• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • Chap-1369

Chương 1369 : Chương 1369








KỲ ÁN TRÊN THẾ GIỚI



“Nếu nói một cách nghiêm túc.” Juliet vừa đưa tư liệu trên điện thoại cho Triệu Ngọc xem, vừa giới thiệu nói: “Vụ án này không hoàn toàn thuộc về nước Pháp, bởi vì nó từng xảy ra ở Monaco. Cho nên cũng có thể coi như vụ án quan trọng tầm quốc tế!”



“Hả?” Triệu Ngọc cầm điện thoại, lật tài liệu xem như vẻ có thật rồi gật đầu nói: “Được rồi, nếu tôi có thể xem hiểu tiếng Pháp, thì có thể tu luyện thành tinh rồi!”



“Chuyện này hả, để tôi xem...” Miêu Khôn đoạt lấy điện thoại, chỉ nhìn vài lần đã nói: “Ôi chu choa.... Là vụ án bức tranh sơn dầu giết người bị giữ kín bí mật đó hả, tôi từng nghe Grimm nói. Sao vậy? Vụ án này còn vẫn chưa được phá à?”



“Đúng, chưa được phá! Bây giờ đã chuyển qua tôi rồi!” Juliet thừa nhận nói: “Cho nên tôi muốn để cho thần thám Trung Quốc tìm linh cảm giúp tôi!”



“Ừm...” Triệu Ngọc lật vài trang tư liệu phía sau, sau khi nhìn thấy một bức ảnh chụp tại hiện trường vụ án thì bỗng dưng bị rung động, vội kéo Miêu Khôn hỏi: “Này, cha nói xem vụ án này là thế nào? Nhìn có vẻ kỳ lạ quá?”



“Đúng, kỳ lạ là đúng rồi!” Vẻ mặt Miêu Khôn lạnh nhạt nói: “Người phương Tây khác với chúng ta, vẽ tranh sơn dầu cũng thích vẽ người không mặc quần áo! Hơn nữa còn... vô cùng đắt tiền!



“Đây, bức tranh con đang xem, được liệt vào một trong các bức tranh sơn dầu xuất sắc nhất thế kỷ XX của dòng hội họa ‘La’!”



“Đừng giỡn nữa!” Triệu Ngọc không tự nhiên cười nói: “Đây rõ ràng là hiện trường vụ án mà, bức tranh ở đâu ra?”



“Đúng, đây là chỗ ly kỳ nhất trong vụ án này, bởi vì Cục Cảnh sát của nước Pháp lo lắng sẽ khiến dân chúng hoảng sợ, cho nên giữ kín vụ án này như bưng, không dám gióng trống khua chiêng công khai nó với công chúng!”



Sau khi Miêu Khôn nói một hơi dài, mới bắt đầu dùng tiếng Pháp trao đổi với Juliet, sau đó mới tiếp tục nói với Triệu Ngọc: “Chuyện là như thế này, từ mười năm về trước mãi cho đến năm trước, ở nước Pháp ngoài Lyon, Lance còn có Cannes và Monaco, liên tục xảy ra những vụ án có cách gây án giống hệt như nhau - vụ án bức tranh sơn dầu giết người! Sau khi hung thủ giết người, sẽ đặt thi thể lên một tấm vải vẽ tranh sơn dầu rất to, sau đó bố trí thành một bức tranh trong dòng hội họa ‘La’, con xem bức này đi...” Miêu Khôn chỉ vào bức ảnh trên điện thoại nói: “Bức ảnh này là mô phỏng theo ‘Sleeping Venus’ của Giorgione. Biến người như tranh sơn dầu vậy, nghĩ thôi đã cảm thấy kỳ lạ rồi!



“Ta nhớ...” Miêu Khôn nhớ lại: “Vụ án này đa phần xảy ra ở những chốn thôn quê không người cư trú, hoặc là kho thóc, bãi cỏ, v.v… mang đậm hương vị quê nhà. Nếu như tính cả vụ án ở Monaco thì trước mắt ít nhất đã xảy ra tám vụ án tương tự, thủ đoạn rất tà dị.” Miêu Khôn nâng điện thoại lên cao: “Trình độ nghệ thuật của hung thủ vô cùng cao siêu, nếu nhìn từ đằng xa thì hiện trường gây án quả thực giống hệt, y chang cảnh trong bức tranh sơn dầu!”



“Ôi trời ơi...” Bỗng nhiên Triệu Ngọc cảm giác trầm xuống nói: “Xảy ra tám vụ án tức là đã có tám người chết rồi? Vậy mà chưa bắt được hung thủ ư?”



“Không, không phải tám người! Con từng nghe nói tới Jean Fernando... Ừm, không không không, là bức tranh ‘Three Graces’ của Jean Baptiste Regnaul chưa?”



Miêu Khôn hỏi xong, phát hiện vẻ mặt Triệu Ngọc lờ mờ, rồi mới tiếp tục nói: “Được rồi, hiện tại bức họa này đang được lưu giữ tại viện bảo tàng Louvre, bởi vì...”



“Đệch!” Triệu Ngọc chật lưỡi: “Sao, Three Graces? Chẳng lẽ cha đang nói, hung thủ một hơi giết ba người luôn à?”



“Đúng vậy.” Miêu Khôn gật đầu: “Cho nên bây giờ trong vụ án này đã xuất hiện mười người bị hại, theo vụ án hiện tại mà nói thì tất cả người bị hại đều là nữ, đều nằm trong độ tuổi từ hai mươi đến bốn mươi tuổi! Điều đặc biệt nhất là đặc tính trên cơ thể của những nạn nhân nữ này vô cùng ăn khớp với nguyên mẫu trên bức tranh sơn dầu chính gốc, chứng minh hung thủ cố tình lựa chọn các nạn nhân này!”



“Đệch...” Triệu Ngọc kinh ngạc, cũng cảm thấy hết sức hưng phấn.



“Sao rồi? Ta đã từng nói hàng nghìn nhân vật biến thái thì đa số đều là người nước ngoài đúng không?” Miêu Khôn lắc đầu thở dài: “Những vụ án như thế này ít nhất sẽ không xảy ra ở chỗ chúng ta!



“Trước kia ta ở nước ngoài cũng từng gặp không ít vụ án như vậy, đa số là do người biến thái gây ra, nhưng những vụ án này gần như đã được phá hết rồi, chỉ còn lại vụ án này thôi!” Miêu Khôn lại nói: “Ta biết vì sao cô Juliet lại gấp gáp như vậy rồi, bởi vì mùa hạ năm nay sắp qua rồi, không biết ai sẽ trở thành mục tiêu kế tiếp của hung thủ nữa!”



“Tôi không phủ nhận, vụ án này vẫn là sự sỉ nhục của Cục Cảnh sát chúng tôi.” Juliet nói: “Hung thủ bày bố rất tỉ mỉ, vô cùng cẩn thận, hiện trường xảy ra vụ án thường là những nơi nằm trong điểm mù của camera giám sát hoặc là vùng không có camera giám sát, ngay cả nhân chứng cũng rất khó tìm.”



“Ôi chao... Vậy vụ án này... Tôi...” Triệu Ngọc nhìn Miêu Khôn, hình như muốn nói gì đó nhưng gần nói ra thì lại nuốt vào trong miệng.



“Không được, đừng nghĩ nữa!” Khả năng quan sát của Miêu Khôn vô cùng mạnh, lập tức hiểu ra ý của Triệu Ngọc, bèn nói: “Nếu có thể để cho con sang đó điều tra vụ án thì ta đã rồi cho con biết từ lâu rồi! Chẳng lẽ con đã quên trước kia ta nói với con thế nào à? Chỉ cần nạn nhân của vụ án là công dân thuộc quốc gia của chúng ta hoặc là liên quan đến ích lợi của quốc gia chúng ta thì tổ điều tra đặc biệt mới có quyền điều tra, hơn nữa quyền hạn cũng chịu nhiều hạn chế.”



“Còn những vụ án như bức tranh sơn dầu giết người này.” Miêu Khôn chỉ vào điện thoại nói: “Là chuyện riêng của nước người ta. Triệu Ngọc, hãy thay đổi vị trí mà nghĩ thử xem, nếu vụ án thi thể nữ không đầu mà có người nước ngoài tham gia điều tra thì con sẽ nghĩ như thế nào?”



“Ừ...” Triệu Ngọc gật đầu, Miêu Khôn nói không sai chút nào, tuy vụ án này đã gợi lên mong muốn phá án của Triệu Ngọc nhưng muốn thực hiện thì rất khó khăn.



Nghe thấy Miêu Khôn nói nhiều như vậy, cuối cùng Juliet cũng tìm ra cơ hội dùng tiếng Pháp trao đổi với Miêu Khôn.



Triệu Ngọc vẫn luôn sử dụng máy phiên dịch tàng hình cho nên có thể nghe hiểu mỗi một câu Juliet nói.



Chỉ nghe Juliet nói với Miêu Khôn: “Không không không, chúng tôi không cứng nhắc như các anh đâu! Anh có biết ở nước Pháp có bao nhiêu nhân viên cảnh sát hoặc là thám tử người Hoa không? Em rể của tôi dưới quê là Hoa kiều đó, nhưng đã làm đến vị trí Cục trưởng Cục Cảnh sát rồi! Chắc anh hiểu rõ, tụi tôi chỉ quan tâm đến kết quả hơn quá trình và cách phá án mà!” Juliet mở hai tay ra nói: “Cho nên nếu Triệu Ngọc thật sự cảm thấy hứng thú với vụ án này, tôi có thể đệ đơn xin với bộ trưởng của tụi tôi, để cho cậu ta đến làm cố vấn vụ án hợp pháp của tụi tôi!”



“Female Miêu, chắc là anh không nhỏ mọn như vậy đâu chứ?” Juliet nghiêm túc nói: “Còn nhớ lần trước chúng ta ở salon trinh thám, Grimm đã nói như thế nào không? Trinh thám không có biên giới, chúng ta tồn tại là để tiêu diệt tội ác! Những hung thủ giết người này ở quốc gia các anh là kẻ ác, thì ở quốc gia của chúng tôi cũng là kẻ ác! Tôi nhớ lúc ấy anh là người đầu tiên đứng ra đồng tình mà!”



“Đúng, đúng, tôi còn nhớ chứ, ha ha...” Miêu Khôn nhìn Triệu Ngọc sau đó nói với Juliet: “Juliet thân mến, tôi không phản đối, không hề phản đối! Nhưng mà vào lúc này chúng ta nói mấy chuyện đó có vẻ còn quá sớm! Như vậy đi, chờ tới khi chúng ta giải quyết xong chuyện của đảo Kỳ Tích này rồi mới bàn bạc kĩ hơn có được không?” Nói xong, ông vỗ vào vai Triệu Ngọc: “Cô không biết đâu, thần thám Trung Quốc của tụi tôi có tiếng tăm rất lớn, bây giờ nhiều vụ án trong nước còn đang chờ đợi cậu ta!”



“Lại nữa rồi...” Juliet nhất thời cười: “Khóe mắt của anh nhíu lại thì tôi biết ngay là anh lại muốn làm ăn rồi! Yên tâm, nếu Triệu Ngọc thật sự có thể giúp tụi tôi phá án thì tuyệt đối sẽ không thiếu phần của các anh đâu!”



“Ừm... Cái này nghe được!” Miêu Khôn cũng cười: “Tôi cho rằng chúng ta vẫn nên cân nhắc một chút.”



“Không chỉ vụ án bức tranh sơn dầu giết người không thôi đâu!” Juliet lại nói: “Trên thực tế, khi Grimm còn sống vẫn luôn tìm kiếm các vụ án kỳ lạ trên khắp thế giới, nhất là những vụ án mà đến tận ngày nay vẫn chưa được giải quyết! Mục đích mà Grimm tổ chức salon trinh thám vốn không phải vì kim cương.” Juliet lấy lại điện thoại, mở tài liệu mới rồi nói: “Hai người xem đi!



“Trong này có sự kiện Kuman Thong nổi tiếng, có vụ án bức tranh sơn dầu giết người của nước Pháp chúng tôi, còn có vụ án thi thể nữ treo trên cầu của Bucharest, vụ tàu điện ngầm đụng vào nhau ở Melbourne và vụ án siêu phú hào Rondi mất tích nữa...”



“Wow...” Triệu Ngọc nhìn tới trợn mắt, lúc này mới hỏi: “Rondi không phải là trùm của giới truyền thông thế giới à? Hôm trước vẫn còn thấy ông ta tham dự lễ gì đó mà?”



“Không phải.” Cả Juliet và Miêu Khôn đều lắc đầu: “Người trên tivi chỉ là thế thân mà thôi, Rondi thật sự đã mất tích được một năm rồi...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom