• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (6 Viewers)

  • Chap-1172

Chương 1172 : Chương 1172NỮ THI XUẤT QUAN







Buổi chiều, sau khi đoàn đội pháp y do Trương Bồi Bồi dẫn đầu xuất hiện, bờ sông Bạch Sa đối diện quan tài treo sao Bắc Đẩu cũng dần dần trở nên náo nhiệt.



Đoàn đội pháp y mang đến dụng cụ chuyên nghiệp, nhân lúc hừng đông sẽ lập tức tiến hành công tác di dời thi thể.



Vừa nghe nói thi thể sắp được mang ra khỏi quan tài, người xem dưới vách núi càng hưng phấn, càng ngày càng có nhiều người tụ tập.



Mặc dù cảnh sát ở đó đã cố gắng sắp xếp nhân viên duy trì trật tự, nhưng bất đắc dĩ là quan tài treo ở phía cao trên vách đá dựng đứng, mà địa thế bờ sông bên kia vô cùng khoáng đạt, nơi đó căn bản không ngăn cản được camera quay chụp của truyền thông và điện thoại của quần chúng.



Có thể nghĩ rằng, tin tức trong quan tài treo sao Bắc Đẩu đột nhiên có thi thể nữ thần bí xuất hiện, tất nhiên sẽ truyền đi khắp cả nước, thậm chí truyền ra ngoài thế giới...



Nhìn thấy không thể khống chế được hiện trường vụ án nữa, Triệu Ngọc lại hiểu ra tại sao Tổng cục Hình sự phải phái tổ của hắn tới xử lý.



Áp lực ảnh hưởng của quan tài treo quá lớn, nếu như không thể mau chóng tìm ra chân tướng, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.



Giờ phút này, giàn giáo chuyên dụng và thang máy để làm việc trên cao đã được dựng xong, đoàn pháp y và vận động viên chuyên nghiệp cùng đi, dùng thang máy xuống vách núi, đi về phía quan tài treo thứ nhất!



Thấy có người xuống vách núi, quần chúng bờ bên kia không khỏi xôn xao, thậm chí còn truyền tới tiếng gào thét không nhỏ...



“Em nói xem...” Triệu Ngọc nhìn quần chúng vây xem đang hô to gọi nhỏ, lại nhíu mày: “Những người này không có chuyện để làm gì à? Tại sao lại có sở thích hóng hớt cơ chứ?”



“Cái này không giống như hóng hớt!” Miêu Anh đứng ở bên vách núi, vừa nghiêm túc nhìn nhóm pháp y làm việc, vừa nói: “Bản thân quan tài treo là một thứ vô cùng huyền bí, nhất là đối với người dân bản xứ mà nói, tất nhiên sẽ tràn ngập sự hiếu kỳ và kinh sợ!”



“Hiện tại nghe nói trong quan tài treo trên vách đá bỗng nhiên xuất hiện thi thể, có thể không đến xem sao?”



“Như vậy thì tốt!” Triệu Ngọc thở dài một tiếng: “Vụ án quan tài treo lập tức được công khai thế này! Anh lo lắng, nếu như vụ án này liên quan đến mưu sát, vậy thì sẽ bất lợi đối với quá trình phá án của chúng ta!”



“Đồ đần cũng biết cần chạy trốn sớm một chút, huống chi còn là loại tội phạm cao cấp dám ghé mắt đến quan tài treo?”



“Sếp ơi!” Lúc này, Thôi Lệ Châu gần như ghé vào bên bờ vực, nói với Triệu Ngọc: “Anh biết không? Tình cảnh này khiến tôi nhớ tới một người... Anh còn nhớ rõ Mã Lão Đán ở Tấn Bình không?”



“Hả? Mã Lão Đán?” Triệu Ngọc không hiểu, không biết tại sao Thôi Lệ Châu lại bỗng nhiên nhắc tới một người không liên quan như vậy?



Nhìn thấy Triệu Ngọc vừa nhíu mày vừa gật đầu, Thôi Lệ Châu mới giải thích: “Là thế này, khi ở Tấn Bình, Mã Lão Đán từng nói với tôi vài chuyện liên quan tới quan tài treo...” Thôi Lệ Châu nhớ lại, nói: “Gã nói, nhóm buôn thuốc phiện Đông Nam Á sau khi giết người, đặc biệt thích cất thi thể vào trong quan tài treo trên vách đá!”



