Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-561.html
Chương 561: Mùi gì vậy?
Hắn ngẩng đầu lên quan sát thì thấy trong nhà đang bật ngọn đèn mờ mờ. Nếu vào lúc bình thường, sẽ không có ai chú ý tới ngôi nhà đơn sơ mà rách nát này.
Triệu Ngọc biết, con gái tắm rửa rất chậm, hơn nữa trên người nữ phi tặc còn dính nước hoa mùi heo, cho nên lần tắm này ít gì cô ta cũng phải tắm hơn nửa tiếng mới xong!
Lúc này, Triệu Ngọc lấy túi thuốc nữ phi tặc trộm của bệnh viện tâm thần ra kiểm tra một hồi, đồng thời dựa theo tên thuốc tra tìm trên điện thoại di động.
Kết quả, không ngoại lệ, những loại thuốc này đều là thuốc thuộc nhóm Butyrophenone chống loạn thần kinh. Loại thuốc này chẳng những giá cả đắt đỏ, hơn nữa đều là loại thuốc phải có đơn thuốc mới mua được, người bình2thường cho dù có tiền cũng không mua được!
Chậc chậc...
Triệu Ngọc không khỏi càng thêm tò mò, nữ phi tặc phí công trộm đồ như vậy, chẳng lẽ chỉ vì mấy lọ thuốc này sao? Hay là bản thân cô ta là một người bệnh tâm thần, cần mấy loại thuốc này để khống chế bệnh tình của mình?
Theo lý thuyết, con gái tắm rửa rất lề mề, thế nhưng nữ phi tặc chỉ dùng không đến năm phút là đã gấp gáp cọ rửa xong.
Bỗng dưng, cô ta đột ngột nâng cánh tay lên, ống kính trên khuỷu tay trở nên rõ ràng. Triệu Ngọc có thể nhìn thấy rất rõ ràng, trong không gian hẹp có hơi nóng mờ mờ bốc lên, dung mạo và phần lớn cơ thể của nữ phi tặc thình lình xuất hiện trong gương!
Ồ...
Triệu Ngọc nhìn thấy liền hiểu, chắc nữ phi7tặc đang chải tóc, cho nên khuỷu tay nâng lên ngang với gương.
Trời ạ!
Nhìn cô gái trong gương, Triệu Ngọc không khỏi hít một hơi khí lạnh, vừa chấn động vì dung mạo đẹp đẽ của cô ta, không hiểu sao vừa có một cảm giác không rét mà run!
Cô gái này... quá giống xác chết nữ mặc trang phục cổ kia! Khuôn mặt tuyệt mỹ trong gương không khác gì chân dung xác chết nữ mà hắn quan sát mỗi ngày lúc phá án!
Nhớ lại những điểm đặc biệt của “Cách Cách”, chiều cao cân nặng của hai người, thậm chí một vài hình thái trên tứ chi cũng giống nhau đến đáng sợ!
Trong lúc hoảng hốt, Triệu Ngọc thậm chí sinh ra ảo giác, phảng phất như xác chết nữ mặc trang phục cổ kia thật sự sống lại!
Sao có thể giống nhau đến vậy cơ chứ?
Chẳng9lẽ... nữ phi tặc này là con gái của “Cách Cách” sao?
Dựa theo lời kể của Lý Tu Sinh, lúc ấy “Cách Cách” và ông chủ lớn Hoàng Tinh vô cùng nồng nhiệt. Chẳng lẽ nữ phi tặc này là con của “Cách Cách” và Hoàng Tinh? Hay là con gái riêng của “Cách Cách” và một người đàn ông nào khác trước Hoàng Tinh?
Không biết tại sao, nhìn nữ phi tặc hấp dẫn trong video, ngoại trừ cảm giác ngạc nhiên ra, Triệu Ngọc đột ngột sinh ra một tia khô nóng. Không biết là vì hắn thấy được cơ thể hoàn mỹ, mặt trẻ ngực lớn trong gương kia, hay là nước hoa mùi heo trên người có tác dụng thúc tình nào đó. Tóm lại, hắn cảm thấy ý thức của mình có phần không bị khống chế, hình như đã bị tẩu hỏa nhập ma,5ý loạn tình mê.
Có điều, luồng khô nóng này của Triệu Ngọc không kéo dài bao lâu, đã bị hình ảnh đột nhiên xuất hiện trên video ống kính làm cho hạ hỏa!
Trong màn ảnh, nữ phi tặc tắm rửa xong vừa mới mặc quần áo, như chợt thấy nghe tiếng động lạ gì đó nên vội vàng hoảng sợ co người lại, sau đó tắt đèn phòng tắm đi.
Máy quay phim tàng hình không có công năng nhìn ban đêm, đương nhiên Triệu Ngọc cũng không nhìn thấy gì cả. Thế nhưng, hắn lại vô thức cảm thấy, tình huống đã xảy ra biến chuyển!
Quả nhiên, lúc Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe thì thình lình nhìn thấy, trong bóng tối đã xuất hiện năm sáu người, những người này đang nhanh chóng đi tới căn nhà hai tầng mà nữ phi tặc sống.
Hành3động của những người này bí mật, rón ra rón rén, có người còn cầm dao trong tay, xem ra không phải hạng người tốt lành gì! Lúc Triệu Ngọc nhìn sang, mấy người kia đã mở khóa cửa rất chuyên nghiệp, rồi đi vào trong nhà của nữ phi tặc.
Ngay sau đó, bọn họ thình lình bật đèn lớn trong phòng lên.
Triệu Ngọc thấy thế, vội vàng lại quan sát video theo dõi trong đầu lần nữa. Lúc này, video theo dõi cũng sáng lên, rõ ràng nữ phi tặc đã phát hiện mấy vị khách không mời mà đến kia, đang định trốn ra từ cửa sổ.
Nhưng mà, điều khiến cô ta không kịp chuẩn bị là, bên ngoài cửa sổ đã có sẵn mai phục, cô ta vừa mới nhô người ra đã bị hai người đàn ông lưng hùm vai gấu chặn đường, bị tóm được.
Ngay sau đó, ống kính bắt đầu lắc lư dữ dội, mãi đến mấy chục giây sau, mới khôi phục bình ổn. Thế nhưng, bởi vì ống kính đặt trên khuỷu tay nên Triệu Ngọc chỉ có thể nhìn thấy mấy cái đùi đang không ngừng lắc lư nhưng lại không thấy rõ mặt mũi của những người kia.
Ai ngờ, ống kính vừa mới ổn định một lát, lại theo đà vọt tới của người nào đó, lần nữa biến thành một mảnh lộn xộn.
Móa!
Triệu Ngọc thấy rõ, trận rung lắc lần này, là do có người cho nữ phi tặc một bạt tai, đánh cô ta ngã lăn ra đất!
Không ổn rồi...
Nhìn thấy thế tới của đám người này hung mãnh như vậy, Triệu Ngọc lo lắng nữ phi tặc có nguy hiểm tính mạng, không thể tiếp tục ở trong xe theo dõi sự thay đổi nữa, hắn tranh thủ thời gian xuống xe, lặng lẽ đi tới ngoài gian phòng trên tầng hai kia, nghiêng tai lắng nghe.
“Bốp!”
Kết quả, một tiếng bạt tai rõ ràng vang lên lần nữa, chờ Triệu Ngọc đi đến nhìn lén dọc theo khe cửa, phát hiện khóe miệng nữ phi tặc chảy máu, ngã trên mặt đất!
“Hừ! Con nhóc này đúng là gian ngoan!” Nói chuyện là một gã đàn ông mặt đen, người này chẳng những có khuôn mặt rất hung ác, mà trên gương mặt bên phải còn có một vết sẹo đáng sợ.” Mày có biết cái gì gọi là động thủ trên đầu thái tuế không, hả? Lá gan mày lớn quá nhỉ!”
“Tôi muốn... Phụt...” Nữ phi tặc nôn một ngụm máu ra, trừng gã có vết sẹo trên mặt kia nói: “Tôi muốn gặp Nhị gia! Tôi muốn tự mình giải thích với ông ấy, chuyện này vốn không phải tôi làm, các người đừng có mà ngậm máu phun người! Bằng không, tôi sẽ không ở lại nơi này!”
“Hừ! Mày nghĩ hay nhỉ!” Mặt sẹo hung ác nói: “Thôi Lệ Châu, mày còn muốn giảo biện thế sao? Bây giờ cả Tấn Bình đã biết hết rồi! Nguyên tắc trong nghề của chúng ta chẳng lẽ mày không biết sao? Nếu như còn muốn sống, mau giao hàng ra, nếu không... Đừng trách anh mày không khách sáo!”
“Nhị gia nhìn rõ mọi việc, chắc chắn ông ấy biết tôi vô tội! Ông ấy nhất định sẽ lấy lại công bằng cho tôi!” Nữ phi tặc lau vết máu bên khóe miệng, quát: “Bàng Dũng, anh mau dẫn tôi đi gặp Nhị gia!”
“Hừ! Con nhóc này...” Mặt sẹo tên Bàng Dũng nhìn bắp đùi trần của Thôi Lệ Châu, cười dâm tà: “Ha ha, xem ra mày vẫn chưa biết rõ tình huống bây giờ nhỉ! Mày cho rằng, bây giờ mày không giao hàng ra, còn có thể gặp Nhị gia hả?”
“Đồ khốn! Không phải tôi làm, tôi đi đâu tìm hàng cho các người?” Thôi Lệ Châu phẫn nộ quát: “Chẳng lẽ, anh muốn lấy việc công báo thù tư sao? Nói cho anh hay, nếu để cho Nhị gia biết, tôi sẽ làm anh đẹp mặt!”
“Hừ! Đừng có lấy Nhị gia ra hù tao nữa được không.” Bàng Dũng hung hăng trừng cô ta: “Mày còn không biết à? Nhị gia đã vào rồi, hơn nữa cả đời cũng không ra được nữa! Chỗ dựa của mày đã xong đời!”
“Hả?” Thôi Lệ Châu kinh ngạc: “Anh... anh nói bậy!”
“Ha ha, được, mày không tin đúng không? Vậy tao sẽ dùng sự thực để chứng minh cho mày có phải tao nói bậy không?” Bàng Dũng nhìn đám thuộc hạ của mình, quát: “Đến đây, không phải bọn mày luôn muốn nhìn xem cơ thể của cô Thôi sao? Cơ hội tới rồi đó, bây giờ tụi mày lột trần cô ta ra! Sau đó, để đại ca đây làm mẫu tại chỗ cho bọn mày, bảo đảm sẽ kích thích hơn rất nhiều, ha ha ha...”
“Bàng Dũng! Anh dám!” Thôi Lệ Châu sợ hãi mở to mắt, trong ánh mắt đã phủ đầy sợ hãi.
“Ha ha ha, tốt quá rồi...” Mấy tên đàn em của Bàng Dũng hoan hô một trận, sau đó lập tức xúm lại chỗ Thôi Lệ Châu, chuẩn bị ra tay.
Ai ngờ, đúng lúc này, Bàng Dũng đứng cạnh cửa lại nâng mũi lên ngửi ngửi, đồng thời tò mò hỏi một câu: “Hả? Đây là mùi của con gì vậy? Sao mà thúi dữ vậy? Hình như giống... rớt vào chuồng heo hả? Chẳng lẽ... cô Thôi rơi vào hầm phân heo à?”
Triệu Ngọc biết, con gái tắm rửa rất chậm, hơn nữa trên người nữ phi tặc còn dính nước hoa mùi heo, cho nên lần tắm này ít gì cô ta cũng phải tắm hơn nửa tiếng mới xong!
Lúc này, Triệu Ngọc lấy túi thuốc nữ phi tặc trộm của bệnh viện tâm thần ra kiểm tra một hồi, đồng thời dựa theo tên thuốc tra tìm trên điện thoại di động.
Kết quả, không ngoại lệ, những loại thuốc này đều là thuốc thuộc nhóm Butyrophenone chống loạn thần kinh. Loại thuốc này chẳng những giá cả đắt đỏ, hơn nữa đều là loại thuốc phải có đơn thuốc mới mua được, người bình2thường cho dù có tiền cũng không mua được!
Chậc chậc...
Triệu Ngọc không khỏi càng thêm tò mò, nữ phi tặc phí công trộm đồ như vậy, chẳng lẽ chỉ vì mấy lọ thuốc này sao? Hay là bản thân cô ta là một người bệnh tâm thần, cần mấy loại thuốc này để khống chế bệnh tình của mình?
Theo lý thuyết, con gái tắm rửa rất lề mề, thế nhưng nữ phi tặc chỉ dùng không đến năm phút là đã gấp gáp cọ rửa xong.
Bỗng dưng, cô ta đột ngột nâng cánh tay lên, ống kính trên khuỷu tay trở nên rõ ràng. Triệu Ngọc có thể nhìn thấy rất rõ ràng, trong không gian hẹp có hơi nóng mờ mờ bốc lên, dung mạo và phần lớn cơ thể của nữ phi tặc thình lình xuất hiện trong gương!
Ồ...
Triệu Ngọc nhìn thấy liền hiểu, chắc nữ phi7tặc đang chải tóc, cho nên khuỷu tay nâng lên ngang với gương.
Trời ạ!
Nhìn cô gái trong gương, Triệu Ngọc không khỏi hít một hơi khí lạnh, vừa chấn động vì dung mạo đẹp đẽ của cô ta, không hiểu sao vừa có một cảm giác không rét mà run!
Cô gái này... quá giống xác chết nữ mặc trang phục cổ kia! Khuôn mặt tuyệt mỹ trong gương không khác gì chân dung xác chết nữ mà hắn quan sát mỗi ngày lúc phá án!
Nhớ lại những điểm đặc biệt của “Cách Cách”, chiều cao cân nặng của hai người, thậm chí một vài hình thái trên tứ chi cũng giống nhau đến đáng sợ!
Trong lúc hoảng hốt, Triệu Ngọc thậm chí sinh ra ảo giác, phảng phất như xác chết nữ mặc trang phục cổ kia thật sự sống lại!
Sao có thể giống nhau đến vậy cơ chứ?
Chẳng9lẽ... nữ phi tặc này là con gái của “Cách Cách” sao?
Dựa theo lời kể của Lý Tu Sinh, lúc ấy “Cách Cách” và ông chủ lớn Hoàng Tinh vô cùng nồng nhiệt. Chẳng lẽ nữ phi tặc này là con của “Cách Cách” và Hoàng Tinh? Hay là con gái riêng của “Cách Cách” và một người đàn ông nào khác trước Hoàng Tinh?
Không biết tại sao, nhìn nữ phi tặc hấp dẫn trong video, ngoại trừ cảm giác ngạc nhiên ra, Triệu Ngọc đột ngột sinh ra một tia khô nóng. Không biết là vì hắn thấy được cơ thể hoàn mỹ, mặt trẻ ngực lớn trong gương kia, hay là nước hoa mùi heo trên người có tác dụng thúc tình nào đó. Tóm lại, hắn cảm thấy ý thức của mình có phần không bị khống chế, hình như đã bị tẩu hỏa nhập ma,5ý loạn tình mê.
Có điều, luồng khô nóng này của Triệu Ngọc không kéo dài bao lâu, đã bị hình ảnh đột nhiên xuất hiện trên video ống kính làm cho hạ hỏa!
Trong màn ảnh, nữ phi tặc tắm rửa xong vừa mới mặc quần áo, như chợt thấy nghe tiếng động lạ gì đó nên vội vàng hoảng sợ co người lại, sau đó tắt đèn phòng tắm đi.
Máy quay phim tàng hình không có công năng nhìn ban đêm, đương nhiên Triệu Ngọc cũng không nhìn thấy gì cả. Thế nhưng, hắn lại vô thức cảm thấy, tình huống đã xảy ra biến chuyển!
Quả nhiên, lúc Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe thì thình lình nhìn thấy, trong bóng tối đã xuất hiện năm sáu người, những người này đang nhanh chóng đi tới căn nhà hai tầng mà nữ phi tặc sống.
Hành3động của những người này bí mật, rón ra rón rén, có người còn cầm dao trong tay, xem ra không phải hạng người tốt lành gì! Lúc Triệu Ngọc nhìn sang, mấy người kia đã mở khóa cửa rất chuyên nghiệp, rồi đi vào trong nhà của nữ phi tặc.
Ngay sau đó, bọn họ thình lình bật đèn lớn trong phòng lên.
Triệu Ngọc thấy thế, vội vàng lại quan sát video theo dõi trong đầu lần nữa. Lúc này, video theo dõi cũng sáng lên, rõ ràng nữ phi tặc đã phát hiện mấy vị khách không mời mà đến kia, đang định trốn ra từ cửa sổ.
Nhưng mà, điều khiến cô ta không kịp chuẩn bị là, bên ngoài cửa sổ đã có sẵn mai phục, cô ta vừa mới nhô người ra đã bị hai người đàn ông lưng hùm vai gấu chặn đường, bị tóm được.
Ngay sau đó, ống kính bắt đầu lắc lư dữ dội, mãi đến mấy chục giây sau, mới khôi phục bình ổn. Thế nhưng, bởi vì ống kính đặt trên khuỷu tay nên Triệu Ngọc chỉ có thể nhìn thấy mấy cái đùi đang không ngừng lắc lư nhưng lại không thấy rõ mặt mũi của những người kia.
Ai ngờ, ống kính vừa mới ổn định một lát, lại theo đà vọt tới của người nào đó, lần nữa biến thành một mảnh lộn xộn.
Móa!
Triệu Ngọc thấy rõ, trận rung lắc lần này, là do có người cho nữ phi tặc một bạt tai, đánh cô ta ngã lăn ra đất!
Không ổn rồi...
Nhìn thấy thế tới của đám người này hung mãnh như vậy, Triệu Ngọc lo lắng nữ phi tặc có nguy hiểm tính mạng, không thể tiếp tục ở trong xe theo dõi sự thay đổi nữa, hắn tranh thủ thời gian xuống xe, lặng lẽ đi tới ngoài gian phòng trên tầng hai kia, nghiêng tai lắng nghe.
“Bốp!”
Kết quả, một tiếng bạt tai rõ ràng vang lên lần nữa, chờ Triệu Ngọc đi đến nhìn lén dọc theo khe cửa, phát hiện khóe miệng nữ phi tặc chảy máu, ngã trên mặt đất!
“Hừ! Con nhóc này đúng là gian ngoan!” Nói chuyện là một gã đàn ông mặt đen, người này chẳng những có khuôn mặt rất hung ác, mà trên gương mặt bên phải còn có một vết sẹo đáng sợ.” Mày có biết cái gì gọi là động thủ trên đầu thái tuế không, hả? Lá gan mày lớn quá nhỉ!”
“Tôi muốn... Phụt...” Nữ phi tặc nôn một ngụm máu ra, trừng gã có vết sẹo trên mặt kia nói: “Tôi muốn gặp Nhị gia! Tôi muốn tự mình giải thích với ông ấy, chuyện này vốn không phải tôi làm, các người đừng có mà ngậm máu phun người! Bằng không, tôi sẽ không ở lại nơi này!”
“Hừ! Mày nghĩ hay nhỉ!” Mặt sẹo hung ác nói: “Thôi Lệ Châu, mày còn muốn giảo biện thế sao? Bây giờ cả Tấn Bình đã biết hết rồi! Nguyên tắc trong nghề của chúng ta chẳng lẽ mày không biết sao? Nếu như còn muốn sống, mau giao hàng ra, nếu không... Đừng trách anh mày không khách sáo!”
“Nhị gia nhìn rõ mọi việc, chắc chắn ông ấy biết tôi vô tội! Ông ấy nhất định sẽ lấy lại công bằng cho tôi!” Nữ phi tặc lau vết máu bên khóe miệng, quát: “Bàng Dũng, anh mau dẫn tôi đi gặp Nhị gia!”
“Hừ! Con nhóc này...” Mặt sẹo tên Bàng Dũng nhìn bắp đùi trần của Thôi Lệ Châu, cười dâm tà: “Ha ha, xem ra mày vẫn chưa biết rõ tình huống bây giờ nhỉ! Mày cho rằng, bây giờ mày không giao hàng ra, còn có thể gặp Nhị gia hả?”
“Đồ khốn! Không phải tôi làm, tôi đi đâu tìm hàng cho các người?” Thôi Lệ Châu phẫn nộ quát: “Chẳng lẽ, anh muốn lấy việc công báo thù tư sao? Nói cho anh hay, nếu để cho Nhị gia biết, tôi sẽ làm anh đẹp mặt!”
“Hừ! Đừng có lấy Nhị gia ra hù tao nữa được không.” Bàng Dũng hung hăng trừng cô ta: “Mày còn không biết à? Nhị gia đã vào rồi, hơn nữa cả đời cũng không ra được nữa! Chỗ dựa của mày đã xong đời!”
“Hả?” Thôi Lệ Châu kinh ngạc: “Anh... anh nói bậy!”
“Ha ha, được, mày không tin đúng không? Vậy tao sẽ dùng sự thực để chứng minh cho mày có phải tao nói bậy không?” Bàng Dũng nhìn đám thuộc hạ của mình, quát: “Đến đây, không phải bọn mày luôn muốn nhìn xem cơ thể của cô Thôi sao? Cơ hội tới rồi đó, bây giờ tụi mày lột trần cô ta ra! Sau đó, để đại ca đây làm mẫu tại chỗ cho bọn mày, bảo đảm sẽ kích thích hơn rất nhiều, ha ha ha...”
“Bàng Dũng! Anh dám!” Thôi Lệ Châu sợ hãi mở to mắt, trong ánh mắt đã phủ đầy sợ hãi.
“Ha ha ha, tốt quá rồi...” Mấy tên đàn em của Bàng Dũng hoan hô một trận, sau đó lập tức xúm lại chỗ Thôi Lệ Châu, chuẩn bị ra tay.
Ai ngờ, đúng lúc này, Bàng Dũng đứng cạnh cửa lại nâng mũi lên ngửi ngửi, đồng thời tò mò hỏi một câu: “Hả? Đây là mùi của con gì vậy? Sao mà thúi dữ vậy? Hình như giống... rớt vào chuồng heo hả? Chẳng lẽ... cô Thôi rơi vào hầm phân heo à?”
Bình luận facebook