Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 610: Năm mươi đấu năm trăm
“Dừng lại, các người muốn gì?”
Tên tay sai của Kiều Tử Phi lập tức quát lớn, một tay vội vàng sờ lên phía thắt lưng.
“Đợi đã”.
Kiều Tử Phi xua tay, ra hiệu cho tên tay sai kia bình tĩnh.
Hắn là người có hiểu biết, vừa nhìn đã biết đám người này không đơn giản, hắn bình tĩnh nói: “Hình như tôi chưa từng gặp các vị, lẽ nào là bạn của bố tôi sao?”
Người đàn ông to béo đeo kính râm đứng đầu hất cằm nói: “Không phải, đây là lần đầu tiên chúng tôi đến Ninh Bắc”.
Kiều Tử Phi sững sờ, không ngờ đối phương lại trả lời dứt khoát như vậy.
“Ồ, thực xin lỗi, bố tôi không thích giao lưu với người không quen biết, tôi sẽ thay mặt bố nhận thành ý của các vị, còn về phần lễ bái thì thôi đi, phiền các vị tránh ra, bố tôi không thích bị quấy rầy”.
“Ừ, cũng có lý. Nếu tôi là người nằm trong đó thì chắc chắn tôi cũng sẽ không muốn bị người lạ quấy rầy”.
Người đàn ông béo gật đầu, sau đó đùa cợt: “Chỉ là người bạn này của tôi khá thân với bố cậu, tôi nghĩ nếu như cô ấy đến bái tế thì chắc không ai có ý kiến gì đâu”.
“Ai?”
Kiều Tử Phi nhíu mày.
Người đàn ông béo không nói gì, chỉ cười rồi bước sang một tên, đám người mặc đồ đen phía sau cũng nhường đường.
Một người phụ nữ mặc váy đen, dáng người thướt tha, đeo kính râm từ từ bước ra khỏi đám đông.
Lúc nhìn thấy người này, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
“Giỏi lắm Kiều Tử Huyên, đồ đàn bà độc ác giết bố ruột của mình, tôi đang tìm chị khắp nơi, thật không ngờ chị lại dám tới đây!”
Kiều Tử Phi nhìn thấy Kiều Tử Huyên cũng vô cùng kinh ngạc, lập tức quát lớn: “Người đâu, bắt con đàn bà độc ác này lại. Hôm nay tôi sẽ dùng đầu chị ta để tế bố!”
“Lên cho tao!”
Tên tay sai kia ra lệnh, đám hộ vệ nhà họ Kiều lập tức xông lên bao vây bốn phía.
“Đợi đã!”
Kiều Tử Huyên đột nhiên lên hô lớn, đám hộ vệ nhà họ Kiều cũng chợt dừng lại, mặc dù Kiều Tử Huyên làm những điều xấu xa, nhưng dù sao cô ta cũng là trưởng công chúa của bọn họ, lời nói của cô ta vẫn có uy lực nhất định.
“Kiều Tử Phi, em nói chị đã sát hại bố, em có chứng cứ gì không?”
Kiều Tử Huyên bình tĩnh nói.
Kiều Tử Phi hừ một tiếng, lấy ra cây roi đã chuẩn bị từ trước rồi ném trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Kiều Tử Huyên à Kiều Tử Huyên, chuyện đã đến nước này, chị còn muốn ngụy biện sao?”
“Được rồi, vậy hôm nay tôi sẽ nói cho chị biết, vết hằn trên cổ bố giống hệt như cây roi này, chị giải thích thế nào đây?”
Kiều Tử Huyên chế nhạo: “Bố quả thực đã chết do bị siết cổ bằng cây roi này, nhưng cũng không thể chứng minh rằng chị đã làm điều đó”.
“Chị vẫn còn chối cãi!”
Kiều Tử Phi lập tức quát lớn: “Lúc đó mọi người đều nhìn thấy chị cầm cây roi này lên lầu, chị còn dám cãi không phải chị làm sao?”
“Cái đó là do em đưa cho chị, lừa chị rằng đó là món quà em chuẩn bị cho chị, cho nên chị mới mắc bẫy”.
Kiều Tử Huyên bình tĩnh trả lời.
“Ha ha ha!”
Kiều Tử Phi cười lớn, nói với mọi người: “Chị nói rõ cho mọi người nghe đi. Chị bảo là tôi đưa cho chị sao? Lý do này của chị thật miễn cưỡng”.
Đám người xung quanh cũng gật đầu, cảm thấy lý do này của Kiều Tử Huyên quá gượng ép.
Nhưng Kiều Tử Huyên không hề bối rối, mà bình tĩnh nói: “Lý do này có miễn cưỡng hay không, không phải do em nói là được, nhưng có một người nói chắc chắn sẽ đúng”.
Nói xong, Kiều Tử Huyên nhẹ nhàng bước sang một bên.
Đám người mặc đồ đen phía sau tách ra một con đường, sau đó một người đàn ông ngồi xe lăn được đẩy vào.
Lúc Kiều Tử Phi nhìn thấy người này, hắn cảm thấy đầu óc trở nên quay cuồng.
Người đó là Lục Điền!
“Thằng nhãi, mau giải thích mọi chuyện rõ ràng đi, nếu nói sai nửa chữ, cậu tự biết hậu quả thế nào rồi đấy!”
Người đàn ông to béo nhìn Lục Điền với vẻ chế nhạo, rồi liếc nhìn sau lưng Lục Điền.
Lúc này Lục Điền vô cùng sợ hãi. Phía sau hắn đang gài một quả bom điều khiển từ xa, mạng sống bé nhỏ này đang nằm trong tay người khác, chỉ cần một cái chạm nhẹ thì hắn sẽ lập tức biến thành một đống thịt nát.
“Tất cả mọi chuyện đều là do Kiều Tử Phi ra lệnh!”
Trước sự đe dọa đến tính mạng, Lục Điền chỉ có thể chọn nói ra sự thật.
“Lục Điền, mày câm miệng, đừng ngậm máu phun người, rốt cuộc bọn họ đã cho mày lợi ích gì hả?”
Sắc mặt Kiều Tử Phi tái xanh, không ngờ Lục Điền sẽ phản bội mình. Hắn chỉ vào Lục Điền, hung hăng nói: “Tên này ăn nói bậy bạ, mưu đồ độc ác. Tôi nghĩ hắn cũng liên quan đến chuyện sát hại bố. Người đâu, mau giết hắn trước đi!”
Phản ứng này của Kiều Tử Phi đúng như dự đoán của Kiều Tử Huyên. Khi nhìn thấy nhân chứng xuất hiện, Kiều Tử Phi chắc chắn sẽ không để nhân chứng nói tiếp.
“Lên cho tao!”
Tên tay sai kia kích động, rút con dao sắc nhọn từ thắt lưng ra, lao về phía Lục Điền, đám hộ vệ nhà họ Kiều phía sau cũng lao lên.
Để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, lần này Kiều Tử Phi đã dẫn theo toàn bộ đội hộ vệ nhà họ Kiều đi, số lượng ít nhất là năm trăm người, gấp mười lần so với đối phương, vì vậy hắn vô cùng tự tin.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn vô cùng bất ngờ.
Xẹt!
Người cô gái mặc đồ đen đột nhiên lao ra từ đám người, nâng một tay, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, cổ họng của tên tay sai kia kêu lên một tiếng, rồi trợn tròn mắt ngã xuống đất.
Máu ồ ạt phun ra từ cổ họng của tên tay sai.
Kiều Tử Phi kinh ngạc.
Tên tay sai kia chính là phó đội trưởng đội hộ vệ nhà họ Kiều, từ nhỏ đã được học võ, vậy mà bây giờ lại bị người ta giết chết bằng một nhát dao?
Cô gái vừa ra tay có mái tóc dài xõa tung, vẻ mặt lạnh như băng, cả người tỏa ra sát khí khiến người ta lạnh sống lưng!
Yên Vĩ Điệp là cao thủ nằm trong top năm của trại huấn luyện Thiên Diệt, đối phó với phó đội trưởng đội hộ vệ nhà họ Kiều, chẳng khác gì đối phó với một đứa trẻ mẫu giáo.
Lúc này, đám hộ vệ còn lại của nhà họ Kiều xông lên, đám người mặc đồ đen cũng đột nhiên ra tay.
Bụp bụp bụp!
Trận đấu vừa bắt đầu, nhưng năm trăm người đã bị năm mươi người nhanh chóng đánh gục.
Đám người mặc đồ đen tuy có người cao, gầy, ốm, mập, nhưng ai cũng vô cùng hung hãn như bầy sói, đám hộ vệ nhà họ Kiều dù đã được huấn luyện tốt đến đâu thì cũng không thể đánh lại nổi.
Chưa đầy mười giây, phần lớn đã bị đánh gục.
Đám hộ vệ còn lại của nhà họ Kiều vô cùng kinh ngạc, không ai dám tiến lên nửa bước.
Bọn họ nổi tiếng hung hãn ở Ninh Bắc, trong trăm người chỉ có một người được chọn vào đội hộ vệ nhà họ Kiều, sau đó họ sẽ phải trải qua ít nhất một năm huấn luyện khắc nghiệt.
Bất kỳ ai trong số họ cũng là cao thủ, năm sáu người bình thường không thể đến gần.
Nhà họ Kiều có quy mô như ngày hôm nay, không thể thiếu đội hộ vệ hùng hậu của nhà họ Kiều.
Thế nhưng, bây giờ bọn họ lại bị đánh bại bởi đối thủ chỉ bằng một phần mười số người của họ.
Hơn nữa còn không có cơ hội đánh trả!
Tên tay sai của Kiều Tử Phi lập tức quát lớn, một tay vội vàng sờ lên phía thắt lưng.
“Đợi đã”.
Kiều Tử Phi xua tay, ra hiệu cho tên tay sai kia bình tĩnh.
Hắn là người có hiểu biết, vừa nhìn đã biết đám người này không đơn giản, hắn bình tĩnh nói: “Hình như tôi chưa từng gặp các vị, lẽ nào là bạn của bố tôi sao?”
Người đàn ông to béo đeo kính râm đứng đầu hất cằm nói: “Không phải, đây là lần đầu tiên chúng tôi đến Ninh Bắc”.
Kiều Tử Phi sững sờ, không ngờ đối phương lại trả lời dứt khoát như vậy.
“Ồ, thực xin lỗi, bố tôi không thích giao lưu với người không quen biết, tôi sẽ thay mặt bố nhận thành ý của các vị, còn về phần lễ bái thì thôi đi, phiền các vị tránh ra, bố tôi không thích bị quấy rầy”.
“Ừ, cũng có lý. Nếu tôi là người nằm trong đó thì chắc chắn tôi cũng sẽ không muốn bị người lạ quấy rầy”.
Người đàn ông béo gật đầu, sau đó đùa cợt: “Chỉ là người bạn này của tôi khá thân với bố cậu, tôi nghĩ nếu như cô ấy đến bái tế thì chắc không ai có ý kiến gì đâu”.
“Ai?”
Kiều Tử Phi nhíu mày.
Người đàn ông béo không nói gì, chỉ cười rồi bước sang một tên, đám người mặc đồ đen phía sau cũng nhường đường.
Một người phụ nữ mặc váy đen, dáng người thướt tha, đeo kính râm từ từ bước ra khỏi đám đông.
Lúc nhìn thấy người này, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
“Giỏi lắm Kiều Tử Huyên, đồ đàn bà độc ác giết bố ruột của mình, tôi đang tìm chị khắp nơi, thật không ngờ chị lại dám tới đây!”
Kiều Tử Phi nhìn thấy Kiều Tử Huyên cũng vô cùng kinh ngạc, lập tức quát lớn: “Người đâu, bắt con đàn bà độc ác này lại. Hôm nay tôi sẽ dùng đầu chị ta để tế bố!”
“Lên cho tao!”
Tên tay sai kia ra lệnh, đám hộ vệ nhà họ Kiều lập tức xông lên bao vây bốn phía.
“Đợi đã!”
Kiều Tử Huyên đột nhiên lên hô lớn, đám hộ vệ nhà họ Kiều cũng chợt dừng lại, mặc dù Kiều Tử Huyên làm những điều xấu xa, nhưng dù sao cô ta cũng là trưởng công chúa của bọn họ, lời nói của cô ta vẫn có uy lực nhất định.
“Kiều Tử Phi, em nói chị đã sát hại bố, em có chứng cứ gì không?”
Kiều Tử Huyên bình tĩnh nói.
Kiều Tử Phi hừ một tiếng, lấy ra cây roi đã chuẩn bị từ trước rồi ném trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Kiều Tử Huyên à Kiều Tử Huyên, chuyện đã đến nước này, chị còn muốn ngụy biện sao?”
“Được rồi, vậy hôm nay tôi sẽ nói cho chị biết, vết hằn trên cổ bố giống hệt như cây roi này, chị giải thích thế nào đây?”
Kiều Tử Huyên chế nhạo: “Bố quả thực đã chết do bị siết cổ bằng cây roi này, nhưng cũng không thể chứng minh rằng chị đã làm điều đó”.
“Chị vẫn còn chối cãi!”
Kiều Tử Phi lập tức quát lớn: “Lúc đó mọi người đều nhìn thấy chị cầm cây roi này lên lầu, chị còn dám cãi không phải chị làm sao?”
“Cái đó là do em đưa cho chị, lừa chị rằng đó là món quà em chuẩn bị cho chị, cho nên chị mới mắc bẫy”.
Kiều Tử Huyên bình tĩnh trả lời.
“Ha ha ha!”
Kiều Tử Phi cười lớn, nói với mọi người: “Chị nói rõ cho mọi người nghe đi. Chị bảo là tôi đưa cho chị sao? Lý do này của chị thật miễn cưỡng”.
Đám người xung quanh cũng gật đầu, cảm thấy lý do này của Kiều Tử Huyên quá gượng ép.
Nhưng Kiều Tử Huyên không hề bối rối, mà bình tĩnh nói: “Lý do này có miễn cưỡng hay không, không phải do em nói là được, nhưng có một người nói chắc chắn sẽ đúng”.
Nói xong, Kiều Tử Huyên nhẹ nhàng bước sang một bên.
Đám người mặc đồ đen phía sau tách ra một con đường, sau đó một người đàn ông ngồi xe lăn được đẩy vào.
Lúc Kiều Tử Phi nhìn thấy người này, hắn cảm thấy đầu óc trở nên quay cuồng.
Người đó là Lục Điền!
“Thằng nhãi, mau giải thích mọi chuyện rõ ràng đi, nếu nói sai nửa chữ, cậu tự biết hậu quả thế nào rồi đấy!”
Người đàn ông to béo nhìn Lục Điền với vẻ chế nhạo, rồi liếc nhìn sau lưng Lục Điền.
Lúc này Lục Điền vô cùng sợ hãi. Phía sau hắn đang gài một quả bom điều khiển từ xa, mạng sống bé nhỏ này đang nằm trong tay người khác, chỉ cần một cái chạm nhẹ thì hắn sẽ lập tức biến thành một đống thịt nát.
“Tất cả mọi chuyện đều là do Kiều Tử Phi ra lệnh!”
Trước sự đe dọa đến tính mạng, Lục Điền chỉ có thể chọn nói ra sự thật.
“Lục Điền, mày câm miệng, đừng ngậm máu phun người, rốt cuộc bọn họ đã cho mày lợi ích gì hả?”
Sắc mặt Kiều Tử Phi tái xanh, không ngờ Lục Điền sẽ phản bội mình. Hắn chỉ vào Lục Điền, hung hăng nói: “Tên này ăn nói bậy bạ, mưu đồ độc ác. Tôi nghĩ hắn cũng liên quan đến chuyện sát hại bố. Người đâu, mau giết hắn trước đi!”
Phản ứng này của Kiều Tử Phi đúng như dự đoán của Kiều Tử Huyên. Khi nhìn thấy nhân chứng xuất hiện, Kiều Tử Phi chắc chắn sẽ không để nhân chứng nói tiếp.
“Lên cho tao!”
Tên tay sai kia kích động, rút con dao sắc nhọn từ thắt lưng ra, lao về phía Lục Điền, đám hộ vệ nhà họ Kiều phía sau cũng lao lên.
Để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, lần này Kiều Tử Phi đã dẫn theo toàn bộ đội hộ vệ nhà họ Kiều đi, số lượng ít nhất là năm trăm người, gấp mười lần so với đối phương, vì vậy hắn vô cùng tự tin.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn vô cùng bất ngờ.
Xẹt!
Người cô gái mặc đồ đen đột nhiên lao ra từ đám người, nâng một tay, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, cổ họng của tên tay sai kia kêu lên một tiếng, rồi trợn tròn mắt ngã xuống đất.
Máu ồ ạt phun ra từ cổ họng của tên tay sai.
Kiều Tử Phi kinh ngạc.
Tên tay sai kia chính là phó đội trưởng đội hộ vệ nhà họ Kiều, từ nhỏ đã được học võ, vậy mà bây giờ lại bị người ta giết chết bằng một nhát dao?
Cô gái vừa ra tay có mái tóc dài xõa tung, vẻ mặt lạnh như băng, cả người tỏa ra sát khí khiến người ta lạnh sống lưng!
Yên Vĩ Điệp là cao thủ nằm trong top năm của trại huấn luyện Thiên Diệt, đối phó với phó đội trưởng đội hộ vệ nhà họ Kiều, chẳng khác gì đối phó với một đứa trẻ mẫu giáo.
Lúc này, đám hộ vệ còn lại của nhà họ Kiều xông lên, đám người mặc đồ đen cũng đột nhiên ra tay.
Bụp bụp bụp!
Trận đấu vừa bắt đầu, nhưng năm trăm người đã bị năm mươi người nhanh chóng đánh gục.
Đám người mặc đồ đen tuy có người cao, gầy, ốm, mập, nhưng ai cũng vô cùng hung hãn như bầy sói, đám hộ vệ nhà họ Kiều dù đã được huấn luyện tốt đến đâu thì cũng không thể đánh lại nổi.
Chưa đầy mười giây, phần lớn đã bị đánh gục.
Đám hộ vệ còn lại của nhà họ Kiều vô cùng kinh ngạc, không ai dám tiến lên nửa bước.
Bọn họ nổi tiếng hung hãn ở Ninh Bắc, trong trăm người chỉ có một người được chọn vào đội hộ vệ nhà họ Kiều, sau đó họ sẽ phải trải qua ít nhất một năm huấn luyện khắc nghiệt.
Bất kỳ ai trong số họ cũng là cao thủ, năm sáu người bình thường không thể đến gần.
Nhà họ Kiều có quy mô như ngày hôm nay, không thể thiếu đội hộ vệ hùng hậu của nhà họ Kiều.
Thế nhưng, bây giờ bọn họ lại bị đánh bại bởi đối thủ chỉ bằng một phần mười số người của họ.
Hơn nữa còn không có cơ hội đánh trả!
Bình luận facebook