“Gã còn nói, một người anh em của gã đi Thái Lan làm ăn, đã từng bị một đại ca giang hồ uy hiếp tống vào đây!”



“Việc này...” Triệu Ngọc im lặng.



“Đúng vậy!” Thôi Lệ Châu nhìn xem quan tài treo dưới vách núi, nói: “Dù sao quan tài treo cũng là quan tài, đều là dùng để cất người chết, chỉ cần đặt người vào trong đó, ai sẽ đi mở ra xem chứ?”



“Tôi đang suy nghĩ...” Thôi Lệ Châu lộ vẻ phiền muộn nói: “Trùng hợp như vậy, cột điện rơi xuống làm vỡ quan tài dưới vách đá, khiến cho mọi người phát hiện ra thi thể trong quan tài, điều này sẽ không là một loại ý trời đấy chứ?”



“Tôi thấy cáv cô gái trong quan tài treo trên vách đá, khẳng định đều là vong linh bị chết oan! Thiên lý rõ ràng, sếp ơi, chị Miêu!” Thôi Lệ Châu nghiêm túc nói: “Nếu như họ thật sự bị người giết hại, chúng ta nhất định phải tìm ra được kẻ táng tận lương tâm này!”



“Tiểu Thôi...” Miêu Anh hé miệng, vừa định nói điều gì đó, nhưng ở bờ sông đối diện lại bất ngờ vang lên một tiếng hô đầy kinh ngạc.



Ba người tạm dừng thảo luận, nhìn xuống vách núi.



Hóa ra lúc này, nhóm pháp y đã mở nắp quan tài quan tài treo thứ nhất, có người chụp ảnh ghi hình lại, mà có người cũng đã đưa tay vào trong quan tài.



Bởi vì vấn đề về tầm mắt, quần chúng ở đối diện không thể nhìn thấy tình hình bên trong quan tài, nhưng nhóm người Triệu Ngọc từ trên nhìn xuống lại có thể nhìn thấy một cách rõ ràng.



Họ thấy một cô gái mặc áo liệm màu xanh đen nằm trong quan tài, chiếc áo liệm kia rộng dị thường, còn thêu một vài hoa văn long phượng và đóa hoa màu đỏ.



Vóc dáng của cô gái không cao, lại nằm trong quan tài to lớn, có vẻ vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn.



Trên đầu cô ấy không có khăn trùm đầu, tóc dài như thác nước tản ra xung quanh...



Từ góc độ của đám người Triệu Ngọc nhìn lại, vẫn không nhìn thấy rõ dung mạo của cô gái, chỉ có thể nhìn thấy phía dưới tấm áo liệm rộng rãi, hai chân thi thể để trần...



Ài...



Hình tượng này... thực sự quá quỷ dị, cho Triệu Ngọc cảm giác, giống như chỉ có thể xuất hiện trong những thước phim kinh dị.



Lúc này, bởi vì thời gian cấp bách nên nhóm pháp y chỉ làm kiểm tra đơn giản thi thể nữ trong quan tài, sau đó bắt đầu tiến hành công tác di dời.



Để ngăn chặn thi thể nhanh chóng mục rữa sau khi tiếp xúc với không khí, bọn họ sử dụng một loại túi hút chân không để bọc thi thể lại.



Đương nhiên, bọn họ không tùy tiện đưa thi thể ra khỏi quan tài treo mà là bỏ túi vào trong quan tài, sau đó trùm lên thi thể...



Túi cất thi thể mờ đục, đám đông ở xa căn bản không thể nhìn thấy rốt cuộc thi thể có bộ dáng như thế nào. Cho nên, khi túi cất thi thể cuối cùng cũng được vận chuyển xuống sườn núi, không thể nghi ngờ rằng đám đông có vẻ hơi thất vọng.



“Tổ trưởng Triệu...” Ngay khi Triệu Ngọc chăm chú quan sát túi cất thi thể được đưa xuống núi, Trương Bồi Bồi mặc bộ đồ thu thập chứng cứ bỗng xuất hiện trước mặt hắn: “Có chuyện này, tôi phải nhờ anh giúp đỡ!”



“À...” Triệu Ngọc vội vàng đứng lên đáp lại.



“Anh cũng nhìn thấy rồi đó, điều kiện thiết bị nơi này rất tệ!” Trương Bồi Bồi nghiêm túc nói: “Tình hình bảo vệ thi thể cũng không quá lạc quan, vận chuyển đường dài lại khá khó khăn. Cho nên... Bây giờ chúng tôi chỉ có thể thi chạy cùng thời gian, mau chóng đưa đến đội cảnh sát hình sự tại huyện để tiến hành phải phẫu thi thể mới được!”



“Ừm...” Triệu Ngọc gật đầu: “Tôi đã bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng rồi! Nhiệt độ và độ ẩm ổn định có thể bảo đảm, nhưng để làm đến mức chân không vô khuẩn thì không thể nào!”



“Đúng!” Trương Bồi Bồi không mang theo một cảm xúc nào, nói: “Cho nên chúng ta chỉ có thể chú ý một điểm, thừa dịp thi thể chưa hoàn toàn hư thối thì mau chóng làm xong công tác kiểm tra thi thể, điều tra ra nguyên nhân cái chết!”



“Ừm!” Triệu Ngọc gật đầu lần nữa: “Vậy... còn cần tôi làm gì không?”



“Thiết bị và công cụ mà chúng tôi mang tới không có vấn đề gì, nhưng mà có việc không thể nào giải quyết được, thi thể quá nhiều, nhân lực chúng tôi không đủ, cho nên...”



“Hiểu rồi!” Triệu Ngọc cầm điện thoại di động lên ra hiệu: “Tôi sẽ điều động tất cả những pháp y mà tôi có thể tìm tới, tạo điều điện để cho mọi người làm việc! Được chứ?”







“Cảm ơn!” Trương Bồi Bồi gật đầu: “Để bọn họ chia làm hai đội, một đội đến vách núi giúp đỡ, một đội khác thì đi đến phòng giải phẫu tại đội cảnh sát hình sự huyện đợi lệnh!”



Triệu Ngọc lập tức ra hiệu OK.



“Tổ trưởng! Tổ trưởng!”



Ai ngờ, bên này vừa mới nói xong, Tăng Khả lại cầm máy tính xách tay từ đằng xa chạy tới.



“Ừm? Bồi Bồi...” Tăng Khả liếc mắt liền nhận ra Trương Bồi Bồi, lập tức sửng sốt.



“Hi!” Một tiếng “hi” của Trương Bồi Bồi xem như đã bắt chuyện, nhưng một giây sau, vẫn đi lướt qua Tăng Khả, đi về hướng xa để chỉ huy công việc.



“Ừm...” Tăng Khả quay đầu nhìn lại, vẫn luôn nhìn theo bóng lưng mỹ nhân mà ngẩn người.



“Tăng Khả...” Triệu Ngọc lập tức hô một tiếng, cười xấu xa nói: “Làm sao vậy... Vẫn chưa cưa cẩm được cô gái đó à? Có cần sếp cậu dạy cậu mấy chiêu không hả?”



“Hả... Không phải, không phải!” Lúc này, Tăng Khả mới nhớ tới việc chính, kích động vội vàng chạy đến trước mặt Triệu Ngọc, nói: “Mọi người mau nhìn xem, em dùng bức ảnh chụp thi thể nữ ở quan tài treo so với kho số liệu những người mất tích, đã tìm được một người rồi!”



“Hả!?” Triệu Ngọc nghe vậy thì giật nảy mình, trừng to mắt nói: “Nói như vậy... Cô gái đó là người mất tích... Con bà nhà nó! Nói như vậy, thì... thì...”



“Hả... Ông trời ơi...!” Thôi Lệ Châu đau lòng bịt miệng lại.



“Các cô gái không phải tự nhiên mà tử vong!” Miêu Anh siết chặt nắm đấm, run giọng nói: “Quan tài treo sao Bắc Đẩu có thể là một vụ án mưu sát cực kỳ nghiêm trọng!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom