• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (1 Viewer)

  • Chương 629: Bức tượng Phật bằng đồng

Đêm khuya.

Rất nhanh đã đến rạng sáng, cuối cùng Tiểu Bạch Long cũng gửi cho Diệp Vĩnh Khang một địa chỉ, lại còn nhấn mạnh: "Nhớ kỹ, nhất định phải lấy được tượng Phật đó!"

Diệp Vĩnh Khang lái xe đến thẳng nơi mà Tiểu Bạch Long chỉ định.

Lúc này quyền chủ động nằm trong tay đối phương, cho dù Diệp Vĩnh Khang có nghi ngờ cùng không tình nguyện, thì anh cũng chỉ có thể tạm thời làm theo.

Một khu rừng cách thành phố khoảng 20 km về phía bắc.

Một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh đang cầm điếu xì gà, duỗi hai ngón tay ra lắc nhẹ.

Một người đàn ông trung niên đậm nét phương Đông, làn da ngăm đen bên cạnh nghiêm nghị nói: "Hai triệu? Đùa với tôi à? Phật cổ này có từ năm trăm năm trước, còn ở trạng thái hoàn hảo. Ông đang đùa với tôi đấy à?"

Hai người áo đen vạm vỡ đứng sau lưng người nước ngoài tức giận trừng mắt nhìn, siết nắm đấm tiến lên một bước.

"Đệch, còn muốn ra tay à?"

Đồng bọn đằng sau lưng người đàn ông trung niên đậm nét phương Đông kia cũng không chịu yếu thế, rút dao găm ra chuẩn bị chiến đấu.

"Từ đã".

Người nước ngoài nhẹ nhàng phất tay, nhìn về phía người đàn ông trung niên, cười nói bằng tiếng Long Hạ cứng nhắc: "Hai triệu, ý tôi là đô la".

"Cái gì cơ? Đô la?"

Sắc mặt người đàn ông trung niên lập tức dịu đi, ông ta cười nói: "Sao ông không nói sớm hơn, hahaha, được rồi, hai triệu đô, chốt đơn, mấy người có đem tiền đến không?"

Người nước ngoài nhẹ nhàng vẫy tay, một người đàn ông da đen cường tráng phía sau mở một chiếc hộp đựng đầy những xấp đô la được sắp xếp gọn gàng ra.

Người đàn ông trung niên cũng mở một chiếc hộp dài khoảng hai mét, trong đó có một bức tượng Phật bằng đồng mang đầy tín ngưỡng.

"Sau này có thứ gì hay cứ liên hệ với tôi, tôi mua tất".

Người nước ngoài lấy ra một điếu xì gà và ném nó cho ông ta.

Người đàn ông trung niên chộp lấy bằng một tay, nắm chắc điếu xì gà trong tay, cười nói: "Yên tâm, chỉ cần ông có khả năng chi trả, gì tôi cũng có thể tìm cho ông!"

"Hợp tác vui vẻ!"

Ngay khi hai bên chuẩn bị rời đi, một giọng nói nhàn nhạt đột nhiên từ bên cạnh truyền đến: "Các người dám bán loại đồ vật này cho người ngoài, như này khác gì bán nước đâu chứ?"

"Ai!"

Khuôn mặt của người đàn ông trung niên và nhóm người nước ngoài chợt đanh lại.

Một bóng người từ từ bước ra khỏi bóng tối.

"Mày đến từ khi nào?"

Người đàn ông trung niên tức giận hét lên, từ đầu đến cuối ông ta đều không cảm nhận được có người tới gần.

"Cũng được một lúc rồi".

Diệp Vĩnh Khang hai tay đút vào trong túi quần, nhìn chằm chằm vào kẻ ngoại bang: "Nếu là tao, tao sẽ thẳng tay giết chết thằng người nước ngoài này rồi lấy không hai triệu đô".

"Fuck!"

Gã người nước ngoài đột nhiên chửi một tiếng, hai người áo đen vạm vỡ phía sau lập tức giơ nắm đấm lao thẳng về phía Diệp Vĩnh Khang.

Người đàn ông trung tuổi cũng rút con dao găm trong người ra và lao lên cùng hai đồng bọn.

Những chuyện chúng lén lút làm hôm nay nếu bị phát giác sẽ nắm chắc tội chết cho nên hôm nay bất luận thế nào cũng phải giết người diệt khẩu.

Ba tên dân đen liều mạng, cộng với hai quyền thủ chợ đen chuyên nghiệp, có vẻ như kết quả chẳng có gì phải ngạc nhiên cả.

Người nước ngoài tóc vàng mắt xanh đang cầm điếu xì gà nhìn cảnh tượng trước mặt vô cùng thích thú, làm cái nghề này, ông ta thấy nhiều rồi.

Bùm!

Tuy nhiên, khi năm người vừa đến gần Diệp Vĩnh Khang thì đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ bùng nổ từ cơ thể Diệp Vĩnh Khang ngay lập tức!

Năm người hung tợn kia đột nhiên bị luồng khí tức mạnh bạo này làm cho chấn động và bay ngược ra phía sau, rơi ‘phịch phịch’ xuống đất, bảy cái miệng cùng phun ra máu, chết bất đắc kì tử!

Toàn thân người ngoại tộc tóc vàng mắt xanh đột nhiên run lên, điếu xì gà trong miệng rơi xuống đất, hai mắt mở to, tràn đầy kinh hãi cùng khó tin!

Tên thanh niên đó, từ đầu đến cuối không hề nhúc nhích, hai tay vẫn ung dung đút vào túi quần, thế nhưng năm người đã chết tức tưởi!

Thật không thể tin được!

"Tượng Phật tao sẽ để lại cho mày, tiền cũng thế, nếu không đủ tao sẽ đưa thêm".

Tố chất tâm lý của người nước ngoài tóc vàng mắt xanh cũng không tệ, đương nhiên, khi gặp phải chuyện như này, phải mềm mỏng trước.

Diệp Vĩnh Khang cười khẩy: "Trả lời tao một câu, tao có thể tha cho mày".

"Mày nói đi".

Người nước ngoài bắt đầu đổ mồ hôi lạnh trên trán: "Chỉ cần là chuyện tao biết, tao sẽ nói cho mày biết!"

Diệp Vĩnh Khang nói: "Hôm nay…"

Xoạt——

Đúng lúc này, một cơn gió mạnh đột nhiên ập đến!

Người nước ngoài tóc vàng mắt xanh trừng mắt, sau đó liền ngã phịch xuống đất, trên cổ xuất hiện một đường chỉ màu đỏ cực mỏng, sau đó máu từ từ rỉ ra từ đó.

Sau khi cơn gió mạnh quét qua cổ của người nước ngoài, nó đã ghim vào một thân cây gần đó ‘phập’ một cái, hóa ra là một chiếc lá bình thường!

Vù--

Lúc này, một cơn gió mạnh không biết vì sao lại nổi lên, những chiếc lá đã rụng rơi trên mặt đất lần lượt bị cuộn lại, tạo thành một cơn lốc xoáy ập vào người Diệp Vĩnh Khang!

Những chiếc lá chết khô bay theo cơn lốc xoáy dường như ngay lập tức biến thành hàng ngàn lưỡi dao sắc bén, bất cứ nơi nào cơn lốc xoáy đi qua, cỏ dại xung quanh đều bị cắt xén gọn gàng, như thể chúng bị một con dao to vô hình gọt dũa vậy!

Diệp Vĩnh Khang giậm mạnh một chân trên mặt đất, một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ lập tức dâng lên, phóng về phía cơn lốc xoáy!

Bùm!

Một tiếng động lớn vang lên, hai luồng không khí va chạm mạnh, ngàn chiếc lá bay trong lốc xoáy lập tức bị chấn động biến thành bột mịn!

"Không ngờ ở nơi nhỏ này lại có cao thủ như vậy".

Đột nhiên, một giọng nữ thanh tao vang lên từ không trung.

Ngay sau đó, một bóng đen như chiếc lá từ giữa không trung từ từ bay xuống, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.

Người phụ nữ này trông rất trẻ, nhiều nhất là ngoài hai mươi tuổi, với khuôn mặt trẻ thơ thanh tú và đôi mắt to long lanh đặc biệt bắt mắt.

Tuy nhiên, cô ta lại có một thân hình cực kỳ quyến rũ và nóng bỏng, diện một chiếc váy đỏ rực, trên đầu có hai búi tóc nhỏ xinh xắn.

"Tôi đây hôm nay tâm trạng tốt, để tượng Phật lại, tiền có thể lấy đi, tôi sẽ không làm hại đến anh".

Cô gái cười nói, nụ cười đặc biệt ngọt ngào, giọng nói giống như chuông bạc, đôi mắt to long lanh chớp chớp, nhưng lại có khí chất quỷ dị không thể nói ra.

Diệp Vĩnh Khang liếc mắt nhìn đối phương nhẹ giọng nói: "Nếu tôi từ chối thì sao?"

Cô gái bĩu môi, vẻ mặt bất mãn nói: "Nếu anh không chịu, thì phải làm sao đây?"

"Đúng rồi, lúc sống không đồng ý, hay là đợi đến lúc chết rồi sẽ đồng ý nhỉ, anh nói xem có đúng không?"

Diệp Vĩnh Khang nhẹ gật đầu: "Ý kiến hay, người chết thường dễ nói chuyện hơn, người khác nói gì thì sẽ thuận theo như vậy".

"Haha, anh cũng nghĩ vậy à, thế thì anh chịu chết đi!"

Cô gái mỉm cười, sau đó cơ thể liền xoay tròn, toàn thân lập tức bay lên như một chiếc lông vũ, sau đó hai lòng bàn tay đan vào nhau trên không trung, rồi chém mạnh xuống phía dưới!

Xoạt——

Đột nhiên, một đường khí tức mạnh mẽ vô song chém về phía Diệp Vĩnh Khang!

Diệp Vĩnh Khang vội vàng tránh đòn, đường khí kia lập tức đập mạnh vào thân cây phía sau!

‘Bùm’ một tiếng, một vệt sâu ngay lập tức xuất hiện trên thân cây nọ!

Điều đáng kinh ngạc là vệt đó tỏa ra khói màu xanh lá cây và phát ra mùi khét!

Diệp Vĩnh Khang đanh mặt lại: "Thể chất biến dị Viêm Hỏa!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom