• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (17 Viewers)

  • cuong-tham-562.html

Chương 562: Thẩm vấn không chính thức




71830.png
“Hừ hừ... Muốn chạy hả, mấy anh em còn chưa thưởng thức nữa mà!” Một tên tay chân cười gằn nói: “Cô Thôi là nữ thần trong mộng của mấy anh em chúng tôi đó! Vóc người này, quá hấp dẫn...”



Vừa nói, mấy tên tay chân vừa giang hai tay ra, giống như đang chơi diều hâu bắt gà con, không ngừng thu nhỏ vòng vây.



“Đừng tới đây, đừng tới đây! Còn tới nữa là tôi báo cảnh sát đấy!” Thôi Lệ Châu hét lớn một tiếng, nhưng hét xong mới phát hiện, mình vừa mới tắm rửa xong thay áo ngủ, trong túi không có điện thoại.



Nhìn thấy Thôi Lệ Châu mặt học sinh, ngực phụ huynh, lại mặc rất ít, mấy2tên tay chân sắp chảy nước miếng tới nơi, cuối cùng kìm nén không nổi nữa, cùng nhau nhào tới chỗ cô ta!



Cạch!



Kết quả, ngay khoảnh khắc nguy cấp như vậy, Triệu Ngọc đột ngột vọt vào từ bên ngoài!



Bởi vì Bàng Dũng đứng ngay cửa kiểm tra nơi phát ra mùi thối nên Triệu Ngọc vừa mới xông vào, Bàng Dũng đã bị cánh cửa đụng trúng, bay ra ngoài.



“Tất cả không được động đậy! Cảnh sát đây!” Triệu Ngọc hét lớn một tiếng, đồng thời còn làm ra một động tác móc súng.



“Hả?” Mấy tên tay chân giật nảy mình, tất cả đều nhìn về phía Triệu Ngọc.



“Các người đã bị bao vây!” Triệu Ngọc lại quát một tiếng, vẫn chưa7có ý móc súng ngắn ra.



Ai mà ngờ được, đám tay chân mà Bàng Dũng dẫn đầu là kẻ cắp chuyên nghiệp bình thường chuyên cạy khóa trộm cắp, điểm khác nhau lớn nhất của kẻ trộm và lưu manh là bọn chúng rất sợ cảnh sát, giống như chuột gặp mèo vậy.



Bởi vậy, chợt thấy Triệu Ngọc miệng hét cảnh sát, những người này vốn không suy nghĩ nhiều, vội vàng chạy trốn bán sống bán chết! Hai tên cách cửa sau gần nhất đã một trước một sau chui ra ngoài, chạy nhanh như bay.



Bàng Dũng và mấy tên tay chân còn lại thì phá cửa sổ mà chạy, tốc độ đó đúng là nhanh như điện xẹt, gần như chỉ9trong một cái nháy mắt, tất cả đã không còn bóng dáng!



Đờ mờ!



Triệu Ngọc đứng trước cửa hai mắt nhìn thẳng, kế hoạch lúc đầu của hắn là sẽ có một trận đại chiến liều chết với bọn họ ở chỗ này, lại không ngờ một cái chớp mắt người đã chạy mất bóng!



Hả?



Thôi Lệ Châu nhìn thấy Triệu Ngọc thì kinh ngạc hơn lúc Triệu Ngọc nhìn thấy mặt cô ta rất nhiều, cô ta không rảnh nhớ tới chuyện nguy cấp vừa rồi, mà tranh thủ thời gian vọt lên, cũng chạy ra chỗ cửa sau!



Triệu Ngọc đến vì nữ phi tặc này, đương nhiên không thể để cho cô ta chạy mất! Tay mắt hắn lanh lẹ, vội vàng quơ5lấy một cái ghế ném tới.



Thôi Lệ Châu nhìn thấy cái ghế đập tới, đành phải từ bỏ cửa sau, ngược lại quay đầu chạy vào cửa sổ nhỏ trong phòng ngủ. Nhưng mà Triệu Ngọc đã sớm vọt lên, phi thân túm lấy quần áo của Thôi Lệ Châu!



Kết quả, chuyện máu chó xảy ra lần thứ hai, Thôi Lệ Châu vốn mặc áo ngủ rộng rãi, Triệu Ngọc dùng sức bắt lấy như vậy, có thể đoán được hậu quả.



Vải áo ngủ trượt trên người Thôi Lệ Châu phát ra tiếng sột soạt, chờ đến lúc cô ta chạy đến bên cửa sổ mới sợ hãi phát hiện mình đã không còn mảnh vải che thân!



Hả?



Trong lúc Thôi Lệ Châu phát3điên thì dùng sức giật màn cửa xuống bao lấy cơ thể, còn muốn lao ra cửa sổ mà chạy. Triệu Ngọc lại nhào về phía trước, lần thứ hai bắt lấy mắt cá chân cô ta.



“Đến đây đi!” Triệu Ngọc hô một tiếng, cổ tay hơi dùng chút sức đã túm Thôi Lệ Châu từ trên cửa sổ về. Kết quả, tay Thôi Lệ Châu không nắm vững, màn cửa che thân rơi xuống một lần nữa, mà cả người của cô ta thì bị Triệu Ngọc nhấc lên.



“Hừ!” Triệu Ngọc cong môi lên, hừ lạnh: “Lần này, tôi xem cô còn có thể lấy cái gì đánh đầu gối của tôi?”



Ai ngờ, Triệu Ngọc ngược lại đã nhắc nhở Thôi Lệ Châu, sau khi cô ta dùng sức vùng vẫy trên không trung, vậy mà duỗi hai tay ôm lấy bắp chân của Triệu Ngọc rồi há miệng, cắn thật mạnh vào đó!



Lần này cô ta vừa lúc cắn lên bắp chân của Triệu Ngọc, cách quần cũng cắn ra máu!



Á...



Triệu Ngọc bị đau, vội vàng vung tay ném Thôi Lệ Châu xuống đất, hắn không thể nào ngờ, cô gái này không có đèn pin, lại còn biết dùng miệng?



Có điều, lần này không giống lần trước, sau khi Thôi Lệ Châu bị ném xuống đất, cô ta cũng không chạy trốn nữa, cũng không tìm quần áo che thân cho mình, mà bộ ngực phập phồng mãnh liệt, nôn trên mặt đất một ngụm.



Đờ mờ!



Triệu Ngọc tranh thủ thời gian nhảy ra, suýt nữa thì bị cô ta nôn trúng.



Răng rắc!



Triệu Ngọc thấy Thôi Lệ Châu nằm rạp trên mặt đất nôn mửa, vậy mà dùng một cách trái ngược, lấy còng tay còng hai chân của cô ta lại.



Nhưng mà, Thôi Lệ Châu vẫn không quan tâm, còn đang dùng sức nôn mửa, nôn đến rối tinh rối mù.



Không thể nào?



Trong lòng Triệu Ngọc thầm nghĩ, chẳng lẽ... cô ta có tin vui rồi à?



Cuối cùng, Triệu Ngọc nhìn không nổi nữa, mau chóng đi tới trước, tốt bụng vỗ vỗ lưng cho cô ta. Ai ngờ, hắn vỗ không có tác dụng gì, ngược lại còn khiến Thôi Lệ Châu nôn lợi hại hơn!



“Cứu... Cứu mạng với...” Hai tay Thôi Lệ Châu giãy giụa, cả người run rẩy: “Thối... Quá thối...”



À...



Triệu Ngọc ngửi ngửi quần áo của mình, mới chợt hiểu ra. Hóa ra là bởi vì mùi vị nước hoa trên người mình sao! Vừa nãy cô ta cắn trên quần mình một cái, có phải có cảm giác giống như ăn phân heo không?



Đúng là lúng túng mà, trong chốc lát, Triệu Ngọc lập tức nghĩ tới tình cảnh vừa nãy, chẳng lẽ mấy kẻ trộm kia chạy trốn nhanh như vậy, cũng là bởi vì mùi hương đặc biệt trên người mình sao?



Không được!



Triệu Ngọc nhìn xung quanh, bởi vì những người kia vừa mới đi không lâu, nếu như bọn họ phát hiện nơi này chỉ có một cảnh sát là hắn, nói không chừng sẽ quay trở lại! Cho nên không thể ở đây lâu, nhất định phải rời khỏi nơi này trước rồi nói.



Thế là, Triệu Ngọc mặc áo ngủ vào cho Thôi Lệ Châu, sau đó không để ý đến việc cô ta còn đang buồn nôn, cưỡng ép đưa cô ta đến ô tô.



Đương nhiên, bởi vì hai chân cô ta bị còng, lúc đi đường Triệu Ngọc chỉ có thể vác cô ta lên vai.



Có điều, sau khi Triệu Ngọc suy nghĩ, cũng không đưa cô ta đến Cục Cảnh sát để xử lý, mà mang thẳng về khách sạn mình ở.



Sở dĩ hắn làm như thế cũng không phải vì tư tâm khó nói gì, mà vì trên người hắn đúng là quá thối! Loại nước hoa mùi heo này không biết được chế tạo kiểu gì, thời gian càng lâu mùi vị càng nồng, đến cuối cùng thậm chí ngay cả bản thân hắn cũng bắt đầu buồn nôn. Nếu như không trở về cọ rửa cho sạch sẽ, đoán chừng lát nữa hắn cũng sẽ nôn ra!



Sau khi vào phòng khách sạn, Triệu Ngọc biết rõ Thôi Lệ Châu cũng không phải là tên trộm nho nhỏ gì, cho dù có còng cô ta bằng mười hai bộ còng tay, cô ta cũng có thể mở ra nhẹ nhàng.



Cho nên, Triệu Ngọc vẫn phải trói gô cô ta lại, rồi mới an tâm đi tắm rửa một cái!



Trong phòng tắm, Triệu Ngọc gần như dùng hết nguyên một bình sữa tắm mới có cảm giác trên người mình không còn mùi khai của heo nữa.



Haiz!



Sau khi tắm rửa xong mặc quần áo vào, Triệu Ngọc nặng nề thở dài.



Hắn cảm thấy, mặc dù mình tìm được một người giống “Cách Cách” như đúc, hơn nữa còn là một nữ phi tặc dám lẻn vào ăn trộm trong bệnh viện tâm thần, nhưng nói từ chỉnh thể, thu hoạch của hắn cũng không lớn.



Bởi vì, hắn không thu hoạch được manh mối liên quan đến vụ án giết người thần tốc. Mắt nhìn thấy một ngày mới sắp đến, nói không chừng hung thủ đang chuẩn bị ra tay với người bị hại thứ tư!



Việc liên quan đến tính mạng rất gấp gáp, đương nhiên là phá án quan trọng.



Có điều, liên quan tới vị nữ phi tặc này, Triệu Ngọc thấy vô cùng hiếu kỳ. Hắn nghĩ, không bằng thừa cơ hội này, trước tiên thẩm vấn cô ta, sau đó hẵng mang cô ta đi Cục Cảnh sát cũng không muộn!



Thế là, sau khi tắm rửa xong, Triệu Ngọc nới lỏng dây cho Thôi Lệ Châu trước, rồi ngồi lên giường khách sạn, tiến hành một lần thẩm vấn không chính thức với cô ta...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom