Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-cua-trai-cua-nu-phu-1875
Chương 1875: Cua đổ game thủ trạch nam (24)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Hoa Chúc Chúc tâm tình phức tạp, ở trước mặt Phong Quang, cô ta bỗng cảm thấy mình thật nhát gan, cũng thật mơ hồ không hiểu chuyện. Cô ta không khỏi bắt đầu hâm mộ Phong Quang có thể có dũng khí này, trong khi cô ta lại chỉ có thể do dự mà trốn tránh Tân Dã.
Cô ta lắc lắc đầu, rõ ràng là tới tìm Phong Quang nói chuyện cô ấy thành thân, sao cuối cùng lại trở thành cô ta ngồi đây hối hận? Cô ta quyết định không nghĩ đến chuyện phiền lòng của Tân Dã nữa, mà nói với Phong Quang: “Nếu cậu thật sự đã quyết định rồi... Tớ cũng không có lý do gì mà cản cậu. Tớ biết, cậu vẫn luôn là người rất có chính kiến, hơn nữa cậu cũng dũng cảm hơn tớ nhiều. Phong Quang, tớ chúc cậu có thể cùng Nhật Quỹ sống hạnh phúc cả đời.”
“Cảm ơn.” Một tiếng cảm ơn này, Phong Quang là nói hết sức thực lòng.
Hoa Chúc Chúc còn nói thêm: “Tớ nghe nói thành thân phải mua rất nhiều thứ, đúng rồi, đặc biệt là áo cưới! Cái này quan trọng nhất, để tớ đi mua cùng cậu!”
Hoa Chúc Chúc hưng phấn, không khác gì khi bạn của cô dâu sắp cưới háo hức được làm phù dâu.
Phong Quang nghĩ ở đây mình cũng không có bạn bè nào khác, chỉ quen với một mình Hoa Chúc Chúc thôi, liền khẽ gật đầu mà nói: “Được, cậu cùng tớ mua áo cưới đi.”
Hoa Chúc Chúc hưng phấn cười.
Phong Quang bảo Nhật Quỹ liệt kê ra cho mình danh sách những thứ cần mua. Đây là lần đầu tiên Nhật Quỹ thành thân, hắn cũng không biết có thứ gì cần phải chuẩn bị, vì thế lại chỉ có thể đi xin lão ma ma từng làm hỉ sự trong cung giúp đỡ. Sau khi nhận được một danh sách dài dằng dặc, Phong Quang nháy mắt liền không còn xúc động muốn tự mình đi mua sắm nữa. Cô ném danh sách cho Nhật Quỹ, rốt cuộc chỉ phụ trách chọn mỗi áo cưới thôi.
Đối với chuyện áo cưới này, Hoa Chúc Chúc có vẻ còn thận trọng hơn cả Phong Quang, Phong Quang vốn tính chỉ cần chọn một bộ, không cần thử mà mang về nhà luôn, nhưng Hoa Chúc Chúc lại không cho phép, chẳng những cô ta lấy ra những năm sáu bộ áo cưới, mà còn nhất định lôi kéo Phong Quang đi mặc thử. Cuối cùng khi Phong Quang ra khỏi cửa hàng, cô đã mệt đến không nói nổi.
Trước kia đi dạo phố cô đã cảm thấy phiền phức, huống chi còn phải mặc thử đồ cưới cổ đại rắc rối đến vậy.
Đối với việc nguyên Đại Thần quan muốn thành thân, có rất nhiều người không cách nào hiểu nổi vì sao bệ hạ lại khoan dung với Nhật Quỹ như thế. Không chỉ đồng ý cho bọn họ thành thân, mà còn yêu cầu trong cung cử hành hôn lễ không thua gì quy cách thân vương nữa, vì thế liền có thêm không ít lời bàn tán, nói chỉ sợ không lâu nữa bệ hạ sẽ muốn đề bạt Nhật Quỹ làm Đại Thần quan trở lại.
Nhật Quỹ hoàn toàn không thèm để ý tới mấy chuyện này, hiện giờ trong đầu hắn chỉ có duy nhất việc thành thân với Phong Quang. Rốt cuộc thì ngày thành hôn đã tới, chỉ với sự vinh quang và ân điển mà bệ hạ trao cho Nhật Quỹ thế này, cho dù hắn có bị hạ xuống khỏi vị trí Đại Thần quan, thì vẫn có không ít văn võ đại thần đến tham dự chúc mừng.
Nhật Quỹ ở bên ngoài bị mọi người lôi kéo uống rượu, Phong Quang ngồi trên giường trùm khăn voan đỏ ngủ gà ngủ gật, vẫn may lúc trước cô đã ăn vài thứ đỡ đói, nếu không trải qua nghi thức hôn lễ liên tiếp như vậy, lại đội đồ trang sức nặng như thế, cô đã sớm đói đến nằm sấp xuống rồi.
Ngay khi Phong Quang đang ngáp một cái, cửa mở ra, cô vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, căng thẳng nắm lấy góc áo. Cô nghe tiếng bước chân tới gần mình từng chút một, đến tận khi trong tầm mắt cô xuất hiện một góc áo màu trắng.
Cô sửng sốt, lập tức xốc khăn voan lên, tiếp theo sau liền đứng dậy hỏi: “Sao ngươi lại ở chỗ này?”
Nam nhân áo trắng phong lưu cười, “Phong Quang thành thân, sao ta lại không thể tới?”
Là Mộ Quy.
Phong Quang nhìn hắn, cô có trực giác không ổn. Sắc mặt hắn đã không còn vẻ tái nhợt bệnh tật như trước, khí sắc đã khỏe mạnh hơn rất nhiều, mà hắn hẳn vẫn còn đang trọng thương, không nên xuất hiện ở đây mới phải.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cô ta lắc lắc đầu, rõ ràng là tới tìm Phong Quang nói chuyện cô ấy thành thân, sao cuối cùng lại trở thành cô ta ngồi đây hối hận? Cô ta quyết định không nghĩ đến chuyện phiền lòng của Tân Dã nữa, mà nói với Phong Quang: “Nếu cậu thật sự đã quyết định rồi... Tớ cũng không có lý do gì mà cản cậu. Tớ biết, cậu vẫn luôn là người rất có chính kiến, hơn nữa cậu cũng dũng cảm hơn tớ nhiều. Phong Quang, tớ chúc cậu có thể cùng Nhật Quỹ sống hạnh phúc cả đời.”
“Cảm ơn.” Một tiếng cảm ơn này, Phong Quang là nói hết sức thực lòng.
Hoa Chúc Chúc còn nói thêm: “Tớ nghe nói thành thân phải mua rất nhiều thứ, đúng rồi, đặc biệt là áo cưới! Cái này quan trọng nhất, để tớ đi mua cùng cậu!”
Hoa Chúc Chúc hưng phấn, không khác gì khi bạn của cô dâu sắp cưới háo hức được làm phù dâu.
Phong Quang nghĩ ở đây mình cũng không có bạn bè nào khác, chỉ quen với một mình Hoa Chúc Chúc thôi, liền khẽ gật đầu mà nói: “Được, cậu cùng tớ mua áo cưới đi.”
Hoa Chúc Chúc hưng phấn cười.
Phong Quang bảo Nhật Quỹ liệt kê ra cho mình danh sách những thứ cần mua. Đây là lần đầu tiên Nhật Quỹ thành thân, hắn cũng không biết có thứ gì cần phải chuẩn bị, vì thế lại chỉ có thể đi xin lão ma ma từng làm hỉ sự trong cung giúp đỡ. Sau khi nhận được một danh sách dài dằng dặc, Phong Quang nháy mắt liền không còn xúc động muốn tự mình đi mua sắm nữa. Cô ném danh sách cho Nhật Quỹ, rốt cuộc chỉ phụ trách chọn mỗi áo cưới thôi.
Đối với chuyện áo cưới này, Hoa Chúc Chúc có vẻ còn thận trọng hơn cả Phong Quang, Phong Quang vốn tính chỉ cần chọn một bộ, không cần thử mà mang về nhà luôn, nhưng Hoa Chúc Chúc lại không cho phép, chẳng những cô ta lấy ra những năm sáu bộ áo cưới, mà còn nhất định lôi kéo Phong Quang đi mặc thử. Cuối cùng khi Phong Quang ra khỏi cửa hàng, cô đã mệt đến không nói nổi.
Trước kia đi dạo phố cô đã cảm thấy phiền phức, huống chi còn phải mặc thử đồ cưới cổ đại rắc rối đến vậy.
Đối với việc nguyên Đại Thần quan muốn thành thân, có rất nhiều người không cách nào hiểu nổi vì sao bệ hạ lại khoan dung với Nhật Quỹ như thế. Không chỉ đồng ý cho bọn họ thành thân, mà còn yêu cầu trong cung cử hành hôn lễ không thua gì quy cách thân vương nữa, vì thế liền có thêm không ít lời bàn tán, nói chỉ sợ không lâu nữa bệ hạ sẽ muốn đề bạt Nhật Quỹ làm Đại Thần quan trở lại.
Nhật Quỹ hoàn toàn không thèm để ý tới mấy chuyện này, hiện giờ trong đầu hắn chỉ có duy nhất việc thành thân với Phong Quang. Rốt cuộc thì ngày thành hôn đã tới, chỉ với sự vinh quang và ân điển mà bệ hạ trao cho Nhật Quỹ thế này, cho dù hắn có bị hạ xuống khỏi vị trí Đại Thần quan, thì vẫn có không ít văn võ đại thần đến tham dự chúc mừng.
Nhật Quỹ ở bên ngoài bị mọi người lôi kéo uống rượu, Phong Quang ngồi trên giường trùm khăn voan đỏ ngủ gà ngủ gật, vẫn may lúc trước cô đã ăn vài thứ đỡ đói, nếu không trải qua nghi thức hôn lễ liên tiếp như vậy, lại đội đồ trang sức nặng như thế, cô đã sớm đói đến nằm sấp xuống rồi.
Ngay khi Phong Quang đang ngáp một cái, cửa mở ra, cô vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, căng thẳng nắm lấy góc áo. Cô nghe tiếng bước chân tới gần mình từng chút một, đến tận khi trong tầm mắt cô xuất hiện một góc áo màu trắng.
Cô sửng sốt, lập tức xốc khăn voan lên, tiếp theo sau liền đứng dậy hỏi: “Sao ngươi lại ở chỗ này?”
Nam nhân áo trắng phong lưu cười, “Phong Quang thành thân, sao ta lại không thể tới?”
Là Mộ Quy.
Phong Quang nhìn hắn, cô có trực giác không ổn. Sắc mặt hắn đã không còn vẻ tái nhợt bệnh tật như trước, khí sắc đã khỏe mạnh hơn rất nhiều, mà hắn hẳn vẫn còn đang trọng thương, không nên xuất hiện ở đây mới phải.