Đêm nay, câu chuyện đưa ta đến một làng quê nghèo ở Miền Tây. Cũng như mọi khi, hễ tới mùa nước nổi, Tứ và các thanh niên trong xóm lại mang theo lỉnh khỉnh nào là giỏ, cần câu để cắm câu đêm. Khoác vội tấm áo tơi trên người, nó rời khỏi nhà khi vừa chập tối độ 6 h. Hôm nay lại rơi vào ngày trăng rằm hàng tháng, Ánh trăng như một ngọn đèn trời, treo lủng lẳng trên đầu ngọn tre hắt một thứ ánh sáng xanh nhợt nhạt.
Mải mê bắt cá, khi ngước đầu lên, nó bất giác giật mình vì nơi nó đang đứng là một hàng dừa dài, cái bờ đất về làng lúc này cũng ngập trong nước quá nửa gối. Nó bần thần không biết bằng cách nào mình có thể đến đây, chỉ nhớ khi nãy nó mải mê đuổi theo một con ếch rất to.
Với dân quê như Tứ, việc đi bắt cá đêm hay phải một mình băng qua những con đường nhỏ ngập nước không có gì là lạ, nhiều khi bảo đùa nhắm mắt Tứ cũng biết đường đi, chỉ vì nơi này làm nó cảm thấy lạnh gáy. Nó và dĩ nhiên là cả mấy người trong xóm chẳng ai muốn bén mảng tới nơi này vào những thời khắc như vầy.
Theo lời kể các cụ cao niên trong làng, nơi này có một con ma sống lâu năm hay con quỷ thì đúng hơn. Chẳng ai biết NÓ xuất hiện từ bao giờ.
- Lâu lắm rồi bây, từ thời ông già tao dề đây khai hoang _ cụ 7 tằng hắng.
Bọn con nít nhấp nhỏm vây quanh bên ánh đèn dầu, nín thở lắng nghe từng lời ông cụ, mấy bà phụ nữ cũng ngưng bặt câu chuyện tán dóc quay sang dỏng tai nghe.
- NÓ sống trong thân một cây dừa "cổ thụ" hẳn là đến chục năm, thời ấy bom đạn Tây nó dội như mưa, cả rừng dừa xung quanh ngả rạp, làng xóm tơi bời vậy mà cây dừa đó vẫn đứng sừng sững. Nghe đâu có một người đàn bà bầu bì chạy loạn rồi chết ở đó. Đứa con trong bụng, cũng rơi ra theo máu thịt nhầy nhụa, ớn lắm. Người ta thấy vậy chôn tạm ở đó.
Một thời gian sau chỗ ấy cũng mọc lên một hàng dừa cao xanh tốt che lấp hẳn vị trí cây dừa "cổ thụ" ấy, người dân thấy mát cũng mở đường qua lại. Ban đầu chưa có gì xảy ra cho đến một ngày...
-Bà con ơi, hay tin gì chưa?, thằng Hai Chơn xóm bên bị ma giấu trong bụi tre gần bờ dừa xóm mình, miệng nó nhét đầy bùn non, phân bò các thứ tỏm lắm- Bà 8 vừa chạy vừa la oai oải.
Đám người bu đen bu đỏ hóng chuyện, Khi ấy thằng Tứ cũng còn nhỏ toang chạy theo thì bị ba má cản. Chiều về, tụi bạn cho hay Hai Chơn kể:
Tối đó ổng đi nhậu về, không hiểu gan thế nào lại vào bờ dừa tè bậy... NÓ xuất hiện bắt mất vía giờ cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ, chân đi bằng mũi chạy khắp xóm. Ai hỏi cũng thét lên: "Ma V.ú dài cho bú". Hẳn 3 hồn bảy vía cũng mất đi mấy phần. Nghe đâu phải đem tới nhà một ông thầy đạo chữa mới xin lại được phần vía
Ghê hơn nữa là chuyện thằng bé đầu xóm, bị NÓ ghé thăm, mén tí nữa toi mạng.
Chả là thằng cu vừa mới đẻ vài tháng, đêm nào cũng quấy khóc. Khóc đến xanh cả mặt, ba mẹ nó lo sốt vó.
Một đêm nọ, thấy thằng bé cũng bớt quấy thiu thiu ngủ, mẹ nó đặt tạm lên võng trước nhà rồi tranh thủ ra sau bếp mần tạm mấy con cá để chồng đi làm về ăn. Chị ta nghe tiếng con mình ho sặc sụa, kèm theo tiếng khóc nghẹn, biết có chuyện không hay, mẹ nó vội chạy lên thì hốt hoảng khi thấy cảnh tượng trước mắt:
Một người phụ nữ đi hổng chân, da dẻ trắng bệch lở lói, 2 mắt đỏ ngầu, ẩn hiện trong mái tóc đen dài ngoằng như rễ tre phấp phới, dù trong nhà ko có gió. Lưỡi nó dài lắm, lại để ngực trần buông thõng xuống là 2 bầu vú dài tận rún. Con ma nữ đó ko ngừng đút bầu vú đó vào mồm đứa bé. Nó sặc sụa như chết ngộp.
Chị gái hoảng lắm, nhưng vốn máu liều cộng với chút hiểu biết chuyện ma quỷ, chị ta sấn tới phun một bãi nước miếng rõ to về phía nó... Thấy bị phát hiện con ma, đu ngược lên xà nhà rồi lách qua lỗ hổng trên mái mà biến mất. Chị ta nói bạo là vậy nhưng cũng đi són ra quần vội vã ôm con ngồi thu lu chờ chồng về.
Sáng hôm sau người ta thấy 2 vợ chồng ẳm đứa nhỏ dọn đồ sang vùng khác.
Đó là 2 trong vô số những câu chuyện ghê rợn mà dân làng truyền tai nhau về NÓ, thứ được biết với cái tên MA V.Ú DÀI (miền Tây gọi là D.Ú DÀI cho tiện)
*MA V.Ú DÀI là những người con gái chết trong thời chiến tranh, thường là phụ nữ có con hoặc đang mang thai, những linh hồn này vì thương con sợ con bị khát sữa nên họ sanh ra vú dài để tìm con và cho con bú
*MA V.Ú DÀI sẽ nằm trong thân cây, mấy cây có trái, tán lá cao, như cây chuối, cây cao, cây dừa, trứng cá ... họ là những vong linh cô đơn nên hay dụ những người say xỉn, hay những người đi đêm để dọa chơi
*Nó tấn công bằng cách tạo ảo giác cho người ta, xong nhét xìn vô miệng, bắt vía rồi giấu nạn nhân vô nghĩa địa với bụi rậm.
Sau khi bị MA V.Ú DÀI dài chọc, vì mất vía nên ngta sẽ thơ thẩn, xanh xao đi bằng mũi chân...,ngủ thấy ác mộng, dần dần tiều tụy, có người chết vì ám ảnh, có người bị sữa nó làm cho điên dại.
Trở về hiện tại, Tứ bất giác rùng mình, những kí ức tuổi thơ cùng nỗi ám ảnh cứ ùa về khiến anh cảm thấy lạnh sống lưng. Phàm người ta hễ gặp ma cũng đều tìm đến các thầy Cúng hay thầy Pháp... Tứ nhớ đâu đó mang máng về cách trị ma: Một là phun một bãi nước miếng thật to, hay dùng những thứ ô uế tạt để tránh ma che mắt. Hai là dùng máu chó mực bôi lên thân cây nơi nó ở MA V.Ú DÀI sẽ tự động đi mất.
Anh không biết đã có ai thực hiện thành công hay chưa và con ma trong khu rừng dừa có còn ở đó chờ đợi sau những tán lá đang phe phẩy kia không?
Cho đến khi một mùi hôi đâu đó sộc tới kèm theo tiếng kêu khè khè vọng ra ngay sau lưng... Tứ khẽ quay đầu nhìn lại, mặt đập phải một bầu da lạnh ngắt, chính là NÓ.
- Mày có thấy con tao ở đâu không?
Bình luận facebook