• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Lưu manh thần thám (1 Viewer)

  • Chương 123 - Chương 123BẮT NGƯỜI

Chương 123BẮT NGƯỜI

Lúc trở lại lên tầng, Cận Thần đã ngồi đợi trong văn phòng của tổ hành động, thấy toàn bộ đội viên đều đông đủ, chẳng biết anh ta có đoán được mọi người định đi ăn liên hoan không mà không nói gì.



“Ngồi đi.” Cận Thần nói: “Tài liệu để trên bàn, tự xem đi, xem xong rồi nói.”



Hẳn mọi người đều biết danh tiếng sĩ quan huấn luyện ma quỷ lẫy lừng của Cận Thần nên trừ Thẩm Diễn ra, những người khác đều không dám thở mạnh một hơi, rón ra rón rén cúi đầu đọc tài liệu.



Thẩm Diễn: “???”



Có nhất thiết phải thế không? Anh thấy Cận Thần cũng đâu có đáng sợ.



Anh vừa đọc vừa cầm bút đánh dấu trên tài liệu, lúc xoay bút không để ý làm văng nó ra ngoài.



“Lạch cạch lạch cạch….”



Bút bi tung tăng một đường tạo ra tiếng động liên tiếp, Cận Thần lạnh lùng liếc mắt qua.



Thẩm Diễn còn chưa kịp phản ứng, Triển Phong bên cạnh đứng bật dậy: “Thưa huấn luyện viên, là em đánh rơi ạ.”



Thẩm Diễn: “???”



Cận Thần nhìn anh ta rồi lại nhìn tư thế tay Thẩm Diễn chưa kịp thay đổi, cau mày mắng: “Nhặt bút lên, tập trung vào.”



Triển Phong: “Vâng thưa huấn luyện viên.”



Sau đó anh ta nhặt bút lên rồi để cạnh tay của mình. Đúng là diễn thì diễn cả vở, chẳng chút sơ hở nào.



Có điều Cận Thần biết tỏng cả rồi, chẳng qua không thèm nói mà thôi.



Hoặc cũng có thể anh ta thực sự khoan dung với Thẩm Diễn hơn chút ít. Điều này không giống với những người khác.



Thẩm Diễn hồn nhiên không biết chuyện ấy, hoàn toàn chẳng hay mình vừa thoát được họa lớn.



Chỉ có Triển Phong còn hồi hộp, với bản tính của Cận Thần, ắt hẳn sẽ phạt Thẩm Diễn đến đứng không vững là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.



Cận Thần đã nói vậy rồi, mọi người càng không dám thất thần. Họ chăm chú đọc tài liệu xong, Cận Thần gõ bàn hỏi: “Đọc hiểu hết chưa?”



Tất cả răm rắp gật đầu, y như học sinh ngoan ngoãn nghe giảng.



“Băng đua xe gây án liên hoàn, bình thường loại tội phạm này tuổi không lớn nhưng không ngờ lại độc ác cán chết học sinh.” Thẩm Diễn khép tài liệu vào, thở một hơi dài thườn thượt, nói: “Hẳn kinh nghiệm phạm tội phong phú lắm đây.”



Cận Thần liếc anh một cái rồi nói: “Đúng, thế nhưng đội phó này, tôi còn chưa cho cậu phát biểu ý kiến, cậu đợi lát nữa rồi hẵng nói, hãy tôn trọng tôi.”



Thẩm Diễn loáng thoáng nghe Triển Phong bên cạnh hít một hơi lạnh.



Thẩm Diễn: “… À, thật xin lỗi huấn luyện viên.”



Cận Thần: “Không sao, giờ bắt đầu phân tích vụ án.”



Triển Phong đã sẵn sàng đỡ hộ quả đấm cho anh rồi, ai dè Cận Thần chỉ nhẹ nhàng nói một câu rồi thôi, ngay cả Quý Hiểu Bắc cũng tỏ ra không thể tin nổi. Hồi anh ta luyện tán thủ cũng từng “may mắn” rơi vào tay Cận Thần mấy ngày.



Mấy ngày đó y như địa ngục, giờ nhớ lại có thể còn mơ thấy ác mộng…



“Vụ án này vốn do tổ năm phụ trách, lúc ấy mọi người nghĩ chỉ là cướp của thôi nên không xếp vào án lớn. Nhưng hai lần gần đây bắt đầu dính đến án mạng, camera an ninh ghi được hình ảnh chúng cán nạn nhân hết lần này đến lần khác.” Cận Thần mở tivi treo tường, cho chạy đoạn video trong máy tính, nói giọng lạnh băng: “Tính chất phạm tội hết sức ác liệt, chuyện vừa xảy ra tối qua, trước tiên không cần phải đến hiện trường, tổ năm đã thu dọn sạch sẽ rồi. Có điều Cục trưởng Diệp khá coi trọng vụ án này, hơn nữa tổ năm mãi không có tiến triển nên Cục trưởng Diệp đích thân ra lệnh chuyển vụ án sang cho tổ Bạch Kính.”



Mặc dù hình ảnh trong màn hình không rõ ràng nhưng vẫn có thể nhìn ra những chiếc motor đã được “độ” cán đi cán lại học sinh kia, thậm chí quá đáng nhất chính là năm, sáu chiếc motor đang xếp hàng lần lượt cán qua.



Thủ đoạn ác độc tàn bạo, Lượng Tử mới nhìn thôi đã nhịn không được chửi om sòm.



“Tiên sư nó… Mẹ kiếp thế này mà là người à, biến thái sao?” Anh ta siết nắm đấm kêu răng rắc, hung ác nói: “Cái loại rác rưởi này nên đánh chết mới đúng!”



“Muốn đánh chết, đầu tiên phải bắt được đã.” Cận Thần thờ ơ nói: “Trước mắt không có nhiều manh mối, mỗi lần chúng bắt tay hành động đều là đêm khuya, hơn nữa thường xuyên đổi xe, hẳn phía sau đội gây án có thế lực mạnh chống lưng, động cơ trước mắt chưa rõ, không giống đơn giản vì tiền mà giống vì theo đuổi kích thích hơn.”



Triển Phong nói: “Trong video có một con Đại Ma Vương bản giới hạn, giá tiền triệu, nếu không phải con ông cháu cha thì cũng là xã hội đen, khả năng thứ hai cao hơn.”



“Manh mối mà tổ năm thu được trước đó khá ít ỏi, cũng đã bàn giao hết rồi, các cậu tiếp tục thảo luận đi.” Cận Thần không có ý định ở lại, đứng lên đi vài bước ra cửa rồi đột nhiên quay người lại nói: “Tổ Bạch Kính, đây là vụ án đầu tiên của các cô cậu, tầm quan trọng thế nào thì tự hiểu. Tôi sẽ không đưa ra thời hạn phá án, nhưng quả pháo đầu tiên có nổ vang hay không, phải xem các cô cậu nỗ lực bao nhiêu.”



Mọi người nghe mà thấy áp lực nặng nề, rối rít đứng dậy đưa mắt nhìn Cận Thần, đến khi tiếng bước chân anh ta hoàn toàn biến mất, Hiểu Bắc mới lau mồ hôi trên trán nói: “Phù, sợ muốn chết, lúc anh Thẩm làm rơi bút em tưởng huấn luyện viên lao lên đập anh ấy một trận cơ.”



Lượng Tử nói: “Cậu cũng từng được anh ấy dạy à? Trời ơi, tôi còn tưởng mình may mắn lắm rồi, tính đến trước lúc này chưa từng rơi vào tay anh ấy, ai ngờ chạy trời không khỏi nắng…”



Triển Phong: “Khụ! Không được nói xấu huấn luyện viên, trở lại chuyện chính, bàn vụ án nào. Tôi đọc tài liệu mà tổ năm thu thập, chẳng sử dụng được mấy, nói cách khác, chúng ta nhận vụ án này không khác gì vụ án mới, tất cả cần bắt đầu lại từ đầu. Hơn nữa phức tạp hơn những vụ án mới khác ở chỗ chúng ta không quan sát hiện trường trực tiếp mà chỉ có thể thông qua ảnh chụp và video để thu thập chứng cứ thôi.”



Hiểu Bắc gật đầu: “Vâng, sếp cứ phân nhiệm vụ đi, bảo bọn em làm gì bọn em làm nấy.”



Thái độ thuần phục này tích cực quá nhỉ, Triển Phong lườm anh ta, vỗ hồ sơ nói: “Trước hết điều tra tất cả xe máy trong video, lần lượt phân loại, sau đó tra tất cả nguồn đại lý bán xe máy nhập khẩu trong tỉnh A cho tôi.”

Vietwriter.vn

“Tất cả ạ?” Lượng Tử ngớ ra, cười khổ: “Lão đại, anh cũng nghe thấy huấn luyện viên mới nói rồi đấy, lần nào cũng đổi xe, áng chừng ít nhất phải có đến hai, ba mươi cái cơ.”



Triển Phong: “Thế thì tra lần lượt hai, ba mươi cái, có vấn đề gì à?”



Triển Phong nói tỉnh bơ nhưng lại mang áp lực vô hình kinh người, khiến cho Lượng Tử lập tức á khẩu, chỉ biết gật đầu lia lịa: “Không có vấn đề gì, tra, nhất định tra ạ! Mẹ nó, đám này láo toét quá, coi mạng người như cỏ rác, chờ tóm được phải cán chúng nó mấy lần cho biết mùi!”



Hiểu Bắc vỗ vai anh ta: “Đừng kích động, chúng ta phải chấp pháp công bằng… Vậy, sếp này, bọn em đi điều tra luôn nhé? Trí nhớ Tiểu Duyệt tốt, cho cô ấy nhìn mẫu xe, còn bọn em ghi chép lại, thế nào?”



Triển Phong gật đầu: “Được, mọi người vất vả rồi, tối nay chắc chỉ ăn cơm hộp thôi.”



“Không sao, ôi chao vụ án đầu tiên mà, lại còn là lũ khốn ác độc đến tận cùng!” Mọi người lúc này đã hoàn toàn vào trạng thái, bắt đầu hào hứng xoa tay nghiến răng nghiến lợi nói: “Tổ Bạch Kính quyết thắng, phải một mẻ lưới bắt sạch bọn chúng!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom