuộc hắn nói ra được những gì!”

“Chỉ là, hôm nay có rất nhiều tiền bối và bằng hữu ở đây, Kiều Tử Huyên chị mà giết tôi thì công đạo lòng người ắt rõ!”

Kiều Tử Phi quả thực rất gian xảo, cho dù đã ở trong tình huống như hiện giờ rồi mà vẫn có thể ổn định tâm trí, thậm chí buông lời dọa nạt đối phương.

Kiều Tử Huyên hừ lạnh một tiếng, ra hiệu cho Lục Điền nói tiếp.

Lục Điền nuốt nước bọt, sau đó nói tiếp: “Thực ra âm mưu này đã được lên kế hoạch từ rất lâu rồi, sợi rơi đó cũng là do Kiều Tử Phi đặt hàng từ Bắc Mông về…”

“Mẹ kiếp!”

Kiều Tử Phi tức giận mắng: “Mày nói do tao sai người đi mua, vậy mày bảo người đó đứng ra đây đối chất đi!”

Lục Điền nhìn Kiều Tử Phi nói: “Người thay anh đi mua roi đó đã biến mất vài ngày sau khi anh ta trở lại”.

“Tuy nhiên, khi người đó đưa chiếc roi cho tôi, anh ta cũng đưa phiếu mua hàng cho tôi luôn”.

Nói xong Lục Điền chậm rãi lấy ra tờ phiếu mua hàng ra.

Sắc mặt của Kiều Tử Phi lập tức thay đổi, hắn không thể ngờ được khi đó người ấy lại để lại phiếu mua hàng!

Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Kiều Tử Phi.

Kiều Tử Phi nghiến răng, cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nói: “Ai biết được tờ phiếu mua hàng này là giả mạo hay không, cho dù là thật, sao có thể chứng minh là do tôi đặt?”

Mặc dù hắn biết rằng lúc này mọi người đã bắt đầu nghi ngờ hắn, nhưng lúc này hắn không được phép hoảng loạn, chỉ cần hắn nghiến răng không chịu thừa nhận, không có chứng cứ cụ thể, không ai có thể làm gì được hắn!

Thấy chiếc roi bắt đầu gây bất lợi cho mình, Kiều Tử Phi vội vàng chuyển chủ đề, sử dụng con át chủ bài của mình, nói: “Chuyện chiếc roi tạm thời gác sang một bên”.

“Hôm đó Kiều Tử Huyên siết cổ bố tôi đến chết có nhân chứng chứng kiến”.

“Mà nhân chứng này chính là bà Vương, người giúp việc đã làm cho nhà họ Kiều rất nhiều năm rồi”.

“Tôi tin rằng mọi người đều biết mối quan hệ giữa bà Vương và Kiều Tử Huyên, nếu bà Vương không tận mắt chứng kiến thì bà ấy làm sao có thể buộc tội Kiều Tử Huyên, người mà bà ta luôn coi như con ruột”.

Những lời này vừa nói ra, những người xung quanh đột nhiên suy tư, cho rằng Kiều Tử Phi nói rất có lý.

Toàn bộ giới thượng lưu ở Ninh Bắc đều biết Kiều Tử Huyên được bà Vương nuôi dưỡng từ khi còn nhỏ, hai người giống như mẹ con ruột vậy, nếu như chuyện này không phải thật vậy thì sao bà Vương lại có thể vu khống Kiều Tử Huyên được?

“Bởi vì cậu sai người bắt cóc cháu gái tôi, đe dọa tôi bắt tôi phải làm theo ý của cậu!”

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên trong đám đông.

Bà Vương chậm rãi đi ra khỏi đám người, trừng mắt nhìn Kiều Tử Phi nói nói: “Kiều Tử Phi, cậu thật độc ác, cậu thực sự đã giết chết bố ruột của mình chỉ vì muốn chiếm chức gia chủ!”

“Vì muốn bắt tôi phối hợp với cậu hại cô chủ, cậu lại dám phái người bắt cóc cháu gái tôi làm con tin, cậu là đồ lòng lang dạ sói!”

Vừa nói, bà Vương đột nhiên xoay người, quỳ xuống trước mặt Kiều Tử Huyên, khóc lóc thảm thiết: “Cô chủ, tôi có lỗi với cô, do tôi hồ đồ, mong cô chủ hãy trừng phạt tôi!”

“Bà Vương, chuyện này không liên quan đến bà, cháu không trách bà”.

Kiều Tử Huyên vội vàng đau lòng đỡ bà Vương đứng dậy.

“Cậu chủ, xin cậu hãy nói rõ, chuyện này rốt cuộc là thế nào!”

Lúc này, đội hộ vệ nhà họ Kiều cũng chợt nhận ra có gì đó không đúng, bọn họ trung thành với nhà họ Kiều, trung thành với gia chủ cũ của nhà họ Kiều, sở dĩ họ nghe theo lệnh của nhà họ Kiều là vì đang chưa biết rõ sự thật.

Tuy nhiên Kiều Tử Phi vẫn cứng miệng: “Bà già, bà được lắm, lúc này lại dám ngậm máu phun người, bà nói tôi sai người bắt cóc cháu gái bà, có chứng cứ không?”

“Muốn chứng cứ phải không?”

Kiều Tử Huyên cười khẩy một tiếng, vài người mặc đồ đen phía sau đột nhiên bước ra cùng với hai tên cường tráng bị trói chặt.

“Nói hết tất cả những gì mấy người biết!”

Một người áo đen trầm giọng nói.

Hai tên cường tráng rùng mình một cái, một người trong đó vội nói: “Là Kiều Tử Phi ra lệnh cho chúng tôi bắt cóc cô bé đó”.

Lúc này lưng của Kiều Tử Phi đã ướt đẫm mồ hôi, nhưng hắn vẫn nghiến răng nghiến lợi phủ nhận: “Tôi hoàn toàn không biết mấy người đang nói gì, hơn nữa tôi chưa từng quen biết mấy người, Kiều Tử Huyên, hai người này là diễn viên do chị tìm đến đúng không!”

Diệp Vĩnh Khang vẫn luôn im lặng lúc này đột nhiên thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: “Kiều Tử Phi, không ngờ rằng cậu vẫn còn ngoan cố, chuyện đã đến bước đường này rồi, cậu vẫn còn cố cãi, xem ra tố chất tâm lý của cậu khá tốt đấy”.

“Nhưng sự thật luôn là sự thật, tuyệt đối sẽ không vì cậu ngoan cố mà sẽ thay đổi bản chất, cậu muốn chứng cứ phải không, được, tôi toại nguyện cho cậu”.

Nói rồi Diệp Vĩnh Khang lấy ra một chiếc điều khiển từ xa trông giống như chìa khóa ô tô, ấn nhẹ vào bức tường tương đối nhẵn bóng ở bên cạnh.

Hình ảnh và âm thanh rõ ràng được chiếu ngay trên tường.

Khi Kiều Tử Phi nhìn thấy cảnh tượng trên tường, hắn lập tức cảm thấy toàn thân mềm nhũn, không tự chủ được lảo đảo lùi lại mất bước, suýt chút nữa là ngã xuống đất.

Tiêu rồi!

Lần này bức tường phòng ngự tâm lý của Kiều Tử Phi hoàn toàn sụp đổ!

“Kiều Tử Phi, bây giờ cậu còn gì muốn nói nữa không!”

Kiều Tử Huyên bước lên trước một bước, nói vào mặt Kiều Tử Phi.

Các thành viên trong đội hộ vệ của nhà họ Kiều cũng bước từng bước về phía Kiều Tử Phi với vẻ mặt u ám.

“Tôi… các người đừng qua đây, tôi ra lệnh cho các người không được qua đây!”

Sắc mặt Kiều Tử Phi tái nhợt, trong lúc lùi về phía sau không ngừng hét lớn: “Chỉ cần các người giúp tôi, tôi sẽ cho các người tiền, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, các người đừng qua đây, tôi là cậu chủ của nhà họ Kiều đấy, các người không được thất lễ với tôi…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom